Sát Thần

Chương 1264: quang minh thiên vương

Nghịch Thương Thiên

14/05/2017

Thần tộc tổ tinh, trong lòng núi của Thiên Thần Phong. Thần chủ sau khi đoạt xá thần thể Hắc Cách Thì đang ngồi ngay ngắn trong đám mầy trắng, trong đám mây linh khí dày đặc mang theo sinh mạng tinh hoa có thể trực tiếp dung nhập vào thần thể Mã Gia tăng lực lượng.

Hạ thần Thần chủ là một dòng sông màu vàng, trên sông đập đểnh khá nhiều Minh Ngục Yêu Hoa, những Yêụ Hoa này cao vài thước, rễ cây tráng kiện mà mỗi cây Minh Ngục Yêu Hoa bên trong đều có mấy cái thân thể. Những thân thề này là của các chủng tộc khác nhau nhưng cảnh giới thấp nhất đã là Hư Thần nhất trọng thiên rồi.

Số lượng Minh Ngục Yêu Hoa có đến vài ngàn cây nhưng trói buộc gần vạn tên võ giả các tộc.

Nhũng võ giả kia thân thể mỗi một giây đều bị hấp thu đi sinh mệnh năng lượng, bọn họ cả đám khuôn mặt tiều tụy. thân thề khô quắt gầy gò như cây trúc vậy.

Ai nấy đều giống như là một bộ xương khô khoác một tấm đa người vậy, quả thực là vô cùng thê thảm, sâu trong hốc mắt chì thấy vẻ tuyệt vọng thống khổ ngốc trệ mờ mịt.

Minh Ngục Yêu Hoa kia thời khắc hấp thu tánh mạng của bọn hắn rồi hóa thành tùng sợi sương mù màu trắng tụ tập ở hạ thân Thần chủ rồi bị Thần chủ hút vào.

Ven sông, vài tên Trưởng lão trong Thần tộc trưởng lão hội thần sắc cung kính thấp giọng phân phó cho mấy tên tộc nhân gần đó.

Lúc này quanh Thiên Thần Phong đã có hơn mười chiến thuyền thả neo, bên tên có rất nhiều chiến xa, trong chiến xa nhốt các cường giả từ những tinh vực khác đến, bọn họ sẽ bị chuyển đến Thiên Thần Phong để Thần chủ hút lấy sinh mạng mà khôi phục thần lực.

Cơ hồ mỗi tháng có mấy trăm cường giả đạt tới Hư Thần cảnh giới thông qua Thần tộc bảy đại Vực Hải mà đến.

Vạn năm qua, theo bước chân chinh phạt không ngừng nghỉ của Thần tộc, trong rất nhiều tinh vục đều có Thần tộc vẫn Thần chi Địa, trong đó đểu giam cầm cường giả các tộc tnróc không phục theo Thần tộc.

Hôm nay, được trưởng lão hội mệnh lệnh, bọn họ đưa những người này tới để Thần chủ tu

Trong lòng núi, Thần chủ nhắm chặt hai mắt, Thiên Nhân Hợp Nhất, linh hồn ý thức cùng tinh cầu này đạt thành trạng thái hô ứng kỳ diệu. Hắn một hít một thở cũng làm cho cổ Thần Đại Lục nhẹ nhàng phát run lên, cồ Thần Đại Lục ăn ỷ cùng hắn chung một nhịp đập.

Đám trưởng lão hội kia khi nhìn về phía Thần chủ đểu lộ ra vẻ kinh sợ.

Trong mắt bọn hắn, Thần chủ hôm nay nghiễm nhiên trờ thành cồ Đại Lục chi tâm, tuyệt không phải Hắc Cách trước kia có thể so sánh với.,

Mỗi một ngày bọn họ đểu có thể cảm thấy lục lượng của Thần chủ tăng lẻn. Đại Trường lão Phong Tuyệt cảm giác sâu nhất, cảnh giới của hắn so với Tinh Hỏa còn cao hơn một bậc, là cường giả chân chinh đạt tới Bất hủ.

Nhung mà khi hắn dùng ỷ thức Bất hủ cảnh giới cố gắng nắm bắt nhịp đập của Thần chủ cùng thiên địa thì tầm thần rung mạnh, loại cảm giác như đối mặt với Thiên uy vậy, đó là sự chênh lệch quá lớn, căn bản không phải lực lượng nhiều ít mà có thể cần nhắc được.

Phong Tuyệt trước kia có một tia ý nghĩ làm loạn thì lúc này đã bị chặt đứt, sợi trí nhớ này đã bị hắn dùng pháp lục tiêú diệt không còn trong óc vì hán e ngại bị Thần chủ phát giác.

"Đại Trưởng lão, tứ đại Thiên Vương liệu có phải đã vẫn diệt trong thiên địa hay không? Ngươi đã thay mặt Thần chủ gọi đến nhưng mà đến nay không có ai phản hồi, có phải là có chuyện ngoài ý muốn hay không?". Một tên tần Trường lão Thủy Thần tam trọng thiên cảnh giới tại một góc váng vẻ caumàyhỏi.

Hắn chua trải qua thời đại kia mà chỉ nghe nói qua về uy danh tứ đại Thiên Vương nhưng lại chưa bao giờ thấy qua tứ đại Thiên Vương.

Những năm gần đây, rất nhiều Trưởng lão cũng hoài nghi liệu tứ đại Thiên Vương còn sống hay không. Không chỉ hắn mà mấy người khác đểu nhìn về phía Phong Tuyệt có ý hỏi.



Phọng Tuyệt híp mắt lại nhin lướt qua Tinh Hòa nói: "Tinh Hỏa cũng mấy ngàn năm không phản hồi, không phải vẫn sống sao? Ngay cả Tinh Hòa cảnh giới chưa bước vào Bất hủ mà có thể sống mấy ngàn năm, các ngươi cho rẳng tứ đại Thiên Vương là Bất hủ lại không thể sao?"

Tinh Hỏa đang ngồi trong góc, lúc này hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nhìn về phía người vừa hỏi nói: "Lúc Tứ đại Thiên Vương xung bá thiên địa Thì ta mới chì là Thủy Thần nhất trọng thiên cảnh giới, năm đó bọn họ đã đạt tới Bất hủ nhất trọng thiên rồi. Qua vạn năm rồi, trừ phi bọn họ chán sống tự hủy Thì ai có thể đánh chết bọn họ chứ?"

Những người nghi hoặc kia vừa nghe Tinh Hỏa nói như vậy thi đều lẩn lượt trầm mặc.

"Thần Chủ... lực lượng hôm nay tựa hồ không lợi hại bẳng lời đồn đãi, Phong Tuyệt Trường lão, ngài..". Lại có một người nhẹ giọng nói.

Phong Tuyệt sắc mặt biến đồi lớn, trong mắt đầy vẻ sợ hãi bất an, hắn không đám nhìn tới phương hướng Thần chủ chỉ quát lên: "Câm miệng!"

Chẳng biết tại sao vào lúc này trong tầm linh Phong Tuyệt chợt truyền đến cảm giác bất an mãnh liệt, hắn là Bất hủ nhất trọng thiên cảnh giới nên đối với linh hồn bạ động và khí cơ đẫn dắt có cảm giác mạnh, loại cảm giác này chì có cường giả Bất hủ cảnh giới mới có thể ần ần chạm đến được, nó huyền điệu phi thường.

Loại hồi hộp bất an đó vạn năm qua đã không xuất hiện Tồi. cái này thiếu chút nữa làm cho Phong Tuyệt hoài nghi là liệu có thật hay không. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Nhưng chỉ một chốc lật sau hắn liền biết rẳng cảm giác kia vì sao mà có, hặn hoảng sợ nhìn về phía động khẩu thì nhin thấy một đại hán khôi ngọ nhàn nhã dạo chơi đi tới khiến thân thể hắn nhịn không được run lên.

Đại hán kia trên mặt đẩy râu quai nổn, tướng mạo kiên nghị, trên mặt đường cong như đá cẩm thạch khắc thành, góc cạnh mà rõ ràng. Một tay hắn cầm một cái bầu rượu lớn màu đỏ, trên bầu rượu có nhật nguyệt tinh thần lập Ipè, hắn xoài bước mà đến, con mắt đục ngầu như chìm đắm trong rượu ngon không thanh tỉnh lại.

Đại hán mặc ma ỵ, quần áo không chỉnh tề, khuỷu tay, đầu gối còn có vết rách lảm cho người ta có một loại cảm giác lôi thôi lếch thếch.

Hắn vừa đi vừa uống thả cửa cùng với ư ử hát một khúc tiểu điệu, khúc hát này lỗ mãng thô tục, đầy ô ngôn uế ngữ, cùng với Thần tộc tộc nhân tự xưng là cao quý ưu nhã có tương phản thật lớn.Trong lòng núi, những tân Thần tộc Trưởng lão kia quần áo đều hết sức xa hoa, trên tay đeo rất nhiều tinh mỹ giới chỉ, bên trong mỗi một cái nhẫn đểu có vô số tài phú. Bọn họ hưởng thụ vạn năm tôn quỷ, được Thần tộc thập nhị đại gia tộc thờ phụng, có thể nói là được hưởng quyền lợi tài phú cao cấp nhất.

Bọn họ nhìn về phía đại hán mà Thần sắc kinh ngạc và quái dị bởi vì tướng mạo, quần áo và khí chất khí tức của đại hán kia đểu không như bọn họ nhất là từ trên người đại hán kia cũng không thấy có tia lục lượng cường đại ba động nào.

Kẻ lúc trước nói chuyện với Phong Tuyệt tỏ vẻ nghi vấn Thần chủ sắc mặt trầm xuống quát: "Tên dân đen này vào đây bằng cách nào?"

Hắn nếu như lưu ỷ đến thái độ của Phong Tuyệt. Tinh Hỏa lúc này thi nhất định sẽ không nói như vậy bởi vì lúc này Phong Tuyệt, Tinh Hỏa đều vẻ mặt sợ hãi cung kính đứng lên hơi khom người, làm ra một bộ muốn lễ bái.

"Thế hệ tân Trưởng lão này làm ta thất vọng quá". Đại hán đi vào liếc nhìn người vừa lên tiếng

Bàn tay rảnh từ xa xa đánh ra một trảo, từ lòng bàn tay một đạo đương quang chói mắt nóng như phun trào ra; trong nháy mắt đem tên vốn nghi ngờ Thần chủ kia bao lại.

Trong ba cái hô hấp, thần thể tên Trưởng lão kia phân liệt nổ mạnh thành tro bụi tiêu tán mất, ngay cả linh hồn tế đàn cũng tan đi không lưu lại một dấu vết nào.

Không thèm liếc mắt một cái, hắn lại uống thêm một ngụm rượu nữa rồi thô bỉ hung hăng nhổ một bậi nước miếng và nhìn Phong Tuyệt, Tinh Hỏa nói: "Đám Trường lão mới nhận nếu như tư chất đều như loại này thì không bằng đem cho chủ nhân khôi phục thần lực đi mà cũng miễn cho cho tộc ta mất mặt".

Quanh đó phần đông tân tấn Trưởng lão lập tức toàn thân cóng ngắc ngây ngốc động cũng không đám động, ánh mắt sợ hãi tới cực điểm.

Phong Tuyệt, Tinh Hỏa cùng phần đông Trưởng lão lúc này đểu cung kính đứng lên cười khổ gật đầu không dám phản bác một cau nào.



Đại hán nhin về phía Thần chủ ngồi trong đám mây trắng, một gối quỳ đất cung kính nói: "Quang Minh tham kiến chủ nhân".

Thẩn Chủ hé mắt nhìn đại hán hờ hững gật đầu nói: 'Tiêu Dao. Tự Tại, Thần Vũ ba người kia ở đâu?"

"Ba người bọn hắn đều đang trên đường về, ta ở gần đây nhất nên về trước một bước gặp mặt chủ nhân". Quang Minh Thiên Vương cúi đầu nới. .

"Ta lực lượng chưa khôi phục lại nên không thể xuyên qua tinh vục mà truyền đạt mệnh lệnh cho bọn họ được. Ngươi thông báo cho Tự Tại bảo hắn không cần lập tức trở về mà đi Minh Hoàng tộc, tim A Đại Lạp đề xem quyết định của Minh Hoàng tộc thế nào. Thông báo cho Tiêu Dao. bảo hắn xem Thiên Huyễn Tông, Toái điện, Thiên Thủy cũng và Cự Lạn thương hội, chúng ta cần tin tức về Thị Huyết nhất mạch cùng Thỉen Yêu tộc, Bất Tử Ma tộc". Thần chủ phần phó nóí.

Quang Minh Thiên Vương gật đầu.

Phút chốc sau, ba cái tính hồn của Quang Minh Thiên Vương như ba khỏa lưu tinh bay ra, trong nháy mắt tiêu thất trong thiên địa lóe lên rồi biến mất.

Thân thể Quang Minh Thiên Vương run run ba cái, trên đình đầu xuất hiện hào quang sáng chói ẩn chứa vô tận kỳ diệu.

Mấy gịây sau, ba khỏa lưu tinh kia quay lại một lần nữa rơi vào gáy Quang Minh Thiên Vương rồi biến mất không thấy gì nữa, hắn bảo trì tư thế bất động cung kính nói: "Tự Tại, Tiêu Dao, Thần Võ ba người này đã nghe lệnh, bọn họ bảo ta thay bọn họ vấn an chủ nhân, chúc mùng chủ nhân thức tỉnh tái hiện trong thiên địa".

Thẩn Chủ khẽ gật đầu.

Quang Minh Thiên Vương trầm ngâm một chút rồi nói: "Chủ nhân, ta đã tim được đầu lâu của Thị Huyết, mời ngài giám chứng".

Một đoàn cường quang chói mắt to như cái thớt bao vây lấy một cái như quà cầu nhấp nhô bay về hướng Thần Chủ.

Đám Thần tộc Trưởng lão nghe Quang Minh Thiên Vương nói như vậy Thì toàn bộ kinh hãi nhin về phía quang đoàn, ánh mắt kích động và cuồng hỉ.

Bọn họ dùng vạn năm truy tra mà không thề tim thấy một đoạn di cốt nào của Thị Huyết, hôm nay Quang Minh Thiên Vương phản hồi lại mang theo đầu lâu Thị Huyết, điều này làm bọn hắn cực kỳ hung phấn.

Trong Thị Huyết đi cốt thì trọng yếu nhất có 2 cái, một là trái tim, một là đầu lâu, đây là bộ phận thân thể mấu chốt nhất, đủ để cho bất luận đình tiêm cường giả cũng phải điên cuồng.

Ngồi ngay ngắn trong đám mây, Thần chủ con mắt vừa động nhìn Phong Tuyệt. Phong Tuyệt run lên tất cung tất kính nói: "Đây là năm đoạn xương cốt của Thị Huyết đo tộc ta bảo tồn, thỉnh ngài xem qua".

Năm cái hộp ngọc dùng Thiên Hương An Thần Ngọc rèn thành từ ống tay áo Phong Tuyệt bay ra, cùng với đoàn cường quang kia đồng thời dừng lại trước mắt Thần Chủ, chờ Thần chủ chậm rãi quan sát phá giải ảo diệu trong đó.

"Bảo Tiêu Dao một câu, bảo hắn lấy từ chỗ Thiên Huýễn Tông, Toái điện, Thiên Thủy Cung di cốt của Thị Huyết trờ về. Một đoạn xương cốt có thể chọba phượng bọn hắn một cái tinh vực để bồi thường, coi như là thù lao vì bọn hắn cung chúng ta kể vai chiến đấu giai đoạn trước". Thần chủ nhin di cốt của tử địch mà ánh mắt phức tạp, ?ạu kiii trầm ngâm trong chốc lát Thì phân phó cho Quang Minh Thiên Vương.

Quang Minh Thiên Vương cung kính gật đầụ:

"Tiếp tục vận chuyển nhục đan đến cho ta, ta phải nhanh chóng khôi phục lại mới được Thần Chủ quát khẽ.

Phong Tuyệt, Tinh Hòa liên tục gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sát Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook