Chương 16: KTV Phong vân (P1)
Lão Thi
03/03/2013
Cho đến tận tối, Tào Tử Di vẫn chưa về biệt thự, đến lúc này Lý Linh Nhi và Tô Nhạn Ny đã thân thiết với nhau lắm rồi. Mấy người ngồi ăn cơm xong, Lý Linh Nhi đề nghị đi hát, Tô Nhạn Ny cũng đồng ý. Triệu Thiết Trụ vốn định rủ Lôi Tử đi uống rượu nhưng thấy hai cô quả quyết lôi kéo nên đành phải ‘tham gia’, vừa để cho đỡ xấu hổ lúc ban nãy, vừa để tăng tình cảm với nhau, đóng góp cho sự yên bình của xã hội.
Lấy điện thoại gọi cho Lôi Tử, Lôi Tử cũng không có việc gì nên hẹn mấy người cùng gặp mặt ở ‘Kim Sắc Thiên Địa’.
“Kim Sắc Thiên Địa” là khu giải trí lớn nhất thành phố FJ, bên trong có KTV(karaoke), quán bar, câu lạc bộ thể hình, thậm chí còn có tin đồn dưới tầng ngầm của Kim Sắc Thiên Địa còn có quyền đàn, nhưng đây chỉ là tin đồn, cụ thể như thế nào thì những người dân bình thường không thể nào biết được.
Triệu Thiết Trụ dẫn hai người đến cổng Kim Sắc Thiên Địa. Hai cô gái đều thuộc vào hàng cực phẩm mỹ nữ, một cô thì giống Lolita ngực bự, còn cô kia cũng đồng dạng như vậy. Lúc này Tô Nhạn Ny đã cởi bỏ bộ cảnh phục thường ngày, thay vào đó là bộ váy bó ngắn, cặp đùi trắng ngần kia không biết đã làm cho bao nhiêu đấng mày râu phải nghiêng ngả. Đúng là hai bóng hồng tịnh lệ cùng nhau phô diễn cảnh sắc.
Tô Nhạn Ny nói với Triệu Thiết Trụ:
- Hôm nay cả ngày chẳng nhìn thấy Lý Tử Kỳ đâu, anh nói xem, hôm ấy anh làm sao ra được?
- Còn làm thế nào nữa. Tôi chỉ khẽ phát ra vương khí của mình, bọn Lý Tử Kỳ đó chỉ còn nước cúi đầu nghe theo rồi cung kính mời tôi ra khỏi cục.
- Đi chết đi.
Đôi mắt đẹp của Tô Nhạn Ny liếc nhìn Triệu Thiết Trụ một cái, thấy Triệu Thiết Trụ không nói gì nữa, nàng cũng không tiện hỏi nhiều. Chỉ có điều ngày hôm nay trông thấy ánh mắt của các đồng nghiệp có chút kỳ lạ, không đường hoàng như thường ngày, nàng có hỏi nhưng họ cũng chỉ lắc đầu không nói, làm cho Tô Nhạn Ny thấy ngứa ngáy trong lòng.
Đúng lúc này, mấy chiếc xe thể thao từ xa chạy đến, dừng trước cổng Kim Sắc Thiên Địa, mấy người ăn mặc kỳ lạ, đầu tóc đủ loại màu mè, từ trên xe bước xuống. Triệu Thiết Trụ híp mắt nhìn, chậc chậc, thật đúng là khó lường, mấy chiếc xe này gần như đều là những loại xe danh tiếng mà hắn biết, Maserati, Ferrari, Porsche, Lamborghini. Thật đúng là phong cách.
Những người thanh niên này nam có nữ có, cười cười nói nói đi vào bên trong Kim Sắc Thiên Địa, sự xuất hiện của bọn họ hấp dẫn ánh mắt của mọi người xung quanh.
Lúc này, một thanh niên tóc vàng hoe nhìn thấy đám người Triệu Thiết Trụ, đặc biết là Lý Linh Nhi và Tô Nhạn Ny, nhất thời ánh mắt sáng lên, lôi kéo mấy người đi cùng chỉ chỉ trỏ trỏ sang đám người Triệu Thiết Trụ.
Mấy người khác cũng ngước mắt nhìn, sau đó phát ra những tiếng hô ngạc nhiên. Sau đó đám thanh niên này chuyển hướng, đi về phía mấy người Triệu Thiết Trụ.
- Anh Thiết Trụ, anh phải bảo vệ chúng em đấy.
Lý Linh Nhi chớp mắt nói với Triệu Thiết Trụ.
- Haiz.
Triệu Thiết Trụ bất đắc dĩ thở dài, lực sát thương của mỹ nữ quả thật quá lớn. Sau này ra ngoài cùng với mấy cô nàng này, không biết sẽ còn gặp bao nhiêu chuyện phiền toái nữa đây.
- Ha ha, mỹ nhân, đi chơi à?
Thanh niên tóc vàng mở miệng nói với Lý Linh Nhi. Dù sao thì trông Tô Nhạn Ny cũng lớn tuổi hơn bọn họ, cho nên muốn thu phục cô bé này trước.
- Đúng vậy, các anh có việc gì không?
Lý Linh Nhi nghiêng đầu nói, vẻ tinh nghịch này của cô không biết khiến cho bao nhiêu tên điên đảo đây.
- Không có việc gì, sao cô lại đứng ở bên ngoài đợi thế, vào bên trong đi. Bạn của cô trông thế nào, tôi bảo người ở đây đợi họ cho, đợi họ đến rồi sẽ dẫn người vào.
Thanh niên tóc vàng nói. Trước mặt mình lúc này là một cực phẩm mỹ nữ a.
- Không cần, tôi và anh Thiết Trụ cùng nhau đợi.
Lý Linh Nhi nói xong, không ngờ còn khoác cả tay Triệu Thiết Trụ.
Cảm thụ được xúc cảm mềm mại truyền đến từ cánh tay, Triệu Thiết Trụ xốn xao một trận nhưng nét mặt không thay đổi chút nào, sau đó hắn lạnh lùng nói với thanh niên tóc vàng:
- Chúng tôi đang đợi người, đừng làm phiền chúng tôi nữa.
Hàn quang lóe lên trong mắt người thanh niên tóc vàng:
- Người anh em từ đâu đến vậy?
- Tôi với cậu là anh em khi nào, đừng có bức xúc, bằng cậu mà đòi làm anh em của tôi.
Triệu Thiết Trụ khinh thường nói. Hắn thấy mừng thầm trong bụng, đây chính là một cơ hội cực tốt để chứng tỏ mình, cho Lý Linh Nhi thấy vẻ dũng mãnh phi thường của mình, đến lúc đó thì…ha ha.
- Được, ở thành phố FJ này anh là người đầu tiên dám nói như vậy với tôi, được lắm.
Tia hàn quang trong mắt thanh niên tóc vàng lại càng tăng lên, trông thấy mọi người xung quanh đang nhìn về phía mình, tên này liền hạ giọng cười nói:
- Đợi chút nữa anh sẽ cho chú thoải mái.
Sau đó dẫn đám người vào Kim Sắc Thiên Địa, nhân viên phục vụ ra đón, cười nói:
- Hoàng thiếu gia, anh đến rồi à. Phòng tốt nhất đã được chuẩn bị cho anh rồi, mời đi theo tôi.
Thanh niên tóc vàng chỉ tay vào Triệu Thiết Trụ nói:
- Để ý kỹ mấy người kia.
- Vâng.
Nhân viên phục vụ cười nói, sau đó dẫn đám thanh niên ăn chơi đi vào bên trong.
Thấy đám người tóc vàng tóc đỏ đi rồi, Lý Linh Nhi liền buông tay Triệu Thiết Trụ, Triệu Thiết Trụ cười nói:
- Bảo đảm là một chút nữa bọn họ sẽ ra, khoác thêm chút nữa đi.
- Háo sắc.
Tô Nhạn Ny khinh bỉ nói.
- Ai nha, anh Thiết Trụ, anh xấu thật đấy.
Lý Linh Nhi kiễng chân lên thổi nhẹ vào tai Triệu Thiết Trụ, nói:
- Anh Thiết Trụ, vừa rồi có mềm không?
Một luồng khí nóng ran thổi tới khiến tiểu Thiết Trụ bừng bừng sinh cơ.
- Tiểu yêu tinh này.
Triệu Thiết Trụ có chút bất đắc dĩ. Lý Linh Nhi này, trông giống như Lolita vậy, đúng là....Tư vị tuyệt không thể tả được. Ha ha.
Đúng lúc này, Lôi Tử lái chiếc xe jeep quân đội đến Kim Sắc Thiên Địa. Sau khi đỗ xe xong, liền đi đến chỗ Triệu Thiết Trụ cười nói:
- Em bị tắc đường, đến hơi muộn.
- Không sao. Bọn anh cũng vừa mới đến.
Triệu Thiết Trụ cười nói.
Lúc này, Lôi Tử mới trông thấy Lý Linh Nhi, đoán thầm đây chính là con gái của Chủ nhiệm Lý. Liền nói đùa:
- Anh Thiết Trụ, mới nay thôi anh đã đổi người khác rồi à?
- Em đừng có nói lung tung, Linh Nhi, đây là Lôi Tử, là anh em của anh.
- Xin chào Lôi Tử.
Lúc này Lý Linh Nhi trở nên rất ‘ngoan ngoãn’, nhỏ giọng chào Lôi Tử.
- Đi thôi.
Triệu Thiết Trụ nói, sau đó bốn người cùng vào Kim Sắc Thiên Địa.
Một nhân viên phục vụ đi ra đón, Triệu Thiết Trụ nói:
- Cho chúng tôi một phòng.
- Được.
Nhân viên phục vụ cầm bộ đàm liên hệ với chưởng quản, sau đó nói:
- Phòng 505, mời đi theo tôi.
Mấy người Triệu Thiết Trụ đi cùng với nhân viên phục vụ lên trên phòng.
Sau khi đi vào, Triệu Thiết Trụ gọi hai kiện bia và một ít đồ nhắm, sau đó cho nhân viên phục vụ ra ngoài.
Nhân viên phục vụ sau khi ra khỏi phòng, liền dùng bộ đàm liên lạc:
- Nói với Hoàng thiếu gia, mấy người họ ở phòng 505.
- Vâng.
Người tiếp bộ đàm bên kia đáp.
- Nào nào nào, tôi sẽ hát trước một bài.
Lý Linh Nhi cầm lấy micro nói, sau đó hát một bài, vừa hát vừa nhảy, bộ ngực đầy đặn như muốn phá tan từng tầng vải ngăn trở, làm cho Triệu Thiết Trụ được một phen kinh tâm động phách, thú huyết sôi trào.
- Lôi Tử, nào, chúng ta uống rượu.
Triệu Thiết Trụ mở nắp bia, đưa một chai cho Lôi Tử, rồi mở tiếp một chai đưa cho Tô Nhạn Ny. Tô Nhạn Ny do dự một chút, cuối cùng cũng cầm lấy chai bia. Triệu Thiết Trụ tự mở cho mình một chai, rồi nói:
- Đã lâu rồi không uống rượu với cậu, nào, cạn!
Hai người cầm chai lên, thổi một cái, chỉ chốc lát sau đã uống cạn.
- Đúng vậy, em nhớ ngày trước chúng ta muốn uống một chút rượu cũng không dễ dàng, thậm chí không biết mỗi lần uống rượu có phải là lần cuối cùng hay không. Không nghĩ tới cuối cùng lại được bình an trở về.
Lôi Tử nói, dường như còn muốn nói điều gì nữa, thấy Triệu Thiết Trụ nháy mắt, Lôi Tử hiểu ý, im lặng.
Tô Nhạn Ny cũng nghe thấy Lôi Tử nói, liền hỏi:
- Trước kia các anh làm gì vậy?
Triệu Thiết Trụ nói:
- Vào nhà cướp của, đốt giết cướp đoạt, không có chuyện ác nào không làm.
- Hừ! Không nói lung tung. Nào, tôi mời anh một chai.
Tô Nhạn Ny nói xong liền cầm chai bia lên, một hơi uống hơn phân nửa.
Triệu Thiết Trụ bất đắc dĩ cười cười, nói thật lại không tin. Haiz, cầm chai bia lên, làm một hơi, chỉ có điều loại bia này có chút đắng.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)
Lấy điện thoại gọi cho Lôi Tử, Lôi Tử cũng không có việc gì nên hẹn mấy người cùng gặp mặt ở ‘Kim Sắc Thiên Địa’.
“Kim Sắc Thiên Địa” là khu giải trí lớn nhất thành phố FJ, bên trong có KTV(karaoke), quán bar, câu lạc bộ thể hình, thậm chí còn có tin đồn dưới tầng ngầm của Kim Sắc Thiên Địa còn có quyền đàn, nhưng đây chỉ là tin đồn, cụ thể như thế nào thì những người dân bình thường không thể nào biết được.
Triệu Thiết Trụ dẫn hai người đến cổng Kim Sắc Thiên Địa. Hai cô gái đều thuộc vào hàng cực phẩm mỹ nữ, một cô thì giống Lolita ngực bự, còn cô kia cũng đồng dạng như vậy. Lúc này Tô Nhạn Ny đã cởi bỏ bộ cảnh phục thường ngày, thay vào đó là bộ váy bó ngắn, cặp đùi trắng ngần kia không biết đã làm cho bao nhiêu đấng mày râu phải nghiêng ngả. Đúng là hai bóng hồng tịnh lệ cùng nhau phô diễn cảnh sắc.
Tô Nhạn Ny nói với Triệu Thiết Trụ:
- Hôm nay cả ngày chẳng nhìn thấy Lý Tử Kỳ đâu, anh nói xem, hôm ấy anh làm sao ra được?
- Còn làm thế nào nữa. Tôi chỉ khẽ phát ra vương khí của mình, bọn Lý Tử Kỳ đó chỉ còn nước cúi đầu nghe theo rồi cung kính mời tôi ra khỏi cục.
- Đi chết đi.
Đôi mắt đẹp của Tô Nhạn Ny liếc nhìn Triệu Thiết Trụ một cái, thấy Triệu Thiết Trụ không nói gì nữa, nàng cũng không tiện hỏi nhiều. Chỉ có điều ngày hôm nay trông thấy ánh mắt của các đồng nghiệp có chút kỳ lạ, không đường hoàng như thường ngày, nàng có hỏi nhưng họ cũng chỉ lắc đầu không nói, làm cho Tô Nhạn Ny thấy ngứa ngáy trong lòng.
Đúng lúc này, mấy chiếc xe thể thao từ xa chạy đến, dừng trước cổng Kim Sắc Thiên Địa, mấy người ăn mặc kỳ lạ, đầu tóc đủ loại màu mè, từ trên xe bước xuống. Triệu Thiết Trụ híp mắt nhìn, chậc chậc, thật đúng là khó lường, mấy chiếc xe này gần như đều là những loại xe danh tiếng mà hắn biết, Maserati, Ferrari, Porsche, Lamborghini. Thật đúng là phong cách.
Những người thanh niên này nam có nữ có, cười cười nói nói đi vào bên trong Kim Sắc Thiên Địa, sự xuất hiện của bọn họ hấp dẫn ánh mắt của mọi người xung quanh.
Lúc này, một thanh niên tóc vàng hoe nhìn thấy đám người Triệu Thiết Trụ, đặc biết là Lý Linh Nhi và Tô Nhạn Ny, nhất thời ánh mắt sáng lên, lôi kéo mấy người đi cùng chỉ chỉ trỏ trỏ sang đám người Triệu Thiết Trụ.
Mấy người khác cũng ngước mắt nhìn, sau đó phát ra những tiếng hô ngạc nhiên. Sau đó đám thanh niên này chuyển hướng, đi về phía mấy người Triệu Thiết Trụ.
- Anh Thiết Trụ, anh phải bảo vệ chúng em đấy.
Lý Linh Nhi chớp mắt nói với Triệu Thiết Trụ.
- Haiz.
Triệu Thiết Trụ bất đắc dĩ thở dài, lực sát thương của mỹ nữ quả thật quá lớn. Sau này ra ngoài cùng với mấy cô nàng này, không biết sẽ còn gặp bao nhiêu chuyện phiền toái nữa đây.
- Ha ha, mỹ nhân, đi chơi à?
Thanh niên tóc vàng mở miệng nói với Lý Linh Nhi. Dù sao thì trông Tô Nhạn Ny cũng lớn tuổi hơn bọn họ, cho nên muốn thu phục cô bé này trước.
- Đúng vậy, các anh có việc gì không?
Lý Linh Nhi nghiêng đầu nói, vẻ tinh nghịch này của cô không biết khiến cho bao nhiêu tên điên đảo đây.
- Không có việc gì, sao cô lại đứng ở bên ngoài đợi thế, vào bên trong đi. Bạn của cô trông thế nào, tôi bảo người ở đây đợi họ cho, đợi họ đến rồi sẽ dẫn người vào.
Thanh niên tóc vàng nói. Trước mặt mình lúc này là một cực phẩm mỹ nữ a.
- Không cần, tôi và anh Thiết Trụ cùng nhau đợi.
Lý Linh Nhi nói xong, không ngờ còn khoác cả tay Triệu Thiết Trụ.
Cảm thụ được xúc cảm mềm mại truyền đến từ cánh tay, Triệu Thiết Trụ xốn xao một trận nhưng nét mặt không thay đổi chút nào, sau đó hắn lạnh lùng nói với thanh niên tóc vàng:
- Chúng tôi đang đợi người, đừng làm phiền chúng tôi nữa.
Hàn quang lóe lên trong mắt người thanh niên tóc vàng:
- Người anh em từ đâu đến vậy?
- Tôi với cậu là anh em khi nào, đừng có bức xúc, bằng cậu mà đòi làm anh em của tôi.
Triệu Thiết Trụ khinh thường nói. Hắn thấy mừng thầm trong bụng, đây chính là một cơ hội cực tốt để chứng tỏ mình, cho Lý Linh Nhi thấy vẻ dũng mãnh phi thường của mình, đến lúc đó thì…ha ha.
- Được, ở thành phố FJ này anh là người đầu tiên dám nói như vậy với tôi, được lắm.
Tia hàn quang trong mắt thanh niên tóc vàng lại càng tăng lên, trông thấy mọi người xung quanh đang nhìn về phía mình, tên này liền hạ giọng cười nói:
- Đợi chút nữa anh sẽ cho chú thoải mái.
Sau đó dẫn đám người vào Kim Sắc Thiên Địa, nhân viên phục vụ ra đón, cười nói:
- Hoàng thiếu gia, anh đến rồi à. Phòng tốt nhất đã được chuẩn bị cho anh rồi, mời đi theo tôi.
Thanh niên tóc vàng chỉ tay vào Triệu Thiết Trụ nói:
- Để ý kỹ mấy người kia.
- Vâng.
Nhân viên phục vụ cười nói, sau đó dẫn đám thanh niên ăn chơi đi vào bên trong.
Thấy đám người tóc vàng tóc đỏ đi rồi, Lý Linh Nhi liền buông tay Triệu Thiết Trụ, Triệu Thiết Trụ cười nói:
- Bảo đảm là một chút nữa bọn họ sẽ ra, khoác thêm chút nữa đi.
- Háo sắc.
Tô Nhạn Ny khinh bỉ nói.
- Ai nha, anh Thiết Trụ, anh xấu thật đấy.
Lý Linh Nhi kiễng chân lên thổi nhẹ vào tai Triệu Thiết Trụ, nói:
- Anh Thiết Trụ, vừa rồi có mềm không?
Một luồng khí nóng ran thổi tới khiến tiểu Thiết Trụ bừng bừng sinh cơ.
- Tiểu yêu tinh này.
Triệu Thiết Trụ có chút bất đắc dĩ. Lý Linh Nhi này, trông giống như Lolita vậy, đúng là....Tư vị tuyệt không thể tả được. Ha ha.
Đúng lúc này, Lôi Tử lái chiếc xe jeep quân đội đến Kim Sắc Thiên Địa. Sau khi đỗ xe xong, liền đi đến chỗ Triệu Thiết Trụ cười nói:
- Em bị tắc đường, đến hơi muộn.
- Không sao. Bọn anh cũng vừa mới đến.
Triệu Thiết Trụ cười nói.
Lúc này, Lôi Tử mới trông thấy Lý Linh Nhi, đoán thầm đây chính là con gái của Chủ nhiệm Lý. Liền nói đùa:
- Anh Thiết Trụ, mới nay thôi anh đã đổi người khác rồi à?
- Em đừng có nói lung tung, Linh Nhi, đây là Lôi Tử, là anh em của anh.
- Xin chào Lôi Tử.
Lúc này Lý Linh Nhi trở nên rất ‘ngoan ngoãn’, nhỏ giọng chào Lôi Tử.
- Đi thôi.
Triệu Thiết Trụ nói, sau đó bốn người cùng vào Kim Sắc Thiên Địa.
Một nhân viên phục vụ đi ra đón, Triệu Thiết Trụ nói:
- Cho chúng tôi một phòng.
- Được.
Nhân viên phục vụ cầm bộ đàm liên hệ với chưởng quản, sau đó nói:
- Phòng 505, mời đi theo tôi.
Mấy người Triệu Thiết Trụ đi cùng với nhân viên phục vụ lên trên phòng.
Sau khi đi vào, Triệu Thiết Trụ gọi hai kiện bia và một ít đồ nhắm, sau đó cho nhân viên phục vụ ra ngoài.
Nhân viên phục vụ sau khi ra khỏi phòng, liền dùng bộ đàm liên lạc:
- Nói với Hoàng thiếu gia, mấy người họ ở phòng 505.
- Vâng.
Người tiếp bộ đàm bên kia đáp.
- Nào nào nào, tôi sẽ hát trước một bài.
Lý Linh Nhi cầm lấy micro nói, sau đó hát một bài, vừa hát vừa nhảy, bộ ngực đầy đặn như muốn phá tan từng tầng vải ngăn trở, làm cho Triệu Thiết Trụ được một phen kinh tâm động phách, thú huyết sôi trào.
- Lôi Tử, nào, chúng ta uống rượu.
Triệu Thiết Trụ mở nắp bia, đưa một chai cho Lôi Tử, rồi mở tiếp một chai đưa cho Tô Nhạn Ny. Tô Nhạn Ny do dự một chút, cuối cùng cũng cầm lấy chai bia. Triệu Thiết Trụ tự mở cho mình một chai, rồi nói:
- Đã lâu rồi không uống rượu với cậu, nào, cạn!
Hai người cầm chai lên, thổi một cái, chỉ chốc lát sau đã uống cạn.
- Đúng vậy, em nhớ ngày trước chúng ta muốn uống một chút rượu cũng không dễ dàng, thậm chí không biết mỗi lần uống rượu có phải là lần cuối cùng hay không. Không nghĩ tới cuối cùng lại được bình an trở về.
Lôi Tử nói, dường như còn muốn nói điều gì nữa, thấy Triệu Thiết Trụ nháy mắt, Lôi Tử hiểu ý, im lặng.
Tô Nhạn Ny cũng nghe thấy Lôi Tử nói, liền hỏi:
- Trước kia các anh làm gì vậy?
Triệu Thiết Trụ nói:
- Vào nhà cướp của, đốt giết cướp đoạt, không có chuyện ác nào không làm.
- Hừ! Không nói lung tung. Nào, tôi mời anh một chai.
Tô Nhạn Ny nói xong liền cầm chai bia lên, một hơi uống hơn phân nửa.
Triệu Thiết Trụ bất đắc dĩ cười cười, nói thật lại không tin. Haiz, cầm chai bia lên, làm một hơi, chỉ có điều loại bia này có chút đắng.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.