Sát Thần

Chương 1389: vận may

Nghịch Thương Thiên

11/05/2017

Mọi người vẫn nghi ngờ như cũ.

Bọn họ không hiểu vì sao sau khi Minh Hồn nuốt linh hồn của Tân Cách lại không chọn đoạt xá Áo Đại Lệ mà để cho chủ hồn của nàng tồn tại. Điều này... cực kỳ không bình thường.

Dùng năng lực sau khi hung hồn thôn phệ Tân Cách thì lập tức có thể biến thành chủ hồn của bảy đại hung hồn. Nếu có thể đoạt xá Áo Đại Lệ thì cho dù không thể khôi phục lại đỉnh phong thì ít nhất cũng có thể khôi phục tự do, không bị trói buộc.

Điều này làm cho bọn họ không hiểu nổi.

Nhưng bọn họ biết, biết từ nay về sau Áo Đại Lệ sẽ đứng đầu hung hồn, những hồn phách mà Tân Cách tốn không biết bao nhiêu năm luyện hóa sẽ thành của Áo Đại Lệ.

Chỉ cần tư chất của Áo Đại Lệ không phải là cực kỳ ngu dốt thì chắc chắn tương lai sẽ có một ngày nàng đạt tới trình độ trước kia của Tân Cách. Nếu Áo Đại Lệ có thiên phú hơn người thì tốc độ đột phá sẽ rất nhanh, thành tựu tương lai khó mà đoán được.

Bởi vỉ dù sao Hồn tộc cũng là một trong bảy đại chủng tộc, Tân Cách lại là thống lĩnh của Hồn tộc, hiểu biết về áo nghĩa của Hồn tộc rất sâu.

Những thứ đó đều tiện nghi cho Áo Đại Lệ, biến thành một thứ thuốc bổ cho nàng.

Mọi người nhìn Áo Đại Lệ, thầm hâm mộ, thầm cảm thán.

"Nàng ta là ai? Các nguơi biết sao?" Lúc này Long Tích lão tổ cũng nhìn ra, ngạc nhiên hỏi.

Đồ Thích Kì, Nhã Vân cùng nhau bật cười: "Tiểu tử tìm và nói cho ngươi biết bị luyện hồn đỉnh ám toán chính là nam nhân của nàng ta. ừ, khi ra mắt chúng ta, tiểu nha đầu này cũng rất không tồi, bọn họ đi cùng nhau." Nhã Vân giải thích.

Long Tích lão tổ bừng tĩnh đại ngộ, bỗng nhiên nói: "Đúng rồi, tiểu tử kia đâu? Lúc trước ta để ý thấy nữ tử Mị Ảnh tộc kia theo dõi hắn liên tục, sao hắn không tụ tập cùng chúng ta?"

Vừa nghe thấy vậy thì Đồ Thích Kì mới phản ứng lại, có điều chỉ một chốc đã nghĩ thông, cười khổ nói: "Có lẽ hắn sợ ngươi có ý đồ khác..."

Long Tích lão tổ lập tức hiểu ra.

Một lúc sau, Long Tích lão tổ cười khổ lắc đầu: "Nếu hắn thật sự ở đây thì ta thật sự rất khó lựa chọn. Hắn dung hợp phân hồn của thái sơ sinh linh, một khi ta luyện hóa hắn thì có chín thành chắc chắn có thể kích hoạt ký ức trong phân hồn, tiến tới lĩnh ngộ chân lý năng lượng ám, dùng nó để đột phá cảnh giới Vực Tổ."

"Haizz, ta dừng lại ở cảnh giới này đã rất lâu rồi, nằm mơ cũng muốn đột phá. Hắn là thứ để đột phá, hắn làm rất đúng, là phải cách ta thật xa."

"Cũng không biết hắn có thể trốn thoát được nữ tử Mị Ảnh tộc kia không. Nữ tử đó cực kỳ đáng sợ! Xét theo một phương diện thì nữ nhân đó có khi còn mạnh hơn Tân Cách. Khi chúng ta giao thủ với Tân Cách còn có thể ngang bằng, thế nhưng trong tay nàng ta đã lập tức bị áp chế. Nếu không phải có Thạch Nham đánh lén thì có khi chúng ta vẫn còn đang bị vây trong tuyết liên hoa." Nhã Vân sợ hãi nói.

"Đúng vậy, chúng ta đều nợ hắn một nhân tình." Đồ Thích Kì trầm ngâm, nói: "Vậỵ thì trả trên người nữ nhân của hắn, bảo vệ nàng ta củng cố cảnh giới, tiếp nhận mọi thứ của Tân Cách."

"Các ngươi bảo vệ nàng, ta xuống dưới xem luyện hồn đỉnh đó còn không." Long Tích khẽ động.



"Đừng lăng phí tinh lực." Đô Thích Kì bật cười: "Luyện hoòn đỉnh là thái sơ thần khí, tên gia hỏa Hồn tộc đó dám đem luyện hồn đỉnh cho mượn là không sợ ai cướp đi. Ngươi đừng nghĩ nữa, thái sơ thần khí bị luyện hóa thì cách xa đến đâu cũng có thể cảm giác được."

Long Tích chưa từ bỏ ý định, không để ý đến hắn, bay trở về lành địa.

Trong những thạch động ở biển vẫn thạch kia, có rất nhiều tộc nhân của Long Tích tộc đang chui ra. Khi chiến đấu mới bắt đầu, Long Tích lão tổ đã lợi dụng việc hắn nắm trong tay Long Tích tinh để an bài những người này, tránh cho bọn họ bị chiến hỏa lan đến.

Bây giờ chiến đấu đã kết thúc, bọn họ nghe được tâm linh kêu gọi của Long Tích lão tổ thì đều đi ra.

Những người đó đều làm theo chỉ thị của Long Tích lão tổ, tìm kiếm luyện hồn đỉnh, hi vọng có thể tìm ra thái sơ thần khí của hồn tộc này.

Phân thân của Long Tích lão tổ hạ xuống, nhắm mắt cảm ứng, bỗng nhiên vẻ mặt chấn động, nhìn về phía một khối vẫn thạch ở phía xa.

Vẫn thạch đó lấp lánh ánh sáng kỳ dị, không có ai ngồi mà vẫn tự bay về phía Hồn tộc. Trên vẫn thạch đó phát ra áp lực kinh người, giống như đang cảnh cáo bất kỳ ai có gan đến gần.

Mấy tên Long Tích tộc gần đó nhìn thấy vẫn thạch đó phi như bay thì kích động, muốn chặn lại.

"Trở về!" Long Tích lão tổ hét to, gọi những người đó về, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng, nói: "Chủ nhân của nó đang triệu hồi nó về, đừng đi ra chịu chết."

Vẻ mặt hắn cực kỳ kinh sợ.

Thái sơ thần khí được cường giả cấp bậc Vực Tổ nắm giữ sẽ phát ra lực lượng vô cùng khủng bố. Người đó không dùng luyện hồn đỉnh để hủy diệt nơi này tức là hắn có cố kỵ, hoặc là cách quá xa, hao tổn lực lượng quá lớn, hoặc có nguyên nhân khác...Nếu Long Tích tộc dám chặn lại, một khi người đó điên lên thì Long Tích tộc chắc sẽ lập tức biến mất khỏi tinh hỏi.

Long Tích lão tổ hiểu ra rất nhanh.

Thầm than một tiếng, hắn quay về vẫn thạch mà Áo Đại Lệ đang ngồi, cùng vợ chồng Đồ Thích Kì bảo vệ nàng.

Cũng không biết trải qua bao lâu, ngay cả hung hồn Minh Hồng cũng được nàng thu vào mi tâm, chủ hồn của Áo Đại Lệ lại rơi vào trong tế đầi, vòng xoáy ở mi tâm cũng biến mất. Nàng ta thuận thế mở mắt ra.

"Chúc mừng ngươi." Nhã Vân tán thưởng, cười ha hả nói: "Tu vi cảnh giới của ngươi sau này, nếu không bị quấy rầy ít nhất cũng có thể đột phá Bất Hủ tam trọng thiên. Ha ha, nếu tiểu tử đó biết ngươi có kỳ duyên này e là cũng vui mừng."

Áo Đại Lệ tất nhiên biết mình có cái gì, khuôn mặt lạnh như băng cũng mỉm cười: "Đa tạ các vị."

Chủ hồn của nàng ta vẫn luôn chú ý bên ngoài, tất nhiên biết nhờ lời giải thích của vợ chồng Đồ Thích Kì mà Long Tích lão tổ mới không chém giết, thể nên cảm ơn rất chân thành.

"ừ, là ta đường đột một chút, ta cũng nợ tiểu tử đó một nhân tình. Nếu không phải hắn phá thể trận của nữ tử Mị Ảnh tộc thì chúng ta cũng khó mà giết được Tân Cách. Thể này đi..." Long Tích lão tổ do dự một chút, lấy ra một viên đan dược, bắn vào tay áo của Áo Đại Lệ: "Đây là một viên bất hủ đan, coi như là lòng biết ơn. Hy vọng khi ngươi gặp hắn thì cho ta gửi lời xin lỗi. ừ, lúc trước đúng là ta có lòng muốn giết hắn để luyện hóa linh hồn."

Áo Đại Lệ kinh sợ, cầm viên đan dược kỳ diệu đã giúp Thạch Nham đột phá cảnh giới Bất Hủ, ngón tay cũng run lên.

Nàng biết đan dược này được luyện hóa từ hàng tỉ sinh linh sơn xuyên hà lưu của sinh mệnh chi tinh cấp bảy, do thái sơ sinh linh Tích tự tay làm ra. Đan dược này cũng là Ịý do mà Long Tích tộc khai hội lần này, không ngờ Long Tích lão tổ lại tặng một viên.



"Ngươi hấp thu hồn phách của Tân Cách, thành tựu tương lai chắc chắn sẽ bất phàm. Cho dù bây giờ ngươi cũng có khả năng tự bảo vệ mình. Trừ một số nơi cực kỳ hung hiểm ra thì khắp hư vô vực hải này, ngươi có thể thoải mái đi!" Nhã Vân cười nói.

Ánh mắt Áo Đại Lệ lấp lánh, cầm bất hủ đan, gật đầu với mọi người, nói: "Sau này gặp lại."

Nàng ta không giải thích một câu, cũng không nói gì với mấy người Mã Hi Toa, lập tức bay ra bên ngoài.

Từng đám linh hồn di động dưới chân nàng ta, làm khí thế tăng vọt, không ngờ có ba động lực lượng như cảnh giới Bất Hủ.

Lúc mấu chốt, Á Đương Tư vỉ mạng sống mà chỉ vị trí của Áo Đại Lệ. Tuy không tạo ra tình hình không thể vãn hồi, thế nhưng hành động của Á Đương Tư đúng là không đúng, thế nên mấy người Mã Hi Toa cũng không có mặt mũi nào mà đuổi theo, chỉ có thể nhìn Áo Đại Lệ rời đi.

"Cái này cho các ngươi." Đồ Thích Kỉ suy nghĩ, lấy ra một lệnh bài màu đen, đưa cho Mă Hi Toa, nói: "Nếu Thiên Mục tộc các ngươi muốn dựa vào Huyền Thiên tộc thì cầm cái này đi đến Huyền Thiên tộc sẽ được sắp xếp."

Vừa nghe thấy vậy thì cả ba người Y Phu Lâm đều mừng như điên. Mã Hi Toa cầm lệnh bài, run rẩy cả người:" Thật... thật chứ? Thiên Mục tộc chúng ta có thể dựa vào Huyền Thiên tộc? Cáờ ngươi sẽ tiếp thu?"

"Coi như vì tiểu tử kia." Đồ Thích Kỉ cũng không giấu diếm, thản nhiên nói.

Ba người Y Phu Lâm giật mình, lập tức nhìn về hướng Thạch Nham biến mất, thầm cảm kích.

Bình thường mà nói thì bảy đại chủng tộc như Huyền Thiên tộc chỉ chấp nhận những chủng tộc hạng hai như Thủy tộc hay Long Tích tộc dựa vào mà thôi.

Thiên Mục tộc chỉ là chủng tộc hạng ba, bọn họ không có tư cách dựa vào Huyền Thiên tộc. Bọn họ muốn tìm chỗ dựa cũng chỉ có thể tìm các chủng tộc hạng hai.

Dựa vào Huyền Thiên tộc là có rất nhiều lợi ích. Sau này khi Thiên Mục tộc tranh đoạt lợi ích với các chủng tộc khác thì có thể đưa ra tên của Huyền Thiên tộc, làm cho đối thủ sợ hãi.

Nếu Thiên Mục tộc gặp phải nguy hiểm diệt tộc thì cũng có thể cầu cứu Huyền Thiên tộc, Huyền Thiên tộc chắc chắn sẽ không đứng nhìnỂ Bọn họ phải che chở cho những người dựa vào mình, mơí không làm cho những người khác cảm thấy buồn bã. Cho dù là không cam tâm tình nguyện thì ít nhất cũng có thể cam đoan Thiên Mục tộc không bị diệt tộc.

Nhất là đối thủ của Thiên Mục tộc phần lớn chỉ là các chủng tộc hạng ba, có Huyền Thiên tộc làm chỗ dựa thì bọn họ có thể làm được rất nhiều thứ.

Điều này so với việc có được một viên bất hủ đan trong tay Long Tích lão tổ còn hưng phấn hơn. Lời hứa của Đồ Thích Kì là lời đảm bảo an toàn cho Thiên Mục tộc.

Bọn họ thật sự cảm kích Thạch Nham, biết Đồ Thích Kì coi trọng bọn họ đều là vì Thạch Nham.

"Chủng tộc nhỏ như vậy, dựa vào Long Tích tộc chúng ta là được, cần đến các ngươi sao?" Khi Long Tích lão tổ và vợ chồng Đồ Thích Kì đáp xuống Long Tích tinh thì hắn liền hỏi.

"Ha ha, việc này ngươi không hiểu," Đồ Thích Kì cười cười: "Nếu tiểu tử đó biết chúng ta cho hắn thể diện, trong lòng sẽ có hảo cảm với Huyền Thiên tộc. Hảo cảm của hắn trong tương lai sẽ cực kỳ quý giá. Hảo cảm của một cường giả Vực Tổ còn quan trọng hơn một trăm Thiên Mục tộc."

"Muốn đột phá đến Vực Tổ, hắn còn một chặng đường rất dài. Chỉ sợ hắn còn chưa đạt được bỉnh cảnh thì đã đi đời nhà ma rồi." Long Tích lão tổ hừ nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sát Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook