Sao Lại Là Nữ Phụ

Chương 105: Gặp lại Mạc Quân Ly

Tịch Lãnh Vô Thường

06/08/2022

Di Thiên cùng mọi người nhanh chóng rút lui theo lối đi bí mật mà Mục Hàn Dương chỉ điểm, ra khỏi bệnh viện đến một khu nhà được hắn vừa thuê hôm qua. Vừa đẩy cửa bước vào liền thấy thân ảnh Mục Hàn Dương đằng đằng sát khí, đứng khoanh tay dựa vào cửa phòng khách. Hắn nhìn thân thể đầy máu cùng những vết dơ bẩn của mọi người khẽ nhíu mày, xung quanh ngay tức khắc tràn lan mùi tanh tưởi, hôi thối. Hắn nghiến răng ken két: -Cút đi tắm ngay cho tôi.

Di Thiên đứng đầu ngọn sóng hứng trọn tiếng "mắng yêu" đầy uy vũ kia, nếu cô mà đội tóc giả chắc nó cũng phải "chia li đôi ngả" với đầu cô mất, thiếu chút nữa thủng luôn màng nhĩ. Mục Hàn Dương đã im lặng gần 1p rồi mà đầu mọi người vẫn còn nghe "ong ong"...

Cả đám hệt như "con dâu", răm rắm nghe lời, lục đục xách đít cùng quần áo đi tắm, nữ tắm lầu trên nam tắm lầu dưới. Mục Hàn Dương còn trừng mắt cảnh cáo nếu không sạch sẽ thơm tho đặt tiêu chuẩn quốc tế thì đừng có mà đụng vào bất kì thứ gì trong nhà. Nhìn bóng lưng hí hửng của Di Thiên mà Mục Hàn Dương âm thầm mài răng " Tên Sở Ngạo khốn nạn! Muốn nuôi bảo bối của ngươi thì tự đi mà bỏ tiền ra đi chứ. Căn nhà này đắt tiền lắm đó có biết không vậy hả. Lần tới gặp lão tử chửi chết ngươi %$%$%$###$%?!!"...Chửi trong lòng thì hay lắm đến lúc đứng đối diện với ánh mắt hệt như rắn độc của mỗ lão đại nào đó, Mục Hàn Dương như bị chặn họng, một từ cũng không thể thốt ra được.

Đến lúc mọi người tắm xong thì đến tập trung ở phòng khách, Mục Hàn Dương đã chuẩn bị một ít điểm tâm cùng trà cho tất cả dùng, sau khi đám bệnh nhân kia đã tâm trạng thoải mái, Mục Hàn Dương liếc mắt một cái qua Tử Duệ còn đang ôm ấp Di Thiên, mày nhăn lại rồi vào luôn vấn đề chính: -Các người bị bọn họ lấy nội tạng đúng không?

Đám bệnh nhân kia giật mình, bà lão nhìn ba ngoại nhân đăm chiêu, đây được xem là bí mật lớn nhất của bệnh viện, đến cảnh sát cũng không thể tra ra, những người này làm sao mà biết được chứ? Di Thiên cũng ngạc nhiên quay sang nhìn Mục Hàn Dương, hắn không nhanh không chậm ném cho cô một xấp giấy thông tin mật, trong đó ghi rõ nhất cử nhất động của đám bác sĩ cùng thời gian giao dịch "vật phẩm", phía dưới còn kí hiệu một con ưng rõ ràng. Lại là Sở Ngạo động tay vào? Bà lão thở dài một tiếng, nói ra sự thật giấu kín bấy lâu nay: -Bọn chúng mỗi đêm thì tới phòng chúng tôi, lấy đi một bộ phận bên trong cơ thể, nhìn bên ngoài chúng tôi thật sự không phát hiện ra gì, chỉ có thiếu hụt bên trong làm cơ thể suy nhược thảm thương. Bọn chúng luôn nhắm vào những người không còn gia đình hay người thân bận rộn không thể đến thăm thường xuyên, cho đến khi không còn gì để lấy từ trong cơ thể ra nữa chúng sẽ tạo dựng một cái kết hợp lí cho người đó.

Di Thiên nghi hoặc nhìn mọi người: -Chưa từng có ai đòi chuyển bệnh viện sao?

Một nam nhân còn trẻ tuổi nhưng do bị lấy mất nội tạng, hiện tại không khác gì một ông lão nằm chờ chết lên tiếng: -Đã có, nhưng bọn bác sĩ kia tựa hồ có quan hệ với hắc đạo những người đòi chuyển cũng bị xử lí hết.

Di Thiên "a" một tiếng, tất cả nghi vần đã được giải đáp, như nhớ tới gì đó Di Thiên che miệng cười trộm, lần này em gái đáng yêu của cô tới số rồi a~~~, sáng ra chắc chắn đòi sống đòi chết chuyển bệnh viện, hắc hắc bà đây nghi ngờ chúng sẽ chuyển em tới thẳng luôn nhà xác đó nha em gái à. Mục Hàn Dương khuyên những bệnh nhân không can thiệp tới chuyện này nữa, cứ giao cho cảnh sát là được, hoa tai của Di Thiên cũng đã ghi âm được một số đoạn đối thoại có thể xem là bằng chứng, nhưng bọn họ không chấp nhận, dù sao cũng chết tới nơi, bọn họ muốn trả thù. Mục Hàn Dương không biết phải làm sao, đành ném ánh mắt quyết định qua cho Di Thiên.

Cô nhìn hắn cười thực con mịa nó đê tiện, đương nhiên là trả thù, cô còn đang muốn hảo hảo yêu thương con em gái dám lấy cô làm mồi mà cong mông chạy mất đây này. Truyện Mạt Thế

Mục Hàn Dương từ trong ánh mắt Di Thiên đọc ra như vậy "..."



Đồ phụ nữ lòng dạ hẹp hòi, thù dai, đê tiện, bỉ ổi....

Mục Hàn Dương đỡ trán, rất có lương tâm mà cảnh cáo mọi người: -Chúng ta không thể trở lại đâu, cảnh sát đã đến rồi.

- Cảnh sát? - Di Thiên nghi hoặc hỏi.

- Phải, đội cảnh sát hình sự số 3.

Di Thiên mắt sáng lên, Đm lão thiên cũng giúp cô, đội cảnh sát hình sự số 3 chẳng phải là đội của tên gϊếŧ người hàng loạt Mạc Quân Ly đó sao? Di Thiên thiếu chút nữa đập bàn cười to, ánh mắt vui vẻ không thể che giấu kia làm Mục Hàn Dương rùng mình, ai lại rơi vào kế của nữ nhân vô sỉ này vậy? Chắc chắn ngày mai có biến! Trời ơi, Sở Ngạo, cậu giao cho tôi ác nữ này chi bằng kêu tôi đập đầu vào gối chết quách đi cho rồi!!!

...

Y Nhã dưới cái nhìn đầy đe dọa cùng nguy hiểm của y tá trực quầy, ý kiến muốn rời khỏi bệnh viện bị cô ta nuốt xuống, tuy bình thường không nhạy bén nhưng chuyện này quá rõ ràng, bệnh viện này đang làm ăn bất chính cái gì đó. Y Nhã liếc mắt qua những người cảnh sát đang phong tỏa khu vực, định tìm cơ hội mà nói chuyện xảy ra rạng sáng nay cho họ, cảnh ăn thịt cùng máu me bắn tứ tung làm cô ta một trận buồn nôn, Di Thiên chắc chắn đã chết mà cô thì không có gan mà ở cái bệnh viện kinh dị này một mình.

Y Nhã chạy tới một nam nhân trẻ tuổi mặc cảnh phục, vừa ngước lên liền thấy vẻ ngoài cực kì anh tuấn của hắn làm cô ta sững người, ngây ngốc trong mấy giây. Nam nhân nhìn vẻ mặt của Y Nhã thì mỉm cười, nhưng nụ cười này không tới đáy mắt lại phảng phất nguy hiểm. Hắn nhẹ giọng hỏi: -Tôi có thể giúp gì cho cô?

- Tôi...

Y Nhã còn đang lắp bắp, bị vẻ ngoài suất ca của hắn làm mặt đỏ tim đập, nói chưa được gì lại bị một giọng khác chen vào: -Bệnh nhân Quách Linh Y Nhã, mời về phòng bệnh của cô.



Y tá trực quầy từ đâu tiến tới, nhìn chằm chằm Y Nhã, khuôn mặt tươi cười ấm áp nhưng Y Nhã có thể nhìn ra cô ta hệt như muốn đòi mạng của cô ta vậy. Y Nhã sắc mặt trắng bệch, thân mình run lên, vội vội vàng vàng tạm biệt rồi chạy mất dạng. Y tá kia nhìn theo Y Nhã nheo mắt lại nguy hiểm. Cười tạm biệt với nam nhân rồi xoay lưng đi mất.

Nam nhân miệng khẽ cong lên, ánh mắt ngập tràn hứng thú "Quách Linh?"

Lâu rồi không gặp cô ta. Không biết bây giờ đang làm gì nhỉ?

...

- Cô nói cái gì? Mạc Quân Ly là "Huyết tinh"?

Mục Hàn Dương trợn mắt há mồm nhìn Di Thiên, ai đến nói cho hắn biết là chuyện quái gì đang xảy ra thế này? Thế giới này chuyển biến quá nhanh, hắn già rồi theo không kịp? Làm cái khỉ gì mà một người cảnh sát tài năng lại là một tên gϊếŧ người hàng loạt? Di Thiên cô thật sự không xem nhiều phim khoa học viễn tưởng quá đó chứ?

- Không sai, lần này xem ra chúng tôi "lại" hợp tác rồi.

Tuy không biết tại sao Di Thiên và Mạc Quân Ly quen biết nhưng có một điều Mục Hàn Dương chắc chắn, cô và hắn mà hợp tác là đang muốn tiễn cái bệnh viện này đi luôn một đường thẳng hay sao? Tôi sẽ thay bọn họ vì mạng của mình mà thắp một nén nhang a~.

Bệnh hoạn kết hợp với tâm thần~~~. Lão thiên, đây là cái kết có hậu nhất mà 29 năm qua tôi từng được thấy đó.

Sở Ngạo cậu đừng nên làm lão đại nữa mà chuyển sang nhặt xác thuê đi là vừa!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sao Lại Là Nữ Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook