Chương 2:
Du Ngạn
28/12/2023
Hướng cô đang đi là thị trường chợ đen lớn nhất ở Kenya, nơi có vô số hoạt động buôn bán động vật hoang dã ngầm, ngà voi săn trộm được buôn lậu từ các khu bảo tồn thiên nhiên ở Trung Phi hoặc Đông Phi đến các cảng Ấn Độ Dương ở Kenya hoặc Tanzania, sau đó sẽ được vận chuyển đến các khu vực khác.
Hướng lưu thông chính của nó chính là quốc gia nhập khẩu ngà voi hợp pháp duy nhất trên thế giới.
Gương mặt châu Á của Thẩm Chi nhanh chóng thu hút sự chú ý của rất nhiều thương nhân, họ nhe răng trắng, vẻ mặt tham lam xảo quyệt: “Người Nhật?”
Hầu hết những vị khách có khuôn mặt châu Á đều không thể nói tiếng Swahili, đối phương phối hợp chuyển sang tiếng Anh, ngôn ngữ thứ hai của địa phương.
Thẩm Chi liếc nhìn kỹ túi vải đen mà đối phương đang đeo, gật gật đầu.
“Ngài? Nhìn vào hàng tốt?”
Túi vải màu đen được cởi xuống, các tiểu thương keo kiệt mở một lỗ nhỏ ra, để lộ hai chiếc ngà voi trắng tinh cong queo, có mùi máu tanh nồng nặc, phần gốc còn dính đầy thịt voi…
Thẩm Chi cố gắng chịu đựng sự ghê tởm, ra hiệu cho đối phương lấy ra: “Thứ này mà cũng gọi là hàng tốt?”
Giọng điệu lạnh băng ngậm chứa khinh thường, hai tay ôm lấy, làm đủ bộ dáng: “Sao mà tôi nghe nói, mấy ngày trước có người ở chợ đen làm chuyện lớn cơ mà.”
“Cái ngài nói, là ở phía bên kia trong công viên Đông Tsavo…” Thương nhân châu Phi cảnh giác ngậm miệng, nhìn xung quanh hai lần, ra hiệu cho Thẩm Chi: “Ngài theo tôi, đi lối này này.”
Nhà máy cũ nát như bị bao phủ trong làn khói mốc đen, Thẩm Chi từ đằng xa đã bị mùi máu tươi nồng nặc xộc đến nhíu mày, đối phương đắc ý nhướng mày: “Đồ tươi.”
Dùng súng ở Kenya là hợp pháp, bên ngoài nhà máy do hai người da đen vạm vỡ trông coi, bên trong và bên ngoài đầy những gương mặt địa phương bận rộn, những thứ Thẩm Chi muốn đều được họ coi như kho báu, treo trên chỗ cao nhất của nhà máy, ở dưới nuôi hơn chục con chó săn hung ác, mắt chó đỏ thẫm, tựa như có thể mần thịt người.
Hướng lưu thông chính của nó chính là quốc gia nhập khẩu ngà voi hợp pháp duy nhất trên thế giới.
Gương mặt châu Á của Thẩm Chi nhanh chóng thu hút sự chú ý của rất nhiều thương nhân, họ nhe răng trắng, vẻ mặt tham lam xảo quyệt: “Người Nhật?”
Hầu hết những vị khách có khuôn mặt châu Á đều không thể nói tiếng Swahili, đối phương phối hợp chuyển sang tiếng Anh, ngôn ngữ thứ hai của địa phương.
Thẩm Chi liếc nhìn kỹ túi vải đen mà đối phương đang đeo, gật gật đầu.
“Ngài? Nhìn vào hàng tốt?”
Túi vải màu đen được cởi xuống, các tiểu thương keo kiệt mở một lỗ nhỏ ra, để lộ hai chiếc ngà voi trắng tinh cong queo, có mùi máu tanh nồng nặc, phần gốc còn dính đầy thịt voi…
Thẩm Chi cố gắng chịu đựng sự ghê tởm, ra hiệu cho đối phương lấy ra: “Thứ này mà cũng gọi là hàng tốt?”
Giọng điệu lạnh băng ngậm chứa khinh thường, hai tay ôm lấy, làm đủ bộ dáng: “Sao mà tôi nghe nói, mấy ngày trước có người ở chợ đen làm chuyện lớn cơ mà.”
“Cái ngài nói, là ở phía bên kia trong công viên Đông Tsavo…” Thương nhân châu Phi cảnh giác ngậm miệng, nhìn xung quanh hai lần, ra hiệu cho Thẩm Chi: “Ngài theo tôi, đi lối này này.”
Nhà máy cũ nát như bị bao phủ trong làn khói mốc đen, Thẩm Chi từ đằng xa đã bị mùi máu tươi nồng nặc xộc đến nhíu mày, đối phương đắc ý nhướng mày: “Đồ tươi.”
Dùng súng ở Kenya là hợp pháp, bên ngoài nhà máy do hai người da đen vạm vỡ trông coi, bên trong và bên ngoài đầy những gương mặt địa phương bận rộn, những thứ Thẩm Chi muốn đều được họ coi như kho báu, treo trên chỗ cao nhất của nhà máy, ở dưới nuôi hơn chục con chó săn hung ác, mắt chó đỏ thẫm, tựa như có thể mần thịt người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.