Chương 75: Sự tự tin của Nam Mộ Dung
Soc 2k
16/09/2024
Nhưng An Lâm vẫn không yên tâm liền hỏi đi hỏi lại thái y mấy lần xem thế nào, có cần phải kiêng cữ điều gì hay không .
Thái y đâu phải lần đầu chứng kiến chuyện như thế này chứ liền mỉm cười nói :
"Dương Vương gia người đừng lo lắng quá, sức khỏe của Vương phi vô cùng tốt, hạ quan sẽ kê cho Vương Phi mấy thang thuốc an thai, Vương phi uống vào sẽ khỏe mạnh mà thôi ".
An Lâm lúc bấy giờ mới tạm yên tâm phần nào, trong lòng y lúc này cảm thấy vô cùng hưng phấn, Băng Nguyệt nhìn thấy cũng cảm thấy vui lây, bản thân nàng cũng khá bất ngờ khi được làm mẫu thân.
Từ sau ngày hôm đấy Băng nguyệt gần như là vật quốc bảo trong phủ, nàng đi đâu cũng có người đi cùng, làm gì cũng bị giám sát.
Nếu An Lâm bảo vệ nàng năm thì Ngu Lão để ý nàng mười, từ sau khi nghe tin Dương Vương có thai Ngu Lão đã tìm mấy ma ma cùng bà mẫu có kinh nghiệm để thay phiên nhau chăm sóc Vương Phi.
Hoàng thượng sau khi biết tin cũng gửi biết bao nhiêu quà cùng vật phẩm cùng dược liệu quý hiếm đến.
Ông cũng vui mừng vì cuối cùng đệ đệ của mình cũng có nhi tử, biết đâu vì tương lai của nhi tử đệ đệ của ông sẽ không rời đi thì sao.
Nhưng đáng tiếc với sự kỳ vọng đó, hai phu thê vẫn quyết định lên đường như dự định ban đầu, tính thời gian thì khi hai người khởi hành đến đất phong lúc đó Băng Nguyệt cũng được gần sáu tháng.
Theo thái y nói thì đó là thời gian an toàn nhất rồi, chỉ cần chú ý không sóc nẩy và giữ gìn sức khỏe, ăn nghỉ có điều độ thì sẽ không có việc gì.
Kim quốc cũng đã cử sứ giả đến để đàm phán đưa phế thái tử Nam Mộ Dung của bọn họ trở về.
Một phế thái tử đổi lấy ba tòa thành trì cùng nhiều cống phẩm đương nhiên là hoàng thượng vô cùng thỏa mãn rồi.
Sau lần nội chiến này e rằng Kim quốc sẽ không bao giờ dám gây sự với Sở quốc nữa.
Khi Nam Mộ Dung gặp lại cửu cửu của mình thì hắn bình tâm vô cùng, vẻ mặt không biểu lộ một sắc thái nào, hắn ta chỉ nhìn chăm chăm vào An Lâm, có vẻ như hắn vẫn chưa chấp nhận thua cuộc.
Đấy là Nam Mộ Dung còn chưa biết rằng bản thân mình đã bị Kim quốc cùng phụ hoàng vứt bỏ, hắn đã trở thành phế thái tử mà tam đệ hắn từng khinh thường đã thay thế vào vị trí của hắn.
Đương nhiên là An Lâm sẽ không để cho hắn kiêu ngạo lâu, người như thế này bản thân An Lâm rất ghét, Y liền chế giều nói :
"Chúc phế thái tử lên đường thượng lộ bình an, vì tính háo thắng và tự kiêu của ngươi khiến cho Kim quốc tổn thất nặng nề để chuộc ngươi về, trên đường trở về nhớ cẩn thận là được ".
Nam Mộ Dung thoáng khựng lại nhìn về phía cửu cửu như chứng thực lời nói của An Lâm.
Lưu Hòa liền chầm chậm gật đầu vẻ buồn bã, Nam Mộ Dung có chút bất ngờ, hắn ta không nghĩ rằng mình cũng có ngày thất thế như thế này.
Nhưng rất nhanh hắn lấy lại tinh thần rất nhanh, những ngày bị nhốt trong đại lao hắn cũng chưa bao giờ suy sụp vì hắn biết chắc chắn mẫu hậu cùng Lưu thị sẽ cứu hắn .
Chỉ một Kim quốc, chỉ một tên Mộ Dung Hiên cùng Hiền phi kia làm sao có thể ngáng trở trên con đường thống trị của hắn, thù này hắn quyết định sẽ trả, những gì Dương Vương và Sở quốc đã làm với hắn, hắn sẽ trả thù gấp đôi.
Hắn ta nhanh chóng hành lễ rồi ra về, hắn phải nhanh chóng rời khỏi đây để hỏi rõ cửu cửu mọi chuyện sảy ra thời gian này khi hắn bị nhốt.
Cả đoàn người trở vào một quán trọ nghỉ chân, lúc này Nam Mộ Dung đã thay một bộ y phục chỉnh tề, thật là khác biệt so với lúc vừa bước vào.
Hắn ngồi trên ghế cao rồi lạnh lùng hỏi :
"Cửu cửu, người kể tất cả mọi chuyện lại cho ta nghe, vì sao phụ hoàng lại phế bỏ ta lập tam đệ lên thay, ta nhớ trước khi rời khỏi đã lưu lại rất nhiều thân tín để mẫu hậu liên lạc mà.
Ta vừa thất thế bằng một thế lực nào đó lại phế bỏ ta, Lưu gia không thể lên tiếng hay sao ?".
Lưu Hòa thở dài nói :
"Mộ Dung cháu không biết đấy thôi, Lưu gia đã cố gắng rất nhiều, cháu cũng biết từ trước đến giờ hoàng thượng không ưa gì Lưu gia.
Nhân cơ hội này hoàng thượng còn chưa giáng một đòn cho Lưu gia cũng một phần do thế lực của hoàng hậu
con nam do''''.
Ông thở dài một lúc rồi nói tiếp :
"Không biết Hiền phi kia bằng cách nào lại lôi kéo được rất nhiều quan đại thần đứng ra công khai chỉ trích tội trạng của cháu từ trước lẫn giờ, điều này khiến cho ta và mẫu hậu cháu cũng không kịp trở tay.
Lần này đón cháu trở về Lưu gia cùng hoàng hậu đã phải bỏ một số ngân lượng lớn để thuê người của Hồng Lâu hộ tống cháu an toàn trở về, vì chúng ta sợ Hiền phi kia sẽ cho người ám sát cháu trên đường ".
Nam Mộ Dung băn khoăn suy nghĩ một lúc vẫn không hiểu rằng thế lực từ đâu Hiền phi và tam đệ kia lại dám công khai chống đối hắn ta như vậy.
Thái y đâu phải lần đầu chứng kiến chuyện như thế này chứ liền mỉm cười nói :
"Dương Vương gia người đừng lo lắng quá, sức khỏe của Vương phi vô cùng tốt, hạ quan sẽ kê cho Vương Phi mấy thang thuốc an thai, Vương phi uống vào sẽ khỏe mạnh mà thôi ".
An Lâm lúc bấy giờ mới tạm yên tâm phần nào, trong lòng y lúc này cảm thấy vô cùng hưng phấn, Băng Nguyệt nhìn thấy cũng cảm thấy vui lây, bản thân nàng cũng khá bất ngờ khi được làm mẫu thân.
Từ sau ngày hôm đấy Băng nguyệt gần như là vật quốc bảo trong phủ, nàng đi đâu cũng có người đi cùng, làm gì cũng bị giám sát.
Nếu An Lâm bảo vệ nàng năm thì Ngu Lão để ý nàng mười, từ sau khi nghe tin Dương Vương có thai Ngu Lão đã tìm mấy ma ma cùng bà mẫu có kinh nghiệm để thay phiên nhau chăm sóc Vương Phi.
Hoàng thượng sau khi biết tin cũng gửi biết bao nhiêu quà cùng vật phẩm cùng dược liệu quý hiếm đến.
Ông cũng vui mừng vì cuối cùng đệ đệ của mình cũng có nhi tử, biết đâu vì tương lai của nhi tử đệ đệ của ông sẽ không rời đi thì sao.
Nhưng đáng tiếc với sự kỳ vọng đó, hai phu thê vẫn quyết định lên đường như dự định ban đầu, tính thời gian thì khi hai người khởi hành đến đất phong lúc đó Băng Nguyệt cũng được gần sáu tháng.
Theo thái y nói thì đó là thời gian an toàn nhất rồi, chỉ cần chú ý không sóc nẩy và giữ gìn sức khỏe, ăn nghỉ có điều độ thì sẽ không có việc gì.
Kim quốc cũng đã cử sứ giả đến để đàm phán đưa phế thái tử Nam Mộ Dung của bọn họ trở về.
Một phế thái tử đổi lấy ba tòa thành trì cùng nhiều cống phẩm đương nhiên là hoàng thượng vô cùng thỏa mãn rồi.
Sau lần nội chiến này e rằng Kim quốc sẽ không bao giờ dám gây sự với Sở quốc nữa.
Khi Nam Mộ Dung gặp lại cửu cửu của mình thì hắn bình tâm vô cùng, vẻ mặt không biểu lộ một sắc thái nào, hắn ta chỉ nhìn chăm chăm vào An Lâm, có vẻ như hắn vẫn chưa chấp nhận thua cuộc.
Đấy là Nam Mộ Dung còn chưa biết rằng bản thân mình đã bị Kim quốc cùng phụ hoàng vứt bỏ, hắn đã trở thành phế thái tử mà tam đệ hắn từng khinh thường đã thay thế vào vị trí của hắn.
Đương nhiên là An Lâm sẽ không để cho hắn kiêu ngạo lâu, người như thế này bản thân An Lâm rất ghét, Y liền chế giều nói :
"Chúc phế thái tử lên đường thượng lộ bình an, vì tính háo thắng và tự kiêu của ngươi khiến cho Kim quốc tổn thất nặng nề để chuộc ngươi về, trên đường trở về nhớ cẩn thận là được ".
Nam Mộ Dung thoáng khựng lại nhìn về phía cửu cửu như chứng thực lời nói của An Lâm.
Lưu Hòa liền chầm chậm gật đầu vẻ buồn bã, Nam Mộ Dung có chút bất ngờ, hắn ta không nghĩ rằng mình cũng có ngày thất thế như thế này.
Nhưng rất nhanh hắn lấy lại tinh thần rất nhanh, những ngày bị nhốt trong đại lao hắn cũng chưa bao giờ suy sụp vì hắn biết chắc chắn mẫu hậu cùng Lưu thị sẽ cứu hắn .
Chỉ một Kim quốc, chỉ một tên Mộ Dung Hiên cùng Hiền phi kia làm sao có thể ngáng trở trên con đường thống trị của hắn, thù này hắn quyết định sẽ trả, những gì Dương Vương và Sở quốc đã làm với hắn, hắn sẽ trả thù gấp đôi.
Hắn ta nhanh chóng hành lễ rồi ra về, hắn phải nhanh chóng rời khỏi đây để hỏi rõ cửu cửu mọi chuyện sảy ra thời gian này khi hắn bị nhốt.
Cả đoàn người trở vào một quán trọ nghỉ chân, lúc này Nam Mộ Dung đã thay một bộ y phục chỉnh tề, thật là khác biệt so với lúc vừa bước vào.
Hắn ngồi trên ghế cao rồi lạnh lùng hỏi :
"Cửu cửu, người kể tất cả mọi chuyện lại cho ta nghe, vì sao phụ hoàng lại phế bỏ ta lập tam đệ lên thay, ta nhớ trước khi rời khỏi đã lưu lại rất nhiều thân tín để mẫu hậu liên lạc mà.
Ta vừa thất thế bằng một thế lực nào đó lại phế bỏ ta, Lưu gia không thể lên tiếng hay sao ?".
Lưu Hòa thở dài nói :
"Mộ Dung cháu không biết đấy thôi, Lưu gia đã cố gắng rất nhiều, cháu cũng biết từ trước đến giờ hoàng thượng không ưa gì Lưu gia.
Nhân cơ hội này hoàng thượng còn chưa giáng một đòn cho Lưu gia cũng một phần do thế lực của hoàng hậu
con nam do''''.
Ông thở dài một lúc rồi nói tiếp :
"Không biết Hiền phi kia bằng cách nào lại lôi kéo được rất nhiều quan đại thần đứng ra công khai chỉ trích tội trạng của cháu từ trước lẫn giờ, điều này khiến cho ta và mẫu hậu cháu cũng không kịp trở tay.
Lần này đón cháu trở về Lưu gia cùng hoàng hậu đã phải bỏ một số ngân lượng lớn để thuê người của Hồng Lâu hộ tống cháu an toàn trở về, vì chúng ta sợ Hiền phi kia sẽ cho người ám sát cháu trên đường ".
Nam Mộ Dung băn khoăn suy nghĩ một lúc vẫn không hiểu rằng thế lực từ đâu Hiền phi và tam đệ kia lại dám công khai chống đối hắn ta như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.