Sau 18 Năm Làm Bác Sĩ, Ta Trọng Sinh Đến Trước Ngày Đăng Ký Nguyện Vọng Đại Học
Chương 5: Kết Quả Cao Khảo Bị Đánh Cắp
A Ngân
03/04/2024
Đây cũng trở thành mục tiêu đầu tiên của Kiều Nhân sau khi cô trọng sinh.
Chỉ là thời điểm buổi tối mọi người đi vào giấc ngủ, Kiều Nhân lại mất ngủ.
Ô ô ô...
Luận văn SCI của cô, chức danh phó chủ nhiệm khoa của cô, cô vất vả làm bác sĩ suốt 18 năm, như thế nào lại trọng sinh vào một ngày trước khi đăng ký nguyện vọng đại học chứ?
Về việc đổi nghề hay chuyển ngành, có lẽ đời trước cô đã nghĩ đến rất nhiều lần khi mới bước chân vào ngành y, nhưng sau 18 năm làm việc, nếu phải làm lại từ đầu, Kiều Nhân nhận ra, chính mình sớm không có ý định thay đổi.
Trong công việc này, càng đi xa, càng cảm nhận được sự hấp dẫn.
Tuy nhiên, có kinh nghiệm đời trước, kiếp này của cô, giống như…có thể bước rộng, nhanh hơn một chút?
Suy nghĩ miên man hồi lâu, Kiều Nhân không biết mình đã ngủ từ khi nào, khi cô tỉnh dậy,Lý Yến Bình đã tới rủ cô đến trường để đăng ký nguyện vọng.
Trên đường đi, Lý Yến Bình đã chia sẻ với Kiều Nhân về chuyện gia đình cô ấy đã bùng nổ “chiến tranh" vào tối hôm qua, vì cô ấy quyết định từ bỏ việc học lạ, lựa chọn đăng ký ghi danh nguyện vọng đại học.
"Cậu thậm chí còn không biết rằng sáng nay bố mẹ mình suýt nữa thì nhốt mình lại. Tớ không biết sáng sớm đã tốn bao nhiêu nước bọt, mới làm họ chấp nhận quyết định từ bỏ học lại của mình!"
Nghĩ đến chuyện tối hôm qua và sáng sớm hôm nay, Lý Yến Bình đã cảm giác mình như đã sang đầu hai rồi (U20) !
Cho nên, vừa được ra khỏi cửa, cô ấy đã chạy nhanh tới tìm Kiều Nhân, mong giải quyết ổn thỏa sự việc, để bố mẹ cô đỡ gây thêm rắc rối!
“Sớm biết vậy, thì tối hôm qua tớ đã cùng cậu về nhà…”
Nghe xong chuyện cô ấy kể lại, Kiều Nhân đột nhiên cảm thấy có chút ảo não. Suy cho cùng, chính lời nói của cô đã khiến Lý Yến Bình hạ quyết tâm. Hơn nữa, cô lại là người ngoài Cho dù bố Lý và mẹ Lý biết quyết định của Lý Yến Bình cũng sẽ không trách móc cô nặng nề!
“Haiz, chờ cậu đi rồi, bố mẹ tớ chẳng nhẽ sẽ không nói, không mắng sao? Chẳng lẽ cậu định ở lại nhà tớ cho đến khi bố mẹ tớ nguôi giận sao?"
Lý Yến Bình nghe vậy xua tay cười cười, tựa như không quan tâm.
Hơn nữa tối qua, bố mẹ cô ấy vẫn tốt, nhưng không phải sáng sớm nay bọn họ đột nhiên nhốt cô ấy vào phòng sao?
Mà Kiều Nhân cũng không có khả năng ngủ lại nhà cô ấy vào tối hôm qua.
Chỉ là ngay sau đó, Lý Yến Bình đột nhiên phanh gấp dừng xe đạp lại.
“Làm sao vậy?"
Thấy vậy, Kiều Nhân cũng dừng xe lại, sau đó đi theo ánh mắt của Lý Yến Bình nhìn thấy một người phụ nữ đang bế một đứa trẻ đang ngủ trên tay.
Chỉ là thời điểm buổi tối mọi người đi vào giấc ngủ, Kiều Nhân lại mất ngủ.
Ô ô ô...
Luận văn SCI của cô, chức danh phó chủ nhiệm khoa của cô, cô vất vả làm bác sĩ suốt 18 năm, như thế nào lại trọng sinh vào một ngày trước khi đăng ký nguyện vọng đại học chứ?
Về việc đổi nghề hay chuyển ngành, có lẽ đời trước cô đã nghĩ đến rất nhiều lần khi mới bước chân vào ngành y, nhưng sau 18 năm làm việc, nếu phải làm lại từ đầu, Kiều Nhân nhận ra, chính mình sớm không có ý định thay đổi.
Trong công việc này, càng đi xa, càng cảm nhận được sự hấp dẫn.
Tuy nhiên, có kinh nghiệm đời trước, kiếp này của cô, giống như…có thể bước rộng, nhanh hơn một chút?
Suy nghĩ miên man hồi lâu, Kiều Nhân không biết mình đã ngủ từ khi nào, khi cô tỉnh dậy,Lý Yến Bình đã tới rủ cô đến trường để đăng ký nguyện vọng.
Trên đường đi, Lý Yến Bình đã chia sẻ với Kiều Nhân về chuyện gia đình cô ấy đã bùng nổ “chiến tranh" vào tối hôm qua, vì cô ấy quyết định từ bỏ việc học lạ, lựa chọn đăng ký ghi danh nguyện vọng đại học.
"Cậu thậm chí còn không biết rằng sáng nay bố mẹ mình suýt nữa thì nhốt mình lại. Tớ không biết sáng sớm đã tốn bao nhiêu nước bọt, mới làm họ chấp nhận quyết định từ bỏ học lại của mình!"
Nghĩ đến chuyện tối hôm qua và sáng sớm hôm nay, Lý Yến Bình đã cảm giác mình như đã sang đầu hai rồi (U20) !
Cho nên, vừa được ra khỏi cửa, cô ấy đã chạy nhanh tới tìm Kiều Nhân, mong giải quyết ổn thỏa sự việc, để bố mẹ cô đỡ gây thêm rắc rối!
“Sớm biết vậy, thì tối hôm qua tớ đã cùng cậu về nhà…”
Nghe xong chuyện cô ấy kể lại, Kiều Nhân đột nhiên cảm thấy có chút ảo não. Suy cho cùng, chính lời nói của cô đã khiến Lý Yến Bình hạ quyết tâm. Hơn nữa, cô lại là người ngoài Cho dù bố Lý và mẹ Lý biết quyết định của Lý Yến Bình cũng sẽ không trách móc cô nặng nề!
“Haiz, chờ cậu đi rồi, bố mẹ tớ chẳng nhẽ sẽ không nói, không mắng sao? Chẳng lẽ cậu định ở lại nhà tớ cho đến khi bố mẹ tớ nguôi giận sao?"
Lý Yến Bình nghe vậy xua tay cười cười, tựa như không quan tâm.
Hơn nữa tối qua, bố mẹ cô ấy vẫn tốt, nhưng không phải sáng sớm nay bọn họ đột nhiên nhốt cô ấy vào phòng sao?
Mà Kiều Nhân cũng không có khả năng ngủ lại nhà cô ấy vào tối hôm qua.
Chỉ là ngay sau đó, Lý Yến Bình đột nhiên phanh gấp dừng xe đạp lại.
“Làm sao vậy?"
Thấy vậy, Kiều Nhân cũng dừng xe lại, sau đó đi theo ánh mắt của Lý Yến Bình nhìn thấy một người phụ nữ đang bế một đứa trẻ đang ngủ trên tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.