Chương 241: Sát thủ ẩn nấp trong chỗ tối
Cao Lâu Đại Hạ
01/08/2014
Một là hướng đấu khí, chính là đấu khí truyền từ trong tay người sử dụng ra, tất nhiên càng thông suốt càng tốt. Các hướng còn lại phải ngăn cản đấu khí truyền đi. Nếu như lúc đối chiến với đối thủ, nếu như đấu khí của đối thủ cũng truyền vào thương Bất Nhị thì sẽ thế nào?
Đoạn Phong Bất Nhị và Phần Đồ Cuồng Ca nhất thời hiểu ra:
- Đương nhiên sẽ hai bên so về đấu khí thực sự! Nhưng nếu đấu khí truyền theo hướng ngược lại kém hơn, sẽ tự nhiên tạo thành tấm lá chắn đầu tiên. Đấu khí của đối phương sẽ bị Đấu Binh ngăn cản phần lớn đấu khí!
- Không sai!
Càn Kình thu Trảo Mã Đao vào trong đấu giới:
- Đấu Binh ưu tú nhất không phải là ngăn cản đấu khí, mà là bản thân có khả năng loại trừ đấu khí. Giống như một cái nón hình tròn, dòng nước qua dĩ nhiên sẽ bị nó phân tán. Chỉ có điều muốn làm vậy cần kỹ năng rèn cao cấp hơn. Ta tạm thời vẫn chưa đạt được. Ta chỉ có thể sửa thương Bất Nhị tới trình độ ngăn cản đấu khí như Trảo Mã Đao này thôi.
...
Trong thôn vốn yên tĩnh, trong nháy mắt giống như chết lặng. Lần đầu tiên Đoạn Phong Bất Nhị và Phần Đồ Cuồng Ca há hốc mồm, cơ thịt trên mặt đều không ngừng co giật, dường như không thở được.
- Ngươi... ngươi sẽ rèn Đấu Binh?
Phần Đồ Cuồng Ca xuất thân thế gia lớn, so với Đoạn Phong Bất Nhị càng khiếp sợ hơn:
- Lẽ nào ngươi... còn là một rèn tạo sư?
- Xem như là vậy đi.
Càn Kình gật đầu:
- Chỉ có điều chưa đi nghiệp đoàn thợ rèn chứng thực. Nhưng Trảo Mã Đao Kế Đô là do ta tự rèn.
Rèn Đấu Binh!
Phần Đồ Cuồng Ca nhìn Càn Kình. Lần đầu tiên hắn cảm thấy thế giới thật không công bằng. Chưa tới mười chín tuổi tuổi đã là Hàng Ma cửu chiến, lại là cung tiễn thủ, còn nắm giữ đấu giới, kết quả người ta còn là rèn tạo sư!
Không sai! Vô số chiến sĩ nhìn thấy rèn tạo sư đều phải nể mặt đối phương. Kết quả là người ta căn bản không cần nể mặt bất kỳ rèn tạo sư nào. Bởi vì bản thân hắn chính là rèn tạo sư!
Phần Đồ Cuồng Ca cố gắng lấy lại bình tĩnh. Từ nhỏ ở thế gia Phần Đồ, hắn đã gặp không ít nhân vật lớn, cục diện lớn, nhưng chưa bao giờ gặp phai chuyện có thể kinh người như ngày hôm nay. Người khác, một loại năng lực xuất sắc còn khó. Còn hắn mới mười chín tuổi lại có nhiều loại năng lực xuất sắc như vậy. Nói không chừng sau này còn có cơ hội trở thành rèn đại sư hiếm có của hoàng triều Chân Sách?
- Ngươi thật giỏi.
Phần Đồ Cuồng Ca hít sâu một hơi, giơ ngón tay cái lên:
- Nếu như ngươi muốn học về dược sư, trở thành dược sư, ta chắc hẳn sẽ thật sự ngất mất.
- Cái này... thật bất hạnh... Chắc hẳn ngươi phải ngất rồi.
Cho tới lúc này, Đoạn Phong Bất Nhị vẫn tủm tỉm cười không để ý, hiện tại nặn ra nụ cười có chút miễn cưỡng nhìn Phần Đồ Cuồng Ca:
- Lần trước Càn Kình đã nói với ta, bản thân hắn chính là dược sư... Tuy rằng ta chưa thấy hắn điều chế thuốc...
Phần Đồ Cuồng Ca cứng họng trừng mắt nhìn Càn Kình, giống như thật sự có đại ma đạo sĩ ném một thuật hóa đá cường đại, khiến hắn hoàn toàn hóa đá.
Phần Đồ Cuồng Ca cảm giác mình thật sự phát điên mất. Chiến sĩ Hàng Ma, dược sư, cung tiễn thủ, rèn tạo sư, đấu giới! Một người, sao có thể có nhiều tinh lực như vậy? Người này rốt cuộc có phải là người hay không?
- Sau khi trở về, có cơ hội ta sẽ giúp ngươi điều chỉnh lại chiến đao của ngươi.
Càn Kình nhìn vũ khí bên hông Phần Đồ Cuồng Ca một chút:
- Vũ khí tinh sắt bát cấp, thợ rèn này cũng không tệ lắm. Sửa chữa một chút, cũng có thể trở thành Đấu Binh.
Phần Đồ Cuồng Ca cả kinh hoàn toàn nói không ra lời. Đấu Binh cho dù là rèn tạo sư cũng không thể nói chế tạo là có thể chế tạo ra. Vũ khí bên hông mình chính là nhờ cậy rèn tạo sư hỗ trợ chế tạo. Sao nghe ý tứ của Càn Kình, dường như rèn một thanh Đấu Binh cũng không quá khó? Lẽ nào hắn có không ít kim loại hiếm sao?
- Dựa theo trên bản đồ, ta nhớ gần đây có con sông.
Càn Kình nhìn hai người nói:
- Chúng ta đi rửa sạch mùi máu trên người trên người trước, sau đó đi xem thử Ma tộc Ám Bộ đang làm chuyện gì.
Phần Đồ Cuồng Ca đi sau Đoạn Phong Bất Nhị liên tục gật đầu. Bất kỳ một Ma tộc nào gia nhập Ám Bộ, trên tay ít nhất phải có hơn mười mạng người hoàng triều Chân Sách, về phần có bao nhiêu ma mạng Ma tộc, cũng chỉ có bản thân bọn họ biết được.
Đám người kia nói là đồ tể sát nhân điên cuồng hoàn toàn không quá đáng. Đối với mùi máu tanh gần như trời sinh mẫn cảm. Nếu không thật tốt loại bỏ mùi máu trên người, chuyện mai phục ẩn nấp gì đó ở trong mắt Ám Bộ giống như để mông trần đi loạn ngoài đường, thu hút sự chú ý của chúng vậy.
Bên bờ sông, Phần Đồ Cuồng Ca cởi y phục trên người, lộ ra thân thể không chỉ cường tráng mạnh mẽ, đồng thời ở trướcngực phía sau lưng, còn cả ở tay chân có ngang dọc hơn mười vết thương ngắn dài khác nhau, giăng ở khắp nơi thoạt nhìn thật sự khiến người ta giật mình.
Trong ánh mắt Càn Kình có thêm ba phần kính nể. Những vết thương này, người ngoài nghề thoạt nhìn thấy kinh khủng, nhưng chiến sĩ ở trong nghề thoạt nhìn có thể từ trên vết thương suy đoán ra mức độ nguy hiểm. Trong đó có ít nhất bảy vết thương chính là đứng giữa ranh giới sống và chết. Thân thể chiến sĩ bình thường có thể chưa tới mười chín tuổi nắm giữ thực lực Hàng Ma tam chiến, đó là hắn dùng mạng để đổi về!
- Nhiều vết thương như vậy, thật phá hỏng mỹ quan.
Đoạn Phong Bất Nhị cởi y phục, trừ một vết thương ở cách tim nửa tấc ra, không còn có bất kỳ vết thương nào khác. Nhưng chỉ một vết thương này, cũng đủ để hai người kính trọng hắn thêm vài phần.
Thiếu chút nữa! Thiếu một chút xíu nữa! Đoạn Phong Bất Nhị chỉ cần bị trúng kiếm hơi lệch sang bên trái một chút, hắn đã sớm biến thành tử thi.
Càn Kình cởi sạch y phục nhảy xuống sông. Hai đại nam hài đều ngây người. Bọn họ vốn tưởng rằng trên thân thể chiến sĩ Hàng Ma cửu chiến bình thường chắc hẳn có vết thương chằng chịt giống như lưới cá. Nhưng không ngờ trên thân thể này, ngoài cơ bắp mạnh mẽ ra, làn da trơn láng, không có một vết thương nào!
Phần Đồ Cuồng Ca nằm ngửa ở giữa sông, nửa câu cũng không nói. Ngày hôm nay Càn Kình mang tới cho hắn thật sự quá nhiều chấn động. Toàn thân không có vết thương, nếu như lúc trước, nhìn thấy như vậy, hắn sẽ khiếp sợ không thể tin được. Nhưng hiện tại? Trừ bị dọa giật lúc mình đầu ra, hắn thật sự không có cảm giác, không có cảm giác.
Chết lặng!
Phần Đồ Cuồng Ca vốn tưởng rằng trên đời này chỉ có đau đớn đến mức nhất định, mới khiến người cảm giác chết lặng. Không nghĩ tới có người căn bản không cần ra tay, chỉ cho ngươi biết một chuyện, có thể khiến ngươi khiếp sợ hoàn toàn chết lặng. Cho dù hiện tại có người nói đương kim bệ hạ hoàng triều Chân Sách, kỳ thực chính là Tư Sinh Tử hoàng đế Lộ Tây Pháp Ma tộc, hắn cũng không mấy chấn động nữa.
- Người như vậy, nếu như học viện Chiến Tranh hoàng gia Thần Đô biết...
Phần Đồ Cuồng Ca nhíu mày suy nghĩ một chút, lại lắc đầu cười khổ hai tiếng:
Đoạn Phong Bất Nhị và Phần Đồ Cuồng Ca nhất thời hiểu ra:
- Đương nhiên sẽ hai bên so về đấu khí thực sự! Nhưng nếu đấu khí truyền theo hướng ngược lại kém hơn, sẽ tự nhiên tạo thành tấm lá chắn đầu tiên. Đấu khí của đối phương sẽ bị Đấu Binh ngăn cản phần lớn đấu khí!
- Không sai!
Càn Kình thu Trảo Mã Đao vào trong đấu giới:
- Đấu Binh ưu tú nhất không phải là ngăn cản đấu khí, mà là bản thân có khả năng loại trừ đấu khí. Giống như một cái nón hình tròn, dòng nước qua dĩ nhiên sẽ bị nó phân tán. Chỉ có điều muốn làm vậy cần kỹ năng rèn cao cấp hơn. Ta tạm thời vẫn chưa đạt được. Ta chỉ có thể sửa thương Bất Nhị tới trình độ ngăn cản đấu khí như Trảo Mã Đao này thôi.
...
Trong thôn vốn yên tĩnh, trong nháy mắt giống như chết lặng. Lần đầu tiên Đoạn Phong Bất Nhị và Phần Đồ Cuồng Ca há hốc mồm, cơ thịt trên mặt đều không ngừng co giật, dường như không thở được.
- Ngươi... ngươi sẽ rèn Đấu Binh?
Phần Đồ Cuồng Ca xuất thân thế gia lớn, so với Đoạn Phong Bất Nhị càng khiếp sợ hơn:
- Lẽ nào ngươi... còn là một rèn tạo sư?
- Xem như là vậy đi.
Càn Kình gật đầu:
- Chỉ có điều chưa đi nghiệp đoàn thợ rèn chứng thực. Nhưng Trảo Mã Đao Kế Đô là do ta tự rèn.
Rèn Đấu Binh!
Phần Đồ Cuồng Ca nhìn Càn Kình. Lần đầu tiên hắn cảm thấy thế giới thật không công bằng. Chưa tới mười chín tuổi tuổi đã là Hàng Ma cửu chiến, lại là cung tiễn thủ, còn nắm giữ đấu giới, kết quả người ta còn là rèn tạo sư!
Không sai! Vô số chiến sĩ nhìn thấy rèn tạo sư đều phải nể mặt đối phương. Kết quả là người ta căn bản không cần nể mặt bất kỳ rèn tạo sư nào. Bởi vì bản thân hắn chính là rèn tạo sư!
Phần Đồ Cuồng Ca cố gắng lấy lại bình tĩnh. Từ nhỏ ở thế gia Phần Đồ, hắn đã gặp không ít nhân vật lớn, cục diện lớn, nhưng chưa bao giờ gặp phai chuyện có thể kinh người như ngày hôm nay. Người khác, một loại năng lực xuất sắc còn khó. Còn hắn mới mười chín tuổi lại có nhiều loại năng lực xuất sắc như vậy. Nói không chừng sau này còn có cơ hội trở thành rèn đại sư hiếm có của hoàng triều Chân Sách?
- Ngươi thật giỏi.
Phần Đồ Cuồng Ca hít sâu một hơi, giơ ngón tay cái lên:
- Nếu như ngươi muốn học về dược sư, trở thành dược sư, ta chắc hẳn sẽ thật sự ngất mất.
- Cái này... thật bất hạnh... Chắc hẳn ngươi phải ngất rồi.
Cho tới lúc này, Đoạn Phong Bất Nhị vẫn tủm tỉm cười không để ý, hiện tại nặn ra nụ cười có chút miễn cưỡng nhìn Phần Đồ Cuồng Ca:
- Lần trước Càn Kình đã nói với ta, bản thân hắn chính là dược sư... Tuy rằng ta chưa thấy hắn điều chế thuốc...
Phần Đồ Cuồng Ca cứng họng trừng mắt nhìn Càn Kình, giống như thật sự có đại ma đạo sĩ ném một thuật hóa đá cường đại, khiến hắn hoàn toàn hóa đá.
Phần Đồ Cuồng Ca cảm giác mình thật sự phát điên mất. Chiến sĩ Hàng Ma, dược sư, cung tiễn thủ, rèn tạo sư, đấu giới! Một người, sao có thể có nhiều tinh lực như vậy? Người này rốt cuộc có phải là người hay không?
- Sau khi trở về, có cơ hội ta sẽ giúp ngươi điều chỉnh lại chiến đao của ngươi.
Càn Kình nhìn vũ khí bên hông Phần Đồ Cuồng Ca một chút:
- Vũ khí tinh sắt bát cấp, thợ rèn này cũng không tệ lắm. Sửa chữa một chút, cũng có thể trở thành Đấu Binh.
Phần Đồ Cuồng Ca cả kinh hoàn toàn nói không ra lời. Đấu Binh cho dù là rèn tạo sư cũng không thể nói chế tạo là có thể chế tạo ra. Vũ khí bên hông mình chính là nhờ cậy rèn tạo sư hỗ trợ chế tạo. Sao nghe ý tứ của Càn Kình, dường như rèn một thanh Đấu Binh cũng không quá khó? Lẽ nào hắn có không ít kim loại hiếm sao?
- Dựa theo trên bản đồ, ta nhớ gần đây có con sông.
Càn Kình nhìn hai người nói:
- Chúng ta đi rửa sạch mùi máu trên người trên người trước, sau đó đi xem thử Ma tộc Ám Bộ đang làm chuyện gì.
Phần Đồ Cuồng Ca đi sau Đoạn Phong Bất Nhị liên tục gật đầu. Bất kỳ một Ma tộc nào gia nhập Ám Bộ, trên tay ít nhất phải có hơn mười mạng người hoàng triều Chân Sách, về phần có bao nhiêu ma mạng Ma tộc, cũng chỉ có bản thân bọn họ biết được.
Đám người kia nói là đồ tể sát nhân điên cuồng hoàn toàn không quá đáng. Đối với mùi máu tanh gần như trời sinh mẫn cảm. Nếu không thật tốt loại bỏ mùi máu trên người, chuyện mai phục ẩn nấp gì đó ở trong mắt Ám Bộ giống như để mông trần đi loạn ngoài đường, thu hút sự chú ý của chúng vậy.
Bên bờ sông, Phần Đồ Cuồng Ca cởi y phục trên người, lộ ra thân thể không chỉ cường tráng mạnh mẽ, đồng thời ở trướcngực phía sau lưng, còn cả ở tay chân có ngang dọc hơn mười vết thương ngắn dài khác nhau, giăng ở khắp nơi thoạt nhìn thật sự khiến người ta giật mình.
Trong ánh mắt Càn Kình có thêm ba phần kính nể. Những vết thương này, người ngoài nghề thoạt nhìn thấy kinh khủng, nhưng chiến sĩ ở trong nghề thoạt nhìn có thể từ trên vết thương suy đoán ra mức độ nguy hiểm. Trong đó có ít nhất bảy vết thương chính là đứng giữa ranh giới sống và chết. Thân thể chiến sĩ bình thường có thể chưa tới mười chín tuổi nắm giữ thực lực Hàng Ma tam chiến, đó là hắn dùng mạng để đổi về!
- Nhiều vết thương như vậy, thật phá hỏng mỹ quan.
Đoạn Phong Bất Nhị cởi y phục, trừ một vết thương ở cách tim nửa tấc ra, không còn có bất kỳ vết thương nào khác. Nhưng chỉ một vết thương này, cũng đủ để hai người kính trọng hắn thêm vài phần.
Thiếu chút nữa! Thiếu một chút xíu nữa! Đoạn Phong Bất Nhị chỉ cần bị trúng kiếm hơi lệch sang bên trái một chút, hắn đã sớm biến thành tử thi.
Càn Kình cởi sạch y phục nhảy xuống sông. Hai đại nam hài đều ngây người. Bọn họ vốn tưởng rằng trên thân thể chiến sĩ Hàng Ma cửu chiến bình thường chắc hẳn có vết thương chằng chịt giống như lưới cá. Nhưng không ngờ trên thân thể này, ngoài cơ bắp mạnh mẽ ra, làn da trơn láng, không có một vết thương nào!
Phần Đồ Cuồng Ca nằm ngửa ở giữa sông, nửa câu cũng không nói. Ngày hôm nay Càn Kình mang tới cho hắn thật sự quá nhiều chấn động. Toàn thân không có vết thương, nếu như lúc trước, nhìn thấy như vậy, hắn sẽ khiếp sợ không thể tin được. Nhưng hiện tại? Trừ bị dọa giật lúc mình đầu ra, hắn thật sự không có cảm giác, không có cảm giác.
Chết lặng!
Phần Đồ Cuồng Ca vốn tưởng rằng trên đời này chỉ có đau đớn đến mức nhất định, mới khiến người cảm giác chết lặng. Không nghĩ tới có người căn bản không cần ra tay, chỉ cho ngươi biết một chuyện, có thể khiến ngươi khiếp sợ hoàn toàn chết lặng. Cho dù hiện tại có người nói đương kim bệ hạ hoàng triều Chân Sách, kỳ thực chính là Tư Sinh Tử hoàng đế Lộ Tây Pháp Ma tộc, hắn cũng không mấy chấn động nữa.
- Người như vậy, nếu như học viện Chiến Tranh hoàng gia Thần Đô biết...
Phần Đồ Cuồng Ca nhíu mày suy nghĩ một chút, lại lắc đầu cười khổ hai tiếng:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.