Sau Chia Tay, Tôi Vẫn Khuynh Đảo Chúng Sinh

Chương 11

Túy Ngữ Tinh Lan

10/08/2023

Sáng ngày hôm sau, Lam Mộc Vũ dậy rất sớm, vừa ngâm nga hát vừa loảng xoảng làm bữa sáng trong bếp.

Tối qua Lam Mộc Vũ ở lại thư phòng của Lê Nhược Nam đến khá muộn, sau khi phân tích đủ loại sự cố có thể xảy ra trong buổi họp báo, cô loạng choạng chân này đạp chân kia trở về phòng, đang tắm chưa được bao lâu thì toàn bộ điện trong biệt thự lại lần nữa bị cắt.

Đối với Lê Nhược Nam mà nói, tuy một số việc có thể bị trì hoãn, nhưng sẽ không bao giờ đến muộn. Còn đối với Lam Mộc Vũ, có vài thứ đã mất đi một lần, nhưng vẫn chưa thể thích ứng được.

Thế là Lam Mộc Vũ đã tiếp cận Lê Nhược Nam, say sưa khoe khoang tài năng nấu nướng của mình, cứ như thần bếp tái thế, thành công dùng một bữa sáng vào ngày hôm sau để đổi lấy quyền sử dụng nguồn điện.

Nhưng Lam Mộc Vũ lại không biết làm món gì. Sau khi thất bại ở quả trứng chần thứ mười, rốt cuộc cô cũng mặc kệ vẻ ngoài của trứng có đẹp mắt hay không, liền trực tiếp nhét trứng đã rán vào lát bánh mì, miễn không mở ra thì sẽ không ai phát hiện bên trong xấu cỡ nào.

Cảm nhận được tiếng bước chân của Lê Nhược Nam, Lam Mộc Vũ liền cầm đĩa sandwich vừa làm xong đưa cho nàng, tròn mắt mong chờ nói: "Chị nếm thử xem."

Vẻ ngoài của sandwich trông không tệ lắm, dù sao bên ngoài cũng chỉ có lớp bánh mì, không có cái gì để xoi mói cả, Lê Nhược Nam nửa tin nửa ngờ cầm sandwich lên và cắn một miếng.

Hở? Mùi vị khá ngon đấy chứ?

Lam Mộc Vũ không biết nhiều, nhưng vẫn có khả năng rán một quả trứng gà và một xiên thịt, hơn nữa còn có nước sốt mua bên ngoài, ít nhiều gì cũng có thể tạm thời ứng phó.

Lam Mộc Vũ lại đưa sữa bò qua: "Chị uống một ít đi?"

Lê Nhược Nam nhận lấy uống mấy ngụm: "Em lại cần tôi giúp gì sao?"

"Em là loại người như vậy à?"

Lê Nhược Nam đánh giá Lam Mộc Vũ. Theo như hiểu biết của nàng đối với Lam Mộc Vũ, tối qua nàng đã cho Lam Mộc Vũ sử dụng điện, cho dù Lam Mộc Vũ có lật lọng không làm bữa sáng, nàng cũng không thể làm gì Lam Mộc Vũ.

Hay nói cách khác, thứ đang chờ đợi nàng là một bữa sáng... Khó nuốt.

Lê đại tổng tài cân nhắc mãi không ra tâm tư của Lam Mộc Vũ, nàng chỉ đành vung tay lên, ném tới một chìa khóa xe: "Em muốn ra ngoài cũng không tiện, xe này cho em lái đấy."

Lam Mộc Vũ nhận lấy chìa khóa xe, vừa nhìn tới logo liền ném ngược trở lại: "Xe này quá phô trương, bị chụp được là xong luôn."

"Tại sao?"

Lam Mộc Vũ một tay đỡ đầu, một tay cầm nửa cái sandwich, chớp chớp mắt phải với Lê Nhược Nam: "Chị muốn làm kim chủ của em, muốn để người khác biết em được bao nuôi à?"

Lần này đến lượt Lê Nhược Nam sửng sốt: "Em lại nói nhảm gì đó?"

Lam Mộc Vũ bĩu môi: "Thì ý trên mặt chữ đấy, xe này đắt lắm đó chị biết không?"

"Có sao?"

Lam Mộc Vũ không khỏi trợn mắt trong lòng. Nếu như cô không quậy đục nước với gia đình, thì cô vẫn là tiểu công chúa của Lam gia, đương nhiên sẽ không cảm thấy cái xe này quý giá. Nhưng bây giờ cô là một kẻ hèn đáng thương, muốn sử dụng điện còn phải dùng bữa sáng để lấy lòng.

Cô suy nghĩ một chút, uyển chuyển nói: "Bình thường đối với một người mới như em đây, nhận được vài phần trăm tiền thưởng là đã mừng rớt nước mắt rồi. Cái xe này của chị đáng giá bằng một căn nhà, chị nghĩ em mua nổi sao?"

"Em nói đúng." Lê Nhược Nam gật đầu, nghi hoặc nói, "Nếu em đã biết mình không xứng với xe này, thì sao có thể xứng với hợp đồng kinh tế, hay là sửa phần lợi nhuận lại đi?"

"A, Lăng tỷ sắp tới rồi, em lên thay đồ trước đây, chị từ từ ăn nha." Lam Mộc Vũ nhanh như thỏ chạy lên lầu hai, trong tay còn không quên cầm một cái sandwich.

Lúc Lăng San đến, Lê Nhược Nam đã rời đi. Nàng ấy nhìn Lam Mộc Vũ mặc một bộ váy trắng, trên mặt trang điểm nhẹ, cả người thanh thuần nhưng lại không mất phần tinh xảo, nàng ấy rất hài lòng.

Đã nhiều năm rồi Lăng San chỉ dẫn dắt một minh tinh là Phó Khiêm, sau khi hai người kết hôn, Phó Kiêm đã sớm nhận được giải ảnh đế và chậm rãi lùi về hậu trường, bắt đầu tập tành làm đạo diễn phim điện ảnh.

Lý tưởng của Lăng San lại không giống anh, trong tay nàng ấy có biết bao mối quan hệ được tích góp nhiều năm, nàng ấy muốn dẫn dắt một người mới, nhưng khổ nỗi là không tìm được ứng cử viên phù hợp. Thời điểm Tinh Diệu tìm tới Lăng San, vừa nghe nhắc tới Lam Mộc Vũ là nàng ấy đã từ chối.

Nhưng mà công ty lại liên tục khuyên nàng ấy nên xem thử vài tác phẩm của Lam Mộc Vũ, nhưng bất ngờ là tất cả đều rất hợp mắt nàng ấy. Hơn nữa khi hai người giao lưu vào tối qua, Lam Mộc Vũ cũng không phải cái vỏ rỗng, điều này làm Lăng San rất vừa ý.

Rốt cuộc thì nếu minh tinh muốn tự tìm đường chết, người đại diện bên cạnh dù có ưu tú ra sao cũng vô ích cả.

Sau vài câu xã giao, Lam Mộc Vũ liền theo Lăng San lên xe bảo mẫu. Vào giờ cao điểm, xe cộ trên đường trải dài, còn có vài chiếc xe vượt đèn đỏ.

Lăng San trông thấy dáng vẻ bình tĩnh nhìn ra ngoài cửa sổ của Lam Mộc Vũ, không khỏi hiếu kỳ nói: "Em không căng thẳng sao?"

Lam Mộc Vũ lắc lắc đầu: "Không có."



"Dù sao lát nữa em cũng phải vạch mặt bạn gái cũ, sau này có lẽ sẽ còn trải qua nhiều buổi họp báo tương tự, em có thể sớm làm quen một chút."

"Vâng, Lăng tỷ."

"Còn có, lát nữa em sẽ không do dự chứ? Nếu có gì khó khăn thì phải ra hiệu cho tôi trước, để tôi sắp xếp đội quan hệ công chúng."

Lam Mộc Vũ hơi sửng sốt, lập tức hiểu được ý tứ của Lăng San: "Em và Phù Dao đúng là đã từng ở bên nhau, nhưng có thể thấy trong video, chị ta đã ngoại tình, hiện tại chúng em không có bất cứ quan hệ gì."

"Vậy còn Lê tổng?" Lăng San hỏi rồi lại mở miệng bổ sung, "Tối qua có Lê tổng ở đó nên tôi không tiện hỏi, nhưng thân là người đại diện của em, tôi có quyền biết về đời tư của em."

"Chị ấy là chị gái mà em quen biết từ nhỏ, được ba mẹ em nhờ tới chăm sóc em." Đối với người đại diện sẽ bị trói lên cùng thuyền với mình, Lam Mộc Vũ cân nhắc một phen rồi nói, "Từ nhỏ hai em đã lập hôn ước, nhưng lớn lên đã hủy rồi."

"Hôn ước sao?" Lăng San hiểu rõ năng lực của Lê Nhược Nam lớn mạnh cỡ nào mới có thể khiến cho Tinh Diệu cúi đầu khom lưng, và nếu Lam Mộc Vũ có tầng quan hệ này với Lê Nhược Nam, về sau ở trong giới giải trí sẽ có thêm một phần trợ lực. Lăng San cũng từng va chạm xã hội, vẻ mặt rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh, "Chuyện này em đừng công khai ra ngoài, tránh bị người khác xuyên tạc."

"Ừ, em hiểu mà."

"Tôi còn đang định tạo một hình tượng cho em, nhưng bây giờ xem ra, hình tượng của em là phú nhị đại cũng được, em thấy sao?"

Lam Mộc Vũ lập tức xua tay: "Không không không, tạo hình tượng mới đi chị."

Lăng San đăm chiêu, nàng ấy cho rằng Lam Mộc Vũ không muốn lôi Lê Nhược Nam ra để xây dựng hình tượng phú nhị đại giả tạo, trong lòng không khỏi tăng thêm mấy phần hảo cảm đối với Lam Mộc Vũ.

"Được. Tối qua tôi đã cho người chuẩn bị xong video, lát nữa có thể chiếu tại buổi họp báo, đến lúc đó em cứ làm theo kế hoạch là được, những gì tôi nói tối qua em đều nhớ kỹ rồi chứ?"

Lam Mộc Vũ gật gù: "Lăng tỷ yên tâm."

Xe lái vào khách sạn Bạc Lệ, chỉ còn vài phút nữa là bắt đầu buổi họp báo, vì để tránh cho Lam Mộc Vũ bị quấy nhiễu trước khi họp báo, Lăng San đã cố ý đến hiện trường. Những phóng viên không có thư mời đã sớm ngồi xổm trước cửa khách sạn, tài xế đành phải lái xe vòng qua cửa bên hông, Lăng San hộ tống Lam Mộc Vũ đi vào, phía sau còn mang theo vài vệ sĩ cao to.

Phóng viên đã ngồi kín mít trong hội trường, có thể thấy người của Giải trí Thiên Hạo đang nói gì đó với phóng viên, duy trì trật tự hiện trường. Phù Dao đã ngồi vào chỗ cao nhất trên đài và xem đồng hồ đeo tay, biểu cảm có vài phần mất kiên nhẫn.

Rốt cuộc khi trông thấy Lam Mộc Vũ đã xuất hiện, Phù Dao mới thay đổi sự buồn bực lúc nãy và mỉm cười vẫy tay với cô, hành động này rất nhanh đã thu hút sự chú ý của phóng viên, vô số ánh đèn flash hướng về phía Lam Mộc Vũ mà chụp.

Lam Mộc Vũ ở bên ngoài còn đẹp hơn mấy phần so với trong phim ảnh, cử chỉ ưu nhã bước lên đài khiến người ta phải nín thở. Cho dù Phù Dao không làm ra hành động kia, thì Lam Mộc Vũ vẫn có thể dễ như ăn cháo mà hấp dẫn hết thảy mọi ánh nhìn.

Một nữ phóng viên ở vòng ngoài bị người khác chen lấn và ngã nhào về phía Lam Mộc Vũ, lại được Lam Mộc Vũ tay mắt lanh lẹ đỡ lấy: "Cẩn thận."

Nữ phóng viên ngẩng đầu nhìn thấy nụ cười dịu dàng kia của Lam Mộc Vũ, liền không khỏi sửng sốt.

"Không sao chứ?"

Sau khi nghe Lam Mộc Vũ nói tới hai lần, nữ phóng viên mới phản ứng lại được, nàng lắc lắc đầu: "Không sao ạ."

Lam Mộc Vũ lại lần nữa mỉm cười với nữ phóng viên, sau đó cô đi lên trên đài, hành động thân thiện này đã chiếm được hảo cảm của các phóng viên.

Phù Dao không quen biết Lăng San, nhưng phóng viên thì lại biết. Khi trông thấy Lăng San đi đằng sau Lam Mộc Vũ, không ít phóng viên liền xì xào bàn tán. Cư dân mạng không biết mục đích của Phù Dao, nhưng họ đã sớm nghe phong phanh rằng buổi họp báo này là do Thiên Hạo dùng để công khai ký kết với Lam Mộc Vũ.

Mà vương bài người đại diện Lăng San của Tinh Diệu lại xuất hiện ở đây, sự tình không khỏi càng thú vị hơn.

Sau khi đưa Lam Mộc Vũ lên đài, Lăng San cùng vệ sĩ đều đứng bên dưới, bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên bảo vệ an toàn của Lam Mộc Vũ.

Hôm nay Phù Dao ăn mặc chỉnh tề tỉ mỉ, khí chất khác một trời một vực với lần trước ở quán cà phê, đôi môi đỏ mọng kia cũng bộc lộ ra tâm tình vui sướng của cô ta.

Thấy Lam Mộc Vũ đi tới thì Phù Dao liền đứng lên, vươn tay ra định ôm lấy Lam Mộc Vũ, không ngờ Lam Mộc Vũ lại lùi về sau một bước, thấp giọng nhắc nhở: "Ở đây nhiều người."

Phù Dao nhất thời sững sờ tại chỗ, khẽ nhìn xuống những phóng viên bên dưới đang chụp ảnh hai người, cô ta đành phải vỗ vỗ vai Lam Mộc Vũ để hóa giải sự lúng túng của chính mình.

"Ngồi?" Lam Mộc Vũ chỉ chỉ vào ghế.

"Được." Sau khi Phù Dao ngồi xuống thì liếc mắt ra hiệu cho Khương Thiên Nhu ở dưới đài, nhưng cũng không được đáp lại. Cô ta nghĩ đến đoạn ghi âm trong tay mình, nghi hoặc trong lòng cũng không khỏi tiêu tan mấy phần, cô ta chỉ muốn đổ lỗi cho Lam Mộc Vũ ngoại tình, chứ không muốn bị ai đó hiểu lầm.

Nghĩ vậy, Phù Dao lại khôi phục nụ cười trên mặt, cô ta ngồi thẳng lưng và cầm lấy micro: "Cảm ơn mọi người đã có mặt vào ngày hôm nay, tôi là Phù Dao của Giải trí Thiên Hạo, còn bên cạnh tôi chính là Lam Mộc Vũ."

Lam Mộc Vũ gật gật đầu về phía dưới đài, nếu chỉ đơn thuần nhìn vẻ bề ngoài thì hai người trên đài quả thật xứng đôi như lời cư dân mạng đã nói, một đóa hồng đỏ một đóa hồng trắng, mỗi người đều có khí chất riêng.



Phù Dao nói tiếp: "Tại đây, tôi muốn làm sáng tỏ những bình luận trên Weibo trong mấy ngày nay. Tôi và Lam Mộc Vũ tiểu thư quen nhau từ thời đại học, tình cảm ổn định, em ấy cũng sẽ gia nhập Giải trí Thiên Hạo, hy vọng sau này mọi người ủng hộ Thiên Hạo nhiều hơn. Vẫn còn có khá nhiều chi tiết nhỏ, tôi cũng không thể giải thích từng cái một, nếu các vị quan tâm thì mời đặt câu hỏi nhé."

Một loạt đèn flash sáng lên, Phù Dao tiện tay chỉ vào một phóng viên ở hàng đầu tiên, đó là người do Thiên Hạo cố ý sắp xếp: "Lam Mộc Vũ, cô có thể cho biết tại sao lúc trước cô đăng Weibo nói mình chưa ký hợp đồng, nhưng rồi lại đi ký kết với Tinh Diệu, là muốn cố ý tạo nhiệt sao?"

Lam Mộc Vũ mở micro trước mặt và liếc nhìn Phù Dao bên cạnh, mỉm cười đáp lại: "Khi đó tôi thật sự chưa ký kết, sau đó cũng là thật sự ký với Tinh Diệu, còn đối với việc chiếm dụng tài nguyên công cộng, tôi ở đây chân thành xin lỗi mọi người."

Lam Mộc Vũ nói xong liền đứng dậy cúi đầu một cái, thái độ thành khẩn nhận lỗi, điều này một lần nữa làm tăng hảo cảm của các phóng viên.

Nhưng người phóng viên kia vẫn không buông tha: "Có tin đồn rằng bởi vì mâu thuẫn tình cảm cá nhân với Phù tiểu thư nên cô mới ký kết cùng Tinh Diệu, có phải do hôm nay tình cảm đã được hàn gắn lại, cô tiếp tục muốn bội ước và đến Thiên Hạo, cô không cảm thấy hành vi của mình là rất quá đáng sao?"

"Tôi cũng rất khinh thường loại hành vi này, nhưng..."

Không đợi Lam Mộc Vũ nói xong, Phù Dao đã cướp lời: "Xin vị phóng viên này đừng nói lung tung, Tiểu Vũ tuyệt đối không phải người công tư bất phân, việc ký kết là hiểu lầm mà thôi. Em ấy chỉ là... Là tại tôi không tốt nên mới chọc giận em ấy, mọi người có thể trách tôi, nhưng mọi người đừng nói em ấy như vậy."

Câu nói của Phù Dao rất nhanh đã khơi dậy sự thảo luận của các phóng viên. Thoạt nhìn lời này nghe như Lam Mộc Vũ không làm việc theo cảm tính, nhưng đều đang ngầm chỉ trích Lam Mộc Vũ hành động tùy hứng, khiến cả hai công ty quản lý quay như chong chóng.

Sau khi được cho phép, một hàng phóng viên ở phía trước cầm micro lên chất vấn: "Lam Mộc Vũ, hiện tại cô vì việc tư mà bội ước hợp đồng, có nghĩa là sau này cô ký kết với ai cũng đều có thể hủy hợp đồng bất cứ lúc nào?"

"Không, không phải." Phù Dao tiếp tục cướp lời, "Tiểu Vũ chỉ là thi thoảng cáu kỉnh mà thôi, là do tôi quá nuông chiều em ấy, xin mọi người đừng nghiêm khắc với em ấy như vậy."

Lam Mộc Vũ liếc mắt nhìn bộ dạng thâm tình của Phù Dao bên cạnh, cô vẫn muốn xem xem Phù Dao còn có thể phun ra cái ngà voi gì.

Một phóng viên bên cạnh cướp lấy micro nói: "Lam Mộc Vũ, từ khi cô vừa ra mắt thì tôi đã thích cô, nhưng tôi không ngờ cô lại là người như vậy. Mời cô trả lời tôi, những lời vừa nãy là thật sao?"

Phù Dao ẩn ý nhìn Lam Mộc Vũ: "Tôi biết mọi người không hiểu rõ về Tiểu Vũ, nhưng tôi chỉ thích một mình em ấy, xin mọi người đừng công kích em ấy nữa, tôi nguyện ý cùng em ấy gánh chịu sai lầm lần này."

"Phù, Phù tiểu thư, nhưng Lam Mộc Vũ làm như thế, chẳng phải là một chân đạp hai thuyền sao?"

"Em ấy không phải cố ý, Tiểu Vũ em nhanh xin lỗi mọi người đi."

Mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người Lam Mộc Vũ, trên mặt cô không chỉ không hoảng loạn, thậm chí còn cười khẽ một tiếng, không nhanh không chậm nói: "Tôi không làm gì sai, tôi sẽ không xin lỗi. Còn về vấn đề tôi không ký hợp đồng với Giải trí Thiên Hạo, đúng là bởi vì việc tư."

Người phóng viên cầm micro dưới đài lớn tiếng nói: "Vậy cô thật sự coi việc ký hợp đồng là một trò đùa ư?"

"Sau đó tôi cũng thật sự đã ký kết với Giải trí Tinh Diệu, nhưng có lẽ mọi người đã hiểu lầm một chuyện." Lam Mộc Vũ ngẩng đầu nhìn xung quanh, nụ cười trên mặt nhạt dần, "Từ đầu tới cuối tôi chưa từng nói là sẽ ký hợp đồng với Giải trí Thiên Hạo."

"Cái, cái gì?" Không chờ phóng viên hỏi tới, Phù Dao bên cạnh liền thấp giọng chất vấn, "Lam Mộc Vũ, em lại làm sao vậy hả? Chẳng phải tối qua chúng ta đã nói xong rồi sao, tình huống này là thế nào?"

Lam Mộc Vũ chỉ vào màn hình điện thoại của mình, rất nhanh giọng nói của Khương Thiên Nhu đã được phát ra: [Cô gia nhập Giải trí Thiên Hạo rồi thì vẫn là bạn gái của Phù tổng, việc xào CP cũng giúp ích cho sự nghiệp của hai người, hai người sẽ càng vững bước trong giới giải trí. Đến lúc đó hai người cùng nhận thêm vài cái đại ngôn, cùng nhau kiếm tiền không phải tốt hơn sao?]

Lam Mộc Vũ quay đầu về phía phóng viên dưới đài: "Tối qua Phù Dao cho người liên hệ với tôi, nỗ lực hối lộ tôi phải ký kết với Thiên Hạo. Tất nhiên, tôi cảm thấy khi đứng trước tình yêu, tiền bạc đều chỉ là phù du."

Không ai nhận ra giọng nói của Khương Thiên Nhu, họ cho rằng đó chỉ là một nhân viên nào đó của Phù Dao mà thôi, thế nhưng những lời tiếp theo của Lam Mộc Vũ đã khiến các phóng viên phải xôn xao.

"Lam Mộc Vũ, rốt cuộc cô muốn làm gì?" Phù Dao vươn tay định bắt lấy nhưng lại bị Lam Mộc Vũ tách ra, những vệ sĩ đi theo Lam Mộc Vũ lập tức lao lên đài và bảo vệ Lam Mộc Vũ từ hai bên trái phải.

"Tôi chỉ muốn cho phóng viên cùng cư dân mạng biết được chân tướng của sự việc mà thôi." Lam Mộc Vũ lạnh nhạt nói.

"Cô không sợ tôi vạch trần cô sao?" Phù Dao lớn tiếng chất vấn, cầm điện thoại lên tìm đoạn ghi âm.

Sắc mặt Phù Dao trở nên vặn vẹo, lúc cô ta đang đắc ý khi tìm được bản ghi âm, lại phát hiện phóng viên dưới đài đều đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình.

Phù Dao cứng đờ xoay người lại, bức tường sau lưng hai người chẳng biết từ lúc nào đã phát lên một đoạn video, mà nữ chính trong video chính là Phù Dao!

Chính là Phù Dao vừa thâm tình nói chỉ thích một mình Lam Mộc Vũ, nguyện ý cùng cô gánh chịu sai lầm!

Hai người trong video lằng nhà lằng nhằng hồi lâu, phóng viên tinh mắt phát hiện người nhân viên đứng dưới đài bên cạnh Phù Dao, chính là nữ chính còn lại trong video!

Mắt thấy trong video Phù Dao ôm lấy một cô gái khác, đáy mắt phóng viên đều sáng rực lên, còn Phù Dao ở một bên lại giống như một tên hề, quát nhân viên dưới đài mau tắt video đi.

- --- Nhưng chẳng ai biết cái video này là từ đâu chiếu tới.

Mãi đến cảnh Phù Dao và Khương Thiên Nhu hôn nhau, video đột ngột dừng lại, để lại một nụ hôn được phóng to trên bức tường.

Lam Mộc Vũ nhếch môi trào phúng, cô đứng lên: "Liên quan đến việc tôi không ký kết, là bởi vì vào ngày tôi chuẩn bị ký với Giải trí Thiên Hạo, liền tình cờ chứng kiến một màn này ở Đình Ngự Châu Tế. Xin hỏi mọi người, tôi nên ký kiểu gì đây?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Chia Tay, Tôi Vẫn Khuynh Đảo Chúng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook