Chương 506: Thần hồn viễn cổ cự long
Áo Bỉ Gia
20/08/2014
Một ngày sau.
Một sự tình cực kỳ bất hạnh đã xảy ra.
Một tia thần hồn của Viễn Cổ Cự Long, so với Áo Bỉ Lão Ma cùng Đường Tiêu tưởng tượng thì cường hãn hơn rất nhiều, đặc biệt là sự khôi phục sức khỏe của nó. Ngắn ngủn trong một ngày, thần hồn của nó bằng tốc độ kinh người ở trong cơ thể lớn mạnh, hơn nữa dần dần sinh ra trí tuệ cấp thấp.
Huyết nhãn của thân thể hóa thú đã có thêm vài phần thanh minh, nó thậm chí không còn xông loạn bốn phía, đã bắt đầu có một ít suy nghĩ cơ bản, tốc độ tăng trưởng thần trí có chút kinh người.
Áo Bỉ Lão Ma cũng đã ý thức được chuyện này nghiêm trọng, nhưng mà trước khi chủ hồn của Đường Tiêu chưa tỉnh lại, Áo Bỉ Lão Ma căn bản không có năng lực phong ấn Viễn Cổ Cự Long một lần nữa, mặc dù thần hồn không có ý thức tự chủ, nhưng cũng đã có trí tuệ sơ cấp.
Đường Tiêu cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn hết thảy, cái này làm cho hắn đứng ở bên trong Thần đan bắt đầu buồn bực, tùy ý để thần hồn của Viễn Cổ Cự Long này lớn mạnh, thu hồi thân thể càng ngày càng khó khăn, một khi không cách nào thu hồi thân thể, hậu quả sẽ không thể lường được.
Viễn Cổ Cự Long sinh ra sơ cấp trí tuệ, trong lúc vô tình tiếp tục lớn mạnh lấy bản thân, rất nhanh một sự tình đối với Đường Tiêu mà nói càng thêm bất hạnh đã tới. Chẳng biết tại sao thần hồn có trí tuệ sơ cấp này, rõ ràng phát hiện chủ hồn chưa thức tỉnh giấu ở trong thân thể Đường Tiêu.
Trong khi Áo Bỉ Lão Ma cùng Đường Tiêu bên trong Thần đan còn chưa phát hiện dị thường này, thần hồn sau khi lớn mạnh của Viễn Cổ Cự Long đột nhiên chủ động xuất kích, bắt đầu thôn phệ chủ hồn đang bất tỉnh của Đường Tiêu.
Chủ hồn của Đường Tiêu ở trong trạng thái bất tỉnh, chỉ có thể dựa vào bản năng phản kháng, nhưng rất nhanh đã bị Viễn Cổ Cự Long cắn nuốt, không biết về sau chuyện gì xảy ra, thân thể hóa thú trở nên dị thường cuồng bạo, không ngừng phát ra thanh âm gào rú, ở trong sương mù nhảy lên nhảy xuống, mạnh mẽ đâm tới, phảng phất giống như điên rồi.
Tình cảnh này giằng co suốt ba ngày ba đêm mới dừng lại.
Chuyện xảy ra về sau, lại để cho Đường Tiêu càng thêm khóc không ra nước mắt.
Trong ba ngày ba đêm này, chủ hồn bất tỉnh của Đường Tiêu mặc dù bị cắn nuốt, nhưng nương theo bản năng cường đại cũng không đơn giản đi vào khuôn khổ, cho nên làm cho thần hồn của Viễn Cổ Cự Long điên cuồng, không biết cả hai ở giữa tranh đấu kết quả đến cùng như thế nào, nhưng sau ba ngày ba đêm, thân thể hóa thú biểu hiện ra ngoài, chính là vạn phần quỷ dị.
Huyết hồng trong ánh mắt của thân thể hóa thú hoàn toàn biến mất, thân thể hóa thú cũng khôi phục hình người bình thường.
Hơn nữa, hình người này ở trong sương mù lẳng lặng ngồi yên sau nửa ngày, rõ ràng từ trong thế giới ý niệm đem Song thù cấm chế phát động, cùng các nàng nói sẽ phá giải cấm chế bên người các nàng.
Hiển nhiên cái người này nghiễm nhiên đã đem hắn trở thành Đường Tiêu
Hơn nữa Song thù cấm chế ở trước mặt Đường Tiêu cũng không có gì dị thường, rất nghe lời mà bắt đầu giúp hắn phá giải cấm chế sương mù này.
- Đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Đường Tiêu trốn ở bên trong Thần đan giận không kềm được, chất vấn Áo Bỉ Lão Ma một câu.
Áo Bỉ Lão Ma vội vàng phong bế Hồ lô, ngăn chặn người bên ngoài nọ đối với Hồ lô bên trong sinh ra cảm ứng, sau một lúc trầm tư, mới chậm rãi hướng Đường Tiêu phân tích:
- Theo ta phỏng đoán, rất có thể thần hồn vô ý thức của Viễn Cổ Cự Long lúc thôn phệ chủ hồn của ngươi, đã xảy ra dị biến…
Hai thần hồn vô cùng cường đại đấu tranh, kết quả ai cũng không có thể đánh bại đối phương, ai cũng không có thể chính thức thôn phệ hủy diệt đối phương, cuối cùng không biết làm sao lại dung hợp lẫn nhau, trở thành một thần hồn mới. Thần hồn này không còn là ngươi, cũng không còn là thần hồn vô ý thức của Viễn Cổ Cự Long, từ tu vi biểu hiện ra mà xét, hẳn là thần hồn của Viễn Cổ Cự Long làm chủ, nhưng lại kế thừa tất cả trí nhớ lúc trước của ngươi, cho nên hắn tự nhận là hắn là ngươi, nhưng mà ngươi lại cảm ứng không đến hắn, cũng không cách nào khống chế được hắn một lần nữa.
- Ta xxx, hắn là ta, vậy ta là ai?
Đường Tiêu rống lên.
Nếu như ban đầu, thời điểm ở bên ngoài khu vực Phong Bạo, Đường Tiêu không có tận lực giữ lại những đan dược kia, hiện tại căn bản không có đầy đủ khả năng đem nội lực khu động phiến đá hoàn thành trận hình này, tính theo thời gian thông qua khảo nghiệm, đương nhiên, nếu như không phải thân thể sau khi hóa thú trở nên cường đại dị thường, bằng vào lực lượng của Đường Tiêu, cũng không có khả năng thông qua.
Tính theo thời gian thông đạo cuối cùng, lại là một tòa Thạch điện cự đại, trong Thạch điện rỗng tuếch, sau khi đi qua một đầu thông đạo Thạch điện thật dài, đi vào một Thạch điện khác, Thạch điện này phân biệt có năm thông đạo đi thông bốn phương hướng bất đồng, thông đạo lớn nhất, rộng rãi nhất nằm ở giữa, bốn lối đi khác hơi nhỏ hơn nằm ở hai bên.
Không cần phải nói, những thông đạo này một lớn bốn nhỏ, nhất định là phân biệt đi thông tới chỗ năm cái Hư Không Tinh Bàn.
Người nọ trước đi vào bốn thông đạo nhỏ dò xét một phen, nơi cuối cùng của thông đạo lại là một tòa đại điện, đại điện ở giữa đặt lấy một cái tế đàn, nhưng mà trên tế đàn đã rỗng tuếch, rất hiển nhiên, đồ vật trên đó đã bị người lấy đi.
Trong đại điện còn lưu lại một ít dấu vết đánh nhau, từ chút ít dấu vết nơi này mà xét, lúc trước phát sinh qua đánh nhau cực kỳ kịch liệt. Chắc hẳn thực lực yêu thú thủ hộ của Hư Không Tinh Bàn vô cùng cường hãn, cho nên người lấy đi Hư Không Tinh Bàn, tuy phía trước trải qua tầng tầng gian nan hiểm trở, nhưng cuối cùng tránh không được một hồi đại chiến, nếu như không thể đánh bại yêu thú thủ hộ, khẳng định không cách nào lấy đi Hư Không Tinh Bàn trên tế đàn.
Ba thông đạo khác tình huống cũng không sai biệt lắm, rất hiển nhiên, bốn chiếc tiểu Hư Không Tinh Bàn đã toàn bộ bị người lấy đi, đối với Đường Tiêu mà nói, cũng chỉ có thể mạo hiểm đi lấy đại Hư Không Tinh Bàn mà thôi.
Bất quá có thể nghĩ, người tới lúc trước, khẳng định cũng có chủ ý muốn đi lấy chiếc đại Hư Không Tinh Bàn kia, nhưng cuối cùng chỉ lấy tiểu Hư Không Tinh Bàn rời đi, nói rõ muốn lấy chiếc đại Hư Không Tinh Bàn kia, gặp phải khảo nghiệm càng thêm nghiêm khắc, cũng gặp phải yêu thú thủ hộ càng thêm cường hãn, cho nên cho đến lúc này, vẫn không ai có thể lấy đi Hư Không Tinh Bàn lớn nhất kia.
Một sự tình cực kỳ bất hạnh đã xảy ra.
Một tia thần hồn của Viễn Cổ Cự Long, so với Áo Bỉ Lão Ma cùng Đường Tiêu tưởng tượng thì cường hãn hơn rất nhiều, đặc biệt là sự khôi phục sức khỏe của nó. Ngắn ngủn trong một ngày, thần hồn của nó bằng tốc độ kinh người ở trong cơ thể lớn mạnh, hơn nữa dần dần sinh ra trí tuệ cấp thấp.
Huyết nhãn của thân thể hóa thú đã có thêm vài phần thanh minh, nó thậm chí không còn xông loạn bốn phía, đã bắt đầu có một ít suy nghĩ cơ bản, tốc độ tăng trưởng thần trí có chút kinh người.
Áo Bỉ Lão Ma cũng đã ý thức được chuyện này nghiêm trọng, nhưng mà trước khi chủ hồn của Đường Tiêu chưa tỉnh lại, Áo Bỉ Lão Ma căn bản không có năng lực phong ấn Viễn Cổ Cự Long một lần nữa, mặc dù thần hồn không có ý thức tự chủ, nhưng cũng đã có trí tuệ sơ cấp.
Đường Tiêu cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn hết thảy, cái này làm cho hắn đứng ở bên trong Thần đan bắt đầu buồn bực, tùy ý để thần hồn của Viễn Cổ Cự Long này lớn mạnh, thu hồi thân thể càng ngày càng khó khăn, một khi không cách nào thu hồi thân thể, hậu quả sẽ không thể lường được.
Viễn Cổ Cự Long sinh ra sơ cấp trí tuệ, trong lúc vô tình tiếp tục lớn mạnh lấy bản thân, rất nhanh một sự tình đối với Đường Tiêu mà nói càng thêm bất hạnh đã tới. Chẳng biết tại sao thần hồn có trí tuệ sơ cấp này, rõ ràng phát hiện chủ hồn chưa thức tỉnh giấu ở trong thân thể Đường Tiêu.
Trong khi Áo Bỉ Lão Ma cùng Đường Tiêu bên trong Thần đan còn chưa phát hiện dị thường này, thần hồn sau khi lớn mạnh của Viễn Cổ Cự Long đột nhiên chủ động xuất kích, bắt đầu thôn phệ chủ hồn đang bất tỉnh của Đường Tiêu.
Chủ hồn của Đường Tiêu ở trong trạng thái bất tỉnh, chỉ có thể dựa vào bản năng phản kháng, nhưng rất nhanh đã bị Viễn Cổ Cự Long cắn nuốt, không biết về sau chuyện gì xảy ra, thân thể hóa thú trở nên dị thường cuồng bạo, không ngừng phát ra thanh âm gào rú, ở trong sương mù nhảy lên nhảy xuống, mạnh mẽ đâm tới, phảng phất giống như điên rồi.
Tình cảnh này giằng co suốt ba ngày ba đêm mới dừng lại.
Chuyện xảy ra về sau, lại để cho Đường Tiêu càng thêm khóc không ra nước mắt.
Trong ba ngày ba đêm này, chủ hồn bất tỉnh của Đường Tiêu mặc dù bị cắn nuốt, nhưng nương theo bản năng cường đại cũng không đơn giản đi vào khuôn khổ, cho nên làm cho thần hồn của Viễn Cổ Cự Long điên cuồng, không biết cả hai ở giữa tranh đấu kết quả đến cùng như thế nào, nhưng sau ba ngày ba đêm, thân thể hóa thú biểu hiện ra ngoài, chính là vạn phần quỷ dị.
Huyết hồng trong ánh mắt của thân thể hóa thú hoàn toàn biến mất, thân thể hóa thú cũng khôi phục hình người bình thường.
Hơn nữa, hình người này ở trong sương mù lẳng lặng ngồi yên sau nửa ngày, rõ ràng từ trong thế giới ý niệm đem Song thù cấm chế phát động, cùng các nàng nói sẽ phá giải cấm chế bên người các nàng.
Hiển nhiên cái người này nghiễm nhiên đã đem hắn trở thành Đường Tiêu
Hơn nữa Song thù cấm chế ở trước mặt Đường Tiêu cũng không có gì dị thường, rất nghe lời mà bắt đầu giúp hắn phá giải cấm chế sương mù này.
- Đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Đường Tiêu trốn ở bên trong Thần đan giận không kềm được, chất vấn Áo Bỉ Lão Ma một câu.
Áo Bỉ Lão Ma vội vàng phong bế Hồ lô, ngăn chặn người bên ngoài nọ đối với Hồ lô bên trong sinh ra cảm ứng, sau một lúc trầm tư, mới chậm rãi hướng Đường Tiêu phân tích:
- Theo ta phỏng đoán, rất có thể thần hồn vô ý thức của Viễn Cổ Cự Long lúc thôn phệ chủ hồn của ngươi, đã xảy ra dị biến…
Hai thần hồn vô cùng cường đại đấu tranh, kết quả ai cũng không có thể đánh bại đối phương, ai cũng không có thể chính thức thôn phệ hủy diệt đối phương, cuối cùng không biết làm sao lại dung hợp lẫn nhau, trở thành một thần hồn mới. Thần hồn này không còn là ngươi, cũng không còn là thần hồn vô ý thức của Viễn Cổ Cự Long, từ tu vi biểu hiện ra mà xét, hẳn là thần hồn của Viễn Cổ Cự Long làm chủ, nhưng lại kế thừa tất cả trí nhớ lúc trước của ngươi, cho nên hắn tự nhận là hắn là ngươi, nhưng mà ngươi lại cảm ứng không đến hắn, cũng không cách nào khống chế được hắn một lần nữa.
- Ta xxx, hắn là ta, vậy ta là ai?
Đường Tiêu rống lên.
Nếu như ban đầu, thời điểm ở bên ngoài khu vực Phong Bạo, Đường Tiêu không có tận lực giữ lại những đan dược kia, hiện tại căn bản không có đầy đủ khả năng đem nội lực khu động phiến đá hoàn thành trận hình này, tính theo thời gian thông qua khảo nghiệm, đương nhiên, nếu như không phải thân thể sau khi hóa thú trở nên cường đại dị thường, bằng vào lực lượng của Đường Tiêu, cũng không có khả năng thông qua.
Tính theo thời gian thông đạo cuối cùng, lại là một tòa Thạch điện cự đại, trong Thạch điện rỗng tuếch, sau khi đi qua một đầu thông đạo Thạch điện thật dài, đi vào một Thạch điện khác, Thạch điện này phân biệt có năm thông đạo đi thông bốn phương hướng bất đồng, thông đạo lớn nhất, rộng rãi nhất nằm ở giữa, bốn lối đi khác hơi nhỏ hơn nằm ở hai bên.
Không cần phải nói, những thông đạo này một lớn bốn nhỏ, nhất định là phân biệt đi thông tới chỗ năm cái Hư Không Tinh Bàn.
Người nọ trước đi vào bốn thông đạo nhỏ dò xét một phen, nơi cuối cùng của thông đạo lại là một tòa đại điện, đại điện ở giữa đặt lấy một cái tế đàn, nhưng mà trên tế đàn đã rỗng tuếch, rất hiển nhiên, đồ vật trên đó đã bị người lấy đi.
Trong đại điện còn lưu lại một ít dấu vết đánh nhau, từ chút ít dấu vết nơi này mà xét, lúc trước phát sinh qua đánh nhau cực kỳ kịch liệt. Chắc hẳn thực lực yêu thú thủ hộ của Hư Không Tinh Bàn vô cùng cường hãn, cho nên người lấy đi Hư Không Tinh Bàn, tuy phía trước trải qua tầng tầng gian nan hiểm trở, nhưng cuối cùng tránh không được một hồi đại chiến, nếu như không thể đánh bại yêu thú thủ hộ, khẳng định không cách nào lấy đi Hư Không Tinh Bàn trên tế đàn.
Ba thông đạo khác tình huống cũng không sai biệt lắm, rất hiển nhiên, bốn chiếc tiểu Hư Không Tinh Bàn đã toàn bộ bị người lấy đi, đối với Đường Tiêu mà nói, cũng chỉ có thể mạo hiểm đi lấy đại Hư Không Tinh Bàn mà thôi.
Bất quá có thể nghĩ, người tới lúc trước, khẳng định cũng có chủ ý muốn đi lấy chiếc đại Hư Không Tinh Bàn kia, nhưng cuối cùng chỉ lấy tiểu Hư Không Tinh Bàn rời đi, nói rõ muốn lấy chiếc đại Hư Không Tinh Bàn kia, gặp phải khảo nghiệm càng thêm nghiêm khắc, cũng gặp phải yêu thú thủ hộ càng thêm cường hãn, cho nên cho đến lúc này, vẫn không ai có thể lấy đi Hư Không Tinh Bàn lớn nhất kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.