Chương 458: Sự kiện của hải tộc
Nghịch Thương Thiên
16/05/2013
" Nhân loại, ngươi từ đâu tới thì về lại nơi đó, Ngân thạch bảo của chúng ta không hoan nghênh nhân loại."
Ở cửa Ngân thạch bảo, một tộc nhân của Ngân Sa tộc hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt không vui.
Ở chỗ lưng của tộc nhân Ngân Sa tộc có vây cá mập, đây là đặc trưng của Ngân Sa tộc, trừ cái này ra, thì bọn họ và nhân loại cũng không khác nhau nhiều. Nghe nói Ngân Sa tộc là từ cá mập diễn biến tiến hóa mà thành, cho nên mới để lại đặc trưng của chủng tộc là vây cá mập, Ngân Sa tộc trong hải tộc thực lực gần bằng Hắc Giao tộc, cũng là một trong những chủng tộc cường đại nhất dưới đáy biển.
Tộc nhân của Ngân Sa tộc trời sinh có cảm giác về sự ưu việt, trừ phi đối mặt với Hắc Giao tộc, nếu không ở trước mặt hải tộc nhân khác trước nay rất kiêu căng, ngay cả tên gác cửa nho nhỏ cũng không ngoại lệ, khi đối đãi với Thạch Nham cũng rất ngạo mạn.
Thạch Nham lần này tới đây là muốn tìm Ngân Huy để hỏi một chút chuyện có liên quan tới mộ địa của viễn cổ hoang long, nếu Ngân Sa tộc ở ngay vùng hải vực này, Ngân Huy thân là tộc trưởng của một tộc nhất định biết vị trí chuẩn xác của mộ địa viễn cổ hoang long đó.
So với tự lần mò, không bằng tìm một người biết để hỏi.
" Ta đến từ thành hoang, là người của Dương gia thành hoang , nghe nói Khắc Lỗ tiền bối bước vào Thông Thần cảnh nên đặc biệt tới đây chúc mừng, xin thông báo một tiếng.Ừ, ta và tộc trưởng Ngân Huy của các ngươi cũng từng gặp mặt một lần, hy vọng có thể mở một mặt lưới, để ta được tới giáp mặt chúc mừng Khắc Lỗ tiền bối."
Thạch Nham vẻ mặt không thay đổi, cười cười đưa một túi tiền nhỏ, trong túi có mười khối nguyên tinh trung phẩm.
Nữ tính của Ngọc Bạng tộc nhìn thấy hắn đút lót thì không khỏi khinh thường: "Nhân loại đều là hạng giả dối, quả nhiên không sai."
Thủ vệ của Ngân Sa tộc áng chừng phân lượng của cái túi một chút, thái độ cũng hữu hảo hơn một chút, có điều vẫn phụng phịu: "Nhân loại, ngươi thổi da bò à? Ngươi cho dù là người của Dương gia thì cũng không có tư cách gặp mặt tộc trưởng của chúng ta, nhưng ta nể mặt ngươi thức thời, ta có thể cho ngươi vào thành."
Nói xong, hắn mới tránh ra để Thạch Nham đi vào.
Xem ra bất luận ở địa phương nào, nguyên tinh cũng là giấy thông hành, tộc nhân của Ngân Sa tộc này nhận tiền của Thạch Nham rồi cũng tránh không được rơi vào khuôn sáo cũ, mở ra cánh cửa tiện lợi.
" Tiểu nhân!"
Thạch Nham vừa vào, nữ nhân của Ngọc Bạng tộc liền mắng một câu, nói: "Nhân loại giảo hoạt vô sỉ, tên gia hỏa ngươi quả nhiên không hổ là nhân loại, thật sự là một tiểu nhân!"
Thạch Nham mặc kệ nàng ta, nhướn đuôi lông mày, đi qua bên cạnh nàng ta, đi lại trong Ngân thạch bảo.
Tộc nhân của các loại hải tộc bình thường khó gặp như Hải Loa tộc, Ngư Nhân tộc, Đao Xỉ tộc đều hoạt động trong Ngân thạch bảo, rất nhiều tộc nhân của hải tộc tu vi rất kém, chỉ có tiên thiên, nhân vị, bách kiếp, bọn họ tự do tụ ở một chỗ trong Ngân thạch bảo, bàn một số đại sự dưới đáy biển, nói những tin tức bí mật trong tộc của mình.
Thạch Nham bỗng nhiên bật cười.
Hắn chú ý lắng nghe trong chốc lát, phát hiện tiêu điểm đàm luận của những chủng tộc dưới đáy biển này không ngờ là hắn.
Các loại chủng tộc dưới đáy biển tụ lại với nhau, đều đang nói về biến cố của thành hoang, thường nhắc tới tên của hắn.
Khi Hải tộc nhân nói đến hắn ai nấy ai nấy vẻ mặt ngưng trọng, nói trong nhân tộc lại xuất hiện một tên đồ tể hung tàn, tính tình tàn bạo, chuyên môn liệp sát hải tộc nhân, làm xằng làm bậy ở nhân tộc, nói hắn đã giết rất nhiều tộc nhân hải tộc.
Hải tộc nhân nói hắn thành tội ác tày trời.
Nghe trong chốc lát, Thạch Nham cười khổ, lắc đầu thở dài.
Hải tộc nhân trời sanh không có hảo cảm đối với nhân tộc, giống như là khi đối đãi với Dương gia, cũng không thấy có ấn tượng tốt gì.
Bọn họ sẽ thiên vị người một nhà, cũng là đương nhiên.
Tuy rằng thanh danh của Thủy Hạt tộc ở dưới đáy biển của không tốt, nhưng Thủy Hạt tộc dù sao cũng là chủng tộc dưới đáy biển, Thạch Nham xuất thủ đả thương Bào Văn, hơn nữa áp chế Bào A, trong mắt bọn họ, Thạch Nham đã là địch nhân rồi, bất luận tình huống chân thật như thế nào thì bọn họ cũng coi Thủy Hạt tộc mới là người bị hại.
Muốn thay đổi thái độ của hải tộc nhân thì hắn không làm được, phân biệt chủng tộc bất luận là dưới đáy biển hay là ở Vô Tẫn hải, hoặc là ở Minh giới, Ma Vực, đều vạn năm không thay đổi, muốn thay đổi cũng không được.
Không có bất kỳ một cường giả nào có thể bằng vào sức của bản thân xoay chuyển ý thức của chủng tộc các tộc.
Dung hợp các tộc thành duy nhất, cùng số yên trên một khu vực e là rất khó có thể làm được.
Lắc đầu, Thạch Nham cũng không nghĩ nhiều, đi một vòng trong Ngân thạch bảo thì cũng biết phương vị chỗ ở của Khắc Lỗ.
...
Phía nam Ngân thạch bảo.
Trong một nơi rộng rãi chiếm cả trăm mẫu, có từng tòa thạch lâu màu bạc hình trứng, tạo hình của mỗi một tòa thạch lâu đều có chút quái dị, trên vách tường của thạch lâu đều khắc tranh vẽ của yêu thú dưới đáy biển.
Thạch Nham đi tới nơi đó, nhìn một cái, lắc mình, bỗng nhiên biến ảo hình thể, thay đổi hình dạng cơ nhục, ở lưng mọc ra một cái vây cá mập.
Cho dù là vào Ngân thạch bảo, nếu vẫn dùng vẻ ngoài của là nhân loại thì rất khó lẻn vào được trong nhà của Khắc Lỗ.
Chỉ có biến hóa thành bộ dạng của tộc nhân Ngân Sa tộc mới có thể khiến tộc nhân củaNgân Sa tộc không nhìn hắn với ánh mắt khác, có thể thừa cơ đục nước béo cò đi tới nhà Khắc Lỗ.
Sau khi thạch hóa vũ hồn đạt tới cảnh giới đỉnh phong, sj khống chế của hắn đối với cơ nhục thân thể đã đạt tới một cảnh giới cực kỳ huyền, tâm niệm vừa động, hắn thậm chí có thể thuần thục thay đổi cơ nhục, biến ảo thành bộ dạng của một người khác.
Chỉ mọc thêm một cái vây cá mập ở lưng, đối với hắn mà nói thì căn bản không phải là việc gì khó.
Biến ảo mình thành bộ dạng của tộc nhân Ngân Sa tộc, dọc theo đường đi không còn nhìn thấy bất kỳ ánh mắt khác thường nào nữa.
Tộc nhân của các chủng tộc nhược tiểu như Ngọc Bạng tộc, Hải Loa tộc, Ngư Nhân tộc sau khi nhìn thấy hắn thì còn đều lộ ra ánh mắt tôn kính, hắn đi tới cửa nhà của Khắc Lỗ, thị vệ của Ngân Sa tộc trước cửa chỉ nhìn hắn một cái, phát hiện hắn không ngờ có tu vi thiên vị cảnh thì không nói gì, trực tiếp cho đi.
Một đường đi tới sân rộng tổ chức yến hội của Khắc Lỗ.
Đó là một cảnh tượng ca múa mừng cảnh thái bình.
Nữ nhân của Ngọc Bạng tộc, Hải Loa tộc trên vũ đài xây bằng san hô lắc lư thân mình, mắt đẹp lóe sáng, đang múa.
Ngọc Bạng tộc và Hải Loa tộc mặc dù ở mặc dù ở hải tộc thuộc về chủng tộc thực lực rất bình thường, nhưng nữ nhân của bọn họ lại cực kỳ am hiểu vũ đạo, dáng người nhảy cũng rất động lòng người, trên vũ đài xa hoa kia, mười nữ nhân của Ngọc Bạng tộc, Hải Loa tộc cười khẽ, thân thể lắc lư như tơ.
Chung quanh Vũ đài đặt rải rác những bàn bằng thủy tinh, thủy tinh này đủ mọi màu sắc, đều trong suốt, tản mát ra ánh sáng mộng ảo.
Các cường giả của hải tộc đều ngồi ngay ngắn trước mặt bàn thủy tinh, nâng rượu ngon, ăn mỹ thực dưới đáy biển, vừa xem vũ nữ trên vũ đài trợ hứng, cười ha ha nói chuyện, không khí phi thường nhiệt liệt.
Ở chính giữa phía trước có một bàn thủy tinh cực lớn, một lão già Ngân Sa tộc râu dài, uống rượu mà mặt mày hồng hào, cao giọng cười nói, có vẻ có chút kích động, không ngừng kính trung niên nhân lãnh ngạo của Ngân Sa tộc bên cạnh hắn, trong hành động có chút cẩn thận.
Trung niên nhân lãnh ngạo đó lưng cũng có một cái vây cá mập, ngồi một chỗ mà tự nhiên tản mát ra một cỗ khí tức uy nghiêm như núi cao.
Tộc trưởng của Ngân Sa tộc, Ngân Huy!
Chỉ liếc một cái Thạch Nham liền biết người đó là Ngân Huy.
Lão già Ngân Sa tộc râu dài tất nhiên chính là chủ nhân của hôm nay - Khắc Lỗ, bên cạnh hắn ngồi một thiếu nữ xinh đẹp, hình như là nữ nhi của hắn, cũng cười khanh khách, hé miệng nâng chén, thoải mái kính Ngân Huy.
Ngân Huy cũng không chối từ, mỉm cười uống rượu, thỉnh thoảng lại tán thưởng thiếu nữ đó một tiếng, nói nàng ta xinh đẹp động lòng người, tương lai tất nhiên sẽ là một viên minh châu loá mắt của Ngân Sa tộc.
Dưới Khắc Lỗ, Ngân Huy xếp mười cái bàn thủy tinh, phía sau mỗi một cái bàn đều có mấy cao thủ của hải tộc.
Trong đó có tộc nhân của Hắc Giao tộc, cũng có tộc nhân của Xà Nhân tộc và Thủy Hạt tộc, những người này tu vi kém cỏi nhất cũng là niết bàn cảnh, đại đa số đều ở cấp bậc thiên vị, đều uống ngất nga ngất ngư, nói một số lời ngợi khen Khắc Lỗ, Ngân Huy, trường hợp rất hài hòa nhiệt liệt.
Thạch Nham ở phía sau vũ đài, rời xa trung tâm ăn uống linh đình, cau mày nhìn về phía Ngân Huy, đang cân nhắc nên tìm cơ gì để tới gần Ngân Huy hỏi vị trí của mộ địa hoang long.
Bỗng nhiên.
Một cỗ khí tức linh hồn quen thuộc từ phía sau Ngân Huy, Khắc Lỗ truyền đến, khiến đồng tử của hắn lập tức co rụt lại.
Chăm chú nhìn, hắn phát hiện phía sau Ngân Huy, Khắc Lỗ đứng sáu gã mang theo đấu lạp, thân thể bọc kín, trên người hai người ở trong đó rõ ràng truyền ra khí tức rất quen thuộc.
Tào Chỉ Lam! Phan Triết.
Thạch Nham động dung.
Năm đó ở trong Âm Mị tộc hắn từng lưu lại hồn chủng trong linh hồn của Tào Chỉ Lam, Phan Triết, tuy rằng hắn đã sớm giải trừ cấm chế, nhưng hắn đối với linh hồn của Tào Chỉ Lam, Phan Triết thì vẫn rất quen thuộc, trong phạm vi nhất định hắn có thể cảm giác được sự tồn tại của hai người, chuẩn xác nhận ra hai người này.
Một nam một nữ Đầu đội đấu lạp tuyệt đối là Tào Chỉ Lam và Phan Triết.
Lãnh tụ kiệt xuất thế hệ mới của Tào gia, người nối nghiệp tương lai mà Bồng Lai bồi dưỡng, hai thanh niên tài tuấn của Vô Tẫn hải không ngờ xuất hiện ở lãnh địa của Ngân Sa tộc, tới nhà Khắc Lỗ.
Đây là tình huống gì?
Thạch Nham mặt âm trầm, trong lòng tràn ngập nghi hoặc, lạnh lùng nhìn về phía Tào Chỉ Lam, Phan Triết, lặng lẽ biến hóa phần mặt.
Chỉ một chốc, hai má hắn đã gầy đi, hốc mắt cũng sâu thêm vài phần, lộ ra vẻ hung ác nham hiểm.
Bất luận là Tào Chỉ Lam, hay là Phan Triết, đều phi thường quen thuộc đối với hắn, nếu để hai người này nhìn thấy hắn, bọn họ lập tức sẽ biết được thân phận của hắn.
Hắn tạm thời không muốn bại lộ, mà muốn ẩn nấp, xem Phan Triết và Tào Chỉ Lam muốn làm gì.
"Ê!"
Ngân Huy đang xã giao với Khắc Lỗ thình lình khẽ quát một tiếng, ánh mắt như điện, bỗng nhiên nhìn về phía hắn.
Ánh mắt Ngân Huy bỗng lãnh, từ xa nhìn hắn, khóe miệng lộ ra một nụ cười băng hàn, nhưng lại vẫy tay với hắn.
Thạch Nham biến sắc.
" Không ngờ còn có bằng hữu từ xa tới, hắc hắc, thật là có lòng." Ngân Huy mỉm cười, mắt sáng như đuốc, lướt qua các cao thủ của hải tộc, trực tiếp chiếu tới người hắn.
Ngân Huy đã nhìn ra sự ngụy trang của hắn.
Ở cửa Ngân thạch bảo, một tộc nhân của Ngân Sa tộc hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt không vui.
Ở chỗ lưng của tộc nhân Ngân Sa tộc có vây cá mập, đây là đặc trưng của Ngân Sa tộc, trừ cái này ra, thì bọn họ và nhân loại cũng không khác nhau nhiều. Nghe nói Ngân Sa tộc là từ cá mập diễn biến tiến hóa mà thành, cho nên mới để lại đặc trưng của chủng tộc là vây cá mập, Ngân Sa tộc trong hải tộc thực lực gần bằng Hắc Giao tộc, cũng là một trong những chủng tộc cường đại nhất dưới đáy biển.
Tộc nhân của Ngân Sa tộc trời sinh có cảm giác về sự ưu việt, trừ phi đối mặt với Hắc Giao tộc, nếu không ở trước mặt hải tộc nhân khác trước nay rất kiêu căng, ngay cả tên gác cửa nho nhỏ cũng không ngoại lệ, khi đối đãi với Thạch Nham cũng rất ngạo mạn.
Thạch Nham lần này tới đây là muốn tìm Ngân Huy để hỏi một chút chuyện có liên quan tới mộ địa của viễn cổ hoang long, nếu Ngân Sa tộc ở ngay vùng hải vực này, Ngân Huy thân là tộc trưởng của một tộc nhất định biết vị trí chuẩn xác của mộ địa viễn cổ hoang long đó.
So với tự lần mò, không bằng tìm một người biết để hỏi.
" Ta đến từ thành hoang, là người của Dương gia thành hoang , nghe nói Khắc Lỗ tiền bối bước vào Thông Thần cảnh nên đặc biệt tới đây chúc mừng, xin thông báo một tiếng.Ừ, ta và tộc trưởng Ngân Huy của các ngươi cũng từng gặp mặt một lần, hy vọng có thể mở một mặt lưới, để ta được tới giáp mặt chúc mừng Khắc Lỗ tiền bối."
Thạch Nham vẻ mặt không thay đổi, cười cười đưa một túi tiền nhỏ, trong túi có mười khối nguyên tinh trung phẩm.
Nữ tính của Ngọc Bạng tộc nhìn thấy hắn đút lót thì không khỏi khinh thường: "Nhân loại đều là hạng giả dối, quả nhiên không sai."
Thủ vệ của Ngân Sa tộc áng chừng phân lượng của cái túi một chút, thái độ cũng hữu hảo hơn một chút, có điều vẫn phụng phịu: "Nhân loại, ngươi thổi da bò à? Ngươi cho dù là người của Dương gia thì cũng không có tư cách gặp mặt tộc trưởng của chúng ta, nhưng ta nể mặt ngươi thức thời, ta có thể cho ngươi vào thành."
Nói xong, hắn mới tránh ra để Thạch Nham đi vào.
Xem ra bất luận ở địa phương nào, nguyên tinh cũng là giấy thông hành, tộc nhân của Ngân Sa tộc này nhận tiền của Thạch Nham rồi cũng tránh không được rơi vào khuôn sáo cũ, mở ra cánh cửa tiện lợi.
" Tiểu nhân!"
Thạch Nham vừa vào, nữ nhân của Ngọc Bạng tộc liền mắng một câu, nói: "Nhân loại giảo hoạt vô sỉ, tên gia hỏa ngươi quả nhiên không hổ là nhân loại, thật sự là một tiểu nhân!"
Thạch Nham mặc kệ nàng ta, nhướn đuôi lông mày, đi qua bên cạnh nàng ta, đi lại trong Ngân thạch bảo.
Tộc nhân của các loại hải tộc bình thường khó gặp như Hải Loa tộc, Ngư Nhân tộc, Đao Xỉ tộc đều hoạt động trong Ngân thạch bảo, rất nhiều tộc nhân của hải tộc tu vi rất kém, chỉ có tiên thiên, nhân vị, bách kiếp, bọn họ tự do tụ ở một chỗ trong Ngân thạch bảo, bàn một số đại sự dưới đáy biển, nói những tin tức bí mật trong tộc của mình.
Thạch Nham bỗng nhiên bật cười.
Hắn chú ý lắng nghe trong chốc lát, phát hiện tiêu điểm đàm luận của những chủng tộc dưới đáy biển này không ngờ là hắn.
Các loại chủng tộc dưới đáy biển tụ lại với nhau, đều đang nói về biến cố của thành hoang, thường nhắc tới tên của hắn.
Khi Hải tộc nhân nói đến hắn ai nấy ai nấy vẻ mặt ngưng trọng, nói trong nhân tộc lại xuất hiện một tên đồ tể hung tàn, tính tình tàn bạo, chuyên môn liệp sát hải tộc nhân, làm xằng làm bậy ở nhân tộc, nói hắn đã giết rất nhiều tộc nhân hải tộc.
Hải tộc nhân nói hắn thành tội ác tày trời.
Nghe trong chốc lát, Thạch Nham cười khổ, lắc đầu thở dài.
Hải tộc nhân trời sanh không có hảo cảm đối với nhân tộc, giống như là khi đối đãi với Dương gia, cũng không thấy có ấn tượng tốt gì.
Bọn họ sẽ thiên vị người một nhà, cũng là đương nhiên.
Tuy rằng thanh danh của Thủy Hạt tộc ở dưới đáy biển của không tốt, nhưng Thủy Hạt tộc dù sao cũng là chủng tộc dưới đáy biển, Thạch Nham xuất thủ đả thương Bào Văn, hơn nữa áp chế Bào A, trong mắt bọn họ, Thạch Nham đã là địch nhân rồi, bất luận tình huống chân thật như thế nào thì bọn họ cũng coi Thủy Hạt tộc mới là người bị hại.
Muốn thay đổi thái độ của hải tộc nhân thì hắn không làm được, phân biệt chủng tộc bất luận là dưới đáy biển hay là ở Vô Tẫn hải, hoặc là ở Minh giới, Ma Vực, đều vạn năm không thay đổi, muốn thay đổi cũng không được.
Không có bất kỳ một cường giả nào có thể bằng vào sức của bản thân xoay chuyển ý thức của chủng tộc các tộc.
Dung hợp các tộc thành duy nhất, cùng số yên trên một khu vực e là rất khó có thể làm được.
Lắc đầu, Thạch Nham cũng không nghĩ nhiều, đi một vòng trong Ngân thạch bảo thì cũng biết phương vị chỗ ở của Khắc Lỗ.
...
Phía nam Ngân thạch bảo.
Trong một nơi rộng rãi chiếm cả trăm mẫu, có từng tòa thạch lâu màu bạc hình trứng, tạo hình của mỗi một tòa thạch lâu đều có chút quái dị, trên vách tường của thạch lâu đều khắc tranh vẽ của yêu thú dưới đáy biển.
Thạch Nham đi tới nơi đó, nhìn một cái, lắc mình, bỗng nhiên biến ảo hình thể, thay đổi hình dạng cơ nhục, ở lưng mọc ra một cái vây cá mập.
Cho dù là vào Ngân thạch bảo, nếu vẫn dùng vẻ ngoài của là nhân loại thì rất khó lẻn vào được trong nhà của Khắc Lỗ.
Chỉ có biến hóa thành bộ dạng của tộc nhân Ngân Sa tộc mới có thể khiến tộc nhân củaNgân Sa tộc không nhìn hắn với ánh mắt khác, có thể thừa cơ đục nước béo cò đi tới nhà Khắc Lỗ.
Sau khi thạch hóa vũ hồn đạt tới cảnh giới đỉnh phong, sj khống chế của hắn đối với cơ nhục thân thể đã đạt tới một cảnh giới cực kỳ huyền, tâm niệm vừa động, hắn thậm chí có thể thuần thục thay đổi cơ nhục, biến ảo thành bộ dạng của một người khác.
Chỉ mọc thêm một cái vây cá mập ở lưng, đối với hắn mà nói thì căn bản không phải là việc gì khó.
Biến ảo mình thành bộ dạng của tộc nhân Ngân Sa tộc, dọc theo đường đi không còn nhìn thấy bất kỳ ánh mắt khác thường nào nữa.
Tộc nhân của các chủng tộc nhược tiểu như Ngọc Bạng tộc, Hải Loa tộc, Ngư Nhân tộc sau khi nhìn thấy hắn thì còn đều lộ ra ánh mắt tôn kính, hắn đi tới cửa nhà của Khắc Lỗ, thị vệ của Ngân Sa tộc trước cửa chỉ nhìn hắn một cái, phát hiện hắn không ngờ có tu vi thiên vị cảnh thì không nói gì, trực tiếp cho đi.
Một đường đi tới sân rộng tổ chức yến hội của Khắc Lỗ.
Đó là một cảnh tượng ca múa mừng cảnh thái bình.
Nữ nhân của Ngọc Bạng tộc, Hải Loa tộc trên vũ đài xây bằng san hô lắc lư thân mình, mắt đẹp lóe sáng, đang múa.
Ngọc Bạng tộc và Hải Loa tộc mặc dù ở mặc dù ở hải tộc thuộc về chủng tộc thực lực rất bình thường, nhưng nữ nhân của bọn họ lại cực kỳ am hiểu vũ đạo, dáng người nhảy cũng rất động lòng người, trên vũ đài xa hoa kia, mười nữ nhân của Ngọc Bạng tộc, Hải Loa tộc cười khẽ, thân thể lắc lư như tơ.
Chung quanh Vũ đài đặt rải rác những bàn bằng thủy tinh, thủy tinh này đủ mọi màu sắc, đều trong suốt, tản mát ra ánh sáng mộng ảo.
Các cường giả của hải tộc đều ngồi ngay ngắn trước mặt bàn thủy tinh, nâng rượu ngon, ăn mỹ thực dưới đáy biển, vừa xem vũ nữ trên vũ đài trợ hứng, cười ha ha nói chuyện, không khí phi thường nhiệt liệt.
Ở chính giữa phía trước có một bàn thủy tinh cực lớn, một lão già Ngân Sa tộc râu dài, uống rượu mà mặt mày hồng hào, cao giọng cười nói, có vẻ có chút kích động, không ngừng kính trung niên nhân lãnh ngạo của Ngân Sa tộc bên cạnh hắn, trong hành động có chút cẩn thận.
Trung niên nhân lãnh ngạo đó lưng cũng có một cái vây cá mập, ngồi một chỗ mà tự nhiên tản mát ra một cỗ khí tức uy nghiêm như núi cao.
Tộc trưởng của Ngân Sa tộc, Ngân Huy!
Chỉ liếc một cái Thạch Nham liền biết người đó là Ngân Huy.
Lão già Ngân Sa tộc râu dài tất nhiên chính là chủ nhân của hôm nay - Khắc Lỗ, bên cạnh hắn ngồi một thiếu nữ xinh đẹp, hình như là nữ nhi của hắn, cũng cười khanh khách, hé miệng nâng chén, thoải mái kính Ngân Huy.
Ngân Huy cũng không chối từ, mỉm cười uống rượu, thỉnh thoảng lại tán thưởng thiếu nữ đó một tiếng, nói nàng ta xinh đẹp động lòng người, tương lai tất nhiên sẽ là một viên minh châu loá mắt của Ngân Sa tộc.
Dưới Khắc Lỗ, Ngân Huy xếp mười cái bàn thủy tinh, phía sau mỗi một cái bàn đều có mấy cao thủ của hải tộc.
Trong đó có tộc nhân của Hắc Giao tộc, cũng có tộc nhân của Xà Nhân tộc và Thủy Hạt tộc, những người này tu vi kém cỏi nhất cũng là niết bàn cảnh, đại đa số đều ở cấp bậc thiên vị, đều uống ngất nga ngất ngư, nói một số lời ngợi khen Khắc Lỗ, Ngân Huy, trường hợp rất hài hòa nhiệt liệt.
Thạch Nham ở phía sau vũ đài, rời xa trung tâm ăn uống linh đình, cau mày nhìn về phía Ngân Huy, đang cân nhắc nên tìm cơ gì để tới gần Ngân Huy hỏi vị trí của mộ địa hoang long.
Bỗng nhiên.
Một cỗ khí tức linh hồn quen thuộc từ phía sau Ngân Huy, Khắc Lỗ truyền đến, khiến đồng tử của hắn lập tức co rụt lại.
Chăm chú nhìn, hắn phát hiện phía sau Ngân Huy, Khắc Lỗ đứng sáu gã mang theo đấu lạp, thân thể bọc kín, trên người hai người ở trong đó rõ ràng truyền ra khí tức rất quen thuộc.
Tào Chỉ Lam! Phan Triết.
Thạch Nham động dung.
Năm đó ở trong Âm Mị tộc hắn từng lưu lại hồn chủng trong linh hồn của Tào Chỉ Lam, Phan Triết, tuy rằng hắn đã sớm giải trừ cấm chế, nhưng hắn đối với linh hồn của Tào Chỉ Lam, Phan Triết thì vẫn rất quen thuộc, trong phạm vi nhất định hắn có thể cảm giác được sự tồn tại của hai người, chuẩn xác nhận ra hai người này.
Một nam một nữ Đầu đội đấu lạp tuyệt đối là Tào Chỉ Lam và Phan Triết.
Lãnh tụ kiệt xuất thế hệ mới của Tào gia, người nối nghiệp tương lai mà Bồng Lai bồi dưỡng, hai thanh niên tài tuấn của Vô Tẫn hải không ngờ xuất hiện ở lãnh địa của Ngân Sa tộc, tới nhà Khắc Lỗ.
Đây là tình huống gì?
Thạch Nham mặt âm trầm, trong lòng tràn ngập nghi hoặc, lạnh lùng nhìn về phía Tào Chỉ Lam, Phan Triết, lặng lẽ biến hóa phần mặt.
Chỉ một chốc, hai má hắn đã gầy đi, hốc mắt cũng sâu thêm vài phần, lộ ra vẻ hung ác nham hiểm.
Bất luận là Tào Chỉ Lam, hay là Phan Triết, đều phi thường quen thuộc đối với hắn, nếu để hai người này nhìn thấy hắn, bọn họ lập tức sẽ biết được thân phận của hắn.
Hắn tạm thời không muốn bại lộ, mà muốn ẩn nấp, xem Phan Triết và Tào Chỉ Lam muốn làm gì.
"Ê!"
Ngân Huy đang xã giao với Khắc Lỗ thình lình khẽ quát một tiếng, ánh mắt như điện, bỗng nhiên nhìn về phía hắn.
Ánh mắt Ngân Huy bỗng lãnh, từ xa nhìn hắn, khóe miệng lộ ra một nụ cười băng hàn, nhưng lại vẫy tay với hắn.
Thạch Nham biến sắc.
" Không ngờ còn có bằng hữu từ xa tới, hắc hắc, thật là có lòng." Ngân Huy mỉm cười, mắt sáng như đuốc, lướt qua các cao thủ của hải tộc, trực tiếp chiếu tới người hắn.
Ngân Huy đã nhìn ra sự ngụy trang của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.