Chương 56: Cơ hội mới
j112233
23/09/2020
Khi Bạch Lãng tập trung vào quay ‘Chung Điểm’, Khang Kiện cũng bận rộn với công ty mậu dịch của hắn.
Trước khi Khang Kiện nhằm vào căn nhà của Lý Sa, Cừu Tiềm đã bắt đầu nhử mồi cho hắn nếm được trái ngọt từ kinh doanh. Từ đó mới có thể dụ dỗ hắn đi vay nhiều tiền hơn nữa ném vào bẫy. Nếu cho công ty của Khang Kiện phá sản ngay lúc ấy, thì đủ để hắn mất hết tiền bạc của cải tích góp, cũng không ngóc nổi đầu trước Lý Minh, nhưng như vậy thì vẫn còn một Lý Sa làm chỗ dựa cứu vớt hắn, dù sao khi ấy Khang Kiện vẫn chưa chính thức ngoại tình…
Nhưng sau này có thêm một Lâm Thần Viễn chọc tức Cừu Tiềm, khiến gã quyết tâm nuôi lòng tham của Khang Kiện lớn hơn nữa, hắn càng tham, ngã sẽ càng đau.
Khi Khang Kiện lấy bất động sản dưới danh nghĩa Lý Sa đem đi thế chấp được 6 triệu, Cừu Tiềm hào phóng cho hắn kiếm thêm một món hời. Với số tiền sáu triệu thế chấp và ba triệu có sẵn, chỉ non nửa năm thành lập, công ty mậu dịch của Khang Kiện đã có doanh thu gần 20 triệu.
20 triệu… chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến Khang Kiện líu lưỡi. Số tiền mà một minh tinh màn bạc phải trầy trật quay phim chụp ảnh hơn nửa năm mới kiếm được, đằng này vừa không phải è cổ học thuộc kịch bản, suy nghĩ cách diễn, vừa không phải dầm mưa dãi nắng sớm chiều chạy show, cùng lắm là mấy bữa tiệc xã giao, tiền đã cuồn cuộn đổ vào tài khoản, quả là công việc nhàn hạ lương cao.
Khi đã lỡ nếm thử trái ngọt, đời nào Khang Kiện còn thèm để ý sự nghiệp diễn viên, lúc nào cũng chỉ chăm chăm vào đầu tư, đầu tư, và đầu tư. Vai diễn quản lý tìm cho có thể từ chối được thì đều từ chối, quảng cáo hay gương mặt thương hiệu cũng được chăng hay chớ, fanpage và fanclub càng không ngó ngàng, hầu hết thời gian rảnh rỗi đều cắm mặt vào xem tạp chí tài chính, không thì cũng đợi chờ tin tức từ Tiểu Từ, hay chính là Từ Lệ – người được Cừu Tiềm sắp xếp ngay từ đầu.
Chẳng qua sau khi lời lãi được hai mươi triệu, Khang Kiện cảm thấy Tiểu Từ ghen tị với vận may của hắn mà dần dần không thấy liên lạc nữa.
Thực chất không chỉ Tiểu Từ, người thân bạn bè biết Khang Kiện mở công ty (bao gồm cả Lý Minh) cũng không quá quan tâm thành tích nổi trội của hắn. Người không biết nội tình thì chỉ cười nói chúc mừng, trong khi vẻ mặt thì không mấy tin tưởng; người hiểu rõ nội tình như Lý Minh thì chỉ nhạt nhẽo bằng một câu ‘May mắn’.
May mắn? May mắn ư?! May mắn cũng là một phần của thành công!! – Khi Khang Kiện đắc ý khoe khoang thành tích của mình hòng dẫm đạp lên sự cao ngạo của Lý Minh, thì chỉ cần nghe đến hai chữ ‘May mắn’ cũng đủ làm hắn giận tái mặt.
Về đến nhà, Khang Kiện tức tối hất đổ bàn, lần đầu tiên chỉ vào mặt Lý Sa chửi bới, “Hôm nay cô thấy rồi đấy!! Ông bố quý hóa của cô khinh tôi!! May mắn ư!! Chỉ may mắn thôi ư! Tôi thức khuya dậy sớm chạy ngược chạy xuôi quan hệ mà ông ta chỉ nói là may mắn ư?!!”
“A Kiện…” – thấy Khang Kiện bùng nổ, Lý Sa hoảng sợ ôm chặt con. Thực chất cô cũng cảm thấy cha mình nói đúng. Một mặt biết Khang Kiện may mắn là thật, nhưng một mặt lại muốn tin tưởng vào khả năng của chồng mình, cô không nỡ hắt cho chồng một gáo nước lạnh, chỉ đành ba phải, “Dù sao chúng mình cũng kiếm ra tiền rồi mà? Kết quả mới là quan trọng mà anh, một thời gian nữa chắc chắn bố sẽ hiểu, chúng mình dùng số tiền kia trả nợ, sau đó chuộc lại nhà…”
“Chuộc? Chuộc gì?! Đấy là vốn của công ty tôi! Cô với ông bố quý hóa của cô cứ chống mắt lên mà xem!! Tôi sẽ cho các người thấy năng lực thực sự của tôi!!” – trút giận xong, không thèm nhìn đứa con đang khóc vì cha mẹ to tiếng, Khang Kiện đập cửa bỏ đi.
Để lại Lý Sa vẫn ngây ra như phỗng, quên cả đuổi theo. Trước giờ trong mắt cô, Khang Kiện vẫn là một người chồng dịu dàng và tình cảm.
Trong khi đó thì Khang Kiện thoải mái như rốt cuộc cũng xả hết được nỗi oán hận tích lũy lâu nay. Vì hắn chợt nhận ra, hắn hoàn toàn có thể tự dựa vào tài năng của mình để kiếm tiền; mà còn phải kiếm thật nhiều tiền, đã không cần dựa hơi Lý Minh thì hắn cần gì phải đội Lý Minh lên đầu, cần gì phải làm thằng hầu cho Lý Sa nữa. Thế mới biết cảm giác được thẳng lưng mắng chửi Lý Sa thật là đã.
Nghĩ vậy, tâm trạng Khang Kiện càng khoái chí, hắn thủng thẳng đi đến nhà trọ của Lâm Thần Viễn, cảm giác như cuối cùng hắn cũng đến bước ngoặt cuộc đời. Mà đây chỉ là khởi đầu, một tương lai huy hoàng xán lạn chỉ còn cách hắn không xa. Vì thế, Khang Kiện quyết định tối nay sẽ dẫn Lâm Thần Viễn đến câu lạc bộ thư giãn.
Câu lạc bộ chính là nơi Tiểu Từ dẫn hắn vào trước đây, phí thường niên đắt muốn hộc máu, nhưng quan trọng là có rất nhiều doanh nhân thành đạt hay tề tựu ở đây.
Cũng đồng nghĩa với hàng tá cơ hội kinh doanh.
Mà Tiểu Từ đã mang lòng ghen tị, không dùng được nữa, cơ hội kế tiếp chỉ có thể do chính hắn tìm mà thôi…
***
‘Tôi chưa từng khóc ở rạp bao giờ, biết thế không dẫn vợ đi. Nhưng hóa ra cô ấy còn khóc hơn tôi, ha ha, còn đòi tôi giấy ăn, vo thành cả đống.’
‘Đoạn giữa tôi phải cố kìm nén đến run cả người, kết quả là người bên cạnh khóc òa lên, hô hô, ra là bên cạnh không nhịn được khóc trước.’
‘Đến lúc ra khỏi rạp mà đầu óc tôi vẫn lơ mơ cơ mà, người thì mồ hôi đầm đìa, chắc khóc mệt quá, nhưng thấy lòng thanh thản lắm, như mơ vậy, hiệu quả không tệ đâu hi hi.’
‘Xem xong biết là phim mà tự thấy nỗi buồn phiền của mình chẳng đáng tẹo nào. Tức giận hay buồn bực vì vài việc con con, đúng là toàn làm quá không. Nhớ trong phim–‘
‘Mấy thím cuồng ngược chắc thích, chứ em không dám xem lại lần hai, đủ rồi, quá đủ rồi, cảm giác mệt tâm dã man. Nhưng nếu gặp ai chưa xem thì chắc chắn em sẽ bảo người đó nên đi xem, trải nghiệm thế này đáng thử một lần.’
‘Vỗ tay thật, kể ra thì hơi ngu ngu nhưng lần đầu tiên mình vỗ tay với màn ảnh, rõ ràng không có người nhưng vẫn… kiểu muốn nói thế nào nhỉ, biểu đạt cảm giác trong lòng ý?’
…
Sáu người mắt đỏ hoe nhận xét sáu đoạn mà họ thích nhất bên trên chính là toàn bộ nội dung của clip giới thiệu phim ‘Chung Điểm’, cuối cùng kết thúc bằng hình ảnh cả rạp chiếu đứng dậy vỗ tay khi bộ phim vừa chấm dứt. Đó là tất cả.
Nói cách khách, trong trailer của ‘Chung Điểm’ không có bất cứ một trích đoạn phim nào. Trên áp phích cũng không hề có nhân vật, chỉ có một chiếc giường đơn bình thường.
Phương thức tuyên truyền này để kích thích trí tò mò thôi thúc khán giả vào rạp xem. Ý là xem trailer thôi thì không đủ, muốn xem thì đến rạp xem trọn vẹn bộ phim, đó mới là điều bộ phim mong muốn.
Vậy nên giai đoạn quảng bá trước khi ra mắt, khác hẳn với những bộ phim điện ảnh khác cần diễn viên phụ đi đàm đạo, hay giới thiệu vắn tắt nội dung qua một số show truyền hình, thậm chí cả talkshow như ‘Trước sau màn ảnh’ để phối hợp với quảng bá bộ phim cũng đều bị đoàn làm phim từ chối.
Ekip thực hiện vẫn duy trì hình thức đăng những clip ngắn về cảm xúc của những khán giả đã xem, mỗi câu đều là những cảm nhận chân thực nhất về ‘Chung Điểm’, thế nên có rất nhiều các phiên bản clip khác nhau, đến khi ‘Chung Điểm’ chính thức công chiếu cho khán giả thì trên mạng đã có hơn một trăm lời nhận xét của người xem. Trong mỗi clip là sáu người, đồng nghĩa với việc chế tác gần 20 phiên bản trailer khác nhau của bộ phim. Cũng nhờ thế mà không gây nên sự nhàm chán trước số lượng đồ sộ trailer được phát tán, ngược lại còn khơi gợi nên sự tò mò của khán giả.
Đề cập đến chi phí cho hình thức tuyên truyền này, thì kể có hơi ngược đời khi mà thực tế kinh phí thực hiện bộ phim tình cảm này không hề cao. Song ai bảo Bạch Lãng đóng nhân vậy trong phim, mà sau lưng Bạch Lãng còn có một Cừu Tiềm. Cừu Tiềm đồng ý không can thiệp vào quá trình quay phim, nhưng khi quay xong rồi, gã tự giác thầu khâu tuyên truyền cho bộ phim vì đơn giản nó không hề ảnh hưởng đến diễn xuất của Bạch Lãng.
Nhờ thế mà chỉ trong tuần công chiếu đầu tiên, doanh thu phòng vé đã lên thẳng con số 80 triệu, vượt sự mong đợi của đạo diễn Hứa Nghiên.
Tuần thứ hai cũng từ từ tăng lên, chứng tỏ hiệu quả từ dư luận đang phát triển theo chiều hướng tốt và lan dần.
Đến thời điểm này, những người có kinh nghiệm trong giới đều có chung nhận định là bộ phim đã thành công; kể cả là tính chất nghệ thuật, sức hấp dẫn hay doanh thu phòng vé đều có thành tích đáng nể. Vì đối với phần lớn phim điện ảnh theo lối tình cảm thì sau hai tuần mà rạp vẫn nóng là đủ hái trái ngọt rồi.
***
‘Chung điểm’ tiếp tục gặt hái thành công tại rạp, Bạch Lãng thì nhàn rỗi ở nhà.
Vì vấn đề cảm xúc trong khi quay ‘Chung Điểm’ buộc Bạch Lãng phải đáp ứng yêu cầu nghỉ ngơi một thời gian sau khi quay xong phim của Cừu Tiềm. Những công việc hạng nặng như quay phim điện ảnh hay truyền hình đều tạm dừng không nhận, quảng cáo ngắn hay gương mặt thương hiệu cũng được Cừu Tiềm dặn trước Phương Hoa, nếu không phải cơ hội ngàn năm có một thì tốt nhất đừng có làm phiền Bạch Lãng.
Phương Hoa khinh bỉ cái câu ‘ngàn năm có một’ kia, lẩm bẩm việc gì phải cố ý đề ra một cái ngưỡng chót vót, trong khi thực chất chỉ muốn đóng cửa nghỉ ngơi cho mất công. Thế mà chẳng ngờ mấy hôm sau, một cơ hội công việc gần như phù hợp với điều kiện ‘trên giời’ kia đến thật, làm Phương Hoa tức tốc lao thẳng đến biệt thự tìm Bạch Lãng.
Ra là bộ truyện mà Bạch Lãng đã mua bản quyền mang lại thu nhập gần trăm triệu đồng kia sắp bước vào giai đoạn quay tập thứ bốn, trong tập này xuất hiện một nhân vật là du học sinh Châu Á, và họ muốn mời Bạch Lãng đảm nhiệm.
Bắt đầu từ ba năm trước, nhà xuất bản bộ truyện bên nước G bắt đầu có ý định chuyển thể tập đầu tiên thành phim. Sau một năm dàn dựng công phu, tập đầu tiên thành công trở thành phim điện ảnh, nhờ hiệu ứng kỹ xảo tiên tiến đã tái hiện trọn vẹn sự sống động, tinh tế và đồ sộ của những khung cảnh huyền ảo chỉ có trong tiểu thuyết, một lần nữa đưa danh tiếng của bộ truyện lên một tầng cao mới.
Năm nay là năm chuyển thể thứ tư, cũng quay đến tập thứ bốn của tác phẩm.
Từ tập này, câu chuyện có thêm sự góp mặt của một người Châu Á, tuổi tầm 20, là một du học sinh. Sau khi chọn lựa các khuôn mặt Châu Á nổi bật thì tổng đạo diễn Jackson rất vừa ý với diễn xuất chín muồi của Bạch Lãng, tuy độ tuổi đã qua nhưng vì khuôn mặt Châu Á trông luôn trẻ hơn Châu Âu mấy tuổi nên không thành vấn đề, điều kiện cũng tương đối phù hợp, thế nên mới ngỏ ý mời Bạch Lãng đảm nhiệm vai nhân vật này. Ngoài ra thì Bạch Lãng còn có quan hệ đặc biệt với bộ phận bản quyền trong nước nữa.
Vừa nghe xong, Bạch Lãng cũng vừa sửng sốt vừa không tin hệt như Phương Hoa, sau mấy giây thì gật đầu ngay. Cơ hội ngàn năm có một này, thù lao hay lịch trình không còn là vấn đề quan trọng, được tham gia bộ phim này với anh không khác gì một cơ hội xa vời bỗng dưng hiện ra trước mắt.
Chẳng qua nghe xong tin này thì mặt Cừu Tiềm đen hơn nhọ nồi. Dù phải đến nửa năm sau bộ phim mới bắt đầu quay, nhưng một khi đã ấn định công việc kế tiếp thì kiểu gì cũng ảnh hưởng đến chất lượng thời gian nghỉ dưỡng. Bạch Lãng không thể phản bác lại Cừu Tiềm, vì thực tế là anh cũng định dùng thời gian rảnh này đi trau dồi vốn ngoại ngữ thật. Không thể cò kè mặc cả, Bạch Lãng chỉ còn nước thề non hẹn biển sẽ ngoan ngoãn nghỉ dưỡng trong nửa năm này, đồng thời Cừu Tiềm bảo gì anh cũng nghe.
Xem xét thái độ thành khẩn của anh, Cừu Tiềm bất mãn ra lệnh, mai phải theo gã đến câu lạc bộ, và đưa cuốn catalogue nhỏ được thiết kế tỉ mỉ trên tay cho anh.
Bạch Lãng mở ra xem, những bức ảnh bên trong phô bày trọn vẹn khung cảnh xa hoa lộng lẫy của câu lạc bộ.
Hẳn gã muốn anh nghỉ dưỡng nhưng lại sợ anh buồn chán nên mới tìm chỗ giết thời gian đây mà.
Bạch Lãng ngoan ngoãn ôm Cừu Tiềm – Được, anh đi với em.
Vậy mà chẳng ngờ, ngay hôm đầu tiên, Bạch Lãng và Cừu Tiềm đã gặp hai người không ngờ tới.
Khang Kiện và Lâm Thần Viễn.
Trước khi Khang Kiện nhằm vào căn nhà của Lý Sa, Cừu Tiềm đã bắt đầu nhử mồi cho hắn nếm được trái ngọt từ kinh doanh. Từ đó mới có thể dụ dỗ hắn đi vay nhiều tiền hơn nữa ném vào bẫy. Nếu cho công ty của Khang Kiện phá sản ngay lúc ấy, thì đủ để hắn mất hết tiền bạc của cải tích góp, cũng không ngóc nổi đầu trước Lý Minh, nhưng như vậy thì vẫn còn một Lý Sa làm chỗ dựa cứu vớt hắn, dù sao khi ấy Khang Kiện vẫn chưa chính thức ngoại tình…
Nhưng sau này có thêm một Lâm Thần Viễn chọc tức Cừu Tiềm, khiến gã quyết tâm nuôi lòng tham của Khang Kiện lớn hơn nữa, hắn càng tham, ngã sẽ càng đau.
Khi Khang Kiện lấy bất động sản dưới danh nghĩa Lý Sa đem đi thế chấp được 6 triệu, Cừu Tiềm hào phóng cho hắn kiếm thêm một món hời. Với số tiền sáu triệu thế chấp và ba triệu có sẵn, chỉ non nửa năm thành lập, công ty mậu dịch của Khang Kiện đã có doanh thu gần 20 triệu.
20 triệu… chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến Khang Kiện líu lưỡi. Số tiền mà một minh tinh màn bạc phải trầy trật quay phim chụp ảnh hơn nửa năm mới kiếm được, đằng này vừa không phải è cổ học thuộc kịch bản, suy nghĩ cách diễn, vừa không phải dầm mưa dãi nắng sớm chiều chạy show, cùng lắm là mấy bữa tiệc xã giao, tiền đã cuồn cuộn đổ vào tài khoản, quả là công việc nhàn hạ lương cao.
Khi đã lỡ nếm thử trái ngọt, đời nào Khang Kiện còn thèm để ý sự nghiệp diễn viên, lúc nào cũng chỉ chăm chăm vào đầu tư, đầu tư, và đầu tư. Vai diễn quản lý tìm cho có thể từ chối được thì đều từ chối, quảng cáo hay gương mặt thương hiệu cũng được chăng hay chớ, fanpage và fanclub càng không ngó ngàng, hầu hết thời gian rảnh rỗi đều cắm mặt vào xem tạp chí tài chính, không thì cũng đợi chờ tin tức từ Tiểu Từ, hay chính là Từ Lệ – người được Cừu Tiềm sắp xếp ngay từ đầu.
Chẳng qua sau khi lời lãi được hai mươi triệu, Khang Kiện cảm thấy Tiểu Từ ghen tị với vận may của hắn mà dần dần không thấy liên lạc nữa.
Thực chất không chỉ Tiểu Từ, người thân bạn bè biết Khang Kiện mở công ty (bao gồm cả Lý Minh) cũng không quá quan tâm thành tích nổi trội của hắn. Người không biết nội tình thì chỉ cười nói chúc mừng, trong khi vẻ mặt thì không mấy tin tưởng; người hiểu rõ nội tình như Lý Minh thì chỉ nhạt nhẽo bằng một câu ‘May mắn’.
May mắn? May mắn ư?! May mắn cũng là một phần của thành công!! – Khi Khang Kiện đắc ý khoe khoang thành tích của mình hòng dẫm đạp lên sự cao ngạo của Lý Minh, thì chỉ cần nghe đến hai chữ ‘May mắn’ cũng đủ làm hắn giận tái mặt.
Về đến nhà, Khang Kiện tức tối hất đổ bàn, lần đầu tiên chỉ vào mặt Lý Sa chửi bới, “Hôm nay cô thấy rồi đấy!! Ông bố quý hóa của cô khinh tôi!! May mắn ư!! Chỉ may mắn thôi ư! Tôi thức khuya dậy sớm chạy ngược chạy xuôi quan hệ mà ông ta chỉ nói là may mắn ư?!!”
“A Kiện…” – thấy Khang Kiện bùng nổ, Lý Sa hoảng sợ ôm chặt con. Thực chất cô cũng cảm thấy cha mình nói đúng. Một mặt biết Khang Kiện may mắn là thật, nhưng một mặt lại muốn tin tưởng vào khả năng của chồng mình, cô không nỡ hắt cho chồng một gáo nước lạnh, chỉ đành ba phải, “Dù sao chúng mình cũng kiếm ra tiền rồi mà? Kết quả mới là quan trọng mà anh, một thời gian nữa chắc chắn bố sẽ hiểu, chúng mình dùng số tiền kia trả nợ, sau đó chuộc lại nhà…”
“Chuộc? Chuộc gì?! Đấy là vốn của công ty tôi! Cô với ông bố quý hóa của cô cứ chống mắt lên mà xem!! Tôi sẽ cho các người thấy năng lực thực sự của tôi!!” – trút giận xong, không thèm nhìn đứa con đang khóc vì cha mẹ to tiếng, Khang Kiện đập cửa bỏ đi.
Để lại Lý Sa vẫn ngây ra như phỗng, quên cả đuổi theo. Trước giờ trong mắt cô, Khang Kiện vẫn là một người chồng dịu dàng và tình cảm.
Trong khi đó thì Khang Kiện thoải mái như rốt cuộc cũng xả hết được nỗi oán hận tích lũy lâu nay. Vì hắn chợt nhận ra, hắn hoàn toàn có thể tự dựa vào tài năng của mình để kiếm tiền; mà còn phải kiếm thật nhiều tiền, đã không cần dựa hơi Lý Minh thì hắn cần gì phải đội Lý Minh lên đầu, cần gì phải làm thằng hầu cho Lý Sa nữa. Thế mới biết cảm giác được thẳng lưng mắng chửi Lý Sa thật là đã.
Nghĩ vậy, tâm trạng Khang Kiện càng khoái chí, hắn thủng thẳng đi đến nhà trọ của Lâm Thần Viễn, cảm giác như cuối cùng hắn cũng đến bước ngoặt cuộc đời. Mà đây chỉ là khởi đầu, một tương lai huy hoàng xán lạn chỉ còn cách hắn không xa. Vì thế, Khang Kiện quyết định tối nay sẽ dẫn Lâm Thần Viễn đến câu lạc bộ thư giãn.
Câu lạc bộ chính là nơi Tiểu Từ dẫn hắn vào trước đây, phí thường niên đắt muốn hộc máu, nhưng quan trọng là có rất nhiều doanh nhân thành đạt hay tề tựu ở đây.
Cũng đồng nghĩa với hàng tá cơ hội kinh doanh.
Mà Tiểu Từ đã mang lòng ghen tị, không dùng được nữa, cơ hội kế tiếp chỉ có thể do chính hắn tìm mà thôi…
***
‘Tôi chưa từng khóc ở rạp bao giờ, biết thế không dẫn vợ đi. Nhưng hóa ra cô ấy còn khóc hơn tôi, ha ha, còn đòi tôi giấy ăn, vo thành cả đống.’
‘Đoạn giữa tôi phải cố kìm nén đến run cả người, kết quả là người bên cạnh khóc òa lên, hô hô, ra là bên cạnh không nhịn được khóc trước.’
‘Đến lúc ra khỏi rạp mà đầu óc tôi vẫn lơ mơ cơ mà, người thì mồ hôi đầm đìa, chắc khóc mệt quá, nhưng thấy lòng thanh thản lắm, như mơ vậy, hiệu quả không tệ đâu hi hi.’
‘Xem xong biết là phim mà tự thấy nỗi buồn phiền của mình chẳng đáng tẹo nào. Tức giận hay buồn bực vì vài việc con con, đúng là toàn làm quá không. Nhớ trong phim–‘
‘Mấy thím cuồng ngược chắc thích, chứ em không dám xem lại lần hai, đủ rồi, quá đủ rồi, cảm giác mệt tâm dã man. Nhưng nếu gặp ai chưa xem thì chắc chắn em sẽ bảo người đó nên đi xem, trải nghiệm thế này đáng thử một lần.’
‘Vỗ tay thật, kể ra thì hơi ngu ngu nhưng lần đầu tiên mình vỗ tay với màn ảnh, rõ ràng không có người nhưng vẫn… kiểu muốn nói thế nào nhỉ, biểu đạt cảm giác trong lòng ý?’
…
Sáu người mắt đỏ hoe nhận xét sáu đoạn mà họ thích nhất bên trên chính là toàn bộ nội dung của clip giới thiệu phim ‘Chung Điểm’, cuối cùng kết thúc bằng hình ảnh cả rạp chiếu đứng dậy vỗ tay khi bộ phim vừa chấm dứt. Đó là tất cả.
Nói cách khách, trong trailer của ‘Chung Điểm’ không có bất cứ một trích đoạn phim nào. Trên áp phích cũng không hề có nhân vật, chỉ có một chiếc giường đơn bình thường.
Phương thức tuyên truyền này để kích thích trí tò mò thôi thúc khán giả vào rạp xem. Ý là xem trailer thôi thì không đủ, muốn xem thì đến rạp xem trọn vẹn bộ phim, đó mới là điều bộ phim mong muốn.
Vậy nên giai đoạn quảng bá trước khi ra mắt, khác hẳn với những bộ phim điện ảnh khác cần diễn viên phụ đi đàm đạo, hay giới thiệu vắn tắt nội dung qua một số show truyền hình, thậm chí cả talkshow như ‘Trước sau màn ảnh’ để phối hợp với quảng bá bộ phim cũng đều bị đoàn làm phim từ chối.
Ekip thực hiện vẫn duy trì hình thức đăng những clip ngắn về cảm xúc của những khán giả đã xem, mỗi câu đều là những cảm nhận chân thực nhất về ‘Chung Điểm’, thế nên có rất nhiều các phiên bản clip khác nhau, đến khi ‘Chung Điểm’ chính thức công chiếu cho khán giả thì trên mạng đã có hơn một trăm lời nhận xét của người xem. Trong mỗi clip là sáu người, đồng nghĩa với việc chế tác gần 20 phiên bản trailer khác nhau của bộ phim. Cũng nhờ thế mà không gây nên sự nhàm chán trước số lượng đồ sộ trailer được phát tán, ngược lại còn khơi gợi nên sự tò mò của khán giả.
Đề cập đến chi phí cho hình thức tuyên truyền này, thì kể có hơi ngược đời khi mà thực tế kinh phí thực hiện bộ phim tình cảm này không hề cao. Song ai bảo Bạch Lãng đóng nhân vậy trong phim, mà sau lưng Bạch Lãng còn có một Cừu Tiềm. Cừu Tiềm đồng ý không can thiệp vào quá trình quay phim, nhưng khi quay xong rồi, gã tự giác thầu khâu tuyên truyền cho bộ phim vì đơn giản nó không hề ảnh hưởng đến diễn xuất của Bạch Lãng.
Nhờ thế mà chỉ trong tuần công chiếu đầu tiên, doanh thu phòng vé đã lên thẳng con số 80 triệu, vượt sự mong đợi của đạo diễn Hứa Nghiên.
Tuần thứ hai cũng từ từ tăng lên, chứng tỏ hiệu quả từ dư luận đang phát triển theo chiều hướng tốt và lan dần.
Đến thời điểm này, những người có kinh nghiệm trong giới đều có chung nhận định là bộ phim đã thành công; kể cả là tính chất nghệ thuật, sức hấp dẫn hay doanh thu phòng vé đều có thành tích đáng nể. Vì đối với phần lớn phim điện ảnh theo lối tình cảm thì sau hai tuần mà rạp vẫn nóng là đủ hái trái ngọt rồi.
***
‘Chung điểm’ tiếp tục gặt hái thành công tại rạp, Bạch Lãng thì nhàn rỗi ở nhà.
Vì vấn đề cảm xúc trong khi quay ‘Chung Điểm’ buộc Bạch Lãng phải đáp ứng yêu cầu nghỉ ngơi một thời gian sau khi quay xong phim của Cừu Tiềm. Những công việc hạng nặng như quay phim điện ảnh hay truyền hình đều tạm dừng không nhận, quảng cáo ngắn hay gương mặt thương hiệu cũng được Cừu Tiềm dặn trước Phương Hoa, nếu không phải cơ hội ngàn năm có một thì tốt nhất đừng có làm phiền Bạch Lãng.
Phương Hoa khinh bỉ cái câu ‘ngàn năm có một’ kia, lẩm bẩm việc gì phải cố ý đề ra một cái ngưỡng chót vót, trong khi thực chất chỉ muốn đóng cửa nghỉ ngơi cho mất công. Thế mà chẳng ngờ mấy hôm sau, một cơ hội công việc gần như phù hợp với điều kiện ‘trên giời’ kia đến thật, làm Phương Hoa tức tốc lao thẳng đến biệt thự tìm Bạch Lãng.
Ra là bộ truyện mà Bạch Lãng đã mua bản quyền mang lại thu nhập gần trăm triệu đồng kia sắp bước vào giai đoạn quay tập thứ bốn, trong tập này xuất hiện một nhân vật là du học sinh Châu Á, và họ muốn mời Bạch Lãng đảm nhiệm.
Bắt đầu từ ba năm trước, nhà xuất bản bộ truyện bên nước G bắt đầu có ý định chuyển thể tập đầu tiên thành phim. Sau một năm dàn dựng công phu, tập đầu tiên thành công trở thành phim điện ảnh, nhờ hiệu ứng kỹ xảo tiên tiến đã tái hiện trọn vẹn sự sống động, tinh tế và đồ sộ của những khung cảnh huyền ảo chỉ có trong tiểu thuyết, một lần nữa đưa danh tiếng của bộ truyện lên một tầng cao mới.
Năm nay là năm chuyển thể thứ tư, cũng quay đến tập thứ bốn của tác phẩm.
Từ tập này, câu chuyện có thêm sự góp mặt của một người Châu Á, tuổi tầm 20, là một du học sinh. Sau khi chọn lựa các khuôn mặt Châu Á nổi bật thì tổng đạo diễn Jackson rất vừa ý với diễn xuất chín muồi của Bạch Lãng, tuy độ tuổi đã qua nhưng vì khuôn mặt Châu Á trông luôn trẻ hơn Châu Âu mấy tuổi nên không thành vấn đề, điều kiện cũng tương đối phù hợp, thế nên mới ngỏ ý mời Bạch Lãng đảm nhiệm vai nhân vật này. Ngoài ra thì Bạch Lãng còn có quan hệ đặc biệt với bộ phận bản quyền trong nước nữa.
Vừa nghe xong, Bạch Lãng cũng vừa sửng sốt vừa không tin hệt như Phương Hoa, sau mấy giây thì gật đầu ngay. Cơ hội ngàn năm có một này, thù lao hay lịch trình không còn là vấn đề quan trọng, được tham gia bộ phim này với anh không khác gì một cơ hội xa vời bỗng dưng hiện ra trước mắt.
Chẳng qua nghe xong tin này thì mặt Cừu Tiềm đen hơn nhọ nồi. Dù phải đến nửa năm sau bộ phim mới bắt đầu quay, nhưng một khi đã ấn định công việc kế tiếp thì kiểu gì cũng ảnh hưởng đến chất lượng thời gian nghỉ dưỡng. Bạch Lãng không thể phản bác lại Cừu Tiềm, vì thực tế là anh cũng định dùng thời gian rảnh này đi trau dồi vốn ngoại ngữ thật. Không thể cò kè mặc cả, Bạch Lãng chỉ còn nước thề non hẹn biển sẽ ngoan ngoãn nghỉ dưỡng trong nửa năm này, đồng thời Cừu Tiềm bảo gì anh cũng nghe.
Xem xét thái độ thành khẩn của anh, Cừu Tiềm bất mãn ra lệnh, mai phải theo gã đến câu lạc bộ, và đưa cuốn catalogue nhỏ được thiết kế tỉ mỉ trên tay cho anh.
Bạch Lãng mở ra xem, những bức ảnh bên trong phô bày trọn vẹn khung cảnh xa hoa lộng lẫy của câu lạc bộ.
Hẳn gã muốn anh nghỉ dưỡng nhưng lại sợ anh buồn chán nên mới tìm chỗ giết thời gian đây mà.
Bạch Lãng ngoan ngoãn ôm Cừu Tiềm – Được, anh đi với em.
Vậy mà chẳng ngờ, ngay hôm đầu tiên, Bạch Lãng và Cừu Tiềm đã gặp hai người không ngờ tới.
Khang Kiện và Lâm Thần Viễn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.