Chương 237: Hồi cung
Phượng Điểm Giang Sơn
15/10/2016
Nàng không nghĩ tới vì một đêm kích tình này Dạ Tầm phải trả giá gì, nhưng Mạnh lại vì vậy mất toàn bộ Thất Tuyệt!
Nàng bảo vệ tánh mạng của mình, cũng bảo vệ tánh mạng của năm người khác.
Khi đó, mỗi ngày nàng đều nghĩ đến, lúc nào Mạnh Tử Ca sẽ tới lấy mạng của nàng.
Nhưng đợi tám năm, đến cuối cùng, hắn không có giết nàng, ngược lại cứu nàng.
Tám năm này, nàng phối hợp với Cung gia, khiến một Triệu quốc phí phách, một nước có thực lực sau Mạnh quốc, từ từ biến thành một triều dình sâu mọt.
Hoàng đế cưng chiều nàng, lầm lỡ quốc sự.
Hoàng hậu sinh ghen bởi vì nàng, liên thủ nhà mẹ rối loạn triều cương.
Cuối cùng Thái tử sinh biến, nhưng không biết, quốc gia đã không chịu nổi một kích.
Mười năm này nàng đã làm tất cả! ! Nữ tử buồn bã mà cười, lúc đó, thân hình Mị Nguyệt tự nhiên hạ xuống đất.
Ngẩng đầu lên nhìn, Thiên Ngọc Sơn vẫn không nhìn thấy ngọn núi.
Chỉ là thịnh cảnh phía trên đã sớm không còn như ngày xưa, nguyên nhân trong này, nàng không dám hỏi, bọn họ. . . . . . cũng sẽ không nói.
"Hồi cung!" Có người trầm giọng mà nói, nàng mắt sáng lên, lại nhìn bóng dáng Tử Y đã lên ngựa chạy ở phía trước, đột nhiên liền muốn cười to!
Hồi cung, mười năm rồi, lúc nàng cực kỳ muốn biết, hắn không nói cho nàng biết hắn là ai.
Mười năm sau, nàng hoàn toàn không muốn biết, thế nhưng hắn lại có thể dễ dàng nói ra hai chữ "Hồi cung" như vậy!
Hồi cung, chính xác là hoàng cung Mạnh quốc.
Nàng sớm nên nghĩ tới!
Lục quốc trong thiên hạ này, đều lấy họ hoàng tộc đặt tên. Mạnh Tử Ca, dĩ nhiên không khỏi liên quan với Mạnh quốc cường đại nhất.
. . . . . .
Mạnh quốc, lúc này Đại Hoang lớn nhất Phương Đông, đất rộng của nhiều, bốn mùa rõ ràng.
Nghe nói hoàng cung Mạnh quốc là nơi xinh đẹp nhất khắp thiên hạ, bởi vì quang cảnh xung quanh được tự nhiên ưu đãi. Trong cung đầu có lâm viên, có dòng suối, có từng mảng cỏ xanh, còn có núi non thác nước.
Có tám mươi tòa thành trì, có mười sáu người hoàng tử, chín người công chúa, hậu cung phi tần đếm không hết.
Mà Mạnh Tử Ca, chính là con trai thứ chín của Mạnh Hoàng, cũng là thái tử điện hạ đương triều của Mạnh quốc!
Nàng bảo vệ tánh mạng của mình, cũng bảo vệ tánh mạng của năm người khác.
Khi đó, mỗi ngày nàng đều nghĩ đến, lúc nào Mạnh Tử Ca sẽ tới lấy mạng của nàng.
Nhưng đợi tám năm, đến cuối cùng, hắn không có giết nàng, ngược lại cứu nàng.
Tám năm này, nàng phối hợp với Cung gia, khiến một Triệu quốc phí phách, một nước có thực lực sau Mạnh quốc, từ từ biến thành một triều dình sâu mọt.
Hoàng đế cưng chiều nàng, lầm lỡ quốc sự.
Hoàng hậu sinh ghen bởi vì nàng, liên thủ nhà mẹ rối loạn triều cương.
Cuối cùng Thái tử sinh biến, nhưng không biết, quốc gia đã không chịu nổi một kích.
Mười năm này nàng đã làm tất cả! ! Nữ tử buồn bã mà cười, lúc đó, thân hình Mị Nguyệt tự nhiên hạ xuống đất.
Ngẩng đầu lên nhìn, Thiên Ngọc Sơn vẫn không nhìn thấy ngọn núi.
Chỉ là thịnh cảnh phía trên đã sớm không còn như ngày xưa, nguyên nhân trong này, nàng không dám hỏi, bọn họ. . . . . . cũng sẽ không nói.
"Hồi cung!" Có người trầm giọng mà nói, nàng mắt sáng lên, lại nhìn bóng dáng Tử Y đã lên ngựa chạy ở phía trước, đột nhiên liền muốn cười to!
Hồi cung, mười năm rồi, lúc nàng cực kỳ muốn biết, hắn không nói cho nàng biết hắn là ai.
Mười năm sau, nàng hoàn toàn không muốn biết, thế nhưng hắn lại có thể dễ dàng nói ra hai chữ "Hồi cung" như vậy!
Hồi cung, chính xác là hoàng cung Mạnh quốc.
Nàng sớm nên nghĩ tới!
Lục quốc trong thiên hạ này, đều lấy họ hoàng tộc đặt tên. Mạnh Tử Ca, dĩ nhiên không khỏi liên quan với Mạnh quốc cường đại nhất.
. . . . . .
Mạnh quốc, lúc này Đại Hoang lớn nhất Phương Đông, đất rộng của nhiều, bốn mùa rõ ràng.
Nghe nói hoàng cung Mạnh quốc là nơi xinh đẹp nhất khắp thiên hạ, bởi vì quang cảnh xung quanh được tự nhiên ưu đãi. Trong cung đầu có lâm viên, có dòng suối, có từng mảng cỏ xanh, còn có núi non thác nước.
Có tám mươi tòa thành trì, có mười sáu người hoàng tử, chín người công chúa, hậu cung phi tần đếm không hết.
Mà Mạnh Tử Ca, chính là con trai thứ chín của Mạnh Hoàng, cũng là thái tử điện hạ đương triều của Mạnh quốc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.