Chương 2: Sát Nhân
Rainy
13/01/2024
Gã là Cao Lập, một người sinh ra trong gia đình bình thường, thế nhưng gã lại không phải là một kẻ bình thường. Từ nhỏ, gã đã không có chút khái niệm gì về lòng nhân từ hay tình đồng loại. Cao Lập luôn cho rằng cái chết hay sự bất hạnh của con người và con vật là như nhau. Gã chỉ quan tâm những người thân thiết với gã, còn lại thì không cần quan tâm, tất cả chỉ như ruồi muỗi.
Số ít những người mà Cao Lập coi trọng đó là ba mẹ gã và cô bạn mà hắn quen biết từ nhỏ, Vũ Hồng My. Có lẽ chẳng có gì kì lạ khi đấng sinh thành đối với gã đặc biệt hơn những người khác. Còn đối với Vũ Hồng My, gã cũng không rõ tại sao cô lại có sự khác biệt với những người khác.
Mẹ gã từng bảo có lẽ cô có sức hút đặc biệt với một số người, Cao Lập cho rằng đó là một cách giải thích khá thuyết phục. Mối quan hệ giữa gã và cô không đặc biệt thân thiết nhưng cũng kéo dài cho đến tận bây giờ.
Ba mẹ gã đều đã qua đời. Ba Cao Lập mất từ lúc gã lên tám, còn mẹ gã thì bị bệnh nặng vào năm ngoái và không qua khỏi. Thế nên, trên đời này chỉ còn Vũ Hồng My là người quan trọng nhất đối với gã.
Cao Lập thích cách mà những nhà thơ hay gọi thứ tình cảm đó là tình yêu bất diệt, tuy nhiên gã cũng biết Vũ Hồng My không đặc biệt quan tâm đến mình. Cô không giống gã, cô thích thế giới bên ngoài và những con người ở đó. Cao Lập biết cô có những mối quan hệ khác sâu sắc hơn là một người bạn quen biết từ nhỏ. Không vấn đề gì cả, Cao Lập chỉ cần cô sống tốt là được.
Sáng hôm nay, Cao Lập nghe có tiếng cãi vã bên ngoài cửa, gã áp tai vào cửa lắng nghe. Một cô ca sĩ nào đó đang sỉ vả và đe dọa Vũ Hồng My, điều đó khiến gã vô cùng tức giận.
Cô ta nghĩ mình là ai chứ? Thứ thấp kém không biết thân phận. Cao Lập nghĩ trong đầu, gã tự hỏi liệu cô ta có định làm gì Vũ Hồng My thật không, cuối cùng gã nghĩ rằng giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Nếu có một con muỗi trong phòng, không cần biết nó sẽ hút máu mình hay không, nhiều người vẫn sẽ giết nó để phòng hờ. Đối với Cao Lập, Viên Lệ Lệ chính là con muỗi đó, gã bước ra khỏi phòng.
Cô vẫn đang đứng đó, Cao Lập thấy cô có vẻ không quá lo về người vừa tới gây sự, nhưng gã lo.
“Chào anh.” Vũ Hồng My lên tiếng chào như thường lệ khi họ gặp nhau.
Bình thường thì gã sẽ nán lại nói chuyện với cô vài câu trước khi ai đi đường nấy, nhưng hôm nay thì không có thời gian cho việc đó, gã chỉ đáp nhanh một tiếng “Chào.” Rồi tiếp tục nhanh chân xuống cầu thang.
Nói thêm về khu căn hộ này thì nơi đây có ba tầng chưa tính tầng trệt, mỗi tầng chia thành hai căn hộ. Gia đình của Vũ Hồng My đã ở căn hộ tầng một từ khá lâu, còn Cao Lập chỉ vừa mới chuyển đến căn hộ kế bên sau khi mẹ gã qua đời. Những căn hộ khác đều đã dọn đi, chủ nhà có vẻ cũng không quan tâm đến phần tài sản này của mình nữa nên cũng chẳng buồn đi tìm người thuê mới. Nếu không phải Cao Lập tự liên hệ thì có lẽ chỉ còn mỗi Vũ Hồng My sống ở đây.
Xuống dưới cầu thang, gã kịp nhìn thấy Viên Lệ Lệ lên xe rời đi. Cao Lập liền lấy chiếc mô tô đậu bên hông nhà của mình để bám theo. Theo dõi không phải sở trường của gã, tuy nhiên đối với kiểu người thiếu cảnh giác như Viên Lệ Lệ thì vẫn không phát hiện ra có kẻ đang theo đuôi mình.
Không có buổi biểu diễn nên sau khi gây sự với Vũ Hồng My, Viên Lệ Lệ chạy thẳng vể nhà. Cô ta sống ở nhà riêng tại một khu khá yên tĩnh.
Cao Lập chỉ cần tìm ra được chỗ ở của cô ta, hôm nay vẫn chưa thể manh động. Mặc dù gã không cảm nhận được giá trị của con người, nhưng Cao Lập vẫn nhận thức được thứ mà động vật khác không sánh được với loài người là trí thông minh. Nếu ra tay không cẩn thận, thì những con người với tình yêu đồng loại nồng nàn sẽ ra tay đòi lại công bằng cho kẻ không quen không biết là Viên Lệ Lệ.
Chuyện này không đơn giản như việc đập một con muỗi được. Cao Lập tự nhủ với lòng là cần phải nhẫn nại. Nếu đúng như cô ta nói thì không ai biết việc cô ta tới gây sự với Vũ Hồng My, như vậy thì khả năng cô bị nghi ngờ sẽ không cao, điều đó khiến gã yên tâm.
Gã ghi nhớ thật nhanh cấu trúc căn nhà cũng như các đường lối xung quanh để có thể đột nhập một cách trơn tru nhất vào vài ngày sau.
Tạ Trung Vũ nhìn thấy rõ cảnh tượng Cao Lập bám theo Viên Lệ Lệ, anh ta không rõ gã làm thế để làm gì. Với những gì quan sát được thì gã là hàng xóm của Vũ Hồng My, quan hệ giữa họ khá tốt, có lẽ gã muốn nói chuyện với cô ca sĩ kia để bênh vực cô.
Lúc đó, Vũ Hồng My cũng đã xuống dưới lấy xe chuẩn bị đi tới buổi biểu diễn. Tạ Trung Vũ thôi không quan tâm đến chuyện kia nữa, bây giờ việc của anh ta là bắt đầu bám đuôi và chụp ảnh Vũ Hồng My.
Số ít những người mà Cao Lập coi trọng đó là ba mẹ gã và cô bạn mà hắn quen biết từ nhỏ, Vũ Hồng My. Có lẽ chẳng có gì kì lạ khi đấng sinh thành đối với gã đặc biệt hơn những người khác. Còn đối với Vũ Hồng My, gã cũng không rõ tại sao cô lại có sự khác biệt với những người khác.
Mẹ gã từng bảo có lẽ cô có sức hút đặc biệt với một số người, Cao Lập cho rằng đó là một cách giải thích khá thuyết phục. Mối quan hệ giữa gã và cô không đặc biệt thân thiết nhưng cũng kéo dài cho đến tận bây giờ.
Ba mẹ gã đều đã qua đời. Ba Cao Lập mất từ lúc gã lên tám, còn mẹ gã thì bị bệnh nặng vào năm ngoái và không qua khỏi. Thế nên, trên đời này chỉ còn Vũ Hồng My là người quan trọng nhất đối với gã.
Cao Lập thích cách mà những nhà thơ hay gọi thứ tình cảm đó là tình yêu bất diệt, tuy nhiên gã cũng biết Vũ Hồng My không đặc biệt quan tâm đến mình. Cô không giống gã, cô thích thế giới bên ngoài và những con người ở đó. Cao Lập biết cô có những mối quan hệ khác sâu sắc hơn là một người bạn quen biết từ nhỏ. Không vấn đề gì cả, Cao Lập chỉ cần cô sống tốt là được.
Sáng hôm nay, Cao Lập nghe có tiếng cãi vã bên ngoài cửa, gã áp tai vào cửa lắng nghe. Một cô ca sĩ nào đó đang sỉ vả và đe dọa Vũ Hồng My, điều đó khiến gã vô cùng tức giận.
Cô ta nghĩ mình là ai chứ? Thứ thấp kém không biết thân phận. Cao Lập nghĩ trong đầu, gã tự hỏi liệu cô ta có định làm gì Vũ Hồng My thật không, cuối cùng gã nghĩ rằng giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Nếu có một con muỗi trong phòng, không cần biết nó sẽ hút máu mình hay không, nhiều người vẫn sẽ giết nó để phòng hờ. Đối với Cao Lập, Viên Lệ Lệ chính là con muỗi đó, gã bước ra khỏi phòng.
Cô vẫn đang đứng đó, Cao Lập thấy cô có vẻ không quá lo về người vừa tới gây sự, nhưng gã lo.
“Chào anh.” Vũ Hồng My lên tiếng chào như thường lệ khi họ gặp nhau.
Bình thường thì gã sẽ nán lại nói chuyện với cô vài câu trước khi ai đi đường nấy, nhưng hôm nay thì không có thời gian cho việc đó, gã chỉ đáp nhanh một tiếng “Chào.” Rồi tiếp tục nhanh chân xuống cầu thang.
Nói thêm về khu căn hộ này thì nơi đây có ba tầng chưa tính tầng trệt, mỗi tầng chia thành hai căn hộ. Gia đình của Vũ Hồng My đã ở căn hộ tầng một từ khá lâu, còn Cao Lập chỉ vừa mới chuyển đến căn hộ kế bên sau khi mẹ gã qua đời. Những căn hộ khác đều đã dọn đi, chủ nhà có vẻ cũng không quan tâm đến phần tài sản này của mình nữa nên cũng chẳng buồn đi tìm người thuê mới. Nếu không phải Cao Lập tự liên hệ thì có lẽ chỉ còn mỗi Vũ Hồng My sống ở đây.
Xuống dưới cầu thang, gã kịp nhìn thấy Viên Lệ Lệ lên xe rời đi. Cao Lập liền lấy chiếc mô tô đậu bên hông nhà của mình để bám theo. Theo dõi không phải sở trường của gã, tuy nhiên đối với kiểu người thiếu cảnh giác như Viên Lệ Lệ thì vẫn không phát hiện ra có kẻ đang theo đuôi mình.
Không có buổi biểu diễn nên sau khi gây sự với Vũ Hồng My, Viên Lệ Lệ chạy thẳng vể nhà. Cô ta sống ở nhà riêng tại một khu khá yên tĩnh.
Cao Lập chỉ cần tìm ra được chỗ ở của cô ta, hôm nay vẫn chưa thể manh động. Mặc dù gã không cảm nhận được giá trị của con người, nhưng Cao Lập vẫn nhận thức được thứ mà động vật khác không sánh được với loài người là trí thông minh. Nếu ra tay không cẩn thận, thì những con người với tình yêu đồng loại nồng nàn sẽ ra tay đòi lại công bằng cho kẻ không quen không biết là Viên Lệ Lệ.
Chuyện này không đơn giản như việc đập một con muỗi được. Cao Lập tự nhủ với lòng là cần phải nhẫn nại. Nếu đúng như cô ta nói thì không ai biết việc cô ta tới gây sự với Vũ Hồng My, như vậy thì khả năng cô bị nghi ngờ sẽ không cao, điều đó khiến gã yên tâm.
Gã ghi nhớ thật nhanh cấu trúc căn nhà cũng như các đường lối xung quanh để có thể đột nhập một cách trơn tru nhất vào vài ngày sau.
Tạ Trung Vũ nhìn thấy rõ cảnh tượng Cao Lập bám theo Viên Lệ Lệ, anh ta không rõ gã làm thế để làm gì. Với những gì quan sát được thì gã là hàng xóm của Vũ Hồng My, quan hệ giữa họ khá tốt, có lẽ gã muốn nói chuyện với cô ca sĩ kia để bênh vực cô.
Lúc đó, Vũ Hồng My cũng đã xuống dưới lấy xe chuẩn bị đi tới buổi biểu diễn. Tạ Trung Vũ thôi không quan tâm đến chuyện kia nữa, bây giờ việc của anh ta là bắt đầu bám đuôi và chụp ảnh Vũ Hồng My.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.