Chương 408: Ân oán rối rắm của quỷ y và Ngọc Hoa 4
Phượng Điểm Giang Sơn
23/10/2017
Editor: Maria Nyoko
Nhưng dù bản lĩnh có cao bao nhiêu, muốn tránh thoát quỷ y, không phải chuyện dễ dàng.
Người kia dùng độc chỉ là một phần, y thuật xuất thần nhập hóa lại càng làm người đời cảm phục.
Mặc dù hắn thật sự hại người thì nhiều cứu người lại ít, nhưng danh tiếng vẫn còn đó, dù đi đến chỗ nào đều sẽ có người nể mặt mũi.
Hơn nữa hắn sẽ vì đạt tới mục đích của mình mà thỉnh thoảng ban một chút ân huệ nhỏ.
Ban đầu Ngọc Hoa thường bị một số nhân sĩ giang hồ theo dõi, mặc kệ đi tới chỗ nào đều sẽ có người báo hành tung của hắn cho quỷ y.
Ngay cả khhắn lên Phổ Phổ đảo, cũng có người nói với quỷ y hắn ngồi thuyền nào, thuyền chạy hướng nào, lúc ấy hướng gió như thế nào, hải vực có gì đặc biệt.
Vì vậy, Ngọc Hoa ra biển, mọi người đều biết sự thật.
Cũng may người đời cũng chỉ biết hắn ra biển, cũng không biết hắn đi nơi nào.
Người trong giang hồ ở Lâm Hải Thành tìm kiếm tung tích của hắn, ước chừng tìm mười năm, đều không có kết quả.
Sau lại có người đưa ra một khả năng rất không tưởng, nói Ngọc Hoa có thể đi Phổ Phổ đảo trong truyền thuyết.
Mà về phần Phổ Phổ đảo là một nơi như thế nào, ở đâu, lại không có bất cứ người nào nói rõ ràng.
Thậm chí mọi người cũng không biết lời đồn đãi xuất hiện từ lúc nào, từ miệng ngườinào!
Tóm lại, Phổ Phổ đảo đối với người đời, là một hơi hư ảo.
Nghe nói đảo ở ngay chính giữa biển khơi, bốn phía bị sương mù dày đặc bao quanh, không có ai đi vào, cũng chưa nói tới có người nào đi ra .
Chỗ kia giống như mê cung, hoặc như vòng tròn không thoát ra được (nguyên văn là 鬼打墙 : quỷ đả tường là hiện tượng mất phương hướng), tóm lại, từ cổ chí kim, có nhiều dũng sĩ khiêu chiến tìm Phổ Phổ đảo, cũng rước lấy thất bại hoặc là chấm dứt bằng cái chết.
Nhưng truyền thuyết về Phổ Phổ đảo vẫn tiếp tục, mọi người nói trên đó có tài phú vô tận, cho dù lục quốc thống nhất thiên hạ cũng không có cách nào sánh bằng.
Nhưng dù bản lĩnh có cao bao nhiêu, muốn tránh thoát quỷ y, không phải chuyện dễ dàng.
Người kia dùng độc chỉ là một phần, y thuật xuất thần nhập hóa lại càng làm người đời cảm phục.
Mặc dù hắn thật sự hại người thì nhiều cứu người lại ít, nhưng danh tiếng vẫn còn đó, dù đi đến chỗ nào đều sẽ có người nể mặt mũi.
Hơn nữa hắn sẽ vì đạt tới mục đích của mình mà thỉnh thoảng ban một chút ân huệ nhỏ.
Ban đầu Ngọc Hoa thường bị một số nhân sĩ giang hồ theo dõi, mặc kệ đi tới chỗ nào đều sẽ có người báo hành tung của hắn cho quỷ y.
Ngay cả khhắn lên Phổ Phổ đảo, cũng có người nói với quỷ y hắn ngồi thuyền nào, thuyền chạy hướng nào, lúc ấy hướng gió như thế nào, hải vực có gì đặc biệt.
Vì vậy, Ngọc Hoa ra biển, mọi người đều biết sự thật.
Cũng may người đời cũng chỉ biết hắn ra biển, cũng không biết hắn đi nơi nào.
Người trong giang hồ ở Lâm Hải Thành tìm kiếm tung tích của hắn, ước chừng tìm mười năm, đều không có kết quả.
Sau lại có người đưa ra một khả năng rất không tưởng, nói Ngọc Hoa có thể đi Phổ Phổ đảo trong truyền thuyết.
Mà về phần Phổ Phổ đảo là một nơi như thế nào, ở đâu, lại không có bất cứ người nào nói rõ ràng.
Thậm chí mọi người cũng không biết lời đồn đãi xuất hiện từ lúc nào, từ miệng ngườinào!
Tóm lại, Phổ Phổ đảo đối với người đời, là một hơi hư ảo.
Nghe nói đảo ở ngay chính giữa biển khơi, bốn phía bị sương mù dày đặc bao quanh, không có ai đi vào, cũng chưa nói tới có người nào đi ra .
Chỗ kia giống như mê cung, hoặc như vòng tròn không thoát ra được (nguyên văn là 鬼打墙 : quỷ đả tường là hiện tượng mất phương hướng), tóm lại, từ cổ chí kim, có nhiều dũng sĩ khiêu chiến tìm Phổ Phổ đảo, cũng rước lấy thất bại hoặc là chấm dứt bằng cái chết.
Nhưng truyền thuyết về Phổ Phổ đảo vẫn tiếp tục, mọi người nói trên đó có tài phú vô tận, cho dù lục quốc thống nhất thiên hạ cũng không có cách nào sánh bằng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.