Chương 330: Xích Diêm
Nghịch Thương Thiên
16/05/2013
"Ma Đế Thần Chu"
Dạ Trường Phong nhìn cái xương thuyền cực lớn trên bầu trời đang chậm rãi từ trong bóng tối xuất hiện, đột nhiên cả kinh quát một tiếng, vẻ mặt hoảng sợ, nhất thời không dám tin.
Trong ma vân đen như mực, có một con thuyền bằng xương thật lớn có vẻ vô cùng hấp dẫn ánh mắt, mang theo một luồng khí tức hủy thiên diệt địa ùa tới làm cho trong lòng Thạch Nham phát lạnh, sinh ra cảm giác không thể chống lại.
Khi Dạ Trường Phong cả kinh kêu lên một tiếng, trong ánh mắt lập tức lóe lên ánh sáng bất định, chần chờ một chút rồi lập tức nhìn bên cạnh Lâm Nhã Kỳ nói:
"Sư tỷ, chúng ta phải lập tức rời khỏi nơi này."
Thần sắc Lâm Nhã Kỳ trầm trọng chưa từng có từ trước tới nay, chậm rãi gật đầu, nhẹ giọng "Ừ" một câu.
"Ma Đế Thần Chu là cái gì?"
Thạch Nham biến sắc, nhịn không được dò hỏi.
Hắn đi tới bên cạnh Lâm Đạt nhìn cảnh tượng dị biến phát sinh trên trời, sau đó không chút nghĩ ngợi kéo Lâm Đạt tới chỗ vị trí mọi người đang đứng.
Sau khi Lâm Đạt đi tới thì có chút e thẹn sợ hãi nhìn Hạ Tâm Nghiên, sau đó cúi đầu không dám nói chuyện.
Lâm Đạt sinh ra ở gia tộc Khoa Lặc trên Tuyết Long đảo, tiểu gia tộc này không có danh tiếng gì ở Vô Tận hải, chỉ là một cái tiểu thế lực ngoại vi của Tam Thần giáo, không cách nào so với Hạ gia được.
Ngoại trừ thân phận chênh lệch, Hạ Tâm Nghiên quá cao quý mỹ lệ, tu vi thâm sâu, trong người còn có võ hồn Luân Hồi thần kỳ.
Xét tất cả các lý do đã làm cho Lâm Đạt khi đối mặt với Hạ Tâm Nghiên đã sinh ra một cảm giác tự tin, mất bình tĩnh đứng bên cạnh Thạch Nham không dám liếc mắt nhìn Hạ Tâm Nghiên nữa.
Hạ Tâm Nghiên có chút nghi hoặc, không rõ Thạch Nham tại sao lại quen Lâm Đạt, chỉ là tình huống hiện giờ quá quỷ dị, nàng không hỏi nhiều mà mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn Dạ Trường Phong, chờ hắn giải thích chuyện có liên quan tới Ma đế Thần Chu.
"Ma Đế Thần Chu là cung điện phi hành của Ma đế Xích Diêm, nhưng mà Ma Đế Thần Chu đã tồn tại rất lâu rồi, trước Xích Diêm còn có vài tên Ma đế đã từng sở hữu cung điện phi hành này. Có người nói Ma Đế Thần Chu được chế tạo từ xương cốt, máu thịt, linh hồn của ma thú cấp 9 ở Ma vực, không chỉ rất lớn mà còn có uy năng vô cùng khủng bố."
Dạ Trường Phong thần sắc nghiêm túc, nói:
"Ma Đế Thần Chu là nơi tu luyện của Ma đế Xích Diêm, nếu Ma Đế Thần Chu xuất hiện ở Vô Tận hải, vậy thì Ma đế Xích Diêm cũng ở bên trên. Xích Diêm là cường giả cảnh giới Thông Thần tam trọng thiên, chỉ còn nửa bước là bước vào cảnh giới Chân Thần, nhân vật cường hãn như vậy xuất hiện, hôm nay người của Nhật đảo có lẽ lên cầu phúc đi thôi."
"Không có khả năng!"
Thạch Nham sắc mặt biến đổi, nói lớn:
"Cấp bậc cường giả như Ma đế Xích Diêm sao có thể dùng chân thân vào Vô Tận hải? Trước khi Thi Hồn kiều thực sự hình thành, bọn họ tuyệt đối không thể dùng chân thân xuất hiện."
"Ta cũng không biết.”
Dạ Trường Phong lắc đầu:
"Theo truyền thuyết, chỉ cần Ma Đế Thần Chu ở đâu thì Ma đế Xích Diêm sẽ ở đó.”
"Chúng ta phải lập tức rời đi."
Hạ Thần Xuyên trầm ngâm một chút, quyết định thật nhanh nói:
"Dù Xích Diêm có ở bên trong thật hay không, nhưng hắn biết rõ hôm nay Nhật đảo cao thủ tập hợp mà vẫn dám trắng trợn xâm nhập, chứng tỏ bọn ma nhân này đã có chỗ dựa, nếu không họ không dám mạo hiểm như vậy."
Lời này vừa nói ra, mọi người đều gật đầu.
Ngay cả Thạch Nham cũng đồng ý đề nghị.
Nhưng vào lúc này.
Ma Đế Thần Chu xuyên phá tầng tầng ma vân bao phủ, xuất hiện hoàn toàn bên ngoài, đồng thời chậm rãi lao tới hướng Thánh Quang sơn.
Ánh sáng mặt trời từ Nhật đảo một lần nữa hiện ra, tạo thành một cái vòng sáng thật lớn cản lại.
Vòng sáng mặt trời hình tròn tầng tầng lớp lớp như sóng biển, tạo thành một đóa hoa ánh sáng thần kỳ nở rộ trên bầu trời, nó giống như một cái bát lớn, chụp cả mọi người vào bên trong. Trong tình hình này, không ai dám mạo hiểm xông vào.
Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc!
Đây là một cái cấm chế kết giới thần kỳ đã tồn tại mấy trăm năm ở Nhật đảo, trong truyền thuyết, trong năm tháng vô tận, Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc mới chỉ tan vỡ ba lần, ngay cả cường giả Thần cảnh liên tục xuất thủ, tiêu hao thực lực mấy ngày đêm cũng khó mà phá vỡ Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc.
Nhưng hôm nay, Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc lại sắp vỡ lần thứ 4.
Xương thuyền giống như một mũi nhọn hình trùy, bạo xạ ra ánh sáng đen thui, mấy trăm vạn luồng sáng đen kêu lên ken két rồi bắt đầu ngưng luyện, trong nháy mắt đã hình thành một cái Liêm đao khủng bố. Khi Liêm đao xuất hiện, trời đất như run lên một cái.
Cái Liêm đao khủng bố này đen thui, lóe ra hàn quang ma dị chém mạnh xuống Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc.
Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc mấy trăm năm chưa từng bị phá vỡ, nay dưới một kích của Liêm đao vỡ tan thành vô số điểm sáng, tạo thành hàng tỉ con đom đóm bay đầy trời, như hoa tuyết chậm rơi trên bầu trời Nhật đảo.
Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc vặn vẹo, tạo thành một cái khe hở, trong cái khe hở, xương thuyền chậm rãi xuyên qua.
"Tiêu đại thúc!"
Thạch Nham hoảng sợ, thân hình bỗng nhiên chấn động, nhịn không kinh hãi thốt lên.
Hạ Tâm Nghiên cũng cực kỳ kinh dị, ngơ ngác nhìn một người xuất hiện trên xương thuyền.
Người này chính là Tiêu Hàn Y, năm đó khi Thạch Nham và Hạ Tâm Nghiên mới tới Vô Tận hải, ở giữa đường bị một bộ bạch cốt pháp thân của Ma đế Ba Tuần tập kích, Tiêu Hàn Y vì che chở cho hai người bọn họ nên bị bạch cốt cự trảo kéo vào Ma vực.
Dương Thanh Đế sở dĩ thân hãm trong Thiên Ma Phong Thần trận cũng là bởi vì Dương Thanh Đế muốn cứu Tiêu Hàn Y, đáng tiếc Dương Thanh Đế chẳng những không thành công mà còn bị vây khốn.
Hôm nay, Tiêu Hàn Y chiếm vị trí không nhỏ trong lòng Thạch Nham lại chính là người xuất hiện trên Ma Đế Thần Chu quỷ dị, bảo sao hắn không sợ hãi.
Trong lúc hắn đang kinh ngạc, chỉ thấy Tiêu Hàn Y bay ra khỏi ma thuyền, hai tay chợt biến thành lợi trảo khủng bố dữ tợn, lấy lực lượng kinh người trực tiếp kéo giãn khe hở của Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc.
Tiêu Hàn Y vừa xuất hiện, một luồng ma khí kinh khủng từ trên người hắn phóng lên cao, hai tròng mắt hắn lóe lên những chùm sáng màu đen giống như hố đen thần bí của vũ trụ, dường như có thể thôn phệ tất cả ánh sáng. Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc vốn đang tỏa ánh sáng nay lại biến mất một cách quỷ dị trong mắt hắn.
Chỉ trong một thời gian ngắn, ánh sáng do Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc phóng ra đã bị hai mắt hắn toàn bộ nuốt hết.
Trời đất trở nên u tối.
"Hắn không phải nhân loại, nói một cách chính xác, hắn chỉ thân hình của con người, linh hồn đã bị luyện hóa từ lâu rồi."
Dạ Trường Phong ngẩng đầu liếc mắt than khẽ:
"Thân hình người này đã bị luyện hóa, linh hồn cũng bị xóa đi, trở thành cơ thể cho Ma đế Xích Diêm tá túc. Ma đế Xích Diêm không thể hoàn toàn xuất hiện ở Vô Tận hải cho nên mới mượn thân thể ngươi này, dùng linh hồn kỳ thác, xem ra hắn đã có dự mưu từ trước.”
Thân hình Thạch Nham chấn động mạnh một cái, hai mắt không chớp nhìn lên chỗ "Tiêu Hàn Y", sắc mặt từ từ bình tĩnh trở lại, ánh mắt trở nên độc ác vô cùng.
"A!"
Một tiếng kêu kinh thiên động địa từ phía Ma Đế Thần Chu truyền đến, chỉ thấy một con quái vật hình người đầy gai, mang theo răng nanh dài sắc nhọn trên cái miệng khổng lồ, dữ tợn xuất hiện ở bên cạnh "Tiêu Hàn Y", giống như đang dùng ý thức nói gì đó với Tiêu Hàn Y.
"Tiêu Hàn Y" gật đầu, phất tay ý bảo nó tự đi làm mọi chuyện.
Con quái vật hình người kia đảo mắt, lạnh lùng nhìn thoáng qua phía dưới một lần rồi tiếp tục gào lên một tiếng.
Trong lúc bất chợt, trong nước biển ở xung quanh Nhật đảo xuất hiện vô số ma thú điên cuồng bắt đầu tấn công mọi người.
Thạch Nham ngơ ngác nhìn con quái vật hình người mà như dính đòn nghiêm trọng, trong đầu truyền đến một tiếng "tách" nhẹ, giống như linh hồn khế ước nào đó bị phá vỡ.
"Tiêu Hàn Y" lúc này đang dùng đôi mắt đen lánh của mình lạnh lùng nhìn về phía Thạch Nham, trong mắt mang theo ý châm chọc.
"Tiểu quỷ nhân loại."
Một luồng ý thức cường đại xuyên thấu tất cả bổ tới đầu Thạch Nham, luồng ý thức này mạnh tới mức khiến cho phòng ngự linh hồn của hắn nổ tung, những người bên cạnh cũng đồng thời bị tấn công.
"Chủ nhân cẩn thận!"
Dịch Thiên Mạc, Yết Mãnh, Tạp Ba hoảng sợ, vội vàng dùng linh hồn của họ tạo thành ba bức tường linh hồn trên đầu Thạch Nham.
"Xèo xèo xèo."
Trên đầu Thạch Nham vang lên những âm thanh kỳ dị, thân hình ba người Dịch Thiên Mạc chấn động, dốc toàn lực ngưng luyện lực lượng linh hồn, ngăn chặn không cho ý thức tà ác của Ma đế xâm nhập linh hồn của Thạch Nham.
"A!"
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, Thạch Nham biến sắc, nhịn không được nhìn về phía Lâm Đạt.
Lâm Đạt thất khiếu chảy máu, trong đôi mắt xinh đẹp buồn bã vô sắc, hai viền mắt chảy ra hai hàng máu dài, nàng đứng đó không nhúc nhích, nhưng linh hồn đã bị đánh tan.
Hạ Thần Xuyên ôm đầu, sợ hãi kêu thảm, liều mạng đi tới chỗ Hạ Tâm Nghiên, Dạ Trường Phong, Lâm Nhã Kỳ, mỗi bước đi là thất khiếu lại chảy máu, linh hồn bị đánh tan một phần.
Chưa đi tới chỗ Hạ Tâm Nghiên, thân hình hắn mềm nhũn ngã xuống đất, khí tức sinh mệnh chậm rãi biến mất.
Lâm Nhã Kỳ chẳng biết từ lúc nào đã đội khăn đầu màu tím, khăn đầu màu tím tản mát ra những vòng sáng kỳ dị, hình thành một cái ô che chở cho nàng, Dạ Trường Phong. Do Hạ Tâm Nghiên đứng cùng họ nên tránh được một kiếp.
Lúc này trong đôi mắt đẹp của Hạ Tâm Nghiên tràn đầy nước mắt, cực lực giằng co định xông ra ngoài kéo Hạ Thần Xuyên vào phạm vi của chiếc ô, nhưng lại bị Dạ Trường Phong và Lâm Nhã Kỳ cản lại, không để cho nàng rời khỏi phạm vi của khăn đầu màu tím.
Dạ Trường Phong biết, chỉ cần nàng vừa rời khỏi phạm vi của chiếc ô thì ý thức linh hồn lập tức bị đánh tan.
Hơn trăm thị vệ đầy tớ của Tam Thần giáo ở trong trang viên chỉ trong một chốc đã bị đánh tan linh hồn, tư thế vẫn giữ nguyên nhưng sinh mệnh đã mất.
Một luồng tinh khí mạnh mẽ đồng thời từ trong người Lâm Đạt và Hạ Thần Xuyên bay ra, rót vào trong huyệt đạo của Thạch Nham.
"Không! Đừng cản ta!"
Thạch Nham thất thần điên cuồng kêu lên, cố sức xé rách y phục trên người, muốn ngăn cản tinh khí của Lâm Đạt bay vào trong người hắn.
Đáng tiếc, trên người của hắn có bảy trăm hai mươi huyệt đạo, hai tay của hắn làm sao bịt hết được, tinh khí toàn thân của Lâm Đạt chỉ trong nháy mắt đã biến mất trong người hắn.
Hạ Thần Xuyên bởi vì có tu vi Thiên Vị nên tinh khí tiêu đi chậm hơn rất nhiều, nhưng cũng chẳng kéo dài hơn là bao nhiêu.
"Vù vù!"
Khi "Tiêu Hàn Y" xuất hiện trong bầu trời Nhật đảo, Ma Vực Ma Đế Thần Chu cũng chậm rãi xuyên phá tầng tầng trở ngại tiến tới vị trí Thánh Quang sơn rồi ngừng lại.
"Ta là Ma đế Xích Diêm, mảnh đất màu mỡ này không còn là của các ngươi, từ nay trở đi, Vô Tận hải chính là lãnh địa của ma nhân bọn ta, các ngươi chỉ là súc vật mà chúng ta nuôi trong chuồng."
Ở trên đỉnh núi Thánh Quang sơn, giọng nói không chút cảm tình của "Tiêu Hàn Y" vang vọng tới từng ngõ ngách của Nhật đảo.
Thanh âm này vừa rơi xuống, Ma đế Xích Diêm hư không dậm chận tại chỗ, sau đó từ từ đi tới chỗ của Thạch Nham, nói:
"Âm Mị tộc chính là một trong bốn chi lớn của Minh nhân, Tam đại Minh vương của các ngươi ít ngày nữa cũng sẽ xuất hiện, Âm Mị tộc thân là một chi của Minh nhân, có quyền hưởng dụng mảnh đất màu mỡ này, chỉ cần bọn ngươi gật đầu, hải vực rộng lớn này sẽ thuộc về các ngươi."
Trong lúc hắn nói chuyện, vô số ma nhân dữ tợn từ trong xương thuyền cũng lao ra, một khí tức khủng bố phủ xuống Thánh Quang sơn, bắt đầu tiến hành công kích đối với những cường giả Thần cảnh, đồng thời giết chóc những người có tu vi thấp hơn.
"Đây không phải cố thổ của chúng ta."
Dịch Thiên Mạc ngẩng đầu nhìn Ma đế Xích Diêm đang bước tới, nói:
"Chúng ta muốn trở về tổ địa, không quản phân tranh ở đây, hôm nay sẽ lập tức xuất phát."
"Dực tộc ở Tuyết Long đảo, ba ngày trước đã chính thức quay về ma nhân bát tộc, mấy nghìn tộc nhân của Dực tộc và Âm Mị tộc trên đảo cũng rất hòa hợp khi ở chung với chúng ta, ngay cả Đế Sơn, Vũ Nhu cũng đã quy thuận, ba người các ngươi còn định cự tuyệt ư?"
Ma đế Xích Diêm bình tĩnh nói:
"Ta rất thích ba tên tiểu tử Dịch Thúy Bích, Yết Cát và Tạp Thác, A Tị Minh vương cũng đã nói, chỉ cần ba người các ngươi quy thuận, tương lai sẽ thật lòng đối đãi với hậu đại của các ngươi, các ngươi nghĩ sao?"
Thân hình Dịch Thiên Mạc, Yết Mãnh, Tạp Ba run lên, lực lượng toàn thân giống như bị hút đi, sắc mặt lúc đen lúc trắng.
Dịch Thúy Bích, Yết Cát và Tạp Thác chính là tử huyệt của ba người, ngoài ra toàn bộ tộc nhân của Âm Mị tộc và Dực tộc đã bị khống chế, họ còn biết phải làm thế nào?
Thạch Nham giống như dã thú, ngửa mặt lên trời âm độc nhìn Ma đế Xích Diêm, hô hấp nặng nhọc.
Lâm Đạt bỏ mình, Tiêu Hàn Y bị luyện chết, Tuyết Long đảo rơi vào tay giặc, thế giới này thoáng cái đã đảo lộn, tương lai tươi đẹp của hắn cũng bị Ma đế Xích Diêm phá hủy.
Dạ Trường Phong nhìn cái xương thuyền cực lớn trên bầu trời đang chậm rãi từ trong bóng tối xuất hiện, đột nhiên cả kinh quát một tiếng, vẻ mặt hoảng sợ, nhất thời không dám tin.
Trong ma vân đen như mực, có một con thuyền bằng xương thật lớn có vẻ vô cùng hấp dẫn ánh mắt, mang theo một luồng khí tức hủy thiên diệt địa ùa tới làm cho trong lòng Thạch Nham phát lạnh, sinh ra cảm giác không thể chống lại.
Khi Dạ Trường Phong cả kinh kêu lên một tiếng, trong ánh mắt lập tức lóe lên ánh sáng bất định, chần chờ một chút rồi lập tức nhìn bên cạnh Lâm Nhã Kỳ nói:
"Sư tỷ, chúng ta phải lập tức rời khỏi nơi này."
Thần sắc Lâm Nhã Kỳ trầm trọng chưa từng có từ trước tới nay, chậm rãi gật đầu, nhẹ giọng "Ừ" một câu.
"Ma Đế Thần Chu là cái gì?"
Thạch Nham biến sắc, nhịn không được dò hỏi.
Hắn đi tới bên cạnh Lâm Đạt nhìn cảnh tượng dị biến phát sinh trên trời, sau đó không chút nghĩ ngợi kéo Lâm Đạt tới chỗ vị trí mọi người đang đứng.
Sau khi Lâm Đạt đi tới thì có chút e thẹn sợ hãi nhìn Hạ Tâm Nghiên, sau đó cúi đầu không dám nói chuyện.
Lâm Đạt sinh ra ở gia tộc Khoa Lặc trên Tuyết Long đảo, tiểu gia tộc này không có danh tiếng gì ở Vô Tận hải, chỉ là một cái tiểu thế lực ngoại vi của Tam Thần giáo, không cách nào so với Hạ gia được.
Ngoại trừ thân phận chênh lệch, Hạ Tâm Nghiên quá cao quý mỹ lệ, tu vi thâm sâu, trong người còn có võ hồn Luân Hồi thần kỳ.
Xét tất cả các lý do đã làm cho Lâm Đạt khi đối mặt với Hạ Tâm Nghiên đã sinh ra một cảm giác tự tin, mất bình tĩnh đứng bên cạnh Thạch Nham không dám liếc mắt nhìn Hạ Tâm Nghiên nữa.
Hạ Tâm Nghiên có chút nghi hoặc, không rõ Thạch Nham tại sao lại quen Lâm Đạt, chỉ là tình huống hiện giờ quá quỷ dị, nàng không hỏi nhiều mà mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn Dạ Trường Phong, chờ hắn giải thích chuyện có liên quan tới Ma đế Thần Chu.
"Ma Đế Thần Chu là cung điện phi hành của Ma đế Xích Diêm, nhưng mà Ma Đế Thần Chu đã tồn tại rất lâu rồi, trước Xích Diêm còn có vài tên Ma đế đã từng sở hữu cung điện phi hành này. Có người nói Ma Đế Thần Chu được chế tạo từ xương cốt, máu thịt, linh hồn của ma thú cấp 9 ở Ma vực, không chỉ rất lớn mà còn có uy năng vô cùng khủng bố."
Dạ Trường Phong thần sắc nghiêm túc, nói:
"Ma Đế Thần Chu là nơi tu luyện của Ma đế Xích Diêm, nếu Ma Đế Thần Chu xuất hiện ở Vô Tận hải, vậy thì Ma đế Xích Diêm cũng ở bên trên. Xích Diêm là cường giả cảnh giới Thông Thần tam trọng thiên, chỉ còn nửa bước là bước vào cảnh giới Chân Thần, nhân vật cường hãn như vậy xuất hiện, hôm nay người của Nhật đảo có lẽ lên cầu phúc đi thôi."
"Không có khả năng!"
Thạch Nham sắc mặt biến đổi, nói lớn:
"Cấp bậc cường giả như Ma đế Xích Diêm sao có thể dùng chân thân vào Vô Tận hải? Trước khi Thi Hồn kiều thực sự hình thành, bọn họ tuyệt đối không thể dùng chân thân xuất hiện."
"Ta cũng không biết.”
Dạ Trường Phong lắc đầu:
"Theo truyền thuyết, chỉ cần Ma Đế Thần Chu ở đâu thì Ma đế Xích Diêm sẽ ở đó.”
"Chúng ta phải lập tức rời đi."
Hạ Thần Xuyên trầm ngâm một chút, quyết định thật nhanh nói:
"Dù Xích Diêm có ở bên trong thật hay không, nhưng hắn biết rõ hôm nay Nhật đảo cao thủ tập hợp mà vẫn dám trắng trợn xâm nhập, chứng tỏ bọn ma nhân này đã có chỗ dựa, nếu không họ không dám mạo hiểm như vậy."
Lời này vừa nói ra, mọi người đều gật đầu.
Ngay cả Thạch Nham cũng đồng ý đề nghị.
Nhưng vào lúc này.
Ma Đế Thần Chu xuyên phá tầng tầng ma vân bao phủ, xuất hiện hoàn toàn bên ngoài, đồng thời chậm rãi lao tới hướng Thánh Quang sơn.
Ánh sáng mặt trời từ Nhật đảo một lần nữa hiện ra, tạo thành một cái vòng sáng thật lớn cản lại.
Vòng sáng mặt trời hình tròn tầng tầng lớp lớp như sóng biển, tạo thành một đóa hoa ánh sáng thần kỳ nở rộ trên bầu trời, nó giống như một cái bát lớn, chụp cả mọi người vào bên trong. Trong tình hình này, không ai dám mạo hiểm xông vào.
Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc!
Đây là một cái cấm chế kết giới thần kỳ đã tồn tại mấy trăm năm ở Nhật đảo, trong truyền thuyết, trong năm tháng vô tận, Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc mới chỉ tan vỡ ba lần, ngay cả cường giả Thần cảnh liên tục xuất thủ, tiêu hao thực lực mấy ngày đêm cũng khó mà phá vỡ Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc.
Nhưng hôm nay, Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc lại sắp vỡ lần thứ 4.
Xương thuyền giống như một mũi nhọn hình trùy, bạo xạ ra ánh sáng đen thui, mấy trăm vạn luồng sáng đen kêu lên ken két rồi bắt đầu ngưng luyện, trong nháy mắt đã hình thành một cái Liêm đao khủng bố. Khi Liêm đao xuất hiện, trời đất như run lên một cái.
Cái Liêm đao khủng bố này đen thui, lóe ra hàn quang ma dị chém mạnh xuống Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc.
Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc mấy trăm năm chưa từng bị phá vỡ, nay dưới một kích của Liêm đao vỡ tan thành vô số điểm sáng, tạo thành hàng tỉ con đom đóm bay đầy trời, như hoa tuyết chậm rơi trên bầu trời Nhật đảo.
Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc vặn vẹo, tạo thành một cái khe hở, trong cái khe hở, xương thuyền chậm rãi xuyên qua.
"Tiêu đại thúc!"
Thạch Nham hoảng sợ, thân hình bỗng nhiên chấn động, nhịn không kinh hãi thốt lên.
Hạ Tâm Nghiên cũng cực kỳ kinh dị, ngơ ngác nhìn một người xuất hiện trên xương thuyền.
Người này chính là Tiêu Hàn Y, năm đó khi Thạch Nham và Hạ Tâm Nghiên mới tới Vô Tận hải, ở giữa đường bị một bộ bạch cốt pháp thân của Ma đế Ba Tuần tập kích, Tiêu Hàn Y vì che chở cho hai người bọn họ nên bị bạch cốt cự trảo kéo vào Ma vực.
Dương Thanh Đế sở dĩ thân hãm trong Thiên Ma Phong Thần trận cũng là bởi vì Dương Thanh Đế muốn cứu Tiêu Hàn Y, đáng tiếc Dương Thanh Đế chẳng những không thành công mà còn bị vây khốn.
Hôm nay, Tiêu Hàn Y chiếm vị trí không nhỏ trong lòng Thạch Nham lại chính là người xuất hiện trên Ma Đế Thần Chu quỷ dị, bảo sao hắn không sợ hãi.
Trong lúc hắn đang kinh ngạc, chỉ thấy Tiêu Hàn Y bay ra khỏi ma thuyền, hai tay chợt biến thành lợi trảo khủng bố dữ tợn, lấy lực lượng kinh người trực tiếp kéo giãn khe hở của Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc.
Tiêu Hàn Y vừa xuất hiện, một luồng ma khí kinh khủng từ trên người hắn phóng lên cao, hai tròng mắt hắn lóe lên những chùm sáng màu đen giống như hố đen thần bí của vũ trụ, dường như có thể thôn phệ tất cả ánh sáng. Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc vốn đang tỏa ánh sáng nay lại biến mất một cách quỷ dị trong mắt hắn.
Chỉ trong một thời gian ngắn, ánh sáng do Đại Nhật Thánh Quang Thiên Mạc phóng ra đã bị hai mắt hắn toàn bộ nuốt hết.
Trời đất trở nên u tối.
"Hắn không phải nhân loại, nói một cách chính xác, hắn chỉ thân hình của con người, linh hồn đã bị luyện hóa từ lâu rồi."
Dạ Trường Phong ngẩng đầu liếc mắt than khẽ:
"Thân hình người này đã bị luyện hóa, linh hồn cũng bị xóa đi, trở thành cơ thể cho Ma đế Xích Diêm tá túc. Ma đế Xích Diêm không thể hoàn toàn xuất hiện ở Vô Tận hải cho nên mới mượn thân thể ngươi này, dùng linh hồn kỳ thác, xem ra hắn đã có dự mưu từ trước.”
Thân hình Thạch Nham chấn động mạnh một cái, hai mắt không chớp nhìn lên chỗ "Tiêu Hàn Y", sắc mặt từ từ bình tĩnh trở lại, ánh mắt trở nên độc ác vô cùng.
"A!"
Một tiếng kêu kinh thiên động địa từ phía Ma Đế Thần Chu truyền đến, chỉ thấy một con quái vật hình người đầy gai, mang theo răng nanh dài sắc nhọn trên cái miệng khổng lồ, dữ tợn xuất hiện ở bên cạnh "Tiêu Hàn Y", giống như đang dùng ý thức nói gì đó với Tiêu Hàn Y.
"Tiêu Hàn Y" gật đầu, phất tay ý bảo nó tự đi làm mọi chuyện.
Con quái vật hình người kia đảo mắt, lạnh lùng nhìn thoáng qua phía dưới một lần rồi tiếp tục gào lên một tiếng.
Trong lúc bất chợt, trong nước biển ở xung quanh Nhật đảo xuất hiện vô số ma thú điên cuồng bắt đầu tấn công mọi người.
Thạch Nham ngơ ngác nhìn con quái vật hình người mà như dính đòn nghiêm trọng, trong đầu truyền đến một tiếng "tách" nhẹ, giống như linh hồn khế ước nào đó bị phá vỡ.
"Tiêu Hàn Y" lúc này đang dùng đôi mắt đen lánh của mình lạnh lùng nhìn về phía Thạch Nham, trong mắt mang theo ý châm chọc.
"Tiểu quỷ nhân loại."
Một luồng ý thức cường đại xuyên thấu tất cả bổ tới đầu Thạch Nham, luồng ý thức này mạnh tới mức khiến cho phòng ngự linh hồn của hắn nổ tung, những người bên cạnh cũng đồng thời bị tấn công.
"Chủ nhân cẩn thận!"
Dịch Thiên Mạc, Yết Mãnh, Tạp Ba hoảng sợ, vội vàng dùng linh hồn của họ tạo thành ba bức tường linh hồn trên đầu Thạch Nham.
"Xèo xèo xèo."
Trên đầu Thạch Nham vang lên những âm thanh kỳ dị, thân hình ba người Dịch Thiên Mạc chấn động, dốc toàn lực ngưng luyện lực lượng linh hồn, ngăn chặn không cho ý thức tà ác của Ma đế xâm nhập linh hồn của Thạch Nham.
"A!"
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, Thạch Nham biến sắc, nhịn không được nhìn về phía Lâm Đạt.
Lâm Đạt thất khiếu chảy máu, trong đôi mắt xinh đẹp buồn bã vô sắc, hai viền mắt chảy ra hai hàng máu dài, nàng đứng đó không nhúc nhích, nhưng linh hồn đã bị đánh tan.
Hạ Thần Xuyên ôm đầu, sợ hãi kêu thảm, liều mạng đi tới chỗ Hạ Tâm Nghiên, Dạ Trường Phong, Lâm Nhã Kỳ, mỗi bước đi là thất khiếu lại chảy máu, linh hồn bị đánh tan một phần.
Chưa đi tới chỗ Hạ Tâm Nghiên, thân hình hắn mềm nhũn ngã xuống đất, khí tức sinh mệnh chậm rãi biến mất.
Lâm Nhã Kỳ chẳng biết từ lúc nào đã đội khăn đầu màu tím, khăn đầu màu tím tản mát ra những vòng sáng kỳ dị, hình thành một cái ô che chở cho nàng, Dạ Trường Phong. Do Hạ Tâm Nghiên đứng cùng họ nên tránh được một kiếp.
Lúc này trong đôi mắt đẹp của Hạ Tâm Nghiên tràn đầy nước mắt, cực lực giằng co định xông ra ngoài kéo Hạ Thần Xuyên vào phạm vi của chiếc ô, nhưng lại bị Dạ Trường Phong và Lâm Nhã Kỳ cản lại, không để cho nàng rời khỏi phạm vi của khăn đầu màu tím.
Dạ Trường Phong biết, chỉ cần nàng vừa rời khỏi phạm vi của chiếc ô thì ý thức linh hồn lập tức bị đánh tan.
Hơn trăm thị vệ đầy tớ của Tam Thần giáo ở trong trang viên chỉ trong một chốc đã bị đánh tan linh hồn, tư thế vẫn giữ nguyên nhưng sinh mệnh đã mất.
Một luồng tinh khí mạnh mẽ đồng thời từ trong người Lâm Đạt và Hạ Thần Xuyên bay ra, rót vào trong huyệt đạo của Thạch Nham.
"Không! Đừng cản ta!"
Thạch Nham thất thần điên cuồng kêu lên, cố sức xé rách y phục trên người, muốn ngăn cản tinh khí của Lâm Đạt bay vào trong người hắn.
Đáng tiếc, trên người của hắn có bảy trăm hai mươi huyệt đạo, hai tay của hắn làm sao bịt hết được, tinh khí toàn thân của Lâm Đạt chỉ trong nháy mắt đã biến mất trong người hắn.
Hạ Thần Xuyên bởi vì có tu vi Thiên Vị nên tinh khí tiêu đi chậm hơn rất nhiều, nhưng cũng chẳng kéo dài hơn là bao nhiêu.
"Vù vù!"
Khi "Tiêu Hàn Y" xuất hiện trong bầu trời Nhật đảo, Ma Vực Ma Đế Thần Chu cũng chậm rãi xuyên phá tầng tầng trở ngại tiến tới vị trí Thánh Quang sơn rồi ngừng lại.
"Ta là Ma đế Xích Diêm, mảnh đất màu mỡ này không còn là của các ngươi, từ nay trở đi, Vô Tận hải chính là lãnh địa của ma nhân bọn ta, các ngươi chỉ là súc vật mà chúng ta nuôi trong chuồng."
Ở trên đỉnh núi Thánh Quang sơn, giọng nói không chút cảm tình của "Tiêu Hàn Y" vang vọng tới từng ngõ ngách của Nhật đảo.
Thanh âm này vừa rơi xuống, Ma đế Xích Diêm hư không dậm chận tại chỗ, sau đó từ từ đi tới chỗ của Thạch Nham, nói:
"Âm Mị tộc chính là một trong bốn chi lớn của Minh nhân, Tam đại Minh vương của các ngươi ít ngày nữa cũng sẽ xuất hiện, Âm Mị tộc thân là một chi của Minh nhân, có quyền hưởng dụng mảnh đất màu mỡ này, chỉ cần bọn ngươi gật đầu, hải vực rộng lớn này sẽ thuộc về các ngươi."
Trong lúc hắn nói chuyện, vô số ma nhân dữ tợn từ trong xương thuyền cũng lao ra, một khí tức khủng bố phủ xuống Thánh Quang sơn, bắt đầu tiến hành công kích đối với những cường giả Thần cảnh, đồng thời giết chóc những người có tu vi thấp hơn.
"Đây không phải cố thổ của chúng ta."
Dịch Thiên Mạc ngẩng đầu nhìn Ma đế Xích Diêm đang bước tới, nói:
"Chúng ta muốn trở về tổ địa, không quản phân tranh ở đây, hôm nay sẽ lập tức xuất phát."
"Dực tộc ở Tuyết Long đảo, ba ngày trước đã chính thức quay về ma nhân bát tộc, mấy nghìn tộc nhân của Dực tộc và Âm Mị tộc trên đảo cũng rất hòa hợp khi ở chung với chúng ta, ngay cả Đế Sơn, Vũ Nhu cũng đã quy thuận, ba người các ngươi còn định cự tuyệt ư?"
Ma đế Xích Diêm bình tĩnh nói:
"Ta rất thích ba tên tiểu tử Dịch Thúy Bích, Yết Cát và Tạp Thác, A Tị Minh vương cũng đã nói, chỉ cần ba người các ngươi quy thuận, tương lai sẽ thật lòng đối đãi với hậu đại của các ngươi, các ngươi nghĩ sao?"
Thân hình Dịch Thiên Mạc, Yết Mãnh, Tạp Ba run lên, lực lượng toàn thân giống như bị hút đi, sắc mặt lúc đen lúc trắng.
Dịch Thúy Bích, Yết Cát và Tạp Thác chính là tử huyệt của ba người, ngoài ra toàn bộ tộc nhân của Âm Mị tộc và Dực tộc đã bị khống chế, họ còn biết phải làm thế nào?
Thạch Nham giống như dã thú, ngửa mặt lên trời âm độc nhìn Ma đế Xích Diêm, hô hấp nặng nhọc.
Lâm Đạt bỏ mình, Tiêu Hàn Y bị luyện chết, Tuyết Long đảo rơi vào tay giặc, thế giới này thoáng cái đã đảo lộn, tương lai tươi đẹp của hắn cũng bị Ma đế Xích Diêm phá hủy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.