Chương 90: Không cẩn thận va phải
Lão Thi
03/03/2013
Một người băng bó mặt mũi đi vào.
- Ái nha, đây chẳng phải là tên rác rưởi đó sao? Trên mặt nở hoa rồi phải không?
Thiết Trụ cười nói.
- Mẹ kiếp, dám chơi lão tử!
Hắc ca nhìn thấy Triệu Thiết Trụ, máu nóng nổi lên, nhưng đảo mắt nhìn thấy Ngô Thiến, liền nở một nụ cười đầy dâm đãng nói:
- Lão tử cho chúng mày phát rồ mới được, hôm nay trước mặt chúng mày lão tử sẽ chơi con đàn bà này.
Nói xong rồi nhìn Lý ca một cái, Lý ca gật đầu, rồi đóng cửa lại, lúc này cô cảnh sát xinh đẹp có chút khiếp sợ, đây chẳng phải là muốn diễn cảnh nóng trực tiếp ở nơi này sao?
- Anh!! Anh muốn làm gì, đây là cục cảnh sát đấy!
Ngô Thiến có chút hoảng sợ.
- Ha ha, tao đương nhiên muốn làm, cô em hỏi thật đúng. Đây là cục cảnh sát không sai, nhưng quên nói cho cô em biết, anh trai tao là đại đội trưởng, chỗ này thuộc quyền anh ấy quản lý, đợi anh đây cho cô em sung sướng một trận, rồi sẽ báo mối thù vừa rồi. Ha ha ha.
Hắc ca nhìn đám người Triệu Thiết Trụ một cái, rồi lại tiếp một trận cười điên cuồng.
- Muốn chết.
Triệu Thiết Trụ khinh thường hừ một tiếng, vung mạnh tay, chiếc còng trên tay gãy ra, khi mọi người vẫn còn chưa phản ứng gì, trong giây lát đã xông đến trước mặt Hắc ca, giáng một cái tát mạnh vào mặt Hắc ca, một tiếng bốp vang lên, Cáp Mô và Thiết Thủ cũng nhanh chóng bẻ gãy còng trên tay, âm thanh keng keng khiến cho tất cả mọi người có mặt chấn động, còng tay cũng có thể bẻ gãy được sao?
Phạm Kiến cũng muốn học đòi theo, tiếc là mặc dù hắn to béo nhất nhưng sức lực lại quá tầm thường, không đến được cấp bậc của đám yêu nghiệt này, nhìn vẻ mặt đỏ bừng cố gắng bẻ còng giống như đang bị táo bón, nhưng chiếc còng tay vẫn không hề có sứt mẻ gì.
- Đúng là.
Cáp Mô thở dài, giơ tay nắm vào chiếc còng tay kéo một cái, chiếc còng tay liền gãy vụn.
- Các người thật to gan, dám công kích cả cơ quan chính phủ.
Lý ca trong lúc kinh ngạc vẫn không quên đe mọi người.
- Hừ
Triệu Thiết Trụ hừ lạnh một tiếng, bước lên trước, túm vào cổ Lý ca, Lý ca dường như bị chiếc kìm sắt kẹp chặt vào cổ vậy, khuôn mặt đỏ bừng, hai tay ra sức nắm lấy tay của Triệu Thiết Trụ.
- Đồ rác rưởi.
Triệu Thiết Trụ ném gã sang một bên, quay đầu nhìn cô em cảnh sát xinh đẹp, lúc này khuôn mặt của cô cảnh sát xinh đẹp đầy kinh ngạc, cảm thấy vô cùng lo lắng, tim đập càng rộn ràng hơn.
Chậc chậc.
Triệu Thiết Trụ một tay nâng cằm của Quách Đình Đình, nhìn chằm chằm vào mặt:
- Tối nay có thời gian không, cùng đi uống một ly nhé!
- Cái này... Cái này...
Chân tay Quách Đình Đình có chút luống cuống, có điều trong lúc lo lắng, trong lòng cũng thấy có chút hưng phấn nào đó, một cảm giác được tán tỉnh khiến cô em thấy hứng thú, dưới người dường như có chút ẩm thấp và nhớt nhớt rồi.
- Xem điệu bộ lẳng lơ của cô kìa!
Triệu Thiết Trụ cười lớn một tiếng, Quách Đình Đình xấu hổ liếc Triệu Thiết Trụ một cái.
Lý ca nhanh chóng đứng lên, mở cửa phòng thẩm vấn ra, gọi một tiếng, tay cầm súng chỉ thẳng vào người Triệu Thiết Trụ.
- Dám đánh cảnh sát, lần này không cho các ngươi ngồi tù, ta không phải họ Lý.
- Sao lại luôn có người coi rẻ cái họ của mình thế nhỉ.
Triệu Thiết Trụ lắc lắc đầu.
Không lâu sau, ngoài phòng thẩm vấn chạy đến rất nhiều người, nổi bật nhất là một người tuổi trung niên trông rất nghiêm nghị đi đến.
- Có chuyện gì vậy, tiểu Lý, sao thế?
Người trung niên mở miệng hỏi.
- Cục trưởng Tôn, những tên phạm tội này đang muốn làm càn!
Lý ca chỉ vào đám người Triệu Thiết Trụ.
- Bắt lại.
Vẻ mặt người trung niên không thay đổi.
Triệu Thiết Trụ thở dài, thò tay vào trong ngực lấy ra một tời giấy chứng nhận rồi đưa cho người trung niên kia.
Người trung niên cầm lấy tờ giấy chứng nhận đó, xem qua, khuôn mặt bỗng ngây dại ra, cái này.... Trên tờ giấy chứng nhận này có vẽ hình đồ Long hành, cái này có ý nghĩa gì, hắn không hiểu lắm, nhưng trên tờ giấy chứng nhận đó viết quân hàm đại tá, khiến hắn hoàn toàn cảm thấy trấn động.
Cái người trước mặt này không ngờ lại là một đại tá. Lại còn là đại tá của quân khu FJ.
Quân khu FJ trực tiếp bao trùm toàn bộ tỉnh FJ và một số tỉnh xung quanh, thành phố này cách FJ mới có vài tiếng ngồi xe, đương nhiên là thuộc tỉnh FJ rồi, tiếng tăm của quân khu FJ thì những ai ở tỉnh FJ không ai là không từng nghe thấy.
Cấp bậc đại tá của Triệu Thiết Trụ có được vô cùng đơn giản, phàm là người gia nhập vào biên chế của đội hành động đặc biệt thuộc cục an ninh quốc gia, đều được cấp quân hàm hoặc thân phận. Quân hàm của Triệu Thiết Trụ được đích thân Trần Vệ Quốc phê chuẩn cho hắn, nhưng đây chỉ là một vị đại tá hữu danh vô thực, trong tay không có lính, một đại tá mà không có một lính nào, thì cũng không bằng một thượng tá trong tay có nhiều lính, ở trong quân đội thì ngang chức, nhưng cục trưởng Tôn lại không hề biết trong tay Triệu Thiết Trụ có linh hay không, một cấp bậc đại tá đến những nơi như này tương đương với một vị thị trưởng tới thị sát vậy, không cần hoài nghi tờ giấy chứng nhận này là thật hay giả, tất nhiên cục trưởng Tôn có cách để phân biệt thật giả, nhưng trên tờ giấy chứng nhận đại tá còn có thêm một hình rồng nữa, đây không biết là cái gì nữa? Cục trưởng Tôn không biết, nhưng cũng đoán rằng chắc chắn có gì đó hơn những vị đại tá bình thường.
- Xin chào thủ trưởng.
Cục trưởng Tôn hành lễ, cung kính hai tay cầm tờ giấy chứng nhận đưa cho Triệu Thiết Trụ.
- Thành phố XX của các đồng chí rất tốt, tôi vừa mới đến được một ngày đã bị cảnh sát bắt rồi.
Triệu Thiết Trụ gật gật đầu, cục trưởng Tôn kia hoảng hốt chảy hết cả mồ hôi, Lý ca lúc đó cũng đã đờ cả người, hắn cuống quýt nói:
- Cục trưởng Tôn, bọn họ vừa rồi ...Đánh người, em chỉ làm theo pháp luật mà thôi.
Thuộc hạ của mình có phẩm hạnh thế nào, cục trưởng Tôn là người biết rõ nhất, nhưng dù có nói thế nào, đã theo mình vào cái nghề này, thì bản thân mình cũng nên tỏ ra là một người lãnh đạo chứ, cục trưởng Tôn nói:
- Chuyện này, thủ trưởng, chuyện này có phải là có hiểu lầm gì không?
- Ố?
Triệu Thiết Trụ nhìn chằm chằm cục trưởng Tôn, khi thấy sắc mặt cục trưởng Tôn có chút hoảng hốt, Triệu Thiết Trụ mới chậm rãi mở miệng nói:
- Anh xác định muốn bảo vệ hắn?
- ... Người đâu, thu súng của Lý Đạo lại, bắt giam.
Sắc mặt cục trưởng Tôn khó coi, còn Lý ca, sắc mặt cũng trắng bệch, bị đồng sự bắt giữ.
- Còn tên này nữa.
Phạm Kiến đá một cái vào Hắc ca đang nằm trên đất giả vờ chết. Hắc ca kêu thét lên một tiếng, không thể giả vờ chết được nữa.
- Cục cảnh sát của các anh thật tốt, mấy quản lý đô thị mà cũng có thể ra oai tác quái như vậy.
Triệu Thiết Trụ nhìn Hắc ca một cái, mặt Hắc ca được vải băng bó che khuất một phần, nhưng vẫn không dấu được sự hoảng sợ.
- Tên này cũng dẫn đi.
Cục trưởng Tôn ra lệnh nói.
- Việc ngày hôm nay, là sai lầm trong công tác của chúng tôi, mong thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này.
Sắc mặt Cục trưởng Tôn nghiêm túc nhìn Triệu Thiết Trụ nói.
Triệu Thiết Trụ không quan tâm gật gật đầu, dù sao loại tiểu nhân vật giống như Lý Đạo, nếu thực sự tính toán, gã còn chưa đủ tư cách để hắn so bì, chỉ là hôm nay muốn để cho Phạm Kiến có chút oai phong trước mặt Ngô Thiến thôi, ồ, mà dường như bản thân mình đã hoành tráng hơn cậu ấy rồi. Triệu Thiết Trụ ra vẻ bất đắc dĩ, ở vị trí nào đi chăng nữa, anh đây cũng oai phong nhất, ài.
Ngô Thiến lúc này đang đứng bên cạnh Phạm Kiến, thấy một người thường ngày luôn to ra cao hơn thường nhân, bây giờ lại đi theo Triệu Thiết Trụ giống như một đứa cháu ngoan ngoãn, trong lòng cô cảm thấy rất rung động, những người này, rốt cuộc là có thân phận thế nào? Rồi nhìn Phạm Kiến một cái, lại cảm thấy buồn cười, cái tên mật này, thật có ý tứ.
- Tất cả về vị trí công tác đi.
Cục trưởng Tôn lệnh cho các cảnh sát đang vây quanh giải tán, Triệu Thiết Trụ dẫn theo đám người rời khỏi phòng thẩm vấn, Quách Đình Đình đi trước phía trước Triệu Thiết Trụ, đột nhiên, cúi người xuống, dường như dây giày bị tuột, đôi mông căng tròn kia được chiếc váy quây lấy đầy tròn trịa và căng tròn, bên trong dường như có một dường dọc bên trong, cũng không biết đó là cái gì nữa.
Vốn dĩ Triệu Thiết Trụ đi phía sau Quách Đình Đình, Quách Đình Đình đột nhiên cúi người xuống, Triệu Thiết Trụ cũng không cẩn thận mà va vào cái mông căng tròn đó, lúc này cái mông của Quách Đình Đình nằm đối diện Triệu Thiết Trụ, cú va này khiến Triệu Thiết Trụ như được giải tỏa tâm hoa!
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)
- Ái nha, đây chẳng phải là tên rác rưởi đó sao? Trên mặt nở hoa rồi phải không?
Thiết Trụ cười nói.
- Mẹ kiếp, dám chơi lão tử!
Hắc ca nhìn thấy Triệu Thiết Trụ, máu nóng nổi lên, nhưng đảo mắt nhìn thấy Ngô Thiến, liền nở một nụ cười đầy dâm đãng nói:
- Lão tử cho chúng mày phát rồ mới được, hôm nay trước mặt chúng mày lão tử sẽ chơi con đàn bà này.
Nói xong rồi nhìn Lý ca một cái, Lý ca gật đầu, rồi đóng cửa lại, lúc này cô cảnh sát xinh đẹp có chút khiếp sợ, đây chẳng phải là muốn diễn cảnh nóng trực tiếp ở nơi này sao?
- Anh!! Anh muốn làm gì, đây là cục cảnh sát đấy!
Ngô Thiến có chút hoảng sợ.
- Ha ha, tao đương nhiên muốn làm, cô em hỏi thật đúng. Đây là cục cảnh sát không sai, nhưng quên nói cho cô em biết, anh trai tao là đại đội trưởng, chỗ này thuộc quyền anh ấy quản lý, đợi anh đây cho cô em sung sướng một trận, rồi sẽ báo mối thù vừa rồi. Ha ha ha.
Hắc ca nhìn đám người Triệu Thiết Trụ một cái, rồi lại tiếp một trận cười điên cuồng.
- Muốn chết.
Triệu Thiết Trụ khinh thường hừ một tiếng, vung mạnh tay, chiếc còng trên tay gãy ra, khi mọi người vẫn còn chưa phản ứng gì, trong giây lát đã xông đến trước mặt Hắc ca, giáng một cái tát mạnh vào mặt Hắc ca, một tiếng bốp vang lên, Cáp Mô và Thiết Thủ cũng nhanh chóng bẻ gãy còng trên tay, âm thanh keng keng khiến cho tất cả mọi người có mặt chấn động, còng tay cũng có thể bẻ gãy được sao?
Phạm Kiến cũng muốn học đòi theo, tiếc là mặc dù hắn to béo nhất nhưng sức lực lại quá tầm thường, không đến được cấp bậc của đám yêu nghiệt này, nhìn vẻ mặt đỏ bừng cố gắng bẻ còng giống như đang bị táo bón, nhưng chiếc còng tay vẫn không hề có sứt mẻ gì.
- Đúng là.
Cáp Mô thở dài, giơ tay nắm vào chiếc còng tay kéo một cái, chiếc còng tay liền gãy vụn.
- Các người thật to gan, dám công kích cả cơ quan chính phủ.
Lý ca trong lúc kinh ngạc vẫn không quên đe mọi người.
- Hừ
Triệu Thiết Trụ hừ lạnh một tiếng, bước lên trước, túm vào cổ Lý ca, Lý ca dường như bị chiếc kìm sắt kẹp chặt vào cổ vậy, khuôn mặt đỏ bừng, hai tay ra sức nắm lấy tay của Triệu Thiết Trụ.
- Đồ rác rưởi.
Triệu Thiết Trụ ném gã sang một bên, quay đầu nhìn cô em cảnh sát xinh đẹp, lúc này khuôn mặt của cô cảnh sát xinh đẹp đầy kinh ngạc, cảm thấy vô cùng lo lắng, tim đập càng rộn ràng hơn.
Chậc chậc.
Triệu Thiết Trụ một tay nâng cằm của Quách Đình Đình, nhìn chằm chằm vào mặt:
- Tối nay có thời gian không, cùng đi uống một ly nhé!
- Cái này... Cái này...
Chân tay Quách Đình Đình có chút luống cuống, có điều trong lúc lo lắng, trong lòng cũng thấy có chút hưng phấn nào đó, một cảm giác được tán tỉnh khiến cô em thấy hứng thú, dưới người dường như có chút ẩm thấp và nhớt nhớt rồi.
- Xem điệu bộ lẳng lơ của cô kìa!
Triệu Thiết Trụ cười lớn một tiếng, Quách Đình Đình xấu hổ liếc Triệu Thiết Trụ một cái.
Lý ca nhanh chóng đứng lên, mở cửa phòng thẩm vấn ra, gọi một tiếng, tay cầm súng chỉ thẳng vào người Triệu Thiết Trụ.
- Dám đánh cảnh sát, lần này không cho các ngươi ngồi tù, ta không phải họ Lý.
- Sao lại luôn có người coi rẻ cái họ của mình thế nhỉ.
Triệu Thiết Trụ lắc lắc đầu.
Không lâu sau, ngoài phòng thẩm vấn chạy đến rất nhiều người, nổi bật nhất là một người tuổi trung niên trông rất nghiêm nghị đi đến.
- Có chuyện gì vậy, tiểu Lý, sao thế?
Người trung niên mở miệng hỏi.
- Cục trưởng Tôn, những tên phạm tội này đang muốn làm càn!
Lý ca chỉ vào đám người Triệu Thiết Trụ.
- Bắt lại.
Vẻ mặt người trung niên không thay đổi.
Triệu Thiết Trụ thở dài, thò tay vào trong ngực lấy ra một tời giấy chứng nhận rồi đưa cho người trung niên kia.
Người trung niên cầm lấy tờ giấy chứng nhận đó, xem qua, khuôn mặt bỗng ngây dại ra, cái này.... Trên tờ giấy chứng nhận này có vẽ hình đồ Long hành, cái này có ý nghĩa gì, hắn không hiểu lắm, nhưng trên tờ giấy chứng nhận đó viết quân hàm đại tá, khiến hắn hoàn toàn cảm thấy trấn động.
Cái người trước mặt này không ngờ lại là một đại tá. Lại còn là đại tá của quân khu FJ.
Quân khu FJ trực tiếp bao trùm toàn bộ tỉnh FJ và một số tỉnh xung quanh, thành phố này cách FJ mới có vài tiếng ngồi xe, đương nhiên là thuộc tỉnh FJ rồi, tiếng tăm của quân khu FJ thì những ai ở tỉnh FJ không ai là không từng nghe thấy.
Cấp bậc đại tá của Triệu Thiết Trụ có được vô cùng đơn giản, phàm là người gia nhập vào biên chế của đội hành động đặc biệt thuộc cục an ninh quốc gia, đều được cấp quân hàm hoặc thân phận. Quân hàm của Triệu Thiết Trụ được đích thân Trần Vệ Quốc phê chuẩn cho hắn, nhưng đây chỉ là một vị đại tá hữu danh vô thực, trong tay không có lính, một đại tá mà không có một lính nào, thì cũng không bằng một thượng tá trong tay có nhiều lính, ở trong quân đội thì ngang chức, nhưng cục trưởng Tôn lại không hề biết trong tay Triệu Thiết Trụ có linh hay không, một cấp bậc đại tá đến những nơi như này tương đương với một vị thị trưởng tới thị sát vậy, không cần hoài nghi tờ giấy chứng nhận này là thật hay giả, tất nhiên cục trưởng Tôn có cách để phân biệt thật giả, nhưng trên tờ giấy chứng nhận đại tá còn có thêm một hình rồng nữa, đây không biết là cái gì nữa? Cục trưởng Tôn không biết, nhưng cũng đoán rằng chắc chắn có gì đó hơn những vị đại tá bình thường.
- Xin chào thủ trưởng.
Cục trưởng Tôn hành lễ, cung kính hai tay cầm tờ giấy chứng nhận đưa cho Triệu Thiết Trụ.
- Thành phố XX của các đồng chí rất tốt, tôi vừa mới đến được một ngày đã bị cảnh sát bắt rồi.
Triệu Thiết Trụ gật gật đầu, cục trưởng Tôn kia hoảng hốt chảy hết cả mồ hôi, Lý ca lúc đó cũng đã đờ cả người, hắn cuống quýt nói:
- Cục trưởng Tôn, bọn họ vừa rồi ...Đánh người, em chỉ làm theo pháp luật mà thôi.
Thuộc hạ của mình có phẩm hạnh thế nào, cục trưởng Tôn là người biết rõ nhất, nhưng dù có nói thế nào, đã theo mình vào cái nghề này, thì bản thân mình cũng nên tỏ ra là một người lãnh đạo chứ, cục trưởng Tôn nói:
- Chuyện này, thủ trưởng, chuyện này có phải là có hiểu lầm gì không?
- Ố?
Triệu Thiết Trụ nhìn chằm chằm cục trưởng Tôn, khi thấy sắc mặt cục trưởng Tôn có chút hoảng hốt, Triệu Thiết Trụ mới chậm rãi mở miệng nói:
- Anh xác định muốn bảo vệ hắn?
- ... Người đâu, thu súng của Lý Đạo lại, bắt giam.
Sắc mặt cục trưởng Tôn khó coi, còn Lý ca, sắc mặt cũng trắng bệch, bị đồng sự bắt giữ.
- Còn tên này nữa.
Phạm Kiến đá một cái vào Hắc ca đang nằm trên đất giả vờ chết. Hắc ca kêu thét lên một tiếng, không thể giả vờ chết được nữa.
- Cục cảnh sát của các anh thật tốt, mấy quản lý đô thị mà cũng có thể ra oai tác quái như vậy.
Triệu Thiết Trụ nhìn Hắc ca một cái, mặt Hắc ca được vải băng bó che khuất một phần, nhưng vẫn không dấu được sự hoảng sợ.
- Tên này cũng dẫn đi.
Cục trưởng Tôn ra lệnh nói.
- Việc ngày hôm nay, là sai lầm trong công tác của chúng tôi, mong thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này.
Sắc mặt Cục trưởng Tôn nghiêm túc nhìn Triệu Thiết Trụ nói.
Triệu Thiết Trụ không quan tâm gật gật đầu, dù sao loại tiểu nhân vật giống như Lý Đạo, nếu thực sự tính toán, gã còn chưa đủ tư cách để hắn so bì, chỉ là hôm nay muốn để cho Phạm Kiến có chút oai phong trước mặt Ngô Thiến thôi, ồ, mà dường như bản thân mình đã hoành tráng hơn cậu ấy rồi. Triệu Thiết Trụ ra vẻ bất đắc dĩ, ở vị trí nào đi chăng nữa, anh đây cũng oai phong nhất, ài.
Ngô Thiến lúc này đang đứng bên cạnh Phạm Kiến, thấy một người thường ngày luôn to ra cao hơn thường nhân, bây giờ lại đi theo Triệu Thiết Trụ giống như một đứa cháu ngoan ngoãn, trong lòng cô cảm thấy rất rung động, những người này, rốt cuộc là có thân phận thế nào? Rồi nhìn Phạm Kiến một cái, lại cảm thấy buồn cười, cái tên mật này, thật có ý tứ.
- Tất cả về vị trí công tác đi.
Cục trưởng Tôn lệnh cho các cảnh sát đang vây quanh giải tán, Triệu Thiết Trụ dẫn theo đám người rời khỏi phòng thẩm vấn, Quách Đình Đình đi trước phía trước Triệu Thiết Trụ, đột nhiên, cúi người xuống, dường như dây giày bị tuột, đôi mông căng tròn kia được chiếc váy quây lấy đầy tròn trịa và căng tròn, bên trong dường như có một dường dọc bên trong, cũng không biết đó là cái gì nữa.
Vốn dĩ Triệu Thiết Trụ đi phía sau Quách Đình Đình, Quách Đình Đình đột nhiên cúi người xuống, Triệu Thiết Trụ cũng không cẩn thận mà va vào cái mông căng tròn đó, lúc này cái mông của Quách Đình Đình nằm đối diện Triệu Thiết Trụ, cú va này khiến Triệu Thiết Trụ như được giải tỏa tâm hoa!
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.