Chương 1398: nghịch tập
Nghịch Thương Thiên
11/05/2017
"Ca ca ca!"
Tiểu hài tử Bạch cốt tộc bị Huyền Âm thi trùng bao phủ, một thân xương cốt trắng ngần trong suốt bị vô số Huyền Âm thi trùng cắn xé, thế nhưng lại không lưu lại bất kỳ dấu vết nào
Cốt thân của hắn đã được thiên chuy bách luyện, được cha mẹ hắn hao phí tâm huyết thối luyện, độ cứng rắn đã cực kỳ biến thái, ngay cả Huyền Âm thi trùng cũng không làm gì được.
"Chỉ cần linh hồn của hắn tan thì sẽ không thể liên tục cung cấp lực phòng ngự cho cốt thân, lúc đó chắc chắn sẽ vỡ!"
Bạch nhãn châu xoay tròn trong tay Nạp Trát Lý Áo. Hắn vung tay, nhãn châu kia liền phóng ra một bạch quang quỷ dị. cốt thân của tiểu khô lâu bị bạch quang chiểu vào trở nên vô cùng trầm trọng, như bị núi đè vậy.
Ba Tư Thác Tư cuối cùng cũng tới.
Hắn lại tiếp tục bồng bềnh trên không, lúc này cũng không còn cố kị Thạch Nham và Mịc Cơ nữa, chưởng văn bay ra khỏi lòng bàn tay hắn, lại tiếp tục được hắn điều khiển.
Huyền Âm thi trùng đột nhiên trở nên điên cuồng!
Tiếng kêu thê lương vang vọng khắp đảo khô lâu, làm cho linh hồn của những người nghe thấy đều rung động, giống như bị đâm thủng vậy.
Cốt thân của tiểu khô lâu cũng run lên, hỏa viêm và hàn viêm phun ra từ hai mắt cũng yếu đi, lộ ra vẻ thống khổ.
Lúc này, Thạch Nham và Mị Cơ đã đạt thành hiệp nghị.
Thân ảnh của Thạch Nham lại biến mất vô tung, dùng năng lượng ám bao phủ quanh người, tiềm tàng bên cạnh Mị Cơ.
Ba Tư Thác Tư và Nạp Trát Lý Áo đang một lòng nhắm vào tiểu khô lâu, không để ý đến hành động của Thạch Nham, cũng không chú ý đến Mị Cơ.
Đợi đến khi Nạp Trát Lý Áo muốn thi triển lực lượng để xé rách cốt thân của tiểu khô lâu thì quanh người hắn phát lạnh, bông nhiên cảm thấy nhiệt độ giảm xuống.
Hắn nhìn lên trên đầy nghi hoặc.
Từng bông tuyết trắng xóa đột nhiên rơi xuống, chỉ trong chốc lát đã phủ trắng cả đảo khô lâu.
Giá rét băng hàn thấu xương truyền vào người hắn và Ba Tư Thác Tư. Bông tuyết này vừa hạ xuống sẽ lập tức tan vào trong cơ thể của hắn và Ba Tư Thác Tư, sau đó động tác của hai người đều cứng đờ, rét lạnh tới tận đáy lòng.
"Tiện phụ! Ngươi muốn chết thật sao?"
Ba Tư Thác Tư nổi giận. Hắn nhìn thấy Mị Cơ đang tuôn trào lực băng hàn ở phía xa, đóa tuyết liên hoa kia đang không ngừng phóng ra sương giá, lặng lẽ thay đổi phong vân.
Bên trong mỗi một bông tuyết đều ẩn chứa lực băng hàn của Mị Cơ, từng bông lặng lẽ thẩm thấu có thể bất tri bất giác đóng băng nhục thân của người khác.
"Thật là phiền toái!" Nạp Trát Lý Áo cũng buồn bực: "Lúc nãy ngươi trói nàng ta thế nào vậy? Sao có thể thoát đượẽ?"
"Sao ta biết được?" Tâm tình Ba Tư Thác Tư cũng không tốt, cố gắng bình tĩnh nói: "Tiện phụ kia tùy thời có thể tự bạo mà chết, ta không muốn bị kéo theo nên thả cho đường sống, ai ngờ lại không biết sống chết, dám tới đây quấy rổi!"
"Tốt nhất ngươi lập tức xử lý đi!" Nạp Trát Lý Áo cả giận nói.
Ba Tư Thác Tư nghiêm mặt, trầm ngâm, lộ vẻ không nỡ: "Quên đi, coi như ta hy sinh một chút, ừ, giết rồi thì thân thể kia cũng có thể luyện thành thi nô, cũng có thể nhân..."
Vừa nói vậy, thân ảnh của Ba Tư Thác Tư đã di động đến đây, hai mắt lộ ra vẻ âm lãnh tà dị.
Thủy giới của hắn đột nhiên xuất hiện. Một ngọn núi được dựng lên từ vô số xác chết từ từ rơi xuống từ thiên không, hạ xuống đỉnh đầu của Mị Cơ.
Ngọn thi sơn này chính là do áo nghĩa của Ba Tư Thác Tư ngưng kết ra, có thể giết chết Mị Cơ. Nhưng nếu Mị Cơ cũng tự bạo linh hồn thì thi sơn cũng sẽ bị đánh nát. Đối với Ba Tư Thác Tư thì đây là một tổn thất lớn, vậy nên lúc tước hắn mới không thi triển ra.
Thi sơn cao mấy trăm trượng, do từng xác chết tái nhợt ngưng kết lại mà thành, vừa thấy đã làm cho tâm thần người ta run rẩy.
Mắt thấy thi sơn ép đến, Mị Cơ tái mặt, thầm cắn răng hô khẽ: "Hy vọng thủ đoạn của ngươi hữu dụng, đừng lừa ta..."
"Yên tâm, ta nói chúng ta liên thủ có thể đánh một trận với Ba Tư Thác Tư thì đúng là có thể đánh một trận." Một giọng nói truyền đến từ hư vô, ngữ khí tràn ngập tự tin.
Mị Cơ ngẩng đầu nhìn thi sơn từ từ rơi xuống.
"Xuy xuy xuy!"
Một khe hở không gian hẹp dài đột nhiên ngưng kết ngay trên đỉnh đầu của Mị Cơ, kỳ quang đủ màu sắc. Khe hở không gian đó không biết đi thông đến đâu.
Ngay cả Thạch Nham cũng không biết nó thông đến đâu!
Trên đảo khô lâu này lúc trước không gian như bị lực lượng vô hình nào đó ảnh hưởng, hận không thể xây dựng tiếp điểm không gian để độn cách, như bị lạc vậy. Đây cũng là lý do tại sao lúc trước hắn bị Mị Cơ đuổi theo lại không thể nháy mắt thoát ra khỏi đảo khô lâu.
Thế nhưng bây giờ hắn vận dụng không gian áo nghĩa lại phát hiện ra không bị ảnh hưởng gì.
Ngay cả tiếp điểm không gian đã biến mất cũng đều khôi phục lại. Hắn có thể tự tin nói rằng nếu bây giờ hắn muốn đi thì đúng là có thể thoải mái rời khỏi.
Hắn ẩn thân nhìn về phía tiểu khô lâu, nhìn thấy hai mắt của tiểu khô lâu khẽ lóe lên.
Hắn đột nhiên hiểu ra.
Lúc trước, khi hắn đánh với Mị Cơ, sở dĩ không thể sử dụng không gian áo nghĩa để bỏ chạy chắc chắn là do tiểu khô lâu. Tiểu khô lâu muốn giữ hắn lại, hy vọng hắn có thể cứu sống phụ mẫu.
Trong đảo khô lâu này nhất định có một điểm đầu mối lực lượng nào đó. Đầu mối đó tương thông với tiểu khô lâu. Bây giờ tiểu khô lâu thân hãm hiểm cảnh, giống như không muốn kéo hắn gặp rủi ro nên đã phá bỏ kết giới trói buộc không gian.Điều này làm cho không gian áo nghĩa của hắn lại có thể thi triển một cách thoải mái.
Mắt Mị Cơ sáng rực.
Thi sơn kia từ từ rơi xuống, nếu không thay đổi phương hướng thì sẽ trực tiếp rơi vào trong khe hở không gian, biến mất vô hình.
Ba Tư Thác Tư bị dọa hồn phi phách tán, sắc mặt khó coi đến cực điểm, lập tức vận chuyển áo nghĩa, tạo ra một dây thừng do thi lực ngưng kết, nối vào thi sơn đó, sợ thi sơn rơi vào trong khe hở không gian, khiến cho linh hồn của hắn bị trọng thương.
Mị Cơ vừa thấy bộ dạng chật vật của Ba Tư Thác Tư thì thầm khoái trí, cười sung sướng.
"Hưu hưu hưu!"
Từng đạo băng lăng, băng kiếm, băng nhận tạo ra toái băng phong bạo, giống như lốc xoáy bay lên trên đầu Mị Cơ. Dưới lực lượng ngưng tụ này, toái băng phong bạo đó ầm ầm đánh về phía Ba Tư Thác Tư và Nạp Trát Lý Áo7
Hai lão quái Phệ tộc một lòng muốn đối phó với tiểu khô lâu, thấy toái băng phong bạo đó bắn tới thì tức muốn hộc máu.
Ba Tư Thác Tư vẫn đang dùng toàn lực để cản lại thi sơn, lúc này không thể ứng đối, chỉ có thể để cho Nạp Trát Lý Áo xuất thủ.
Một con bạch mao thi viên cực lớn được thi lực của Nạp Trát Lý Áo ngưng kết ra. Bạch mao thi viên đấm ngực rít vào, nhảy vào trong toái băng phong bạo, trùng kích phá hoại nó từ bên trong, làm cho nó chưa kịp đến vị trí của Ba Tư Thác Tư và Nạp Trát Lý Áo đã gần tiêu tan.
Nạp Trát Lý Áo tĩnh tâm, chuẩn bị tiếp tục xuông tay thì một đạo thái dương hỏa giáp phi tới như hỏa hà, đột nhiên'bay vào trong toái băng phong bạo.
Con bạch mao thi viên kia bị thái dương tinh hỏa đốt chảy khét, rít gào cực kỳ thê lương.
Linh hồn của Nạp Trát Lý Áo cũng rung động mạnh. Tuy con bạch mao thi viên đó không phải bản mệnh chí bảo của hắn, thế nhưng nó được lực lượng và áo nghĩa của hắn ngưng kết mà thành. Bây giờ nó bị đốt cháy thì linh hồn, lực lượng của hắn cũng bị trọng kích, hắn cũng bị thương.
Không chỉ có vậy, tiểu khô lâu vẫn đang bị Huyền Âm thi trùng bao vây đã nhân lúc hắn và Ba Tư Thác Tư phân tâm, đột nhiên thoát ra. Vô số tinh thần trên cốt thân của hắn lóe sáng, tinh thần như huyệt khiếu của hắn, bỗng nhiên bay lên trời, tạo ra quầng sáng.
Trong tầng mây của đảo khô lâu, vô số điểm sáng được chiểu rọi, giống như đang kích hoạt một trận pháp nào đó.
Hai con cốt long vỡ nất đột nhiên được lắp liền lại, cứ như vậy đứng lên.
Trong đủ mọi ngóc ngách của đảo khô lâu, những nơi chồng chất xương cốt đều dựng lên thành từng khô lâu cực lớn. Những khô lâu này thân cao trăm mét, cả người xương cốt xám trắng, không có mắt, thế nhưng di động rất nhanh, đều đang phi về tụ tập ở bên này.
Thạch Nham ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đó, nhìn thấy vô số khô lâu cực lớn cầm theo cốt đao, nhảy lên, làm cho cả đảo khô lâu đều chấn động.
Rất nhanh đã có một con khô lâu lao đến. Chỉ giẫm một cước mà đã có mấy chục con Huyền Âm thi trùng bạo liệt, thi thủy đều chảy ra.
Khô lâu cực lớn đó cầm theo một thanh bạch cốt chiến đao, huy đao chém xuống Nạp Trát Lý Áo.
"Xích lạp!"
Ánh đao chợt lóe, như xé rách hư không bích chướng, vô số bạch cốt quang điểm lóe ra, bắn về phía Nạp Trát Lý Áo.
Càng ngày càng nhiều khô lâu tụ tập lại. Có một số tụ tập bên cạnh tiểu khô lâu, một phần lại lao về phía Ba Tư Thác Tư.
Mị Cơ bỗng nhiên ngây người, nhìn những khô lâu cực lớn này vung cốt đao, giống như trời sinh thần lực, làm cho Nạp Trát Lý Áo, Ba Tư Thác Tư vô cùng chật vật. Nàng ta đột nhiên thả lỏng.
Nàng ta nhìn về phía tiểu khô lâu, mắt lóe ra dị sắc, biết đảo khô lâu này không hề tầm thường, có khả năng toàn bộ đảo khô lâu đều là thần binh lợi khí, do phụ mẫu của nó thiên tân vạn khổ thối luyện ra, chỉ dành cho tiểu khô lâu đối địch.
Lúc trước tiểu khô lâu bị bao vây, không thể khởi động ảo diệu của đảo khô lâu, thể nên ở thể hạ phong.
Dưới sự trợ giúp của nàng ta và Thạch Nham, tiểu khô lâu cuối cùng cũng thoát ra, kích phát huyền diệu của đảo khô lâu, lập tức ngưng kết ra khô lâu cực lớn, xoay chuyển cục diện.
Khô lâu cực lớn này vung cốt đao, truy kích làm cho Ba Tư Thác Tư, Nạp Trát Lý Áo chật vật bỏ chạy. Hai người cảm giác không ổn, muốn chuẩn bị độn ra khỏi đảo khô lâu, thế nhưng vừa bay lên đã thấy trọng lực như tăng lên ngàn lần, làm cho bọn họ lại té xuống.
Bọn họ không tinh thông không gian áo nghĩa, không thể nháy mắt độn cách như Thạch Nham, chỉ có thể tác chiến với khô lâu cực lớn trên đảo khô lâu.
Mỗi khi bọn họ hao hết tâm tư, đánh nát được một khô lâu cực lớn thì tiểu khô lâu lại biến ảo tâm niệm, cả đảo khô lâu chấn động trong chốc lát, sau đó khô lâu vỡ nát lại ngưng kết lại, tiếp tục sinh long hoạt hổ đuổi giết Ba Tư Thác Tư và Nạp Trât Lý Áo.
Đây vốn là bất tử khô lâu, giết thế nào cũng vô dụng. Điều này làm cho hai người tuyệt vọng.
Thạch Nham vốn đang ẩn nấp bỗng nhiên hiện ra, đứng bên cạnh Mị Cơ, vẻ mặt kinh dị.
Tiểu khô lâu bây giờ đang cưỡi một con cốt long, bay vòng quanh trên đầu những khô lâu kia, vung tay, dùng ngôn ngữ cổ của Bạch cốt tộc chỉ huy những chiến sĩ khô lâu này xung phong.
Thạch Nham nhìn, thầm kinh hãi, cũng cực kỳ ngạc nhiên với tiểu khô lâu, với khô lâu đảo này.
"Vỉ sao ngươi có thể hấp thu thi độc?" Bỗng nhiên Mị Cơ nhìn về phía hắn: "Theo ta biết thì có rất ít áo nghĩa có thể hút đi thi độc. Ta cũng không hiểu tại sao thi độc trong cơ thể ta lại phải đánh tan bằng phương pháp như vậy?"
Nói xong câu đó, ngữ khí của Mị Cơ đột nhiên trở nên kích động, mặt lạnh như băng.
Thạch Nham nhìn nàng một cái, thản nhiên: "Ta chỉ biết dùng phương pháp đó để giải độc!"
Sự thật thế nào chỉ có hắn mới rõ. Hắn muốn dùng cách giải độc như vậy để trả thù Mị Cơ, dùng phương pháp nhục nhà nhất để suốt đời nàng ta không quên!
Nếu hắn muốn, hắn hoàn toàn có thể dùng một phương pháp khác, không khiến cho Mị Cơ khốn khổ như vậy.
Thế nhưng Mị Cơ đã đuổi giết hắn nhiều ngay^ý niệm muốn luyện hóa hắn để đột phá Vực Tổ đã làm cho hắn tức giận. Nếu không phải tính mạng của Mị Cơ còn dùng được thì hắn tuyệt đối không ngại thừa cơ giết Mị Cơ, trừ đi hậu hoạn!
Tiểu hài tử Bạch cốt tộc bị Huyền Âm thi trùng bao phủ, một thân xương cốt trắng ngần trong suốt bị vô số Huyền Âm thi trùng cắn xé, thế nhưng lại không lưu lại bất kỳ dấu vết nào
Cốt thân của hắn đã được thiên chuy bách luyện, được cha mẹ hắn hao phí tâm huyết thối luyện, độ cứng rắn đã cực kỳ biến thái, ngay cả Huyền Âm thi trùng cũng không làm gì được.
"Chỉ cần linh hồn của hắn tan thì sẽ không thể liên tục cung cấp lực phòng ngự cho cốt thân, lúc đó chắc chắn sẽ vỡ!"
Bạch nhãn châu xoay tròn trong tay Nạp Trát Lý Áo. Hắn vung tay, nhãn châu kia liền phóng ra một bạch quang quỷ dị. cốt thân của tiểu khô lâu bị bạch quang chiểu vào trở nên vô cùng trầm trọng, như bị núi đè vậy.
Ba Tư Thác Tư cuối cùng cũng tới.
Hắn lại tiếp tục bồng bềnh trên không, lúc này cũng không còn cố kị Thạch Nham và Mịc Cơ nữa, chưởng văn bay ra khỏi lòng bàn tay hắn, lại tiếp tục được hắn điều khiển.
Huyền Âm thi trùng đột nhiên trở nên điên cuồng!
Tiếng kêu thê lương vang vọng khắp đảo khô lâu, làm cho linh hồn của những người nghe thấy đều rung động, giống như bị đâm thủng vậy.
Cốt thân của tiểu khô lâu cũng run lên, hỏa viêm và hàn viêm phun ra từ hai mắt cũng yếu đi, lộ ra vẻ thống khổ.
Lúc này, Thạch Nham và Mị Cơ đã đạt thành hiệp nghị.
Thân ảnh của Thạch Nham lại biến mất vô tung, dùng năng lượng ám bao phủ quanh người, tiềm tàng bên cạnh Mị Cơ.
Ba Tư Thác Tư và Nạp Trát Lý Áo đang một lòng nhắm vào tiểu khô lâu, không để ý đến hành động của Thạch Nham, cũng không chú ý đến Mị Cơ.
Đợi đến khi Nạp Trát Lý Áo muốn thi triển lực lượng để xé rách cốt thân của tiểu khô lâu thì quanh người hắn phát lạnh, bông nhiên cảm thấy nhiệt độ giảm xuống.
Hắn nhìn lên trên đầy nghi hoặc.
Từng bông tuyết trắng xóa đột nhiên rơi xuống, chỉ trong chốc lát đã phủ trắng cả đảo khô lâu.
Giá rét băng hàn thấu xương truyền vào người hắn và Ba Tư Thác Tư. Bông tuyết này vừa hạ xuống sẽ lập tức tan vào trong cơ thể của hắn và Ba Tư Thác Tư, sau đó động tác của hai người đều cứng đờ, rét lạnh tới tận đáy lòng.
"Tiện phụ! Ngươi muốn chết thật sao?"
Ba Tư Thác Tư nổi giận. Hắn nhìn thấy Mị Cơ đang tuôn trào lực băng hàn ở phía xa, đóa tuyết liên hoa kia đang không ngừng phóng ra sương giá, lặng lẽ thay đổi phong vân.
Bên trong mỗi một bông tuyết đều ẩn chứa lực băng hàn của Mị Cơ, từng bông lặng lẽ thẩm thấu có thể bất tri bất giác đóng băng nhục thân của người khác.
"Thật là phiền toái!" Nạp Trát Lý Áo cũng buồn bực: "Lúc nãy ngươi trói nàng ta thế nào vậy? Sao có thể thoát đượẽ?"
"Sao ta biết được?" Tâm tình Ba Tư Thác Tư cũng không tốt, cố gắng bình tĩnh nói: "Tiện phụ kia tùy thời có thể tự bạo mà chết, ta không muốn bị kéo theo nên thả cho đường sống, ai ngờ lại không biết sống chết, dám tới đây quấy rổi!"
"Tốt nhất ngươi lập tức xử lý đi!" Nạp Trát Lý Áo cả giận nói.
Ba Tư Thác Tư nghiêm mặt, trầm ngâm, lộ vẻ không nỡ: "Quên đi, coi như ta hy sinh một chút, ừ, giết rồi thì thân thể kia cũng có thể luyện thành thi nô, cũng có thể nhân..."
Vừa nói vậy, thân ảnh của Ba Tư Thác Tư đã di động đến đây, hai mắt lộ ra vẻ âm lãnh tà dị.
Thủy giới của hắn đột nhiên xuất hiện. Một ngọn núi được dựng lên từ vô số xác chết từ từ rơi xuống từ thiên không, hạ xuống đỉnh đầu của Mị Cơ.
Ngọn thi sơn này chính là do áo nghĩa của Ba Tư Thác Tư ngưng kết ra, có thể giết chết Mị Cơ. Nhưng nếu Mị Cơ cũng tự bạo linh hồn thì thi sơn cũng sẽ bị đánh nát. Đối với Ba Tư Thác Tư thì đây là một tổn thất lớn, vậy nên lúc tước hắn mới không thi triển ra.
Thi sơn cao mấy trăm trượng, do từng xác chết tái nhợt ngưng kết lại mà thành, vừa thấy đã làm cho tâm thần người ta run rẩy.
Mắt thấy thi sơn ép đến, Mị Cơ tái mặt, thầm cắn răng hô khẽ: "Hy vọng thủ đoạn của ngươi hữu dụng, đừng lừa ta..."
"Yên tâm, ta nói chúng ta liên thủ có thể đánh một trận với Ba Tư Thác Tư thì đúng là có thể đánh một trận." Một giọng nói truyền đến từ hư vô, ngữ khí tràn ngập tự tin.
Mị Cơ ngẩng đầu nhìn thi sơn từ từ rơi xuống.
"Xuy xuy xuy!"
Một khe hở không gian hẹp dài đột nhiên ngưng kết ngay trên đỉnh đầu của Mị Cơ, kỳ quang đủ màu sắc. Khe hở không gian đó không biết đi thông đến đâu.
Ngay cả Thạch Nham cũng không biết nó thông đến đâu!
Trên đảo khô lâu này lúc trước không gian như bị lực lượng vô hình nào đó ảnh hưởng, hận không thể xây dựng tiếp điểm không gian để độn cách, như bị lạc vậy. Đây cũng là lý do tại sao lúc trước hắn bị Mị Cơ đuổi theo lại không thể nháy mắt thoát ra khỏi đảo khô lâu.
Thế nhưng bây giờ hắn vận dụng không gian áo nghĩa lại phát hiện ra không bị ảnh hưởng gì.
Ngay cả tiếp điểm không gian đã biến mất cũng đều khôi phục lại. Hắn có thể tự tin nói rằng nếu bây giờ hắn muốn đi thì đúng là có thể thoải mái rời khỏi.
Hắn ẩn thân nhìn về phía tiểu khô lâu, nhìn thấy hai mắt của tiểu khô lâu khẽ lóe lên.
Hắn đột nhiên hiểu ra.
Lúc trước, khi hắn đánh với Mị Cơ, sở dĩ không thể sử dụng không gian áo nghĩa để bỏ chạy chắc chắn là do tiểu khô lâu. Tiểu khô lâu muốn giữ hắn lại, hy vọng hắn có thể cứu sống phụ mẫu.
Trong đảo khô lâu này nhất định có một điểm đầu mối lực lượng nào đó. Đầu mối đó tương thông với tiểu khô lâu. Bây giờ tiểu khô lâu thân hãm hiểm cảnh, giống như không muốn kéo hắn gặp rủi ro nên đã phá bỏ kết giới trói buộc không gian.Điều này làm cho không gian áo nghĩa của hắn lại có thể thi triển một cách thoải mái.
Mắt Mị Cơ sáng rực.
Thi sơn kia từ từ rơi xuống, nếu không thay đổi phương hướng thì sẽ trực tiếp rơi vào trong khe hở không gian, biến mất vô hình.
Ba Tư Thác Tư bị dọa hồn phi phách tán, sắc mặt khó coi đến cực điểm, lập tức vận chuyển áo nghĩa, tạo ra một dây thừng do thi lực ngưng kết, nối vào thi sơn đó, sợ thi sơn rơi vào trong khe hở không gian, khiến cho linh hồn của hắn bị trọng thương.
Mị Cơ vừa thấy bộ dạng chật vật của Ba Tư Thác Tư thì thầm khoái trí, cười sung sướng.
"Hưu hưu hưu!"
Từng đạo băng lăng, băng kiếm, băng nhận tạo ra toái băng phong bạo, giống như lốc xoáy bay lên trên đầu Mị Cơ. Dưới lực lượng ngưng tụ này, toái băng phong bạo đó ầm ầm đánh về phía Ba Tư Thác Tư và Nạp Trát Lý Áo7
Hai lão quái Phệ tộc một lòng muốn đối phó với tiểu khô lâu, thấy toái băng phong bạo đó bắn tới thì tức muốn hộc máu.
Ba Tư Thác Tư vẫn đang dùng toàn lực để cản lại thi sơn, lúc này không thể ứng đối, chỉ có thể để cho Nạp Trát Lý Áo xuất thủ.
Một con bạch mao thi viên cực lớn được thi lực của Nạp Trát Lý Áo ngưng kết ra. Bạch mao thi viên đấm ngực rít vào, nhảy vào trong toái băng phong bạo, trùng kích phá hoại nó từ bên trong, làm cho nó chưa kịp đến vị trí của Ba Tư Thác Tư và Nạp Trát Lý Áo đã gần tiêu tan.
Nạp Trát Lý Áo tĩnh tâm, chuẩn bị tiếp tục xuông tay thì một đạo thái dương hỏa giáp phi tới như hỏa hà, đột nhiên'bay vào trong toái băng phong bạo.
Con bạch mao thi viên kia bị thái dương tinh hỏa đốt chảy khét, rít gào cực kỳ thê lương.
Linh hồn của Nạp Trát Lý Áo cũng rung động mạnh. Tuy con bạch mao thi viên đó không phải bản mệnh chí bảo của hắn, thế nhưng nó được lực lượng và áo nghĩa của hắn ngưng kết mà thành. Bây giờ nó bị đốt cháy thì linh hồn, lực lượng của hắn cũng bị trọng kích, hắn cũng bị thương.
Không chỉ có vậy, tiểu khô lâu vẫn đang bị Huyền Âm thi trùng bao vây đã nhân lúc hắn và Ba Tư Thác Tư phân tâm, đột nhiên thoát ra. Vô số tinh thần trên cốt thân của hắn lóe sáng, tinh thần như huyệt khiếu của hắn, bỗng nhiên bay lên trời, tạo ra quầng sáng.
Trong tầng mây của đảo khô lâu, vô số điểm sáng được chiểu rọi, giống như đang kích hoạt một trận pháp nào đó.
Hai con cốt long vỡ nất đột nhiên được lắp liền lại, cứ như vậy đứng lên.
Trong đủ mọi ngóc ngách của đảo khô lâu, những nơi chồng chất xương cốt đều dựng lên thành từng khô lâu cực lớn. Những khô lâu này thân cao trăm mét, cả người xương cốt xám trắng, không có mắt, thế nhưng di động rất nhanh, đều đang phi về tụ tập ở bên này.
Thạch Nham ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đó, nhìn thấy vô số khô lâu cực lớn cầm theo cốt đao, nhảy lên, làm cho cả đảo khô lâu đều chấn động.
Rất nhanh đã có một con khô lâu lao đến. Chỉ giẫm một cước mà đã có mấy chục con Huyền Âm thi trùng bạo liệt, thi thủy đều chảy ra.
Khô lâu cực lớn đó cầm theo một thanh bạch cốt chiến đao, huy đao chém xuống Nạp Trát Lý Áo.
"Xích lạp!"
Ánh đao chợt lóe, như xé rách hư không bích chướng, vô số bạch cốt quang điểm lóe ra, bắn về phía Nạp Trát Lý Áo.
Càng ngày càng nhiều khô lâu tụ tập lại. Có một số tụ tập bên cạnh tiểu khô lâu, một phần lại lao về phía Ba Tư Thác Tư.
Mị Cơ bỗng nhiên ngây người, nhìn những khô lâu cực lớn này vung cốt đao, giống như trời sinh thần lực, làm cho Nạp Trát Lý Áo, Ba Tư Thác Tư vô cùng chật vật. Nàng ta đột nhiên thả lỏng.
Nàng ta nhìn về phía tiểu khô lâu, mắt lóe ra dị sắc, biết đảo khô lâu này không hề tầm thường, có khả năng toàn bộ đảo khô lâu đều là thần binh lợi khí, do phụ mẫu của nó thiên tân vạn khổ thối luyện ra, chỉ dành cho tiểu khô lâu đối địch.
Lúc trước tiểu khô lâu bị bao vây, không thể khởi động ảo diệu của đảo khô lâu, thể nên ở thể hạ phong.
Dưới sự trợ giúp của nàng ta và Thạch Nham, tiểu khô lâu cuối cùng cũng thoát ra, kích phát huyền diệu của đảo khô lâu, lập tức ngưng kết ra khô lâu cực lớn, xoay chuyển cục diện.
Khô lâu cực lớn này vung cốt đao, truy kích làm cho Ba Tư Thác Tư, Nạp Trát Lý Áo chật vật bỏ chạy. Hai người cảm giác không ổn, muốn chuẩn bị độn ra khỏi đảo khô lâu, thế nhưng vừa bay lên đã thấy trọng lực như tăng lên ngàn lần, làm cho bọn họ lại té xuống.
Bọn họ không tinh thông không gian áo nghĩa, không thể nháy mắt độn cách như Thạch Nham, chỉ có thể tác chiến với khô lâu cực lớn trên đảo khô lâu.
Mỗi khi bọn họ hao hết tâm tư, đánh nát được một khô lâu cực lớn thì tiểu khô lâu lại biến ảo tâm niệm, cả đảo khô lâu chấn động trong chốc lát, sau đó khô lâu vỡ nát lại ngưng kết lại, tiếp tục sinh long hoạt hổ đuổi giết Ba Tư Thác Tư và Nạp Trât Lý Áo.
Đây vốn là bất tử khô lâu, giết thế nào cũng vô dụng. Điều này làm cho hai người tuyệt vọng.
Thạch Nham vốn đang ẩn nấp bỗng nhiên hiện ra, đứng bên cạnh Mị Cơ, vẻ mặt kinh dị.
Tiểu khô lâu bây giờ đang cưỡi một con cốt long, bay vòng quanh trên đầu những khô lâu kia, vung tay, dùng ngôn ngữ cổ của Bạch cốt tộc chỉ huy những chiến sĩ khô lâu này xung phong.
Thạch Nham nhìn, thầm kinh hãi, cũng cực kỳ ngạc nhiên với tiểu khô lâu, với khô lâu đảo này.
"Vỉ sao ngươi có thể hấp thu thi độc?" Bỗng nhiên Mị Cơ nhìn về phía hắn: "Theo ta biết thì có rất ít áo nghĩa có thể hút đi thi độc. Ta cũng không hiểu tại sao thi độc trong cơ thể ta lại phải đánh tan bằng phương pháp như vậy?"
Nói xong câu đó, ngữ khí của Mị Cơ đột nhiên trở nên kích động, mặt lạnh như băng.
Thạch Nham nhìn nàng một cái, thản nhiên: "Ta chỉ biết dùng phương pháp đó để giải độc!"
Sự thật thế nào chỉ có hắn mới rõ. Hắn muốn dùng cách giải độc như vậy để trả thù Mị Cơ, dùng phương pháp nhục nhà nhất để suốt đời nàng ta không quên!
Nếu hắn muốn, hắn hoàn toàn có thể dùng một phương pháp khác, không khiến cho Mị Cơ khốn khổ như vậy.
Thế nhưng Mị Cơ đã đuổi giết hắn nhiều ngay^ý niệm muốn luyện hóa hắn để đột phá Vực Tổ đã làm cho hắn tức giận. Nếu không phải tính mạng của Mị Cơ còn dùng được thì hắn tuyệt đối không ngại thừa cơ giết Mị Cơ, trừ đi hậu hoạn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.