Sát Vương

Chương 561: Đông Hải long vương.

Áo Bỉ Gia

28/08/2014

Không phải Đường Tiêu quá mức kích động khi chưa tiến vào Địa Nguyên cấp đỉnh phong thì đã muốn đến Đông Doanh Quốc gây hấn. Thật sự tin tức mà Đường Tiêu lấy được từ thần hồn của Từ Cương khiến Đường Tiêu cảm thấy rất khó tiêu tan. Cho nên mới đột ngột quyết định đi Đông Doanh Quốc.

Ba năm trước, Đường Tiêu giết chết Thái tử Đông Doanh Tây Điều Anh Cát, bắt thái tử phi Vũ Đằng Lan cùng với công chúa Thương Tỉnh Không, lại nuốt luôn Thì Chi Tinh, giết ba vạn võ sĩ Đông Doanh Quốc khiến Thiên hoàng giận dữ, giao nhiệm vụ cho quận bộ Vũ Đằng Giai Ngạn tuyển năm ngàn võ sĩ Đông Doanh tinh nhuệ với hơn trăm chiến hạm lớn nhỏ, hơn ngàn khẩu đại bác thẳng hướng Áo Bỉ Đảo.

Phòng thủ của Áo Bỉ Đảo thật sự là bạc nhược, yếu kém không chịu nổi. Đại quân đau khổ chèo chống hơn một tháng thì Thai Kinh Thành liền bị phá vỡ. Sau khi Thanh Kinh Thành bị phá vỡ, Đông Doanh Quốc hướng người của triều đình đưa ra mấy điều kiện, nếu không sẽ tàn sát hàng loạt dân chúng trong ba ngày.

Trong những điều kiện đưa ra, có hai điều kiện liên quan đến Đường gia. Một là giao nộp Đường Tiêu, sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Hai là để cho Trấn Quốc Hầu Đường Uyên đích thân đến Đông Kinh Thành hướng Đông Doanh Thiên hoàng tạ tội. Người hoàng cung bất đắc dĩ bị ép phải đồng ý với điều kiện của người Đông Doanh. Trấn Quốc Hầu Đường Uyên vì lấy đại cục làm trong, bị bắt lên chiến hạm của người Đông Doanh.

Đường Uyên khi bị áp giải lên chiến hạm của người Đông Doanh, Từ Cương vừa vặn cũng có mặt. Ông ta tận mắt chứng kiến Vũ Đằng Giai Ngạn đánh vào đan điền của Đường Uyên, phế bỏ võ công của ông. Rồi cho người tiến hành dùng cực hình liên tục với ông không ngừng nghỉ trong mấy ngày liền.

Tuy ở kiếp này, Đường Tiêu chỉ tiếp xúc với phụ thân Đường Uyên chỉ có một lần, không nghĩ tới phụ thân của mình lại vì mình mà bị phế hết võ công. Võ công tu luyện cả đời đã bị phế, còn bị tra tấn cực hình. Đường Tiêu vốn định khi mình tiến vào Địa Nguyên cấp sáu, khôi phục Áo Bỉ Đảo, rồi sẽ tiến về Đông Doanh Quốc để trả thù. Nhưng theo trí nhớ của Đường Tiêu, chứng kiến cảnh tượng thảm khốc kia, hắn rốt cuộc không cách nào bình tĩnh.

Không chỉ như thế, từ trong trí nhớ của Đường Tiêu, hắn còn thấy được một sự kiện về phu nhân Khánh Đô. Tuy Từ Cương không có tận mắt nhìn, nhưng ông ta nghe người ta nói qua, đám gia quyến của phu nhân Khánh Đô và Trấn Quốc Hầu từ núi Dương Minh thông qua một thông đạo bỏ trốn, nhưng lại bị người khác bán đứng, tựa hồ cũng bị bắt Đông Doanh.

Cho dù võ công Đường Tiêu hiện tại vẫn còn chưa đủ để càn quét Đông Doanh, nhưng đến đó có thể tìm ra phụ thân Đường Uyên và phu nhân Khánh Đô. Nếu không cho dù Đường Tiêu có lưu lại Áo Bỉ Đảo cũng không còn tâm tư để làm bất cứ chuyện gì.

Còn có Thạch Miêu Vương bị mất tích một cách thần bí. Rất có thể có liên quan đến người Đông Doanh. Hết thảy đều khiến Đường Tiêu phải đi một chuyến.

Đường Tiêu đi theo đường biển đến Đông Doanh. Hắn không đi bằng thuyền mà dựa vào phi hành pháp khí một đường bay nhanh đến. Hắn dùng ý niệm để cất giấu một chiếc thuyền. Khi nào mệt, ngược lại có thể đem thuyền lên trên mặt biển nghỉ ngơi một chút.

Đường Tiêu hiển nhiên là có chút đánh giá thấp sự hung hiểm của hải tộc. Hắn tự cao với thực lực tương đương với Địa Nguyên cấp đỉnh phong, thì hải tộc chẳng làm gì được hắn.



Nhưng, sau vài ngày lênh đênh trên mặt biển thì bắt đầu tiến nhập vào địa phương nguy hiểm. Một con sóng lớn chặn đường đi của hắn, khiến Đường Tiêu phải bay lên trời. Sóng lớn đột nhiên bay lên không, biến thành một đầu rồng, sau lưng hào quang vạn đạo. Sau khi hình rồng được thu vào, một nhân vật trung niên mặc áo bào xanh xuất hiện trước mặt Đường Tiêu cách đó không xa.

Người đàn ông trung niên không phải là người lương thiện mà là hải tôc. Ông ta nhìn Đường Tiêu từ trên xuống dưới, tựa hồ cảm thấy khó hiểu khi có người dám can đảm một mình xông vào cấm địa Đông Hải.

Cảm nhận được sự uy hiếp cường đại phát ra từ trong cơ thể của đối phương, Đường Tiêu liền nhíu mày. Nếu như hắn không cảm giác sai thì hải tộc trung niên này đã có được tu vi Thiên Nguyên cấp.

Chỉ là không biết võ giả Thiên Nguyên cấp tại sao lại xuất hiện chỗ này. Hơn nữa còn cản trở Đường Tiêu. Nhìn bộ dạng của ông ta, không biết ông ta có ý đồ gì với hắn. Nhưng bây giờ tận lực không chọc giận ông ta thì tốt hơn.

- Xin hỏi các hạ cao tính đại danh là gì? Tìm vệ mỗ có việc gì không?

Đường Tiêu chủ động bắt chuyện với người đàn ông trung niên, đồng thời muốn thăm dò ý đồ của đối phương là gì.

- Lão phu họ Ngao!

Người đàn ông trung niên cũng không lập tức ra tay đối với Đường Tiêu, tự giới thiệu mình một câu.

- Họ Ngao…Hẳn là người của Đông Hải Long tộc?

Đường Tiêu có chút dở khóc dở cười. Vận khí quả thật là củ chuối! Nếu gặp người của hải tộc khác, nói không chừng còn có thể đánh một trận rồi chạy thoát. Còn Long tộc thì lại quá mạnh.

Bởi vì Đường Tiêu đã từng là một thành viên của Long tộc.



- Không sai, lão phu trước kia được thiên giới bổ nhiệm quản lý toàn bộ Đông Hải. Nhưng giờ đã lui ra rồi. Nơi này là nơi lão phu quy ẩn.

Người đàn ông trung niên họ Ngao hướng Đường Tiêu mỉm cười.

- Ông không phải là Đông Hải Long Vương chứ?

Đường Tiêu ngược lại hít một hơi thật sâu.

- Nhân loại thường hay gọi ta như thế.

Người đàn ông trung niên họ Ngao rất tùy ý mà trả lời Đường Tiêu.

Đường Tiêu nội tâm trầm xuống, biết rõ chính mình đã gặp phải phiền toái. Không biết cái tên Đông Hải Long Vương kia có quan hệ gì với cái tên Mễ Khắc Tây Mễ Lan Vương tử và công chúa Lỵ Đế hay không? Tựa hồ như cùng là người của hải tộc. Nếu vạn nhất những chuyện lúc trước bị vạch trần thì lần này chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.

Suy nghĩ như vậy, Đường Tiêu đột nhiên quay đầu lại nhìn sang một hướng khác, bay nhanh đi. Nhưng không nghĩ tới Đông Hải Long Vương lại đột nhiên khẽ vươn tay. Đường Tiêu lập tức giống như bị mất đi khí lực, dừng lại trên không, khẽ động cũng không thể động.

Đường Tiêu đối với điều này ngược lại cũng không nằm ngoài dự đoán. Khi hắn còn bị mắc kẹt ở Bí Cảnh, hiểu rất rõ võ giả Thiên Nguyên thưc lực mạnh đến cỡ nào. Võ giả Địa Nguyên trước mặt võ giả Thiên Nguyên căn bản không có bất luận một sự đánh trả. Giống như Đường Tiêu hiện tại, khi đối mặt với một võ giả cấp Thiên Nguyên, sự chênh lệch còn muốn lớn hơn vài lần.

Hắn hôm nay phải chết tại chỗ này sao?

Thiên giới không phải là có quy tắc sao? Không cho phép võ giả Thiên Nguyên động thủ với những võ giả ở dưới. Vì sao lão Đông Hải Long Vương lại không kiêng sợ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sát Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook