Chương 30: Hóa Điêu Lược Không thức
Áo Bỉ Gia
22/03/2013
Đường Tiêu vừa tiến hành diễn luyện theo cuốn “Hóa Điêu Lược Không Thức”, vừa cẩn thận nghiên cứu những chữ nhỏ tâm đắc mà Đường Uyên viết phía trên, cảm giác này giống như vị phụ thân chưa bao giờ gặp mặt đang đứng bên cạnh mình ân cần dạy bảo.
Đường Tiêu cũng âm thầm hạ quyết tâm, đợi một ngày nào đó, khi phụ tử gặp mặt, mình nhất định phải có thành tựu ở “Hóa Điêu Lược Không Nhất Thức”, không để cho vị phụ thân chưa bao giờ gặp mặt này xem thường mình.
Mặc dù là người của hai kiếp, Đường Tiêu cũng biết hắn không thật sự thuộc về gia đình này, nhưng tình mẫu tử yêu thương của Khánh Đô phu nhân trong hai tháng qua, đã khiến Đường Tiêu cảm nhận sâu sắc được thân phận mới của mình, vô hình hắn cũng thuận tiện xem Đường Uyên là phụ thân của mình.
Đường Tiêu ở kiếp trước cũng chưa từng gặp mặt cha mẹ ruột của hắn, cho nên nhận Khánh Đô phu nhân làm mẹ, nhận Trấn quốc hầu Đường Uyên làm cha, từ mặt tâm lý của hắn mà nói cũng không có chướng ngại gì quá lớn.
- Chiêu thức của “Hóa Điêu Lược Không Nhất Thức” chủ yếu đều nhẹ nhàng, cứng rắn là phụ, khi tu luyện lại có 16 chữ yếu quyết: Khí nghi cổ đãng, nội nghi thu liễm; ngưỡng chi di cao, phủ chi di thâm.
Đường Tiêu vừa thấp giọng đọc khẽ những chữ nhỏ tâm đắc của Đường Uyên vừa tinh tế phỏng đoán cảm ngộ.
- Bản chất của “Hóa Điêu Lược Không Nhất Thức” là khu động chân khí trong cơ thể, ngưng khí thành hình, tiến hành phi hành hoặc công kích, nếu nó là một môn công pháp, cũng có thể gọi là một bản quyền phổ, người có tu vi võ học càng cao, thì càng có thể phát huy ra uy lực càng lớn, sau khi luyện tập đến giai đoạn nhất định, có thể khu động chân khí hóa thân phi hành trên không…
Ngoài một số chữ nhỏ tâm đắc, Đường Tiêu cũng phát hiện Đường Uyên lúc trước cũng có một số toan tính đối với môn công pháp này:
- Ban đầu chỉ có thể dùng chân khí ngưng luyện ra một con đại bàng nhỏ có cánh rộng nửa trượng, sau đó chậm rãi mở rộng đến mười trượng, đợi cho bước vào cảnh giới Địa Nguyên, có thể biến đổi ra một con đại bàng khổng lồ cánh rộng hơn mười mấy dặm, có thể hô phong hoán vũ, hấp thu sương mù, cho đến cảnh giới Thiên Nguyên, càng có thể bắt yêu ma dưới địa ngục, bắt thần tiên trên thiên đình, tất cả tạo hóa thiên địa không chỗ nào không hô ứng…
. . . . . .
Trước khi chính thức bắt đầu tu luyện “Hóa Điêu Lược Không Nhất Thức”, Đường Tiêu phân công cho Mục Thương một việc, kêu Mục Thương tìm thợ thủ công chế tạo cho hắn mấy trăm viên đạn bằng tinh thép cất trong hồ lô.
Khi lâm chiến, bất cứ lúc nào Đường Tiêu cũng có thể lấy ra một viên đạn tinh thép trong hồ lô kẹp vào ngón giữa, chỉ cần đối phương hơi lơ là, viên đạn này sẽ từ ngón tay bắn ra, viên đạn tinh thép ngưng tụ chân khí trong cơ thể hắn, Đường Tiêu tin tưởng, sau khi siêng năng luyện tập, với tu vi võ giả cấp Nhân Nguyên nhị giai của mình, chưa hẳn không phá được cương khí hộ thể của võ giả cấp Nhân Nguyên tam giai như Dực Thai công chúa.
. . . . . .
- Lệ Nhật Lăng Yên!
- Thủ Tiến Hàm Châu!
- Thừa Hiên Vũ Các!
- Tình Tường Bích Lạc!
- Vũ Lập Thúy Nhạc!
- Nhật Phi Thiên Lý!
- Dạ Minh Cửu Cao!
- . . . . . .-
Trong một tháng tiếp theo, Đường Tiêu đã hoàn toàn đắm chìm trong diễn luyện “Hóa Điêu Lược Không Nhất Thức”, so với hai tháng trước càng khắc khổ trầm mê hơn, thậm chí kể cả khi ăn cơm ngủ nghỉ, trong đầu đều suy nghĩ đến chỗ tinh tú ảo diệu của “Hóa Điêu Lược Không Nhất Thức”, mỗi khi có được lĩnh ngộ đều mừng rỡ như điên, thậm chí trong giấc ngủ cũng đột nhiên bò dậy diễn luyện một phen.
Thời gian tu luyện trôi qua cực nhanh, thời gian một tháng thoáng chốc đã vụt qua, Đường Tiêu mặc dù đắm chìm bên trong ảo diệu của “Hóa Điêu Lược Không Nhất Thức”, nhưng vẫn nhớ đến ước đấu ba tháng trước với Dực Thai công chúa.
Bất luận như thế nào, nếu so đấu với nàng, nhất định phải dành thắng lợi, cho dù thua, cũng phải biết được rút cuộc bản thân hắn chênh lệch với nàng bao nhiêu, mục đích tu luyện chỉ là vì cường đại, mà thực chiến mới là con đường duy nhất để khảo nghiệm thực lực của võ giả.
Chỉ có điều không biết, trong ba tháng này Dực Thai công chúa phải chăng đã tấn cấp đến cấp Nhân Nguyên tứ giai, nếu như nàng đột phá tiến vào cấp Nhân Nguyên tứ giai, với tu vi võ giả cấp Nhân Nguyên nhị giai hiện tại của Đường Tiêu, ước đấu với nàng cơ bản không có hy vọng gì.
Theo phán đoán của Mục Thương, với tuổi tác hiện tại của Dực Thai công chúa, khả năng tiến vào tứ giai rất nhỏ, dù sao không phải bất cứ người nào cũng có thể giống như Đường Tiêu, chỉ trong thời gian ba tháng, nhanh như ngồi hỏa tiễn, từ một người bình thường trực tiếp tấn thăng lên tu vi của võ giả cấp Nhân Nguyên nhị giai.
Đường Tiêu vì ước đấu lần này, còn đặc biệt cẩn thận chuẩn bị một bộ chiến thuật tập kích bất ngờ, nếu như Dực Thai công chúa vẫn chỉ là võ giả cấp Nhân Nguyên tam giai, hắn tin tưởng bộ chiến thuật này nhất định có thể tạo ra bất ngờ, một lần hành động đánh bại được nàng.
Danh tiếng của sát thủ đỉnh cấp thế giới không thể bị vũ nhục.
. . . . . .
Đại Học phủ phủ.
Thời tiết cuối thu đã chuyển sang đầu đông, rất đông sĩ tử đến Đại Học phủ phủ báo danh cũng đã đổi sang trang phục mùa đông ấm áp.
Hôm nay là một ngày đặc biệt, trong Đại Học phủ phủ đặc biệt náo nhiệt, không chỉ có những học tử sĩ tử cần phải đến báo danh trước mười ngày, mà một số danh môn vọng tộc trong Thai Kinh thành cũng có rất nhiều người chờ đợi trong diễn võ trường trước cửa Đại Học phủ phủ.
Trong ngoài Đại Học phủ phủ hiện giờ đậu kín xe, trong diễn võ trường rộng lớn bên ngoài cửa chính Đại Học phủ phủ, hiện tại vô cùng tấp nập, phảng phất như nơi này sắp sửa cử hành một buổi diễn xuất long trọng.
Thậm chí, một số hoàng tử công chúa trong Tử Cấm thành đều đã chạy tới tham gia náo nhiệt, đặt trước những ghế đặc biệt bên trong diễn võ trường.
Tất cả chuyện này đều bắt nguồn từ cuộc hứa hẹn ước đấu của Dực Thai công chúa và Đường Tiêu ba tháng trước.
Để ngăn ngừa Đường Tiêu chơi xấu, Dực Thai công chúa đã vận dụng năng lượng của mình, phát thiếp mời cho tất cả vương hầu quý tộc trong Thai Kinh thành mà nàng có thể thông báo, để bọn họ đến quan sát cuộc ước đấu từ hôn lần này giữa nàng và Đường Tiêu.
Dực Thai công chúa cũng không biết, phong ba thành thân mấy tháng và cuộc ước đấu từ hôn lần này đã sớm trở thành tin đồn bát quái mà tất cả mọi người trong Thai Kinh thành thích nghe ngóng, đặc biệt là những phu nhân tiểu thư cực kỳ nhàn rỗi trong phủ của các quý tộc vương hầu, kể cả hoàng tử công chúa trong hoàng cung, thậm chí một số thân vương, cho dù là Dực Thai công chúa không phát thiệp mời cũng đều tới tham gia náo nhiệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.