Sát Vương

Chương 218: Phản kích

Áo Bỉ Gia

08/07/2014

Người chặn đường đương nhiên là một trong những kẻ theo Đường Tiêu, để Chung Lam dùng kế lừa gặt mà bắt ra các môn đệ Từ Vân Tông vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, tên gọi là Chung Dịch. Tuy Chung Dịch này chỉ có hai sức mạnh của phù triện, nhưng đột ngột hiện thân, khoảng cách đuổi giết rất gần. Lâm Quý né không kịp, cố gắng chỉ một cú đấm của hắn, cơ thể lập tức bị ngăn cản không cách nào tiếp tục truy kích Đường Tiêu, toàn thân khí huyết cuồn cuộn, rõ ràng đã chịu nội thương không nhỏ.

Sau khi Chung Dịch đánh trúng một trưởng vào Lâm Quý, không lui người về sau, lại tiếp tục vung quyền toàn lực bật lên mạnh mẽ, hoàn toàn là một cách liều mạng. Dưới sự tức giận của Lâm Quý, một ngọn giáo bay từ trong cơ thể ra “phụt”, một tiếng đâm thủng không gian, lập tức xuyên qua cơ thể Chung Lam. Vón dĩ Chúng Lam có thể tránh, nhưng sau khi ngọn giáo đâm qua cơ thể, không ngờ tiếp tục đâm mạnh về phía trước, không màng đến cơ thể bị thương, lại dùng một trưởng rắn chắc đánh vào ngực Lâm Quý.

Mặc dù Lâm Quý là võ giả cảnh giới thứ ba cấp địa nguyên, khí công bảo vệ cơ thể cực kỳ mạnh, nhưng bị một tên võ giả cảnh giới thứ hai cấp địa nguyên dùng toàn lực đánh vào ngực ở khoảng cách gần như vậy, tuy cách khí bảo vệ cơ thể vẫn đánh cho co thể hắn khí huyết tuôn ra, thiếu chút nữa phun ra một bụng máu. Lâm Quý tức giận, lập tức dùng ngực phản lại Chung Lam một trưởng, đẩy cơ thể hắn vào ngọn giáo làm xương cốt hắn vỡ vụn ra.

Từ đầu đến cuối, Chung Lam không hề nói tiếng nào, giống như cơ thể không có cảm giác đau đớn da thịt, sau khi Lâm Quý đánh bay, trực tiếp bị Đường Tiêu thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ dưỡng khí. Tuy bề ngoài Chung Lam không nói lời nào, nhưng trong lòng hắn lại rất hận Đường Tiêu. Với thân phận võ giả cảnh giới thứ hai cấp địa nguyên tấn công một cường giả đỉnh cao của cảnh giới thứ ba cấp địa nguyên, hoàn toàn là tìm đến cái chết nhưng nàng không khống chế nổi bản thân, chỉ có hể mặc cho Đường Tiêu để hắn đi vào cái chết, chịu sự thương tổn toàn thân, sau đó bị thu trở lại.

- Dưới ánh sáng ban ngày, lại dám sử dụng thuật yêu tà, hôm nay bổn vương hải trừ hại thay dân, tiêu diệt kẻ không đàng hoàng ngươi, lạm dụng tà thuật, sát hại quan triều đình, tiểu tử không biết trời cao đất dày là gì.

Lâm Quý bị Đường Tiêu sử dụng ám khí một lần, cơ thể cũng bị thương, nhưng hiện tại vẫn chưa có thể đụng đến một sợi lông của Đường Tiêu, không khỏi nổi giận đùng đùng. Hắn từng bước tiến lại gần Đường Tiêu, kéo gần khoảng cách hai người lại chưa đầy 10m, đây cũng là phạm vi hữu hiệu lớn nhất, công kích uy lực của võ giả cấp địa nguyên.

- Hahahaha, chịu một búa giáng trời của ta.

Đột ngột xuất hiện một người bên trái Lâm Quý, đúng là thủ lĩnh sơn tặc đó Nhung Thương, lúc đó giống như bị thay một bộ đồ đen, với khăn đen treo mặt. Sau khi Nhung Thương quát lớn một tiếng, cơ thể run rẩy, bay ra hai phù triện từ trong đan điền, gặp gió biến ảo thành một hai mặt búa sáng loáng, sau khi bay vào không trung, gặp gió mạnh, phá vỡ không khí ở trước mặt nện mạnh về phía cơ thể Lâm Quý.

Lúc này Lâm Quý đã có đề phòng, đánh một trưởng lại hai mặt búa, không ngờ trong chốc lát thì đem búa của Nhung Thương dùng phù triện hóa thành đạp thành những mãnh vỡ, lập tức ngọn giáo trên tay khác trực tiếp tụ lại đánh vào mặt Nhung Thương. Hiện tại Lâm Quý rõ ràng là lợi dụng ưu thế của cấp bậc, đuổi giết Đường Tiêu, ngăn cản tất cả người của hắn.

Đương nhiên, trong những người ở đây, không có ai biết những người đột nhiên xuất hiện rốt cuộc là ai, càng không thể tưởng tượng được bọn chúng là những kẻ bị Đường Tiêu khống chế.

Có lẽ là chứng kiến Lâm Quý không rơi vào thế bất lợi, hơn nữa cũng không kêu gọi người giúp đỡ, tăng thêm trở ngại cho Thất hoàng tử, hơn nữa Đường Tiêu là con trai của Trấn Quốc hầu Đường Uyên, những quan viên trong điện tướng quân không rat ay yểm trợ Lâm Quý, chỉ là mỗi người ở nguyên tại chổ nhìn cuộc tranh đấu. Không phải không dám nói “Trong những người này, hơn một nữa là đang xem” sau khi nghĩ đến Lâm Quý và Đường Tiêu đấu đến một mất một còn, lại quyết định đứng ở bên ai.



Đang lúc Lâm Quý một giáo đâm tới Nhung Thương, một thân hình xuất hiện bên cạnh Lâm Quý nhoe và ốm hơn Đường Tiêu và Nhung Thương một chút, cùng lúc đó, một thanh kiếm cực kỳ sắc nhọn từ bên phải Lâm Quý hướng đến phía cổ của Lâm Quý Khoảng cách rất gần, uy lực rất lớn”, cùng lúc đó là một võ giả tu vi cảnh giới thứ hai cấp địa nguyên phát ra một chiêu.

Đương nhiên rồi, cú đánh lén này là của Chung Lam, sau khi Đường Tiêu thử sức mạnh của cảnh giới thử ba cấp địa nguyên, biết rõ đánh đơn rất có thể chịu thiết thòi, cho nên không chút do dự bày ra chiến thuật, đây cũng là lần đầu tiên bày ra trận quy mô lớn, thay nhau đưa ra từng chiêu trong chiến thuật, hai trong một thậm chí là ba trong một, người người trong một điều khiến chiến thuật, nếu không luyện tập khi chiến đấu sẽ không phát huy được uy lực, hiện tại đang là một cơ hội luyện binh tốt nhất.

Sau khi đánh lén, Đường Tiêu lập tức từ bỏ khống chế Chung Lam, để cô ta tự đối phó với phản kích của Lâm Quý. Như vậy chính hắn cũng dễ chuyển sự chú ý sang Nhung Thương với cơ thể hắn.

Lâm Quý cảm nhận được mũi kiếm sắc nhọn đó mang theo sát khí mạnh, căn bản không dám lãnh đạn. ngọn giáo dài vốn dĩ đam về phía Nhung Thương đột nhiên chuyển hướng, đột nhiên xoay lại, va vaò kiếm của Chung Lam, khi ngọn giáo Bá Vương đâm về phía Nhung Thương, lực đạo rất mạnh, nhưng xoay lại như vậy, lực đạo đã không được mạnh chỉ bằng 1/3 ban đầu, và đâm vào tịch tinh kiếm, không ngờ thoát khỏi cả hai!

- Chết đi!

Lâm Quý dứt khoát không để ý đến giáo bá vương, biến móng vuốt thành quyền, một quyền đánh về phía Chung Lam, Chung Lam kiểm soát được cơ thể, theo bản năng nhanh chóng lùi lại phía sau, con búp bê làm bằng dỗ và giáp da thú đã thay nàng ngăn được hơn một nửa sự công kích, mặc dù vậy, quyền của Lâm Quý dư thế còn đánh bay nàng về phía sau mười mấy mét.

- Dâm tặc chết tiệt!

Chung Lam nằm trên giường mắng lớn Đường Tiêu một tiếng, Đường Tiêu mặc kệ nàng, nàng dứt khoát nằm trên giường không dậy.

- Ngàn mũi tên đâm vào tim!

Cùng lúc Lâm Quý ra quyền cung kích Chung Lam, trên tay Nhung Thương xuất ra một cây cung thần ngưu, bước đi mạnh mẽ uy vũ ngồi xuống lập tức kéo lên, tên bắn ra sắp thành mưa tên. Sau đó Nhung Thương phun ra một tinh khí về phía muaw tên, hướng đến gần Lâm Quý trong gang tấc thì bắn qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sát Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook