Chương 79: Dược hiệu cấp tốc
Lão Thi
03/03/2013
Nhìn hai người chạy ra ngoài, trong mắt Trần Vệ Quốc hiện lên một tia nghi hoặc. Nguyên bản đây là loại thuốc số 2 do cục An ninh quốc gia phát minh ra, chỉ có điều bọn họ vì sao lại bảo mình đem số 2 đổi thành số 1. Đây là loại thuốc mà không phải người như Triệu Thiết Trụ có khả năng tiếp xúc được. Còn về phần Lôi Tử, vì có quan hệ của ông nội, cho nên muốn có cũng không khó.
Triệu Thiết Trụ cảm thấy trong cơ thể mình có một luồng sức mạnh cuồn cuộn dâng lên không ngừng. Khi sức mạnh đạt đến cực hạn, các mạch máu làm công tác vận chuyển, nổi hẳn lên trên da của hắn. Còn Lôi Tử thì tốt hơn, nhưng cũng không ngừng chạy bộ, đem sức mạnh trong cơ thể hóa giải ra ngoài.
Tốc độ của Triệu Thiết Trụ càng lúc càng nhanh, bỏ xa Lôi Tử ở đằng sau. Kỳ thật, nếu chỉ là loại thuốc số 1 như Trần Vệ Quốc đã nói thì căn bản không đạt đến hiệu quả như vậy. Nhưng buổi tối trước đó một ngày, Triệu Thiết Trụ đã uống loại thuốc bổ mà Tào Tử Di đưa cho hắn. Và loại thuốc đó cũng khai thác sức mạnh tiềm tàng trong cơ thể, chẳng những kéo dài được lâu mà còn đạt đến sức mạnh cực hạn. Nguyên bản thuốc của Tào Tử Di rất nhẹ, tác dụng từ từ, sẽ không sinh ra áp lực nặng nề đối với thân thể Triệu Thiết Trụ. Nhưng dược phẩm số 1 này trong nháy mắt đã kích phát. Hai loại thuốc vừa tiếp xúc với nhau liền xảy ra biến hóa mà không phải ai cũng đoán trước được. Loại biến hóa này khiến cho sức mạnh của Triệu Thiết Trụ vốn đã dũng mãnh, nay lại càng dũng mãnh hơn, đến nỗi làm cho máu tươi chảy ra, rõ ràng là đã có mạch máu bị vỡ ra rồi.
Không ổn rồi! Triệu Thiết Trụ cảm thấy đầu của mình càng lúc càng đau, mơ hồ giống như say xe. Đây là do nhịp đập của trái tim bị đẩy nhanh đến cực hạn, khiến huyết áp của hắn tăng cao không biết bao nhiêu lần, rất nhanh bắt đầu khởi động các mạch máu tấn công suy nghĩ của Triệu Thiết Trụ. Nhưng Triệu Thiết Trụ cũng biết, giờ phút này hắn phải kiên trì chạy bộ. Như vậy mới có thể hóa giải được sức mạnh này. Nếu dừng lại thì sức mạnh này sẽ không có chỗ phát tiết, có thể khiến tim của hắn bị vỡ mà chết.
Trong lúc Triệu Thiết Trụ đang gắng sức chống đỡ thì bụng của hắn đột nhiên mơ hồ truyền đến một luồng khí ấm áp, trong nháy mắt luồng khí đó hóa giải luồng sức mạnh điên cuồng, hoang dã trong người hắn. Tuy rằng chỉ có một chút, nhưng lại giúp cho Triệu Thiết Trụ cảm thấy thoải mái hơn, tốc độ chạy cũng nhanh hơn. Lúc này tốc độ của Triệu Thiết Trụ căn bản là vô địch điền kinh thế giới cũng chưa chắc bằng được. Hắn như một trận gió, vù một tiếng, mọi người chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh mà thôi.
Cũng không biết chạy trong bao lâu, cỗ sức mạnh bùng nổ cuồng bạo trong người mới chậm rãi dừng lại, từ từ phân bổ ra các cơ trên người. Tuy rằng lúc này xương cốt toàn thân dường như muốn rơi rụng, nhưng Triệu Thiết Trụ vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh mênh mông trong cơ thể.
Lúc này sức mạnh của Triệu Thiết Trụ so với mấy ngày hôm trước gần như đã tăng gấp đôi. Nhưng đây chỉ là hiệu quả nhất thời của thuốc mà thôi. Không bao lâu sau, cỗ sức mạnh này sẽ từ từ tiêu tan đi, phân tán ra tất cả tế bào toàn thân, khiến cho tế bào trong cơ thể của Triệu Thiết Trụ tràn đầy hoạt tính.
Đợi cho tất cả mọi thứ bình ổn trở lại, Triệu Thiết Trụ nắm chặt bàn tay. Tuy sức mạnh lúc này so với vừa rồi có phần kém hơn, nhưng cũng tăng gấp năm lần so với mấy ngày hôm trước. Hơn nữa, cơ thể, làn da, xương cốt dường như tiến hóa hơn bình thường, đạt đến một tầng cao mới.
Rất khó tưởng tượng, trên thế giới lại có loại thuốc thần kỳ như vậy, có thể trong mười mấy phút ngắn ngủi khiến cho trình tự sinh mạng của một con người tiến thêm một bước nhỏ. Đừng coi thường một bước nhỏ này, nếu sinh mạng của nhân loại hiện tại là một hình thái vật chất thì Triệu Thiết Trụ đã hướng tới một hình thái ý thức bằng một bước chân. Tuy rằng bước chân này rất nhỏ, nhưng cũng là sự khởi đầu, cấp cho Triệu Thiết Trụ một điều kiện tốt đẹp sau này.
Về sau Triệu Thiết Trụ mới dần dần lý giải được điều đó. Chỉ có điều lúc này, Triệu Thiết Trụ ngoại trừ cảm thấy toàn thân có một nguồn sức mạnh to lớn, sức khỏe càng thêm tráng kiện, dẻo dai, xương cốt càng thêm chắc chắn thì chẳng còn điều gì khác.
Nhẹ nhàng đánh ra một quyền, Triệu Thiết Trụ nhếch miệng cười. Loại cảm giác này vô cùng tốt. Hiện tại, hắn có thể nắm chắc năm phần thắng Trần Đạo Lăng. Còn về phần lão nhân râu bạc kia, thì không sai biệt lắm trên dưới ba phần. Dù sao, lão già kia cũng không biết sống đã bao lâu. Bất kể là sức mạnh toàn thân, kỹ xảo đều trải qua thời gian tích tụ lâu dài, căn bản không phải là kẻ ít tuổi như Triệu Thiết Trụ có thể so sánh được. Chẳng lẽ nói hắn già sao? Dưới tình huống biến hóa của loại thuốc này, tuổi tác không thành vấn đề.
Cũng không biết qua bao lâu, Lôi Tử đã chạy đến phía sau Triệu Thiết Trụ.
- Anh Thiết Trụ, em cảm thấy sức mạnh của mình tăng hơn trước ít nhất ba phần. Hơn nữa, còn từ từ tăng lên nữa.
Lôi Tử vui sướng nói.
Triệu Thiết Trụ nghe xong, cảm thấy hơi nghi hoặc. Vì sao hai người cùng dùng một loại thuốc số 1, nhưng sao biên độ tăng trưởng của Lôi Tử lại thấp hơn so với mình. Theo đạo lý, thực lực càng thấp thì lần dùng thuốc đầu tiền, biên độ tăng trưởng phải càng cao mới đúng.
Triệu Thiết Trụ lúc này cũng không rõ ràng lắm chính mình là vì thuốc của Tào Tử Di hay là do thuốc số 1 mà khiến sức mạnh của hắn tăng lên năm phần.
- Anh Thiết Trụ, sao người anh lại chảy ra nhiều máu như vậy?
Lôi Tử chỉ vào người Triệu Thiết Trụ, kinh ngạc nói.
- Ha ha, không có gì. Đi, hai người chúng ta tìm một chỗ để rèn luyện?
- Được, đã lâu rồi không luyện tập chung với anh Thiết Trụ. Lần này phải để cho anh Thiết Trụ nhìn thấy sức mạnh tăng trưởng của em. Ha ha.
Lôi Tử cười to rồi hai người đi đến một sân huấn luyện của quân khu.
Lúc này trên sân huấn luyện cũng không có bao nhiêu người. Chỉ có một vài người đang luyện khí giới, nhìn hai người tiến vào cũng không có phản ứng gì.
Triệu Thiết Trụ và Lôi Tử đứng đối diện nhau, trên người đều bộc phát ý chí chiến đấu mãnh liệt.
- Lôi Tử, để cho tôi xem thủ đoạn của cậu như thế nào.
Triệu Thiết Trụ hét lên một tiếng, vung quyền.
- Được!
Lôi Tử hùng hồn đáp. Hai người bắt đầu tỷ thí với nhau. Một tiếng động xé gió, Triệu Thiết Trụ cũng không phát huy toàn lực. Thực lực của Lôi Tử cũng được xếp hàng trung của Hổ bảng. Nhưng cho dù thực lực được nâng cao, nhiều lắm thì cũng tăng được mấy bậc. Còn thực lực của Triệu Thiết Trụ vào hàng thứ tư thứ năm trong bảng Long. Sau khi khống chế sức mạnh, hai người duy trì thế lực chiến đấu ngang bằng nhau.
- A! Anh Thiết Trụ, sức mạnh của em tăng lên được bốn thành.
Lôi Tử đột nhiên kêu lên.
- Vậy sao? Không ngờ lại có thể tăng cường sức mạnh trong lúc đối luyện? Chỉ có điều, tại sao tôi lại không thấy có biến hóa nhỉ?
Triệu Thiết Trụ đánh nghiêm túc hơn, tăng cường lực đạo trên tay.
Lôi Tử cũng đề cao tốc độ, sức mạnh ngày càng tăng. Loại thuốc số 1 mà hắn dùng thuộc loại hàng khan hiếm trong nước, hiệu quả tất nhiên là phi phàm. Hơn nữa, hiệu quả của loại thuốc này sẽ phân tán ra khắp các cơ trong người. Sau mỗi lần chiến đấu đều có thể nguyên vẹn hấp thu dược liệu, đạt được mục đích tăng cường thực lực.
Hai người đối luyện không vượt quá mười phút. Lúc này, Lực quyền của Lôi Tử không ngờ lại tăng được gấp đôi. Nếu vẫn giữ được lực lượng như này thì Lôi Tử có thể được xếp vào hàng Long bảng? Triệu Thiết Trụ muốn nhìn thấy rốt cuộc cực hạn của Lôi Tử là bao nhiêu, nên lực trên tay cũng nương theo sức mạnh của Lôi Tử mà tăng dần lên.
Cuối cùng, sức mạnh của Lôi Tử không ngờ đạt bằng năm thành của Triệu Thiết Trụ. Đây là sức mạnh của một cao thủ trong Long bảng. Khi đạt đến mức này thì sức mạnh của Lôi Tử mới dần dần ngưng lại.
- Không đánh nữa, không đánh nữa. Lần nào cũng không có biện pháp khiến anh phải xuất lực toàn lực.
Lôi Tử hô to một tiếng, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười. Triệu Thiết Trụ ngừng tay hỏi:
- Tăng trưởng bao nhiêu?
- Tăng lên ba lần!
Lôi Tử cười toe toét.
- Rất tốt, chờ cho cậu luyện được kỹ xảo thành thục thì năm năm sau có thể khiêu chiến cao thủ Long bảng rồi.
Triệu Thiết Trụ gật đầu khen ngợi. Hai người cùng nhau rời khỏi sân huấn luyện.
Hai người rời đi, để lại một đám người đang trợn mắt há hốc mồm.
- Hai người vừa rồi là ai vậy? Quá biến thái mà!
Một người đang luyện tập nói.
- Đúng vậy! Theo tôi đoán, chúng ta ngay cả một quyền của bọn họ của không chịu nổi.
Một người khác tiếp lời.
Nhất thời một trận nghị luận rôm rả diễn ra.
Hai người Triệu Thiết Trụ căn bản cũng không nghĩ đến hai người chỉ đơn giản đối luyện với nhau một chút lại gây ra một trận xôn xao như vậy. Sau khi trở lại thư phòng của Trần Vệ Quốc, Trần Vệ Quốc nhìn hai người chảy mồ hôi nhễ nhại, hỏi:
- Hiệu quả thế nào.
- Thật sự tốt lắm! Ông ngoại, sức mạnh của cháu tăng gấp ba lần trước.
Lôi Tử cười nói.
Triệu Thiết Trụ gật đầu.
- Được rồi, Thiết Trụ, tôi có nhiệm vụ này giao cho cậu.
Nói xong, từ trong ngăn kéo Trần Vệ Quốc lấy ra một phong thư đưa cho Triệu Thiết Trụ.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)
Triệu Thiết Trụ cảm thấy trong cơ thể mình có một luồng sức mạnh cuồn cuộn dâng lên không ngừng. Khi sức mạnh đạt đến cực hạn, các mạch máu làm công tác vận chuyển, nổi hẳn lên trên da của hắn. Còn Lôi Tử thì tốt hơn, nhưng cũng không ngừng chạy bộ, đem sức mạnh trong cơ thể hóa giải ra ngoài.
Tốc độ của Triệu Thiết Trụ càng lúc càng nhanh, bỏ xa Lôi Tử ở đằng sau. Kỳ thật, nếu chỉ là loại thuốc số 1 như Trần Vệ Quốc đã nói thì căn bản không đạt đến hiệu quả như vậy. Nhưng buổi tối trước đó một ngày, Triệu Thiết Trụ đã uống loại thuốc bổ mà Tào Tử Di đưa cho hắn. Và loại thuốc đó cũng khai thác sức mạnh tiềm tàng trong cơ thể, chẳng những kéo dài được lâu mà còn đạt đến sức mạnh cực hạn. Nguyên bản thuốc của Tào Tử Di rất nhẹ, tác dụng từ từ, sẽ không sinh ra áp lực nặng nề đối với thân thể Triệu Thiết Trụ. Nhưng dược phẩm số 1 này trong nháy mắt đã kích phát. Hai loại thuốc vừa tiếp xúc với nhau liền xảy ra biến hóa mà không phải ai cũng đoán trước được. Loại biến hóa này khiến cho sức mạnh của Triệu Thiết Trụ vốn đã dũng mãnh, nay lại càng dũng mãnh hơn, đến nỗi làm cho máu tươi chảy ra, rõ ràng là đã có mạch máu bị vỡ ra rồi.
Không ổn rồi! Triệu Thiết Trụ cảm thấy đầu của mình càng lúc càng đau, mơ hồ giống như say xe. Đây là do nhịp đập của trái tim bị đẩy nhanh đến cực hạn, khiến huyết áp của hắn tăng cao không biết bao nhiêu lần, rất nhanh bắt đầu khởi động các mạch máu tấn công suy nghĩ của Triệu Thiết Trụ. Nhưng Triệu Thiết Trụ cũng biết, giờ phút này hắn phải kiên trì chạy bộ. Như vậy mới có thể hóa giải được sức mạnh này. Nếu dừng lại thì sức mạnh này sẽ không có chỗ phát tiết, có thể khiến tim của hắn bị vỡ mà chết.
Trong lúc Triệu Thiết Trụ đang gắng sức chống đỡ thì bụng của hắn đột nhiên mơ hồ truyền đến một luồng khí ấm áp, trong nháy mắt luồng khí đó hóa giải luồng sức mạnh điên cuồng, hoang dã trong người hắn. Tuy rằng chỉ có một chút, nhưng lại giúp cho Triệu Thiết Trụ cảm thấy thoải mái hơn, tốc độ chạy cũng nhanh hơn. Lúc này tốc độ của Triệu Thiết Trụ căn bản là vô địch điền kinh thế giới cũng chưa chắc bằng được. Hắn như một trận gió, vù một tiếng, mọi người chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh mà thôi.
Cũng không biết chạy trong bao lâu, cỗ sức mạnh bùng nổ cuồng bạo trong người mới chậm rãi dừng lại, từ từ phân bổ ra các cơ trên người. Tuy rằng lúc này xương cốt toàn thân dường như muốn rơi rụng, nhưng Triệu Thiết Trụ vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh mênh mông trong cơ thể.
Lúc này sức mạnh của Triệu Thiết Trụ so với mấy ngày hôm trước gần như đã tăng gấp đôi. Nhưng đây chỉ là hiệu quả nhất thời của thuốc mà thôi. Không bao lâu sau, cỗ sức mạnh này sẽ từ từ tiêu tan đi, phân tán ra tất cả tế bào toàn thân, khiến cho tế bào trong cơ thể của Triệu Thiết Trụ tràn đầy hoạt tính.
Đợi cho tất cả mọi thứ bình ổn trở lại, Triệu Thiết Trụ nắm chặt bàn tay. Tuy sức mạnh lúc này so với vừa rồi có phần kém hơn, nhưng cũng tăng gấp năm lần so với mấy ngày hôm trước. Hơn nữa, cơ thể, làn da, xương cốt dường như tiến hóa hơn bình thường, đạt đến một tầng cao mới.
Rất khó tưởng tượng, trên thế giới lại có loại thuốc thần kỳ như vậy, có thể trong mười mấy phút ngắn ngủi khiến cho trình tự sinh mạng của một con người tiến thêm một bước nhỏ. Đừng coi thường một bước nhỏ này, nếu sinh mạng của nhân loại hiện tại là một hình thái vật chất thì Triệu Thiết Trụ đã hướng tới một hình thái ý thức bằng một bước chân. Tuy rằng bước chân này rất nhỏ, nhưng cũng là sự khởi đầu, cấp cho Triệu Thiết Trụ một điều kiện tốt đẹp sau này.
Về sau Triệu Thiết Trụ mới dần dần lý giải được điều đó. Chỉ có điều lúc này, Triệu Thiết Trụ ngoại trừ cảm thấy toàn thân có một nguồn sức mạnh to lớn, sức khỏe càng thêm tráng kiện, dẻo dai, xương cốt càng thêm chắc chắn thì chẳng còn điều gì khác.
Nhẹ nhàng đánh ra một quyền, Triệu Thiết Trụ nhếch miệng cười. Loại cảm giác này vô cùng tốt. Hiện tại, hắn có thể nắm chắc năm phần thắng Trần Đạo Lăng. Còn về phần lão nhân râu bạc kia, thì không sai biệt lắm trên dưới ba phần. Dù sao, lão già kia cũng không biết sống đã bao lâu. Bất kể là sức mạnh toàn thân, kỹ xảo đều trải qua thời gian tích tụ lâu dài, căn bản không phải là kẻ ít tuổi như Triệu Thiết Trụ có thể so sánh được. Chẳng lẽ nói hắn già sao? Dưới tình huống biến hóa của loại thuốc này, tuổi tác không thành vấn đề.
Cũng không biết qua bao lâu, Lôi Tử đã chạy đến phía sau Triệu Thiết Trụ.
- Anh Thiết Trụ, em cảm thấy sức mạnh của mình tăng hơn trước ít nhất ba phần. Hơn nữa, còn từ từ tăng lên nữa.
Lôi Tử vui sướng nói.
Triệu Thiết Trụ nghe xong, cảm thấy hơi nghi hoặc. Vì sao hai người cùng dùng một loại thuốc số 1, nhưng sao biên độ tăng trưởng của Lôi Tử lại thấp hơn so với mình. Theo đạo lý, thực lực càng thấp thì lần dùng thuốc đầu tiền, biên độ tăng trưởng phải càng cao mới đúng.
Triệu Thiết Trụ lúc này cũng không rõ ràng lắm chính mình là vì thuốc của Tào Tử Di hay là do thuốc số 1 mà khiến sức mạnh của hắn tăng lên năm phần.
- Anh Thiết Trụ, sao người anh lại chảy ra nhiều máu như vậy?
Lôi Tử chỉ vào người Triệu Thiết Trụ, kinh ngạc nói.
- Ha ha, không có gì. Đi, hai người chúng ta tìm một chỗ để rèn luyện?
- Được, đã lâu rồi không luyện tập chung với anh Thiết Trụ. Lần này phải để cho anh Thiết Trụ nhìn thấy sức mạnh tăng trưởng của em. Ha ha.
Lôi Tử cười to rồi hai người đi đến một sân huấn luyện của quân khu.
Lúc này trên sân huấn luyện cũng không có bao nhiêu người. Chỉ có một vài người đang luyện khí giới, nhìn hai người tiến vào cũng không có phản ứng gì.
Triệu Thiết Trụ và Lôi Tử đứng đối diện nhau, trên người đều bộc phát ý chí chiến đấu mãnh liệt.
- Lôi Tử, để cho tôi xem thủ đoạn của cậu như thế nào.
Triệu Thiết Trụ hét lên một tiếng, vung quyền.
- Được!
Lôi Tử hùng hồn đáp. Hai người bắt đầu tỷ thí với nhau. Một tiếng động xé gió, Triệu Thiết Trụ cũng không phát huy toàn lực. Thực lực của Lôi Tử cũng được xếp hàng trung của Hổ bảng. Nhưng cho dù thực lực được nâng cao, nhiều lắm thì cũng tăng được mấy bậc. Còn thực lực của Triệu Thiết Trụ vào hàng thứ tư thứ năm trong bảng Long. Sau khi khống chế sức mạnh, hai người duy trì thế lực chiến đấu ngang bằng nhau.
- A! Anh Thiết Trụ, sức mạnh của em tăng lên được bốn thành.
Lôi Tử đột nhiên kêu lên.
- Vậy sao? Không ngờ lại có thể tăng cường sức mạnh trong lúc đối luyện? Chỉ có điều, tại sao tôi lại không thấy có biến hóa nhỉ?
Triệu Thiết Trụ đánh nghiêm túc hơn, tăng cường lực đạo trên tay.
Lôi Tử cũng đề cao tốc độ, sức mạnh ngày càng tăng. Loại thuốc số 1 mà hắn dùng thuộc loại hàng khan hiếm trong nước, hiệu quả tất nhiên là phi phàm. Hơn nữa, hiệu quả của loại thuốc này sẽ phân tán ra khắp các cơ trong người. Sau mỗi lần chiến đấu đều có thể nguyên vẹn hấp thu dược liệu, đạt được mục đích tăng cường thực lực.
Hai người đối luyện không vượt quá mười phút. Lúc này, Lực quyền của Lôi Tử không ngờ lại tăng được gấp đôi. Nếu vẫn giữ được lực lượng như này thì Lôi Tử có thể được xếp vào hàng Long bảng? Triệu Thiết Trụ muốn nhìn thấy rốt cuộc cực hạn của Lôi Tử là bao nhiêu, nên lực trên tay cũng nương theo sức mạnh của Lôi Tử mà tăng dần lên.
Cuối cùng, sức mạnh của Lôi Tử không ngờ đạt bằng năm thành của Triệu Thiết Trụ. Đây là sức mạnh của một cao thủ trong Long bảng. Khi đạt đến mức này thì sức mạnh của Lôi Tử mới dần dần ngưng lại.
- Không đánh nữa, không đánh nữa. Lần nào cũng không có biện pháp khiến anh phải xuất lực toàn lực.
Lôi Tử hô to một tiếng, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười. Triệu Thiết Trụ ngừng tay hỏi:
- Tăng trưởng bao nhiêu?
- Tăng lên ba lần!
Lôi Tử cười toe toét.
- Rất tốt, chờ cho cậu luyện được kỹ xảo thành thục thì năm năm sau có thể khiêu chiến cao thủ Long bảng rồi.
Triệu Thiết Trụ gật đầu khen ngợi. Hai người cùng nhau rời khỏi sân huấn luyện.
Hai người rời đi, để lại một đám người đang trợn mắt há hốc mồm.
- Hai người vừa rồi là ai vậy? Quá biến thái mà!
Một người đang luyện tập nói.
- Đúng vậy! Theo tôi đoán, chúng ta ngay cả một quyền của bọn họ của không chịu nổi.
Một người khác tiếp lời.
Nhất thời một trận nghị luận rôm rả diễn ra.
Hai người Triệu Thiết Trụ căn bản cũng không nghĩ đến hai người chỉ đơn giản đối luyện với nhau một chút lại gây ra một trận xôn xao như vậy. Sau khi trở lại thư phòng của Trần Vệ Quốc, Trần Vệ Quốc nhìn hai người chảy mồ hôi nhễ nhại, hỏi:
- Hiệu quả thế nào.
- Thật sự tốt lắm! Ông ngoại, sức mạnh của cháu tăng gấp ba lần trước.
Lôi Tử cười nói.
Triệu Thiết Trụ gật đầu.
- Được rồi, Thiết Trụ, tôi có nhiệm vụ này giao cho cậu.
Nói xong, từ trong ngăn kéo Trần Vệ Quốc lấy ra một phong thư đưa cho Triệu Thiết Trụ.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.