Chương 508: Nam nhân thật sự vĩnh viễn là một đánh một đám (thượng)
Cao Lâu Đại Hạ
16/09/2014
- Yên tâm, sẽ, chắc chắn.
Càn Vô Thanh không nhìn Càn Vô Song đi lướt qua, nói:
- Sao ta có thể thua một kẻ thấy nhi tử người dắt ngựa thì không dám đạp lên kẻ dắt ngựa? Nếu như là ta... Thì ta sẽ đạp gãy vai hắn!
Càn Vô Song dừng bước, chậm rãi quay đầu nhìn Càn Vô Thanh, lắc đầu, trong mắt xẹt qua cảm xúc thất vọng.
- Ngươi khiến ta quá thất vọng, ta tưởng ngươi đã trưởng thành nhưng không ngờ ngươi vẫn không tiến bộ. Ngươi phải nhớ kỹ, ngươi là một Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, trên đời này chỉ có mặt đất đủ tư cách bị ta giẫm lên. Phế vật thậm chí không thức tỉnh lực lượng huyết mạch sơ cấp ở trong mắt ta...
Càn Vô Song cao giọng quát:
- Chỉ là đống phân!
Càn Vô Song hếch cằm, ánh mắt nhìn xuống chúng sinh liếc mọi người:
- Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương cao quý sao có thể đạp lên đống phân dơ bẩn?
Khí thế mạnh mẽ bùng phát từ thân thể nho nhã của Càn Vô Song. Ánh mắt Càn Vô Song xuyên qua Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, rơi vào người Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.
Càn Vô Song nói:
- Nữ nhân, diện mạo của ngươi không tệ nhưng ánh mắt chọn nam nhân quá kém. Là hậu nhân Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương nhưng không thể thức tỉnh lực lượng huyết mạch gia tộc, loại phế vật này thì có tác dụng gì? Làm nữ nhân của ta, ta sẽ cho ngươi biết cái gì là nam nhân thật sự!
Đám đông bàng quan ngơ ngác nhìn Càn Vô Song, đây chính là thiên tài của Càn gia sao? Quả nhiên bá khí lộ ra ngoài. Mới nãy không đạp lên người dắt ngựa là vì sợ dơ bẩn chính mình, vừa mở miệng đã cướp nữ nhân trước mặt đương sự.
Càn Kình lạnh lùng nhìn Càn Vô Song. Đây chính là thiên tài của Càn gia! Vô số đệ tử Càn gia không thức tỉnh lực lượng huyết mạch dùng cả đời kiếm các loại tài nguên cung cấp cho gã để sử dụng đấu khí của mình, cuối cùng đổi lấy đánh giá không bằng cả phân!
Đây chính là thiên tài của Càn gia! Càn Vô Song xuống ngựa không phải vì tôn kính lão nhân mà là khinh thường.
- Nam nhân thật sự?
Thanh âm êm tai của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy văng vẳng trong không gian tĩnh lặng. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhấc chân, eo nhỏ lắc lư từng bước một đi hướng Chiến Sĩ của Càn gia có khả năng thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực nhất.
Lòng Càn Kình máy động. Ma nữ này muốn làm cái gì? Không lẽ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy định ám sát Càn Vô Song trước mặt mọi người? Rất có thể. Người thường không thể nào hiểu trong óc ma nữ này nghĩ gì, rất có thể Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vì ích lợi của tộc Lộ Tây Pháp mà ám sát Càn Vô Song tại đây.
Mọi người tập trung chú ý vào Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, có người đồng tình đáng thowng nhìn Càn Kình, không cách nào cân đo giá trị giữa hai bên.
Một bên là phế vật không thức tỉnh lực lượng huyết mạch, bên kia là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương được Càn gia tôn là rất có khả năng đột phá lực lượng huyết mạch chung cực.
Nữ nhân có trí thông minh một chút đều sẽ biết nên chọn như thế nào, trông bộ dạng nữ nhân này không ngu, động tác của nàng đã biểu lộ thái độ.
Tội nghiệp, tội quá, bị người cướp nữ nhân ngay trước mặt đám đông, cái này khuất nhục hơn là bị người đâm một đao chết.
Càn Vô Song hơi thẳng sống lưng, cằm hếch lên bốn mươi lăm độ, ánh mắt toát ra tự tin tràn trề. Thời gian này không cần nói chuyện, chỉ là khí thế đủ chứng minh tất cả.
- Nam nhân thật sự?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chớp đôi mắt to ngập nước, tò mò nhìn Càn Vô Song:
- Vậy ngươi phải chứng minh ngươi là nam nhân thật sự mới được.
Càn Vô Song ngẩn ra, ánh mắt khó hiểu. Nữ nhân này đang nói cái gì?
Đôi mắt sói của Càn Vô Thanh cũng lộ vẻ ngoài ý muốn. Càn Vô Song, đây chính là Càn Vô Song! Càn Vô Song được Càn gia tôn là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương có tiền đồ nhất, chỉ cần gã muốn thì có vô số nữ nhân nguyện ý trở thành bạn giường.
Pháp luật của Chân Sách hoàng triều chính là như vậy, một nam nhân không chỉ cưới một nữ nhân. Chỉ cần Càn Vô Song muốn, trước giờ không có nữ nhân nào từ chối được lời mời.
Ít nhất... Càn Vô Thanh tò mò nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. ít nhất Càn Vô Thanh thấy hơn mười loại mỹ nữ khác nhau, ví dụ như mỹ nữ đẹp hơn cả nữ nhân tên Nguyên Huân Vũ gì đó, Càn Vô Song ngoắc tay một cái là chủ động ngủ với gã.
- Ngươi chứng minh như thế nào? Không lẽ chờ ta và ngươi giao hoan mới chứng minh? Lỡ khi đó ngươi không là nam nhân thì ta chịu thiệt.
Mắt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chớp lóe thuần khiết còn hơn cả tuyết liên trong trắng trên tuyết sơn nhìn Càn Vô Song.
- Hay là ngươi chứng minh ngươi là nam nhân ngay tại đây đi.
Càn Kình thấy nhức đầu, lòng thầm cảm ơn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tát tai Càn Vô Song trước mặt công chúng. Trong lòng Càn Kình hơi khó chịu, thầm quyết định chờ ma nữ trở về phải đánh mông để xem au này nàng còn dám khoe khoang gợi tình ở bên ngoài không.
Càn Vô Song ngây người. Đối diện đàn ma thú, Càn Vô Song bình tĩnh vung kiếm chém giết. Đối diện ma tộc hung bạo, Càn Vô Song thản nhiên phát động ma pháp diệt sát. Đối diện ám sát, Càn Vô Song bóp cổ thích khách. Trước giờ Càn Vô Song luôn bình tĩnh giờ thì gã ngây người.
Càn Vô Song không thể không ngẩn ra. Trước khi lên tiếng Càn Vô Song từng suy nghĩ đến các loại tình huống, tệ nhất là Lộ Tây Pháp Lưu Thủy từ chối. Nhưng Càn Vô Song không ngờ sẽ có tình hình như vậy. Càn Kình kiếm đâu là nữ lưu manh?
- Ngươi thấy ta nói có đúng không?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy làm vẻ mặt nghiêm túc nhìn Càn Vô Song như đang bàn luận chân lý thâm ảo nhất trên thế giới.
- Nam nhân thật sự là gánh vác mọi chuyện, nam nhân hiện tại của ta chính là như vậy. Nếu ngươi nói ngươi còn nam nhân hơn hắn thì hãy chứng thực đi, cởi quần của ngươi ra cho ta xem ngươi có phải là nam nhân không?
- Xì!
Trong đám đông có người kiềm không được phì cười làm nhiều người cũng văng nước miếng cười theo. Nữ nhân này quá siêu, yêu cầu Càn Vô Song cởi quần trước đám người.
Càn Kình nhìn Càn Vô Song chết đứng, lắc đầu. Từ nhỏ Càn Vô Song đã là thiên tài các mặt, tám tuổi thôi diễn sa bàn thắng tướng quân chinh chiến mười mấy năm trên chiến trường, mười một tuổi trừ vài lão tướng ngang ngửa thôi diễn la bàn với Càn Vô Song ra, dã không ai thắng được gã.
Mười hai tuổi, Càn Vô Song thôi diễn sa bàn đánh bại một trong ba danh tướng của Phần Đồ thế gia, Phần Đồ Song Mộc. Càn Vô Song là loại người tròng mắt xoay tròn là trong óc ra mưu kế ngay.
Thậm chí có người khen Càn Vô Song mắt xoay một cái là mấy trăm mưu kế hiện ra trong đầu.
Đáng tiếc... Đáng tiếc... Lần này Càn Vô Song sơ sẩy, xem Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là nữ nhân bình thường. Nếu Càn Vô Song biết nữ nhân tên Nguyên Huân Vũ thật ra chính là Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thuộc hoàng tộc Lộ Tây Pháp thì chắc gã sẽ không nói lời như vậy.
Bàn Hoành Cơ ngạc nhiên nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Nữ ma này... Lời nói thoạt nghe lưu manh nhưng tỏ rõ ra mặt vì Càn Kình. Giống như nữ nhân nghe nam nhân của mình bị sỉ nhục thì cực kỳ tức giận.
Càn Vô Thanh không nhìn Càn Vô Song đi lướt qua, nói:
- Sao ta có thể thua một kẻ thấy nhi tử người dắt ngựa thì không dám đạp lên kẻ dắt ngựa? Nếu như là ta... Thì ta sẽ đạp gãy vai hắn!
Càn Vô Song dừng bước, chậm rãi quay đầu nhìn Càn Vô Thanh, lắc đầu, trong mắt xẹt qua cảm xúc thất vọng.
- Ngươi khiến ta quá thất vọng, ta tưởng ngươi đã trưởng thành nhưng không ngờ ngươi vẫn không tiến bộ. Ngươi phải nhớ kỹ, ngươi là một Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, trên đời này chỉ có mặt đất đủ tư cách bị ta giẫm lên. Phế vật thậm chí không thức tỉnh lực lượng huyết mạch sơ cấp ở trong mắt ta...
Càn Vô Song cao giọng quát:
- Chỉ là đống phân!
Càn Vô Song hếch cằm, ánh mắt nhìn xuống chúng sinh liếc mọi người:
- Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương cao quý sao có thể đạp lên đống phân dơ bẩn?
Khí thế mạnh mẽ bùng phát từ thân thể nho nhã của Càn Vô Song. Ánh mắt Càn Vô Song xuyên qua Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, rơi vào người Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.
Càn Vô Song nói:
- Nữ nhân, diện mạo của ngươi không tệ nhưng ánh mắt chọn nam nhân quá kém. Là hậu nhân Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương nhưng không thể thức tỉnh lực lượng huyết mạch gia tộc, loại phế vật này thì có tác dụng gì? Làm nữ nhân của ta, ta sẽ cho ngươi biết cái gì là nam nhân thật sự!
Đám đông bàng quan ngơ ngác nhìn Càn Vô Song, đây chính là thiên tài của Càn gia sao? Quả nhiên bá khí lộ ra ngoài. Mới nãy không đạp lên người dắt ngựa là vì sợ dơ bẩn chính mình, vừa mở miệng đã cướp nữ nhân trước mặt đương sự.
Càn Kình lạnh lùng nhìn Càn Vô Song. Đây chính là thiên tài của Càn gia! Vô số đệ tử Càn gia không thức tỉnh lực lượng huyết mạch dùng cả đời kiếm các loại tài nguên cung cấp cho gã để sử dụng đấu khí của mình, cuối cùng đổi lấy đánh giá không bằng cả phân!
Đây chính là thiên tài của Càn gia! Càn Vô Song xuống ngựa không phải vì tôn kính lão nhân mà là khinh thường.
- Nam nhân thật sự?
Thanh âm êm tai của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy văng vẳng trong không gian tĩnh lặng. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhấc chân, eo nhỏ lắc lư từng bước một đi hướng Chiến Sĩ của Càn gia có khả năng thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực nhất.
Lòng Càn Kình máy động. Ma nữ này muốn làm cái gì? Không lẽ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy định ám sát Càn Vô Song trước mặt mọi người? Rất có thể. Người thường không thể nào hiểu trong óc ma nữ này nghĩ gì, rất có thể Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vì ích lợi của tộc Lộ Tây Pháp mà ám sát Càn Vô Song tại đây.
Mọi người tập trung chú ý vào Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, có người đồng tình đáng thowng nhìn Càn Kình, không cách nào cân đo giá trị giữa hai bên.
Một bên là phế vật không thức tỉnh lực lượng huyết mạch, bên kia là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương được Càn gia tôn là rất có khả năng đột phá lực lượng huyết mạch chung cực.
Nữ nhân có trí thông minh một chút đều sẽ biết nên chọn như thế nào, trông bộ dạng nữ nhân này không ngu, động tác của nàng đã biểu lộ thái độ.
Tội nghiệp, tội quá, bị người cướp nữ nhân ngay trước mặt đám đông, cái này khuất nhục hơn là bị người đâm một đao chết.
Càn Vô Song hơi thẳng sống lưng, cằm hếch lên bốn mươi lăm độ, ánh mắt toát ra tự tin tràn trề. Thời gian này không cần nói chuyện, chỉ là khí thế đủ chứng minh tất cả.
- Nam nhân thật sự?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chớp đôi mắt to ngập nước, tò mò nhìn Càn Vô Song:
- Vậy ngươi phải chứng minh ngươi là nam nhân thật sự mới được.
Càn Vô Song ngẩn ra, ánh mắt khó hiểu. Nữ nhân này đang nói cái gì?
Đôi mắt sói của Càn Vô Thanh cũng lộ vẻ ngoài ý muốn. Càn Vô Song, đây chính là Càn Vô Song! Càn Vô Song được Càn gia tôn là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương có tiền đồ nhất, chỉ cần gã muốn thì có vô số nữ nhân nguyện ý trở thành bạn giường.
Pháp luật của Chân Sách hoàng triều chính là như vậy, một nam nhân không chỉ cưới một nữ nhân. Chỉ cần Càn Vô Song muốn, trước giờ không có nữ nhân nào từ chối được lời mời.
Ít nhất... Càn Vô Thanh tò mò nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. ít nhất Càn Vô Thanh thấy hơn mười loại mỹ nữ khác nhau, ví dụ như mỹ nữ đẹp hơn cả nữ nhân tên Nguyên Huân Vũ gì đó, Càn Vô Song ngoắc tay một cái là chủ động ngủ với gã.
- Ngươi chứng minh như thế nào? Không lẽ chờ ta và ngươi giao hoan mới chứng minh? Lỡ khi đó ngươi không là nam nhân thì ta chịu thiệt.
Mắt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chớp lóe thuần khiết còn hơn cả tuyết liên trong trắng trên tuyết sơn nhìn Càn Vô Song.
- Hay là ngươi chứng minh ngươi là nam nhân ngay tại đây đi.
Càn Kình thấy nhức đầu, lòng thầm cảm ơn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tát tai Càn Vô Song trước mặt công chúng. Trong lòng Càn Kình hơi khó chịu, thầm quyết định chờ ma nữ trở về phải đánh mông để xem au này nàng còn dám khoe khoang gợi tình ở bên ngoài không.
Càn Vô Song ngây người. Đối diện đàn ma thú, Càn Vô Song bình tĩnh vung kiếm chém giết. Đối diện ma tộc hung bạo, Càn Vô Song thản nhiên phát động ma pháp diệt sát. Đối diện ám sát, Càn Vô Song bóp cổ thích khách. Trước giờ Càn Vô Song luôn bình tĩnh giờ thì gã ngây người.
Càn Vô Song không thể không ngẩn ra. Trước khi lên tiếng Càn Vô Song từng suy nghĩ đến các loại tình huống, tệ nhất là Lộ Tây Pháp Lưu Thủy từ chối. Nhưng Càn Vô Song không ngờ sẽ có tình hình như vậy. Càn Kình kiếm đâu là nữ lưu manh?
- Ngươi thấy ta nói có đúng không?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy làm vẻ mặt nghiêm túc nhìn Càn Vô Song như đang bàn luận chân lý thâm ảo nhất trên thế giới.
- Nam nhân thật sự là gánh vác mọi chuyện, nam nhân hiện tại của ta chính là như vậy. Nếu ngươi nói ngươi còn nam nhân hơn hắn thì hãy chứng thực đi, cởi quần của ngươi ra cho ta xem ngươi có phải là nam nhân không?
- Xì!
Trong đám đông có người kiềm không được phì cười làm nhiều người cũng văng nước miếng cười theo. Nữ nhân này quá siêu, yêu cầu Càn Vô Song cởi quần trước đám người.
Càn Kình nhìn Càn Vô Song chết đứng, lắc đầu. Từ nhỏ Càn Vô Song đã là thiên tài các mặt, tám tuổi thôi diễn sa bàn thắng tướng quân chinh chiến mười mấy năm trên chiến trường, mười một tuổi trừ vài lão tướng ngang ngửa thôi diễn la bàn với Càn Vô Song ra, dã không ai thắng được gã.
Mười hai tuổi, Càn Vô Song thôi diễn sa bàn đánh bại một trong ba danh tướng của Phần Đồ thế gia, Phần Đồ Song Mộc. Càn Vô Song là loại người tròng mắt xoay tròn là trong óc ra mưu kế ngay.
Thậm chí có người khen Càn Vô Song mắt xoay một cái là mấy trăm mưu kế hiện ra trong đầu.
Đáng tiếc... Đáng tiếc... Lần này Càn Vô Song sơ sẩy, xem Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là nữ nhân bình thường. Nếu Càn Vô Song biết nữ nhân tên Nguyên Huân Vũ thật ra chính là Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thuộc hoàng tộc Lộ Tây Pháp thì chắc gã sẽ không nói lời như vậy.
Bàn Hoành Cơ ngạc nhiên nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Nữ ma này... Lời nói thoạt nghe lưu manh nhưng tỏ rõ ra mặt vì Càn Kình. Giống như nữ nhân nghe nam nhân của mình bị sỉ nhục thì cực kỳ tức giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.