Chương 144: Nước thuốc ký ức siêu cấp
Cao Lâu Đại Hạ
25/07/2014
Hắn dùng hết khí lực cuối cùng, cắn chặt hàm răng.
- Ngoan nào. Hài tử tốt nghe lời, uống vào...
Giọng Âu Lạp Lạp rất ôn nhu, giống như đang dụ dỗ tiểu hài tử, nhưng động tác trên tay lại vô cùng thô bạo. Thừa dịp thân thể Càn Kình hoàn toàn còn không sức lực, nàng trực tiếp lấy tay cậy hàm răng Càn Kình ra, cứng rắn đổ nước thuốc vào trong.
- Khụ khụ... Khụ khụ...
Càn Kình ho khan mấy tiếng, muốn đẩy nước thuốc ra ngoài, nhưng không cách nào ngăn cản nước thuốc tiến vào trong cơ thể.
Lần này là cái gì vậy?
Càn Kình bất lực nhìn Âu Lạp Lạp, trong lòng âm thầm cầu khẩn đừng phải là thuốc gì đó giống như thuốc Hỏa Sơn nữa. Tuy rằng thứ này có tác dụng tốt đối với thân thể, nhưng với tình trạng thân thể bây giờ, tác dụng của nó chỉ có thể là thuốc độc, uống vào chắc chắn là chết người.
Ầm...
Một chậu nước có hòa tan có thuốc khôi phục thể lực được dội lên trên người Càn Kình. Âu Lạp Lạp hiển nhiên không hữu tình giống như Bố Lai Khắc, trong hậu viện còn đặt một suối nước nóng gì đó, mà trực tiếp sử dụng chậu gỗ tùy tiện dội xuống.
Trong cơ thể Càn Kình khôi phục lại một chút sức lực. Hắn uống nước thuốc này vào lại hoàn toàn không có một chút phản ứng nào, không đau, không ngứa, hoàn toàn không có tình trạng gì xảy ra.
- Không biết có phải là thuốc đã mất hiệu lực hay không?tu n gh oan h.vn
Càn Kình có chút ít lo lắng nhìn xuống bụng mình. Hắn rất sợ thuốc này đột nhiên bạo phát ra tình huống kỳ quái nào đó. nguồn tunghoanh.com
- Được rồi. Hôm nay ngươi đã học xong, có thể đi.
Âu Lạp Lạp phất tay một cái chỉ vào nhà đối diện bên đường nói:
- Đi tìm dược sư phế phẩm kia học chút đồ vô dụng đi.
Càn Kình không hiểu nhìn hai tay mình, sau đó đi theo hướng Âu Lạp Lạp chỉ. Hắn vẫn có chút lo lắng hỏi lại lần nữa:
- Thật sự xong rồi sao? Vậy bình thuốc vừa nãy...
- Xong rồi, xong rồi...
Âu Lạp Lạp đưa một ngón tay chỉ sang phía đối diện bên kia đường:
- Đi đi.
Càn Kình khổ sở lắc đầu. Học thuốc thần bí ba giờ này, ngoại trừ tự thể nghiệm sự biến thái và kinh khủng của thuốc thần bí ra, mình hoàn toàn không biết rốt cuộc cái gì là thuốc thần bí? Không phải Á Đương Tư cũng có một chiêu tương tự chứ?t u n gh o a n h. v n
Càn Kình đi tới cửa hàng thuốc Á Đương Tư ở đối diện phía bên kia đường. Kiến trúc nơi này không giống với phong cách ở cửa hàng của Bố Lai Khắc.
Dọc bên cạnh nhà là quầy thuốc của dược sư. Phía còn lại là một thửa ruộng trồng đầy các loại thuốc, còn có một góc nhỏ chia thành từng ô vuông nhỏ, bên trong nuôi các loại trùng nhỏ khác nhau. Đi sâu vào bên trong còn có một đường nước cũng chia thành các ô chứa nước khác nhau. Bên trong có các loại thủy sinh vật nhàn nhã bơi ở bên trong.
Sinh vật nơi này thoạt nhìn đặc biệt ôn hòa, cũng không có thứ gì quái dị dọa người như bên chỗ Âu Lạp Lạp. Khắp nơi tràn ngập bầu không khí hòa hài.
Càn Kình cẩn thận đi qua các ruộng thuốc, tiến vào trong gian phòng, phát hiện Á Đương Tư đang chăm chú lắc mấy cái ống nghiệm. Bên cạnh là một nồi sắt đang nấu một vài dược thảo có mùi khó ngửi.
- Tới rồi sao?
Á Đương Tư chỉ vào một gian phòng khác ở phía sau lưng:
- Đi vào đó. Trước hết xem xong quyển sách có buộc giây đỏ rồi nói sau.
“Bách khoa toàn thư về dược thảo – quyển 1” Á Đương Tư.
Càn Kình cầm lấy quyển sách vuông vắn chừng một thước, độ dày cũng có khoảng một thước. Vừa cầm vào tay, hắn lập tức cảm giác được cái này phải có trọng lượng hơn mười cân. Hắn khẽ cười. Đại thúc Bố Lai Khắc là một rèn luyện sư theo trường phái hành động cộng thêm lý luận, mà vị Á Đương Tư này thoạt nhìn chắc cũng là một dược sư phái lý luận thêm hành động.
Mở quyển sách “Bách khoa toàn thư dược thảo quyển 1”, đập vào mắt là hàng chữ thứ nhất lộ ra mùi của một học giả. Trong những hàng chữ lại lộ ra một sự ngay thẳng kiêu ngạo:
- Nắm giữ thuốc, nắm giữ tính mạng!
Càn Kình nhớ tới lúc Á Đương Tư nói đến thuốc, vẻ mặt thoáng nở nụ cười. Hắn đúng là một người chấp nhất cuồng nhiệt đối với thuốc.
Học giả chân chính phải là một đám người thực tế nhất. Á Đương Tư hiển nhiên là loại người này.
Lật qua trang tên sách, đó là một đóa hoa nhỏ ba cánh sáu màu, rễ cây rất dài điểm vài chiếc lá màu hồng sậm:
- Hoa Xà Quan, mùi hơi nhạt, ba năm nở hoa một lần, tính thuộc hỏa, phối hợp với Đức Phong Lan, quả Khổng Loại trị được toàn thân rét run, bệnh sốt rét, trán sốt cao.
Tình hình cụ thể và tỉ mỉ về Đức Phong Lan, xem Bách Khoa Toàn Thư dược thảo quyển 2, trang 36. Quả Khổng Loại, xem Bách Khoa Toàn Thư dược thảo quyển một, trang 197.
Trang sách thứ hai nói cụ thể về bệnh sốt rét, căn cứ vào các mức độ khác nhau, cần phối trí lượng thuốc thế nào, sử dụng lửa mạnh yếu thế nào để nấu thuốc.
Càn Kình nhìn liên tục gật đầu. Trên đời này bất kỳ ai cũng không dám nói mình không bị bệnh. Cho dù là chiến sĩ cường đại có thể loại bỏ bệnh tật, nhưng không thể bảo đảm người thân của mình không bị bệnh. Có thể học được một chút cũng không có gì tệ.
Lại lật qua một trang nữa. Trên khuôn mặt Càn Kình đã thêm chín phần nghiêm túc. Tờ này giới thiệu phương thuốc về quả Tát Lạp, sau khi thân thể đã bị trùng kích mãnh liệt, dẫn đến phổi nội tạng bị tổn thương, nên trị liệu như thế nào.
Điều này hiển nhiên là một đặc biệt phương thuốc dành cho chiến sĩ. Trong lúc chiến sĩ tranh đấu với nhau, hoặc với các ma vũ sĩ, xương gãy, trong bụng bị thương tổn đều là chuyện bình thường. Phổi bị người ta đánh đòn nghiêm trọng bị thương cũng không có gì kỳ quái. Nhận được một loại thuốc trị liệu hiệu quả, đối với chiến sĩ mà nói tất nhiên là tăng thêm cơ hội bảo vệ tính mạng mình.
Lại lật qua một tờ nữa, mắt Càn Kình cũng không muốn rời khỏi quyển sách này. Lúc đầu hắn chỉ muốn tùy tiện xem qua Bách Khoa Toàn Thư về dược thảo – quyển 1.
Phương thuốc trị liệu khi phổi bị thương đặc biệt toàn diện. Nó căn cứ vào các mức độ tổn thương nghiêm trọng khác nhau của phổi, cùng với các vị trí tổn thương khác nhau, sẽ có những cách điều chế phương thuốc khác nhau.
Những phương thuốc này còn phối hợp với tình trạng phổi của người chiến sĩ mạnh yếu khác nhau để điều chế thuốc.
Sau khi thân thể chiến sĩ đã được hồi phục, lại căn cứ vào các loại thuốc khác nhau, phối hợp giữa ăn và ngâm còn có thể tăng cường công năng phổi.
Làm chiến sĩ, Càn Kình hiểu rất rõ ràng chiến sĩ có một lá phổi cường tráng thì có lợi ích gì. Đây không chỉ là nắm giữ năng lực hít thở. Tăng thêm một phần khả năng hít thở tốt hơn, bình thường khi đứng bên bờ sinh tử, có thể tăng thêm một phần hy vọng sinh tồn.
Ba giờ, Càn Kình hoàn toàn đắm chìm vào trong quyển sách dầy Bách Khoa Toàn Thư về dược thảo quyển 1 này. Phương diện này không chỉ có phương thuốc trị liệu khi phổi bị thương, đồng thời còn có phương thuốc trị liệu có các nội tạng khác sau khi bị thương. Hơn nữa còn đưa ra phương pháp điều phối thuốc nhất định để làm nội tạng trở nên cường tráng.
Thân thể cường tráng như gấu của Á Đương Tư đã đứng ở bên cạnh Càn Kình chừng nửa giờ. Hắn tò mò nhìn chằm chằm vào Càn Kình.
- Ngoan nào. Hài tử tốt nghe lời, uống vào...
Giọng Âu Lạp Lạp rất ôn nhu, giống như đang dụ dỗ tiểu hài tử, nhưng động tác trên tay lại vô cùng thô bạo. Thừa dịp thân thể Càn Kình hoàn toàn còn không sức lực, nàng trực tiếp lấy tay cậy hàm răng Càn Kình ra, cứng rắn đổ nước thuốc vào trong.
- Khụ khụ... Khụ khụ...
Càn Kình ho khan mấy tiếng, muốn đẩy nước thuốc ra ngoài, nhưng không cách nào ngăn cản nước thuốc tiến vào trong cơ thể.
Lần này là cái gì vậy?
Càn Kình bất lực nhìn Âu Lạp Lạp, trong lòng âm thầm cầu khẩn đừng phải là thuốc gì đó giống như thuốc Hỏa Sơn nữa. Tuy rằng thứ này có tác dụng tốt đối với thân thể, nhưng với tình trạng thân thể bây giờ, tác dụng của nó chỉ có thể là thuốc độc, uống vào chắc chắn là chết người.
Ầm...
Một chậu nước có hòa tan có thuốc khôi phục thể lực được dội lên trên người Càn Kình. Âu Lạp Lạp hiển nhiên không hữu tình giống như Bố Lai Khắc, trong hậu viện còn đặt một suối nước nóng gì đó, mà trực tiếp sử dụng chậu gỗ tùy tiện dội xuống.
Trong cơ thể Càn Kình khôi phục lại một chút sức lực. Hắn uống nước thuốc này vào lại hoàn toàn không có một chút phản ứng nào, không đau, không ngứa, hoàn toàn không có tình trạng gì xảy ra.
- Không biết có phải là thuốc đã mất hiệu lực hay không?tu n gh oan h.vn
Càn Kình có chút ít lo lắng nhìn xuống bụng mình. Hắn rất sợ thuốc này đột nhiên bạo phát ra tình huống kỳ quái nào đó. nguồn tunghoanh.com
- Được rồi. Hôm nay ngươi đã học xong, có thể đi.
Âu Lạp Lạp phất tay một cái chỉ vào nhà đối diện bên đường nói:
- Đi tìm dược sư phế phẩm kia học chút đồ vô dụng đi.
Càn Kình không hiểu nhìn hai tay mình, sau đó đi theo hướng Âu Lạp Lạp chỉ. Hắn vẫn có chút lo lắng hỏi lại lần nữa:
- Thật sự xong rồi sao? Vậy bình thuốc vừa nãy...
- Xong rồi, xong rồi...
Âu Lạp Lạp đưa một ngón tay chỉ sang phía đối diện bên kia đường:
- Đi đi.
Càn Kình khổ sở lắc đầu. Học thuốc thần bí ba giờ này, ngoại trừ tự thể nghiệm sự biến thái và kinh khủng của thuốc thần bí ra, mình hoàn toàn không biết rốt cuộc cái gì là thuốc thần bí? Không phải Á Đương Tư cũng có một chiêu tương tự chứ?t u n gh o a n h. v n
Càn Kình đi tới cửa hàng thuốc Á Đương Tư ở đối diện phía bên kia đường. Kiến trúc nơi này không giống với phong cách ở cửa hàng của Bố Lai Khắc.
Dọc bên cạnh nhà là quầy thuốc của dược sư. Phía còn lại là một thửa ruộng trồng đầy các loại thuốc, còn có một góc nhỏ chia thành từng ô vuông nhỏ, bên trong nuôi các loại trùng nhỏ khác nhau. Đi sâu vào bên trong còn có một đường nước cũng chia thành các ô chứa nước khác nhau. Bên trong có các loại thủy sinh vật nhàn nhã bơi ở bên trong.
Sinh vật nơi này thoạt nhìn đặc biệt ôn hòa, cũng không có thứ gì quái dị dọa người như bên chỗ Âu Lạp Lạp. Khắp nơi tràn ngập bầu không khí hòa hài.
Càn Kình cẩn thận đi qua các ruộng thuốc, tiến vào trong gian phòng, phát hiện Á Đương Tư đang chăm chú lắc mấy cái ống nghiệm. Bên cạnh là một nồi sắt đang nấu một vài dược thảo có mùi khó ngửi.
- Tới rồi sao?
Á Đương Tư chỉ vào một gian phòng khác ở phía sau lưng:
- Đi vào đó. Trước hết xem xong quyển sách có buộc giây đỏ rồi nói sau.
“Bách khoa toàn thư về dược thảo – quyển 1” Á Đương Tư.
Càn Kình cầm lấy quyển sách vuông vắn chừng một thước, độ dày cũng có khoảng một thước. Vừa cầm vào tay, hắn lập tức cảm giác được cái này phải có trọng lượng hơn mười cân. Hắn khẽ cười. Đại thúc Bố Lai Khắc là một rèn luyện sư theo trường phái hành động cộng thêm lý luận, mà vị Á Đương Tư này thoạt nhìn chắc cũng là một dược sư phái lý luận thêm hành động.
Mở quyển sách “Bách khoa toàn thư dược thảo quyển 1”, đập vào mắt là hàng chữ thứ nhất lộ ra mùi của một học giả. Trong những hàng chữ lại lộ ra một sự ngay thẳng kiêu ngạo:
- Nắm giữ thuốc, nắm giữ tính mạng!
Càn Kình nhớ tới lúc Á Đương Tư nói đến thuốc, vẻ mặt thoáng nở nụ cười. Hắn đúng là một người chấp nhất cuồng nhiệt đối với thuốc.
Học giả chân chính phải là một đám người thực tế nhất. Á Đương Tư hiển nhiên là loại người này.
Lật qua trang tên sách, đó là một đóa hoa nhỏ ba cánh sáu màu, rễ cây rất dài điểm vài chiếc lá màu hồng sậm:
- Hoa Xà Quan, mùi hơi nhạt, ba năm nở hoa một lần, tính thuộc hỏa, phối hợp với Đức Phong Lan, quả Khổng Loại trị được toàn thân rét run, bệnh sốt rét, trán sốt cao.
Tình hình cụ thể và tỉ mỉ về Đức Phong Lan, xem Bách Khoa Toàn Thư dược thảo quyển 2, trang 36. Quả Khổng Loại, xem Bách Khoa Toàn Thư dược thảo quyển một, trang 197.
Trang sách thứ hai nói cụ thể về bệnh sốt rét, căn cứ vào các mức độ khác nhau, cần phối trí lượng thuốc thế nào, sử dụng lửa mạnh yếu thế nào để nấu thuốc.
Càn Kình nhìn liên tục gật đầu. Trên đời này bất kỳ ai cũng không dám nói mình không bị bệnh. Cho dù là chiến sĩ cường đại có thể loại bỏ bệnh tật, nhưng không thể bảo đảm người thân của mình không bị bệnh. Có thể học được một chút cũng không có gì tệ.
Lại lật qua một trang nữa. Trên khuôn mặt Càn Kình đã thêm chín phần nghiêm túc. Tờ này giới thiệu phương thuốc về quả Tát Lạp, sau khi thân thể đã bị trùng kích mãnh liệt, dẫn đến phổi nội tạng bị tổn thương, nên trị liệu như thế nào.
Điều này hiển nhiên là một đặc biệt phương thuốc dành cho chiến sĩ. Trong lúc chiến sĩ tranh đấu với nhau, hoặc với các ma vũ sĩ, xương gãy, trong bụng bị thương tổn đều là chuyện bình thường. Phổi bị người ta đánh đòn nghiêm trọng bị thương cũng không có gì kỳ quái. Nhận được một loại thuốc trị liệu hiệu quả, đối với chiến sĩ mà nói tất nhiên là tăng thêm cơ hội bảo vệ tính mạng mình.
Lại lật qua một tờ nữa, mắt Càn Kình cũng không muốn rời khỏi quyển sách này. Lúc đầu hắn chỉ muốn tùy tiện xem qua Bách Khoa Toàn Thư về dược thảo – quyển 1.
Phương thuốc trị liệu khi phổi bị thương đặc biệt toàn diện. Nó căn cứ vào các mức độ tổn thương nghiêm trọng khác nhau của phổi, cùng với các vị trí tổn thương khác nhau, sẽ có những cách điều chế phương thuốc khác nhau.
Những phương thuốc này còn phối hợp với tình trạng phổi của người chiến sĩ mạnh yếu khác nhau để điều chế thuốc.
Sau khi thân thể chiến sĩ đã được hồi phục, lại căn cứ vào các loại thuốc khác nhau, phối hợp giữa ăn và ngâm còn có thể tăng cường công năng phổi.
Làm chiến sĩ, Càn Kình hiểu rất rõ ràng chiến sĩ có một lá phổi cường tráng thì có lợi ích gì. Đây không chỉ là nắm giữ năng lực hít thở. Tăng thêm một phần khả năng hít thở tốt hơn, bình thường khi đứng bên bờ sinh tử, có thể tăng thêm một phần hy vọng sinh tồn.
Ba giờ, Càn Kình hoàn toàn đắm chìm vào trong quyển sách dầy Bách Khoa Toàn Thư về dược thảo quyển 1 này. Phương diện này không chỉ có phương thuốc trị liệu khi phổi bị thương, đồng thời còn có phương thuốc trị liệu có các nội tạng khác sau khi bị thương. Hơn nữa còn đưa ra phương pháp điều phối thuốc nhất định để làm nội tạng trở nên cường tráng.
Thân thể cường tráng như gấu của Á Đương Tư đã đứng ở bên cạnh Càn Kình chừng nửa giờ. Hắn tò mò nhìn chằm chằm vào Càn Kình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.