Chương 342: Không tinh thông!
Cao Lâu Đại Hạ
23/08/2014
Lôi Địch nhỏ giọng nói bên tai Mộc Quy Vô Tâm:
- Cái tên ngậm thuốc lá vác thương là Hàng Ma thất chiến, thức tỉnh huyết mạch Cửu Đầu Xà nhất giai, nghe nói chưa gia nhập chiến bảo bất cứ thành thị nào. Người kia là Phần Đồ thế gia, đỉnh Hàng Ma tam chiến, tùy thời lại đột phá, vẫn chưa tham gia chiến bảo nào. Tiểu tử đó tên Thiết Khắc, cũng là đỉnh đỉnh Hàng Ma tam chiến, giết người dứt khoát, cũng không gia nhập chiến bảo.
Trong khoảnh khắc trên khuôn mặt to thô kệch của Mộc Quy Vô Tâm nở nụ cười chưa từng có, mắt sáng như nam nhân mấy đời chưa thấy nữ nhân đột nhiên gặp một sinh vật giống cái.
Những người này ai trong số họ đều là báu vật! Mộc Quy Vô Tâm xoa tay, giàu, giàu, lão tử giàu thật rồi!
- Các vị có muốn tham gia vào chiến bảo không?
Mộc Quy Vô Tâm lấy mấy phần tờ đơn đăng ký trong tay Chiến Sĩ sau lưng, nói:
- Hồng Lưu Chiến Bảo chúng ta cũng thuộc tám đại thế lực Vĩnh Lưu thành, gia nhập vào chiến bảo của chúng ta có nhiều chỗ tốt ví dụ như...
Mộc Quy Vô Tâm chưa nói xong, thậm chí không nói có chỗ tốt gì thì bốn thanh niên đã sảng khoái ký tên vào đơn xin nhập hội.
Cái này...
Mộc Quy Vô Tâm đứng ngây như phỗng. Tình huống của Hồng Lưu Chiến Bảo không lừa được ai, huống chi đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc từng ở chung với Tằng Xuyên Đông nên càng biết tình huống của Hồng Lưu Chiến Bảo. Vốn Mộc Quy Vô Tâm đang rầu nên dùng cái gì dụ dỗ không ngờ đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc đều dứt khoát nhanh như vậy.
- Ngươi giúp hai người kia...
Lôi Địch chỉ vào Càn Kình, Thiết Khắc, nói:
- ... Viết thư giới thiệu đi Chiến Tranh Chinh Phạt học viện.
- Chiến Tranh Chinh Phạt học viện?
Mộc Quy Vô Tâm ngẩn ra, hỏi:
- Thực lực của hai người có thể càn quét hội thi, chẳng lẽ không thi đậu Chiến Tranh Chinh Phạt học viện được? A, đúng rồi, bọn họ ở tái ngoại bỏ lỡ cuộc thi. Không thành vấn đề, đám đệ tử tốt nghiệp Chiến Tranh Chinh Phạt học viện có nhiều người muốn tham gia Hồng Lưu Chiến Bảo, từ ý nghĩa nào đó thì chiến bảo chúng ta xem như thượng cấp của Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, để cử hai người đi qua không thành vấn đề.
Lôi Địch lại nhìn hướng Thiết Khắc, hỏi:
- Có làm xong thân phận giả cho tiểu tử kia chưa?
- Giả?
Mộc Quy Vô Tâm khinh thường trừng Lôi Địch, nói:
- Lão tử trước giờ chỉ làm thật, tư liệu nhân khẩu hoàng triều nay đều có tin của hắn!
Càn Kình nghe lời Mộc Quy Vô Tâm nói mới nhận ra Ái Bích Giai nói Công Hội Chiến Sĩ suy tàn vẫn rất có năng lực, ít nhất tạo một thân phận không phải thế lực bình thường làm được.
- Đúng rồi.
Mộc Quy Vô Tâm tới gần sát Càn Kình, nói:
- Nghe nói ngươi là một Rèn tạo Sư tứ giai?
Càn Kình bất lực nhìn Lôi Địch. Lúc ở tái ngoại trước khi Hồng Lưu Thập Chiến rời đi, người thủ hộ Áo Khắc Lan nhiều lần dặn dò Càn Kình phải nói cho Mộc Quy Vô Tâm rằng hắn là Rèn tạo Sư tứ giai, che giấu thân phận Rèn tạo Đại Sư chính là vì xem náo nhiệt.
- Ài, lão hữu.
Vẻ mặt Lôi Địch đồng tình lại đứng trước Mộc Quy Vô Tâm, nói:
- Tình báo của ngươi cứ lạc thời, ta nói cho ngươi một điều nhưng đừng giật mình.
Mộc Quy Vô Tâm trừng Lôi Địch, nói:
- Lão tử dù gì cũng là hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo, người lãnh đạo một trong tám thế lực Vĩnh Lưu thành, lúc trước đi xông pha khắp chốn có gì chưa từng gặp qua? Đã chết bao nhiêu lần trong chiến trường nhân ma, dù đương kim hoàng đế bệ hạ đột nhiên xuất hiện tại nơi này thì ta cũng không chớp mắt cái nào, có gì sẽ làm lão tử giật mình được?
- Đúng đúng, ngươi là người lãnh đạo một trong tám thế lực Vĩnh Lưu thành, có gì ngươi chưa từng gặp?
Lôi Địch liên tục gật đầu, vẻ mặt nịnh nọt. Mộc Quy Vô Tâm nghe Lôi Địch nói cũng gật gù, trong lòng tò mò hôm nay Lôi Địch đổi tính rồi? Thế nhưng khích lệ khen ngợi ta?
- Cho nên ta tin rằng dù có nói cho ngươi Càn Kình trẻ tuổi như vậy đã trở thành Rèn tạo Đại Sư thì ngươi cũng sẽ không giật mình.
- Đúng vậy...
Mộc Quy Vô Tâm nói quen trả lời đến một nữa thì trợn to mắt, thở hồng hộc giống như trâu rừng chạy nhanh mấy chục thước.
Cái đầu to gần sát mặt Lôi Địch, Mộc Quy Vô Tâm hỏi:
- Ngươi mới nói cái gì?
- Không có gì, không có gì.
Lôi Địch hờ hững phất tay nói:
- Ngươi là hội trưởng của Hồng Lưu Chiến Bảo, có điều gì chưa từng gặp? Đã chết mấy lần trên chiến trường nhân ma, dù đương kim hoàng đế bệ hạ có ở đây thì ngươi cũng sẽ không chớp mắt cái nào. Ngươi sẽ ngạc nhiên việc Càn Kình là Rèn tạo Đại Sư sao?
* * *
Trước mắt Mộc Quy Vô Tâm tối đen, người lảo đảo cuối cùng đứng vững, đôi mắt ốc bưu ngơ ngác đánh giá Càn Kình đứng bên cạnh.
Mộc Quy Vô Tâm nói:
- Ngươi... Ngươi là... Lôi Địch nói là thật?
Càn Kình nhìn vẻ mặt Mộc Quy Vô Tâm giật mình suýt xỉu, tốt bụng không bổ sung chuyện hắn là Dược sư đỉnh giai. Còn về thần bí dược tề, minh văn thì Càn Kình tạm che giấu, chỉ nhẹ gật đầu ý bảo thừa nhận là Rèn tạo Đại Sư.
Càn Kình nhìn vẻ mặt Mộc Quy Vô Tâm giật mình, hắn sợ lỡ miệng nói điều gì khác hù hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo xảy ra việc gì thì lớn chuyện. Sinh mạng và thân thể hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo rất đáng giá.
Mộc Quy Vô Tâm ngơ ngác nhìn Càn Kình, đầu óc trống rỗng. Hôm đó Mộc Quy Vô Tâm nghe nói Càn Kình là Rèn tạo Sư tứ giai đã không thể tin, mừng như điên mấy ngày. Rốt cuộc không cần chịu Công Hội Thiết Tượng kiềm chế, sau này có vốn đàm phán với bọn họ. Mấy tòa khoáng sản kim loại của Hồng Lưu Chiến Bảo không cần bán cho Công Hội Thiết Tượng với giá cực thấp, không chừng có thể nâng giá lên cao chút.
Hiện giờ... Hiện giờ...
Mộc Quy Vô Tâm chợt phát hiện bây giờ nếu Càn Kình thật sự là Rèn tạo Đại Sư thf không phải có vốn đàmp hán với Công Hội Thiết Tượng nữa mà là hoàn toàn không sợ Công Hội Thiết Tượng kiềm chế!
Công Hội Thiết Tượng cái khỉ mốc! Bán vãi kim loại khoáng thạch khỉ gió! Bán cái đầu ngươi! Ngươi bỏ bao nhiêu vàng ra lão tử cũng không bán! Người Mộc Quy Vô Tâm lảo đảo, mặt cười toe toét. 'Thiên Hỏa Lô Tràng' của Công Hội Thiết Tượng Vô Tận thế giới mạnh nhất chỉ có một Rèn tạo Sư bát giai, Hồng Lưu Chiến Bảo chúng ta có Rèn tạo Đại Sư, Rèn tạo Đại Sư!
- Đúng rồi!
Mộc Quy Vô Tâm cưỡng ép thoát khỏi mừng như điên, nghĩ đến một vấn đề quan trọng nhất.
Mộc Quy Vô Tâm hỏi:
- Ngươi là Rèn tạo Đại Sư hệ nào? Không tinh thông hạng nào nhất? Ước chừng có trình độ rèn cái gì?
- Không tinh thông?
Càn Kình lộ vẻ mặt khó xử suy nghĩ nửa ngày, tại chỗ Bố Lai Khắc đại thúc nếu có hạng nào không tinh thông thì không được trở thành Rèn tạo Đại Sư, cho nên...
- Hình như ta không có gì là không tinh thông.
Càn Kình gãi cổ, nói:
- Ta là Rèn tạo Đại Sư toàn hệ, lớn tới trọn bộ trọng kỵ binh áo giáp, nhỏ đến móng ngựa, mão đinh trên chiến giáp đều là cấp đại sư.
Rầm bịch!
Rốt cuộc Mộc Quy Vô Tâm không đứng yên, thân hình khổng lồ như gấu ngã xuống, mông ngồi phịch xuống đất.
- Cái tên ngậm thuốc lá vác thương là Hàng Ma thất chiến, thức tỉnh huyết mạch Cửu Đầu Xà nhất giai, nghe nói chưa gia nhập chiến bảo bất cứ thành thị nào. Người kia là Phần Đồ thế gia, đỉnh Hàng Ma tam chiến, tùy thời lại đột phá, vẫn chưa tham gia chiến bảo nào. Tiểu tử đó tên Thiết Khắc, cũng là đỉnh đỉnh Hàng Ma tam chiến, giết người dứt khoát, cũng không gia nhập chiến bảo.
Trong khoảnh khắc trên khuôn mặt to thô kệch của Mộc Quy Vô Tâm nở nụ cười chưa từng có, mắt sáng như nam nhân mấy đời chưa thấy nữ nhân đột nhiên gặp một sinh vật giống cái.
Những người này ai trong số họ đều là báu vật! Mộc Quy Vô Tâm xoa tay, giàu, giàu, lão tử giàu thật rồi!
- Các vị có muốn tham gia vào chiến bảo không?
Mộc Quy Vô Tâm lấy mấy phần tờ đơn đăng ký trong tay Chiến Sĩ sau lưng, nói:
- Hồng Lưu Chiến Bảo chúng ta cũng thuộc tám đại thế lực Vĩnh Lưu thành, gia nhập vào chiến bảo của chúng ta có nhiều chỗ tốt ví dụ như...
Mộc Quy Vô Tâm chưa nói xong, thậm chí không nói có chỗ tốt gì thì bốn thanh niên đã sảng khoái ký tên vào đơn xin nhập hội.
Cái này...
Mộc Quy Vô Tâm đứng ngây như phỗng. Tình huống của Hồng Lưu Chiến Bảo không lừa được ai, huống chi đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc từng ở chung với Tằng Xuyên Đông nên càng biết tình huống của Hồng Lưu Chiến Bảo. Vốn Mộc Quy Vô Tâm đang rầu nên dùng cái gì dụ dỗ không ngờ đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc đều dứt khoát nhanh như vậy.
- Ngươi giúp hai người kia...
Lôi Địch chỉ vào Càn Kình, Thiết Khắc, nói:
- ... Viết thư giới thiệu đi Chiến Tranh Chinh Phạt học viện.
- Chiến Tranh Chinh Phạt học viện?
Mộc Quy Vô Tâm ngẩn ra, hỏi:
- Thực lực của hai người có thể càn quét hội thi, chẳng lẽ không thi đậu Chiến Tranh Chinh Phạt học viện được? A, đúng rồi, bọn họ ở tái ngoại bỏ lỡ cuộc thi. Không thành vấn đề, đám đệ tử tốt nghiệp Chiến Tranh Chinh Phạt học viện có nhiều người muốn tham gia Hồng Lưu Chiến Bảo, từ ý nghĩa nào đó thì chiến bảo chúng ta xem như thượng cấp của Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, để cử hai người đi qua không thành vấn đề.
Lôi Địch lại nhìn hướng Thiết Khắc, hỏi:
- Có làm xong thân phận giả cho tiểu tử kia chưa?
- Giả?
Mộc Quy Vô Tâm khinh thường trừng Lôi Địch, nói:
- Lão tử trước giờ chỉ làm thật, tư liệu nhân khẩu hoàng triều nay đều có tin của hắn!
Càn Kình nghe lời Mộc Quy Vô Tâm nói mới nhận ra Ái Bích Giai nói Công Hội Chiến Sĩ suy tàn vẫn rất có năng lực, ít nhất tạo một thân phận không phải thế lực bình thường làm được.
- Đúng rồi.
Mộc Quy Vô Tâm tới gần sát Càn Kình, nói:
- Nghe nói ngươi là một Rèn tạo Sư tứ giai?
Càn Kình bất lực nhìn Lôi Địch. Lúc ở tái ngoại trước khi Hồng Lưu Thập Chiến rời đi, người thủ hộ Áo Khắc Lan nhiều lần dặn dò Càn Kình phải nói cho Mộc Quy Vô Tâm rằng hắn là Rèn tạo Sư tứ giai, che giấu thân phận Rèn tạo Đại Sư chính là vì xem náo nhiệt.
- Ài, lão hữu.
Vẻ mặt Lôi Địch đồng tình lại đứng trước Mộc Quy Vô Tâm, nói:
- Tình báo của ngươi cứ lạc thời, ta nói cho ngươi một điều nhưng đừng giật mình.
Mộc Quy Vô Tâm trừng Lôi Địch, nói:
- Lão tử dù gì cũng là hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo, người lãnh đạo một trong tám thế lực Vĩnh Lưu thành, lúc trước đi xông pha khắp chốn có gì chưa từng gặp qua? Đã chết bao nhiêu lần trong chiến trường nhân ma, dù đương kim hoàng đế bệ hạ đột nhiên xuất hiện tại nơi này thì ta cũng không chớp mắt cái nào, có gì sẽ làm lão tử giật mình được?
- Đúng đúng, ngươi là người lãnh đạo một trong tám thế lực Vĩnh Lưu thành, có gì ngươi chưa từng gặp?
Lôi Địch liên tục gật đầu, vẻ mặt nịnh nọt. Mộc Quy Vô Tâm nghe Lôi Địch nói cũng gật gù, trong lòng tò mò hôm nay Lôi Địch đổi tính rồi? Thế nhưng khích lệ khen ngợi ta?
- Cho nên ta tin rằng dù có nói cho ngươi Càn Kình trẻ tuổi như vậy đã trở thành Rèn tạo Đại Sư thì ngươi cũng sẽ không giật mình.
- Đúng vậy...
Mộc Quy Vô Tâm nói quen trả lời đến một nữa thì trợn to mắt, thở hồng hộc giống như trâu rừng chạy nhanh mấy chục thước.
Cái đầu to gần sát mặt Lôi Địch, Mộc Quy Vô Tâm hỏi:
- Ngươi mới nói cái gì?
- Không có gì, không có gì.
Lôi Địch hờ hững phất tay nói:
- Ngươi là hội trưởng của Hồng Lưu Chiến Bảo, có điều gì chưa từng gặp? Đã chết mấy lần trên chiến trường nhân ma, dù đương kim hoàng đế bệ hạ có ở đây thì ngươi cũng sẽ không chớp mắt cái nào. Ngươi sẽ ngạc nhiên việc Càn Kình là Rèn tạo Đại Sư sao?
* * *
Trước mắt Mộc Quy Vô Tâm tối đen, người lảo đảo cuối cùng đứng vững, đôi mắt ốc bưu ngơ ngác đánh giá Càn Kình đứng bên cạnh.
Mộc Quy Vô Tâm nói:
- Ngươi... Ngươi là... Lôi Địch nói là thật?
Càn Kình nhìn vẻ mặt Mộc Quy Vô Tâm giật mình suýt xỉu, tốt bụng không bổ sung chuyện hắn là Dược sư đỉnh giai. Còn về thần bí dược tề, minh văn thì Càn Kình tạm che giấu, chỉ nhẹ gật đầu ý bảo thừa nhận là Rèn tạo Đại Sư.
Càn Kình nhìn vẻ mặt Mộc Quy Vô Tâm giật mình, hắn sợ lỡ miệng nói điều gì khác hù hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo xảy ra việc gì thì lớn chuyện. Sinh mạng và thân thể hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo rất đáng giá.
Mộc Quy Vô Tâm ngơ ngác nhìn Càn Kình, đầu óc trống rỗng. Hôm đó Mộc Quy Vô Tâm nghe nói Càn Kình là Rèn tạo Sư tứ giai đã không thể tin, mừng như điên mấy ngày. Rốt cuộc không cần chịu Công Hội Thiết Tượng kiềm chế, sau này có vốn đàm phán với bọn họ. Mấy tòa khoáng sản kim loại của Hồng Lưu Chiến Bảo không cần bán cho Công Hội Thiết Tượng với giá cực thấp, không chừng có thể nâng giá lên cao chút.
Hiện giờ... Hiện giờ...
Mộc Quy Vô Tâm chợt phát hiện bây giờ nếu Càn Kình thật sự là Rèn tạo Đại Sư thf không phải có vốn đàmp hán với Công Hội Thiết Tượng nữa mà là hoàn toàn không sợ Công Hội Thiết Tượng kiềm chế!
Công Hội Thiết Tượng cái khỉ mốc! Bán vãi kim loại khoáng thạch khỉ gió! Bán cái đầu ngươi! Ngươi bỏ bao nhiêu vàng ra lão tử cũng không bán! Người Mộc Quy Vô Tâm lảo đảo, mặt cười toe toét. 'Thiên Hỏa Lô Tràng' của Công Hội Thiết Tượng Vô Tận thế giới mạnh nhất chỉ có một Rèn tạo Sư bát giai, Hồng Lưu Chiến Bảo chúng ta có Rèn tạo Đại Sư, Rèn tạo Đại Sư!
- Đúng rồi!
Mộc Quy Vô Tâm cưỡng ép thoát khỏi mừng như điên, nghĩ đến một vấn đề quan trọng nhất.
Mộc Quy Vô Tâm hỏi:
- Ngươi là Rèn tạo Đại Sư hệ nào? Không tinh thông hạng nào nhất? Ước chừng có trình độ rèn cái gì?
- Không tinh thông?
Càn Kình lộ vẻ mặt khó xử suy nghĩ nửa ngày, tại chỗ Bố Lai Khắc đại thúc nếu có hạng nào không tinh thông thì không được trở thành Rèn tạo Đại Sư, cho nên...
- Hình như ta không có gì là không tinh thông.
Càn Kình gãi cổ, nói:
- Ta là Rèn tạo Đại Sư toàn hệ, lớn tới trọn bộ trọng kỵ binh áo giáp, nhỏ đến móng ngựa, mão đinh trên chiến giáp đều là cấp đại sư.
Rầm bịch!
Rốt cuộc Mộc Quy Vô Tâm không đứng yên, thân hình khổng lồ như gấu ngã xuống, mông ngồi phịch xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.