Chương 308: Bạo Kích
Nghịch Thương Thiên
26/03/2013
Vô số sóng năng lượng lan ra từ hai cột nước. Sau khi phát ra ánh sáng lóa mắt và bắn ra muôn vàn mũi tên nước, hai cột nước nhanh chóng sụp đổ. Lúc này, hai người Thạch Nham và Man Cổ đang đứng đối mặt với nhau trên mặt nước, nắm đấm mạnh mẽ của hai người va chạm vào nhau tạo nên một tiếng nổ vang như sấm rền. Những chùm sáng khiến người ta phải hoa mắt chóng mặt trong nháy mắt đã bao trùm lấy hai người, khiến bóng dáng của cả hai bỗng trở nên mơ hồ. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, không biết hai người đã ra tay mấy trăm mấy ngàn lần.
"Ầm!"
Sóng biển ập xuống, thân thể của hai người như hai thanh trường thương đâm xuống bãi tắm tạo nên một cái hố khổng lồ ở giữa bể tắm. Dòng nước điên cuồng đang tràn vào trong hố bị những luồng sức mạnh cuồng bạo dưới hố đánh bay thẳng lên trời, biến thành một con rồng nước ẩn chứa sức mạnh không gì so sánh nổi. Dòng nước cứ tràn xuống hố rồi biến thành những con “Rồng nước” hung hãn bay thẳng lên trời, sau khi năng lượng dần dần tiêu tán, lại biến thành những hạt mưa nhỏ rơi xuống đất.
"Mẹ nó, không thấy gì nữa."
" Sao tự nhiên lại chui vào trong lòng đất? Mẹ kiếp, mất cả hứng, thật là muốn chui theo xuống đất xem thử."
"Nếu như ngươi muốn chết thì chui xuống đó đi, ta đảm bảo ngày mai sẽ không còn ngươi trên cõi đời."
"..."
Trên khán đài của quán rượu lung lay sắp đổ, rất nhiều võ giả đang mở miệng oán trách, trong lòng ngứa ngáy muốn xuống dưới xem nhưng lại sợ chịu không nổi dư lực của hai người nên chỉ có thể tiếp tục ngồi trên quán rượu than thở mãi không thôi.
"Ầm ầm ầm."
Bên dưới cái hố sâu như giếng kia, Thạch Nham và Man Cổ vẫn đang bám lấy nhau, sức mạnh cuồng bạo từ trong thân thể hai người tuôn ra cuồn cuộn. Sức mạnh mãnh liệt có thể nghiền nát những Võ giả bình thường thông qua chân tay của hai người tuôn ra ngoài rồi va vào nhau tạo nên tiếng nổ như sấm rền, lòng đất bị phá hoại đến mức đâu đâu cũng là những rãnh nước sâu hoắm .
Thạch Nham khởi động Thạch Hóa võ hồn khiến toàn thân hắn cứng như sắt đá. Trong cơ thể, sức mạnh tiêu cực như thủy triều dâng lên ào ạt rồi hòa cùng tinh nguyên chảy cuồn cuộn khắp thân thể. Cứ mỗi cú đấm được đánh ra, bên trong xương cánh tay hắn vang lên những tiếng nổ kinh thiên động địa. Trong khi hắn đang khoan khoái phát tiết sức mạnh, thân thể được rèn luyện cả trăm ngàn lần của hắn bỗng sinh ra một cảm giác tuyệt vời không thể diễn tả bằng lời, dường như trong thân thể hắn chứa đựng sức mạnh vô cùng vô tận, không thể không bùng nổ ra ngoài.
Khi sức mạnh cuồng bạo của Man Cổ đánh lên thân thể hắn bỗng vang lên âm thanh như kim loại va chạm vào nhau. Thạch Nham cảm thấy toàn thân vô cùng đau đớn giống như các tế bào cũng bị đánh nát mất.
Nhưng trong cơn đau đớn, hắn lại cảm thấy vô cùng sảng khoái. Thậm chí hắn còn sinh ra một thứ ảo giác vô cùng kỳ lạ, hắn cảm thấy thân thể của hắn chính là một thanh thần binh lợi khí … còn Man Cổ là một cây búa lớn đang nện lên thân thể hắn, dường như đây là một bước không thể thiếu khi rèn luyện thần binh lợi khí. Sức mạnh của Man Cổ đủ để đập nát các bộ phận bên trong cơ thể hắn dường như lại có tác dụng giúp thân thể hắn thực hiện một quá trình rèn luyện kỳ diệu nào đó.
Dưới sự tấn công của Man Cổ, trong thân thể mình đồng da sắt của hắn, từng tế bào không ngừng phân chia rồi kết hợp với nhau, mạch máu bị kéo căng đến mức gần như có thể đứt bất cứ lúc nào, ngay cả xương cốt toàn thân cũng phát ra tiếng két két như bắt đầu xảy ra một loại biến hóa nào đó.
Tinh hoa kỳ lạ của Huyền Băng Hàn Diễm và Địa Tâm Hỏa ẩn chứa trong cơ thể hắn dưới tác dụng của những cú đấm cũng được hòa tan vào xương cốt một cách kỳ diệu rồi trở thành một phần của tế bào, mạch máu trong cơ thể hắn. Dược lực của các linh dược mà hắn từng hấp thu cũng đang tan ra rồi ngấm vào mỗi giọt máu tươi trong người hắn.
Dưới sự tấn công mãnh liệt của Man Cổ, hắn lại cảm thấy thoải mái lạ thường!
Nhưng Man Cổ lại không thích như thế. Là nhân vật đứng đầu trong thế hệ trẻ của Hoang Man giáo, từ nhỏ đến lớn hắn luôn được truyền thụ sức mạnh bá đạo nhất của Hoang Man giáo. Từ nhỏ hắn đã có thần lực bẩm sinh, kinh mạch và máu thịt cũng khác người thường. Thân xác này cung cấp cho hắn một sức mạnh cường hãn không ai sánh nổi, giúp hắn có thể tu luyện những chiến kĩ ngập tràn nguy hiểm của Hoang Man giáo đến mức độ mà người thường không thể tưởng tượng nổi.
Từ trước đến nay, Man Cổ luôn cho rằng hắn chính là Man Thần đời tiếp theo. Trong điều kiện cùng cảnh giới thì không ai có thể trực diện đối kháng cùng hắn.
Thế mà hôm nay giao chiến với Thạch Nham, hắn mới nhận ra rằng truyền thuyết về Man Thần Chi Thể được lưu truyền suốt lịch sử của Hoang Man giáo không phải là chân lý duy nhất. Trên thế giới này, hóa ra có người không cần tu luyện các loại thần thông của Hoang Man giáo, không cần sự giúp đỡ của những linh dược khiến người ta phát cuồng của Hoang Man giáo nhưng thân thể vẫn có thể mạnh mẽ ngang với hắn.
Sức mạnh khủng bố mà hắn gồng hết sức để tung ra có thể khiến yêu thú cùng cấp thịt nát xương tan, dù độ cứng cáp cơ thể yêu thú vượt xa những Võ giả cùng cấp.
Hắn đã từng thử. Hắn quả thật có thể dùng một đấm đánh nát nội tạng của yêu thú cấp năm " Thanh Mâu Giáp Sư" khiến nó lập tức chết thảm.
Thân mình của Thanh Mâu Giáp Sư rất cứng cáp, thậm chí nội tạng bên trong cơ thể còn được những lớp thịt như giáp sắt bao phủ, cho dù tinh nguyên mạnh mẽ của những Võ giả bình thường có thấm vào cũng rất khó phá vỡ những lớp giáp thịt để tổn thương đến nội tạng. Nhưng hắn chỉ cần một đấm, cộng thêm sức mạnh điên cuồng bộc phát trên nắm đấm đã đánh nát nội tạng của Thanh Mâu Giáp Sư, ngay cả lớp thịt cứng như giáp cũng bị đánh vỡ.
Thần lực không ai sánh nổi.
Hắn tự cho rằng trong thiên hạ này không còn kẻ biến thái nào mạnh hơn Man lực của hắn, có thân thể vững chắc hơn hắn.
Nhưng hôm nay, sức mạnh như phong ba bão táp từng khiến hắn kiêu ngạo khi càn quét khắp thân thể Thạch Nham lại không thể đánh nát lục phủ ngũ tạng của hắn. Thậm chí hắn còn có cảm giác như đang đánh nhau với một tảng đá vạn năm. Hắn nhận thấy nắm đấm của hắn như đang đánh vào một loại nham thạch hiếm thấy mà không phải đánh vào một cơ thể sống...
"Ầm ầm ầm ầm ầm ầm "
Một tiếng nổ như dời núi lấp biển truyền ra từ cái hố sâu không lồ. Sau đó, liên tiếp từng con rồng nước uốn lượn bay lên trời giữa màn hoa nước lấp lánh, khiến người khác phải lóa mắt.
Những đợt sóng chấn động bỗng lan ra từ giữa bãi tắm. Sóng chấn động đi đến đâu, mặt đất bỗng nứt ra đến đó.
Những quán rượu vốn đã lung lay sắp đổ cuối cùng cũng rung lên vì chịu không nổi những đợt chấn động liên tiếp, giữa những tiếng la hét, rất nhiều Võ giả thi nhau phi thân nhảy ra ngoài. Các Võ giả còn chưa kịp thoát thân thì những quán rượu còn sót lại do chịu chấn động liên tục nên cuối cùng cũng đồng loạt đổ xuống.
Hạ Tâm Nghiên cùng hai người Dạ Trường Phong, Lâm Nhã Kỳ cũng như nhiều Võ giả khác nhanh chóng rời xa bãi tắm, chạy về phía khu mua bán ở đằng xa. Những tòa nhà của khu mua bán đều được xây bằng Liệt Dương Thạch chỉ có Nhật đảo. Hơn nữa, mỗi tòa nhà đều được trận pháp đặc biệt gia cố.
Vì vậy những cơn địa chấn lan tới khu mua bán đều bị triệt tiêu ngay. Khu mua bán vẫn bình yên vô sự. Không lâu sau, rất nhiều Võ giả ướt như chuột lột lục tục kéo hết sang khu mua bán để theo dõi trận chiến. Ba người Hạ Tâm Nghiên, Dạ Trường Phong, Lâm Nhã Kỳ cũng trong đám người ấy. Ba người dường như không hề lo lắng cho Thạch Nham, vẻ mặt của Hạ Tâm Nghiên vẫn bình thản, Dạ Trường Phong , Lâm Nhã Kỳ lại lộ vẻ hưng phấn, thảo luận suốt đường đi.
Chấn động dị thường trong lòng đất ngày càng hung mãnh, tới mức ngay cả những trưởng lão đang bế quan tu luyện trên Thánh Quang Sơn của Nhật đảo cũng bị kinh động. Trước những hang động trên sườn núi của Nhật đảo, vài bóng người toát ra khí tức nóng rực lặng lẽ xuất hiện. Họ đứng dưới những tán cổ thụ trước cửa động lạnh lùng nhìn xuống phía dưới.
Một tia thánh quang lướt qua.
Giáo chủ đương nhiệm của Tam thần giáo Đường Uyên Nam, lặng lẽ xuất hiện nơi lưng chừng núi. Hắn đứng dưới một cây tùng xanh tốt, sau đó vẫy tay với những người đứng trước cửa động. Những lão già bế quan trong động vừa ra ngoài nhìn thấy liền lập tức phi thân đến đó rồi lần lượt đến đứng bên cạnh hắn.
Đến khi mấy lão già đều đứng ngay ngắn, Đường Uyên Nam mới hờ hững mỉm cười rồi chỉ tay về phía động tĩnh cực lớn bên dưới nói: "Người đang đánh với Man Cổ chính là Thạch Nham."
Một vài lão già mang ánh mắt tang thương nhưng tinh thần lại cường tráng nghe xong, trong đôi mắt đều toát lên vẻ ngạc nhiên. Một người trong số đó khẽ khom lưng, trầm giọng nói:" Giáo chủ có chắc chắn hắn chính là truyền nhân của Tinh Thần không?"
Vẻ mặt của Đường Uyên Nam vẫn nghiêm nghị, hắn nghiêm túc nói:" Đúng thế."
Vẻ mặt của các trưởng lão Tam Thần giáo bỗng rung động. Khi nhìn xuống phía dưới, vẻ mặt càng thêm chăm chú, giống như đang suy nghĩ gì đó vì tương lai của Tam Thần giáo. "
“Theo quy củ của Tam Thần giáo, một khi hắn Niết Bàn thành công thì cho dù thân phận trước đây như thế nào, hắn cũng có thể trở thành Tinh Thần đời tiếp theo". Vẻ mặt Đường Uyên Nam nặng nề, trước mặt mấy vị trưởng lão, hắn trầm giọng nói: "Chỉ cần năm vị trong số chín vị trưởng lão đương nhiệm của Thần giáo đồng ý thì hắn sẽ trở thành Tinh Thần mới, lập tức có được thân phận và địa vị cao quý trong Thần giáo. Các vị suy nghĩ cho kĩ, ta nghĩ hắn cách thời điểm Niết Bàn thành công, có lẽ … rất gần."
Lời vừa nói ra, sắc mặt mấy vị trưởng lão đều khẽ thay đổi.
"Một khi thân phận Tinh Thần được xác định, vậy thì quyền lợi của Tam Thần giáo cần phải được thay đổi lại, vì vậy trong số các vị tất nhiên sẽ có người phải nhường lại lợi ích trong tay mình." Đường Uyên Nam nhìn mấy vị trưởng lão một cách đầy thâm ý rồi nói thẳng :" Ta biết có lẽ các vị cảm thấy rất khó khăn, có những thứ đạt được thì dễ mà nhường lại thì thực sự rất khó. Nhưng ta hi vọng các vị có thể vì Thần giáo mà hi sinh và nhượng bộ, ngay cả ta đây cũng sẽ nhường một phần lợi ích trong tay mình để làm chỗ dựa cho Tinh Thần mới."
Trưởng lão của Tam Thần giáo yên lặng không nói.
"Giáo chủ, nghe nói hình như hắn là người của Dương gia?" Một vị trưởng lão đột nhiên nói.
Trong lòng Đường Uyên Nam thầm thở dài, hắn bất đắc dĩ gật đầu:" Không sai, Dương Thanh Đế cử Tiêu Hàn Y, một trong tam đại Tu La Vương, đi đón hắn. Qua đó có thể thấy Dương gia coi trọng hắn như thế nào. Trong khi Dương Thanh Đế tạm thời còn chưa quay về, nếu chúng ta nắm lấy thời cơ, trói chặt hắn vào Thần giáo thì sẽ là một việc tốt đối với Thần giáo."
"Nếu như hắn nắm lấy quyền lợi của thần giáo nhưng lòng lại hướng về Dương gia thì sao?"
"Thần giáo có quy định của Thần giáo." Đường Uyên Nam do dự một lát rồi nói.
Vẻ mặt của mấy vị trưởng lão bỗng rung động rồi lặng lẽ gật đầu, sau đó không hỏi thêm câu nào nữa mà lại lặng lẽ dồn ánh mắt xuống bãi tắm phía dưới. Họ muốn xem thử tên nhóc bên dưới rốt cuộc có đủ tư cách để họ cam tâm tình nguyện nhường lợi ích trong tay cho hắn không. Cơ hội, cần phải dựa vào chính mình để đoạt lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.