Chương 366: Oanh giết không ai có thể ngăn cản
Cao Lâu Đại Hạ
26/08/2014
- Kiểm tra chứ gì? Được thôi.
Càn Kình giang hai tay chậm rãi đi tới, cố ý che tầm mắt Thiết Khắc và Mặc Tác Côn Tất. Con lai ma tộc lại là ma vũ sĩ Chiến Sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ, chuyện như vậy có thể ít bị chú ý càng tốt.
Mặc Tác Côn Tất nhìn vẻ mặt hờ hững của Càn Kình thì ngmẩn ra. Tên não rỗng này từ đâu chui ra? Người muốn vào Chinh Phạt Chiến Tranh học viện phải cầm thư giới của Hồng Lưu Chiến Bảo thì được tích sự gì? Tuy nghề lão sư có công tác chủ yếu là dạy dỗ, không chú trọng thực lực bản thân lão sư. Nhưng lão sư của Chinh Phạt Chiến Tranh học viện có thực lực không tệ.
Y Sa khép hờ mắt lóe tia nghi hoặc. Chiến Sĩ trẻ tuổi này có bối cảnh gì? Chiến Sĩ trẻ tuổi này tự tin hay vì sau lưng có thế lực gia tộc? Tự tin quá đáng. Lão sư của Chinh Phạt Chiến Tranh học viện cũng có kiểm tra thực lực cơ bản, kém nhất cỡ Hàng Ma ngũ chiến, Mặc Tác Côn Tất là Hàng Ma bát chiến!
- Mặc Tác Côn Tất đúng không?
Càn Kình nhìn bàn và ghế trong văn phòng, nói:
- Chúng ta trắc nghiệm tại đây hay đi chỗ khác?
Mặc Tác Côn Tất liếc tộm Y Sa, thấy hiệu trưởng đại nhân không có ý định đi chỗ khác, liền hiểu rằng hiệu trưởng đại nhân không muốn nhiều người biết chuyện này. Làm lão sư Hàng Ma bát chiến muốn đánh bại một đệ tử Chiến Sĩ thậm chí chưa thi qua.
- Nơi này phải không?
Càn Kình ngẩng đầu nhìn Y Sa đứng ở cửa.
- Vậy hiệu trưởng làm trọng tài đi.
Y Sa hờ hững nhún vai, trong mắt càng chất chứa nhiều tò mò, mày từ từ nhíu lại. Y Sa thầm suy nghĩ thanh niên này hành động ung dung, tùy tiện giãn gân cốt toát ra sự tự tin. Rốt cuộc hắn có bài tẩy gì? Nếu hắn thật sự có thực lực thì không nên qua thư đề cử giới thiệu của Hồng Lưu Chiến Bảo, trực tiếp tham gia cuộc thì là được, không lẽ hắn bỏ lỡ cuộc thi?
Y Sa nhẹ lắc đầu phủ định suy đoán. Các học viện sơ cấp Chiến Sĩ và Ma Pháp học viện đều có hiệu trưởng dẫn dắt, dưới tình huống có tố chất hơi tốt chút chắc chắn hiệu trưởng sẽ không để học viện bỏ qua cơ hội tham gia cuộc thi. Xem ra thanh niên này chỉ là tự tin mù quáng.
- Hai bên chuẩn bị.
Y Sa lạnh nhạt nói:
- Lần kiểm tra này cố gắng đừng tổn thương đối phương, nhưng dù sao khi đã chiến đấu thì rất khó kiềm tay lại, có thể bị thương. Càn Kình, ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ đi.
Mặc Tác Côn Tất cười tủm tỉm gật đầu, thầm khen hiệu trưởng đại nhân nói quá rõ ràng, trải đường cho gã có lý do đánh người bị thương. Vậy thì Mặc Tác Côn Tất bị thương nặng Càn Kình, Thiết Khắc sẽ lùi bước, khi đó không xem như hoàn toàn đắc tội Hồng Lưu Chiến Bảo, ít nhất đưa trả bọn họ học sinh đi cửa sau.
- Bị thương...
Đoạn Phong Bất Nhị kiềm không được bật cười, môi ngậm thuốc lá bởi vì gã cười lỡ hút một hơi làm gã ho sặc sụa, mặt đỏ rần.
Mặc Tác Côn Tất để ý thấy Đoạn Phong Bất Nhị cười quái dị thì lòng dâng lên cảnh giác. Không lẽ Càn Kình thật sự bởi vì lý do đặc biệt nên không tham gia cuộc thi, đành nhờ Hồng Lưu Chiến Bảo viết thư giới thiệu? Mặc kệ như thế nào, bây giờ Mặc Tác Côn Tất phải đánh bị thương tiểu tử Càn Kình này là hiệu trưởng, nếu không thì hiệu trưởng sẽ không tha cho gã chuyện Bích Lạc.
Hàng Ma bát chiến!
Cái gọi là kiểm tra chưa bắt đầu mà Mặc Tác Côn Tất đã phát ra hết đấu khí, hai cơ vai trướng to, bả vai biến rộng gấp đôi. Trông như hai cánh tay vạm vỡ của ma thú gắn trên người Mặc Tác Côn Tất.
Thu đấu kỹ, cánh tay của Bạo Hùng Ma, một đấm đánh ra cỡ ngàn cân.
Mặc Tác Côn Tất đã chuẩn bị sẵn sàng, gã tuyệt đối không thể thua trận này, tuyệt đối không! Cho dù Mặc Tác Côn Tất sẽ bị hiệu trưởng Y Sa cười nhạo gan bé thì gã quyết dốc hết sức chiến đấu.
Y Sa khép hờ mắt nhìn hướng Càn Kình:
- Chẳng lẽ ngươi không phát ra đấu khí trước sao? Khi bắt đầu chiến đấu mới phát ra đấu khí thì sợ là không kịp.
Hai tay Càn Kình tự nhiên rũ xuống hai bên người, thậm chí không có chút chiến ý. Mắt Càn Kình bình tĩnh nhìn Mặc Tác Côn Tất, cho người cảm giác hắn không xem gã là địch thủ. Tinh thần Càn Kình thầm tỏa định người Mặc Tác Côn Tất.
Đây là kỹ xảo đặc biểt của thần xạ, tỏa định đối thủ nhưng không để đối phương phát hiện mình. Trước kia Càn Kình lén xuất hiện trong góc tối hoàn thành loại tỏa định này, hôm nay là lần đầu tiên hắn thử làm ngoài sáng.
Nếu mặt đối mặt tỏa định đối thủ mà không bị người phát hiện thì ngươi ít nhất là tiềm hành giả cực kỳ xuất sắc.
Đôi mắt híp của Y Sa hơi mở ra, lóe tia nghi hoặc. Trông như người này định làm gì, hình như là tỏa định Mặc Tác Côn Tất. Không lẽ... hắn xuất thân từ Cung Tiễn Thủ?
Càn Kình lười biếng nhìn Y Sa, hỏi:
- Hiệu trưởng, còn chưa bắt đầu sao?
- A!
Ánh mắt Y Sa giao nhau với Càn Kình, bản năng kêu lên:
- Bắt đầu...
Thanh âm mới thốt khỏi môi Y Sa thì Mặc Tác Côn Tất hành động ngay. Mặc Tác Côn Tất khom người, đôi tay chống đất, hơi gấp khúc, đôi chân cũng chống mặt đất. Mặc Tác Côn Tất như ngọn đồi sắp di chuyển, mặt đất chịu lực phản xung nứt ra, tro bụi từ kẽ nứt bay tới mu bàn tay.
Khi tứ chi của Mặc Tác Côn Tất dùng sức thì Càn Kình hành động.
Càn Kình hành động làm không khí văn phòng biến đổi. Đấu khí Phục Ma nhị chiến phun trào trong người Càn Kình, xoay chuyển nhanh một vạn năm ngàn chuyển trùng kích y phục Chiến Sĩ rộng rãi kêu phần phật, như có mấy trăm cây gậy cùng đập vào người Càn Kình.
Hai đệ tử Chinh Phạt Chiến Tranh học viện bàng quan cảm giác mắt hoa lên, Càn Kình đã hoàn hoàn thành hàng loạt động tác bạo khí, đạp đất, khom người, xông lên trước, tốc độ nhanh nhẹn như con báo hoang.
Đây là... ?
Mặc Tác Côn Tất thấy hoa mắt, sát khí ập vào mặt và khí lưu trùng kích gã. Mặc Tác Côn Tất như trông thấy mãnh thú tuyệt thế, thân thể chưa kịp phản ứng chợt nghe Càn Kình vọt lên với tốc độ cao, y Phục Ma sát không khí phát ra tiếng vang như nước sông vỗ vào kênh đập.
Phục Ma nhị chiến? Nguy rồi!
Y Sa hoàn toàn mở to mắt, con ngươi xinh đẹp xoay tòn, trong người phát ra đấu khí Phục Ma tám chiến, lắc người giành ra tay trước Mặc Tác Côn Tất. Chưởng của Y Sa ấn vào nắm đấm của Càn Kình.
Nhanh!
Y Sa không ngờ Càn Kình mau như vậy, càng không nghĩ tới hắn ra tay độc ác đến thế. Mới bắt đầu Càn Kình đã muốn trọng thương Mặc Tác Côn Tất cho gã nằm y viện.
Tuy Mặc Tác Côn Tất không có sư đức nhưng dù gì... mặt Y Sa sa sầm, dù gì là đánh nhau trước mặt lão nương! Nếu Mặc Tác Côn Tất bị người đánh thương thì...
Một tia đấu khí hoàng kim ngưng tụ trong tay Y Sa, ngón tay thuôn dài trắng nõn chớp mắt trở thành khối kim loại. Cổ tay Y Sa lắc nhanh trên không trung, chớp mắt hình thành một đống chưởng ảnh trước mặt Càn Kình, duươngfn hư một góc không gian bị khống chế trong tay Y Sa.
Đấu kỹ cao cấp: Hồ Điệp Phấn Kim Chưởng!
Y Sa tự tin bộ đấu kỹ có tốc độ nhanh đến làm người hoa mắt này đủ buộc Càn Kình lùi lại.
Càn Kình giang hai tay chậm rãi đi tới, cố ý che tầm mắt Thiết Khắc và Mặc Tác Côn Tất. Con lai ma tộc lại là ma vũ sĩ Chiến Sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ, chuyện như vậy có thể ít bị chú ý càng tốt.
Mặc Tác Côn Tất nhìn vẻ mặt hờ hững của Càn Kình thì ngmẩn ra. Tên não rỗng này từ đâu chui ra? Người muốn vào Chinh Phạt Chiến Tranh học viện phải cầm thư giới của Hồng Lưu Chiến Bảo thì được tích sự gì? Tuy nghề lão sư có công tác chủ yếu là dạy dỗ, không chú trọng thực lực bản thân lão sư. Nhưng lão sư của Chinh Phạt Chiến Tranh học viện có thực lực không tệ.
Y Sa khép hờ mắt lóe tia nghi hoặc. Chiến Sĩ trẻ tuổi này có bối cảnh gì? Chiến Sĩ trẻ tuổi này tự tin hay vì sau lưng có thế lực gia tộc? Tự tin quá đáng. Lão sư của Chinh Phạt Chiến Tranh học viện cũng có kiểm tra thực lực cơ bản, kém nhất cỡ Hàng Ma ngũ chiến, Mặc Tác Côn Tất là Hàng Ma bát chiến!
- Mặc Tác Côn Tất đúng không?
Càn Kình nhìn bàn và ghế trong văn phòng, nói:
- Chúng ta trắc nghiệm tại đây hay đi chỗ khác?
Mặc Tác Côn Tất liếc tộm Y Sa, thấy hiệu trưởng đại nhân không có ý định đi chỗ khác, liền hiểu rằng hiệu trưởng đại nhân không muốn nhiều người biết chuyện này. Làm lão sư Hàng Ma bát chiến muốn đánh bại một đệ tử Chiến Sĩ thậm chí chưa thi qua.
- Nơi này phải không?
Càn Kình ngẩng đầu nhìn Y Sa đứng ở cửa.
- Vậy hiệu trưởng làm trọng tài đi.
Y Sa hờ hững nhún vai, trong mắt càng chất chứa nhiều tò mò, mày từ từ nhíu lại. Y Sa thầm suy nghĩ thanh niên này hành động ung dung, tùy tiện giãn gân cốt toát ra sự tự tin. Rốt cuộc hắn có bài tẩy gì? Nếu hắn thật sự có thực lực thì không nên qua thư đề cử giới thiệu của Hồng Lưu Chiến Bảo, trực tiếp tham gia cuộc thì là được, không lẽ hắn bỏ lỡ cuộc thi?
Y Sa nhẹ lắc đầu phủ định suy đoán. Các học viện sơ cấp Chiến Sĩ và Ma Pháp học viện đều có hiệu trưởng dẫn dắt, dưới tình huống có tố chất hơi tốt chút chắc chắn hiệu trưởng sẽ không để học viện bỏ qua cơ hội tham gia cuộc thi. Xem ra thanh niên này chỉ là tự tin mù quáng.
- Hai bên chuẩn bị.
Y Sa lạnh nhạt nói:
- Lần kiểm tra này cố gắng đừng tổn thương đối phương, nhưng dù sao khi đã chiến đấu thì rất khó kiềm tay lại, có thể bị thương. Càn Kình, ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ đi.
Mặc Tác Côn Tất cười tủm tỉm gật đầu, thầm khen hiệu trưởng đại nhân nói quá rõ ràng, trải đường cho gã có lý do đánh người bị thương. Vậy thì Mặc Tác Côn Tất bị thương nặng Càn Kình, Thiết Khắc sẽ lùi bước, khi đó không xem như hoàn toàn đắc tội Hồng Lưu Chiến Bảo, ít nhất đưa trả bọn họ học sinh đi cửa sau.
- Bị thương...
Đoạn Phong Bất Nhị kiềm không được bật cười, môi ngậm thuốc lá bởi vì gã cười lỡ hút một hơi làm gã ho sặc sụa, mặt đỏ rần.
Mặc Tác Côn Tất để ý thấy Đoạn Phong Bất Nhị cười quái dị thì lòng dâng lên cảnh giác. Không lẽ Càn Kình thật sự bởi vì lý do đặc biệt nên không tham gia cuộc thi, đành nhờ Hồng Lưu Chiến Bảo viết thư giới thiệu? Mặc kệ như thế nào, bây giờ Mặc Tác Côn Tất phải đánh bị thương tiểu tử Càn Kình này là hiệu trưởng, nếu không thì hiệu trưởng sẽ không tha cho gã chuyện Bích Lạc.
Hàng Ma bát chiến!
Cái gọi là kiểm tra chưa bắt đầu mà Mặc Tác Côn Tất đã phát ra hết đấu khí, hai cơ vai trướng to, bả vai biến rộng gấp đôi. Trông như hai cánh tay vạm vỡ của ma thú gắn trên người Mặc Tác Côn Tất.
Thu đấu kỹ, cánh tay của Bạo Hùng Ma, một đấm đánh ra cỡ ngàn cân.
Mặc Tác Côn Tất đã chuẩn bị sẵn sàng, gã tuyệt đối không thể thua trận này, tuyệt đối không! Cho dù Mặc Tác Côn Tất sẽ bị hiệu trưởng Y Sa cười nhạo gan bé thì gã quyết dốc hết sức chiến đấu.
Y Sa khép hờ mắt nhìn hướng Càn Kình:
- Chẳng lẽ ngươi không phát ra đấu khí trước sao? Khi bắt đầu chiến đấu mới phát ra đấu khí thì sợ là không kịp.
Hai tay Càn Kình tự nhiên rũ xuống hai bên người, thậm chí không có chút chiến ý. Mắt Càn Kình bình tĩnh nhìn Mặc Tác Côn Tất, cho người cảm giác hắn không xem gã là địch thủ. Tinh thần Càn Kình thầm tỏa định người Mặc Tác Côn Tất.
Đây là kỹ xảo đặc biểt của thần xạ, tỏa định đối thủ nhưng không để đối phương phát hiện mình. Trước kia Càn Kình lén xuất hiện trong góc tối hoàn thành loại tỏa định này, hôm nay là lần đầu tiên hắn thử làm ngoài sáng.
Nếu mặt đối mặt tỏa định đối thủ mà không bị người phát hiện thì ngươi ít nhất là tiềm hành giả cực kỳ xuất sắc.
Đôi mắt híp của Y Sa hơi mở ra, lóe tia nghi hoặc. Trông như người này định làm gì, hình như là tỏa định Mặc Tác Côn Tất. Không lẽ... hắn xuất thân từ Cung Tiễn Thủ?
Càn Kình lười biếng nhìn Y Sa, hỏi:
- Hiệu trưởng, còn chưa bắt đầu sao?
- A!
Ánh mắt Y Sa giao nhau với Càn Kình, bản năng kêu lên:
- Bắt đầu...
Thanh âm mới thốt khỏi môi Y Sa thì Mặc Tác Côn Tất hành động ngay. Mặc Tác Côn Tất khom người, đôi tay chống đất, hơi gấp khúc, đôi chân cũng chống mặt đất. Mặc Tác Côn Tất như ngọn đồi sắp di chuyển, mặt đất chịu lực phản xung nứt ra, tro bụi từ kẽ nứt bay tới mu bàn tay.
Khi tứ chi của Mặc Tác Côn Tất dùng sức thì Càn Kình hành động.
Càn Kình hành động làm không khí văn phòng biến đổi. Đấu khí Phục Ma nhị chiến phun trào trong người Càn Kình, xoay chuyển nhanh một vạn năm ngàn chuyển trùng kích y phục Chiến Sĩ rộng rãi kêu phần phật, như có mấy trăm cây gậy cùng đập vào người Càn Kình.
Hai đệ tử Chinh Phạt Chiến Tranh học viện bàng quan cảm giác mắt hoa lên, Càn Kình đã hoàn hoàn thành hàng loạt động tác bạo khí, đạp đất, khom người, xông lên trước, tốc độ nhanh nhẹn như con báo hoang.
Đây là... ?
Mặc Tác Côn Tất thấy hoa mắt, sát khí ập vào mặt và khí lưu trùng kích gã. Mặc Tác Côn Tất như trông thấy mãnh thú tuyệt thế, thân thể chưa kịp phản ứng chợt nghe Càn Kình vọt lên với tốc độ cao, y Phục Ma sát không khí phát ra tiếng vang như nước sông vỗ vào kênh đập.
Phục Ma nhị chiến? Nguy rồi!
Y Sa hoàn toàn mở to mắt, con ngươi xinh đẹp xoay tòn, trong người phát ra đấu khí Phục Ma tám chiến, lắc người giành ra tay trước Mặc Tác Côn Tất. Chưởng của Y Sa ấn vào nắm đấm của Càn Kình.
Nhanh!
Y Sa không ngờ Càn Kình mau như vậy, càng không nghĩ tới hắn ra tay độc ác đến thế. Mới bắt đầu Càn Kình đã muốn trọng thương Mặc Tác Côn Tất cho gã nằm y viện.
Tuy Mặc Tác Côn Tất không có sư đức nhưng dù gì... mặt Y Sa sa sầm, dù gì là đánh nhau trước mặt lão nương! Nếu Mặc Tác Côn Tất bị người đánh thương thì...
Một tia đấu khí hoàng kim ngưng tụ trong tay Y Sa, ngón tay thuôn dài trắng nõn chớp mắt trở thành khối kim loại. Cổ tay Y Sa lắc nhanh trên không trung, chớp mắt hình thành một đống chưởng ảnh trước mặt Càn Kình, duươngfn hư một góc không gian bị khống chế trong tay Y Sa.
Đấu kỹ cao cấp: Hồ Điệp Phấn Kim Chưởng!
Y Sa tự tin bộ đấu kỹ có tốc độ nhanh đến làm người hoa mắt này đủ buộc Càn Kình lùi lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.