Chương 95: Trương Bảo ra tay
Áo Bỉ Gia
22/03/2013
Trương Bảo tuyệt đối sẽ không dễ dàng mắc lừa Đường Tiêu giống như Nghi Lan quận chúa, đối với hắn hiện tại mà nói, giết chết Đường Tiêu, cũng đơn giản giống như hắn vừa rồi một quyền đánh chết Triệu Tứ, cho dù Đường Tiêu muốn tìm cách chạy trốn, hắn cũng có thể tung quyền từ phía trên đánh xuống.
Đây chính là chênh lệch của nhất giai.
- Đợi đã!
Đường Tiêu dùng thủ thế ngăn cản Trương Bảo, ngược lại lộ ra vẻ mặt vui vẻ:
- Dù sao ta cũng chết chắc, vậy ngươi nói cho ta biết, là ai bảo ngươi giết ta.
- Thực xin lỗi, ta không biết.
Trương Bảo xác thực không biết, hơn nữa cũng không muốn nhiều lời với Đường Tiêu, hắn biết rõ vị Đường Tiêu thiếu gia này quỷ kế đa đoan, càng nói nhiều với hắn, lại càng dễ dàng mắc mưu của hắn.
Trương Bảo thoại vừa dứt lời đồng thời cũng đưa tay tung quyền về hướng Đường Tiêu, chiêu thức hắn sử dụng chính là chiêu Hổ Liệt quyền thường gặp nhất ở Đại Minh triều, Đường Tiêu vô cùng quen thuộc với chiêu thức này, đây chính là chiêu thứ nhất Mãnh Hổ Xuất Lung trong Hổ Liệt quyền. Đường Tiêu còn nhớ rõ khi hắn vừa đến thế giới này, đánh nhau với Từ Minh, chiêu đầu tiên Từ Minh sử xuất chính là Mãnh Hổ Xuất Lung. Ngay lúc đó Đường Tiêu còn chưa hiểu võ học trong thế giới này, trên mặt thiếu chút nữa bị quyền cương của Từ Minh gây thương tích.
Đường Tiêu nhớ rất rõ chấn động trong lòng mình lúc đó.
Uy lực của dòn Mãnh Hổ Xuất Lung màTrương Bảo phát ra mạnh hơn rất nhiều lần so với đòn của Từ Minh lúc trước. Sau khi Trương Bảo ra tay, không khí thình lình ngưng tụ ra hình đầu hổ, mặc dù không ngưng tụ ra hình đầu hổ rõ ràng như Mục Thương lúc trước, nhưng cũng rất dữ tợn.
- Hổ Hành Long Bộ!
Đường Tiêu khẽ nghiêng người, động tác dưới chân cực kỳ nhanh nhẹn, dĩ nhiên tránh né được một kích này của Trương Bảo.
Đối với Đường Tiêu mà nói, tránh thoát đòn tấn công cương mãnh có thừa, quyền lộ linh hoạt chưa đủ như Hổ Liệt quyền quả thực dễ như trở bàn tay. Hơn nữa sau khi Đường Tiêu né tránh được đòn Hổ Hành Long Bộ của Trương Bảo, lập tức cũng thuận thế đánh ra một quyền, trên mặt quyền đồng dạng cũng ngưng tụ ra hình đầu hổ, tạo nên khí lãng cường đại mãnh liệt đánh về phía đầu của Trương Bảo.
Một quyền của Trương Bảo thất bại lại lập tức nhìn thấy nắm đấm của Đường Tiêu đánh về phía hắn, trong lòng liền vô cùng khiếp sợ, lúc trước hắn cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy Đường Tiêu và Nghi Lan quận chúa chiến đấu với nhau, cho rằng Đường Tiêu chỉ ỷ vào hóa điêu tuyệt học của Trấn quốc hầu đầu cơ trục lợi, cho nên vừa rồi hắn mới lựa chọn dùng nắm đấm tấn công Đường Tiêu, giống như hắn đã giết chết Triệu Tứ.
Không ngờ kinh nghiệm thực chiến của tên tiểu tử này lại phong phú như vậy, chiến đấu cận chiến thân thể phải linh hoạt như con cá chạch, nếu một quyền của ngươi không đánh trúng hắn, hắn sẽ lập tức áp sát!
Đường Tiêu có thể nhìn ra thực lực của Trương Bảo, hắn căn bản không sợ tiến hành cận chiến với người này, đây là điểm mạnh của hắn. Trương Bảo muốn giết hắn, đây đúng là một cơ hội thực chiến hiếm có, có thể kiểm nghiệm được thành quả huấn luyện của Đường Tiêu trong thời gian này qua, đồng thời giúp hắn hiểu được ưu thế của võ giả Nhân Nguyên tứ giai trong thực chiến rút cuộc ở chỗ nào.
Ở kiếp trước, khi Đường Tiêu chiến đấu với người khác, càng gặp được cường giả hắn càng hưng phấn, hắn chính là không ngừng đề thăng thực lực của mình trong quá trình giao thủ với cường giả, ở kiếp này vẫn không cách nào từ bỏ được thói quen này.
Trương Bảo nhìn thấy nắm đấm của Đường Tiêu càng lúc càng áp sát mình, cho đến khi nắm đấm của Đường Tiêu chạm vào mặt hắn, lập tức ý thức được một quyền này của Đường Tiêu cho dù không phá được phòng hộ cương khí của hắn, cũng sẽ khiến hắn choáng váng vì khoảng cách quá gần. Cũng may Trương Bảo không phải người chủ quan khinh địch, năm năm ở trong quân ngũ, kinh nghiệm thực chiến tương đối phong phú, hắn lập tức giơ quyền hóa chưởng, lấy cương khí ngưng tụ trong chưởng triệt tiêu một kích cương mãnh khoảng cách quá gần của Đường Tiêu.
- Ầm!
Quyền cương công kích sản sinh ra từ nắm đấm của Đường Tiêu và hộ thể cương khí ngưng tụ trong lòng bàn tay Trương Bảo mãnh liệt va chạm với nhau, lúc này Đường Tiêu bị chấn động bay ngược trở lại, thối lui đến bốn, năm mét mới miễn cưỡng đứng vững lại. Trương Bảo chỉ thối lui mấy bước đã đứng vững lại, tuy không bị thương, nhưng toàn bộ cánh tay của hắn đều bị tê rần, đầu cũng chịu một số trùng kích chấn động.
- Tu vi của tiểu tử này thấp hơn ta một bậc, vậy mà một quyền này lại có thể khiến đầu óc ta mê muội, ta quả thực quá xem thường hắn rồi!
Trương Bảo âm thầm có chút kinh hãi, hắn biết rõ, nếu như không phải giữa hai người có chênh lệch một bậc, một quyền vừa rồi của Đường Tiêu thậm chí có thể trực tiếp nổ nát bàn tay của hắn!
- Long Hành Hổ Bộ! Uy Vũ Sinh Phong!
Trương Bảo không dám chủ quan nữa, liên tục sử xuất hai phát Hổ Liệt quyền, trong nháy mắt lại một lần nữa áp sát người Đường Tiêu, thân hình hắn lúc này giống như một con mãnh hổ cực kỳ cường tráng, sau khi bị chọc giận vung vẩy móng vuốt sắc nhọn, lao thẳng về hướng Đường Tiêu.
Đường Tiêu vừa mới lách mình tránh thoát một kích của Trương Bảo, Trương Bảo lập tức lại đánh ra, lần này kích đánh ra lại là một kích cương mãnh nhất trong Hổ liệt quyền….
- Hổ Hao Long Bào!
Hổ chính là vua bách thú, hổ thân thể chấn động bách thú ai cũng hàng phục, đem làm một chỉ (cái) mãnh hổ tức giận gào thét lúc, nó hội (sẽ) liều lĩnh, dùng nó răng nanh răng nhọn cùng hổ trảo xé nát hết thảy, một trong nháy mắt, cực lớn đầu hổ liền đã ở Trương Bảo hai đấm phía trước ngưng tụ thành hình, dùng thái sơn áp đỉnh xu thế hướng Đường Tiêu mãnh liệt oanh đi qua.
Hai thức đầu tiên của Trương Bảo đều là hư chiêu, bịt kín tất cả phương hướng Đường Tiêu có thể trốn tránh, một thức “Hổ Hao Long Bào” cuối cùng chính là một kích trí mạng dành cho Đường Tiêu, chuẩn bị giải quyết dứt điểm chiến đấu, để tránh đêm dài lắm mộng. Không thể không nói, Hổ Liệt quyền của Trương Bảo đã luyện đến mức vô cùng thành thục, chỉ mấy chiêu thức cơ bản, được hắn dùng thời cơ thích hợp tiến hành tổ hợp, phát huy ra những quyền thức uy lực siêu việt của bản thân.
- Khí Chú Long Đỉnh!
Đường Tiêu không chút suy nghĩ tiếp tục đánh tới, một thức này là từ trong Cảm Y Long quyền, cũng là chiêu thức phòng ngự hữu hiệu duy nhất lúc này của Đường Tiêu. Hắn đã từng sử dụng qua chiêu này khi đối chiến với Nghi Lan quận chúa, hóa giải một phần uy lực Trường Hà Lạc Nhật kiếm của Nghi Lan quận chúa, lần này chính là sử dụng theo bản năng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.