Chương 93: Giết
Lãnh Mạc
07/04/2018
Câu nói của Lãnh Mạc khiến Nguyệt Mị và những Xà nhân khác có đôi chút
không hiểu cho lắm. Làm sao có kẻ nào dám dẫn dụ 2 ma thú Đấu Tông mà
đến biên giới Xà nhân Đế quốc này được huống chi là có khi vừa gặp thì
đã bị chúng đem ra làm thịt mất rồi. Mà nếu là sử dụng Mê hồn dược loại
có tác dụng cực mạnh thì ít nhiều gì cũng có thể lôi kéo vài đầu ma thú
thực lực mạnh đi theo. Nhưng việc này nếu là do nhân loại làm thì có
phải là kẻ đó quá ngu ngốc khi dám đối đầu với 1 Đế quốc hùng mạnh như
vậy.
Sau đó Lãnh Mạc còn hướng mắt nhìn về phía xa, đưa tay lên chỉ vào khoảng không trống trải cách đó khoảng vài chục trượng. Rõ ràng là ở đó không có gì nhưng Lãnh Mạc lại nhìn về hướng đó, mà dù có người thật đi nữa thì ít nhất cường giả Đấu Hoàng như Nguyệt Mị cũng phải cảm nhận được, mà y lại còn là Xà nhân nên ngũ giác quan nhạy cảm hơn rất nhiều lần nhân loại nhưng không cảm nhận được gì.
‘Không cần ẩn nấp nữa, chỉ là 1 cái thuật pháp ẩn tế không gian cỏn con không qua mắt được bổn Tông đâu’
Lúc này, bàn tay của Lãnh Mạc xoay xoay 1 chút rồi giọng nói đầy lạnh lẽo vang lên, hành động này của khiến những người có mặt khó hiểu 1 phen. Lập tức khoảng không phía trước bắt đầu vặn vẹo mà không rõ nguyên do, rồi từ từ 1 cái lỗ hổng to khoảng vài trượng mở ra, từ trong đó xuất hiện ra đến cái 4 nhân loại.
4 người này khi vừa xuất hiện, gương mặt trở nên nhăn nhó, đôi mày chao lại, mắt nhìn chằm chằm vào Lãnh Mạc và những Xà nhân phía sau với vẻ căm tức. Khi thấy nhân loại xuất hiện, bọn họ không tránh khỏi hốt hoảng 1 phen, không ngờ lời Lãnh Mạc vừa nói lại là sự thật.
‘Vị tiểu huynh đệ này không biết là ai mà xuất hiện ở đây?’
1 vị trung niên trong 4 người liền bước ra chắp quyền, miệng mỉm cười hướng về cậu 1 cách lịch sự. Điều này khiến cậu sởn cả óc vì việc tên này lại khẩu phật tâm xà như thế, sau lưng thì làm chuyện ác còn trước mặt thì lại tỏ ra là người lương thiện. Trong đầu phỉ nhổ hắn vài tiếng.
‘Bổn Tông là ai ngươi không cần biết, việc các ngươi làm ta cũng đoán ra phần nào. Dám lén lút dụ dỗ 2 đầu ma thú Đấu Tông đến đây làm loạn, công nhận gan các ngươi lớn thật đấy’
‘Ân, tiểu huynh đệ đây nói gì chúng ta không hiểu lắm. Làm sao chúng ta lại dám dẫn dụ ma thú đến đây huống hồ chúng ta còn không dám đến gần bọn chúng? Chúng ta chỉ là đi qua gần biên giới Xà nhân Đế quốc mà thôi’
Lãnh Mạc khi nói ra thì tên này có khẽ giật mình 1 chút như bị cậu nói trúng tim đen nhưng vẫn cố chấp không nhận. Cố gắng chứng minh bọn chúng trong sạch bằng cách bịa ra 1 câu chuyện rồi lách qua câu nói của Lãnh Mạc và giả vờ cùng đồng bọn gật đầu như thật.
‘Loại người này ta thấy nhiều rồi, chướng cả mắt. Lãnh Mạc, xử lý chúng đi’
‘Ân’
Đến cả Nguyệt My cũng không ưa gì nổi bọn này, liền kêu cậu giải quyết bọn chúng nhanh cho đỡ chướng mắt cô. Điểm này Lãnh Mạc cũng đồng tình với sư phụ của cậu, chỉ muốn nói ngắn gọn rồi giải quyết bọn chúng. Nguyệt Mị phía sau như muốn lao lên liền bị cậu ra hiệu ngăn cản lại, y đành làm theo lời cậu vì chỉ có cậu là có thể giải quyết được bọn này nhanh chóng.
‘Đi ngang qua? Có tên nào ngu dại đến nỗi sử dụng thuật ẩn tế không gian để trốn khi đi qua nơi này chứ, đến cả cường giả Đấu Tôn còn phải tiếc nuối khi sử dụng nó a. Và ta cho ngươi biết 1 điều, thuật ẩn tế không gian có thể giúp ngươi trốn nhưng không thể di chuyển được nên các ngươi không thể nào vừa trốn vừa ẩn trong đó được’
Từng câu đầy sát khí lẫn đáng sợ của Lãnh Mạc khiến cho 4 người bọn chúng phải run sợ, cậu đã nói trúng tim đen của chúng. Tên bước ra trước cứ nghĩ rằng tất cả mọi chuyện sẽ ổn thỏa cho đến khi Lãnh Mạc xuất hiện và giết chết 2 đầu ma thú mà chúng khó khăn mới có thể dẫn dụ đến, rồi lại nói ra sự thật về thuật ẩn tế không gian mà chúng sử dụng. Điều này như đả kích rất lớn với chúng, 4 tên đều đưa 1 tay ra sau lưng triệu hồi ra vũ khí từ nạp giới, sẵn sàng để giết cậu.
Xẹt xẹt
Lãnh Mạc từng bước bước đến, tay trái cầm lấy Lôi Thần Thương được cậu triệu hồi ra từ lúc nào không biết. Trên thân thương có vô số đạo lôi bao phủ, trên bầu trời thì có chút dị biến khi đột nhiên mây đen kéo đến và tiếng sấm vang lên “Ầm” vài tiếng rõ rệt. Nguyệt Mị cùng những Xà nhân đều đổ mồ hôi lạnh khi thấy Lãnh Mạc vừa lấy ra vũ khí thì bầu trời lại có dị biến, loại vũ khí mang lại dị biến thì chỉ có trong truyền thuyết được gọi là thượng phẩm “Thánh” khí. Mà thứ chỉ được xem là truyền thuyết này lại trong tay cậu, tuy bán tín bán nghi nhưng họ không dám nghĩ quá nhiều.
Khi thấy cậu từ từ bước đến với vẻ đáng để kinh sợ kia thì 4 tên đều há hốc mồm, chợt nhớ ra 2 con ma thú mà bọn chúng dẫn dụ đều là tam tinh Đấu Tông mà kẻ trước mặt chúng chỉ đơn thân độc mã giết chết 2 đầu ma thú ấy. Thực lực như thế thì làm sao mà chúng có thể đánh lại được, nếu sử dụng thuật ẩn tế không gian lần cuối cùng thì càng không được vì Lãnh Mạc có thể đơn thuần hóa giải nó.
‘Rút lui là thượng sách!!!’
Giữa vô số lựa chọn, hắn liền đưa ra lựa chọn là chạy trốn khỏi Lãnh Mạc, 3 tên còn lại khi nghe thấy thì cũng quay lưng chạy phía sau tên kia.
‘Muốn chạy trước mặt ta? Đúng là đại ngu nhược trí’
Nhìn thấy bọn chúng bỏ chạy, Lãnh Mạc buông miệng phỉ mắng 1 câu rồi thân thể khẽ động, liền biến mất như lúc nãy. Sau đó lại xuất hiện phía trên đầu tên đầu tiên đã bỏ chạy, tay trái cầm chắc Lôi Thần Thương rồi ném nó thẳng xuống tên kia.
Ầm
Khi Lôi Thần Thương vừa ném xuống thì trên trời xuất hiện 1 trụ lôi lao xuống bao phủ lấy thân thương rồi đánh trực tiếp vào tên kia. Cây thương đâm thẳng xuống ngực của hắn rồi bộc phát các đạo lôi xung quanh tạo ra 1 vụ nổ tương đối lớn nhưng không ảnh hưởng gì nhiều đến nơi này. Tên đó đã định sẵn là chết khi quay lưng bỏ chạy vì Lãnh Mạc và điều đó đã trở thành sự thật trước mắt. 3 tên còn lại đều hồn bay phách lạc do thấy được 1 cảnh tượng kinh khủng như thế, Lãnh Mạc tận dụng thời cơ này lập tức thu lại Lôi Thần Thương rồi tóm gọn từng tên ném xuống đất trước mặt Nguyệt Mị.
‘3 tên này hãy đem vào lao ngục sau đó tâu lên Nữ vương và cuối cùng là chờ ngày Nữ vương đưa ra quyết định’
‘Ân….’
Làm theo lời Lãnh Mạc, Nguyệt Mị liền sai người gông 3 tên nhân loại này lại rồi đem vào lao ngục. Giải quyết xong chuyện này, Nguyệt Mị quay người đến gần cậu rồi cúi người xuống như muốn xin lỗi.
‘Lần gặp mặt trước đã thất lễ với đại nhân, chưa có dịp xin lỗi. Lần này Nguyệt Mị này thành thật xin lỗi đại nhân’
Đột nhiên y xin lỗi vì chuyện lần trước khiến cậu vừa ngại vừa xấu hổ, liền dùng 2 tay nâng đỡ y lên.
‘Này này, chuyện đã qua rồi, dù gì lúc đó cũng chưa biết mặt hay mối quan hệ lẫn nhau. Giờ thì đã biết rồi đấy. Đừng nói nhiều nữa, mau đi làm nhiệm vụ tiếp theo a’
‘Ân’
Việc này đối với Lãnh Mạc là rất tốt khi tạo được 1 mối quan hệ giữa 1 trong Bát đại thủ lĩnh Xà tộc, sau này có gặp khó khăn thì còn có y giải vây, không cần động đến chiến đấu. Và còn về thú hỏa kia thì Lãnh Mạc sẽ từ từ điều tra nó thử xem và trong tương lại sẽ tìm thêm 6 loại thú hỏa khác để kích phát hoàn toàn Thất Tinh Kiếm, lúc đó sẽ có thêm con bài tẩy.
Sau đó Lãnh Mạc còn hướng mắt nhìn về phía xa, đưa tay lên chỉ vào khoảng không trống trải cách đó khoảng vài chục trượng. Rõ ràng là ở đó không có gì nhưng Lãnh Mạc lại nhìn về hướng đó, mà dù có người thật đi nữa thì ít nhất cường giả Đấu Hoàng như Nguyệt Mị cũng phải cảm nhận được, mà y lại còn là Xà nhân nên ngũ giác quan nhạy cảm hơn rất nhiều lần nhân loại nhưng không cảm nhận được gì.
‘Không cần ẩn nấp nữa, chỉ là 1 cái thuật pháp ẩn tế không gian cỏn con không qua mắt được bổn Tông đâu’
Lúc này, bàn tay của Lãnh Mạc xoay xoay 1 chút rồi giọng nói đầy lạnh lẽo vang lên, hành động này của khiến những người có mặt khó hiểu 1 phen. Lập tức khoảng không phía trước bắt đầu vặn vẹo mà không rõ nguyên do, rồi từ từ 1 cái lỗ hổng to khoảng vài trượng mở ra, từ trong đó xuất hiện ra đến cái 4 nhân loại.
4 người này khi vừa xuất hiện, gương mặt trở nên nhăn nhó, đôi mày chao lại, mắt nhìn chằm chằm vào Lãnh Mạc và những Xà nhân phía sau với vẻ căm tức. Khi thấy nhân loại xuất hiện, bọn họ không tránh khỏi hốt hoảng 1 phen, không ngờ lời Lãnh Mạc vừa nói lại là sự thật.
‘Vị tiểu huynh đệ này không biết là ai mà xuất hiện ở đây?’
1 vị trung niên trong 4 người liền bước ra chắp quyền, miệng mỉm cười hướng về cậu 1 cách lịch sự. Điều này khiến cậu sởn cả óc vì việc tên này lại khẩu phật tâm xà như thế, sau lưng thì làm chuyện ác còn trước mặt thì lại tỏ ra là người lương thiện. Trong đầu phỉ nhổ hắn vài tiếng.
‘Bổn Tông là ai ngươi không cần biết, việc các ngươi làm ta cũng đoán ra phần nào. Dám lén lút dụ dỗ 2 đầu ma thú Đấu Tông đến đây làm loạn, công nhận gan các ngươi lớn thật đấy’
‘Ân, tiểu huynh đệ đây nói gì chúng ta không hiểu lắm. Làm sao chúng ta lại dám dẫn dụ ma thú đến đây huống hồ chúng ta còn không dám đến gần bọn chúng? Chúng ta chỉ là đi qua gần biên giới Xà nhân Đế quốc mà thôi’
Lãnh Mạc khi nói ra thì tên này có khẽ giật mình 1 chút như bị cậu nói trúng tim đen nhưng vẫn cố chấp không nhận. Cố gắng chứng minh bọn chúng trong sạch bằng cách bịa ra 1 câu chuyện rồi lách qua câu nói của Lãnh Mạc và giả vờ cùng đồng bọn gật đầu như thật.
‘Loại người này ta thấy nhiều rồi, chướng cả mắt. Lãnh Mạc, xử lý chúng đi’
‘Ân’
Đến cả Nguyệt My cũng không ưa gì nổi bọn này, liền kêu cậu giải quyết bọn chúng nhanh cho đỡ chướng mắt cô. Điểm này Lãnh Mạc cũng đồng tình với sư phụ của cậu, chỉ muốn nói ngắn gọn rồi giải quyết bọn chúng. Nguyệt Mị phía sau như muốn lao lên liền bị cậu ra hiệu ngăn cản lại, y đành làm theo lời cậu vì chỉ có cậu là có thể giải quyết được bọn này nhanh chóng.
‘Đi ngang qua? Có tên nào ngu dại đến nỗi sử dụng thuật ẩn tế không gian để trốn khi đi qua nơi này chứ, đến cả cường giả Đấu Tôn còn phải tiếc nuối khi sử dụng nó a. Và ta cho ngươi biết 1 điều, thuật ẩn tế không gian có thể giúp ngươi trốn nhưng không thể di chuyển được nên các ngươi không thể nào vừa trốn vừa ẩn trong đó được’
Từng câu đầy sát khí lẫn đáng sợ của Lãnh Mạc khiến cho 4 người bọn chúng phải run sợ, cậu đã nói trúng tim đen của chúng. Tên bước ra trước cứ nghĩ rằng tất cả mọi chuyện sẽ ổn thỏa cho đến khi Lãnh Mạc xuất hiện và giết chết 2 đầu ma thú mà chúng khó khăn mới có thể dẫn dụ đến, rồi lại nói ra sự thật về thuật ẩn tế không gian mà chúng sử dụng. Điều này như đả kích rất lớn với chúng, 4 tên đều đưa 1 tay ra sau lưng triệu hồi ra vũ khí từ nạp giới, sẵn sàng để giết cậu.
Xẹt xẹt
Lãnh Mạc từng bước bước đến, tay trái cầm lấy Lôi Thần Thương được cậu triệu hồi ra từ lúc nào không biết. Trên thân thương có vô số đạo lôi bao phủ, trên bầu trời thì có chút dị biến khi đột nhiên mây đen kéo đến và tiếng sấm vang lên “Ầm” vài tiếng rõ rệt. Nguyệt Mị cùng những Xà nhân đều đổ mồ hôi lạnh khi thấy Lãnh Mạc vừa lấy ra vũ khí thì bầu trời lại có dị biến, loại vũ khí mang lại dị biến thì chỉ có trong truyền thuyết được gọi là thượng phẩm “Thánh” khí. Mà thứ chỉ được xem là truyền thuyết này lại trong tay cậu, tuy bán tín bán nghi nhưng họ không dám nghĩ quá nhiều.
Khi thấy cậu từ từ bước đến với vẻ đáng để kinh sợ kia thì 4 tên đều há hốc mồm, chợt nhớ ra 2 con ma thú mà bọn chúng dẫn dụ đều là tam tinh Đấu Tông mà kẻ trước mặt chúng chỉ đơn thân độc mã giết chết 2 đầu ma thú ấy. Thực lực như thế thì làm sao mà chúng có thể đánh lại được, nếu sử dụng thuật ẩn tế không gian lần cuối cùng thì càng không được vì Lãnh Mạc có thể đơn thuần hóa giải nó.
‘Rút lui là thượng sách!!!’
Giữa vô số lựa chọn, hắn liền đưa ra lựa chọn là chạy trốn khỏi Lãnh Mạc, 3 tên còn lại khi nghe thấy thì cũng quay lưng chạy phía sau tên kia.
‘Muốn chạy trước mặt ta? Đúng là đại ngu nhược trí’
Nhìn thấy bọn chúng bỏ chạy, Lãnh Mạc buông miệng phỉ mắng 1 câu rồi thân thể khẽ động, liền biến mất như lúc nãy. Sau đó lại xuất hiện phía trên đầu tên đầu tiên đã bỏ chạy, tay trái cầm chắc Lôi Thần Thương rồi ném nó thẳng xuống tên kia.
Ầm
Khi Lôi Thần Thương vừa ném xuống thì trên trời xuất hiện 1 trụ lôi lao xuống bao phủ lấy thân thương rồi đánh trực tiếp vào tên kia. Cây thương đâm thẳng xuống ngực của hắn rồi bộc phát các đạo lôi xung quanh tạo ra 1 vụ nổ tương đối lớn nhưng không ảnh hưởng gì nhiều đến nơi này. Tên đó đã định sẵn là chết khi quay lưng bỏ chạy vì Lãnh Mạc và điều đó đã trở thành sự thật trước mắt. 3 tên còn lại đều hồn bay phách lạc do thấy được 1 cảnh tượng kinh khủng như thế, Lãnh Mạc tận dụng thời cơ này lập tức thu lại Lôi Thần Thương rồi tóm gọn từng tên ném xuống đất trước mặt Nguyệt Mị.
‘3 tên này hãy đem vào lao ngục sau đó tâu lên Nữ vương và cuối cùng là chờ ngày Nữ vương đưa ra quyết định’
‘Ân….’
Làm theo lời Lãnh Mạc, Nguyệt Mị liền sai người gông 3 tên nhân loại này lại rồi đem vào lao ngục. Giải quyết xong chuyện này, Nguyệt Mị quay người đến gần cậu rồi cúi người xuống như muốn xin lỗi.
‘Lần gặp mặt trước đã thất lễ với đại nhân, chưa có dịp xin lỗi. Lần này Nguyệt Mị này thành thật xin lỗi đại nhân’
Đột nhiên y xin lỗi vì chuyện lần trước khiến cậu vừa ngại vừa xấu hổ, liền dùng 2 tay nâng đỡ y lên.
‘Này này, chuyện đã qua rồi, dù gì lúc đó cũng chưa biết mặt hay mối quan hệ lẫn nhau. Giờ thì đã biết rồi đấy. Đừng nói nhiều nữa, mau đi làm nhiệm vụ tiếp theo a’
‘Ân’
Việc này đối với Lãnh Mạc là rất tốt khi tạo được 1 mối quan hệ giữa 1 trong Bát đại thủ lĩnh Xà tộc, sau này có gặp khó khăn thì còn có y giải vây, không cần động đến chiến đấu. Và còn về thú hỏa kia thì Lãnh Mạc sẽ từ từ điều tra nó thử xem và trong tương lại sẽ tìm thêm 6 loại thú hỏa khác để kích phát hoàn toàn Thất Tinh Kiếm, lúc đó sẽ có thêm con bài tẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.