Chương 309: Tiến giai Phục Ma (trung)
Cao Lâu Đại Hạ
19/08/2014
Đặc biệt là thời gian chế tạo vũ khí, bảy mươi lăm năm! Thanh Âm
Dương Tử Mẫu Kiếm đến hôm nay tròn bảy mươi lăm năm lẻ ba tháng.
- Ẩn Phong Côn.
Cành cây khô trong tay Càn Kình chỉ hướng người lùn nhất trong Hồng Lưu Thập Chiến bên cạnh Á Khoa Tư.
Càn Kình nói:
- Đấu binh tứ giai, trông giống như gậy nhưng thật ra giấu đao phong cực kỳ sắc bén. Đao phong cực kỳ mỏng, rộng cỡ ba sợi tóc. Một gậy đập xuống chẳng những có sức sát thương của gậy mà còn có uy lực đao phong.
Hồng Lưu Thập Chiến cùng im lặng. Ẩn Phong Côn giống như Âm Dương Tử Mẫu Kiếm, là bí mật của Hồng Lưu Thập Chiến nhưng từ miệng Càn Kình đã không có bí mật gì.
Càn Kình liếc người khác trong Hồng Lưu Thập Chiến, nói:
- Còn cần tiếp tục sao? Trong các ngươi có người có cái bao tay rât thú vị.
Hồng Lưu Thập Chiến im lặng, cùng lắc đầu, ánh mắt ngơ ngác thẳng một đường. Chuyện bí ẩn như vậy dù là Rèn tạo Đại Sư tóc bạc phơ có kinh nghiệm rèn cực kỳ phong phú cũng khó nhìn thâu trong tình huống như vậy. Đặc biệt là Âm Dương Tử Mẫu Kiếm, dù có cầm cũng khó phát hiện ra trong kiếm có kiếm.
Đôi mắt ngơ ngác của Phần Đồ Cuồng Ca đột nhiên dấy lên ngọn lửa. Càn Kình là đồng bạn như thế nào? Hàng Ma cửu chiến, Dược sư toàn hệ, bây giờ là Rèn tạo Đại Sư, vẫn là toàn hệ.
Lôi Địch nín thở, ngơ ngác nhìn Càn Kình. Vốn Lôi Địch chỉ cảm giác thanh niên này đáng tin nên đánh cuộc một phen, bây giờ nhìn lời Càn Kình nói với Hồng Lưu Thập Chiến hiển niên đều đánh trúng điểm yếu.
- Chuyện hôm nay...
Lôi Địch nhỏ giọng như thể sợ bị người nghe thấy, nhìn mọi người:
- Chuyện Càn Kình là Rèn tạo Đại Sư tuyệt đối không được nói ra. Trước khi hắn đột phá Hàng Ma cửu chiến tiến vào Chiến Sĩ Phục Ma hoặc tham gia vào Công Hội Chiến Sĩ, Hồng Lưu Chiến Bảo tuyệt đối không được nói cho bất cứ ai biết, dù là ruột thịt!
Hồng Lưu Thập Chiến nặng nề gật đầu. Tuy Chân Sách hoàng triều là các loại công hội liên hợp đối kháng với hoàng tộc Lộ Tây Pháp nhưng cũng tranh đấu với nhau. Một Rèn tạo Đại Sư không thuộc về Công Hội Thiết Tượng, còn trẻ tuổi như vậy, dù là Tinh Thần cao cao tại thượng cũng khó thể đoán hết suy nghĩ trong đầu mọi người.
Còn về Ma tộc? Nếu nghe nói có Rèn tạo Đại Sư trẻ tuổi như vậy sẽ phái thành viên Ám bộ đến ám sát ngay. Rèn tạo Đại Sư trẻ tuổi đến thế, có ai dám bảo đảm tương lai hắn không trở thành Rèn tạo Đại Tông Sư, thậm chí là Thần Tượng trong truyền thuyết? Thần Tượng có thể rèn ra thần khí!
- Càn Kình, đặc biệt là chính ngươi.
Lôi Địch biểu tình nghiêm túc nói:
- Vì an toàn của chính ngươi tuyệt đối không được nói ra ngươi là Rèn tạo Đại Sư.
Càn Kình bật cười nói:
- Đại thúc nghĩ ta là đồ ngốc sao? Chính vì ta tin tưởng mỗi vị ngồi ở đây nên mới nói cho biết ta là Rèn tạo Đại Sư, nếu không thì ta đã lén nói với người.
Lôi Địch nhìn mắt Hồng Lưu Thập Chiến lóe tia hưng phấn, âm thầm giơ ngón cái khen Càn Kình. Thật lợi hại! Hồng Lưu Thập Chiến là Chiến Sĩ thấy qua nhiều tình hình, nếu có người cố ý nói ra lời như vậy bọn họ sẽ không dao động. Còng Càn Kình thì là vô tình, lời nói đầy chân thành hoàn toàn đánh động Hồng Lưu Thập Chiến.
Lực lượng lời nói chân thật vinh viễn mạnh hơn là lời dối trá của những chính khách. Lôi Địch gật gù, quan sát đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, lòng càng tò mò hơn. Mấy ngày trong tái ngoại Càn Kình ở chung với đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc như thế nào? Đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc nghe Càn Kình nói nhưng không biểu hiện ra kích động gì mấy, giống như là bằng hữu thân biết bí mật của nhau, không hơn.
Loại tình cảm này hơn xa đám người Hồng Lưu Thập Chiến, không chỉ tiến tới một bước. Lôi Địch liên tục gật đầu. Nếu Càn Kình dũng mãnh tiến tới trên đường Chiến Sĩ, thành tựu sau này tất nhiên sẽ vượt qua Chiến Đường Tam Kiệt.
Đêm nay Hồng Lưu Thập Chiến không ngủ yên giấc. Mỗi người khi nhắm mắt lại sẽ nhớ lên biểu tình, vẻ mặt của Càn Kình, càng nhớ dến hắn để lại câu nói trước khi về chỗ ở: Sau này nếu ta thật sự rèn được hồn binh, các vị có ai cần hồn binh mà có tài liệu trong tay thì có thể đến gặp ta.
Hồn binh!
Hồng Lưu Thập Chiến hoàn toàn mất ngủ. Tuy không cô đọng ra đấu hồn, cách đấu hồn còn rất xa nhưng có Chiến Sĩ nào không muốn một thanh hồn binh thuộc về mình.
Phần Đồ Cuồng Ca gối đầu lên giường, xuyên qua cửa sổ nhìn ánh trăng ban đêm, từ từ siết tay lại.
- Có lẽ một phần tài liệu hồn binh cuối cùng trong gia tộc có cơ hội trở thành hồn binh, phụ thân hoặc là gia gia sẽ có cơ hội Chiến Sĩ bình thường bước vào con đường nhập thánh chưa từng có.
- Chiến hữu... Cho ta thêm một một gói thuốc lá đi.
Đoạn Phong Bất Nhị xoay người trên giường, môi mấp máy nói mớ:
- Để ta nghĩ xem, hình như ta có một biểu muội rất đẹp, hay là ta giới thiệu cho ngươi?
Tay Càn Kình nắm đấu tinh ngồi trên giường, đấu khí toát ra xoay quanh đấu tinh, rút đấu năng tinh thuần từ trong đấu tinh điên cuồng hút vào người. Một trăm lẻ tám đấu khiếu tự quay nhanh như có một trăm lẻ tám cơn gió nhỏ cắn nuốt đấu năng nhập vào người, từng chút một biến to ra.
Còn có một chút, chỉ kém một chút nữa! Bàn tay Càn Kình nắm đấu tinh bất giác siết chặt.
Qua mấy ngày Càn Kình chém giết trong tái ngoại, Vô Tận thế giới, đấu khí Hàng Ma cửu chiến ngày càng gần đến đỉnh. Càn Kình chứng kiến đấu hồn cường đại, chợt phát hiện tuy rằng xác định đột phá cảnh giới nhất định trong vòng mười mấy ngày nhưng hắn không nên thành thật chờ đợi đột phá.
Bởi vì biết đại khái thời gian đột phá lại mất đi can đảm dũng mãnh tinh tiến như trong di tích, đây là suy nghĩ cực kỳ sai lầm.
Đi tới! Nhìn đến mục tiêu càng nên bất chấp tất cả trùng kích. Được, ta có thể làm được! Tối nay ta nhất định sẽ tiến vào cảnh giới mới!
Đấu năng trong đấu tinh bị điên cuồng hút đi. Mỗi ngày chỉ có thể hút ba canh giờ, đã đến thời gian, cứ tiếp tục hút thì sẽ bởi vì đấu năng đi vào thân thể quá nhiều đồng hóa đấu khí chuyển thành đấu năng, cuối cùng dẫn đến đấu khí toàn thân hóa thành đấu năng toát ra ngoài người, biến thành một người bình thường.
Kém một chút, chỉ một chút nữa! Không thể ngừng, tuyệt đối không thể! Càn Kình hít sâu một hơi, dừng lại vào lúc này, thân thể thích ứng với mức độ này thì trong mười ngày có đột phá cảnh giới được không đều thành vấn đề.
Đấu năng, đấu khí chuyển hoán cho nhau trong đấu khiếu, đấu khiếu xoay tít như bị một tầng băng giá phủ lên. Tốc độ chuyển động dần chậm lại, chuyển hóa đấu năng ì ạch.
Lực lượng, lực lượng! Càn Kình nhíu chặt mày. Chỉ cần giữ cho một lực lượng thêm vào là sẽ tăng tốc độ thúc đẩy đấu khí xoay tròn trong đấu khiếu, một hơi đột phá cảnh giới Hàng Ma cửu chiến.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một trăm lẻ tám đấu khiếu cùng chấn động, tốc độ di chuyển chậm chạp như ốc sên, tùy thời sẽ ngừng.
- Ẩn Phong Côn.
Cành cây khô trong tay Càn Kình chỉ hướng người lùn nhất trong Hồng Lưu Thập Chiến bên cạnh Á Khoa Tư.
Càn Kình nói:
- Đấu binh tứ giai, trông giống như gậy nhưng thật ra giấu đao phong cực kỳ sắc bén. Đao phong cực kỳ mỏng, rộng cỡ ba sợi tóc. Một gậy đập xuống chẳng những có sức sát thương của gậy mà còn có uy lực đao phong.
Hồng Lưu Thập Chiến cùng im lặng. Ẩn Phong Côn giống như Âm Dương Tử Mẫu Kiếm, là bí mật của Hồng Lưu Thập Chiến nhưng từ miệng Càn Kình đã không có bí mật gì.
Càn Kình liếc người khác trong Hồng Lưu Thập Chiến, nói:
- Còn cần tiếp tục sao? Trong các ngươi có người có cái bao tay rât thú vị.
Hồng Lưu Thập Chiến im lặng, cùng lắc đầu, ánh mắt ngơ ngác thẳng một đường. Chuyện bí ẩn như vậy dù là Rèn tạo Đại Sư tóc bạc phơ có kinh nghiệm rèn cực kỳ phong phú cũng khó nhìn thâu trong tình huống như vậy. Đặc biệt là Âm Dương Tử Mẫu Kiếm, dù có cầm cũng khó phát hiện ra trong kiếm có kiếm.
Đôi mắt ngơ ngác của Phần Đồ Cuồng Ca đột nhiên dấy lên ngọn lửa. Càn Kình là đồng bạn như thế nào? Hàng Ma cửu chiến, Dược sư toàn hệ, bây giờ là Rèn tạo Đại Sư, vẫn là toàn hệ.
Lôi Địch nín thở, ngơ ngác nhìn Càn Kình. Vốn Lôi Địch chỉ cảm giác thanh niên này đáng tin nên đánh cuộc một phen, bây giờ nhìn lời Càn Kình nói với Hồng Lưu Thập Chiến hiển niên đều đánh trúng điểm yếu.
- Chuyện hôm nay...
Lôi Địch nhỏ giọng như thể sợ bị người nghe thấy, nhìn mọi người:
- Chuyện Càn Kình là Rèn tạo Đại Sư tuyệt đối không được nói ra. Trước khi hắn đột phá Hàng Ma cửu chiến tiến vào Chiến Sĩ Phục Ma hoặc tham gia vào Công Hội Chiến Sĩ, Hồng Lưu Chiến Bảo tuyệt đối không được nói cho bất cứ ai biết, dù là ruột thịt!
Hồng Lưu Thập Chiến nặng nề gật đầu. Tuy Chân Sách hoàng triều là các loại công hội liên hợp đối kháng với hoàng tộc Lộ Tây Pháp nhưng cũng tranh đấu với nhau. Một Rèn tạo Đại Sư không thuộc về Công Hội Thiết Tượng, còn trẻ tuổi như vậy, dù là Tinh Thần cao cao tại thượng cũng khó thể đoán hết suy nghĩ trong đầu mọi người.
Còn về Ma tộc? Nếu nghe nói có Rèn tạo Đại Sư trẻ tuổi như vậy sẽ phái thành viên Ám bộ đến ám sát ngay. Rèn tạo Đại Sư trẻ tuổi đến thế, có ai dám bảo đảm tương lai hắn không trở thành Rèn tạo Đại Tông Sư, thậm chí là Thần Tượng trong truyền thuyết? Thần Tượng có thể rèn ra thần khí!
- Càn Kình, đặc biệt là chính ngươi.
Lôi Địch biểu tình nghiêm túc nói:
- Vì an toàn của chính ngươi tuyệt đối không được nói ra ngươi là Rèn tạo Đại Sư.
Càn Kình bật cười nói:
- Đại thúc nghĩ ta là đồ ngốc sao? Chính vì ta tin tưởng mỗi vị ngồi ở đây nên mới nói cho biết ta là Rèn tạo Đại Sư, nếu không thì ta đã lén nói với người.
Lôi Địch nhìn mắt Hồng Lưu Thập Chiến lóe tia hưng phấn, âm thầm giơ ngón cái khen Càn Kình. Thật lợi hại! Hồng Lưu Thập Chiến là Chiến Sĩ thấy qua nhiều tình hình, nếu có người cố ý nói ra lời như vậy bọn họ sẽ không dao động. Còng Càn Kình thì là vô tình, lời nói đầy chân thành hoàn toàn đánh động Hồng Lưu Thập Chiến.
Lực lượng lời nói chân thật vinh viễn mạnh hơn là lời dối trá của những chính khách. Lôi Địch gật gù, quan sát đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, lòng càng tò mò hơn. Mấy ngày trong tái ngoại Càn Kình ở chung với đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc như thế nào? Đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc nghe Càn Kình nói nhưng không biểu hiện ra kích động gì mấy, giống như là bằng hữu thân biết bí mật của nhau, không hơn.
Loại tình cảm này hơn xa đám người Hồng Lưu Thập Chiến, không chỉ tiến tới một bước. Lôi Địch liên tục gật đầu. Nếu Càn Kình dũng mãnh tiến tới trên đường Chiến Sĩ, thành tựu sau này tất nhiên sẽ vượt qua Chiến Đường Tam Kiệt.
Đêm nay Hồng Lưu Thập Chiến không ngủ yên giấc. Mỗi người khi nhắm mắt lại sẽ nhớ lên biểu tình, vẻ mặt của Càn Kình, càng nhớ dến hắn để lại câu nói trước khi về chỗ ở: Sau này nếu ta thật sự rèn được hồn binh, các vị có ai cần hồn binh mà có tài liệu trong tay thì có thể đến gặp ta.
Hồn binh!
Hồng Lưu Thập Chiến hoàn toàn mất ngủ. Tuy không cô đọng ra đấu hồn, cách đấu hồn còn rất xa nhưng có Chiến Sĩ nào không muốn một thanh hồn binh thuộc về mình.
Phần Đồ Cuồng Ca gối đầu lên giường, xuyên qua cửa sổ nhìn ánh trăng ban đêm, từ từ siết tay lại.
- Có lẽ một phần tài liệu hồn binh cuối cùng trong gia tộc có cơ hội trở thành hồn binh, phụ thân hoặc là gia gia sẽ có cơ hội Chiến Sĩ bình thường bước vào con đường nhập thánh chưa từng có.
- Chiến hữu... Cho ta thêm một một gói thuốc lá đi.
Đoạn Phong Bất Nhị xoay người trên giường, môi mấp máy nói mớ:
- Để ta nghĩ xem, hình như ta có một biểu muội rất đẹp, hay là ta giới thiệu cho ngươi?
Tay Càn Kình nắm đấu tinh ngồi trên giường, đấu khí toát ra xoay quanh đấu tinh, rút đấu năng tinh thuần từ trong đấu tinh điên cuồng hút vào người. Một trăm lẻ tám đấu khiếu tự quay nhanh như có một trăm lẻ tám cơn gió nhỏ cắn nuốt đấu năng nhập vào người, từng chút một biến to ra.
Còn có một chút, chỉ kém một chút nữa! Bàn tay Càn Kình nắm đấu tinh bất giác siết chặt.
Qua mấy ngày Càn Kình chém giết trong tái ngoại, Vô Tận thế giới, đấu khí Hàng Ma cửu chiến ngày càng gần đến đỉnh. Càn Kình chứng kiến đấu hồn cường đại, chợt phát hiện tuy rằng xác định đột phá cảnh giới nhất định trong vòng mười mấy ngày nhưng hắn không nên thành thật chờ đợi đột phá.
Bởi vì biết đại khái thời gian đột phá lại mất đi can đảm dũng mãnh tinh tiến như trong di tích, đây là suy nghĩ cực kỳ sai lầm.
Đi tới! Nhìn đến mục tiêu càng nên bất chấp tất cả trùng kích. Được, ta có thể làm được! Tối nay ta nhất định sẽ tiến vào cảnh giới mới!
Đấu năng trong đấu tinh bị điên cuồng hút đi. Mỗi ngày chỉ có thể hút ba canh giờ, đã đến thời gian, cứ tiếp tục hút thì sẽ bởi vì đấu năng đi vào thân thể quá nhiều đồng hóa đấu khí chuyển thành đấu năng, cuối cùng dẫn đến đấu khí toàn thân hóa thành đấu năng toát ra ngoài người, biến thành một người bình thường.
Kém một chút, chỉ một chút nữa! Không thể ngừng, tuyệt đối không thể! Càn Kình hít sâu một hơi, dừng lại vào lúc này, thân thể thích ứng với mức độ này thì trong mười ngày có đột phá cảnh giới được không đều thành vấn đề.
Đấu năng, đấu khí chuyển hoán cho nhau trong đấu khiếu, đấu khiếu xoay tít như bị một tầng băng giá phủ lên. Tốc độ chuyển động dần chậm lại, chuyển hóa đấu năng ì ạch.
Lực lượng, lực lượng! Càn Kình nhíu chặt mày. Chỉ cần giữ cho một lực lượng thêm vào là sẽ tăng tốc độ thúc đẩy đấu khí xoay tròn trong đấu khiếu, một hơi đột phá cảnh giới Hàng Ma cửu chiến.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một trăm lẻ tám đấu khiếu cùng chấn động, tốc độ di chuyển chậm chạp như ốc sên, tùy thời sẽ ngừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.