Chương 461: Hận thù
Cao Lâu Đại Hạ
10/09/2014
Muốn trong thời gian siêu ngắn, không bị Bàn Hoành Cơn ghi ngờ hiểu hết lý luận ma pháp trận trên tế đàn thứ hai là chuyện không thể.
Dù quanh năm dùng nước thuốc ký ức tăng mạnh trí nhớ vẫn không thể làm được trong thời gian ngắn.
Ghi nhớ chín tổng ma pháp trận? Càn Kình cười tươi, nhớ tổng quy tắc chung sáu ma pháp trận trên tế đàn thì không đến nỗi khó.
Bàn Hoành Cơ nhìn nụ cười của Càn Kình, lòng thấy hơi bất an rồi lại không tìm ra nguyên do.
Đoạn Phong Bất Nhị yên lặng đứng trên tế đàn thứ hai, lấy một viên ma hạch của Sa Mãng màu vàng đất ra khỏi túi da hươu. Từng tia hơi thở Sa Mãng màu vàng đất phát tán khỏi ma hạch.
- Đây là... ma hạch của Sa Mãng?
Con ngươi Bàn Hoành Cơ co rút, mắt trợn trừng nhìn ma hạch ma thú cao đẳng cỡ nắm tay. Trong số thanh niên này sở hữu ma hạch cao đẳng như vậy? Vốn tưởng bọn họ cùng lắm có được ma hạch của ma pháphụ thân hạ đẳng đã siêu lắm rồi, ai ngờ là ma hạch của ma thú cao đẳng.
Trong phút chốc Bàn Hoành Cơ ngây ngẩn, nhiều kế hoạch chôn giấu trong lòng phút chốc bị ma hạch này đánh gãy.
Trong tế đàn thứ hai đặc biệt này đẳng cấp ma hạch càng cao cấp thì khả năng lấy ra năng lực tăng càng hơn, năng lực ban đầu có được càng biến mạnh thêm.
Bàn Hoành Cơ nuốt nước bọt khan. Vốn Bàn Hoành Cơ định chờ khi Đoạn Phong Bất Nhị lấy ra ma hạch liền đưa ma hạch cao đẳng cực kỳ hiếm có của mình ra tặng nhân tình, khiến thanh niên này biết chỉ cần gia nhập vào Bàn gia thì tiền đồ tương lai thênh thang, nhận được ma hạch toàn là đỉnh giai.
Khóe môi Bàn Hoành Cơ cong lên nụ cười khổ, sau khi biết Đoạn Phong Bất Nhị đi đến Vô Hạn thành thì trong đầu gã vạch kế hoạch thế nhưng cứ bị hành động của các thanh niên sửa chữa, bao gồm kế sách ma hạch đều phá sản.
- Gri gri...
- Gri gri...
- Gri gri...
Tế đàn thứ hai bỗng phát ra thanh âm như có ngàn vạn con rắn độc phun lưỡi độc dài, minh văn ma pháp trận tế đàn thức tỉnh luôn ám nay lóe ánh sáng yếu ớt. Những ánh sáng này dần biến rực rỡ hơn.
Cùng lúc đó, ma hạch của Sa Mãng trong tay Đoạn Phong Bất Nhị chợt tỏa ánh sáng vàng, theo thời gian trôi qua ngày càng rực rỡ.
- Nguy rồi!
Biểu tình Bàn Hoành Cơ từ bình tĩnh biến kinh hoảng, hét to:
- Càn Kình, xuống mau! Tế đàn thức tỉnh và ma hạch của Sa Mãng hình thành cộng minh, cảm giác huyết mạch Cửu Đầu Xà trong người Đoạn Phong Bất Nhị. Mau xuống dưới, nếu không thì...
Bàn Hoành Cơ nhìn Càn Kình chạy vài bước lao ra tế đàn, khẽ thở ra:
- Nếu không thì hai ngươi chết chắc.
Tế đàn thức tỉnh khổng lồ, Đoạn Phong Bất Nhị cầm ma hạch của Sa Mãng tỏa rực rỡ như mặt trời chiếu sáng không gian bốn phía.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Tế đàn thứ hai khổng lồ phát ra thanh âm cự thú mài răng, mé tế đàn khổng lồ như cái bàn tròn to lớn phát ra ba luồng sáng vàng. Ba luồng sáng vàng như cắt tế đàn thứ hai thành ba phần.
Một phần tế đàn tầng dưới cùng di chuyển sang trái, tầng chính giữa chuyển sang phải, tầng trên cùng đẩy từp hải sang trái phát ra thanh âm như đá nghiền hạt đậu.
Vô số ma pháp trận phồn ảo cùng bắn ra ánh sáng màu khác nhau dâng lên cao thành hình cầu khổng lồ do ma pháp trận phồn ảo tổ thành. Quay quanh tế đàn ma pháp.
Từ tế đàn khổng lồ phát ra tiếng dã thú gầm rống thê lương như đến từ thái cổ phóng lên cao.
Hình ảnh Cửu Đầu Xà đen như mực bay vọt lên khỏi tế đàn khổng lồ. Chín cái đầu cao trăm trượng nhìn hướng khác nhau, miệng phát ra một chuỗi tiếng gầm hung dữ.
Đầu chúng nó nhìn chằm chằm vào Đoạn Phong Bất Nhị đứng giữa tế đàn thứ hai, mười tám con mắt lấp lánh ánh sáng màu khác nhau cùng bắn ra căm hận tập trung vào gã.
Hận, ánh mắt đầy hận thù làm người ta không rét mà run, giống như Đoạn Phong Bất Nhị không phải đến truyền thừa lực lượng huyết mạch của chúng mà là kẻ thù.
Mười tám con mắt đầy hận thù bắn ra từng luồng sáng vào người Đoạn Phong Bất Nhị. Từ ma hạch của Sa Mãng trong tay Đoạn Phong Bất Nhị có một ảo ảnh Sa Mãng khổng lồ màu vàng đất dài trăm thước giận dữ gầm hướng Cửu Đầu Xà.
Giống như một con Sa Mãng ngủ say tức giận khách không mời quấy rầy mình, hoặc như nó là vương trong loài rắn phát ra khiêu chiến cuộc chiến giành ngia vàng với hoàng trong loài rắn.
Ma hạch của Sa Mãng nhanh chóng tan rã, những lực lượng tụ tập lại không ngừng bổ sung ảo ảnh Sa Mãng, trông nó như biến thành Sa Mãng thực thể. Một chút ánh sáng rực rỡ nhất còn nằm trong bàn tay của Đoạn Phong Bất Nhị.
Đó là tinh túy ma hạch của Sa Mãng, hoặc nên nói là tinh hóa mới sinh ra trong ma hạch. Khi cả ma hoạch hoàn toàn tinh hóa thì Sa Mãng sẽ tiến giai thì ma thú siêu đẳng trong truyền thuyết.
Bàn Hoành Cơ ngơ ngác nhìn tinh hóa nhấp nháy trong tay Đoạn Phong Bất Nhị, mắt đầy nghi hoặc. Đây không phải con Sa Mãng đơn giản, ma hạch của nó còn có một chút tinh hóa? Ma thú cao đẳng hung mãnh như vậy dù Càn Kình có đấu tâm, lại cho hắn một cái thánh khí thì khi đối diện ma thú Sa Mãng như thế này cũng không thể đánh thắng được, thậm chí không có cơ hội chạy trốn.
Sao bọn họ lấy được ma hạch của Sa Mãng này? Bàn Hoành Cơ nhíu chặt mày. Không... không lẽ là... Lôi Địch! Ta nghe nói lúc trước Lôi Địch là một trong ba tam kiệt Chiến Đường đã thành công nhập thánh ! Chẳng lẽ Lôi Địch thật sự nhập thánh?
Chân Sách hoàng triều cũng tốt, ma tộc cũng vậy, Man tộc cũng thế. Con ngươi Bàn Hoành Cơ rút lại cỡ kim châm liên tục phát ra giật mình. Trước giờ chưa từng có Chiến Sĩ bình thường nhập thánh! Không lẽ Lôi Địch thật sự nhập thánh? Trước kia Bàn Hoành Cơ còn tưởng là tin tức sai nhưng nay xem ra là sự thật.
Nếu Lôi Địch nhập thánh... Tròng mắt Bàn Hoành Cơ di chuyển. Vậy thì theo lý luận khối ma hạch này xuất hiện là hợp lý, nhưng mời cường giả nhập thánh ra tay giúp đỡ phải trả giá rất lớn.
Càn Kình hết sức chăm chú nhìn tế đàn ba tầng chuyển động. Thì ra tế đàn này còn có bí mật lớn vào phút cuối, đó là thông qua tế đàn chuyển động khiến ma pháp trận đã xếp thứ tự từ trước xoay chuyển xếp Hàng Ma pháp trận nhiều loại hơn.
Khó! Khó! Khó!
Càn Kình nhẹ lắc đầu. Đồn rằng thứ này là một minh văn học đồ của gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà từng biết sơ về minh văn tạo ra? Tuyệt đối là giả, không thẻ nào.
Ma pháp trận không nhúc nhích tổ hợp phức tạp đã là minh văn độ khó cao, nếu để ma pháp trận vạn chuyển xếp hàng lại thì khó khăn tăng lên gấp trăm lần.
Ba tầng ma pháp trận phương hướng khác nhau, tốc độ khác biệt liên tục chuyển động rồi tổ hợp ra ma pháp trận mới khó khăn hơn hai tầng ma pháp trận gấp ngàn lần.
Thứ này mà là minh văn học đồ? Phi! Càn Kình hung tợn trừng tế đàn. Minh Văn Sư, đây tuyệt đối là kiệt tác của Minh Văn Sư thập giai! Và không phải một Minh Văn Sư thập giai làm ra, những ma pháp trận này có sự phối hợp rất ăn ý nhưng vẫn có khe hở.
Không phải chế tác có tỳ vết mà là kỹ thuật. Hai Minh Văn Sư kỹ thuật ngang nhau, phối hợp với nhau thời gian dài tạo ra tác phẩm.
Dù quanh năm dùng nước thuốc ký ức tăng mạnh trí nhớ vẫn không thể làm được trong thời gian ngắn.
Ghi nhớ chín tổng ma pháp trận? Càn Kình cười tươi, nhớ tổng quy tắc chung sáu ma pháp trận trên tế đàn thì không đến nỗi khó.
Bàn Hoành Cơ nhìn nụ cười của Càn Kình, lòng thấy hơi bất an rồi lại không tìm ra nguyên do.
Đoạn Phong Bất Nhị yên lặng đứng trên tế đàn thứ hai, lấy một viên ma hạch của Sa Mãng màu vàng đất ra khỏi túi da hươu. Từng tia hơi thở Sa Mãng màu vàng đất phát tán khỏi ma hạch.
- Đây là... ma hạch của Sa Mãng?
Con ngươi Bàn Hoành Cơ co rút, mắt trợn trừng nhìn ma hạch ma thú cao đẳng cỡ nắm tay. Trong số thanh niên này sở hữu ma hạch cao đẳng như vậy? Vốn tưởng bọn họ cùng lắm có được ma hạch của ma pháphụ thân hạ đẳng đã siêu lắm rồi, ai ngờ là ma hạch của ma thú cao đẳng.
Trong phút chốc Bàn Hoành Cơ ngây ngẩn, nhiều kế hoạch chôn giấu trong lòng phút chốc bị ma hạch này đánh gãy.
Trong tế đàn thứ hai đặc biệt này đẳng cấp ma hạch càng cao cấp thì khả năng lấy ra năng lực tăng càng hơn, năng lực ban đầu có được càng biến mạnh thêm.
Bàn Hoành Cơ nuốt nước bọt khan. Vốn Bàn Hoành Cơ định chờ khi Đoạn Phong Bất Nhị lấy ra ma hạch liền đưa ma hạch cao đẳng cực kỳ hiếm có của mình ra tặng nhân tình, khiến thanh niên này biết chỉ cần gia nhập vào Bàn gia thì tiền đồ tương lai thênh thang, nhận được ma hạch toàn là đỉnh giai.
Khóe môi Bàn Hoành Cơ cong lên nụ cười khổ, sau khi biết Đoạn Phong Bất Nhị đi đến Vô Hạn thành thì trong đầu gã vạch kế hoạch thế nhưng cứ bị hành động của các thanh niên sửa chữa, bao gồm kế sách ma hạch đều phá sản.
- Gri gri...
- Gri gri...
- Gri gri...
Tế đàn thứ hai bỗng phát ra thanh âm như có ngàn vạn con rắn độc phun lưỡi độc dài, minh văn ma pháp trận tế đàn thức tỉnh luôn ám nay lóe ánh sáng yếu ớt. Những ánh sáng này dần biến rực rỡ hơn.
Cùng lúc đó, ma hạch của Sa Mãng trong tay Đoạn Phong Bất Nhị chợt tỏa ánh sáng vàng, theo thời gian trôi qua ngày càng rực rỡ.
- Nguy rồi!
Biểu tình Bàn Hoành Cơ từ bình tĩnh biến kinh hoảng, hét to:
- Càn Kình, xuống mau! Tế đàn thức tỉnh và ma hạch của Sa Mãng hình thành cộng minh, cảm giác huyết mạch Cửu Đầu Xà trong người Đoạn Phong Bất Nhị. Mau xuống dưới, nếu không thì...
Bàn Hoành Cơ nhìn Càn Kình chạy vài bước lao ra tế đàn, khẽ thở ra:
- Nếu không thì hai ngươi chết chắc.
Tế đàn thức tỉnh khổng lồ, Đoạn Phong Bất Nhị cầm ma hạch của Sa Mãng tỏa rực rỡ như mặt trời chiếu sáng không gian bốn phía.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Tế đàn thứ hai khổng lồ phát ra thanh âm cự thú mài răng, mé tế đàn khổng lồ như cái bàn tròn to lớn phát ra ba luồng sáng vàng. Ba luồng sáng vàng như cắt tế đàn thứ hai thành ba phần.
Một phần tế đàn tầng dưới cùng di chuyển sang trái, tầng chính giữa chuyển sang phải, tầng trên cùng đẩy từp hải sang trái phát ra thanh âm như đá nghiền hạt đậu.
Vô số ma pháp trận phồn ảo cùng bắn ra ánh sáng màu khác nhau dâng lên cao thành hình cầu khổng lồ do ma pháp trận phồn ảo tổ thành. Quay quanh tế đàn ma pháp.
Từ tế đàn khổng lồ phát ra tiếng dã thú gầm rống thê lương như đến từ thái cổ phóng lên cao.
Hình ảnh Cửu Đầu Xà đen như mực bay vọt lên khỏi tế đàn khổng lồ. Chín cái đầu cao trăm trượng nhìn hướng khác nhau, miệng phát ra một chuỗi tiếng gầm hung dữ.
Đầu chúng nó nhìn chằm chằm vào Đoạn Phong Bất Nhị đứng giữa tế đàn thứ hai, mười tám con mắt lấp lánh ánh sáng màu khác nhau cùng bắn ra căm hận tập trung vào gã.
Hận, ánh mắt đầy hận thù làm người ta không rét mà run, giống như Đoạn Phong Bất Nhị không phải đến truyền thừa lực lượng huyết mạch của chúng mà là kẻ thù.
Mười tám con mắt đầy hận thù bắn ra từng luồng sáng vào người Đoạn Phong Bất Nhị. Từ ma hạch của Sa Mãng trong tay Đoạn Phong Bất Nhị có một ảo ảnh Sa Mãng khổng lồ màu vàng đất dài trăm thước giận dữ gầm hướng Cửu Đầu Xà.
Giống như một con Sa Mãng ngủ say tức giận khách không mời quấy rầy mình, hoặc như nó là vương trong loài rắn phát ra khiêu chiến cuộc chiến giành ngia vàng với hoàng trong loài rắn.
Ma hạch của Sa Mãng nhanh chóng tan rã, những lực lượng tụ tập lại không ngừng bổ sung ảo ảnh Sa Mãng, trông nó như biến thành Sa Mãng thực thể. Một chút ánh sáng rực rỡ nhất còn nằm trong bàn tay của Đoạn Phong Bất Nhị.
Đó là tinh túy ma hạch của Sa Mãng, hoặc nên nói là tinh hóa mới sinh ra trong ma hạch. Khi cả ma hoạch hoàn toàn tinh hóa thì Sa Mãng sẽ tiến giai thì ma thú siêu đẳng trong truyền thuyết.
Bàn Hoành Cơ ngơ ngác nhìn tinh hóa nhấp nháy trong tay Đoạn Phong Bất Nhị, mắt đầy nghi hoặc. Đây không phải con Sa Mãng đơn giản, ma hạch của nó còn có một chút tinh hóa? Ma thú cao đẳng hung mãnh như vậy dù Càn Kình có đấu tâm, lại cho hắn một cái thánh khí thì khi đối diện ma thú Sa Mãng như thế này cũng không thể đánh thắng được, thậm chí không có cơ hội chạy trốn.
Sao bọn họ lấy được ma hạch của Sa Mãng này? Bàn Hoành Cơ nhíu chặt mày. Không... không lẽ là... Lôi Địch! Ta nghe nói lúc trước Lôi Địch là một trong ba tam kiệt Chiến Đường đã thành công nhập thánh ! Chẳng lẽ Lôi Địch thật sự nhập thánh?
Chân Sách hoàng triều cũng tốt, ma tộc cũng vậy, Man tộc cũng thế. Con ngươi Bàn Hoành Cơ rút lại cỡ kim châm liên tục phát ra giật mình. Trước giờ chưa từng có Chiến Sĩ bình thường nhập thánh! Không lẽ Lôi Địch thật sự nhập thánh? Trước kia Bàn Hoành Cơ còn tưởng là tin tức sai nhưng nay xem ra là sự thật.
Nếu Lôi Địch nhập thánh... Tròng mắt Bàn Hoành Cơ di chuyển. Vậy thì theo lý luận khối ma hạch này xuất hiện là hợp lý, nhưng mời cường giả nhập thánh ra tay giúp đỡ phải trả giá rất lớn.
Càn Kình hết sức chăm chú nhìn tế đàn ba tầng chuyển động. Thì ra tế đàn này còn có bí mật lớn vào phút cuối, đó là thông qua tế đàn chuyển động khiến ma pháp trận đã xếp thứ tự từ trước xoay chuyển xếp Hàng Ma pháp trận nhiều loại hơn.
Khó! Khó! Khó!
Càn Kình nhẹ lắc đầu. Đồn rằng thứ này là một minh văn học đồ của gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà từng biết sơ về minh văn tạo ra? Tuyệt đối là giả, không thẻ nào.
Ma pháp trận không nhúc nhích tổ hợp phức tạp đã là minh văn độ khó cao, nếu để ma pháp trận vạn chuyển xếp hàng lại thì khó khăn tăng lên gấp trăm lần.
Ba tầng ma pháp trận phương hướng khác nhau, tốc độ khác biệt liên tục chuyển động rồi tổ hợp ra ma pháp trận mới khó khăn hơn hai tầng ma pháp trận gấp ngàn lần.
Thứ này mà là minh văn học đồ? Phi! Càn Kình hung tợn trừng tế đàn. Minh Văn Sư, đây tuyệt đối là kiệt tác của Minh Văn Sư thập giai! Và không phải một Minh Văn Sư thập giai làm ra, những ma pháp trận này có sự phối hợp rất ăn ý nhưng vẫn có khe hở.
Không phải chế tác có tỳ vết mà là kỹ thuật. Hai Minh Văn Sư kỹ thuật ngang nhau, phối hợp với nhau thời gian dài tạo ra tác phẩm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.