Chương 98: Nhà kho.
Dã Bạch Thái
12/04/2013
Du Dương tâm tình kích động chờ đợi kết quả.
Chuyển hoán Ngự Phong Thoa mất gần vạn tinh năng lượng, nhưng qua mấy ngày bổ sung, năng lượng bên trong còn một ít, thế nhưng sau khi hấp thu năng lượng của xích tinh thạch, số năng lượng tinh trong chuyển hoán khí cụ thoáng cái tăng gấp 4 lần, số tinh tăng đột biến.
“Vãi! Xích tinh ẩn chứa năng lượng quả cường đại a, một cục nho nhỏ đã có gần 100 tinh, quả này trúng lớn rồi”Du Dương trong long mừng như điên
Khi thợ mỏ làm việc, cũng có người giám sát, nhưng nhiệm vụ chỉ là không cho thợ mỏ lười biếng, cũng không lo lắng có người lấy trộm xích tinh thạch, bởi vì thợ mỏ cũng không thể tùy ý ly khai quặng mỏ, không ai vì mấy khối khoáng thạch mà mạo hiểm cả tánh mạng chạy trốn.
Du Dương vốn định làm quen hoàn cảnh xung quanh rồi tìm cơ hội ly khai quặng mỏ, nhưng hiện tại hắn phát hiện xích tinh thạch này có giá trị với hắn, Du Dương thậm chí không nghĩ sẽ bỏ được nơi này.
Du Dương đào khoáng thạch, chỉ cần nhân viên giám sát không chú ý, Du Dương liền len lén đem xích tinh thạch hút vào trong plug-in chuyển hoán khí cụ để bổ sung năng lượng.
"Nếu như mình được làm ở nhà kho có phải tốt hơn không”
Du Dương dù có ý tưởng này, nhưng lại không dễ thực hiện, nhà kho là nơi quan trọng trong mỏ, không phải một công nhân bình thường như Du Dương có thể tiếp xúc.
Công tác một ngày, Du Dương dùng xích tinh bổ sung hơn một vạn tinh năng lượng. Thấy kết quả như vậy, Du Dương mừng thầm không ngớt, thậm chí có điểm cảm tạ tửu quỷ đem mình bán tới đây.
Buổi tối, khi những người khác ngủ, Du Dương len lén tu luyện Tư Duy Mạch Động , Du Dương hiện tại đã tiến nhập cảnh giới "khai não” thực lực đang vững bước đề thăng.
Cuộc sống thợ mỏ tương đối đơn điệu, mỗi ngày ngoại trừ làm việc thì chỉ có ngủ. Qua mấy ngày quan sát, Du Dương phát hiện quan hệ giữa ba người cùng không bình thường, không ngờ hai tên cơ bắp là một đôi vợ chồng gay, Trương Tùng cùng cùng giường với hắn đã bị “mất trinh lỗ hậu” bởi hai tên này.
Ngoài ra, Du Dương còn biết sự tình như thế này tại thợ mỏ vô cùng bình thường, nam nhân luôn cần phát tiết, ở đây lại không có nữ nhân, vậy nên có nhiều tên gay cũng rất bình thường.
Du Dương tướng mạo tuy rằng không bằng tên nhu nhược Trương Tùng, nhưng cũng đẹp trai, hai tên gay nhìn Du Dương ánh mắt đều lộ ra dâm quang.
"Ta Kháo, trước đây nghe qua nam tử trong ngục giam mới bị gay nhiều, không nghĩ tới tại nơi này cũng được gặp phải chuyện này! Ha ha, ta mà biết các ngươi nhịn không được, dám đến chọc lão tử, ta cho các ngươi lên niết bàn đàm đạo cùng phật tổ luôn" . Du Dương thầm nghĩ.
Hôm nay, buổi trưa, bình thường giờ này công nhân có một giờ nghỉ ngơi, Du Dương đang muốn đi dạo cho tiêu cơm, thuận tiện tìm hiểu địa hình một chút, chuẩn bị trước đê sau này có thế rời đi.
Du Dương đang muốn đi, lại nghe có người kêu lên: "Du Dương, ta có thể cùng ngươi nói chuyện không?"
Du Dương vừa nhìn, hóa ra là tên cùng phòng Trương Tùng. Du Dương cũng thấy hắn thật đáng thươn, sống dưới dâm uy của hai tên gay, cũng không dễ dàng. Du Dương vốn cũng muốn giúp hắn giáo huấn lũ gay kia, nhưng vừa nghĩ lại mình ở đây thời gian không dài, nếu như giúp hắn, khác nào hại hắn, tôn nghiêm là chính mình tự lấy, điều này không phải người khác cho là được.
"Chuyện gì? . Du Dương nói.
"Ngươi đi theo ta một chút, ta có chuyện muốn nói với ngươi" . Trương Tùng thần sắc không yên nói.
Trương Tùng đem Du Dương dẫn tới một góc tương đối bí mật trong mỏ.
Du Dương cho rằng Trương Tùng muốn cầu cứu hắn, hoặc là dự định lôi kéo mình cùng hắn phản kháng lại mấy tên gay kia. Lại không nghĩ rằng bị Trương Tùng dẫn tới nơi bọn Hank đợi sẵn.
"Du Dương, xin lỗi, bọn họ đáp ứng ta, chỉ cần ta lừa ngưới đến đây, sau đó sẽ tha cho ta" . Trương Tùng vẻ mặt hổ thẹn nói.
Du Dương không có để ý Trương Tùng, hắn nhìn một chút xung quanh, ngoại trừ đôi gay cùng phòng, còn có hơn mười tên khác, mà trong đó có vẻ tên da đen cầm đầu.
"Hây da! Xem ra ca ca mị lực của ta không nhỏ a, nữ theo hàng đàn không nới, người ái mộ còn đông đảo hơn a" . Du Dương thầm nghĩ.
"Du Dương, ta không nói nhiều! Ngươi nếu muốn y phục nguyên vẹn, thì tự động thoát y đi!" A Thái tư cười dâm nói.
Thấy bọn này cười dâm đãng, Du Dương trên người nổi hết cả da gà.
"Móa nó, cho ngươi cười!"
Du Dương cũng không muốn đám Gay này sau này cứ nhìn mình chằm chằm, hắn giơ lên một cước đã đem A Thái tư đá bay ra ngoài, trong miệng mắng: "Lão tử muốn làm một thợ mỏ bình thường cũng không cho là sao!"
Mọi người vừa nhìn Du Dương phản kháng, lập tức cùng nhau tiến tới, muốn đem Du Dương đè xuống. (DU Dương bị hiếp dâm, sướng chưa)
“Tật phong phích lịch cước”
Đối với mấy tên có ý nghĩ tà ác với mình, Du Dương xuống tay độc ác, toàn bộ đều sử dụng siêu phàm cấp vũ kỹ, trong chớp mắt sẽ đem đám người này đá bay hết ra ngoài. Du Dương vẫn còn cảm giác khó chịu, tìm một cây thiết côn, đem thủ phạm chính A Thái tư "Hậu thân, tiểu cấp phát nổ”. (tạm dịch: thông ass liên hoàn côn )
"Sướng này, cho ngươi nếm thử bị thông ass”
Du Dương xoay người nhìn về phía Trương Tùng, lúc này sắc mặt trắng bệch, gặp Du Dương nhìn về phía hắn, liền co giò bỏ chạy.
"Giết người rồi! Giết người rồi!" Trương Tùng vừa chạy vừa la.
Trương Tùng vừa gọi, lập tức đưa tới mấy bảo vệ, bọn họ cầm sung điện từ trong tay, từ bốn phương tám hướng lao đến, không để cho Du Dương cơ hội chạy trốn. Du Dương đếm một chút, tổng cộng có mười hai họng súng đang hướng về phía mình
"Chuyện gì xảy ra?" Kỳ một người trong tiểu đầu mục dẫn theo Trương Tùng, hướng hắn hỏi.
"Hắn, " hắn,, hắn giết người" . Trương Tùng chỉ vào Du Dương nói.
Du Dương vửa nghe bọn hắn nói chuyện với nhau, vừa dùng đệ nhị trí não, suy tính cách đối phó mười hai họng súng kia, đồng thời tính toán một chút đường thoát thân.
"Đi, hay là không đi đây, !" Du Dương hơido dự.
Đi, thì mất cơ hội tiếp tục bổ sung năng lượng cho plug-in! Không đi, Du Dương lại bị lộ thực lực, chưa kể không biết sẽ phải chịu xử lý ra sao.
"thằng kia, giơ lên, quỳ xuống! Dám tụ tập đánh nhau, ngươi ngại sống qua lâu rồi hả?" Tiểu đầu mục dùng súng chỉ vào Du Dương nói.
"Để cho ta quỳ? Nằm mơ!"
Quét! Du Dương hai tay bắn ra sáu đạo lam quang, mười mấy tên bảo vệ chỉ thấy lam quang chợt lóe, súng điện từ trong tay bọn họ đều bị chia thành hai đoạn. Nếu như không phải ở khoảng cách gần, thì súng điện từ trong tay bọn họ rất khó đối phó.
Du Dương hai tay khống chế sáu chuôi "Âm Dương Lưỡng Nghi đao." Đây đã là cực hạn, nhiều hơn một cây, hắn cũng khống chế không được. Tuy nhiên sáu lưỡi đao này đủ để xử lý tốt toàn bộ mười hai khẩu súng.
Du Dương nhắm chuẩn cơ hội, chân sử dụng Phong Thần Mê Tung bộ, nhờ hoàng kim plug-in ngự phong thoa hỗ trợ, Du Dương thân ảnh như lá liễu bị gió cuốn, sau vài chiêu, Du Dương đem tất cả đo đất.
Giải quyết xong lũ lâu là, Du Dương đang định chuồn, tổng quản An Liên Anh lại dẫn rất nhiều người lao đến, trong tay bọn họ vẫn còn cầm súng điện từ. Nếu như lúc này Du Dương bay lên trời, sẽ trở thành bia sống.
Du Dương đột nhiên nghĩ đến La Sát từng dùng “Máy nhiễu từ”. Nếu có nó thì giờ đã không phải lo rồi, hay nhất đem chuyển hoán thành plug-in lắp đặt ở trên người, dù các ngươi cầm mấy trăm cây đến, vậy lão tử cũng sẽ không sợ các ngươi.
Du Dương thấy, phía sau tổng quản An Liên Anh còn có một thiếu phụ xinh đẹp, nàng chừng ba mươi tuổi, thân khoác áo da thú, chân đi đôi giày thủy tinh màu hồng, hai ngọn núi trước ngực ngạo nghễ thách thức đời, tướng mạo xinh đẹp câu hồn đoạt phách anh hùng.
Du Dương tính toán, thiếu phụ xinh đẹp thực lực kinh người, cảnh giới đã qua "Ý biến", có thể hình dung là cường giả trong miệng tửu quỷ. Nàng đi như cưỡi mây, đi sau mà đến trước, sau vài bước đã vượt An Liên Anh tiếp cận Du Dương.
Du Dương tự nhận thân pháp của thiếu phụ xinh đẹp này, dù hắn có Ngự Phong Thoa hỗ trợ thì cũng chỉ hơn được một chút.
An Liên Anh thấy thuộc hạ của mình đều nằm trên mặt đất, sắc mặt sầm xuống, không cần phân trần, tiến lên định sẽ bắt giữ Du Dương.
"Chậm đã!" Thiếu phụ xinh đẹp ngăn An Liên Anh lại.
Nàng hướng Du Dương nói: "Ngươi là ai? Ta xem ngươi thân thủ bất phàm, thế nào lại chạy đến nơi này của ta làm thợ mỏ, hay ngươi là nội gián của ai?”
"Ta Kháo, quá oan uổng đi! Ta chỉ là nhập cư trái phép, là các ngươi bắt ta lưu lại làm thợ mỏ đấy chứ! Ngươi làm rõ ràng chân tướng có được hay không" . Du Dương nói.
Du Dương vừa nói như vậy, An Liên Anh đột nhiên nhớ lại lời ngày đó Du Dương nói, hắn vội vàng nói bên tai mỹ phụ.
Mỹ phụ nghe xong An Liên Anh nói, nàng đánh giá Du Dương một chút, nói: "Đối với ngươi, chúng ta đã nói trước rồi, ngươi phải ở chỗ này công tác đủ kỳ mới được”
"Ta cũng không nói không làm việc a, ta đây không phải mỗi ngày đều đang làm việc cho các ngươi sao?" Du Dương nói.
"Thế hôm nay vì sao không làm việc, lại còn ở chỗ này nháo sự!" An Liên Anh nói.
"Ha ha, ngươi hỏi hắn được rồi!" Du Dương chỉ chỉ hạ thân toe toét bới thiết côn A Thái tư.
An Liên Anh thấy Trương Tùng run run trên mặt đấ, cũng không có bị thương, hắn hướng Trương Tùng, tàn bạo mà nói: "Nói, vừa rồi chuyện gì xảy ra!"
Trương Tùng bị hù đái ra máu, liền đem mọi chuyện nhất nhất phun ta.
Xinh đẹp thiếu phụ nghe xong Trương Tùng nói, hướng An Liên Anh quát lên: "Xuất hiện loại chuyện này, các ngươi sao không hạn chế một chút!"
"Ách, Lăng tổng, những người này ở chỗ này khoảng hai ba năm, luôn luôn phải nghĩ biện pháp giải quyết! Ở đây lại không có nữ nhân, nên…”
"Vậy cũng không thể làm loạn như vậy " . Mỹ phụ cả giận nói, sau đó nàng suy nghĩ một chút nói: "Ngươi đi vào trong thành liên hệ với Lam Quế Phường một chút, định kỳ mời mấy em qua đây tiếp khách!"
"A! Chúng ta có nhiều thợ mỏ như vậy, khoản chi này cũng không nhỏ a!" An Liên Anh kêu lên.
"Cái này không là vấn đề, ngươi ban bố quy định mới, ngoài thời gian bình thường, thợ mỏ có thể tiến hành xin tăng ca, mỗi một giờ tính tính phần trăm, đầy 100% có thể xin một lần được phục vụ, bất quá cư ước định trước với La Quế Phường, sau đó tiến hành!" Mỹ phụ nói.
An Liên Anh vừa nghe, nhãn tình sáng lên, đây thật là một biện pháp tốt, giải quyết được vấn đề, còn gia tăng tính tích cực của thợ mỏ, quan trọng nhất là làm mỏ gia tăng sản lượng.
Du Dương cũng rất bội phục suy nghĩ của thiếu phụ xinh đẹp này.
"Được rồi, đem bọn họ đều dẫn đi đi, bị thương nặng đấy, tìm bác sĩ giỏi một chút!" Xinh đẹp thiếu phụ lại nhìn về phía Du Dương, "Tu vi của ngươi không tệ, nếu để cho ngươi làm thợ mỏ có chút đáng tiếc! An tổng quản, còn có công tác nào thích hợp hơn không?
"Cái này, cái này An Liên Anh suy nghĩ một chút, nói: "Hắn có thể tùy ý đánh ngã nhiều người như vậy, ta cảm nên cho hắn đi trong coi nhà kho!"(cầu được ước thấy, vl anh ấy)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.