Chương 240: Thu phục Bàng Thái
Áo Bỉ Gia
11/07/2014
- Yến Thiên Long Ngâm!
Bên kia Đường Tiêu đối địch với Bàng Thái, bên này Thất hoàng tử cũng một lần nữa khu động Long Minh kiếm đâm về hướng Bàng Sơn, lúc này Long Minh kiếm hiển nhiên đã được rót thêm nhiều sức mạnh hơn nữa.
Bàng Sơn đồng dạng vẫn giơ búa nghênh đón, nhưng chiến phủ trong tay lần này lại bị Long Minh kiếm mạnh mẽ chém nứt ! Long Minh kiếm chỉ phát ra một tiếng bạo ngâm, chứ không chịu bất cứ tổn thương nào. Nhìn từ góc độ tỷ thí pháp khí, Long Minh kiếm trong tay Thất hoàng tử nhất định là trội hơn chiến phủ trong tay Bàng Sơn.
Long Minh kiếm không công phá được phòng ngự của Bàng Sơn, lại thuận thế vung đuôi, xoát một tiếng chém về phía Bàng Sơn, một gã đao phủ thủ đứng bên cạnh không tránh kịp, bị chém thẳng vào eo! Hắn trơ mắt nhìn nửa người phía trên của mình tách rời với nửa người phía dưới, nằm trên mặt đất rú thảm mấy tiếng, vẫn chưa hoàn toàn chết hẳn.
Bốn gã đao phủ thủ khác đang chuẩn bị lao về hướng Thất hoàng tử bỗng nhiên đứng ngay tại chỗ, rất hiển nhiên bọn hắn ý thức được mình cũng không phải là đối thủ của Thất hoàng tử.
Đối phương vừa chần chừ, ba người Thất hoàng tử, Dực Thai công chúa và Chu Kiền lại thuận thế xông tới giết chết bốn gã đao phủ đang ở trước mặt, sau đó ba người cùng vây công Bàng Sơn. Không bao lâu sau Dực Thai công chúa nhìn thấy cơ hội liền dùng long cốt tiên quấn lấy cánh tay Bàng Sơn, Thất hoàng tử tay mắt lanh lẹ chém một kiếm từ bả vai dọc xuống cánh tay Bàng Sơn, sau đó sử dụng mũi kiếm đâm về hướng cổ họng Bàng Sơn.
- Nói! Ai phái ngươi đến giết bổn cung!
Thất hoàng tử nghiêm nghị bắt đầu chấn vấn Bàng Sơn.
Bàng Sơn cũng không nói gì, nhìn thoáng qua huynh trưởng Bàng Thái ở bên cạnh dĩ nhiên cũng đã đại bại dưới tay đối thủ, đồng thời đưa ánh mắt chết chóc về phía hắn. Trong mắt Bàng Sơn hiện ra thần sắc tuyệt vọng, lập tức cắn nát túi độc giấu trong miệng, thả ra vật kịch độc trong đó, trong khoảnh khắc trong thất khiếu đều chảy ra máu đen, lập tức chết không kịp trăng trối.
Bên kia Bàng Thái đánh nhau với Đường Tiêu cũng giống như vậy, sau khi chiến bại lập tức uống thuốc độc tự vẫn, để không rơi vào tay đối thủ.
- Muốn chết?
Đường Tiêu lạnh lùng quát, vươn tay tát Bàng Thái vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, không bao lâu thả lại, dĩ nhiên đã thay hắn giải kịch độc vừa rồi.
Bọn người Thất hoàng tử đều biết môn tà thuật này của Đường Tiêu, Đường Tiêu không chịu nói, bọn hắn đương nhiên cũng không hỏi nhiều. Sau khi Đường Tiêu biến Bàng Thái thành con rối, lập tức sai khiến hắn đi về phương hướng Dương Thôn Miên Dương thành bảo.
Đường Tiêu tìm tòi trong trí nhớ Bàng Thái một phen, rất nhanh hiểu rõ được thân phận của Hỗ Bạt, phát hiện người này lại là Đại thống lĩnh của Nam đầu thành. Bàng Thái cũng không biết thân phận con riêng của Hỗ Bạt, cho nên Đường Tiêu cũng không thể thăm dò điểm này. Từ trong trí nhớ của Bàng Thái, Đường Tiêu còn tìm hiểu được Hộ Bạt là cao thủ mãnh giai Địa Nguyên, trên người có một thanh pháp khí lang thần bổng cực kỳ cường hãn.
Mặt khác lần này Hộ Bạt đến bình nguyên Miên Dương, bên người tổng cộng mang theo năm vị cao thủ cấp Địa Nguyên, hai người có tu vi Địa Nguyên tam giai, ba người có tu vi cấp Địa Nguyên nhị giai, Bàng Thái chính là một gã cao thủ có tu vi cấp Địa Nguyên nhị giai trong đó. Những tên đao phủ thủ khác đều rất bình thường, chỉ có tu vi khoảng cấp Nhân Nguyên ngũ giai. Đường Tiêu nghĩ ngợi với tu vi trước mắt của mình, cho dù tăng thêm mấy tên khôi lỗi cấp Địa Nguyên nhị giai, cũng chưa hẳn là đối thủ của loại thế lực như Hỗ Bạt.
Cho dù hắn từng bước lừa gạt, thu phục cao thủ dưới trướng Hỗ Bạt, sau đó lại tập trung lực lượng đối phó Hổ Bạt, cũng chưa hẳn có thể chiến thắng được hắn.
Mãi cho tới bây giờ, Đường Tiêu vẫn chưa từng có kinh nghiệm giao thủ với võ giả cấp Địa Nguyên tứ giai, hắn cũng không dám tùy tiện tiến đến khiêu chiến một gã cường giả cấp Địa Nguyên tứ giai. Phải biết rằng dưới tình huống bình thường, một gã cường giả Địa Nguyên tứ giai có thực lực bình thường, ít nhất tương đương với thực lực của tám đến mười tên võ giả cấp Địa Nguyên tam giai giống như Lâm Quý liên hợp lại. Còn Đường Tiêu cộng thêm một đám khôi lỗi của hắn, thực lực nhiều lắm cũng chỉ tương đương với ba đến bốn tên võ giả cấp Địa Nguyên tam giai mà thôi.
Chưa nói đến sau khi Hộ Bạt biến thân thành người sói, thực lực đã có thể so sánh với cường giả cấp Địa Nguyên ngũ giai siêu cấp!
Bàng Thái tiến vào Miên Dương thành bảo đã bị bạo tạc, trên đường đi vào, khắp nơi đều có dê yêu bị giết chết, phong cách trong lâu đài vốn như phim hoạt hình, giống như thế ngoại đào nguyên, đáng tiếc hiện tại bên trong chính là máu chảy thành sông.
Xem ra tên Hộ Bạt này rất độc ác, hắn tới đây cũng không muốn thu phục dê yêu được Đường Tiêu gọi là Noãn Dương Dương, mà trực tiếp muốn giết chết nàng để cướp dừa hồ lô!
Đương nhiên, từ điểm này mà nói, Đường Tiêu và Hộ Bạt cũng không có gì khác nhau.
Đoàn người bốn người Đường Tiêu lặng lẽ đi sau lưng Bàng Thái, hướng về phía trung tâm Miên Dương thành bảo, thông qua tầm mắt của Bàng Thái, Đường Tiêu thấy được Hộ Bạt sau khi biến thân thành người sói, hắn vung vẩy một cây lang nha bổng cực lớn, cùng với bốn vị cao thủ đang mặc thần minh chiến giáp bên cạnh, đang liên thủ vây giết hai gã lão niên dê yêu râu tóc bạc trắng.
Đường Tiêu ra hiệu cho mọi người dừng bước lại, nghỉ ngơi và hồi phục tại chỗ, còn hắn tập trung tinh lực lên trên người Bàng Thái, tranh thủ lợi dụng Bàng Thái kiếm được một chút lợi ích gì đấy từ chỗ Hỗ Bạt.
Sau khi Bàng Thái đi tới, Hộ Bạt cũng không hỏi thăm hắn làm chuyện vừa rồi như thế nào, hiển nhiên hắn cũng không thèm để ý đến đoàn người tới từ phía đông. Bàng Thái còn sống, đương nhiên có nghĩa là những người kia đã bị Bàng Thái giết chết, người ngay cả Bàng Thái cũng đánh không thắng, đương nhiên không đáng để Hộ Bạt để mắt tới.
Nếu như bọn hắn có thể giết chết Bàng Thái và năm tên đao phủ thủ, vậy thì lại là chuyện khác.
Nhưng Hộ Bạt tuyệt đối không nghĩ ra, Bàng Thái này đã không còn là Bàng Thái trước kia nữa.
Rất nhanh một gã lão niên dê yêu khí lực không đủ liền bị chém giết ngay tại chỗ, trong trận chỉ còn lại một gã lão niên dê yêu cuối cùng. Hộ Bạt vung tay lên, ra hiệu cho những người khác lui ra phía sau, hắn muốn một mình chiến đấu với lão niên dê yêu kia.
Lão dê yêu cuối cùng này chính là tộc trưởng thôn dê, vừa rồi khi năm người bọn họ đối chiến với Hỗ Bạt, hắn đã biểu hiện ra thực lực vô hạn gần đến cấp Địa Nguyên ngũ giai! Tâm tư hiện tại của Hộ Bạt là muốn khi lang thần chiến giáp đang ở trên người, kiểm nghiệm xem thực lực của mình rút cuộc mạnh như thế nào.
Bên kia Đường Tiêu đối địch với Bàng Thái, bên này Thất hoàng tử cũng một lần nữa khu động Long Minh kiếm đâm về hướng Bàng Sơn, lúc này Long Minh kiếm hiển nhiên đã được rót thêm nhiều sức mạnh hơn nữa.
Bàng Sơn đồng dạng vẫn giơ búa nghênh đón, nhưng chiến phủ trong tay lần này lại bị Long Minh kiếm mạnh mẽ chém nứt ! Long Minh kiếm chỉ phát ra một tiếng bạo ngâm, chứ không chịu bất cứ tổn thương nào. Nhìn từ góc độ tỷ thí pháp khí, Long Minh kiếm trong tay Thất hoàng tử nhất định là trội hơn chiến phủ trong tay Bàng Sơn.
Long Minh kiếm không công phá được phòng ngự của Bàng Sơn, lại thuận thế vung đuôi, xoát một tiếng chém về phía Bàng Sơn, một gã đao phủ thủ đứng bên cạnh không tránh kịp, bị chém thẳng vào eo! Hắn trơ mắt nhìn nửa người phía trên của mình tách rời với nửa người phía dưới, nằm trên mặt đất rú thảm mấy tiếng, vẫn chưa hoàn toàn chết hẳn.
Bốn gã đao phủ thủ khác đang chuẩn bị lao về hướng Thất hoàng tử bỗng nhiên đứng ngay tại chỗ, rất hiển nhiên bọn hắn ý thức được mình cũng không phải là đối thủ của Thất hoàng tử.
Đối phương vừa chần chừ, ba người Thất hoàng tử, Dực Thai công chúa và Chu Kiền lại thuận thế xông tới giết chết bốn gã đao phủ đang ở trước mặt, sau đó ba người cùng vây công Bàng Sơn. Không bao lâu sau Dực Thai công chúa nhìn thấy cơ hội liền dùng long cốt tiên quấn lấy cánh tay Bàng Sơn, Thất hoàng tử tay mắt lanh lẹ chém một kiếm từ bả vai dọc xuống cánh tay Bàng Sơn, sau đó sử dụng mũi kiếm đâm về hướng cổ họng Bàng Sơn.
- Nói! Ai phái ngươi đến giết bổn cung!
Thất hoàng tử nghiêm nghị bắt đầu chấn vấn Bàng Sơn.
Bàng Sơn cũng không nói gì, nhìn thoáng qua huynh trưởng Bàng Thái ở bên cạnh dĩ nhiên cũng đã đại bại dưới tay đối thủ, đồng thời đưa ánh mắt chết chóc về phía hắn. Trong mắt Bàng Sơn hiện ra thần sắc tuyệt vọng, lập tức cắn nát túi độc giấu trong miệng, thả ra vật kịch độc trong đó, trong khoảnh khắc trong thất khiếu đều chảy ra máu đen, lập tức chết không kịp trăng trối.
Bên kia Bàng Thái đánh nhau với Đường Tiêu cũng giống như vậy, sau khi chiến bại lập tức uống thuốc độc tự vẫn, để không rơi vào tay đối thủ.
- Muốn chết?
Đường Tiêu lạnh lùng quát, vươn tay tát Bàng Thái vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, không bao lâu thả lại, dĩ nhiên đã thay hắn giải kịch độc vừa rồi.
Bọn người Thất hoàng tử đều biết môn tà thuật này của Đường Tiêu, Đường Tiêu không chịu nói, bọn hắn đương nhiên cũng không hỏi nhiều. Sau khi Đường Tiêu biến Bàng Thái thành con rối, lập tức sai khiến hắn đi về phương hướng Dương Thôn Miên Dương thành bảo.
Đường Tiêu tìm tòi trong trí nhớ Bàng Thái một phen, rất nhanh hiểu rõ được thân phận của Hỗ Bạt, phát hiện người này lại là Đại thống lĩnh của Nam đầu thành. Bàng Thái cũng không biết thân phận con riêng của Hỗ Bạt, cho nên Đường Tiêu cũng không thể thăm dò điểm này. Từ trong trí nhớ của Bàng Thái, Đường Tiêu còn tìm hiểu được Hộ Bạt là cao thủ mãnh giai Địa Nguyên, trên người có một thanh pháp khí lang thần bổng cực kỳ cường hãn.
Mặt khác lần này Hộ Bạt đến bình nguyên Miên Dương, bên người tổng cộng mang theo năm vị cao thủ cấp Địa Nguyên, hai người có tu vi Địa Nguyên tam giai, ba người có tu vi cấp Địa Nguyên nhị giai, Bàng Thái chính là một gã cao thủ có tu vi cấp Địa Nguyên nhị giai trong đó. Những tên đao phủ thủ khác đều rất bình thường, chỉ có tu vi khoảng cấp Nhân Nguyên ngũ giai. Đường Tiêu nghĩ ngợi với tu vi trước mắt của mình, cho dù tăng thêm mấy tên khôi lỗi cấp Địa Nguyên nhị giai, cũng chưa hẳn là đối thủ của loại thế lực như Hỗ Bạt.
Cho dù hắn từng bước lừa gạt, thu phục cao thủ dưới trướng Hỗ Bạt, sau đó lại tập trung lực lượng đối phó Hổ Bạt, cũng chưa hẳn có thể chiến thắng được hắn.
Mãi cho tới bây giờ, Đường Tiêu vẫn chưa từng có kinh nghiệm giao thủ với võ giả cấp Địa Nguyên tứ giai, hắn cũng không dám tùy tiện tiến đến khiêu chiến một gã cường giả cấp Địa Nguyên tứ giai. Phải biết rằng dưới tình huống bình thường, một gã cường giả Địa Nguyên tứ giai có thực lực bình thường, ít nhất tương đương với thực lực của tám đến mười tên võ giả cấp Địa Nguyên tam giai giống như Lâm Quý liên hợp lại. Còn Đường Tiêu cộng thêm một đám khôi lỗi của hắn, thực lực nhiều lắm cũng chỉ tương đương với ba đến bốn tên võ giả cấp Địa Nguyên tam giai mà thôi.
Chưa nói đến sau khi Hộ Bạt biến thân thành người sói, thực lực đã có thể so sánh với cường giả cấp Địa Nguyên ngũ giai siêu cấp!
Bàng Thái tiến vào Miên Dương thành bảo đã bị bạo tạc, trên đường đi vào, khắp nơi đều có dê yêu bị giết chết, phong cách trong lâu đài vốn như phim hoạt hình, giống như thế ngoại đào nguyên, đáng tiếc hiện tại bên trong chính là máu chảy thành sông.
Xem ra tên Hộ Bạt này rất độc ác, hắn tới đây cũng không muốn thu phục dê yêu được Đường Tiêu gọi là Noãn Dương Dương, mà trực tiếp muốn giết chết nàng để cướp dừa hồ lô!
Đương nhiên, từ điểm này mà nói, Đường Tiêu và Hộ Bạt cũng không có gì khác nhau.
Đoàn người bốn người Đường Tiêu lặng lẽ đi sau lưng Bàng Thái, hướng về phía trung tâm Miên Dương thành bảo, thông qua tầm mắt của Bàng Thái, Đường Tiêu thấy được Hộ Bạt sau khi biến thân thành người sói, hắn vung vẩy một cây lang nha bổng cực lớn, cùng với bốn vị cao thủ đang mặc thần minh chiến giáp bên cạnh, đang liên thủ vây giết hai gã lão niên dê yêu râu tóc bạc trắng.
Đường Tiêu ra hiệu cho mọi người dừng bước lại, nghỉ ngơi và hồi phục tại chỗ, còn hắn tập trung tinh lực lên trên người Bàng Thái, tranh thủ lợi dụng Bàng Thái kiếm được một chút lợi ích gì đấy từ chỗ Hỗ Bạt.
Sau khi Bàng Thái đi tới, Hộ Bạt cũng không hỏi thăm hắn làm chuyện vừa rồi như thế nào, hiển nhiên hắn cũng không thèm để ý đến đoàn người tới từ phía đông. Bàng Thái còn sống, đương nhiên có nghĩa là những người kia đã bị Bàng Thái giết chết, người ngay cả Bàng Thái cũng đánh không thắng, đương nhiên không đáng để Hộ Bạt để mắt tới.
Nếu như bọn hắn có thể giết chết Bàng Thái và năm tên đao phủ thủ, vậy thì lại là chuyện khác.
Nhưng Hộ Bạt tuyệt đối không nghĩ ra, Bàng Thái này đã không còn là Bàng Thái trước kia nữa.
Rất nhanh một gã lão niên dê yêu khí lực không đủ liền bị chém giết ngay tại chỗ, trong trận chỉ còn lại một gã lão niên dê yêu cuối cùng. Hộ Bạt vung tay lên, ra hiệu cho những người khác lui ra phía sau, hắn muốn một mình chiến đấu với lão niên dê yêu kia.
Lão dê yêu cuối cùng này chính là tộc trưởng thôn dê, vừa rồi khi năm người bọn họ đối chiến với Hỗ Bạt, hắn đã biểu hiện ra thực lực vô hạn gần đến cấp Địa Nguyên ngũ giai! Tâm tư hiện tại của Hộ Bạt là muốn khi lang thần chiến giáp đang ở trên người, kiểm nghiệm xem thực lực của mình rút cuộc mạnh như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.