Sáu Bảo Bảo May Mắn, Trùng Sinh Mẫu Thân Bùng Nổ Đứng Lên!
Chương 28: Gặp Lại Lý Bưu (1)
Tô Tiểu Thần
30/07/2024
===========
Hai cái bàn vuông, tám chiếc ghế dài, cộng thêm một đống vật dụng lặt vặt khác như nồi niêu, thớt, tổng cộng nặng hơn hai trăm cân.
Nặng nhất vẫn là cái vại nước lớn kia, sau khi đổ đầy nước, ước chừng vại nước cũng nặng hơn ba trăm cân.
Tiêu Bằng Phi kéo hơn năm trăm cân hàng hóa, đi suốt dọc đường, trên người đã là mồ hôi đầm đìa. Hắn dứt khoát xắn ống quần cùng ống tay áo lên, nhưng chợt nghĩ đến điều gì đó lại nhanh chóng đem ống tay áo kéo xuống.
Chỉ với một cái liếc mắt, Tiêu Hạnh Hoa đã phát hiện ra một đạo vết thương rất sâu trên cổ tay của đệ đệ, hơn nữa giống như là chỉ được tùy tiện dùng nước sạch rửa qua, ngay cả thuốc cũng không có bôi qua.
" Được rồi, Bằng Phi, nơi này có ta cùng Kim Trân là đủ rồi. Đệ còn có nhiều việc ở đồng ruộng, mau trở về đi, nửa ngày sau lại tới giúp ta đem đồ vật kéo về nhà là tốt rồi. "
Tiêu Bằng Phi khoát tay.
" Không cần. Hôm nay là ngày đầu tiên tỷ bày sạp, cha và nương đã nói, bảo ta vô luận như thế nào cũng phải ở đây trông chừng. Khi nào công việc ở đồng ruộng không bận, đệ sẽ để nương cũng tới giúp tỷ. "
" Nhưng mà... " Tiêu Hạnh Hoa không tiện nói thẳng mình đã thấy hắn bị thương, vừa bày bàn ghế vừa hỏi: " Trong ruộng có việc cần ba người làm, đệ không trở về, cha và nương hai người bọn họ sợ là làm không nổi, như vậy không phải là đang trì hoãn công việc sao? "
Tiêu Bằng Phi sắc mặt có chút khó coi, lại miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.
" Không phải còn có nương của Xảo Linh hay sao. Gả vào Tiêu gia nhiều năm như vậy mà vẫn còn nhàn rỗi, cũng đã đến lúc để cho nàng ta xuất lực rồi. "
Trước kia, hắn là nuông chiều nàng ta, đau lòng nàng ta, là bởi vì áy náy, cảm thấy là mình lúc ấy không kiềm chế được, làm cho nàng ta mới mười bốn tuổi liền mang thai còn sinh non. Vì vậy, cho dù hắn còn đang ở tuổi huyết khí phương cương của một người nam nhân, dù phải vì thủ tiết quả phụ làm hòa thượng vài năm, hắn cũng cảm thấy đó là sự trừng phạt mà mình đáng phải nhận.
Hiện tại sao......
Tiêu Bằng Phi không nói thêm gì nữa, Tiêu Hạnh Hoa cũng không truy vấn.
Dựng bếp, đổ hơn nửa nồi nước, Kim Trân bắt đầu nhóm lửa, còn Tiêu Hạnh Hoa thì vội vàng gói hoành thánh.
Ở vùng phía nam nước Thục này, mì hoành thánh được làm ra có vỏ dày và ít nhân, cách làm cũng đơn giản và thô sơ, chỉ cần nấu chín trong nước sạch là ăn được ngay.
Hai cái bàn vuông, tám chiếc ghế dài, cộng thêm một đống vật dụng lặt vặt khác như nồi niêu, thớt, tổng cộng nặng hơn hai trăm cân.
Nặng nhất vẫn là cái vại nước lớn kia, sau khi đổ đầy nước, ước chừng vại nước cũng nặng hơn ba trăm cân.
Tiêu Bằng Phi kéo hơn năm trăm cân hàng hóa, đi suốt dọc đường, trên người đã là mồ hôi đầm đìa. Hắn dứt khoát xắn ống quần cùng ống tay áo lên, nhưng chợt nghĩ đến điều gì đó lại nhanh chóng đem ống tay áo kéo xuống.
Chỉ với một cái liếc mắt, Tiêu Hạnh Hoa đã phát hiện ra một đạo vết thương rất sâu trên cổ tay của đệ đệ, hơn nữa giống như là chỉ được tùy tiện dùng nước sạch rửa qua, ngay cả thuốc cũng không có bôi qua.
" Được rồi, Bằng Phi, nơi này có ta cùng Kim Trân là đủ rồi. Đệ còn có nhiều việc ở đồng ruộng, mau trở về đi, nửa ngày sau lại tới giúp ta đem đồ vật kéo về nhà là tốt rồi. "
Tiêu Bằng Phi khoát tay.
" Không cần. Hôm nay là ngày đầu tiên tỷ bày sạp, cha và nương đã nói, bảo ta vô luận như thế nào cũng phải ở đây trông chừng. Khi nào công việc ở đồng ruộng không bận, đệ sẽ để nương cũng tới giúp tỷ. "
" Nhưng mà... " Tiêu Hạnh Hoa không tiện nói thẳng mình đã thấy hắn bị thương, vừa bày bàn ghế vừa hỏi: " Trong ruộng có việc cần ba người làm, đệ không trở về, cha và nương hai người bọn họ sợ là làm không nổi, như vậy không phải là đang trì hoãn công việc sao? "
Tiêu Bằng Phi sắc mặt có chút khó coi, lại miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.
" Không phải còn có nương của Xảo Linh hay sao. Gả vào Tiêu gia nhiều năm như vậy mà vẫn còn nhàn rỗi, cũng đã đến lúc để cho nàng ta xuất lực rồi. "
Trước kia, hắn là nuông chiều nàng ta, đau lòng nàng ta, là bởi vì áy náy, cảm thấy là mình lúc ấy không kiềm chế được, làm cho nàng ta mới mười bốn tuổi liền mang thai còn sinh non. Vì vậy, cho dù hắn còn đang ở tuổi huyết khí phương cương của một người nam nhân, dù phải vì thủ tiết quả phụ làm hòa thượng vài năm, hắn cũng cảm thấy đó là sự trừng phạt mà mình đáng phải nhận.
Hiện tại sao......
Tiêu Bằng Phi không nói thêm gì nữa, Tiêu Hạnh Hoa cũng không truy vấn.
Dựng bếp, đổ hơn nửa nồi nước, Kim Trân bắt đầu nhóm lửa, còn Tiêu Hạnh Hoa thì vội vàng gói hoành thánh.
Ở vùng phía nam nước Thục này, mì hoành thánh được làm ra có vỏ dày và ít nhân, cách làm cũng đơn giản và thô sơ, chỉ cần nấu chín trong nước sạch là ăn được ngay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.