Chương 473: Địa vị tăng khủng bố (thượng)
Cao Lâu Đại Hạ
11/09/2014
Gần như tất cả Dược Tề Đại
Sư hiện thời đều có sư phụ là Dược Tề Đại Sư. Chỉ Dược Tề Đại Sư có kinh nghiệm mới dạy ra đệ tử là Dược Tề Đại Sư. Dựa vào bản thân lần mò? Nặc Lôi Tháp nhẹ lắc đầu, thở dài. Mấy năm nay Nặc Lôi Tháp tự lực cánh
sinh vẫn chỉ là Dược sư cao cấp, chỉ bởi vì sư phụ của gã là Dược sư cao cấp nên con đường phía sau gã phải tự mình tìm ra, không ai chỉ dẫn
được.
Bàn Hoành Huyền liếc trộm hai vai Bàn Hoành Cơ run run, lòng thầm thở dài. Đây là tại sao Bàn Hoành Huyền không thể trở thành gia chủ còn Bàn Hoành Cơ thì có thể. Khi Bàn Hoành Huyền còn đang đắn đo có trao đổi lợi ích hay không thì Bàn Hoành Cơ đã chọn kết minh. Ngay cả Dược Tề Đại Sư cũng nhìn trúng Càn Kình, muốn thu hắn làm đồ đệ!
Càn Kình rất cảm kích nhìn Chung Tam Nhất. Nếu không nhờ Dược Tề Đại Sư này ra mặt nói chuyện thì e rằng không ai trong chỗ này biết hàng. Nhưng tại sao Chung Tam Nhất đại sư nói về dược tề này có vẻ cực kỳ ghê gớm? Á Đương Tư đại thúc luôn gọi dược tề Thiết Cốt là dược tề nhập môn.
- Như thế nào?
Vẻ mặt Chung Tam Nhất mong chờ nhìn Càn Kình. Thanh niên này thật là hiếm có, mới rồi Chung Tam Nhất đã nói rõ ràng, chỉ cần hơi thông minh một chút sẽ quỳ xuống đất làm lễ bái sư ngay.
- Dược tề khí quan?
Càn Kình mỉm cười nói:
- Được, ta cũng có học một chút dược tề khí quan, nếu có thể xin chỉ giáo với đại sư là ta may mắn.
Chung Tam Nhất ngẩn ngơ. Xin chỉ giáo? Không định bái sư sao? Không lẽ vì không tin tưởng năng lực của ta? Cũng có thể. Tiểu tử này có cơ sở vững chắc như vậy chắc được người chuyên môn chỉ dạy, ánh mắt cao chút là chuyện bình thường. Chỉ cần ta lộ vài tay chắc sẽ khiến hắn bái sư.
Nặc Lôi Tháp đầy khâm phục nhìn Càn Kình. Đối mặt một Dược Tề Đại Sư vậy mà vẫn bình tĩnh như không, nói cái gì mà chỉ giáo chứ không phải bái sư, nếu không phải người này có thần kinh quá thô thì nghĩa là kiêu ngạo hơi bị lố.
Một tay Chung Tam Nhất chống mặt bàn, tay kia đẩy gọng kính trên sống mũi, đầy hứng thú nhìn Càn Kình.
Chung Tam Nhất hỏi:
- Chàng trai, ngươi nói xem ngươi từng học phương thuốc nào liên quan đến dược tề khí quan?
Cái nào? Khóe môi Càn Kình co giật, dược tề khí quan nào cũng phải học nghiêm túc. Tuy Á Đương Tư lão sư không hung dữ như Âu Lạp Lạp nhưng không phải dễ gạt.
- Đều có học chút chút.
- Đều học qua?
Lần đầu tiên Chung Tam Nhất lộ vẻ mặt mất vui. Dược tề khí quan khác với dược tề học khác, bản thân nó chia ra khí quan khác nhau, có thể nói là ngành học phức tạp nhất trong dược tề học. Chỉ có Dược Tề Đại Sư khí quan mới học tập nghiên cứu hết, Dược sư cao cấp dược tề khí quan học khác biết hai, ba khí quan đã là rất ghê gớm.
Không thành Dược Tề Đại Sư thì không thể hiểu rõ dược tính của một hệ ngành học thì lấy gì đến nghiên cứu khám phá ra dược tề mới?
Khám phá dược tề mới là tiêu chí quan trọng để trở thành Dược Tề Đại Sư.
- Đều học chút chút.
Chung Tam Nhất nghe giọng đầy chân thrành của Càn Kình, trong lòng hơi khó chịu. Rốt cuộc là ai dạy Dược sư, mầm tốt như vậy không biết dạy cho đúng đắn sao? Nền móng phối dược rất cứng rắn nhưng tri thức dược tề chưa trở thành Dược Tề Đại Sư thì sao có thể dạy hết tất cả?
- Vậy sao?
Chung Tam Nhất kiên nhẫn nhìn Càn Kình, hỏi:
- Vậy ngươi nói xem ngươi biết điều chế dược tề gì? Trình độ hiểu dược tề...
- Mấy hôm trước mới thành công chế tạo ra dược tề Lục Phủ.
Càn Kình gãi đầu nói:
- Chính là dùng chất dịch trong ngân Trấp Hỏa Đạn Thảo, trái của Liệt Tràng Hoa và...
Vẻ mất kiên nhẫn trên mặt Chung Tam Nhất trở nên vặn vẹo, loại dược tề này gọi là dược tề Lục Phủ? Thì ra ta thiếu chất dịch Hoạt Vị Thảo. Không ngờ bên ta chưa điều chế ra mà hắn đã thành công? Mới nãy ta còn muốn thu hắn làm đồ đệ. Không đọw,c ta phải thử thêm lần nữa.
- Vậy ngươi biết dược tề Đại Tráng Đảm không?
Càn Kình mờ mịt lắc đầu, chỉ nghe Á Đương Tư lão sư nói dược tề Tố Đảm, hình như phải là Dược Tề Đại Sư mới biết dược tề Đại Tráng Đảm.
Vẻ mặt vặn vẹo của Chung Tam Nhất hóa thành đắc ý. Xem ra hài tử này chỉ là may mắn biết chế tạo ra loại dược tề kia.
- Ta nói với ngươi một chút đi. Cách điều chế dược tề này đầu tiên phải sử dụng Thạch Lựu Đảm, Huyền Hoàng thảo căn và...
Càn Kình nghe, mày nhíu lại. Cái này chẳng phải là dược tề Tố Đảm mà Á Đương Tư lão sư nói sao? Không đúng! Bên trong không nên bỏ Hắc Xà Thảo mà bỏ vào Bạch Dương Thảo thì dược hiệu sẽ càng tốt.
- Đại sư...
Càn Kình ướm thử nói nhỏ:
- Nếu đổi Hắc Xà Thảo thành Bạch Dương Thảo...
- Bạch Dương Thảo?
Mặt Chung Tam Nhất cứng lại, chìm trong suy tư, đầu mày chậm rãi dâng lên vui mừng. Đúng rồi, nếu sử dụng Bạch Dương Thảo thì hiệu quả tốt hơn nhiều, tại sao ta không phát hiện ra? Thế này... Khoan đã, tiểu tử này...
Chung Tam Nhất đánh giá Càn Kình từ trên xuống dưới. Tại sao tiểu tử này cái gì cũng biết? Xem bộ dạng của hắn trông như sớm biết rồi. Chắc không phải hắn là một Dược Tề Đại Sư đi? Và trùng hợp có phần ăn may, nhưng nếu vậy thì hắn nên nổi tiếng như cồn mới đúng, tại sao ta chưa từng nghe qua?
Chung Tam Nhất thầm mừng, may mắn lão không đòi thu Càn Kình làm đồ đệ, nếu không thì mất mặt rồi.
- Ngươi học qua thật nhiều.
Chung Tam Nhất nắm tay Càn Kình dắt ra ngoài cửa, không theo nhìn người khác, đầu óc đầy hứng thú. Chung Tam Nhất muốn thử những gút mình không thể giải có thể nhờ tay Càn Kình gỡ không?
Chung Tam Nhất nói:
- Đi tới chỗ ta tâm sự.
Bàn Hoành Cơ đứng nhìn, thở dài thườn thượt. Nhìn phản ứng của Dược Tề Đại Sư Chung Tam Nhất liền biết năng lực dược tề của Càn Kình có trình độ không tầm thường. Mới rồi Chung Tam Nhất còn biểu hiện khí thế ban ơn thu đồ đệ, hỏi hai vấn đề xong biến thành ngang hàng trao đổi. Hy vọng đừng bao giờ một chốc tới nói với ta rằng lão định bái Càn Kình làm hắn, không làm khách khanh của Bàn gia.
Một cuộc so tài dược tề đột nhiên diễn ra rồi nhanh chóng ngừng lại, kết thúc với kết quả làm mọi người hoàn toàn bất ngờ. Gian phòng dược tề của Ti Nội La Tư hoàn toàn tĩnh lặng.
Mọi người nhìn nhau, thừ ra một lúc rồi tự tán đi.
Bàn Hoành Cơ tập trung chú ý vào đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc.
Bàn Hoành Cơ hỏi:
- Có hứng thú trò chuyện với ta một lúc không?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy gật đầu ngay lập tức. Có thể hiểu thêm tư liệu tướng lĩnh cao cấp của Chân Sách hoàng triều có lợi cho Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chinh phục nguyên Chân Sách hoàng triều.
Phần Đồ Cuồng Ca gật đầu đồng ý. Thường ngày gia tộc luôn khen Bàn Hoành Cơ có được hùng tài, có thể trò chuyện một buổi với gã giúp ích cho Phần Đồ Cuồng Ca tăng tiến Chiến Sĩ.
Bàn Hoành Huyền nhìn đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc đi theo Bàn Hoành Cơ, khẽ thở dài, cũng ra khỏi gian phòng trống rỗng.
Bàn Hoành Huyền liếc trộm hai vai Bàn Hoành Cơ run run, lòng thầm thở dài. Đây là tại sao Bàn Hoành Huyền không thể trở thành gia chủ còn Bàn Hoành Cơ thì có thể. Khi Bàn Hoành Huyền còn đang đắn đo có trao đổi lợi ích hay không thì Bàn Hoành Cơ đã chọn kết minh. Ngay cả Dược Tề Đại Sư cũng nhìn trúng Càn Kình, muốn thu hắn làm đồ đệ!
Càn Kình rất cảm kích nhìn Chung Tam Nhất. Nếu không nhờ Dược Tề Đại Sư này ra mặt nói chuyện thì e rằng không ai trong chỗ này biết hàng. Nhưng tại sao Chung Tam Nhất đại sư nói về dược tề này có vẻ cực kỳ ghê gớm? Á Đương Tư đại thúc luôn gọi dược tề Thiết Cốt là dược tề nhập môn.
- Như thế nào?
Vẻ mặt Chung Tam Nhất mong chờ nhìn Càn Kình. Thanh niên này thật là hiếm có, mới rồi Chung Tam Nhất đã nói rõ ràng, chỉ cần hơi thông minh một chút sẽ quỳ xuống đất làm lễ bái sư ngay.
- Dược tề khí quan?
Càn Kình mỉm cười nói:
- Được, ta cũng có học một chút dược tề khí quan, nếu có thể xin chỉ giáo với đại sư là ta may mắn.
Chung Tam Nhất ngẩn ngơ. Xin chỉ giáo? Không định bái sư sao? Không lẽ vì không tin tưởng năng lực của ta? Cũng có thể. Tiểu tử này có cơ sở vững chắc như vậy chắc được người chuyên môn chỉ dạy, ánh mắt cao chút là chuyện bình thường. Chỉ cần ta lộ vài tay chắc sẽ khiến hắn bái sư.
Nặc Lôi Tháp đầy khâm phục nhìn Càn Kình. Đối mặt một Dược Tề Đại Sư vậy mà vẫn bình tĩnh như không, nói cái gì mà chỉ giáo chứ không phải bái sư, nếu không phải người này có thần kinh quá thô thì nghĩa là kiêu ngạo hơi bị lố.
Một tay Chung Tam Nhất chống mặt bàn, tay kia đẩy gọng kính trên sống mũi, đầy hứng thú nhìn Càn Kình.
Chung Tam Nhất hỏi:
- Chàng trai, ngươi nói xem ngươi từng học phương thuốc nào liên quan đến dược tề khí quan?
Cái nào? Khóe môi Càn Kình co giật, dược tề khí quan nào cũng phải học nghiêm túc. Tuy Á Đương Tư lão sư không hung dữ như Âu Lạp Lạp nhưng không phải dễ gạt.
- Đều có học chút chút.
- Đều học qua?
Lần đầu tiên Chung Tam Nhất lộ vẻ mặt mất vui. Dược tề khí quan khác với dược tề học khác, bản thân nó chia ra khí quan khác nhau, có thể nói là ngành học phức tạp nhất trong dược tề học. Chỉ có Dược Tề Đại Sư khí quan mới học tập nghiên cứu hết, Dược sư cao cấp dược tề khí quan học khác biết hai, ba khí quan đã là rất ghê gớm.
Không thành Dược Tề Đại Sư thì không thể hiểu rõ dược tính của một hệ ngành học thì lấy gì đến nghiên cứu khám phá ra dược tề mới?
Khám phá dược tề mới là tiêu chí quan trọng để trở thành Dược Tề Đại Sư.
- Đều học chút chút.
Chung Tam Nhất nghe giọng đầy chân thrành của Càn Kình, trong lòng hơi khó chịu. Rốt cuộc là ai dạy Dược sư, mầm tốt như vậy không biết dạy cho đúng đắn sao? Nền móng phối dược rất cứng rắn nhưng tri thức dược tề chưa trở thành Dược Tề Đại Sư thì sao có thể dạy hết tất cả?
- Vậy sao?
Chung Tam Nhất kiên nhẫn nhìn Càn Kình, hỏi:
- Vậy ngươi nói xem ngươi biết điều chế dược tề gì? Trình độ hiểu dược tề...
- Mấy hôm trước mới thành công chế tạo ra dược tề Lục Phủ.
Càn Kình gãi đầu nói:
- Chính là dùng chất dịch trong ngân Trấp Hỏa Đạn Thảo, trái của Liệt Tràng Hoa và...
Vẻ mất kiên nhẫn trên mặt Chung Tam Nhất trở nên vặn vẹo, loại dược tề này gọi là dược tề Lục Phủ? Thì ra ta thiếu chất dịch Hoạt Vị Thảo. Không ngờ bên ta chưa điều chế ra mà hắn đã thành công? Mới nãy ta còn muốn thu hắn làm đồ đệ. Không đọw,c ta phải thử thêm lần nữa.
- Vậy ngươi biết dược tề Đại Tráng Đảm không?
Càn Kình mờ mịt lắc đầu, chỉ nghe Á Đương Tư lão sư nói dược tề Tố Đảm, hình như phải là Dược Tề Đại Sư mới biết dược tề Đại Tráng Đảm.
Vẻ mặt vặn vẹo của Chung Tam Nhất hóa thành đắc ý. Xem ra hài tử này chỉ là may mắn biết chế tạo ra loại dược tề kia.
- Ta nói với ngươi một chút đi. Cách điều chế dược tề này đầu tiên phải sử dụng Thạch Lựu Đảm, Huyền Hoàng thảo căn và...
Càn Kình nghe, mày nhíu lại. Cái này chẳng phải là dược tề Tố Đảm mà Á Đương Tư lão sư nói sao? Không đúng! Bên trong không nên bỏ Hắc Xà Thảo mà bỏ vào Bạch Dương Thảo thì dược hiệu sẽ càng tốt.
- Đại sư...
Càn Kình ướm thử nói nhỏ:
- Nếu đổi Hắc Xà Thảo thành Bạch Dương Thảo...
- Bạch Dương Thảo?
Mặt Chung Tam Nhất cứng lại, chìm trong suy tư, đầu mày chậm rãi dâng lên vui mừng. Đúng rồi, nếu sử dụng Bạch Dương Thảo thì hiệu quả tốt hơn nhiều, tại sao ta không phát hiện ra? Thế này... Khoan đã, tiểu tử này...
Chung Tam Nhất đánh giá Càn Kình từ trên xuống dưới. Tại sao tiểu tử này cái gì cũng biết? Xem bộ dạng của hắn trông như sớm biết rồi. Chắc không phải hắn là một Dược Tề Đại Sư đi? Và trùng hợp có phần ăn may, nhưng nếu vậy thì hắn nên nổi tiếng như cồn mới đúng, tại sao ta chưa từng nghe qua?
Chung Tam Nhất thầm mừng, may mắn lão không đòi thu Càn Kình làm đồ đệ, nếu không thì mất mặt rồi.
- Ngươi học qua thật nhiều.
Chung Tam Nhất nắm tay Càn Kình dắt ra ngoài cửa, không theo nhìn người khác, đầu óc đầy hứng thú. Chung Tam Nhất muốn thử những gút mình không thể giải có thể nhờ tay Càn Kình gỡ không?
Chung Tam Nhất nói:
- Đi tới chỗ ta tâm sự.
Bàn Hoành Cơ đứng nhìn, thở dài thườn thượt. Nhìn phản ứng của Dược Tề Đại Sư Chung Tam Nhất liền biết năng lực dược tề của Càn Kình có trình độ không tầm thường. Mới rồi Chung Tam Nhất còn biểu hiện khí thế ban ơn thu đồ đệ, hỏi hai vấn đề xong biến thành ngang hàng trao đổi. Hy vọng đừng bao giờ một chốc tới nói với ta rằng lão định bái Càn Kình làm hắn, không làm khách khanh của Bàn gia.
Một cuộc so tài dược tề đột nhiên diễn ra rồi nhanh chóng ngừng lại, kết thúc với kết quả làm mọi người hoàn toàn bất ngờ. Gian phòng dược tề của Ti Nội La Tư hoàn toàn tĩnh lặng.
Mọi người nhìn nhau, thừ ra một lúc rồi tự tán đi.
Bàn Hoành Cơ tập trung chú ý vào đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc.
Bàn Hoành Cơ hỏi:
- Có hứng thú trò chuyện với ta một lúc không?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy gật đầu ngay lập tức. Có thể hiểu thêm tư liệu tướng lĩnh cao cấp của Chân Sách hoàng triều có lợi cho Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chinh phục nguyên Chân Sách hoàng triều.
Phần Đồ Cuồng Ca gật đầu đồng ý. Thường ngày gia tộc luôn khen Bàn Hoành Cơ có được hùng tài, có thể trò chuyện một buổi với gã giúp ích cho Phần Đồ Cuồng Ca tăng tiến Chiến Sĩ.
Bàn Hoành Huyền nhìn đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc đi theo Bàn Hoành Cơ, khẽ thở dài, cũng ra khỏi gian phòng trống rỗng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.