Sao Anh Lại Có Tính Như Mèo Thế

Chương 30:

Tây Ngọc

24/10/2022

Dù đã tạm thời thoát khỏi móng vuốt của mèo lớn, nhưng lúc này Khanh Thương cũng không thể cứ trở về như thế, phải lượn một vòng để dẫn cô ta rời đi, nếu không một khi Hạ Nhiêu phát hiện ra tiên thảo đang ở trên người của Tiểu A Lương thì sẽ nguy hiểm.

Nghĩ đến điều này, trong lòng hamster hoảng hốt một hồi.

Có trời mới biết cô ta làm cách nào có thể đuổi kịp tới đây, cho dù tối hôm qua bản thân vô tình để lộ yêu khí cũng không thể bị phát hiện nhanh như vậy, nhất định là có nguyên nhân khác.

【 Tóm lại, tại sao lại bị lộ? 】

Khanh Thương vừa điên cuồng đào hang vừa nhớ lại rốt cuộc bản thân đã bỏ sót manh mối gì mới có thể khiến đối phương đuổi theo nhanh như vậy.

Phía bên kia, Tiểu A Lương hoàn toàn không biết ông bố ngốc nghếch của mình đang chạy như điên do bị một con mèo lớn đuổi giết, lúc này cô vẫn lẳng lặng nhìn con mèo đen nhỏ run rẩy, ồ không, đi tắm rửa thôi nào.

"Meo... Meo meo áu áu áu!”

【 Làm, làm gì vậy? Còn không mau qua đây ôm… Ôm ông đây! 】

Sau khi lông tơ bồng bềnh bị dội ướt, con mèo đen giống như nhỏ lại một vòng, đôi mắt xanh tuyệt đẹp như bị nước bắn tung tóe, nước mắt rưng rưng nhìn qua, thật sự khiến cho lòng người tan chảy.

Mặc dù là mùa hè, nhưng một con mèo nhỏ vừa mới bị thương giờ lại ngâm trong nước lạnh sẽ rất dễ bị bệnh, nói cho cùng thì Hoa Hoa lúc trước cũng vì dầm mưa nên mới bệnh.

Cho nên Tiểu A Lương vội vàng đi tới tắt vòi nước, ôm mèo con ướt sũng vào lòng. Cô lo lắng cau mày: “Meo Meo, em có muốn tắm không? Chị sẽ mang em đi ngâm nước ấm, sẽ không bị cảm.”

“Meo… Meo meo meo.”

【 Nếu.... Nhóc đã nói như vậy thì tôi sẽ miễn cưỡng đồng ý. 】

Tuy nói thì nói như vậy nhưng Phong Cửu không nhịn được rúc vào trong ngực nhóc con, có trời mới biết đi tắm lạnh tới mức nào, cơ thể này quá yếu.



Vài phút sau, con mèo đen nhỏ ngồi xổm trong bồn tắm đầy nước ấm. Tiểu A Lương vừa nói vừa nhẹ nhàng dùng tay tưới nước lên lưng nó.

“Meo Meo phải ngoan ngoãn, tắm rửa xong sẽ thơm thơm!”

Lông mi của đứa trẻ vừa đen vừa dài, lúc khe khẽ rung rung giống như cánh bướm đang rung động. Cặp mắt nai con dịu dàng nghiêm túc nhìn chằm chằm anh, sạch sẽ trong sáng, ánh nước lấp lánh nổi bật lên giống như những vì sao rải rác trên nền trời đêm, xinh đẹp dày đặc.

【 Ặc.. Sao nhóc lại nhìn tôi như vậy? 】

Mặc dù đang khoác lên mình thân hình của một con mèo nhỏ, thế nhưng khi bị ánh mắt sáng lấp lánh đó nhìn chằm chằm, Phong Cửu vẫn thấy hơi không thoải mái.

Anh né tránh ánh mắt của đối phương theo bản năng, bắp thịt toàn thân đều cứng ngắc.

Đây là lần đầu tiên Tiểu A Lương nhìn thấy một con mèo không sợ nước như này, vừa tắm rửa vừa khen ngợi: "Oa, Meo Meo ngoan quá!”

"Meo Meo thật dễ thương, chắc hẳn sau này em sẽ là một con mèo ưa sạch sẽ.”

"Ây, em còn biết giương móng vuốt của mình nữa, thật thông minh.”

Mặc dù những lời khen ngợi này nghe có vẻ cường điệu lại không thật lòng nhưng con mèo đen nhỏ vẫn ưỡn ngực tự hào.

“Meo meo meo.”

【 Phục vụ tôi cho tốt, ông đây sẽ miễn cưỡng tha thứ cho sự thô lỗ lúc trước của nhóc. 】

Tiểu A Lương xả bỏ nước bẩn màu tro, sau đó nặn sữa tắm dâu tây mà mình dùng vào trong lòng bàn tay rồi chà ra bọt, sau đó bắt đầu nhẹ nhàng cọ rửa mèo con.

Cô còn dùng rất nhiều sữa tắm, nghĩ thầm cái này chắc chắn sẽ che được mùi hôi trên người của Meo Meo, như vậy bố sẽ không còn phản đối nữa.



Thế nên con mèo đen nhỏ ban đầu trông giống như cục than, ngoại trừ khuôn mặt lộ ra vẫn là màu đen thì toàn thân còn lại phủ đầy bọt màu hồng nhạt.

Toàn thân đều là bọt màu hồng nhạt, anh dè dặt nhưng vẫn kiêu ngạo liếc nhìn Tiểu A Lương một cái.

"Meo meo meo meo meo...”

【 Hừ, xét thấy nhóc đang tắm cho tôi nên tạm thời, tôi miễn cưỡng cho phép nhóc chạm vào người tôi. 】

Hai phút sau——

"Meo meo meo gừ gừ gừ gừ gừ gừ...”

【 Ồ, dưới cằm dưới cằm gừ gừ gừ gừ… 】

"Meo meo ngao gừ gừ...”

【 Dùng sức một chút, dùng sức, chính là chỗ đó gừ gừ gừ… 】

Tiểu A Lương rất điêu luyện và linh hoạt trong việc massage cho mèo, nặng nhẹ vừa phải, cũng biết gãi cằm và vân vê phần sau tai của nó, nói tóm lại con mèo đang rất thoải mái kêu gừ gừ.

Cho đến khi——

Đầu ngón tay mềm mại của đứa trẻ chạm vào nơi không thể nói được.

“Meo!”

Đôi mắt mèo đen vốn đang nheo lại vì thoải mái lập tức mở to, rồi nhanh chóng kẹp cái đuôi ngồi xuống. Anh kinh ngạc nhìn chằm chằm người đối diện “Meo meo meo meo!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sao Anh Lại Có Tính Như Mèo Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook