Chương 103: Sóng thần
Áo Bỉ Gia
22/03/2013
Bởi vì có Đường Tiêu, thất hoàng tử những cao thủ như vậy cho nên mấy trăm học sinh nhanh chóng thanh lý xong sơ cấp ngư nhân chiến sĩ, kết quả này khiến cho Phương Kích thỏa mãn, tuy nhiên đúng lúc này ở trên mặt biển bão đột nhiên xuất hiện, Ngạnh Phương Ngư cảng trở nên u ám, tiếng sấm cuồn cuộn.
- Không tốt, biển gầm rồi.
Đứng ở trên trạm gác cao, binh sĩ đem tin tức này truyền xuống.
- Toàn thể quay về.
Phương Kích ở trên không trung gào thét một tiếng, để cho đám binh sĩ quay về.
Ngự Lâm quân binh sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh cho nên động tác cũng mau lẹ nhanh chóng sau đó, hơn bốn trăm tiểu tổ từng người tập hợp lại, song song lập nên chiến trận, để lại hơn một trăm tên ngự lâm quân cản lại ở phía sau, đem một số ngư nhân chiến sĩ còn lại giết sạch sẽ.
- Lui lại.
Phương Kích một lần nữa rống lớn, hai nghìn đại quân được hắn huấn luyện lập tức mọc lên từ trên mặt đất hướng về phía ngư cảng mà chạy như điên, Phương Kích đối với đội ngũ này hàng ngày huấn luyện vô cùng nghiêm ngặt, có hắn ở đây mọi người căn bản sẽ không loạn.
Tam Quân khó cầu tướng tốt, lúc nguy cấp chính là lúc khảo nghiệm năng lực chỉ huy của danh tướng, nếu như bình thường huấn luyện không tốt thì tổ chức đội hình đều không ổn, tình huống nhất định là rối loạn.
Ở bờ biển các tiểu đầu mục thị sát sau khi biết là phát sinh sóng thần thì vội vàng bò lên trạm gác cao quan sát, nhanh chóng sau đó bọn họ đã nhìn ra trong sóng thần cuồn cuộn có thân ảnh của cường giả hải tộc.
- Mau phát tín hiệu, báo cho Thái đô thống có cường giả đột kích, để cho Thần Minh Pháo Lâu chuẩn bị sẵn sàng.
Lại một hỏa thư được mang về, ở trên bờ biển tiếng kèn cảnh báo nổi lên bốn phía, khói đặc đen sẫm phóng lên trên trời, nhưng cũng nhanh chóng bị gió biển thổi tan.
Tin tức truyền ra hơi mười tòa Thần Minh Pháo đã bị hơn mười chi tiểu đội thần bí khống chế, ở bên trong Thần Minh Pháo lâu đã bị khóa chặt cửa lại, người phía ngoài căn bản không tiến vào được.
Hiện tại khống chế Thần Minh Pháo Lâu chính là thủ hạ của Lý Ngạn, còn có một số cường giả chạy tới từ Từ Vân Tông, là người của Sa Nam tông, do Kim Sa phái tới trợ giúp. Bọn họ sau khi lén đánh Nghi Lan thành đã phái người sửa đổi lại nhân viên nơi này, thay đổi trang phục, cầm lệnh bài và công văn khống chế vài chục tòa Thần Minh Pháo Lâu.
Phương Kích suất lĩnh hai nghìn ngự lâm binh sĩ, bảo hộ mấy trăm học sinh Thai kinh thành chạy gấp tới ba dặm cuối cùng cũng ở lại chỗ cao của ngư cảng, đúng vào lúc này, hơn mười tòa pháo lâu phát ra thanh âm ầm ầm.
Họng pháo sâu kín đang đối diện với hai nghìn ngự lâm quân.
- Ầm ầm ầm.
Từng tiếng đinh tai nhức óc vang lên, mang theo khí tức mãnh liệt đánh tới Phương Kích.
- Thần Minh Pháo khai hỏa.
Đám học sinh ở Thai kinh thành nhìn Thần MInh Pháo khai hỏa mà hoan hô lên, tuy nhiên sau một lúc nụ cười trên mặt của bọn họ bị khựng lại vì hơn mười tòa Thần Minh Pháo kia đúng là bắn về phía bọn họ.
Phương Kích thấy tình thế cấp bách liền đánh một cái đem thất hoảng tử Dực Thai công chúa, Nghi Lan quận chúa và hơn mười tên sĩ tử bên cạnh hắn ném ra ngoài, tuy rằng làm như vậy có thể khiến cho bọn họ bị thương nhưng dù sao vẫn tốt hơn nhiều so với bị Thần Minh đạn bắn trúng.
- Ầm ầm ầm.
Hơn mười viên Thần Minh đạn bắn về phía bọn họ, mấy trăm ngự lâm quân bị bắn chết, tứ chi nát tan, thất hoàng tử cùng với Dực Thai công chúa cũng bị lọt vào hố sâu tới mười thước.
Những đám học sinh không bị giết chết đều bị dọa cho choáng váng, đám binh sĩ ngự lâm quân vội ôm bọn họ mau chóng chạy về phía bãi biển.
Phương Kích vừa rồi cố gắng nghĩ cách cứu viện Thất hoàng tử và Dực Thai công chúa, không kịp chạy trốn cuối cùng bị viên đạn cách đó không xa làm vỡ tan hộ thể cương khí, đem hắn ném lên trên không trung ngã xuống mặt đất.
Khi Phương Kích rơi xuống mặt đất, da thịt của hắn tê liệt, toàn thân huyết nhục mơ hồ, đau muốn ngất đi, phải là người khác, dĩ nhiên là chắc chắn chết.
- Các ngươi có nhìn thấy cữu cữu Phương thống lĩnh đâu không?
Được Phương Kích cứu, Dực Thai công chúa nhìn xung quanh trong lòng nàng tràn ngập dự cảm không yên.
Lúc nãy nếu như không có cữu cữu của nàng là Phương Kích thì nàng nhất định sẽ chết rồi.
Dực Thai công chúa không dám nghĩ nhiều nữa nàng đi kiếm Thất hoàng tử lấy một viên thánh dược chữa thương, sau đó phát động chân khí trong cơ thể, lập tức ngưng khí thành hình hóa thành một tiểu kim long bay về phía chiến trường, Thất hoàng tử không ngăn được chỉ đành phải trơ mắt nhìn Dực Thai công chúa một lần nữa bay vào rong phạm vi công kích của Thần Minh Pháo Lâu
Một hồi đánh lén đã làm cho hai nghìn quân ngự lâm bị tổn thương thảm trọng không chỉ có đại thống lĩnh Phương Kích sinh tử chưa biết mà hơn mười thân binh phó tướng dưới tay của hắn và các tiểu thống lĩnh cũng không tránh khỏi, hiển nhiên lúc Thần Minh pháo công kích đã nhắm vào bọn họ.
Giờ phút này hơn năm nghìn quân bị ngăn cách bởi Thần Minh pháo đài ở phía tây đã lao ra, Thái Hằng đô úy phát lệnh công kích Thần MInh pháo đài, đại bộ phận họng pháo liền thay đổi phương hướng, oanh tạc cản bước chân của quân Thái Hằng lại còn lại ba tòa pháo vẫn bắn về phía ngự lâm quân của Phương Kích đang bỏ chạy về phía bãi biển.
Sau khi dò xét chiến trường oanh tạc một hồi, Dực Thai công chúa nhanh chóng tìm được Phương Kích đã ngất đi, chân khí của nàng cũng tiêu hao hết, tiểu kim long cũng biến mất, nàng từ trên không trung ngã xuống đất, sau khi rơi xuống nàng vội vàng chạy tới, ngồi xổm xuống bên cạnh Phương Kích.
- Cữu cữu.
Nhìn Phương Kích toàn thân huyết dịch mơ hồ, nước mắt của Dực Thai công chúa như mưa, từ nhỏ đến lớn, cữu cữu này tìm mọi cách che chở với nàng, vô cùng yêu thương lần này vì bảo hộ nàng mà mới bị tổn thương như vậy.
Dực Thai công chúa cho Phương Kích ăn viên thánh dược mà thất hoàng tử đưa cho nàng, nàng biết rằng không thể trì hoãn quá lâu, Thần Minh Pháo sau khi phát hiện ra tiểu kim long bay tới sẽ một lần nữa oanh kích.
Nhưng Dực Thai công chúa phát hiện ra chân khí trong cơ thể của mình đã tiêu hao hết, cộng thêm tu vi võ học của nàng có hạn cho nên không cách nào mang Phương Kích rời khỏi được nàng chỉ có cách cố gắng hết sức ôm lấy thân thể của Phương Kích, cẩn thận kéo tới khu vực an toàn.
- Ầm.
Đất trời rung chuyển, Thần Minh Pháo Lâu phát hiện ra tung tích của Dực Thai công chúa thì phát lên một tiếng gầm giận dữ, một quả Thần MInh Đạn phóng ra hướng về phía Dực Thai công chúa và Phương Kích mà bắn.
Dực Thai công chúa vô cùng hoảng sợ mà quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Thần Minh Pháo nhanh chóng bắn về phía nàng, từ một chấm đen nhỏ đang từ từ lớn lên, chuẩn bị đánh lên trên người nàng và Phương Kích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.