Sát Thần

Chương 1339: Chủ mẫu

Nghịch Thương Thiên

07/10/2013

Vạn năm trước Thi Huyết bị chúng cường vây công, chỉ còn lại một thân di cốt vỡ nát, do thần tộc, Thiên Thủy cung, Thiên Huyễn tông, Toái điện lấy được.

Qua vạn năm, chúng cường của thần tộc, Lăng Tường, Tây Trạch, Lạc Lâm các cường giả cảnh giới Bất Hủ kí thác hy vọng vào di cốt của Thi Huyết, ý đồ muốn thấy rõ loại lực lượng thần bí này, cuối cùng đều tuyên cáo thất bại.

Trong mắt rất nhiều người, loại lực lượng này mới là căn nguyên để Thi Huyết có thể vinh đăng chí cường giả, cũng là nguyên nhân chủ yếu mà thần chủ và chúng cường đánh chết Thi Huyết.

Tất cả mọi người đều muốn đạt được loại lực lượng này.

Hôm nay, loại lực lượng này tái hiện tinh hải, do người thừa kế của Thi Huyết kích phát ra.

Sao có thể không chấn thiên động địa được?

Vào lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Thạch Nham của mọi người nhìn về phía đều trở nên cực nóng.

" Vù vù Vù vù!"

Đột nhiên, võ giả từ trong cơ thể Hủy bay ra, trong nháy mắt tốc độ tăng mạnh ùa tới.

Ba gã võ giả Cầm đầu nhục thân đều tàn phá, cũng không biết đã chết bao nhiêu năm rồi, lồng ngực còn có lỗ thủng, chảy ra chất nhầy tanh tưởi, thậm chí có thể lờ mờ nhìn thấy tràng vị mấp máy, khiến người nhát gan da đầu run lên.

Ba người ánh mắt đờ đẫn trống rỗng, không có tình cảm mà nhân loại nên có, trong cơ thể dũng động quỷ dị chi lực âm hàn sắc bén.

Từng đạo kiếm quang hình thoi rất sắc bén không ngờ từ trong miệng bọn họ bắn ra.

Kiếm quang âm hàn, lấp lánh ánh sáng trong suốt, trực tiếp đâm vào ngực ba gã trưởng lão thần tộc, ba gã trưởng lão thần tộc chỉ là cảnh giới Thủy Thần ngay cả hét lên cũng không kịp, thoáng cái đã mất đi sinh cơ.

"Vù vù vù."

Vô số kiếm quang hình thoi xuyên thấu, dày đặc như mưa, mãnh liệt vọt tới.

các cường giả hai mắt sáng lên, rốt cuộc chưa kịp chất vấn ảo diệu trên người Thạch Nham thì đều thi triển lực lượng áo nghĩa, ngưng kết ra thần lực.

Hoặc là thần lực ngưng kết thành biển, Hoặc là hàn lực xây băng sơn. Hoặc là kim quang như ánh sáng nhật nguyệt, hoặc là máu tươi như sông, đủ loại áo nghĩa phóng thích. Làm hư không loạn lưu vực đột nhiên trở nên tráng lệ.

Phần đầu của Cự trùng Hủy lặng lẽ hiện lên một đạo thân ảnh tuấn mỹ. Miệng hắn mỉm cười. Đôi mắt u ám. Lúc này đang lẳng lặng nhìn mọi người.

" Thiên Tà!"

Ba người Huyền Hà, Phì Liệt Đặc, Địch Tạp La đồng thời hét to, không dám tin, trong nhất thời tâm thần rung mạnh.

Thiên Tà là hội trưởng của Cự Lan thương hội, ở tinh hải hiện giờ, thế lực cực lớn, gần bằng thần tộc, Thi Huyết, Minh Hoàng tộc, chính yếu chính yếu đám thế lực Thiên Huyễn tông, Toái điện, Thiên Thủy cung cũng đều do Thiên Tà cầm đầu, toàn bộ nghe theo điều hành của Thiên Tà.

Hội trưởng Cự Lan thương hội Phú khả địch quốc, sao lại hiện thân ở phần đầu của HỦy. Vẫn có thể bình yên vô sự đứng thẳng bất động.

Mọi người đều sinh ra cảm giác không ổn. Ý thức được sự quỷ dị này e là rất không ổn, ngay cả Tứ Đại Thiên Vương của thần tộc cũng chau mày. Nhất là Thần Võ thiên vương, hắn nhìn Thiên Tà, trong mắt thoáng hiện sắc thái kinh sợ bất an, đột nhiên quát: "Không đúng!ngươi trước đó không cường đại như vậy."



Đoạn thời gian trước hắn được thần chủ căn dặn tới tổng bộ của Cự Lan thương hội tìm Thiên Tà, ý đồ thuyết phục Thiên Tà để hắn đứng đầu thần tộc.

Thiên Tà tất nhiên không đáp ứng, bởi vì điểm này, Thần Võ còn dùng luận bàn làm cớ để giao chiến với Thiên Tà, khi đó Thiên Tà là Bất Hủ nhị trọng thiênl tu luyện hỏa diễm áo nghĩa, lực lượng không kém Thần Võ, hai người ngang tay.

Nhưng hôm nay Thiên Tà lại khiến Thần Võ từ trong đáy lòng nổi lên hàn ý, hàn ý đó đến từ bản năng của linh hồn, hắn biết Thiên Tà lúc này so với lúc ấy thì cường đại hơn rất nhiều.

Nếu lúc này lại giao chiến với Thiên Tà, hắn tin hắn tất nhiên sẽ bị thua, có lẽ thành công đào thoát cũng không thể.

Bởi vì, khí tức từ trên người Thiên Tà trên người lúc này có một loại cảm giác khiến hắn như đối mặt với thần chủ.

" Các vị, biệt lai vô dạng." Thiên Tà cười cười, khí độ lỗi lạc: "Hoan nghênh các vị tới nơi này, Thiên Tà ta đại biểu cho chủ mẫu của ta vấn an các vị."

Một đạo thân ảnh quyến rũ diễm lệ hiện lên phía sau Thiên Tà, rõ ràng chính là Tử Diệu, Tử Diệu lúc này ngồi ngay ngắn trên bảo tọa lưu tinh, bảo tọa đó như dùng rất nhiều mĩ ngọc thủy tinh xây thành, lộ ra vẻ xa hoa, chói mắt tiên diễm.

Nàng ta khoanh chân ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, vẻ mặt hờ hững, mang theo vẻ bễ nghễ lạnh lùng mọi người.

Sau khi Nàng ta hiện thân, Thiên Tà chủ động cúi người, thái độ rất khiêm tốn, giới thiệu với mọi người: "Đây là chủ mẫu của ta."

Hiện lên Tử Diệu, Thiên Tà hiện lên, những võ giả thế công hung mãnh đều tạm dừng động tác, như thi thể cứng ngắc di động xung quanh mọi người, mắt trống rỗng trống rỗng nhìn mọi người.

" Thiên Tà! Ngươi làm gì thế." Huyền Hà sắc mặt cực xấu, cố để không nổi giận, quát: "Nàng ta từ lúc nào thành chủ mẫu của ngươi? Thiên Tà ngươi thân là hội trưởng của Cự Lan thương hội, không ngờ khúm núm dưới trướng một nữ nhân, Thiên Tà ngươi từ khi nào trở nên không biết xấu hổ như vậy?"

Đây là sự mê hoặc không hiểu của mọi người.

" Chủ mẫu vẫn luôn là chủ mẫu của ta, từ đầu tới cuối không thay đổi, có thể trở thành tôi tớ của chủ mẫu chính là vinh quang của Thiên Tà ta. Mà ta cũng là một tay chủ mẫu sáng tạo ra." Nụ cười của Thiên Tà không giảm, thản nhiên nói, không cho rằng đó là sỉ nhục mà là vinh hạnh.

Mọi người thuận thế nhìn về phía Tử Diệu.

Cơ hồ mỗi người đều kinh ngạc không hiểu, nhíu mày trầm tư, thầm thân phận lai lịch của Tử Diệu.

Trong Mọi người, không có bao nhiêu người biết thân phận lai lịch của Tử Diệu, chỉ có Huyền Hà, Phì Liệt Đặc biết ở bên cạnh Thạch Nham hình như có một nữ nhân như vậy tồn tại, chỉ là nữ nhân này từ Khi nào thành chủ mẫu của Thiên Tà?

Mọi người trăm tư không thể giải.

" Nàng ta chính là cự trùng đó." Áo Đại Lệ bỗng nhiên hô khẽ.

" Nàng ta là con sâu đó?" A Đại Lạp vẻ mặt không hiểu, kinh ngạc nói." Sao có thể? Nàng ta xinh đẹp động lòng người như vậy, há lại là vật ghê tởm đó."

" Chính là nàng ta." Áo Đại Lệ hít một hơi lạnh, ưỡn ngực, khiến dáng người nhu mì xinh đẹp của nàng ta càng động lòng người hơn: "Ta dung hợp căn nguyên của tổ tinh, trong đó có ký ức lạc ấn, khí tức từ trên người nàng ta truyền đến, giống cự trùng như đúc, nàng ta chính là thái sơ sinh linh đó."

Lời vừa nói ra, mọi người đều cực kỳ kinh ngạc, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.

" Tiểu tử, lời nói của nàng ta là thật chứ?" Phì Liệt Đặc trừng mắt nhìn Thạch Nham, sắc mặt âm trầm, ánh sáng trong hai mắt lay động kịch liệt.

Thạch Nham bùi ngùi thở dài, gật đầu, nói: "Áo Đại Lệ nói không sai, Tử Diệu, đích xác chính là Hủy."



Khi hắn nói, Tử Diệu mắt đẹp ánh ra dị quang, nhìn về phía Thạch Nham, ánh mắt không có tình cảm biến đổi, toát ra cảm xúc phức tạp.

Thạch Nham đáy lòng chua sót, hắn ý thức được thế cục hiện giờ đã hoàn toàn bị Tử Diệu nắm giữ, Thiên Tà xuất hiện, các xác chết của võ giả trồi lên, có nghĩa là Tử Diệu đã nắm chắc mười phần, hắn biết hắn nhất thời mềm lòng, để Tử Diệu đủ thời gian chuẩn bị, trực tiếp xoay chuyển cục diện.

Duy Đức Sâm có thể khiến nàng ta bị thương nặng đã hao hết sinh mệnh ngã xuống, Minh Hạo , thần chủ có thể uy hiếp nàng ta, đều bị nàng ta đưa vào Hư vô vực hải, lúc này phân thân của nàng ta đang nhanh chóng tới, còn ai có thể ngăn cản nàng ta nữa?

" Thiên Tà, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Huyền Hà quát.

Thiên Tà cười ôn hòa, nhún vai tiêu sái: "Chủ mẫu như Hoang, Phệ đều là thái sơ sinh linhl là sinh linh sinh ra sớm nhất, không phải những sinh linh cấp thấp như các ngươi có thể hiểu được, chủ mẫu cần lực lượng của các ngươi để khôi phục, chủ mẫu muốn hủy diệt Thủy giới của Hoang và Phệ, cũng chính là vũ trụ các ngươi sinh tồn, chính là đơn giản như vậy thôi."

Tộc nhân của Thần tộc nghe Thiên Tà nói như vậy thì không có quá nhiều cảm xúc, bởi vì bọn họ lúc trước đã nghe thần chủ phân tích, đã đại khái ý thức được huyền diệu trong đó.

Nhưng đám người Thạch Nham, Huyền Hà, A Đại Lạp, Thanh Long nghe Thiên Tà nói như vậy thì đều chấn động, trong đầu như có sấm nổ.

Vũ trụ Bọn họ sinh tồn không ngờ chỉ là Thủy giới của Hoang, là Hoang sáng tạo ra!

" Vũ trụ Chúng ta vẫn đang sống chỉ là Thủy giới của Hoang, vậy chúng ta, chúng ta là sinh linh?" Huyền Hà thì thào nói nhỏ, như mất hồn, những người khác cũng như hắn, có một loại cảm giác muốn sụp đổ.

Trong mọi người chỉ có Thạch Nham rất nhanh bình tĩnh lại, trong lòng sinh ra cảm giác vô cùng huyền diệu.

Những gì Thiên Tà nói, với hắn mà nói là chấn động như thể hồ quán đính, khiến hắn tỉnh dậy như ngộ đạo, cũng khiến hắn ý thức được sự thật.

Từ trước tới giờ, hắn lờ mờ có chút hoài nghi, hoài nghi tất cả, bởi vì Thủy giới của bản thân hắn hiện giờ cũng hướng tới mở rộng kéo dài, hắn vừa rồi kiểm tra, phát hiện hiện giờ ánh sáng ngọc tinh thần trong Thủy giới của hắn đã có ánh sáng, trăng sao mặt trời, núi non sông ngòi, mưa gió lôi điện đủ thứ.

Khi nhục thân, linh hồn của hắn lột xác, không ngờ Thủy giới cũng phát sinh biến hóa, hiện giờ Thủy giới của hắn ngoài không có chủng tộc sinh mệnh cường hãn ra thì cơ hồ tương tự như tinh hải mà hắn sống.

Hắn có thể sáng tạo ra không, có thể ngưng luyện thế giới tinh hải, Hoang đó vì sao không thể?

Hắn cơ hồ lập tức tin vào những lời Thiên Tà nói.

" Các ngươi đều là Hoang sáng tạo ra, không, nói chính xác thì là được bốn cá thể của Hoang sáng tạo ra, Thần Ân, Thần Trạch, Cổ Thần, Cổ Ma đều là thân thể của Hoang năm đó, chỉ là bị thương nặng mới tách ra." Thiên Tà quay đầu lại, nhìn vẻ mặt hờ hững của Tử Diệu, cũng rất sảng khoái nói rõ nguyên do trong đó.

Mọi người toàn bộ chìm vào trong linh hồn trùng kích.

" Mười một phân thân Của nàng ta rất nhanh sẽ tới, các ngươi còn tiếp tục nghe nữa không?" Đột nhiên, Địch Tạp La cắn răng, lớn tiếng hét to.

Mọi người chấn động, đột nhiên tỉnh dậy, minh bạch Tử Diệu lúc này căn bản không gấp.

Người gấp là họ, một khi phân thân của nàng ta đoàn tụ, còn ai có thể may mắn thoát nạn?

Đôi mắt của Tử Diệu lộ ra sắc thái đùa cợt, nhìn về phía Địch Tạp La, tựa hồ không sợ hắn có thể làm ra động tĩnh gì.

Thiên Tà quay về, Duy Đức Sâm vẫn diệt, thần chủ, Minh Hạo biến mất, theo nàng ta thấy thì chỉ cần một chủ hồn của nàng ta tồn tại ở đây đã đủ để chấn nhiếp tất cả rồi.

" Cho các ngươi một con đường sống." Thiên Tà mỉm cười, nghiêm túc đề nghị: "Giao ra một dòng hồn ấn, phụng dưỡng chủ mẫu của ta làm chủ, để chủ mẫu ta ban cho lực lượng, các ngươi theo phân phó của chủ mẫu ta trở về Thủy giới của Hoang làm việc, bảo đảm các ngươi sẽ không bị vẫn diệt."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sát Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook