Chương 3: Tám vũ cơ khỏa thân xinh đẹp
Phượng Điểm Giang Sơn
08/06/2016
Editor: Maria Nyoko
Hương hào mỹ tửu dạ quang bôi
Ban tứ quần thần phẩm kì vị
Kim đỉnh phanh dương thiêm nhục quế
Mỹ nhân khinh sam vũ phân phi!
( Giải nghĩa: đồ ăn ngon, rượu ngon trong chén lưu ly, ban cho quần thần thưởng thức, thịt dê nấu trong nồi vàng thêm hương quế, mỹ nhân múa nhẹ như bay)
Đại Hoang Lịch, Khương Quốc, Nguyên Khang năm 21, giao thừa.
Giao thừa Khương Quốc có hai ý nghĩa, thứ nhất là lễ mừng năm mới, thứ hai, chính là sinh thần của Khương Hoàng.
Nguyên Khang hai mươi tuổi kế vị, cho tới khi chấm dứt, đã ở ngôi vị hoàng đế đến hai mươi mốt năm.
Hắn vốn không phải hôn quân lãng phí không để ý dân chúng chết sống, chỉ là khi Khương Quốc truyền tới thế hệ hắn thì đã không thể bằng sức một mình hắn có thể cứu vớt được.
Hắn dùng thời gian hai mươi mốt năm trên triều chính, nhưng thối nát đã ăn sâu bén rễ vào quốc gia mặc cho hắn xoay chuyển tình thế như thế nào, cũng không làm nên chuyện gì.
Rốt cuộc, ở giao thừa năm Nguyên Khang 21, hắn buông tha.
Đêm nay, quốc khố dốc túi ra, nghe nói ngay cả một viên dạ minh châu cuối cùng cũng cầm đi đổi ra tiền.
Sau đó những đồng tiền kia biến thành mỹ tửu giai yến, biến thành ca múa tạp kỹ, biến thành từng tiếng"Thưởng", cũng trở thành ánh sáng pháo hoa rực rõ đầy trời, xa hoa lãng phí đến cực điểm!
Xuyên qua bầu trời màu sắc kia, ở phía dưới, là tám vũ cơ mị hoặc.
Đó là lễ vật của Mạnh Quốc, mỗi ngày đều dòm ngó Khương Quốc như con mồi trong túi, đưa quà sinh thần cho Khương Hoàng.
Biết rõ là mật thám, biết rõ là nữ nhân của hắn ở bên gối để giám thị! Khương Hoàng không muốn thu, nhưng cũng không thể không thu!
Hôm nay Khương Quốc, đã không có nửa điểm năng lực lấy được toàn bộ quốc thổ Đại Hoang, đối kháng với Mạnh Quốc không ngừng phát triển.
Người ta khêu khêu ngón tay, cũng có thể để cho Khương Quốc của hắn núi lỡ đất tan.
Ầm!
Xoạt!
Một tràng pháo hoa bay thẳng lên trời, một đóa Mẫu Đan kiều diễm nhô lên cao, làm nổi bật lên tám vũ cơ phía dưới đang đạp tuyết bạc nhảy múa lại càng thêm xinh đẹp.
Nguyên Khang cười ha ha, giơ ly rượu đầy hướng về phía các vũ cơ, những vũ cơ kia vốn là tỏa ra thành một đường lập tức xúm lại đi tới.
Eo ếch uyển chuyển giống như linh xà uốn lượn vặn vẹo, tám người vây thành vòng tròn càng ngày càng nhỏ, sa mỏng quấn quanh theo gió bay lên, Nguyên Khang thấy, những Vũ Cơ kia ngay cả y phục phía dưới cũng không mặc.
Hương hào mỹ tửu dạ quang bôi
Ban tứ quần thần phẩm kì vị
Kim đỉnh phanh dương thiêm nhục quế
Mỹ nhân khinh sam vũ phân phi!
( Giải nghĩa: đồ ăn ngon, rượu ngon trong chén lưu ly, ban cho quần thần thưởng thức, thịt dê nấu trong nồi vàng thêm hương quế, mỹ nhân múa nhẹ như bay)
Đại Hoang Lịch, Khương Quốc, Nguyên Khang năm 21, giao thừa.
Giao thừa Khương Quốc có hai ý nghĩa, thứ nhất là lễ mừng năm mới, thứ hai, chính là sinh thần của Khương Hoàng.
Nguyên Khang hai mươi tuổi kế vị, cho tới khi chấm dứt, đã ở ngôi vị hoàng đế đến hai mươi mốt năm.
Hắn vốn không phải hôn quân lãng phí không để ý dân chúng chết sống, chỉ là khi Khương Quốc truyền tới thế hệ hắn thì đã không thể bằng sức một mình hắn có thể cứu vớt được.
Hắn dùng thời gian hai mươi mốt năm trên triều chính, nhưng thối nát đã ăn sâu bén rễ vào quốc gia mặc cho hắn xoay chuyển tình thế như thế nào, cũng không làm nên chuyện gì.
Rốt cuộc, ở giao thừa năm Nguyên Khang 21, hắn buông tha.
Đêm nay, quốc khố dốc túi ra, nghe nói ngay cả một viên dạ minh châu cuối cùng cũng cầm đi đổi ra tiền.
Sau đó những đồng tiền kia biến thành mỹ tửu giai yến, biến thành ca múa tạp kỹ, biến thành từng tiếng"Thưởng", cũng trở thành ánh sáng pháo hoa rực rõ đầy trời, xa hoa lãng phí đến cực điểm!
Xuyên qua bầu trời màu sắc kia, ở phía dưới, là tám vũ cơ mị hoặc.
Đó là lễ vật của Mạnh Quốc, mỗi ngày đều dòm ngó Khương Quốc như con mồi trong túi, đưa quà sinh thần cho Khương Hoàng.
Biết rõ là mật thám, biết rõ là nữ nhân của hắn ở bên gối để giám thị! Khương Hoàng không muốn thu, nhưng cũng không thể không thu!
Hôm nay Khương Quốc, đã không có nửa điểm năng lực lấy được toàn bộ quốc thổ Đại Hoang, đối kháng với Mạnh Quốc không ngừng phát triển.
Người ta khêu khêu ngón tay, cũng có thể để cho Khương Quốc của hắn núi lỡ đất tan.
Ầm!
Xoạt!
Một tràng pháo hoa bay thẳng lên trời, một đóa Mẫu Đan kiều diễm nhô lên cao, làm nổi bật lên tám vũ cơ phía dưới đang đạp tuyết bạc nhảy múa lại càng thêm xinh đẹp.
Nguyên Khang cười ha ha, giơ ly rượu đầy hướng về phía các vũ cơ, những vũ cơ kia vốn là tỏa ra thành một đường lập tức xúm lại đi tới.
Eo ếch uyển chuyển giống như linh xà uốn lượn vặn vẹo, tám người vây thành vòng tròn càng ngày càng nhỏ, sa mỏng quấn quanh theo gió bay lên, Nguyên Khang thấy, những Vũ Cơ kia ngay cả y phục phía dưới cũng không mặc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.