Chương 1376: Cắt thịt
Nghịch Thương Thiên
25/04/2018
Long Tích tinh có rất nhiều hố lớn, chuyên dùng để tu kiến các loại cung
điện khác nhau. Có chuyện tạo ra các hồ nước tiểu đảo cho Thủy tộc, cũng có nơi có đặc thù cho các chủng tộc khác.
Đây là nơi tập trung của các chủng tộc hạng hai. Những người ở đây không phải chịu đựng những thạch động của Long Tích tinh, còn có những khu vực càng thêm thích hợp.
Ốc Khắc giống như Đỗ Lặc, cũng là một cường giả dưới trướng Long Tích lão tổ, cảnh giới Bất Hủ nhị trọng thiên, cũng là người phụ trách nơi này.
Hắn vốn đang nói chuyện với Nguyên Mạc của Thủy tộc thì bỗng nhiên cảm thấy bất an, đột nhiên nhìn ra ngoài, sắc mặt khẽ biến, lập tức ra khỏi cung điện Thủy tộc.
Nguyên Mạc chính là nam tử tuấn mỹ của Thủy tộc mà Thạch Nham và Áo Đại Lệ đã gặp trên đường. Lúc này Nguyên Mạc đang ngẩng đầu, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.
Từng đám linh hồn như mặc vân di động dưới chân Tân Cách, không dưới nghìn vạn, làm cho người ta có áp lực cực kỳ trầm trọng.
Tân Cách từ từ hạ xuống, bên cạnh không thiếu người của Hồn tộc hầu hạ, còn có rất nhiều linh hồn nữ tử mĩ mạo, như thê mĩ u linh đang đấm ngực bóp chân cho hắn, làm cho hắn cực kỳ sảng khoái.
Nơi này không thiếu các chủng tộc hạng hai hi tập, đột nhiên nhìn thấy Tân Cách của Hồn tộc ngạo nghễ hàng lâm thì rất nhiều người biến sắc, đến tiếng nói chuyện cũng nhỏ đi.
Địa Quỷ tộc vốn ở gần đây, sau đó Ba Lạp Qua nổi giận rời đi, rất nhiều người biết.
Thấy Tân Cách bỗng nhiên tới, bọn họ còn tưởng Tân Cách đến tìm Ba Lạp Qua hỏi tin tức. Việc Hồn tộc yêu cầu Địa Quỷ tộc tìm kiếm vợ chồng Đồ Thích Kì rật nhiều người biết, còn tưởng Tân Cách tức giận vì Địa Quỷ tộc mãi không có tin tức.
Nguyên Mạc chính là người phụ trách lần này của Thủy tộc, biết rất nhiều nội tình trong đấy.
Nhìn Tân Cách đến đây, hắn cảm thấy bất an, sợ Tân Cách có hành động gì làm hại Thủy tộc.
Ở cung điện sau lưng hắn, trong một lầu các u tĩnh bỗng nhiên hiện ra một thân hình nhu mỉ xinh đẹp. Đó là một nữ tử thân thể đẫy đà, mặc một bộ trường bào màu xanh đen, tóc dài màu xanh phủ xuống tận mông, đeo một mặt nạ bằng ngọc rất dữ tợn, như ác quỷ nhe răng trợn mắt.
Thân hình nàng ta khẽ động, vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh Nguyên Mạc, ngẩng đầu nhìn Tân Cách, nói: "Đừng lo, có ta ở đây, Tân Cách không dám làm gì đâu. ừ, nhìn hắn như vậy cũng không phải đến tìm các ngươi."
Sinh mệnh ba động trên người nàng rất mơ hồ, khí tức cũng vậy, làm cho người ta có cảm giác rất lạ.
Chỉ có Nguyên Mạc mới biết mặt nạ dữ tợn trên mặt nàng đã che giấu đi khí tức kinh người, làm cho người ta không để ý. Thể nhưng Nguyên Mạc biết thân phận của nàng ta, động tác và lời nói đều cực kỳ cung kính, cúi người nói: "Ta sợ Tân Cách phát hiện ra ngươi, mang tới phiền toái không cần thiết."
Nàng ta khẽ cười một tiếng: "Tân Cách ở Hồn tộc cũng chỉ là thống lĩnh, cho dù hắn biết ta ở đây cũng không có phiền toái gì. ừ, lần này ta tới đây chỉ vì bất hur đan trong tay Long Tích lão tổ, muốn đưa cho tiểu bối đột phá cảnh giới, Tân Cách sẽ không dám trêu chọc ta."
Nghe nàng ta nói vậy Nguyên Mạc mới yên lòng, vẫn cúi người như trước, ngửa đầu nhìn về phía Tân Cách, không biết hắn đến đây làm gì.
"Ốc Khắc ở đâu?" Giọng nói âm trầm của Tân Cách bỗng nhiên vang lên khắp khu vực này.
Ốc Khắc có cảnh giới Bất Hủ nhị trọng thiên, là võ giả cảnh giới cao thâm trong Long Tích tộc, nghe thấy câu hỏi của Tân Cách thì mặt lộ vẻ kính nể, nói: "Đây."
"Ta cũng không dài dòng với ngươi. Hồn đăng của Ba Lạp Qua của Địa Quỷ tộc đã tắt, linh hồn chắc đã tiêu tán. Ta chỉ muốn biết ai ra tay?" Ánh mắt Tân Cách đột hiêm hàn quang, giọng nói như lôi đình vang vọng, truyền đi khắp các ngóc ngách: "Đánh chó phỉa ngó mặt chủ! Ba Lạp Qua là chó của Hồn tộc, ta muốn xem ai giết hắn!"
Hắn đến khởi binh vấn tội, ương ngạnh bá đạo, tỏa ra ba động mãnh liệt.
Từng đợt hồn ảnh mù mờ đột nhiên ngưng tụ thành những hung quỷ vô cùng dữ tợn, giương nanh múa vuốt di động sau lưng hắn. Hắn phóng ta một hồn niệm, lan tỏa khắp khu vực này, muốn tìm người cảnh giới cao thâm, tìm ra hung thủ.
Tân Cách tuyệt đối không thể ngờ được Ba Lạp Qua lại chết trong tay Thạch Nham cảnh giới Thủy Thần. Hắn cho rằng người có thể đánh chết Ba Lạp Qua ít nhất cũng phải có cảnh giới tương đương, cho rằng hung thủ đang ẩn nấp dưới kia, cũng có khả năng là vợ chồng Đồ Thích Kì đang âm thầm phá rối, phải tìm ra.
Hắn làm vậy rõ ràng là không coi Long Tích tộc ra gì, không coi Ốc Khắc ra gì.
"Ba Lạp Qua đã chết?" Ốc Khắc giả vờ không biết, vẻ mặt mê mang, lắc đầu nói: "Chuyện này ta thật sự không biết. Hi vọng ngươi cho ta một chút thời gian, chờ ta điều tra rõ ràng thì sẽ cấp cho ngươi một đáp án vừa lòng."
Hắn đã sớm thu được tin này từ Đỗ Lặc, chuẩn bị kéo dài thời gian, kéo dài được bao nhiêu tốt bấy nhiêu.
"Hắc hắc, ta biết chuyện này liên quan đến Thiên Mục tộc. Chỉ là chủng tộ hạng ba cũng dám xuống tay với chủng tộc phụ thuộc của Hồn tộc ta, Thiên Mục tộc e là sắp diệt tộc rồi!" Tân Cách cười gàn: "Ta dò xét ở đây trước, xem bọn chúng có trốn ở đây không, sau đó sẽ điều tra từng nơi một, không sợ không tìm ra bọn họ.
Vừa nói chuyện, linh hồn ý thức của hắn vừa phiêu đăng, bay khắp khu vực này.
Vô số cung điện của các chủng tộc hạng hai bị cơn lốc quét qua, linh hồn tế đài của rất nhiều người đều lay động, lộ ra vẻ kinh sợ.
Không ai dám nói gì, bởi vì bọn họ cũng biết mình không phải là đối thủ của Hồn tộc, cũng biết thủ đoạn của Tân Cách, chỉ có thể chấp nhận.
Linh hồn gió lốc của Tân Cách lan ra, thuận thế ùa vào trong khu hồ nước của Thủy tộc, xem xét chỗ Nguyên Mạc. Có điều chỉ một lát sau mặt hắn đã lộ ra vẻ mê mang, do dự ba giây rồi luớt qua Ốc Khắc, tiến về phía Thủy tộc.
Hắn nhìn nữ tử đeo mặt nạ kia, mặt lộ vẻ ngưng trọng, thử hỏi: "Ngươi là?"
„Ẽ
Nữ tử kia cười nhẹ một tiêng, thản nhiên nói: "Ta đên vì bât hủ đan trong tay Long Tích lão tổ. Đúng rồi, có việc ta phải nói cho ngươi biết." Nàng ta nhìn về phía Nguyên Mạc, nghiêm mặt nói: "Sau này Thủy tộc được Mị Ảnh tộc chúng ta bảo vệ, mời tộc trưởng của các ngươi chú ý, đừng để cho chó của các ngươi cắn càn xung quanh!"
Tân Cách biến sắc, nhìn nữ tử đó thật sâu, nhíu mày nói: "Cái chết của Ba Lạp Qua có liên quan đến ngươi không?"
"Ngươi cảm thấy loại người đó đáng để ta ra tay sao?" Nữ tử cười lạnh.
Tân Cách suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Ta sẽ nói với Địa Quỷ lão tổ một tiếng, để cho bọn chúng sau này không quấy rối Thủy tộc. Hồn tộc và Mị Ảnh tộc vốn không có khúc mắt, ta cũng không muốn vì chuyện của Địa Quỷ tộc và Thủy tộc mà làm cho hai tộc chúng ta giao chiến."
Nói xong hắn liền gật đầu thi lễ, lập tức rời khỏi, hướng về một khu vực khác.
Còn Ốc Khắc thì hắn vốn không quan tâm, hiển nhiên cũng không coi Long Tích tộc ra gì.
Nguyên Mạc vốn có chút khẩn trương, mắt thấy Tân Cách chủ động tỏ thái độ, muốn Địa Quỷ lão tổ ước thúc Địa Quỷ tộc thì thầm kích động, cảm thấy quyết định của Thủy tộc là chính xác. Có chỗ dựa là Mị Ảnh tộc, sau này không cần e ngại Địa Quỷ tộc nữa. Hắn rốt cuộc cũng thấy ích lợi khi có chỗ dựa lớn.
Nghĩ vậy, hắn lại nhìn về phía Ốc Khắc, thầm thờ dài.
Long Tích tộc cũng là thế lực hạng hai, trước khi Tích biến mất thì Long Tích tộc mới là bá chủ ở đây, ngay cả cường giả Vực Tổ của bảy đại chủng tộc đến đây cũng phải cung kính với Long Tích tộc, làm cho các chủng tộc xung quanh khiếp sợ.
Sau khi Tích biến mất, Long Tích lão tổ lại không thể đột phá Vực Tổ thế nên Long Tích tộc cũng dần xuống dốc, ngay cả Địa Quỷ tộc cũng dám diêu võ dương oai.
Nguyên Mạn thầm nghĩ, có lẽ Long Tích tộc bây giờ chỉ cách đầu nhập vào một trong bảy đại chủng tộc thì mới có thể đứng vững, nếu không sau này sẽ càng ngày càng gian nan.
"Hồn tộc và Huyền Thiên tộc trở mặt, hai bên giao chiến không ngừng, tên kia chắc chắn không dám đặc tội ta, các ngươi cứ yên tâm đi." Nữ tử đó lạnh lùng nói, khẩu khí cực kỳ ngạo nghê. Dù sao Mị Ảnh tộc cũng làm ột trong bảy đại chủng tộc, thế lực không thua kém Hồn tộc.
Đây là lý do mà nàng ta tự tin.
"Có chuyện ta nghĩ phải nói cho ngươi, trên đường chúng ta đến đây đã gặp người của Thiên Mục tộc, còn có một đôi tiểu tình lữ nữa. Đôi tiểu tình lữ kia đến từ Hoang vực, hình như là lạc đường, muốn tìm cách gặp hung hồn Minh Hồng để tìm đường vè." Nguyen Mạc khẽ động, bỗng nhiên nhớ ra chuyện này: "Ta nhớ là các ngươi cũng có hứng thú với Hoang vực, không biết có thể coi đây là đường đột phá được không?"
"Người Hoang vực lạc đường?" Đôi mắt nữ tử này toát ra vẻ kỳ dị, giống như rất có hứng thú: "Chuyện này có vẻ kỳ quái. Long Tích tộc giống như đang bảo vệ bọn họ, thật là khó hiểu. Xem ra giao tình của Tân Cách và Long Tích lão tổ không thân thiết như lời đồn."
Nói vậy, nàng ta thầm động tâm tư, nói: "Các ngươi có quan hệ không tồi với Long TÍch tộc, có cách nào cho ta gặp Long Tích lão tổ không? ừ, ngươi cố thể nói ra thân phận của ta, có lẽ sẽ làm cho Long Tích lão to hứng thú."
"Được, để ta thử xem." Nguyên Mạc ngẩng đầu, gọi Ốc Khắc: "Ốc Khắc huynh, mời xuống nói chuyện."
Trong hồ nham thạch.
Bên trong hồ nham thạch truyền ra tiếng rít gào cực kỳ khủng bố, làm cho người ta cực kỳ sợ hãi.
Vợ chồng Đồ Thích Kì cùng thi triển áo nghĩa, tạo ra tầng tầng kết giới, phong bế khu vực này, chặn không cho động tĩnh quá lớn truyền ra ngoài, làm cho người ngoài cảm nhận được.
Phân thân của Long Tích lào tồ bồng bềnh trên mặt hồ, cả người trào ra ba động đáng sợ, không ngừng tiến vào trong hồ.
Hồi lâu sau, một khối thịt đỏ đậm cực lớn đột nhiên bay ra khôi hồ nham thạch. Miếng thịt đó vẫn còn nguyên máu, cơ nhục gân mạch tràn đầy sinh cơ. Trên khối thịt kia, cự đỉnh ba chân chỉ còn lớn bằng bàn tay đang dán vào đó, nối liền với huyết nhục, như một con đĩa.
Săc mặt phân thân của Long Tích lào tô lộ vẻ tái nhợt, ho khan mây tiếng, giận dữ nói: "Luyện hồn đỉnh này dính trên huyết nhục của ta, một khi rời khỏi thì sẽ bị Tân Cách cảm giác được. Ta đang bất đắc dĩ cắt một miếng thịt, như vậy hắn sẽ không biết ta làm gì."
"Lão tổ quả là người phi thường, có thể cắn răng cắt đi một miếng thịt lớn như vậy, lần này Tân Cách chắc chắn xui xẻo rồi." Đồ Thích Kì tán thưởng.
Hăn hiêu rõ loại sinh linh như Long Tích lão tô thì huyêt nhục trong cơ thể ngưng tụ lực lượng, cắt đi một miếng thịt lớn như vậy tất nhiên tổn thất bản thể, đau đớn cũng cực kỳ lớn.
Vì để cho Tân Cách không phát hiện ra, loại bỏ được luyện hồn đỉnh, lão quái này quả là hạ được nhân tâm.
"Tân Cách đối với ta như vậy, tất nhiên ta phải cho hắn nếm thử sự lợi hại của ta. Muốn khi dê ta, mẹ nó!" Long Tích lão tổ hùng hùng hổ hổ, lửa giận ngút trời, nói: "Lần này ta không những muốn Tân Cách chết mà cũng phải xử lý mấy tên Địa Quỷ tộc kia. Dám ỷ vào Hồn tộc mà coi thường ta, không biết sống chết là gì!"
"Huyền Thiên tộc chúng ta sẽ là hậu thuẫn vững chắc, toàn lực giúp ngươi!" Đồ Thích Kỉ cười hắc hắc nói.
Đây là nơi tập trung của các chủng tộc hạng hai. Những người ở đây không phải chịu đựng những thạch động của Long Tích tinh, còn có những khu vực càng thêm thích hợp.
Ốc Khắc giống như Đỗ Lặc, cũng là một cường giả dưới trướng Long Tích lão tổ, cảnh giới Bất Hủ nhị trọng thiên, cũng là người phụ trách nơi này.
Hắn vốn đang nói chuyện với Nguyên Mạc của Thủy tộc thì bỗng nhiên cảm thấy bất an, đột nhiên nhìn ra ngoài, sắc mặt khẽ biến, lập tức ra khỏi cung điện Thủy tộc.
Nguyên Mạc chính là nam tử tuấn mỹ của Thủy tộc mà Thạch Nham và Áo Đại Lệ đã gặp trên đường. Lúc này Nguyên Mạc đang ngẩng đầu, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.
Từng đám linh hồn như mặc vân di động dưới chân Tân Cách, không dưới nghìn vạn, làm cho người ta có áp lực cực kỳ trầm trọng.
Tân Cách từ từ hạ xuống, bên cạnh không thiếu người của Hồn tộc hầu hạ, còn có rất nhiều linh hồn nữ tử mĩ mạo, như thê mĩ u linh đang đấm ngực bóp chân cho hắn, làm cho hắn cực kỳ sảng khoái.
Nơi này không thiếu các chủng tộc hạng hai hi tập, đột nhiên nhìn thấy Tân Cách của Hồn tộc ngạo nghễ hàng lâm thì rất nhiều người biến sắc, đến tiếng nói chuyện cũng nhỏ đi.
Địa Quỷ tộc vốn ở gần đây, sau đó Ba Lạp Qua nổi giận rời đi, rất nhiều người biết.
Thấy Tân Cách bỗng nhiên tới, bọn họ còn tưởng Tân Cách đến tìm Ba Lạp Qua hỏi tin tức. Việc Hồn tộc yêu cầu Địa Quỷ tộc tìm kiếm vợ chồng Đồ Thích Kì rật nhiều người biết, còn tưởng Tân Cách tức giận vì Địa Quỷ tộc mãi không có tin tức.
Nguyên Mạc chính là người phụ trách lần này của Thủy tộc, biết rất nhiều nội tình trong đấy.
Nhìn Tân Cách đến đây, hắn cảm thấy bất an, sợ Tân Cách có hành động gì làm hại Thủy tộc.
Ở cung điện sau lưng hắn, trong một lầu các u tĩnh bỗng nhiên hiện ra một thân hình nhu mỉ xinh đẹp. Đó là một nữ tử thân thể đẫy đà, mặc một bộ trường bào màu xanh đen, tóc dài màu xanh phủ xuống tận mông, đeo một mặt nạ bằng ngọc rất dữ tợn, như ác quỷ nhe răng trợn mắt.
Thân hình nàng ta khẽ động, vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh Nguyên Mạc, ngẩng đầu nhìn Tân Cách, nói: "Đừng lo, có ta ở đây, Tân Cách không dám làm gì đâu. ừ, nhìn hắn như vậy cũng không phải đến tìm các ngươi."
Sinh mệnh ba động trên người nàng rất mơ hồ, khí tức cũng vậy, làm cho người ta có cảm giác rất lạ.
Chỉ có Nguyên Mạc mới biết mặt nạ dữ tợn trên mặt nàng đã che giấu đi khí tức kinh người, làm cho người ta không để ý. Thể nhưng Nguyên Mạc biết thân phận của nàng ta, động tác và lời nói đều cực kỳ cung kính, cúi người nói: "Ta sợ Tân Cách phát hiện ra ngươi, mang tới phiền toái không cần thiết."
Nàng ta khẽ cười một tiếng: "Tân Cách ở Hồn tộc cũng chỉ là thống lĩnh, cho dù hắn biết ta ở đây cũng không có phiền toái gì. ừ, lần này ta tới đây chỉ vì bất hur đan trong tay Long Tích lão tổ, muốn đưa cho tiểu bối đột phá cảnh giới, Tân Cách sẽ không dám trêu chọc ta."
Nghe nàng ta nói vậy Nguyên Mạc mới yên lòng, vẫn cúi người như trước, ngửa đầu nhìn về phía Tân Cách, không biết hắn đến đây làm gì.
"Ốc Khắc ở đâu?" Giọng nói âm trầm của Tân Cách bỗng nhiên vang lên khắp khu vực này.
Ốc Khắc có cảnh giới Bất Hủ nhị trọng thiên, là võ giả cảnh giới cao thâm trong Long Tích tộc, nghe thấy câu hỏi của Tân Cách thì mặt lộ vẻ kính nể, nói: "Đây."
"Ta cũng không dài dòng với ngươi. Hồn đăng của Ba Lạp Qua của Địa Quỷ tộc đã tắt, linh hồn chắc đã tiêu tán. Ta chỉ muốn biết ai ra tay?" Ánh mắt Tân Cách đột hiêm hàn quang, giọng nói như lôi đình vang vọng, truyền đi khắp các ngóc ngách: "Đánh chó phỉa ngó mặt chủ! Ba Lạp Qua là chó của Hồn tộc, ta muốn xem ai giết hắn!"
Hắn đến khởi binh vấn tội, ương ngạnh bá đạo, tỏa ra ba động mãnh liệt.
Từng đợt hồn ảnh mù mờ đột nhiên ngưng tụ thành những hung quỷ vô cùng dữ tợn, giương nanh múa vuốt di động sau lưng hắn. Hắn phóng ta một hồn niệm, lan tỏa khắp khu vực này, muốn tìm người cảnh giới cao thâm, tìm ra hung thủ.
Tân Cách tuyệt đối không thể ngờ được Ba Lạp Qua lại chết trong tay Thạch Nham cảnh giới Thủy Thần. Hắn cho rằng người có thể đánh chết Ba Lạp Qua ít nhất cũng phải có cảnh giới tương đương, cho rằng hung thủ đang ẩn nấp dưới kia, cũng có khả năng là vợ chồng Đồ Thích Kì đang âm thầm phá rối, phải tìm ra.
Hắn làm vậy rõ ràng là không coi Long Tích tộc ra gì, không coi Ốc Khắc ra gì.
"Ba Lạp Qua đã chết?" Ốc Khắc giả vờ không biết, vẻ mặt mê mang, lắc đầu nói: "Chuyện này ta thật sự không biết. Hi vọng ngươi cho ta một chút thời gian, chờ ta điều tra rõ ràng thì sẽ cấp cho ngươi một đáp án vừa lòng."
Hắn đã sớm thu được tin này từ Đỗ Lặc, chuẩn bị kéo dài thời gian, kéo dài được bao nhiêu tốt bấy nhiêu.
"Hắc hắc, ta biết chuyện này liên quan đến Thiên Mục tộc. Chỉ là chủng tộ hạng ba cũng dám xuống tay với chủng tộc phụ thuộc của Hồn tộc ta, Thiên Mục tộc e là sắp diệt tộc rồi!" Tân Cách cười gàn: "Ta dò xét ở đây trước, xem bọn chúng có trốn ở đây không, sau đó sẽ điều tra từng nơi một, không sợ không tìm ra bọn họ.
Vừa nói chuyện, linh hồn ý thức của hắn vừa phiêu đăng, bay khắp khu vực này.
Vô số cung điện của các chủng tộc hạng hai bị cơn lốc quét qua, linh hồn tế đài của rất nhiều người đều lay động, lộ ra vẻ kinh sợ.
Không ai dám nói gì, bởi vì bọn họ cũng biết mình không phải là đối thủ của Hồn tộc, cũng biết thủ đoạn của Tân Cách, chỉ có thể chấp nhận.
Linh hồn gió lốc của Tân Cách lan ra, thuận thế ùa vào trong khu hồ nước của Thủy tộc, xem xét chỗ Nguyên Mạc. Có điều chỉ một lát sau mặt hắn đã lộ ra vẻ mê mang, do dự ba giây rồi luớt qua Ốc Khắc, tiến về phía Thủy tộc.
Hắn nhìn nữ tử đeo mặt nạ kia, mặt lộ vẻ ngưng trọng, thử hỏi: "Ngươi là?"
„Ẽ
Nữ tử kia cười nhẹ một tiêng, thản nhiên nói: "Ta đên vì bât hủ đan trong tay Long Tích lão tổ. Đúng rồi, có việc ta phải nói cho ngươi biết." Nàng ta nhìn về phía Nguyên Mạc, nghiêm mặt nói: "Sau này Thủy tộc được Mị Ảnh tộc chúng ta bảo vệ, mời tộc trưởng của các ngươi chú ý, đừng để cho chó của các ngươi cắn càn xung quanh!"
Tân Cách biến sắc, nhìn nữ tử đó thật sâu, nhíu mày nói: "Cái chết của Ba Lạp Qua có liên quan đến ngươi không?"
"Ngươi cảm thấy loại người đó đáng để ta ra tay sao?" Nữ tử cười lạnh.
Tân Cách suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Ta sẽ nói với Địa Quỷ lão tổ một tiếng, để cho bọn chúng sau này không quấy rối Thủy tộc. Hồn tộc và Mị Ảnh tộc vốn không có khúc mắt, ta cũng không muốn vì chuyện của Địa Quỷ tộc và Thủy tộc mà làm cho hai tộc chúng ta giao chiến."
Nói xong hắn liền gật đầu thi lễ, lập tức rời khỏi, hướng về một khu vực khác.
Còn Ốc Khắc thì hắn vốn không quan tâm, hiển nhiên cũng không coi Long Tích tộc ra gì.
Nguyên Mạc vốn có chút khẩn trương, mắt thấy Tân Cách chủ động tỏ thái độ, muốn Địa Quỷ lão tổ ước thúc Địa Quỷ tộc thì thầm kích động, cảm thấy quyết định của Thủy tộc là chính xác. Có chỗ dựa là Mị Ảnh tộc, sau này không cần e ngại Địa Quỷ tộc nữa. Hắn rốt cuộc cũng thấy ích lợi khi có chỗ dựa lớn.
Nghĩ vậy, hắn lại nhìn về phía Ốc Khắc, thầm thờ dài.
Long Tích tộc cũng là thế lực hạng hai, trước khi Tích biến mất thì Long Tích tộc mới là bá chủ ở đây, ngay cả cường giả Vực Tổ của bảy đại chủng tộc đến đây cũng phải cung kính với Long Tích tộc, làm cho các chủng tộc xung quanh khiếp sợ.
Sau khi Tích biến mất, Long Tích lão tổ lại không thể đột phá Vực Tổ thế nên Long Tích tộc cũng dần xuống dốc, ngay cả Địa Quỷ tộc cũng dám diêu võ dương oai.
Nguyên Mạn thầm nghĩ, có lẽ Long Tích tộc bây giờ chỉ cách đầu nhập vào một trong bảy đại chủng tộc thì mới có thể đứng vững, nếu không sau này sẽ càng ngày càng gian nan.
"Hồn tộc và Huyền Thiên tộc trở mặt, hai bên giao chiến không ngừng, tên kia chắc chắn không dám đặc tội ta, các ngươi cứ yên tâm đi." Nữ tử đó lạnh lùng nói, khẩu khí cực kỳ ngạo nghê. Dù sao Mị Ảnh tộc cũng làm ột trong bảy đại chủng tộc, thế lực không thua kém Hồn tộc.
Đây là lý do mà nàng ta tự tin.
"Có chuyện ta nghĩ phải nói cho ngươi, trên đường chúng ta đến đây đã gặp người của Thiên Mục tộc, còn có một đôi tiểu tình lữ nữa. Đôi tiểu tình lữ kia đến từ Hoang vực, hình như là lạc đường, muốn tìm cách gặp hung hồn Minh Hồng để tìm đường vè." Nguyen Mạc khẽ động, bỗng nhiên nhớ ra chuyện này: "Ta nhớ là các ngươi cũng có hứng thú với Hoang vực, không biết có thể coi đây là đường đột phá được không?"
"Người Hoang vực lạc đường?" Đôi mắt nữ tử này toát ra vẻ kỳ dị, giống như rất có hứng thú: "Chuyện này có vẻ kỳ quái. Long Tích tộc giống như đang bảo vệ bọn họ, thật là khó hiểu. Xem ra giao tình của Tân Cách và Long Tích lão tổ không thân thiết như lời đồn."
Nói vậy, nàng ta thầm động tâm tư, nói: "Các ngươi có quan hệ không tồi với Long TÍch tộc, có cách nào cho ta gặp Long Tích lão tổ không? ừ, ngươi cố thể nói ra thân phận của ta, có lẽ sẽ làm cho Long Tích lão to hứng thú."
"Được, để ta thử xem." Nguyên Mạc ngẩng đầu, gọi Ốc Khắc: "Ốc Khắc huynh, mời xuống nói chuyện."
Trong hồ nham thạch.
Bên trong hồ nham thạch truyền ra tiếng rít gào cực kỳ khủng bố, làm cho người ta cực kỳ sợ hãi.
Vợ chồng Đồ Thích Kì cùng thi triển áo nghĩa, tạo ra tầng tầng kết giới, phong bế khu vực này, chặn không cho động tĩnh quá lớn truyền ra ngoài, làm cho người ngoài cảm nhận được.
Phân thân của Long Tích lào tồ bồng bềnh trên mặt hồ, cả người trào ra ba động đáng sợ, không ngừng tiến vào trong hồ.
Hồi lâu sau, một khối thịt đỏ đậm cực lớn đột nhiên bay ra khôi hồ nham thạch. Miếng thịt đó vẫn còn nguyên máu, cơ nhục gân mạch tràn đầy sinh cơ. Trên khối thịt kia, cự đỉnh ba chân chỉ còn lớn bằng bàn tay đang dán vào đó, nối liền với huyết nhục, như một con đĩa.
Săc mặt phân thân của Long Tích lào tô lộ vẻ tái nhợt, ho khan mây tiếng, giận dữ nói: "Luyện hồn đỉnh này dính trên huyết nhục của ta, một khi rời khỏi thì sẽ bị Tân Cách cảm giác được. Ta đang bất đắc dĩ cắt một miếng thịt, như vậy hắn sẽ không biết ta làm gì."
"Lão tổ quả là người phi thường, có thể cắn răng cắt đi một miếng thịt lớn như vậy, lần này Tân Cách chắc chắn xui xẻo rồi." Đồ Thích Kì tán thưởng.
Hăn hiêu rõ loại sinh linh như Long Tích lão tô thì huyêt nhục trong cơ thể ngưng tụ lực lượng, cắt đi một miếng thịt lớn như vậy tất nhiên tổn thất bản thể, đau đớn cũng cực kỳ lớn.
Vì để cho Tân Cách không phát hiện ra, loại bỏ được luyện hồn đỉnh, lão quái này quả là hạ được nhân tâm.
"Tân Cách đối với ta như vậy, tất nhiên ta phải cho hắn nếm thử sự lợi hại của ta. Muốn khi dê ta, mẹ nó!" Long Tích lão tổ hùng hùng hổ hổ, lửa giận ngút trời, nói: "Lần này ta không những muốn Tân Cách chết mà cũng phải xử lý mấy tên Địa Quỷ tộc kia. Dám ỷ vào Hồn tộc mà coi thường ta, không biết sống chết là gì!"
"Huyền Thiên tộc chúng ta sẽ là hậu thuẫn vững chắc, toàn lực giúp ngươi!" Đồ Thích Kỉ cười hắc hắc nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.