Chương 272: Đấu thân thứ hai (2)
Cao Lâu Đại Hạ
11/08/2014
Đấu khí Phong Vân Kim Thân có thể tổ hợp trong nháy mắt, lần đầu tiên bị đấu khí chân chính rót vào trong cơ thể. Càn Kình chỉ cảm thấy đấu
khí trong đấu mạch không ngừng xông tới đối trọi tiêu diệt lẫn nhau.
Đầu ngón tay Ân Lạp Khắc nhẹ nhàng điểm xuống đất, nhảy lên thật cao. Mười ngón giao nhau lại cùng một chỗ giơ quá đỉnh đầu, nặng nề nện vào sau lưng Càn Kình.
Đau!
Càn Kình giống như nghe được cột sống phía sau lưng vang lên tiếng gãy vụn. Tốc độ công kích này thực sự quá nhanh! Công kích này khiến người ta cảm giác giống như không cách nào ngăn cản được nữa.
Thân thể va chạm, đụng nát ván gỗ, lại thoáng bắn lên thật cao. Ngay lập tức chân Ân Lạp Khắc đá vào bụng dưới của Càn Kình. Một cước không chút lưu tình giống như một thanh chiến đao chém xuống bụng dưới của hắn!
Ân Lạp Khắc liên tục đắc thủ, quyền cước hoàn toàn không có ý dừng lại. Công kích phát động giống như mưa rền gió dữ.
Mạnh mẽ! Thực sự quá mạnh mẽ! Càn Kình miễn cưỡng phòng ngự, trong lòng âm thầm cảm khái trong các võ giả đồng cấp không ngờ có thể đẩy mức độ chênh lệch đến tình trạng như vậy. Ân Lạp Khắc vận dụng lực lượng so với sau khi Ni Lạp bị trọng thương, lực phá hoại và sức chiến đấu phóng ra lại là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau! Nếu lúc đầu Ni Lạp mạnh mẽ đến mức độ như vậy, cho dù có phi đao là con bài chưa lật, hiệu quả cũng sẽ không quá lớn?
Toàn bộ cuộc chiến đấu diễn ra chưa đến một phú. Ân Lạp Khắc trở lại ngồi ngay ngắn phía dưới chữ Đấu, nhìn Càn Kình quỳ rạp trên mặt đất:
- Ngươi từ từ tìm hiểu. Về phần thưởng mật quyển đấu kỹ của ngươi đều ở đây. Được rồi, ngươi còn có một cơ hội lựa chọn mật quyển tu luyện đấu khí. Chờ ngươi hiểu hết lại tới tìm ta.
- Sao có thể mạnh như vậy? Làm sao?
Càn Kình quỳ rạp trên mặt đất, trong đầu đều là cảnh tượng Ân Lạp Khắc ra tay, lúc mình đối mặt với Ân Lạp Khắc, thậm chí ngay cả tốc độ xuất thủ cũng trở nên chậm lại. Đây không phải là do mình cố ý chậm lại. Điều này có phần tương tự như lúc đối mặt với Ni Lạp.
Khác nhau, chính là Ni Lạp không thực sự ảnh hưởng đến tốc độ và phản ứng ra tay. Nhưng khi đối mặt với Ân Lạp Khắc, công kích thật sự đã bị ảnh hưởng.
- Đây là?
Càn Kình nhắm mắt nhớ lại lúc Ân Lạp Khắc ra tay, hình ảnh trong đầu không ngừng quay trở lại. Dần dần thân ảnh Ân Lạp Khắc bắt đầu biến thành mơ hồ vặn vẹo.
Một con rồng cực lớn! Hình ảnh Ân Lạp Khắc lắc người, dao động biến trở thành một con rồng cực lớn! Đúng vậy, chính là một con rồng cực lớn, một loại ma thú mạnh nhất đã từng xuất hiện ở trong sách vở, trước sau vẫn được lưu truyền trong miệng những người hát rong:
- Rồng khổng lồ!
Quyền cước kia giống như con rồng khổng lồ đang há hốc miệng! Khi Càn Kinh đối mặt với Ân Lạp Khắc, hắn cảm giác giống như ma thú bình thường đối mặt với một con rồng lớn. Con rồng lớn phát ra long uy cường đại!
- Ta đã biết, ta thiếu cái gì. . .
Càn Kình bỗng nhiên mở mắt nhìn Ân Lạp Khắc nói:
- Tăng cường đấu khiếu là kỹ năng. Nhưng đấu khí không phải chỉ là kỹ năng mới. Kỹ năng không có sinh mạng, sẽ vĩnh viễn không có lực lượng. . .
Ân Lạp Khắc mỉm cười, khẽ gật đầu:
- Ngươi nên tiếp tục sử dụng thân thể của ngươi để cảm ngộ điều đó.
Càn Kình nhắm mắt lại. Trong đầu hắn, hình ảnh Ân Lạp Khắc đang không ngừng lớn lên, giống như một con rồng con đang dần dần trưởng thành, còn phát ra khí thế vô cùng cường đại.
- Rồng khổng lồ sao?
Ý niệm trong đầu Càn Kình đã bắt đầu biến hóa. Lúc đầu là nước! Không, đúng hơn là một dòng sông. Một dòng sông đang chảy xiết, lao nhanh. Con sông dài đầy nước ở tái ngoại kia. Đấu khí trong cơ thể bạo phát cũng dần dần chuyển biến, Ngay cả đấu khiếu trong thân thể hắn cũng tăng lên theo phương thức biến hóa giống như nước sông cuồn cuộn lao nhanh không ngừng. Tốc độ quay của đấu khí dần dần tăng lên, đạt tới một ngàn một trăm, một ngàn một trăm lẻ năm. . . .
Trong nháy mắt ngắn ngủi, phương thức khống chế tăng cao lên. Tốc độ quay của đấu khí tăng lên tới một ngàn rưỡi trăm vòng. Càn Kình phân tán đấu khí trong cơ thể. Quỳ rạp trên mặt đất, tiếp tục luyện tiếp cũng không có tác dụng gì. Sau khi nắm được phương hướng, còn lại chính là khổ luyện, khổ luyện, khổ luyện nữa!
- Trước ngươi cứ nhận lấy mấy đấu kỹ ngươi đã thắng được đi.
Ân Lạp Khắc chỉ vào một đống sách trên mặt đất nói:
- Ngày hôm nay ngươi đã thu hoạch được không tồi. Sau này nếu ngươi lại muốn thắng nữa, ta nghĩ sẽ tương đối khó khăn.
- Phá Địa Trảm, đấu kỹ Nộ Liên, đấu kỹ Du Lân Xà.
Càn Kình vui vẻ ra mặt nhìn qua mật quyển đấu kỹ trong tay. Tuy rằng hắn không biết Phá Địa Trảm này có thể dung hợp với Phân Kim Liên Trảm hay không, nhưng chung quy vẫn là đồ tốt. Phương thức dấu kỹ Nộ Liên phát lực và di chuyển cũng đặc biệt thú vị. Đấu kỹ Du Lân Xà này .. .
- Phương thức di chuyển của ngươi học được từ cá chạch?
Ân Lạp Khắc tán thưởng nói:
- Rất linh hoạt! Chỉ có điều vẫn chưa hoàn toàn được gọi là hệ thống. Nếu ngươi theo đuổi phương thức di chuyển di chuyển như vậy, bộ đấu kỹ Du Lân Xà này sẽ có trợ giúp đối với ngươi.
- Đấu kỹ thớ bụng?
Càn Kình cúi đầu nhìn tám khối cơ bụng trơn nhẵn. Đấu kỹ này hoàn toàn không phù hợp với mình.
- Đối với ngươi hiện nay không có tác dụng gì.
Ân Lạp Khắc từ tốn đứng dậy đilên sân luyện võ đã bị dập nát:
- Nhưng đối với ngươi sau này sẽ rất khó nói. Có thể ngươi sẽ có bằng hữu có thể dùng đến nó.
- Bằng hữu? La Lâm?
Càn Kình thở dài. Đáng tiếc tên mập kia đã chết, nếu không cái này thật sự rất thích hợp với hắn.
- Ở đây còn có hai bộ mật quyển đấu khí. Ngươi cứ chọn lấy một bộ mật quyển đấu khí đi.
Ân Lạp Khắc khẽ phất tay.Trên mặt đất phía trước người Càn Kình đột nhiên xuất hiện hai hộp gỗ dài hẹp ánh lên màu đen:
- Bên trong đó đựng cái gì, chỉ có một mình ta biết được. Lần này ngươi phải dựa vào vận khí để lựa chọn.
Mật quyển đấu khí? Càn Kình khom lưng tiện tay nhặt hộp gỗ bên phải lên:
- Ta muốn cái này.
- A? Ngươi không do dự?
Ân Lạp Khắc cười híp mắt nhìn Càn Kình:
- Mật quyển tu luyện đấu khí có rất nhiều loại. Có khả năng ngươi lựa chọn cái này chỉ tu luyện có mười hai đấu khiếu.
- Vậy coi như ta không may.
Càn Kình nhún vai. Cho dù cái này là mật quyển tu luyện một trăm lẻ tám đấu khiếu thì sao? Trừ phi hoàn toàn phế bỏ Đấu Khí Phong Vân, nếu không căn bản không cách nào tu luyện được mật quyển đấu khí khác. Là mấy đấu khiếu căn bản cũng không sao.
- Phải không? Chúc mừng ngươi đã lấy được một mật quyển tu luyện đấu khí cho riêng mình.
Ân Lạp Khắc ngáp một cái, lại duỗi thẳng lưng xoay người quay về phía dưới chữ Đấu:
- Được rồi, hôm nay ta mệt rồi. Lần sau ngươi lại tới khiêu chiến. Chỉ có điều phải nhớ kỹ một điểm là được rồi. Ở chỗ này đánh thắng có thể nhận được phần thưởng. Nếu như đánh thua, lần sau lại khiêu chiến sẽ phải nộp kim tệ.
Đầu ngón tay Ân Lạp Khắc nhẹ nhàng điểm xuống đất, nhảy lên thật cao. Mười ngón giao nhau lại cùng một chỗ giơ quá đỉnh đầu, nặng nề nện vào sau lưng Càn Kình.
Đau!
Càn Kình giống như nghe được cột sống phía sau lưng vang lên tiếng gãy vụn. Tốc độ công kích này thực sự quá nhanh! Công kích này khiến người ta cảm giác giống như không cách nào ngăn cản được nữa.
Thân thể va chạm, đụng nát ván gỗ, lại thoáng bắn lên thật cao. Ngay lập tức chân Ân Lạp Khắc đá vào bụng dưới của Càn Kình. Một cước không chút lưu tình giống như một thanh chiến đao chém xuống bụng dưới của hắn!
Ân Lạp Khắc liên tục đắc thủ, quyền cước hoàn toàn không có ý dừng lại. Công kích phát động giống như mưa rền gió dữ.
Mạnh mẽ! Thực sự quá mạnh mẽ! Càn Kình miễn cưỡng phòng ngự, trong lòng âm thầm cảm khái trong các võ giả đồng cấp không ngờ có thể đẩy mức độ chênh lệch đến tình trạng như vậy. Ân Lạp Khắc vận dụng lực lượng so với sau khi Ni Lạp bị trọng thương, lực phá hoại và sức chiến đấu phóng ra lại là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau! Nếu lúc đầu Ni Lạp mạnh mẽ đến mức độ như vậy, cho dù có phi đao là con bài chưa lật, hiệu quả cũng sẽ không quá lớn?
Toàn bộ cuộc chiến đấu diễn ra chưa đến một phú. Ân Lạp Khắc trở lại ngồi ngay ngắn phía dưới chữ Đấu, nhìn Càn Kình quỳ rạp trên mặt đất:
- Ngươi từ từ tìm hiểu. Về phần thưởng mật quyển đấu kỹ của ngươi đều ở đây. Được rồi, ngươi còn có một cơ hội lựa chọn mật quyển tu luyện đấu khí. Chờ ngươi hiểu hết lại tới tìm ta.
- Sao có thể mạnh như vậy? Làm sao?
Càn Kình quỳ rạp trên mặt đất, trong đầu đều là cảnh tượng Ân Lạp Khắc ra tay, lúc mình đối mặt với Ân Lạp Khắc, thậm chí ngay cả tốc độ xuất thủ cũng trở nên chậm lại. Đây không phải là do mình cố ý chậm lại. Điều này có phần tương tự như lúc đối mặt với Ni Lạp.
Khác nhau, chính là Ni Lạp không thực sự ảnh hưởng đến tốc độ và phản ứng ra tay. Nhưng khi đối mặt với Ân Lạp Khắc, công kích thật sự đã bị ảnh hưởng.
- Đây là?
Càn Kình nhắm mắt nhớ lại lúc Ân Lạp Khắc ra tay, hình ảnh trong đầu không ngừng quay trở lại. Dần dần thân ảnh Ân Lạp Khắc bắt đầu biến thành mơ hồ vặn vẹo.
Một con rồng cực lớn! Hình ảnh Ân Lạp Khắc lắc người, dao động biến trở thành một con rồng cực lớn! Đúng vậy, chính là một con rồng cực lớn, một loại ma thú mạnh nhất đã từng xuất hiện ở trong sách vở, trước sau vẫn được lưu truyền trong miệng những người hát rong:
- Rồng khổng lồ!
Quyền cước kia giống như con rồng khổng lồ đang há hốc miệng! Khi Càn Kinh đối mặt với Ân Lạp Khắc, hắn cảm giác giống như ma thú bình thường đối mặt với một con rồng lớn. Con rồng lớn phát ra long uy cường đại!
- Ta đã biết, ta thiếu cái gì. . .
Càn Kình bỗng nhiên mở mắt nhìn Ân Lạp Khắc nói:
- Tăng cường đấu khiếu là kỹ năng. Nhưng đấu khí không phải chỉ là kỹ năng mới. Kỹ năng không có sinh mạng, sẽ vĩnh viễn không có lực lượng. . .
Ân Lạp Khắc mỉm cười, khẽ gật đầu:
- Ngươi nên tiếp tục sử dụng thân thể của ngươi để cảm ngộ điều đó.
Càn Kình nhắm mắt lại. Trong đầu hắn, hình ảnh Ân Lạp Khắc đang không ngừng lớn lên, giống như một con rồng con đang dần dần trưởng thành, còn phát ra khí thế vô cùng cường đại.
- Rồng khổng lồ sao?
Ý niệm trong đầu Càn Kình đã bắt đầu biến hóa. Lúc đầu là nước! Không, đúng hơn là một dòng sông. Một dòng sông đang chảy xiết, lao nhanh. Con sông dài đầy nước ở tái ngoại kia. Đấu khí trong cơ thể bạo phát cũng dần dần chuyển biến, Ngay cả đấu khiếu trong thân thể hắn cũng tăng lên theo phương thức biến hóa giống như nước sông cuồn cuộn lao nhanh không ngừng. Tốc độ quay của đấu khí dần dần tăng lên, đạt tới một ngàn một trăm, một ngàn một trăm lẻ năm. . . .
Trong nháy mắt ngắn ngủi, phương thức khống chế tăng cao lên. Tốc độ quay của đấu khí tăng lên tới một ngàn rưỡi trăm vòng. Càn Kình phân tán đấu khí trong cơ thể. Quỳ rạp trên mặt đất, tiếp tục luyện tiếp cũng không có tác dụng gì. Sau khi nắm được phương hướng, còn lại chính là khổ luyện, khổ luyện, khổ luyện nữa!
- Trước ngươi cứ nhận lấy mấy đấu kỹ ngươi đã thắng được đi.
Ân Lạp Khắc chỉ vào một đống sách trên mặt đất nói:
- Ngày hôm nay ngươi đã thu hoạch được không tồi. Sau này nếu ngươi lại muốn thắng nữa, ta nghĩ sẽ tương đối khó khăn.
- Phá Địa Trảm, đấu kỹ Nộ Liên, đấu kỹ Du Lân Xà.
Càn Kình vui vẻ ra mặt nhìn qua mật quyển đấu kỹ trong tay. Tuy rằng hắn không biết Phá Địa Trảm này có thể dung hợp với Phân Kim Liên Trảm hay không, nhưng chung quy vẫn là đồ tốt. Phương thức dấu kỹ Nộ Liên phát lực và di chuyển cũng đặc biệt thú vị. Đấu kỹ Du Lân Xà này .. .
- Phương thức di chuyển của ngươi học được từ cá chạch?
Ân Lạp Khắc tán thưởng nói:
- Rất linh hoạt! Chỉ có điều vẫn chưa hoàn toàn được gọi là hệ thống. Nếu ngươi theo đuổi phương thức di chuyển di chuyển như vậy, bộ đấu kỹ Du Lân Xà này sẽ có trợ giúp đối với ngươi.
- Đấu kỹ thớ bụng?
Càn Kình cúi đầu nhìn tám khối cơ bụng trơn nhẵn. Đấu kỹ này hoàn toàn không phù hợp với mình.
- Đối với ngươi hiện nay không có tác dụng gì.
Ân Lạp Khắc từ tốn đứng dậy đilên sân luyện võ đã bị dập nát:
- Nhưng đối với ngươi sau này sẽ rất khó nói. Có thể ngươi sẽ có bằng hữu có thể dùng đến nó.
- Bằng hữu? La Lâm?
Càn Kình thở dài. Đáng tiếc tên mập kia đã chết, nếu không cái này thật sự rất thích hợp với hắn.
- Ở đây còn có hai bộ mật quyển đấu khí. Ngươi cứ chọn lấy một bộ mật quyển đấu khí đi.
Ân Lạp Khắc khẽ phất tay.Trên mặt đất phía trước người Càn Kình đột nhiên xuất hiện hai hộp gỗ dài hẹp ánh lên màu đen:
- Bên trong đó đựng cái gì, chỉ có một mình ta biết được. Lần này ngươi phải dựa vào vận khí để lựa chọn.
Mật quyển đấu khí? Càn Kình khom lưng tiện tay nhặt hộp gỗ bên phải lên:
- Ta muốn cái này.
- A? Ngươi không do dự?
Ân Lạp Khắc cười híp mắt nhìn Càn Kình:
- Mật quyển tu luyện đấu khí có rất nhiều loại. Có khả năng ngươi lựa chọn cái này chỉ tu luyện có mười hai đấu khiếu.
- Vậy coi như ta không may.
Càn Kình nhún vai. Cho dù cái này là mật quyển tu luyện một trăm lẻ tám đấu khiếu thì sao? Trừ phi hoàn toàn phế bỏ Đấu Khí Phong Vân, nếu không căn bản không cách nào tu luyện được mật quyển đấu khí khác. Là mấy đấu khiếu căn bản cũng không sao.
- Phải không? Chúc mừng ngươi đã lấy được một mật quyển tu luyện đấu khí cho riêng mình.
Ân Lạp Khắc ngáp một cái, lại duỗi thẳng lưng xoay người quay về phía dưới chữ Đấu:
- Được rồi, hôm nay ta mệt rồi. Lần sau ngươi lại tới khiêu chiến. Chỉ có điều phải nhớ kỹ một điểm là được rồi. Ở chỗ này đánh thắng có thể nhận được phần thưởng. Nếu như đánh thua, lần sau lại khiêu chiến sẽ phải nộp kim tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.