Sáu Bảo Bảo May Mắn, Trùng Sinh Mẫu Thân Bùng Nổ Đứng Lên!
Chương 4: Trọng Sinh Trở Về Mười Năm Trước (4)
Tô Tiểu Thần
26/07/2024
Tống lão đầu vẫn không có lên tiếng, lúc này mới vỗ bàn, nói " Gọi nàng tới là nói Đại Tráng sự tình, bà nói nhiều như vậy vô dụng sự tình làm cái gì! "
Tiêu Hạnh Hoa không muốn nghe bất cứ ai nói gì.
" Cha, không cần phải nói thêm gì nữa, con không tin Đại Tráng sẽ chết. "
Thật tiếc, kiếp trước nàng đã tin, đau lòng đến mức khóc không ngừng, ruột gan đứt từng khúc, đứa nhỏ trong bụng cũng không thể giữ được.
Nàng quay đầu bước đi, ra khỏi viện còn có thể nghe được hai nàng dâu phía sau trò chuyện.
" Ngươi có cảm giác được không, đại tẩu hôm nay kỳ kỳ là lạ. "
" Đúng vậy, giống như thay đổi thành người khác, chẳng lẽ tối hôm qua bị sốt đến choáng váng? "
Tiêu Hạnh Hoa hiện tại căn bản là không quan tâm người trong nhà Tống gia, chỉ là đau lòng nam nhân của mình.
Kế mẫu chính là kế mẫu, cha ruột cũng liền biến thành cha dượng.
Cho dù hắn thật sự chết trận, nhưng hài cốt còn chưa có lạnh thấu đâu, người một nhà liền vội vã để cho mình tái giá.
Nghĩ cho nàng, ha ha.
Nhìn vào ngôi nhà năm gian ngói gạch xanh rộng lớn của mình, lại ngẫm lại trong tay nàng còn có hơn mười mẫu ruộng tốt, đây mới thật sự là chủ ý của những người đó đi.
Vào phòng, Kim Trân đang canh giữ bên cạnh muội muội nhỏ nhất, nữ hài gần như sắp khóc vì lo lắng.
" Nương, vừa rồi Chiêu Ngọc vẫn cứ khóc mãi, con dỗ muội muội đã lâu đều dỗ không được. Con muốn đi tìm nương, lại sợ muội muội ngã xuống, nương mau nhìn xem, muội muội có phải hay không ngã bệnh? "
Chiêu Ngọc là nhỏ nhất tứ nữ nhi, vừa mới tròn trăm ngày.
Tiêu Hạnh Hoa sờ sờ tã lót, vẫn còn khô ráo.
" Muội muội không phải sinh bệnh, chỉ là đói thôi. "
Nàng vốn còn không biết vì cái gì sữa càng ngày càng ít, hiện tại mới hiểu được, là bởi vì trong bụng mình lại có thai.
Đời trước Chiêu Ngọc cai sữa quá sớm, thân thể vẫn còn rất yếu, không đến một tuổi, nhiễm một hồi phong hàn liền không còn nữa.
Đời này tuyệt đối không thể!
" Nương lại đi ra ngoài một chuyến. Con ở nhà chăm các muội muội giúp nương. "
Tiêu Hạnh Hoa cầm túi tiền rồi ra khỏi sân.
Tiêu Hạnh Hoa không muốn nghe bất cứ ai nói gì.
" Cha, không cần phải nói thêm gì nữa, con không tin Đại Tráng sẽ chết. "
Thật tiếc, kiếp trước nàng đã tin, đau lòng đến mức khóc không ngừng, ruột gan đứt từng khúc, đứa nhỏ trong bụng cũng không thể giữ được.
Nàng quay đầu bước đi, ra khỏi viện còn có thể nghe được hai nàng dâu phía sau trò chuyện.
" Ngươi có cảm giác được không, đại tẩu hôm nay kỳ kỳ là lạ. "
" Đúng vậy, giống như thay đổi thành người khác, chẳng lẽ tối hôm qua bị sốt đến choáng váng? "
Tiêu Hạnh Hoa hiện tại căn bản là không quan tâm người trong nhà Tống gia, chỉ là đau lòng nam nhân của mình.
Kế mẫu chính là kế mẫu, cha ruột cũng liền biến thành cha dượng.
Cho dù hắn thật sự chết trận, nhưng hài cốt còn chưa có lạnh thấu đâu, người một nhà liền vội vã để cho mình tái giá.
Nghĩ cho nàng, ha ha.
Nhìn vào ngôi nhà năm gian ngói gạch xanh rộng lớn của mình, lại ngẫm lại trong tay nàng còn có hơn mười mẫu ruộng tốt, đây mới thật sự là chủ ý của những người đó đi.
Vào phòng, Kim Trân đang canh giữ bên cạnh muội muội nhỏ nhất, nữ hài gần như sắp khóc vì lo lắng.
" Nương, vừa rồi Chiêu Ngọc vẫn cứ khóc mãi, con dỗ muội muội đã lâu đều dỗ không được. Con muốn đi tìm nương, lại sợ muội muội ngã xuống, nương mau nhìn xem, muội muội có phải hay không ngã bệnh? "
Chiêu Ngọc là nhỏ nhất tứ nữ nhi, vừa mới tròn trăm ngày.
Tiêu Hạnh Hoa sờ sờ tã lót, vẫn còn khô ráo.
" Muội muội không phải sinh bệnh, chỉ là đói thôi. "
Nàng vốn còn không biết vì cái gì sữa càng ngày càng ít, hiện tại mới hiểu được, là bởi vì trong bụng mình lại có thai.
Đời trước Chiêu Ngọc cai sữa quá sớm, thân thể vẫn còn rất yếu, không đến một tuổi, nhiễm một hồi phong hàn liền không còn nữa.
Đời này tuyệt đối không thể!
" Nương lại đi ra ngoài một chuyến. Con ở nhà chăm các muội muội giúp nương. "
Tiêu Hạnh Hoa cầm túi tiền rồi ra khỏi sân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.