Chương 1206: Đi tới
Cao Lâu Đại Hạ
19/01/2015
Trong nháy mắt, hắn đang dùng Vạn Ảnh truy kích Càn Kình chợt lui về phía sau!
Mười tám búa thặng phong có thể có thể xuyên qua bức tường quyền này, nhưng chắc chắn không thể đánh trúng Càn Kình! Bởi vì, Càn Kình cũng sẽ có một phần trong mười tám búa thặng phong.
Chỉ cần đưa ra vài quấy nhiễu nhất định, là có thể suy tính ra điểm rơi của một búa này.
Càn Kình đánh ra một đòn như bão táp đẩy lui A Lịch Khắc Tư. Bước chân lại nhanh chóng theo sát. Một đòn hỗn độn từ lúc khai thiên lập địa cắt phá trường không, một quyền hung bạo như rồng ngâm, như hổ gầm, lại lắp đầy thế giới của A Lịch Khắc Tư.
Cái này?
Thân hình A Lịch Khắc Tư lại di chuyển, nắm đấm của Càn Kính như bóng với hình, trái lại càng lúc càng gần hơn so với trước kia.
Tất cả mọi người học Vạn Ảnh. Trong nháy mắt Càn Kình mở ra hai đấu ấn Siêu Hư Hồn nổ nát. Thực lực dã man tăng lên tới một mức độ đáng sợ, lại có thể hoàn toàn nắm giữ, không kém hơn thực lực của A Lịch Khắc Tư chút nào. Thậm chí mơ hồ còn muốn vượt lên trước Càn Vô Thanh.
Ầm!
A Lịch Khắc Tư cũng không thể tránh được. Mười tám búa hợp nhất, mười tám búa thặng phong trong đó va chạm với nắm đấm của Càn Kính, thân thể hai bê ở trên không trung đồng thời lay động không ngừng. Thân thể Càn Kính lại không dừng tiến tới!
Đi tới! Đi tới! Đi tới!
Khí thế dũng cảm tiến tới bao phủ A Lịch Khắc Tư. Đấu khí chém thiên không nhập vào cơ thể lại lao thẳng về phía A Lịch Khắc Tư.
Đấu kỹ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang?
A Lịch Khắc Tư cả kinh. Viên bảo thạch màu đỏ cũng muốn nổ nát.
Người bình thường sao có thể sử dụng được đấu kỹ của chiến sĩ huyết mạch? Điều này... Cho dù là Ân Lạp Khắc có thể biết được đấu ấn được làm ra thế nào, nhưng cũng không có cách nào tập luyện được!
Giới hạn về huyết mạch cao hơn tất cả! A Lịch Khắc Tư hiểu rõ hơn bất kỳ người nào khác. Mặc dù chân thân của mình hoàn toàn sống lại, cũng chỉ có thể sử dụng đấu kỹ thánh cấp bình thường và đấu kỹ vong linh do tự mình sáng tạo ra, lại vẫn không có cách nào sử dụng đấu kỹ huyết mạch.
Chiến sĩ bình thường trẻ tuổi nhân loại trước mắt này, không ngờ đánh ra đấu kỹ của riêng chiến sĩ huyết mạch?
Trong phút chốc, thân thể A Lịch Khắc Tư lại lóe lên, lui về phía sau. Một lần lui này, hắn hoàn toàn mất đi tất cả tiên cơ. Càn Kình hoàn toàn nắm được tất cả thượng phong triển khai thế tấn công sắc bén nhất. Một quyền lại tiếp một quyền đấu kỹ hỗn độn khí thế bang bạc. Quyền sau đều thuần thục hơn so với quyền trước, hung mãnh hơn quyền trước.
Bàn Hoành Cơ nhìn thấy tình cảnh như vậy, lắc đầu. Bất kỳ kẻ nào giao đấu với tiểu tử này, đều tuyệt đối không thể giao quyền chủ động cho hắn. Tiểu tử Càn Kình này là một quái vật một khi nắm được thượng phong sẽ hoàn toàn bạo phát, thậm chí có thể chiến đấu vượt cấp.
- Muốn giết ta sao?
A Lịch Khắc Tư hoàn toàn bạo phát. Giọng nói thô lỗ này lại có phần lanh lảnh. Đó là giọng nói phẫn nộ của Càn Vô Thanh. Hắn và A Lịch Khắc Tư đồng thời phẫn nộ.
- Khôi cốt dung hợp!
- Không! Không nên dung hợp! Ngươi đã nói, ta có thể duy trì chính mình! Ta không muốn mất đi chính mình!
Càn Vô Thanh hoảng sợ gào lên.
- Dung hợp cho ta!
Mũ giáp dường như bắt đầu dung hợp vào bên trong thân thể Càn Vô Thanh. Trong nháy mắt đã có một nửa khôi cốt tiến vào trong thân thể hắn. Vô số những thứ giống như sợi gân màu đỏ màu xanh đâm thật sâu vào trong đầu hắn.
- Không nên!
Khuôn mặt Càn Vô Thanh trở nên dữ tợn liên tục phát ra tiếng rít gào. Hai tay hắn muốn kéo chiếc mũ giáp kia ra, lại phát hiện hai tay của mình căn bản không nghe theo sự điều khiển của mình. A Lịch Khắc Tư đã sắp hoàn toàn chiếm được thân thể này.
- Ta không cam lòng!
Càn Vô Thanh lại một lần nữa phát ra tiếng rít gào không cam lòng:
- Mất đi mình! Ngươi cũng đừng mong sống tốt! chiến khải vong linh! Giải thể!
Trong phút chốc khôi giáp xương trắng từ trong thân thể Càn Vô Thanh bắn ra. Trong lúc đó thực lực thân thể Càn Vô Thanh đột nhiên giảm mạnh. Càn Kình đưa tay lên không trung hút một cái. Khôi giáp trực tiếp rơi vào trong tay hắn. Hắn ném ngay vào đấu giới, trở tay bỏ chiến búa và găng tay vào đấu giới, lấy ra Vong Giả Tinh Thần Kiếm!
Trường kiếm vào tay, A Lịch Khắc Tư đang cùng Càn Vô Thanh tranh đoạt thân thể, ánh mắt đỏ ngầu nhất thời sáng ngời:
- Kiếm của ta...
- Hiện tại đã là đao của ta!
Đấu khí của Càn Kình rót vào trong Vong Giả Tinh Thần Kiếm. Không ngờ trường kiếm kia rất nhanh đã thay đổi hình dạng. Từ trường kiếm, nó đã biến thành chiến đao, lại từ chiến đao biến thành Trảm Mã Đao!
- Ngươi...
Con mắt bảo thạch đỏ của A Lịch Khắc Tư chớp động lộ vẻ phẫn nộ:
- Không ngờ ngươi cũng biết dùng thanh kiếm này?
- Tốt xấu gì ta cũng là sư đệ của ngươi!
Càn Kình cười, hai tay cầm đao, đấu khí vô tận bao quanh Trảm Mã Đao tấu lên một khúc trấn hồn:
- Chỗ tốt lớn nhất của thanh kiếm này, chính là có thể tùy ý biến hóa hình dạng, trở thành vũ khí thích hợp nhất với người chiến sĩ sử dụng nó!
Trảm Mã Đao Dữ tợn lộ ra ánh sáng vặn vẹo một cách lợi hại. Hỗn độn không phải chỉ là quyền, đồng thời cũng là đao! Càn Kình vừa xuất đạo chính là sử dụng đao. Quyền và đao không khác nhau quá nhiều. Chỉ có điều chiến đao này có thể phát huy ra lực sát thương mà thôi.
Đao quang sáng chói, quét tới những đám mây đen trên bầu trời, thu hết vạn điểm sao quấn quanh thân đao. Trảm Mã Đao cực lớn bạo phát ra tiếng rồng ngâm chân chính, xuất hiện ở trước mặt A Lịch Khắc Tư.
- Ngăn cản cho ta!
A Lịch Khắc Tư cảm giác được nguy hiểm chết chóc. Cánh tay cầm chiến đao giơ lên. Một đao hỗn độn chém ngang. Tiếng kim loại va chạm vô tận vang vọng trong không trung. Thân thể hắn bay ra ngoài. Những vị trí khác trên thân thể xuất hiện vô số lỗ hổng.
Cánh tay có thể ngăn cản, nhưng thân thể lại không cách nào ngăn cản được uy thế một đao kia của Càn Kình! Chỉ là một đao, nhiều chỗ trên thân thể A Lịch Khắc Tư đã bị thương. Thân thể liên tục ngã trên không trung. Sau đó hắn xoay người muốn bay đi.
- Còn muốn chạy sao? Xuống cho ta!
Cánh tay Bàn Hoành Cơ bỗng nhiên vung lên. Những đám mây đen còn chưa tan hết, lại tạo thành một đạo sấm sét cực lớn, hung hăng nện xuống đỉnh đầu A Lịch Khắc Tư, trực tiếp đập thân thể hắn lún sâu vào trong mặt đất.
Hiện tại, bốn đại cường giả thế hệ trước không có một người nào muốn để cho A Lịch Khắc Tư chạy thoát. Vong linh này cho thấy kỹ năng đặc biệt dung hợp thánh khí. Đó là năng lực đặc biệt mà tất cả đều muốn có được.
- Ta đến từ cõi chết, ta đi ở trong cõi chết, ta nắm cái chết trong tay!
Vẻ mặt Càn Vô Thanh đột nhiên trở nên vô cùng trang nghiêm. Đôi mắt đang nhắm chặt đột nhiên mở ra. Trên bầu trời không ngờ thật sự xuất hiện này ảo ảnh về con mắt quái dị, tràn ngập cảm giác áp bách uy áp, thậm chí còn rõ ràng hơn cả lần trước.
- Nhân loại ngu xuẩn, dám cả gan trêu chọc vào ta, một tồn tại giống như thần. Các ngươi sẽ gặp phải sự trừng phạt! Hiện tại, cho các ngươi chứng kiến một chút sự khủng khiếp của vong linh! Trầm luân vong linh ấn!
Mười tám búa thặng phong có thể có thể xuyên qua bức tường quyền này, nhưng chắc chắn không thể đánh trúng Càn Kình! Bởi vì, Càn Kình cũng sẽ có một phần trong mười tám búa thặng phong.
Chỉ cần đưa ra vài quấy nhiễu nhất định, là có thể suy tính ra điểm rơi của một búa này.
Càn Kình đánh ra một đòn như bão táp đẩy lui A Lịch Khắc Tư. Bước chân lại nhanh chóng theo sát. Một đòn hỗn độn từ lúc khai thiên lập địa cắt phá trường không, một quyền hung bạo như rồng ngâm, như hổ gầm, lại lắp đầy thế giới của A Lịch Khắc Tư.
Cái này?
Thân hình A Lịch Khắc Tư lại di chuyển, nắm đấm của Càn Kính như bóng với hình, trái lại càng lúc càng gần hơn so với trước kia.
Tất cả mọi người học Vạn Ảnh. Trong nháy mắt Càn Kình mở ra hai đấu ấn Siêu Hư Hồn nổ nát. Thực lực dã man tăng lên tới một mức độ đáng sợ, lại có thể hoàn toàn nắm giữ, không kém hơn thực lực của A Lịch Khắc Tư chút nào. Thậm chí mơ hồ còn muốn vượt lên trước Càn Vô Thanh.
Ầm!
A Lịch Khắc Tư cũng không thể tránh được. Mười tám búa hợp nhất, mười tám búa thặng phong trong đó va chạm với nắm đấm của Càn Kính, thân thể hai bê ở trên không trung đồng thời lay động không ngừng. Thân thể Càn Kính lại không dừng tiến tới!
Đi tới! Đi tới! Đi tới!
Khí thế dũng cảm tiến tới bao phủ A Lịch Khắc Tư. Đấu khí chém thiên không nhập vào cơ thể lại lao thẳng về phía A Lịch Khắc Tư.
Đấu kỹ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang?
A Lịch Khắc Tư cả kinh. Viên bảo thạch màu đỏ cũng muốn nổ nát.
Người bình thường sao có thể sử dụng được đấu kỹ của chiến sĩ huyết mạch? Điều này... Cho dù là Ân Lạp Khắc có thể biết được đấu ấn được làm ra thế nào, nhưng cũng không có cách nào tập luyện được!
Giới hạn về huyết mạch cao hơn tất cả! A Lịch Khắc Tư hiểu rõ hơn bất kỳ người nào khác. Mặc dù chân thân của mình hoàn toàn sống lại, cũng chỉ có thể sử dụng đấu kỹ thánh cấp bình thường và đấu kỹ vong linh do tự mình sáng tạo ra, lại vẫn không có cách nào sử dụng đấu kỹ huyết mạch.
Chiến sĩ bình thường trẻ tuổi nhân loại trước mắt này, không ngờ đánh ra đấu kỹ của riêng chiến sĩ huyết mạch?
Trong phút chốc, thân thể A Lịch Khắc Tư lại lóe lên, lui về phía sau. Một lần lui này, hắn hoàn toàn mất đi tất cả tiên cơ. Càn Kình hoàn toàn nắm được tất cả thượng phong triển khai thế tấn công sắc bén nhất. Một quyền lại tiếp một quyền đấu kỹ hỗn độn khí thế bang bạc. Quyền sau đều thuần thục hơn so với quyền trước, hung mãnh hơn quyền trước.
Bàn Hoành Cơ nhìn thấy tình cảnh như vậy, lắc đầu. Bất kỳ kẻ nào giao đấu với tiểu tử này, đều tuyệt đối không thể giao quyền chủ động cho hắn. Tiểu tử Càn Kình này là một quái vật một khi nắm được thượng phong sẽ hoàn toàn bạo phát, thậm chí có thể chiến đấu vượt cấp.
- Muốn giết ta sao?
A Lịch Khắc Tư hoàn toàn bạo phát. Giọng nói thô lỗ này lại có phần lanh lảnh. Đó là giọng nói phẫn nộ của Càn Vô Thanh. Hắn và A Lịch Khắc Tư đồng thời phẫn nộ.
- Khôi cốt dung hợp!
- Không! Không nên dung hợp! Ngươi đã nói, ta có thể duy trì chính mình! Ta không muốn mất đi chính mình!
Càn Vô Thanh hoảng sợ gào lên.
- Dung hợp cho ta!
Mũ giáp dường như bắt đầu dung hợp vào bên trong thân thể Càn Vô Thanh. Trong nháy mắt đã có một nửa khôi cốt tiến vào trong thân thể hắn. Vô số những thứ giống như sợi gân màu đỏ màu xanh đâm thật sâu vào trong đầu hắn.
- Không nên!
Khuôn mặt Càn Vô Thanh trở nên dữ tợn liên tục phát ra tiếng rít gào. Hai tay hắn muốn kéo chiếc mũ giáp kia ra, lại phát hiện hai tay của mình căn bản không nghe theo sự điều khiển của mình. A Lịch Khắc Tư đã sắp hoàn toàn chiếm được thân thể này.
- Ta không cam lòng!
Càn Vô Thanh lại một lần nữa phát ra tiếng rít gào không cam lòng:
- Mất đi mình! Ngươi cũng đừng mong sống tốt! chiến khải vong linh! Giải thể!
Trong phút chốc khôi giáp xương trắng từ trong thân thể Càn Vô Thanh bắn ra. Trong lúc đó thực lực thân thể Càn Vô Thanh đột nhiên giảm mạnh. Càn Kình đưa tay lên không trung hút một cái. Khôi giáp trực tiếp rơi vào trong tay hắn. Hắn ném ngay vào đấu giới, trở tay bỏ chiến búa và găng tay vào đấu giới, lấy ra Vong Giả Tinh Thần Kiếm!
Trường kiếm vào tay, A Lịch Khắc Tư đang cùng Càn Vô Thanh tranh đoạt thân thể, ánh mắt đỏ ngầu nhất thời sáng ngời:
- Kiếm của ta...
- Hiện tại đã là đao của ta!
Đấu khí của Càn Kình rót vào trong Vong Giả Tinh Thần Kiếm. Không ngờ trường kiếm kia rất nhanh đã thay đổi hình dạng. Từ trường kiếm, nó đã biến thành chiến đao, lại từ chiến đao biến thành Trảm Mã Đao!
- Ngươi...
Con mắt bảo thạch đỏ của A Lịch Khắc Tư chớp động lộ vẻ phẫn nộ:
- Không ngờ ngươi cũng biết dùng thanh kiếm này?
- Tốt xấu gì ta cũng là sư đệ của ngươi!
Càn Kình cười, hai tay cầm đao, đấu khí vô tận bao quanh Trảm Mã Đao tấu lên một khúc trấn hồn:
- Chỗ tốt lớn nhất của thanh kiếm này, chính là có thể tùy ý biến hóa hình dạng, trở thành vũ khí thích hợp nhất với người chiến sĩ sử dụng nó!
Trảm Mã Đao Dữ tợn lộ ra ánh sáng vặn vẹo một cách lợi hại. Hỗn độn không phải chỉ là quyền, đồng thời cũng là đao! Càn Kình vừa xuất đạo chính là sử dụng đao. Quyền và đao không khác nhau quá nhiều. Chỉ có điều chiến đao này có thể phát huy ra lực sát thương mà thôi.
Đao quang sáng chói, quét tới những đám mây đen trên bầu trời, thu hết vạn điểm sao quấn quanh thân đao. Trảm Mã Đao cực lớn bạo phát ra tiếng rồng ngâm chân chính, xuất hiện ở trước mặt A Lịch Khắc Tư.
- Ngăn cản cho ta!
A Lịch Khắc Tư cảm giác được nguy hiểm chết chóc. Cánh tay cầm chiến đao giơ lên. Một đao hỗn độn chém ngang. Tiếng kim loại va chạm vô tận vang vọng trong không trung. Thân thể hắn bay ra ngoài. Những vị trí khác trên thân thể xuất hiện vô số lỗ hổng.
Cánh tay có thể ngăn cản, nhưng thân thể lại không cách nào ngăn cản được uy thế một đao kia của Càn Kình! Chỉ là một đao, nhiều chỗ trên thân thể A Lịch Khắc Tư đã bị thương. Thân thể liên tục ngã trên không trung. Sau đó hắn xoay người muốn bay đi.
- Còn muốn chạy sao? Xuống cho ta!
Cánh tay Bàn Hoành Cơ bỗng nhiên vung lên. Những đám mây đen còn chưa tan hết, lại tạo thành một đạo sấm sét cực lớn, hung hăng nện xuống đỉnh đầu A Lịch Khắc Tư, trực tiếp đập thân thể hắn lún sâu vào trong mặt đất.
Hiện tại, bốn đại cường giả thế hệ trước không có một người nào muốn để cho A Lịch Khắc Tư chạy thoát. Vong linh này cho thấy kỹ năng đặc biệt dung hợp thánh khí. Đó là năng lực đặc biệt mà tất cả đều muốn có được.
- Ta đến từ cõi chết, ta đi ở trong cõi chết, ta nắm cái chết trong tay!
Vẻ mặt Càn Vô Thanh đột nhiên trở nên vô cùng trang nghiêm. Đôi mắt đang nhắm chặt đột nhiên mở ra. Trên bầu trời không ngờ thật sự xuất hiện này ảo ảnh về con mắt quái dị, tràn ngập cảm giác áp bách uy áp, thậm chí còn rõ ràng hơn cả lần trước.
- Nhân loại ngu xuẩn, dám cả gan trêu chọc vào ta, một tồn tại giống như thần. Các ngươi sẽ gặp phải sự trừng phạt! Hiện tại, cho các ngươi chứng kiến một chút sự khủng khiếp của vong linh! Trầm luân vong linh ấn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.