Chương 841
Nghịch Thương Thiên
07/04/2014
Bản thân hắn cũng hoảng sợ, sợ hãi trước dục vọng giết chóc mãnh liệt, không muốn thực sự mất đi lý trí, làm một tên quái vật chỉ biết giết chóc.
Hít sâu một hơi, hắn ngửa đầu nhìn bầu trời, trong con ngươi tinh thần rạng rỡ, không ngừng bắt mình tỉnh táo lại, dùng thần hồn ngự tinh vân trong luồng khí xoáy của đan điền, hấp thu tinh thần.
Tinh thần chi lực, như mưa rơi xuống, bao phủ thần thể của hắn, tinh thần chi quang nwh một bàn tay trong vắt đang chải chuốt ma niệm, trấn an đủ loại phụ diện tình tự, khiến hắn không đến mức đột nhiên tẩu hỏa nhập ma, không thể khôi phục lý trí.
Hắn bỗng nhiên minh bạch, tinh khí tử vong hấp thu lần này quá nồng, hẳn là vượt qua sức chịu đựng, mới khiến cho hắn không thể bảo trì thần trí tỉnh táo được.
Thanh lương chi lực của Tinh thần lưu động trong cơ thể hắn, trong óc hắn ghi chép quỹ tích của tinh vân, khiến tinh vân trong luồng khí xoáy của đan điền lưu động theo quy luật, đạt thành nhất trí với biến động của ngân hà mà thần hồn của hắn cảm giác được.
Đột nhiên, hắn và vực ngoại phồn tinh tựa hồ có liên hệ lờ mờ, tinh thần trong con ngươi của hắn như sống lại, hóa thành lưu tinh bắn thần thể hắn cực nhanh.
Thần hồn bỗng nhiên chấn động, linh hồn tế đài nhanh chóng xoay chuyển, tinh thần ba động trong tầng áo nghĩa trở nên huyền ảo khó dò, ý thức hỗn loạn của hắn giống như lập tức bị ép lại, trở nên yên tĩnh, sâu trong con ngươi, có thể thấy được vô số tinh quang lấp lánh, tinh vân trong luồng khí xoáy cũng chói lọi, rất nhiều điểm toái tinh lập tức xảy ra biến hóa, cũng đều sinh ra, với vực ngoại tinh thần, tựa hồ tinh vân trong luồng khí xoáy đã bao quát tất cả vực ngoại phồn tinh.
Từng viên phồn tinh lấp lánh sáng ngời trong tinh vân của luồng khí xoáy, như là những ngọn đèn được đốt lên liên tiếp, quay xung quanh viên tinh thần kỳ diệu đó.
Ý thức của hắn bỗng nhiên hoảng hốt, trong mắt tinh thần lấp lánh, thần sắc đã có chút mê man, giống như lâm vào trạng thái kỳ lạ gì đó, đang tìm kiếm đáp án nào đó.
Bên trong, đại lượng tinh thần chi quang từ trên trời rải xuống, hội tụ này thần thể của hắn, khiến hắn tựa hồ thành một ngôi sao sáng rực, đối với tinh thần khác thì có sức hấp dẫn kỳ lạ.
Đủ loại phụ diện tình tự được sinh ra trong bất tri bất giác đã biến mất khỏi đầu hắn, dần dần giống như tinh quang đầy trời tiếp tục lưu động trong cơ thể hắn, mà Bất tử ma huyết đã tràn đầy trong thần thể hắn dần dần bình tĩnh trở lại, không còn khiến hắn có dục vọng hiếu sát nữa.
Giống như bị ngân hà lưu tinh trên trời mê hoặc, nhìn lên thương khung, đầy trời tinh hải đầy trời, hắn lâm vào một cảnh của tinh thần áo nghĩa.
Ầm ầm ầm.
Tiếng tim đập hữu lực không hề dừng lại, từ tim dẫn động thân thể run rảy, lan tràn khắp toàn thân. Môi một lần run đều có tinh quang bị kích tán ra tiến vào, tựa hồ dung nhập vào trong thần thể của hắn.
Thần thể của hắn, nhìn thoáng qua thì dần dần trở nên trong suốt, giống như một khối bảo thạch cực lớn đỏ như máu, rất chói mắt, một cỗ một vẻ đẹp yêu dị, khiển cho người ta kinh hãi.
Cảm giác rất rõ Huyệt khiếu đang phồng lên, gân mạch có cảm giác như bị xé, ngũ tạng lục phủ bẩn, cùng nhau bộc phát ra, lại tựa hồ không thể ùa vào thức hải của hắn hắn tựa hồ cũng không cảm ứng được, hồn nhiên không biết biến hóa của thần thể, không biết thần thể của hắn lại đang tiến hành một lần thối luyện kỳ diệu.
Từng đợt từng đợt khí đục ngầu từ trong lỗ chân lông trên người hắn phóng xuất ra, tiêu tán trong thiên địa.
Những khí màu khói là cặn của thần thể trong một đoạn thời gian này, là vật lưu lại sau khi hắn hấp thu các loại lực lượng, nếu ở trong thần thể của hắn trong thời gian dài thì sẽ khiến cho thần thể không còn cứng rắn, bị lực lượng khủng bố oanh kích thì xương cốt sẽ xuất hiện vết rạn.
Nhưng mà, trải qua thối luyện lần này, thần thể của hắn như thoát thai hoán cốt, lại xảy ra biến hóa .
Như hắn năm đó hàng lâm thế giới này, chìm vào trong đầm nước màu máu, được cải tạo thần thể, thần thể của hắn sẽ kết thành một cái kén màu máu, bảo trùm cả người hắn, giống như là con sâu hóa kén thành bước.
trong cái kén màu máu, có tiếng tim đập và chấn động mãnh liệt, có khí tức đang từ từ ngưng luyện lực lượng.
Kỳ lạ là cán kén màu máu không hề ngăn cản năng lượng tinh thần thẩm thấu vào, khi hắn bảo trì trạng thái này thì vẫn sẽ có vô số tinh quang hội tụ tới.
Không chỉ như thế, dưới hình thái cái kén, hiệu suất và, hấp thu năng lượng tinh thần của hắn tựa hồ còn đề thăng.
Trong cái kén màu máu, hắn lĩnh ngộ áo nghĩa chân lý của tinh thần, khu lực lượng áo nghĩa trong linh hồn tế đài, tinh thần ba động rất rõ ràng.
Không biết từ khi nào, từ trong hắc động của linh hồn tế đài chảy ra năng lượng tinh thuần mãnh liệt thần kỳ, thẩm thấu ào linh hồn tế đài, một đại bộ phận thì ùa vào trong thiên hỏa tế đài. Mỗi một loại thiên hỏa đang an cư trong linh hồn tế đài của hắn đều hưng phấn vui sướng, năng lượng này đối với sự trưởng thành và tiến hóa của bọn họ tựa hồ có trợ giúp cực lớn.
Thiên hỏa và hắn dưới sắc thái này, bắt đầu lột xác.
Thiên Phạt thành bay lên, giống như châu chấu.
những chiến hạm chiến xa này có đủ loại kiểu dáng, đủ mọi màu sắc, cờ được treo cũng khác, thuộc những thế lực lược đoạt giả bất đồng, lúc này, đang ngay ngắn có trật tự đô trên hư không, không hề có tiếng nói ồn ào, toàn bộ đang chờ đợi gì đó.
Lược đoạt giả huyết tinh huyết tinh nhất của Thiên Phạt thành từ các góc trong thành bay ra, hạ xuống những chiến hạm chiến xa dày đặc này, tiến hành chuẩn bị cuối cùng.
Trong thành, đám người Áo cổ Đa, Tạp Tu Ân, Lý Nhạc Phong, Bích Thiên ở các nơi cũng nhíu mày nhìn động tĩnh trên trời, truyền tin thần thức cho nhau.
Không bao lâu sau, nhân mã của phương phương này ước định tụ tập ở tổng bộ Thanh Quỷ, sau một tiếng đồng hồ, cường giả của ba phương thế lực từ ngoài tới cùng nhau xuất hiện trên ngà tư đường bên ngoài tổng bộ Thanh Quỷ.
Rất nhiều cửa hàng trong Thiên Phạt thành bởi vì ý thức được tình thế trong thành, mấy ngày gần đây đều đống cửa, không buôn bán.
Võ giả ngoại lai tới Thiên Phạt thành mua bán vật tư, không thuộc về tam đại thế lực cũng đều tự bỏ đi.
Người đến người đi trên ngã tư đường bỗng nhiên vắng hẳn, ngay cả một cái bóng cũng không thấy.
Ai cũng đều ý thức được, trong tương lai không lâu Thiên Phạt thành sẽ phát sinh đại biển, nếu không muốn bị liên lụy, không muốn bị giết chết một cách mạc danh kỳ diệu, cho nên đều tránh né không xuất hiện.
Tạp Tu Ân và ba người Tử Diệu, Á Lan, Thiết Mục, còn có mười mấy võ giả dưới trướng hắn sau khi cùng nhau tới đây, không lựa chọn đứng cùng Áo Cổ Đa, ngược lại tự thành thế lực một phương, bảo trì khoảng cách với Áo cổ Đa.
Áo Cổ Đa thấy hắn tới thì nhíu mày, không nói gì, ở bên cạnh hắn trừ Áo Cách Lạp Tư ra cũng có hơn mười tên võ giả, đều chạy tới trong mấy ngày gần đây.
Áo Cách Lạp Tư sau khi nhìn thấy Tử Diệu thì tóc vàng không gió tự bay, mắt hiện ra vẻ lạnh lùng, không khom người thăm hỏi mà quay đầu đi chổ khác, không nhìn nàng ta.
Đều là thế lực của Thiên Niết thần quốc, Áo cổ Đa và Tạp Tu Ân còn không liên thủ thì đừng nói tới Bích Thiên và Lý Nhạc Phong, nếu không phải đều cảm thấy được đại động tác của lược đoạt giả, bọn họ cũng sẽ không không hẹn mà cùng tụ tập ở đây.
Hai ngày trước, vực sâu cực lớn mà Lỵ An Na biến mất đã không còn hắc ám khí tức truyền đến, Lỵ An Na như là đã triệt để biến mất khỏi Thần Phạt chi địa, một chút linh hồn ba động cũng không có, không ai cảm thấy được gì, không biết nàng ta hiện tại còn ở Thần Phạt chi địa hay không.
Có nhìn thấy nàng ta, mọi người ngược lại thành bất an, lại đều biết quan hệ của Tạp Tu Ân và Lỵ An Na trước nay rất chặt chẽ, không dám khẳng định hai người có trao đổi âm thầm gì trước hay không. Cho nên sau khi hắn xuất hiện thì ba người Áo cổ Đa, Lý Nhạc Phong, Bích Thiên đều nhíu mày kiêng kị.
" Ngươi tới đúng lúc lắm, nhưng lược đoạt giả rõ ràng muốn rời khỏi Thần Phạt chi địa, ngươi nói xem là vì sao?" Áo cổ Đa trầm ngâm một chút, vẫn mở miệng hỏi.
"Ta không biết, dù sao ta cũng sẽ không xuất thủ ở trong thành, nhưng nếu các ngươi muốn để bọn họ rời khỏi Thiên Phạt thành rồi mới động thủ thì ta cũng sẽ không phản đối." Tạp Tu Ân mỉm cười, thần thái thản nhiên, giống như không quan tâm tới tinh đồ.
" Các ngươi bảo sao?" Áọ cổ Đa nhìn về phía Lý Nhạc Phong và Bích Thiên.
" Khẳng định không thể động thủ ở Thiên Phạt thành." Lý Nhạc Phong sắc mặt hung ác nham hiểm: "Ý tứ của ta là... Cho họ thời gian để ra khỏi thành, một khi rời khỏi thành rồi, chúng ta thử một chút xem cường giả trong bóng tối liệu có tiếp tục cản trở không, sau đó thì thương nghị, các ngươi thấy sao?"
"Ta cũng có ý này." Bích Thiên cười hắc hắc: "Người đó quá mạnh, ta không muốn chọc giận hắn, chỉ cần hắn không ra tay cản trở thì những lược đoạt giả này cũng không làm được gì."
"ừ, vậy chúng ta đây cứ cho họ thời gian ra khỏi thành, giết lược đoạt giả trước rồi sau đó chúng ta đứa vào bản sự mà tranh giành." Áo Cổ Đa sảng khoái đáp ứng. ^
Mấy nhân vật quyền thể ngút trời của tam đại thế lực nhìn nhau một cái, đạt thành hiệp nghị như vậy, chuẩn bị đợi Phong Khả bọn họ rời khỏi Thiên Phạt thành trước rồi sẽ hạ sát thủ, sau khi tiêu diệt lược đoạt giả thì sẽ tranh đoạt tinh đồ với nhau.
Bọn họ quyết định xong, cũng không nói gì, tạm thời tách ra, khe khẽ nói nhỏ với người bên cạnh, âm thầm trù tính và chuẩn bị.
Rầm rầm.
Sau nửa canh giờ, chiến hạm chiến xa trên trời truyền đến tiếng gầm rú cực lớn, giống như mãnh thú, rời khỏi tầng khí quyển, bay ra tinh vực ngoài Thần Phạt chi địa.
Chiến xa chiến hạm cũng không phải dính vào nhau, mà bỗng nhiên chia làm vô số tốp, như là người cá bơi vào dòng riêng, ở giữa không trung thì phân tán thay đổi phương hướng, bay nhanh tới những bất đồng bất đồng, lực lượng tinh thạch được kích phát toàn bộ, nói là từng đạo tia chớp.
Bọn họ biết mưu đồ của tam đại thế lực phía dưới, rõ ràng không muốn để cho họ cơ hội một lưới bắt hết, cho nên lựa chọn phương pháp này.
Quả nhiên, vừa thấy nhưng lược đoạt giả này tách ra, hơn nữa bên trong môi một tốp cũng không phải là thế lực một phương, chiến xa chiến hạm trong đó hỗn tạp với nhau, đám người Áo cổ Đa lập tức đau đầu, không biết nên truy kích tốp nào, cũng không biết Phong Khả rốt cuộc trốn trong chiến xa chiến hạm nào.
Bất lực, bốn người Áo cổ Đa, Tạp Tu Ân, Lý Nhạc Phong, Bích Thiên cũng chỉ có thể tách ra truy kích, cảm ứng bốn cỗ khí tức của cường giả mạnh nhất trong đó.
Trong nhất thời, thương khung của Thần Phạt chi địa, có thể thấy được lưu quang như cầu vong, đều bắn về phía chân trời, đâm phá thương khung.
Trận đại chiến truy kích đã chú định sẽ chấn động Liệt Diễm tinh vực, vào lúc này, chậm rãi mở màn.
Mà Thạch Nham, trùng hợp cũng đang bồng bềnh trong tinh hải vực ngoại, vân đang ở trạng thái kén máu, chờ đợi thời khắc.
Hít sâu một hơi, hắn ngửa đầu nhìn bầu trời, trong con ngươi tinh thần rạng rỡ, không ngừng bắt mình tỉnh táo lại, dùng thần hồn ngự tinh vân trong luồng khí xoáy của đan điền, hấp thu tinh thần.
Tinh thần chi lực, như mưa rơi xuống, bao phủ thần thể của hắn, tinh thần chi quang nwh một bàn tay trong vắt đang chải chuốt ma niệm, trấn an đủ loại phụ diện tình tự, khiến hắn không đến mức đột nhiên tẩu hỏa nhập ma, không thể khôi phục lý trí.
Hắn bỗng nhiên minh bạch, tinh khí tử vong hấp thu lần này quá nồng, hẳn là vượt qua sức chịu đựng, mới khiến cho hắn không thể bảo trì thần trí tỉnh táo được.
Thanh lương chi lực của Tinh thần lưu động trong cơ thể hắn, trong óc hắn ghi chép quỹ tích của tinh vân, khiến tinh vân trong luồng khí xoáy của đan điền lưu động theo quy luật, đạt thành nhất trí với biến động của ngân hà mà thần hồn của hắn cảm giác được.
Đột nhiên, hắn và vực ngoại phồn tinh tựa hồ có liên hệ lờ mờ, tinh thần trong con ngươi của hắn như sống lại, hóa thành lưu tinh bắn thần thể hắn cực nhanh.
Thần hồn bỗng nhiên chấn động, linh hồn tế đài nhanh chóng xoay chuyển, tinh thần ba động trong tầng áo nghĩa trở nên huyền ảo khó dò, ý thức hỗn loạn của hắn giống như lập tức bị ép lại, trở nên yên tĩnh, sâu trong con ngươi, có thể thấy được vô số tinh quang lấp lánh, tinh vân trong luồng khí xoáy cũng chói lọi, rất nhiều điểm toái tinh lập tức xảy ra biến hóa, cũng đều sinh ra, với vực ngoại tinh thần, tựa hồ tinh vân trong luồng khí xoáy đã bao quát tất cả vực ngoại phồn tinh.
Từng viên phồn tinh lấp lánh sáng ngời trong tinh vân của luồng khí xoáy, như là những ngọn đèn được đốt lên liên tiếp, quay xung quanh viên tinh thần kỳ diệu đó.
Ý thức của hắn bỗng nhiên hoảng hốt, trong mắt tinh thần lấp lánh, thần sắc đã có chút mê man, giống như lâm vào trạng thái kỳ lạ gì đó, đang tìm kiếm đáp án nào đó.
Bên trong, đại lượng tinh thần chi quang từ trên trời rải xuống, hội tụ này thần thể của hắn, khiến hắn tựa hồ thành một ngôi sao sáng rực, đối với tinh thần khác thì có sức hấp dẫn kỳ lạ.
Đủ loại phụ diện tình tự được sinh ra trong bất tri bất giác đã biến mất khỏi đầu hắn, dần dần giống như tinh quang đầy trời tiếp tục lưu động trong cơ thể hắn, mà Bất tử ma huyết đã tràn đầy trong thần thể hắn dần dần bình tĩnh trở lại, không còn khiến hắn có dục vọng hiếu sát nữa.
Giống như bị ngân hà lưu tinh trên trời mê hoặc, nhìn lên thương khung, đầy trời tinh hải đầy trời, hắn lâm vào một cảnh của tinh thần áo nghĩa.
Ầm ầm ầm.
Tiếng tim đập hữu lực không hề dừng lại, từ tim dẫn động thân thể run rảy, lan tràn khắp toàn thân. Môi một lần run đều có tinh quang bị kích tán ra tiến vào, tựa hồ dung nhập vào trong thần thể của hắn.
Thần thể của hắn, nhìn thoáng qua thì dần dần trở nên trong suốt, giống như một khối bảo thạch cực lớn đỏ như máu, rất chói mắt, một cỗ một vẻ đẹp yêu dị, khiển cho người ta kinh hãi.
Cảm giác rất rõ Huyệt khiếu đang phồng lên, gân mạch có cảm giác như bị xé, ngũ tạng lục phủ bẩn, cùng nhau bộc phát ra, lại tựa hồ không thể ùa vào thức hải của hắn hắn tựa hồ cũng không cảm ứng được, hồn nhiên không biết biến hóa của thần thể, không biết thần thể của hắn lại đang tiến hành một lần thối luyện kỳ diệu.
Từng đợt từng đợt khí đục ngầu từ trong lỗ chân lông trên người hắn phóng xuất ra, tiêu tán trong thiên địa.
Những khí màu khói là cặn của thần thể trong một đoạn thời gian này, là vật lưu lại sau khi hắn hấp thu các loại lực lượng, nếu ở trong thần thể của hắn trong thời gian dài thì sẽ khiến cho thần thể không còn cứng rắn, bị lực lượng khủng bố oanh kích thì xương cốt sẽ xuất hiện vết rạn.
Nhưng mà, trải qua thối luyện lần này, thần thể của hắn như thoát thai hoán cốt, lại xảy ra biến hóa .
Như hắn năm đó hàng lâm thế giới này, chìm vào trong đầm nước màu máu, được cải tạo thần thể, thần thể của hắn sẽ kết thành một cái kén màu máu, bảo trùm cả người hắn, giống như là con sâu hóa kén thành bước.
trong cái kén màu máu, có tiếng tim đập và chấn động mãnh liệt, có khí tức đang từ từ ngưng luyện lực lượng.
Kỳ lạ là cán kén màu máu không hề ngăn cản năng lượng tinh thần thẩm thấu vào, khi hắn bảo trì trạng thái này thì vẫn sẽ có vô số tinh quang hội tụ tới.
Không chỉ như thế, dưới hình thái cái kén, hiệu suất và, hấp thu năng lượng tinh thần của hắn tựa hồ còn đề thăng.
Trong cái kén màu máu, hắn lĩnh ngộ áo nghĩa chân lý của tinh thần, khu lực lượng áo nghĩa trong linh hồn tế đài, tinh thần ba động rất rõ ràng.
Không biết từ khi nào, từ trong hắc động của linh hồn tế đài chảy ra năng lượng tinh thuần mãnh liệt thần kỳ, thẩm thấu ào linh hồn tế đài, một đại bộ phận thì ùa vào trong thiên hỏa tế đài. Mỗi một loại thiên hỏa đang an cư trong linh hồn tế đài của hắn đều hưng phấn vui sướng, năng lượng này đối với sự trưởng thành và tiến hóa của bọn họ tựa hồ có trợ giúp cực lớn.
Thiên hỏa và hắn dưới sắc thái này, bắt đầu lột xác.
Thiên Phạt thành bay lên, giống như châu chấu.
những chiến hạm chiến xa này có đủ loại kiểu dáng, đủ mọi màu sắc, cờ được treo cũng khác, thuộc những thế lực lược đoạt giả bất đồng, lúc này, đang ngay ngắn có trật tự đô trên hư không, không hề có tiếng nói ồn ào, toàn bộ đang chờ đợi gì đó.
Lược đoạt giả huyết tinh huyết tinh nhất của Thiên Phạt thành từ các góc trong thành bay ra, hạ xuống những chiến hạm chiến xa dày đặc này, tiến hành chuẩn bị cuối cùng.
Trong thành, đám người Áo cổ Đa, Tạp Tu Ân, Lý Nhạc Phong, Bích Thiên ở các nơi cũng nhíu mày nhìn động tĩnh trên trời, truyền tin thần thức cho nhau.
Không bao lâu sau, nhân mã của phương phương này ước định tụ tập ở tổng bộ Thanh Quỷ, sau một tiếng đồng hồ, cường giả của ba phương thế lực từ ngoài tới cùng nhau xuất hiện trên ngà tư đường bên ngoài tổng bộ Thanh Quỷ.
Rất nhiều cửa hàng trong Thiên Phạt thành bởi vì ý thức được tình thế trong thành, mấy ngày gần đây đều đống cửa, không buôn bán.
Võ giả ngoại lai tới Thiên Phạt thành mua bán vật tư, không thuộc về tam đại thế lực cũng đều tự bỏ đi.
Người đến người đi trên ngã tư đường bỗng nhiên vắng hẳn, ngay cả một cái bóng cũng không thấy.
Ai cũng đều ý thức được, trong tương lai không lâu Thiên Phạt thành sẽ phát sinh đại biển, nếu không muốn bị liên lụy, không muốn bị giết chết một cách mạc danh kỳ diệu, cho nên đều tránh né không xuất hiện.
Tạp Tu Ân và ba người Tử Diệu, Á Lan, Thiết Mục, còn có mười mấy võ giả dưới trướng hắn sau khi cùng nhau tới đây, không lựa chọn đứng cùng Áo Cổ Đa, ngược lại tự thành thế lực một phương, bảo trì khoảng cách với Áo cổ Đa.
Áo Cổ Đa thấy hắn tới thì nhíu mày, không nói gì, ở bên cạnh hắn trừ Áo Cách Lạp Tư ra cũng có hơn mười tên võ giả, đều chạy tới trong mấy ngày gần đây.
Áo Cách Lạp Tư sau khi nhìn thấy Tử Diệu thì tóc vàng không gió tự bay, mắt hiện ra vẻ lạnh lùng, không khom người thăm hỏi mà quay đầu đi chổ khác, không nhìn nàng ta.
Đều là thế lực của Thiên Niết thần quốc, Áo cổ Đa và Tạp Tu Ân còn không liên thủ thì đừng nói tới Bích Thiên và Lý Nhạc Phong, nếu không phải đều cảm thấy được đại động tác của lược đoạt giả, bọn họ cũng sẽ không không hẹn mà cùng tụ tập ở đây.
Hai ngày trước, vực sâu cực lớn mà Lỵ An Na biến mất đã không còn hắc ám khí tức truyền đến, Lỵ An Na như là đã triệt để biến mất khỏi Thần Phạt chi địa, một chút linh hồn ba động cũng không có, không ai cảm thấy được gì, không biết nàng ta hiện tại còn ở Thần Phạt chi địa hay không.
Có nhìn thấy nàng ta, mọi người ngược lại thành bất an, lại đều biết quan hệ của Tạp Tu Ân và Lỵ An Na trước nay rất chặt chẽ, không dám khẳng định hai người có trao đổi âm thầm gì trước hay không. Cho nên sau khi hắn xuất hiện thì ba người Áo cổ Đa, Lý Nhạc Phong, Bích Thiên đều nhíu mày kiêng kị.
" Ngươi tới đúng lúc lắm, nhưng lược đoạt giả rõ ràng muốn rời khỏi Thần Phạt chi địa, ngươi nói xem là vì sao?" Áo cổ Đa trầm ngâm một chút, vẫn mở miệng hỏi.
"Ta không biết, dù sao ta cũng sẽ không xuất thủ ở trong thành, nhưng nếu các ngươi muốn để bọn họ rời khỏi Thiên Phạt thành rồi mới động thủ thì ta cũng sẽ không phản đối." Tạp Tu Ân mỉm cười, thần thái thản nhiên, giống như không quan tâm tới tinh đồ.
" Các ngươi bảo sao?" Áọ cổ Đa nhìn về phía Lý Nhạc Phong và Bích Thiên.
" Khẳng định không thể động thủ ở Thiên Phạt thành." Lý Nhạc Phong sắc mặt hung ác nham hiểm: "Ý tứ của ta là... Cho họ thời gian để ra khỏi thành, một khi rời khỏi thành rồi, chúng ta thử một chút xem cường giả trong bóng tối liệu có tiếp tục cản trở không, sau đó thì thương nghị, các ngươi thấy sao?"
"Ta cũng có ý này." Bích Thiên cười hắc hắc: "Người đó quá mạnh, ta không muốn chọc giận hắn, chỉ cần hắn không ra tay cản trở thì những lược đoạt giả này cũng không làm được gì."
"ừ, vậy chúng ta đây cứ cho họ thời gian ra khỏi thành, giết lược đoạt giả trước rồi sau đó chúng ta đứa vào bản sự mà tranh giành." Áo Cổ Đa sảng khoái đáp ứng. ^
Mấy nhân vật quyền thể ngút trời của tam đại thế lực nhìn nhau một cái, đạt thành hiệp nghị như vậy, chuẩn bị đợi Phong Khả bọn họ rời khỏi Thiên Phạt thành trước rồi sẽ hạ sát thủ, sau khi tiêu diệt lược đoạt giả thì sẽ tranh đoạt tinh đồ với nhau.
Bọn họ quyết định xong, cũng không nói gì, tạm thời tách ra, khe khẽ nói nhỏ với người bên cạnh, âm thầm trù tính và chuẩn bị.
Rầm rầm.
Sau nửa canh giờ, chiến hạm chiến xa trên trời truyền đến tiếng gầm rú cực lớn, giống như mãnh thú, rời khỏi tầng khí quyển, bay ra tinh vực ngoài Thần Phạt chi địa.
Chiến xa chiến hạm cũng không phải dính vào nhau, mà bỗng nhiên chia làm vô số tốp, như là người cá bơi vào dòng riêng, ở giữa không trung thì phân tán thay đổi phương hướng, bay nhanh tới những bất đồng bất đồng, lực lượng tinh thạch được kích phát toàn bộ, nói là từng đạo tia chớp.
Bọn họ biết mưu đồ của tam đại thế lực phía dưới, rõ ràng không muốn để cho họ cơ hội một lưới bắt hết, cho nên lựa chọn phương pháp này.
Quả nhiên, vừa thấy nhưng lược đoạt giả này tách ra, hơn nữa bên trong môi một tốp cũng không phải là thế lực một phương, chiến xa chiến hạm trong đó hỗn tạp với nhau, đám người Áo cổ Đa lập tức đau đầu, không biết nên truy kích tốp nào, cũng không biết Phong Khả rốt cuộc trốn trong chiến xa chiến hạm nào.
Bất lực, bốn người Áo cổ Đa, Tạp Tu Ân, Lý Nhạc Phong, Bích Thiên cũng chỉ có thể tách ra truy kích, cảm ứng bốn cỗ khí tức của cường giả mạnh nhất trong đó.
Trong nhất thời, thương khung của Thần Phạt chi địa, có thể thấy được lưu quang như cầu vong, đều bắn về phía chân trời, đâm phá thương khung.
Trận đại chiến truy kích đã chú định sẽ chấn động Liệt Diễm tinh vực, vào lúc này, chậm rãi mở màn.
Mà Thạch Nham, trùng hợp cũng đang bồng bềnh trong tinh hải vực ngoại, vân đang ở trạng thái kén máu, chờ đợi thời khắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.