Chương 388: Gia chủ của Càn gia
Cao Lâu Đại Hạ
28/08/2014
Càn Vô Thanh là Chiến Sĩ trải qua vô số cuộc chém giết trong Phục Ma nhị chiến, thấy một kích kia liền không phải so não ai cứng hơn mà còn có cổ cứng rắn. Trên chiến trường nhân ma, Càn Vô Thanh từng chính mắt thấy có người bị cụng đầu gãy cổ lún xuống ngực, chết với sọ não còn nguyên.
Trong phút chốc Càn Vô Thanh hút mạnh không khí vào lá phổi, cơ cổ nhanh chóng mấp máy biến thô một vòng, chỉ mành treo chuông hoàn thành chuẩn bị chiến đấu.
Khoảng cách xa như vậy không thể tránh khỏi cuộc va chạm, chỉ có nước cứng đối cứng. Huyết mạch chiến thân Tinh Linh Vương vốn cực kỳ cứng rắn, rộng với...
Trong phút chốc trước trán Càn Vô Thanh hình thành hai tấm thuẫn, một cái là thạch thuẫn do đất cát bay trong không trung hình thành, cái kia là băng thuẫn ngưng kết từ nước trong không khí.
Đây chính là ưu thế của đấu ma song tu, bất cứ chỗ nào đều có thể dùng ma pháp tấn công và phòng ngự.
Muốn va chạm ta? Mặt Càn Vô Thanh lạnh băng. Trước tiên để hai tấm thuẫn này đụng ngươi thấy sao trên trời đã. Cho dù thân thể của ngươi có cứng tới đấu, ta không tin đầu ngươi cũng cứng!
Bùm bùm bùm!
Ba tiếng nổ như pháo vang liên tiếp. Hai tấm thuẫn do nguyên tố khác nhau tổ thành trong khoảnh khắc bị Càn Kình liên tục đụng vỡ, giống như ngăn cản trước mặt hắn không phải ma pháp thuẫn cứng như cục đá mà chỉ là hai vỏ trứng trang sức đẹp đẽ.
Càn Kình như cự thú cắm cổ xông lên, mạnh mẽ đụng vào đầu Càn Vô Thanh. Phong Vân đấu khí như núi lửa mất khống chế thô bạo dụng mở đấu khí hộ thể của Càn Vô Thanh, đập bể đầu gã, máu nhòe tầm mắt.
Mọi người cùng hút ngụm khí lạnh. Đầu Càn Vô Thanh phát ra tiếng xương gãy, khi Càn Kình thả lỏng đôi tay thì gã bay cao ra sau đến mười thước mới đập mạnh xuống đất, lại trượt xa mười mấy thước rồi ngừng lại.
Kịch chiến giống như chiến trường nhân ma, tiếng gầm rú vang lên không dứt trước cửa dinh thự Càn gia, không khí bỗng yên lặng như ban đầu, thậm chí có thể nói là lặng ngắt.
Càn Vô Cực, Càn Vô Trần ngơ ngác nhìn Càn Vô Trần trán đẫm máu vùng vẫy đứng dậy, người lảo đảo. Đây là Chiến Sĩ huyết mạch của Càn gia rèn luyện trong chiến trường nhân ma nhiều ngày, sắp vào Chiến Tranh cao đẳng học viện Càn châu, vậy mà... vậy mà... Thau thảm đến thế.
Thua!
Càn Vô Thanh lảo đảo, trong tầm mắt thấy Càn Kình cũng chao đảo. Càn Vô Thanh vẫn không thể tin gã thua một phế vật không thức tỉnh lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương.
Thua, thua quá thảm, uất ức. Càn Vô Thanh lắc mạnh đầu, muốn hất văng máu dính trong mắt, vứt đi hình ảnh đỏ rực, vứt đi sự thật gã đấu thua, vứt đi cuộc chiến đấu vốn không nên thua.
Khôn đấu kỹ! Càn đấu kỹ!
Đấu kỹ mạnh nhất trong gia tộc huyết mạch Tinh Linh Vương, chỉ có Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương thật sự mới phát huy ra thực lực tinh túy, đấu kỹ đặc biệt tăng gấp đôi thực lực vào giây phút yếu thế nhất.
Nhưng... Càn Vô Thanh không kịp sử dụng Càn đấu kỹ, Khôn đấu kỹ đã bị trọng thương, đánh bại.
Càn Kình ngẩng đầu sờ trán mới nãy va chạm với Càn Vô Thanh. Lực lượng hộ thân của Phong Vân Kim Thân có thể so đấu độ cứng với Quy Giáp thú trong Tứ Quý sơn cốc. Càn Vô Thanh chỉ dựa vào huyết mạch chiến thân Tinh Linh Vương mà không có đấu kỹ hộ thể thì kém hơn Phong Vân kim thân một chút.
Càn Vô Thanh ngửa đầu gào thét:
- Làm lại!
Đấu khí liên tục bùng phát, đau đớn, tức giận, khuất nhục vì đấu thua hòa cùng nhau, đấu khí của Càn Vô Thanh lại tăng lên. Đôi mắt sáng ngời như hổ phách biến lập lòe khi sáng khi tối như bóng đèn hư.
Thức tỉnh, thức tỉnh tự nhiên!
Càn Kình không thấy xa lạ với biểu hiện của Càn Vô Thanh. Kịch chiến trọng thương Càn Vô Thanh nhưng trong khuất nhục chiến bại, gã thức tỉnh lần thứ ba.
Chiến Sĩ huyết mạch làm người thấy nhức đầu nhất là đột nhiên thức tỉnh.
Thiết Khắc trong tình huống Hàng Ma cửu chiến một khi thức tỉnh nhị giai liền đột phá đỉnh cửu chiến mà Càn Kình đăm chiêu suy tư nhiều ngày mới đột phá, tiến vào cảnh giới Phục Ma nhất chiến.
Thức tỉnh chính sức chiến đấu tăng vọt, đây là chuyện chắc chắn xảy ra với bất cứ Chiến Sĩ huyết mạch nào.
Càn Vô Thanh là Phục Ma thất chiến đi vào thức tỉnh tam giai, gã còn là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương cao cấp nhất, có trời mới biết có chạy lên đến Phục Ma chửu chiến không? Hay thậm chí trực tiếp đột phá Phục Ma cửu chiến, tiến vào cảnh giới mới?
Dù Càn Vô Thanh tiến vào cảnh giới gì thì Càn Kình biết rõ một điều, khi Càn Vô Thanh đột phá xong thì dù thân thể vị Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương này còn trọng thương nhưng Càn Kình sẽ không đi được.
Huyết mạch Tinh Linh Vương là đấu ma song tu, mỗi lần thức tỉnh không chỉ có thực lực đấu khí bùng nổ mà tinh thần lực cũng tăng vọt.
- Ngươi thức tỉnh chậm lại giùm ta!
Càn Kình bất chấp tất cả, đôi chân hơi cong, bàn chân mạnh giẫm đất, người như đnạ pháo vọt ra ngoài, năm ngón tay mở ra chộp tới trước mặt Càn Vô Thanh.
- Muốn chết!
Một thanh âm không hét to, không có tức giận bỗng vang lên từ không trung. Càn Kình cảm giác có uy thế khổng lồ từ trên trời giáng xuống. Dưới uy thế này, Càn Kình như con ếch bị bàn tay to đè bẹp, hoặc như là tù binh toàn thân bị một đống dây thừng trói lại không thể vùng thoát.
Áp lực tăng vọt trong chớp mắt. Yết hầu Càn Kình mấp máy, miệng phát ra tiếng hú dài trút ra áp lực trong ngực. Đôi chân một lần nữa mạnh giẫm đất, cơ bắp từ ngón chân đến bắp đùi run bần bật, chấn đất cát dưới chân hắn trong vòng ba thước bay cao. Lại tăng tốc trùng kích, Càn Kình để lại ảo ảnh mờ trên bầu trời.
Vạn ảnh, cách di động mạnh nhất Càn Kình học từ Bố Lai Khắc đại thúc thợ rèn, chưa từng thất thủ, thân pháp siêu cấp đấu kỹ liên tục lập công.
Bùm!
Mặt đất sau lưng Càn Kình lại vang tiếng nổ điếc tai lớn hơn tinegs hắn giẫm đất gấp mười lần. Mặt đất bị trọng kích như sắp bật lên.
Mặt đất cứng rắn để lại chưởng ấn to có đường kính hai thước.
Chưởng ấn rõ ràng, sâu nửa thước, giống như nhà điêu khắc khéo léo đục ra khuôn mẫu.
Uy lực một chưởng, kình phong dấy lên. Càn Kình khựng lại, ngắm ngón tay bóp đầu Càn Vô Thanh, nhiều sợi gân xanh nổi lên trên mu bàn tay, phát ra khí thế lực lượng đầy tính bạo tạc tùy thời phát ra.
Vù vù vù vù vù!
Một chưởng chấn địa cuồng phong quét tới sau lưng Càn Kình, y phục Chiến Sĩ màu đen bị gió mạnh thổi phần phật, tóc dài đen nhánh theo gió tung bay. Đôi mắt ưng sắc bén ngẩng đầu nhìn hướng cửa dinh thự Càn gia, một đám người mặc trường bào màu vàng, cằm để râu trắng dài, hai hàng chân mày trắng dài kéo dài tới thái dương, quanh thân phát ra khí thế bá đạo, mắt như mắt rồng.
Gia chủ hiện tại của Càn gia, Càn Chiến Huyền.
Trong Càn gia, nhà ở của mỗi một hộ gia đình mỗi năm sẽ được phát bức tranh mới để treo lên, là tranh gia chủ hiện tại của Càn gia.
Cho dù là bây giờ, thanh niên trong Càn gia chưa thức tỉnh lực lượng huyết mạch cũng biết rõ bộ dạng gia chủ Càn gia.
Mấy năm nay Càn Kình đã sớm thấy mặt Càn Chiến Huyền, khắc sâu trong đầu, dù ba năm chưa thấy bức tranh mới của vị gia chủ này vẫn sẽ không nhớ lầm.
Trong phút chốc Càn Vô Thanh hút mạnh không khí vào lá phổi, cơ cổ nhanh chóng mấp máy biến thô một vòng, chỉ mành treo chuông hoàn thành chuẩn bị chiến đấu.
Khoảng cách xa như vậy không thể tránh khỏi cuộc va chạm, chỉ có nước cứng đối cứng. Huyết mạch chiến thân Tinh Linh Vương vốn cực kỳ cứng rắn, rộng với...
Trong phút chốc trước trán Càn Vô Thanh hình thành hai tấm thuẫn, một cái là thạch thuẫn do đất cát bay trong không trung hình thành, cái kia là băng thuẫn ngưng kết từ nước trong không khí.
Đây chính là ưu thế của đấu ma song tu, bất cứ chỗ nào đều có thể dùng ma pháp tấn công và phòng ngự.
Muốn va chạm ta? Mặt Càn Vô Thanh lạnh băng. Trước tiên để hai tấm thuẫn này đụng ngươi thấy sao trên trời đã. Cho dù thân thể của ngươi có cứng tới đấu, ta không tin đầu ngươi cũng cứng!
Bùm bùm bùm!
Ba tiếng nổ như pháo vang liên tiếp. Hai tấm thuẫn do nguyên tố khác nhau tổ thành trong khoảnh khắc bị Càn Kình liên tục đụng vỡ, giống như ngăn cản trước mặt hắn không phải ma pháp thuẫn cứng như cục đá mà chỉ là hai vỏ trứng trang sức đẹp đẽ.
Càn Kình như cự thú cắm cổ xông lên, mạnh mẽ đụng vào đầu Càn Vô Thanh. Phong Vân đấu khí như núi lửa mất khống chế thô bạo dụng mở đấu khí hộ thể của Càn Vô Thanh, đập bể đầu gã, máu nhòe tầm mắt.
Mọi người cùng hút ngụm khí lạnh. Đầu Càn Vô Thanh phát ra tiếng xương gãy, khi Càn Kình thả lỏng đôi tay thì gã bay cao ra sau đến mười thước mới đập mạnh xuống đất, lại trượt xa mười mấy thước rồi ngừng lại.
Kịch chiến giống như chiến trường nhân ma, tiếng gầm rú vang lên không dứt trước cửa dinh thự Càn gia, không khí bỗng yên lặng như ban đầu, thậm chí có thể nói là lặng ngắt.
Càn Vô Cực, Càn Vô Trần ngơ ngác nhìn Càn Vô Trần trán đẫm máu vùng vẫy đứng dậy, người lảo đảo. Đây là Chiến Sĩ huyết mạch của Càn gia rèn luyện trong chiến trường nhân ma nhiều ngày, sắp vào Chiến Tranh cao đẳng học viện Càn châu, vậy mà... vậy mà... Thau thảm đến thế.
Thua!
Càn Vô Thanh lảo đảo, trong tầm mắt thấy Càn Kình cũng chao đảo. Càn Vô Thanh vẫn không thể tin gã thua một phế vật không thức tỉnh lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương.
Thua, thua quá thảm, uất ức. Càn Vô Thanh lắc mạnh đầu, muốn hất văng máu dính trong mắt, vứt đi hình ảnh đỏ rực, vứt đi sự thật gã đấu thua, vứt đi cuộc chiến đấu vốn không nên thua.
Khôn đấu kỹ! Càn đấu kỹ!
Đấu kỹ mạnh nhất trong gia tộc huyết mạch Tinh Linh Vương, chỉ có Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương thật sự mới phát huy ra thực lực tinh túy, đấu kỹ đặc biệt tăng gấp đôi thực lực vào giây phút yếu thế nhất.
Nhưng... Càn Vô Thanh không kịp sử dụng Càn đấu kỹ, Khôn đấu kỹ đã bị trọng thương, đánh bại.
Càn Kình ngẩng đầu sờ trán mới nãy va chạm với Càn Vô Thanh. Lực lượng hộ thân của Phong Vân Kim Thân có thể so đấu độ cứng với Quy Giáp thú trong Tứ Quý sơn cốc. Càn Vô Thanh chỉ dựa vào huyết mạch chiến thân Tinh Linh Vương mà không có đấu kỹ hộ thể thì kém hơn Phong Vân kim thân một chút.
Càn Vô Thanh ngửa đầu gào thét:
- Làm lại!
Đấu khí liên tục bùng phát, đau đớn, tức giận, khuất nhục vì đấu thua hòa cùng nhau, đấu khí của Càn Vô Thanh lại tăng lên. Đôi mắt sáng ngời như hổ phách biến lập lòe khi sáng khi tối như bóng đèn hư.
Thức tỉnh, thức tỉnh tự nhiên!
Càn Kình không thấy xa lạ với biểu hiện của Càn Vô Thanh. Kịch chiến trọng thương Càn Vô Thanh nhưng trong khuất nhục chiến bại, gã thức tỉnh lần thứ ba.
Chiến Sĩ huyết mạch làm người thấy nhức đầu nhất là đột nhiên thức tỉnh.
Thiết Khắc trong tình huống Hàng Ma cửu chiến một khi thức tỉnh nhị giai liền đột phá đỉnh cửu chiến mà Càn Kình đăm chiêu suy tư nhiều ngày mới đột phá, tiến vào cảnh giới Phục Ma nhất chiến.
Thức tỉnh chính sức chiến đấu tăng vọt, đây là chuyện chắc chắn xảy ra với bất cứ Chiến Sĩ huyết mạch nào.
Càn Vô Thanh là Phục Ma thất chiến đi vào thức tỉnh tam giai, gã còn là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương cao cấp nhất, có trời mới biết có chạy lên đến Phục Ma chửu chiến không? Hay thậm chí trực tiếp đột phá Phục Ma cửu chiến, tiến vào cảnh giới mới?
Dù Càn Vô Thanh tiến vào cảnh giới gì thì Càn Kình biết rõ một điều, khi Càn Vô Thanh đột phá xong thì dù thân thể vị Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương này còn trọng thương nhưng Càn Kình sẽ không đi được.
Huyết mạch Tinh Linh Vương là đấu ma song tu, mỗi lần thức tỉnh không chỉ có thực lực đấu khí bùng nổ mà tinh thần lực cũng tăng vọt.
- Ngươi thức tỉnh chậm lại giùm ta!
Càn Kình bất chấp tất cả, đôi chân hơi cong, bàn chân mạnh giẫm đất, người như đnạ pháo vọt ra ngoài, năm ngón tay mở ra chộp tới trước mặt Càn Vô Thanh.
- Muốn chết!
Một thanh âm không hét to, không có tức giận bỗng vang lên từ không trung. Càn Kình cảm giác có uy thế khổng lồ từ trên trời giáng xuống. Dưới uy thế này, Càn Kình như con ếch bị bàn tay to đè bẹp, hoặc như là tù binh toàn thân bị một đống dây thừng trói lại không thể vùng thoát.
Áp lực tăng vọt trong chớp mắt. Yết hầu Càn Kình mấp máy, miệng phát ra tiếng hú dài trút ra áp lực trong ngực. Đôi chân một lần nữa mạnh giẫm đất, cơ bắp từ ngón chân đến bắp đùi run bần bật, chấn đất cát dưới chân hắn trong vòng ba thước bay cao. Lại tăng tốc trùng kích, Càn Kình để lại ảo ảnh mờ trên bầu trời.
Vạn ảnh, cách di động mạnh nhất Càn Kình học từ Bố Lai Khắc đại thúc thợ rèn, chưa từng thất thủ, thân pháp siêu cấp đấu kỹ liên tục lập công.
Bùm!
Mặt đất sau lưng Càn Kình lại vang tiếng nổ điếc tai lớn hơn tinegs hắn giẫm đất gấp mười lần. Mặt đất bị trọng kích như sắp bật lên.
Mặt đất cứng rắn để lại chưởng ấn to có đường kính hai thước.
Chưởng ấn rõ ràng, sâu nửa thước, giống như nhà điêu khắc khéo léo đục ra khuôn mẫu.
Uy lực một chưởng, kình phong dấy lên. Càn Kình khựng lại, ngắm ngón tay bóp đầu Càn Vô Thanh, nhiều sợi gân xanh nổi lên trên mu bàn tay, phát ra khí thế lực lượng đầy tính bạo tạc tùy thời phát ra.
Vù vù vù vù vù!
Một chưởng chấn địa cuồng phong quét tới sau lưng Càn Kình, y phục Chiến Sĩ màu đen bị gió mạnh thổi phần phật, tóc dài đen nhánh theo gió tung bay. Đôi mắt ưng sắc bén ngẩng đầu nhìn hướng cửa dinh thự Càn gia, một đám người mặc trường bào màu vàng, cằm để râu trắng dài, hai hàng chân mày trắng dài kéo dài tới thái dương, quanh thân phát ra khí thế bá đạo, mắt như mắt rồng.
Gia chủ hiện tại của Càn gia, Càn Chiến Huyền.
Trong Càn gia, nhà ở của mỗi một hộ gia đình mỗi năm sẽ được phát bức tranh mới để treo lên, là tranh gia chủ hiện tại của Càn gia.
Cho dù là bây giờ, thanh niên trong Càn gia chưa thức tỉnh lực lượng huyết mạch cũng biết rõ bộ dạng gia chủ Càn gia.
Mấy năm nay Càn Kình đã sớm thấy mặt Càn Chiến Huyền, khắc sâu trong đầu, dù ba năm chưa thấy bức tranh mới của vị gia chủ này vẫn sẽ không nhớ lầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.