Chương 2: Chiếc ô đen
j112233
23/09/2020
Bạch Lãng quen biết Cừu Tiềm khá sớm.
Trước khi anh xuất hiện trên màn ảnh thì hai người đã từng biết nhau.
Đó là khi Bạch Lãng học năm 3 đại học, một hôm đang đi dạo phố thì bị một kẻ chiêu mộ* nhét vào tay một tấm card. Đương nhiên với khuôn mặt trắng trẻo cân đối như Bạch Lãng thì đó không phải là tấm card đầu tiên anh nhận được, dù rằng lần nào cũng bị ném thẳng vào thùng rác.
(* Người chiêu mộ: hiểu nôm na là người đi tìm kiếm tài năng)
Nhưng đó là năm anh trai anh – Bạch Lễ kinh doanh thất bại lần đầu tiên. Bởi vì nợ nần, dù sau này không bằng cát sê một lần làm người đại diện của Bạch Lãng khi nổi tiếng, thì khi đó nhà anh cũng không thể gánh nổi.
Vì thế, bố mẹ đã tìm đến anh thảo luận về việc anh nên nghỉ học.
Bạch Lễ là con cả trong nhà, Bạch Lãng là con thứ nằm ngoài kế hoạch. Họ đặt kỳ vọng vào cậu con cả Bạch Lễ hơn người con thứ Bạch Lãng rất nhiều.
Nếu lần này Bạch Lễ không có tiền trả sẽ bị tố cáo tội lừa đảo, đây là vết nhơ mà cả đời chẳng thể ngóc đầu. Cho nên bằng mọi giá, là em trai – Bạch Lãng phải giúp anh mình vượt qua cơn hoạn nạn này là chuyện tất nhiên.
Bạch Lãng không dị nghị nhiều với những yêu cầu thế này, dù anh nhỏ hơn Bạch Lễ bảy tuổi và gần như hai anh em chẳng thân thiết gì. Nhưng bỏ học ảnh hưởng rất lớn đến tương lai, vì có thể tiếp tục đi học lại xoay sở ra tiền, Bạch Lãng tìm đến công ty môi giới trên tấm card với ý định ký hợp đồng lấy một khoản ra giúp Bạch Lễ trước, sau đó từ từ thực hiện hợp đồng trả lại.
Nhưng đời có bữa ăn nào là miễn phí? Một sinh viên chưa bước ra xã hội ngô nghê đặt một chân vào bẫy mà chẳng hay biết gì. Có tiền, món nợ của Bạch Lễ được trả già nửa, Bạch Lãng mới phát hiện ra công việc đầu tiên của mình là đi tiếp rượu, có hối hận cũng đã muộn.
Chính trong lần tiếp rượu đó, Bạch Lãng gặp vị khách VIP được mời, Cừu Tiềm.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Cừu Tiềm đã ngắm trúng Bạch Lãng. Không phải vì diện mạo, trong tốp sao mới nổi không thiếu những gương mặt đẹp hơn Bạch Lãng, cái mà Cừu Tiềm hứng thú là cậu sinh viên chưa giấu nổi đôi mắt đầy hoảng hốt pha lẫn chán ghét kia có dễ dàng bị đốn gục hay không.
Chẳng qua gã đề cao Bạch Lãng, chỉ qua mấy ngụm rượu là Bạch Lãng đã mơ màng bị Cừu Tiềm đặt lên salon. Giữ cằm nấu cháo lưỡi và vài cái cọ xát bên mé đùi, Bạch Lãng rơm rớm, vừa run rẩy vừa xẩu hổ bị Cừu Tiềm làm ướt quần.
May mắn là đêm đó Cừu Tiềm không làm trọn bộ, chỉ liếm vành tai đỏ ửng lên của Bạch Lãng như đang trêu đùa thỏ con rồi thả cho anh đi.
Mấy ngày sau khi hoảng hốt chạy ra khỏi hội quán, Bạch Lãng nhận được thông báo rằng hợp đồng của anh được chuyển sang công ty ‘All Entertainment’ thuộc tập đoàn Ân Tương. Sau đó lại nhận được một cú điện thoại nặc danh nói rằng, ông chủ của ‘All Entertainment’ – Cừu Tiềm rất có nhã hứng muốn bao dưỡng anh, vì anh sạch sẽ lại ưa nhìn.
Bạch Lãng tức đến run người, nhưng cũng vừa sợ vừa lo.
Về cuộc điện thoại mà Cừu Tiềm đích thân gọi tới sau đó, Bạch Lãng run rẩy gào lên từ chối. Đổi lại là chất giọng chán ngấy của Cừu Tiềm cười bảo anh hãy còn ngây thơ lắm.
Mấy tuần sau đó, Bạch Lãng chỉ lo Cừu Tiềm sẽ trả thù mình, nhưng chờ mãi vẫn không thấy gì. Chẳng qua mọi cơ hội diễn xuất và tập luyện đều không cánh mà bay. Qua một số nghệ sĩ mà anh quen biết cho hay, anh đang bị bỏ mặc, nếu không nhanh chóng thay đổi thì con đường diễn viên của anh sẽ bị chặt đứt.
Đây là việc Bạch Lãng mong còn chả kịp. Khi đó, anh chỉ mong sao nhận được vài yêu cầu công việc thấp nhất hoàn thành hết hợp đồng, nhanh chóng trả nợ rồi cuốn xéo khỏi sân chơi khủng khiếp này.
Nhưng có vẻ như công ty muốn đì Bạch Lãng bằng việc chỉ giao cho anh những công việc gần như không có thu nhập gì, như bê rượu cho buổi khánh thành hay giữ tài liệu trong buổi giới thiệu xe mới, cứ thế qua hơn một năm, đến khi Bạch Lãng tốt nghiệp vẫn không thể thanh toán hết nợ.
Bạch Lãng từng nghĩ đến việc hủy bỏ hợp đồng. Nhưng khoản đền bù quá lớn anh không thể gánh nổi, ngoài ra trong hợp đồng cũng hạn chế không cho anh tham gia công việc khác, kể cả gia sư, thu ngân siêu thị hay thậm chí là trợ giảng đại học.
Nó bóp chết mọi cơ hội của Bạch Lãng, nên dù đã tốt nghiệp và không thể kết thúc hợp đồng, Bạch Lãng vẫn bị nó trói buộc và không hề có thu nhập. Gia đình anh khi đó chưa thoát khỏi cơn ám ảnh từ sự thất bại của anh trai anh và họ bắt đầu than phiền ngày một nhiều về việc Bạch Lãng không có công ăn việc làm, dù rằng mọi thứ mà anh phải hứng chịu đều vì Bạch Lễ, nhưng có vẻ như chẳng ai còn nhớ đến.
Sau hai tháng tốt nghiệp và tình trạng đáng quan ngại của Bạch Lãng, đột nhiên công ty quẳng cho anh một vai phụ trong một bộ phim truyền hình dài kỳ kéo dài nửa năm với lời giải thích rằng nó hợp với hình tượng của Bạch Lãng và muốn anh nhận phần công việc này.
Vì có thể nhận vai phụ không nhiều không ít đất diễn này mà chương trình tập luyện tương ứng cùng khóa huấn luyện diễn cùng nhau kéo đến. Liên tục bốn tháng liền kín lịch các chương trình học, không khác nghệ sĩ chính thức được bồi dưỡng là bao.
Đương nhiên, khoản học phí đắt đỏ đó được gán thêm vào số nợ của anh. Theo như cách công ty giải thích thì Bạch Lãng được hưởng lợi trực tiếp từ những khóa học nên đương nhiên anh phải tự bỏ tiền trả. Còn việc từng từ chối bao dưỡng trước đó thì có vẻ công ty đã quên sạch.
Bạch Lãng từng nghi ngờ nhưng cũng chả băn khoăn được bao nhiêu, bởi sự thật là anh không thể không chấp nhận những điều kiện đó, chỉ còn cách tập trung hoàn thành tất cả các chương trình học và khóa huấn luyện cũng như dốc hết lòng vào vai diễn người cha đơn thân Giang Tân Trình trong bộ phim “Chung một mái nhà”.
Kỹ năng diễn của Bạch Lãng trong phim tuy còn khá non, nhưng hình tượng và khí chất thì rất phù hợp với nhân vật – một người cha đơn thân mới bước chân vào xã hội, còn khờ khạo và đầy lúng túng trước cuộc đời, chính nó đã phần nào bù đắp cho những thiếu sót của Bạch Lãng, thêm sự giúp đỡ của thiên tài sáu tuổi trong vai người con cũng phần nào nâng vai diễn cho anh giúp anh nổi tiếng lần này.
Xuyên suốt sáu tháng trời bộ phim ‘công chiếu’ vừa tuyên truyền vừa chụp hình, công ty quản lý cũng nhận rất nhiều hợp đồng làm người đại diện cho Bạch Lãng, các công việc ùn ùn kéo đến đẩy Bạch Lãng vào con đường diễn xuất không thể bứt ra.
Nếu mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió, hẳn Bạch Lãng sẽ không từ bỏ con đường diễn viên này. Vai diễn tử tế đầu tiên đã gợi cho Bạch Lãng rất nhiều ý tưởng và niềm yêu thích thật sự.
Nhưng không lâu sau đó, Bạch Lễ dính phải lần đầu tư thất bại thứ hai. Lần này do không cam chịu sự thất bại trước đó, lại được bạn bè mách kín một thông tin nội bộ rằng đầu tư vào cổ phiếu của một công ty chưa đưa ra thị trường kiếm một món hời trở về, Bạch Lễ đã đi vay nóng một khoản tiền lớn tại ngân hàng tư hàng và đem cược tất cả.
Cái gọi là thông tin nội bộ thực chất chỉ là đồn thổi, ăn trộm gà mất luôn nắm thóc, sau món nợ ngập đầu thì Bạch Lễ chỉ đổi lấy một mớ giấy lộn, ngân hàng tư nhân ráo riết truy đuổi đòi nợ, bố mẹ bị uy hiếp, một lần nữa buộc Bạch Lãng không nhà không tiền phải mở miệng vay tiền công ty giúp anh trai trả nợ.
Từ đó, Bạch Lãng nổi tiếng nhã nhặn chỉnh chu trên màn hình bắt đầu rơi vào vòng tuần hoàn ác tính giữa trả nợ và mắc nợ.
Vì phải gánh món nợ của anh trai mà dẫn đến nhiều hệ lụy sau đó, điển hình là ngay sau khi vừa ký kết hợp đồng làm đại diện cho một nhãn hiệu, vì bị phanh phui Bạch Lễ mắc nợ mà ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh của mình, Bạch Lãng đã phải trả một khoản tiền bồi thường khổng lồ cho công ty đối tác. Hai lần lên xuống liên hoàn đã đẩy Bạch Lãng vào lại vòng tuần hoàn trước đấy. Trong khi Bạch Lễ thì quen mui thấy mùi ăn mãi mà nhiều lần buộc em mình phải trả nợ sau đó. Vì thế, bề ngoài thì dường như Bạch Lãng kiếm được rất nhiều, nhưng thực tế đến cả xe đi lại cũng khiến anh phải đắn đo.
Nhưng chung quy chủ nợ của Bạch Lãng vẫn chỉ có Cừu Tiềm mà thôi.
Cừu Tiềm giúp Bạch Lãng xử lý tất cả các khoản bồi thường, cũng thanh toán các món nợ cho anh. Có lẽ chỉ vì những cú điện thoại không định kỳ cho Bạch Lãng tán gẫu về số nợ và cuộc sống, cũng muốn anh cân nhắc lời đề nghị ‘bao dưỡng’ trước đó vẫn còn hiệu lực.
Ôn hòa nhưng cố chấp, Bạch Lãng chưa từng đồng ý dù chỉ một lần, trong khi Cừu Tiềm thì dường như tìm được niềm vui với việc bị từ chối, lần nào cũng là khi Bạch Lãng khốn khó nhất thì gã ta xuất hiện cho anh lựa chọn, chủ yếu là để khiêu chiến sự kiên trì của anh.
Ở một mức độ nào đó, trò chơi quái ác này lại là lời giải đáp thích đáng nhất, bởi bên cạnh Bạch Lãng, từ stylist, makeup đến quản lý, tất cả đều là những người rất giỏi, nhưng mỗi khi có khủng hoảng xảy ra thì họ lại không giúp được gì nhiều, mọi mũi nhọn vẫn chĩa thẳng về Bạch Lãng, con đường diễn viên mà anh đi cũng vì thế mà vẫn đầy chông gai và thăng trầm.
Cho đến lần cuối cùng, Bạch Lãng bị tổn thương thực sự.
Anh thà tin lời đồn ác nghiệt kia là do Cừu Tiềm giở trò mà không phải Khang Kiện. Anh lảo đảo đến tìm gã chất vấn, nhưng đáp án nhận được vẫn là sự phản bội của Khang Kiện mà anh không dám đối mặt trước đó.
Chết cũng tốt, Bạch Lãng đã từng nghĩ vậy.
Khi người yêu và người thân đều vứt bỏ mình, anh không biết mình còn sống để làm gì.
Lại chẳng ngờ rằng, người mà anh vẫn coi như cây dao kề trước cổ lại là người duy nhất thương tâm vì mình, Cừu Tiềm.
Mặc dù trung gian vẫn còn khúc mắc, nhưng anh chưa từng trách Cừu Tiềm. Chỉ nhớ khi đó Cừu Tiềm cầm ô đen, mặt mày thương xót. Cảnh tượng đó, khoảng khắc đó như một dấu ấn in đậm vào tâm trí anh …
“Rengggg – Renggg -”
Tiếng chuông điện thoại ré lên đột ngột giữa màn đêm, đánh thức Bạch Lãng khỏi dòng suy nghĩ.
Cầm điện thoại lên xem, là Bạch Lễ gọi đến.
Bạch Lãng rối bời, tính thời gian, anh biết đây là điện thoại cầu cứu của anh mình.
Sau hai tháng bộ phim “Chung một mái nhà” được công chiếu, Bạch Lãng vừa ký kết xong mấy hợp đồng làm đại diện rất quan trọng. Bạch Lễ nợ ngân hàng tư nhân hai triệu tiền vốn và ba triệu tiền lãi, tổng cộng là năm triệu, bị gửi tối hậu thư đe dọa phải thanh toán trong một tuần, nếu không sẽ phải chịu hậu quả.
Số phận lại lặp lại.
Lần này, lựa chọn của anh sẽ là gì…?
“Anh,” – Bạch Lãng đợi qua hai hồi chuông mới bắt máy.
“Chú! Chú phải giúp anh! Mạng sống của anh trông cậy hết vào chú!!”
Trong di động là tiếng Bạch Lễ không ngừng thét gào.
Trước khi anh xuất hiện trên màn ảnh thì hai người đã từng biết nhau.
Đó là khi Bạch Lãng học năm 3 đại học, một hôm đang đi dạo phố thì bị một kẻ chiêu mộ* nhét vào tay một tấm card. Đương nhiên với khuôn mặt trắng trẻo cân đối như Bạch Lãng thì đó không phải là tấm card đầu tiên anh nhận được, dù rằng lần nào cũng bị ném thẳng vào thùng rác.
(* Người chiêu mộ: hiểu nôm na là người đi tìm kiếm tài năng)
Nhưng đó là năm anh trai anh – Bạch Lễ kinh doanh thất bại lần đầu tiên. Bởi vì nợ nần, dù sau này không bằng cát sê một lần làm người đại diện của Bạch Lãng khi nổi tiếng, thì khi đó nhà anh cũng không thể gánh nổi.
Vì thế, bố mẹ đã tìm đến anh thảo luận về việc anh nên nghỉ học.
Bạch Lễ là con cả trong nhà, Bạch Lãng là con thứ nằm ngoài kế hoạch. Họ đặt kỳ vọng vào cậu con cả Bạch Lễ hơn người con thứ Bạch Lãng rất nhiều.
Nếu lần này Bạch Lễ không có tiền trả sẽ bị tố cáo tội lừa đảo, đây là vết nhơ mà cả đời chẳng thể ngóc đầu. Cho nên bằng mọi giá, là em trai – Bạch Lãng phải giúp anh mình vượt qua cơn hoạn nạn này là chuyện tất nhiên.
Bạch Lãng không dị nghị nhiều với những yêu cầu thế này, dù anh nhỏ hơn Bạch Lễ bảy tuổi và gần như hai anh em chẳng thân thiết gì. Nhưng bỏ học ảnh hưởng rất lớn đến tương lai, vì có thể tiếp tục đi học lại xoay sở ra tiền, Bạch Lãng tìm đến công ty môi giới trên tấm card với ý định ký hợp đồng lấy một khoản ra giúp Bạch Lễ trước, sau đó từ từ thực hiện hợp đồng trả lại.
Nhưng đời có bữa ăn nào là miễn phí? Một sinh viên chưa bước ra xã hội ngô nghê đặt một chân vào bẫy mà chẳng hay biết gì. Có tiền, món nợ của Bạch Lễ được trả già nửa, Bạch Lãng mới phát hiện ra công việc đầu tiên của mình là đi tiếp rượu, có hối hận cũng đã muộn.
Chính trong lần tiếp rượu đó, Bạch Lãng gặp vị khách VIP được mời, Cừu Tiềm.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Cừu Tiềm đã ngắm trúng Bạch Lãng. Không phải vì diện mạo, trong tốp sao mới nổi không thiếu những gương mặt đẹp hơn Bạch Lãng, cái mà Cừu Tiềm hứng thú là cậu sinh viên chưa giấu nổi đôi mắt đầy hoảng hốt pha lẫn chán ghét kia có dễ dàng bị đốn gục hay không.
Chẳng qua gã đề cao Bạch Lãng, chỉ qua mấy ngụm rượu là Bạch Lãng đã mơ màng bị Cừu Tiềm đặt lên salon. Giữ cằm nấu cháo lưỡi và vài cái cọ xát bên mé đùi, Bạch Lãng rơm rớm, vừa run rẩy vừa xẩu hổ bị Cừu Tiềm làm ướt quần.
May mắn là đêm đó Cừu Tiềm không làm trọn bộ, chỉ liếm vành tai đỏ ửng lên của Bạch Lãng như đang trêu đùa thỏ con rồi thả cho anh đi.
Mấy ngày sau khi hoảng hốt chạy ra khỏi hội quán, Bạch Lãng nhận được thông báo rằng hợp đồng của anh được chuyển sang công ty ‘All Entertainment’ thuộc tập đoàn Ân Tương. Sau đó lại nhận được một cú điện thoại nặc danh nói rằng, ông chủ của ‘All Entertainment’ – Cừu Tiềm rất có nhã hứng muốn bao dưỡng anh, vì anh sạch sẽ lại ưa nhìn.
Bạch Lãng tức đến run người, nhưng cũng vừa sợ vừa lo.
Về cuộc điện thoại mà Cừu Tiềm đích thân gọi tới sau đó, Bạch Lãng run rẩy gào lên từ chối. Đổi lại là chất giọng chán ngấy của Cừu Tiềm cười bảo anh hãy còn ngây thơ lắm.
Mấy tuần sau đó, Bạch Lãng chỉ lo Cừu Tiềm sẽ trả thù mình, nhưng chờ mãi vẫn không thấy gì. Chẳng qua mọi cơ hội diễn xuất và tập luyện đều không cánh mà bay. Qua một số nghệ sĩ mà anh quen biết cho hay, anh đang bị bỏ mặc, nếu không nhanh chóng thay đổi thì con đường diễn viên của anh sẽ bị chặt đứt.
Đây là việc Bạch Lãng mong còn chả kịp. Khi đó, anh chỉ mong sao nhận được vài yêu cầu công việc thấp nhất hoàn thành hết hợp đồng, nhanh chóng trả nợ rồi cuốn xéo khỏi sân chơi khủng khiếp này.
Nhưng có vẻ như công ty muốn đì Bạch Lãng bằng việc chỉ giao cho anh những công việc gần như không có thu nhập gì, như bê rượu cho buổi khánh thành hay giữ tài liệu trong buổi giới thiệu xe mới, cứ thế qua hơn một năm, đến khi Bạch Lãng tốt nghiệp vẫn không thể thanh toán hết nợ.
Bạch Lãng từng nghĩ đến việc hủy bỏ hợp đồng. Nhưng khoản đền bù quá lớn anh không thể gánh nổi, ngoài ra trong hợp đồng cũng hạn chế không cho anh tham gia công việc khác, kể cả gia sư, thu ngân siêu thị hay thậm chí là trợ giảng đại học.
Nó bóp chết mọi cơ hội của Bạch Lãng, nên dù đã tốt nghiệp và không thể kết thúc hợp đồng, Bạch Lãng vẫn bị nó trói buộc và không hề có thu nhập. Gia đình anh khi đó chưa thoát khỏi cơn ám ảnh từ sự thất bại của anh trai anh và họ bắt đầu than phiền ngày một nhiều về việc Bạch Lãng không có công ăn việc làm, dù rằng mọi thứ mà anh phải hứng chịu đều vì Bạch Lễ, nhưng có vẻ như chẳng ai còn nhớ đến.
Sau hai tháng tốt nghiệp và tình trạng đáng quan ngại của Bạch Lãng, đột nhiên công ty quẳng cho anh một vai phụ trong một bộ phim truyền hình dài kỳ kéo dài nửa năm với lời giải thích rằng nó hợp với hình tượng của Bạch Lãng và muốn anh nhận phần công việc này.
Vì có thể nhận vai phụ không nhiều không ít đất diễn này mà chương trình tập luyện tương ứng cùng khóa huấn luyện diễn cùng nhau kéo đến. Liên tục bốn tháng liền kín lịch các chương trình học, không khác nghệ sĩ chính thức được bồi dưỡng là bao.
Đương nhiên, khoản học phí đắt đỏ đó được gán thêm vào số nợ của anh. Theo như cách công ty giải thích thì Bạch Lãng được hưởng lợi trực tiếp từ những khóa học nên đương nhiên anh phải tự bỏ tiền trả. Còn việc từng từ chối bao dưỡng trước đó thì có vẻ công ty đã quên sạch.
Bạch Lãng từng nghi ngờ nhưng cũng chả băn khoăn được bao nhiêu, bởi sự thật là anh không thể không chấp nhận những điều kiện đó, chỉ còn cách tập trung hoàn thành tất cả các chương trình học và khóa huấn luyện cũng như dốc hết lòng vào vai diễn người cha đơn thân Giang Tân Trình trong bộ phim “Chung một mái nhà”.
Kỹ năng diễn của Bạch Lãng trong phim tuy còn khá non, nhưng hình tượng và khí chất thì rất phù hợp với nhân vật – một người cha đơn thân mới bước chân vào xã hội, còn khờ khạo và đầy lúng túng trước cuộc đời, chính nó đã phần nào bù đắp cho những thiếu sót của Bạch Lãng, thêm sự giúp đỡ của thiên tài sáu tuổi trong vai người con cũng phần nào nâng vai diễn cho anh giúp anh nổi tiếng lần này.
Xuyên suốt sáu tháng trời bộ phim ‘công chiếu’ vừa tuyên truyền vừa chụp hình, công ty quản lý cũng nhận rất nhiều hợp đồng làm người đại diện cho Bạch Lãng, các công việc ùn ùn kéo đến đẩy Bạch Lãng vào con đường diễn xuất không thể bứt ra.
Nếu mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió, hẳn Bạch Lãng sẽ không từ bỏ con đường diễn viên này. Vai diễn tử tế đầu tiên đã gợi cho Bạch Lãng rất nhiều ý tưởng và niềm yêu thích thật sự.
Nhưng không lâu sau đó, Bạch Lễ dính phải lần đầu tư thất bại thứ hai. Lần này do không cam chịu sự thất bại trước đó, lại được bạn bè mách kín một thông tin nội bộ rằng đầu tư vào cổ phiếu của một công ty chưa đưa ra thị trường kiếm một món hời trở về, Bạch Lễ đã đi vay nóng một khoản tiền lớn tại ngân hàng tư hàng và đem cược tất cả.
Cái gọi là thông tin nội bộ thực chất chỉ là đồn thổi, ăn trộm gà mất luôn nắm thóc, sau món nợ ngập đầu thì Bạch Lễ chỉ đổi lấy một mớ giấy lộn, ngân hàng tư nhân ráo riết truy đuổi đòi nợ, bố mẹ bị uy hiếp, một lần nữa buộc Bạch Lãng không nhà không tiền phải mở miệng vay tiền công ty giúp anh trai trả nợ.
Từ đó, Bạch Lãng nổi tiếng nhã nhặn chỉnh chu trên màn hình bắt đầu rơi vào vòng tuần hoàn ác tính giữa trả nợ và mắc nợ.
Vì phải gánh món nợ của anh trai mà dẫn đến nhiều hệ lụy sau đó, điển hình là ngay sau khi vừa ký kết hợp đồng làm đại diện cho một nhãn hiệu, vì bị phanh phui Bạch Lễ mắc nợ mà ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh của mình, Bạch Lãng đã phải trả một khoản tiền bồi thường khổng lồ cho công ty đối tác. Hai lần lên xuống liên hoàn đã đẩy Bạch Lãng vào lại vòng tuần hoàn trước đấy. Trong khi Bạch Lễ thì quen mui thấy mùi ăn mãi mà nhiều lần buộc em mình phải trả nợ sau đó. Vì thế, bề ngoài thì dường như Bạch Lãng kiếm được rất nhiều, nhưng thực tế đến cả xe đi lại cũng khiến anh phải đắn đo.
Nhưng chung quy chủ nợ của Bạch Lãng vẫn chỉ có Cừu Tiềm mà thôi.
Cừu Tiềm giúp Bạch Lãng xử lý tất cả các khoản bồi thường, cũng thanh toán các món nợ cho anh. Có lẽ chỉ vì những cú điện thoại không định kỳ cho Bạch Lãng tán gẫu về số nợ và cuộc sống, cũng muốn anh cân nhắc lời đề nghị ‘bao dưỡng’ trước đó vẫn còn hiệu lực.
Ôn hòa nhưng cố chấp, Bạch Lãng chưa từng đồng ý dù chỉ một lần, trong khi Cừu Tiềm thì dường như tìm được niềm vui với việc bị từ chối, lần nào cũng là khi Bạch Lãng khốn khó nhất thì gã ta xuất hiện cho anh lựa chọn, chủ yếu là để khiêu chiến sự kiên trì của anh.
Ở một mức độ nào đó, trò chơi quái ác này lại là lời giải đáp thích đáng nhất, bởi bên cạnh Bạch Lãng, từ stylist, makeup đến quản lý, tất cả đều là những người rất giỏi, nhưng mỗi khi có khủng hoảng xảy ra thì họ lại không giúp được gì nhiều, mọi mũi nhọn vẫn chĩa thẳng về Bạch Lãng, con đường diễn viên mà anh đi cũng vì thế mà vẫn đầy chông gai và thăng trầm.
Cho đến lần cuối cùng, Bạch Lãng bị tổn thương thực sự.
Anh thà tin lời đồn ác nghiệt kia là do Cừu Tiềm giở trò mà không phải Khang Kiện. Anh lảo đảo đến tìm gã chất vấn, nhưng đáp án nhận được vẫn là sự phản bội của Khang Kiện mà anh không dám đối mặt trước đó.
Chết cũng tốt, Bạch Lãng đã từng nghĩ vậy.
Khi người yêu và người thân đều vứt bỏ mình, anh không biết mình còn sống để làm gì.
Lại chẳng ngờ rằng, người mà anh vẫn coi như cây dao kề trước cổ lại là người duy nhất thương tâm vì mình, Cừu Tiềm.
Mặc dù trung gian vẫn còn khúc mắc, nhưng anh chưa từng trách Cừu Tiềm. Chỉ nhớ khi đó Cừu Tiềm cầm ô đen, mặt mày thương xót. Cảnh tượng đó, khoảng khắc đó như một dấu ấn in đậm vào tâm trí anh …
“Rengggg – Renggg -”
Tiếng chuông điện thoại ré lên đột ngột giữa màn đêm, đánh thức Bạch Lãng khỏi dòng suy nghĩ.
Cầm điện thoại lên xem, là Bạch Lễ gọi đến.
Bạch Lãng rối bời, tính thời gian, anh biết đây là điện thoại cầu cứu của anh mình.
Sau hai tháng bộ phim “Chung một mái nhà” được công chiếu, Bạch Lãng vừa ký kết xong mấy hợp đồng làm đại diện rất quan trọng. Bạch Lễ nợ ngân hàng tư nhân hai triệu tiền vốn và ba triệu tiền lãi, tổng cộng là năm triệu, bị gửi tối hậu thư đe dọa phải thanh toán trong một tuần, nếu không sẽ phải chịu hậu quả.
Số phận lại lặp lại.
Lần này, lựa chọn của anh sẽ là gì…?
“Anh,” – Bạch Lãng đợi qua hai hồi chuông mới bắt máy.
“Chú! Chú phải giúp anh! Mạng sống của anh trông cậy hết vào chú!!”
Trong di động là tiếng Bạch Lễ không ngừng thét gào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.