Sát Vương

Chương 7: Dực Thai công chúa

Áo Bỉ Gia

22/03/2013



Tên mập Chu Kiền nghe thấy nói tới tuyệt sắc mỹ nữ thì lập tức hứng thú hơn nhiều.

Hắn tuy chất phác nhưng mồm miệng rất lợi hại, mở ra là thao thao bất tuyệt không bao lâu sau đã đem toàn bộ thân thế, tính cách sở thích cùng với những chuyện xấu trước kia đã trải qua với Chu Kiền một năm một mười nói rõ ràng.

Hóa ra mình chính là con của Trấn Quốc hầu Đường Uyên.

Đường Tiêu lúc này đối với thân phận của mình vô cùng hài lòng, cả cuộc đời trước của hắn chịu quá nhiều đau khổ rồi, xem ra cuộc đời này ông trời muốn đền bù một phen, đem hắn chuyển thế tới nhà phú quý hầu môn.

Khi Chu Kiền nhắc đến chuyện kết hôn gần đây với công chúa Dực Thai Đường Tiêu ý thức được việc ba thiếu niên kia muốn giết hắn có liên hệ với chuyện này.

- Aizzz, vị Dực Thai công chúa kia không hổ là kinh thành đệ nhất mỹ nhân, nhìn mà phải nuốt nước miếng... tuy nhiên Đường huynh ta nói cho ngươi biết, nàng ta đẹp thì đẹp nhưng toàn thân đều là gai, ngươi không học võ, làm sao có thể trị được nàng ta đây.

Tên mập Chu Kiền nhìn Đường Tiêu với vẻ vừa hâm mộ vừa ghen ghét, tuy nhiên không có căm hận mà lại có một chút đồng tình.

Vì lúc trước Đường Tiêu ở trên đường đã bị Dực Thai công chúa đánh tơi bời hai lần, liên lụy Chu Kiền cũng bị phạt quỳ.

- Không nghe lời, không nghe lời thì đánh cho nàng ta nghe lời mới thôi, ta là một đại nam nhân, chẳng lẽ còn không làm gì được tiểu tiện nhân đó?

Là người của hai thế giới, Đường Tiêu rất không cho là đúng mà trả lời Chu Kiền một câu.

Đố với vị Dực Thai công chúa kia, Đường Tiêu không thể không để ý hắn biết rõ thân thế của mình cùng nguyên nhân bị giết liên quan tới nàng rất lớn.

- Đường huynh sau khi bị mất trí nhớ huuynh thật lợi hại.

Chu Kiền càng thêm đồng tình vớiĐường Tiêu, đánh công chúa còn ngại chết không đủ nhanh hay sao? Ngươi là một phế vật học võ mà công chúa kia thì mười lăm tuổi đã đạt tới Nhân Nguyên tam cấp, là một thiên tài võ học.

Tuy nhiên Đường Tiêu cũng không phải là lần đầu tiên khoa trương trước mặt Chu Kiền cho nên Chu Kiền cũng không để chuyện này ở trong lòng, nam nhân mà ai mà chẳng muốn có mặt mũi, nhất là trước mặt huynh đệ bạn bè.

Từ lời của Chu Kiền, Đường Tiêu đã biết tình huống cơ bản của gia đình mình, hiện tại việc cấp bách mà hắn cần phải làm chính là chạy về Hầu phủ sai thân tín lên trên núi xử lý, tránh lưu lại hậu hoạn cho mình.

- Được rồi trí nhớ của ta đã tìm được một năm sau ta sẽ quay lại lấy mỹ nữ Cửu Châu kia, sau đó ta sẽ chuyển giao cho Chu huynh.



Đường Tiêu đứng lên nói.

- Ha ha Đường huynh nói rồi đó không được đổi ý.

- Đương nhiên là không đổi ý tuy nhiên sau khi ta mất trí nhớ ngươi cần phải giữ bí mật cho ta, nếu không ta sẽ lột da ngươi.

Đường Tiêu nghiêm túc nói với Chu Kiền vài câu.

- Yên tâm hai huynh đệ chúng ta đã làm nhiều chuyện xấu cùng nhau, ai dám bán đứng ai chứ.

Chu Kiền phá lên cười hắn cảm thấy được rằng trò chơi mất trí nhớ của Đường Tiêu có phần quái dị nhưng nhớ tới mỹ nữ tuyệt sắc mà thần bí lão nhân kia đưa tới hắn không còn đa tưởng nữa.

Hai người sau khi ăn uống cơm nước no nê thì lên Bạn Nguyệt Tửu Lâu một lần nữa hướng về phía Trấn quốc hầu Đường phủ mà đi tới.

Đương nhiên Đường Tiêu sẽ nói ngay cả đường hắn cũng không nhớ rõ, để cho Chu Kiền đưa hắn về nhà, chuyện này Chu Kiền cầu còn chưa được.

Hai người nói đùa với nhau một hồi, đường cái bỗng nhiên huyên náo, hơn nữa xe ngựa cũng ngăn đón không ngừng.

- Là người nào, to gan như vậy dám ngăn xe của ta lại.

Chu Kiền rất tức giận mà vén rèm thò đầu ra, Chu gia cũng không có bao nhiêu quyền thế, tuy nhiên hiện tại có xe ngựa của Đường Tiêu, hắn cũng cáo mượn oai hùm rồi.

Nhìn thấy xe ngựa đối diện là của hoàng cung thanh âm của tên mập Chu Kiền lập tức run lên;

- Đường huynh đại sự không ổn rồi, là xe ngựa hoàng gia của Dực Thai công chúa, dường như là muốn cản chúng ta lại.

- Là xe của tiểu tiện nhân kia sao, việc gì phải sợ nàng, chúng ta cứ tiếp tục đi.

Dực Thai không cho là đúng nói với Chu Kiền vài câu.

Dực Thai công chúa đã gả cho Đường gia là người của Đường Tiêu rồi, thời cổ chú ý tam tòng tứ đức, hắn còn sợ nàng làm gì nữa



Chu Kiền muốn nói gì đó nhưng ở bên ngoài đã truyền tới một tiếng quát:

- Chu Kiền tên mập chắm bầm kia, mau lăn xuống cho bổn cung.

- Vâng.

Chu Kiền mặt đầy mồ hôi vội vàng từ trên xe ngựa đi xuống.

Đường Tiêu vén rèm lên nhìn về phía bên ngoài thì thấy trên đường cái người đã quỳ đầy đất.

Một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi, tay cầm Long Cốt Tiên, nổi giận đùng đùng đứng giữa phố, rất hiển nhiên xe ngựa của Chu Kiền là bị xe ngựa hoàng gia của nàng cản lại.

Chu Kiền sau khi xuống xe ngựa thì lập tức quỳ rạp trên mặt đất, trán cũng dán xuống đất, làm ra bộ dạng kinh sợ.

Nàng ta chính là Dực Thai công chúa sao? Đường Tiêu liền nhíu mày, tuổi còn nhỏ đã hung hăng càn quấy như thế xem ra cũng không phải là người lương thiện.

- Đường Tiêu tên cẩu nô tài kia có phải là trốn ở trên xe không, mau lăn xuống đây.

Dực Thai công chúa vung long cốt tiên đánh xuống Chu Kiền ở trên mặt đất.

Đường Tiêu nghe thấy lời nói của Dực Thai công chúa thì tức giận, thiếu gia lúc trước này đúng là một người bất lực ngay cả lão bà của mình mà cũng không làm gì được, Đường Tiêu cũng không muốn rơi xuống thế hạ phong trước nàng, bằng không sau này không ngước đầu lên được.

- Tiểu tiện nhân, ngươi mắng ai?

Đường Tiêu từ trên xe ngựa từ từ đi xuống, chắp tay sau lưng, uy phong lẫm lẫm đứng ở bên cạn Chu Kiền.

Cho dù là người của hai thế giới, nhưng bị lão bà của mình nhục mạ, không dám trả lời, Đường Tiêu về sau làm sao có thể lăn lộn ở thế giới này, cho nên Đường Tiêu muốn mượn cơ hội này giáo huấn cho tiểu nha đầu không biết trời cao đất rộng kia.

Dực Thai công chúa tràn ngập vẻ kinh ngạc nhìn Đường Tiêu phảng phất như phát hiện ra hắn không giống như trước, trước kia tên Đường Tiêu háo sắc nhát gan kìa nhìn thấy nàng là quỳ xuống đất không đứng lên nổi mặc cho nàng làm nhục, thật khiến cho nàng cảm thấy buồn nôn.

Hôm nay Đường Tiêu lại khiến cho nàng có một cảm giác uy áp không hiểu nổi, là một khí tức khắc nghiệt, ánh mắt lạnh như đao, Dực Thai công chúa cũng chỉ mới nhìn thấy ánh mắt này của Nhân Nguyên đỉnh phong cường giả mà thôi.

Sau khi hai người thành thân, thỉnh thoảng nàng tới Hầu phủ trước mặt mọi người hành hạ hắn một phen, đây đã là tiết mục cố định của Dực Thai công chúa, mục đích dĩ nhiên là để bức Đường gia chủ động rút lui khỏi cuộc hôn nhân này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sát Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook