Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Trở Về

Chương 36:

Vô Ảnh Hữu Tung

14/12/2023

Quý Thanh Đường đi theo thư kí Trần đến trước cửa phòng bệnh, sau khi Quý Thanh Đường đi vào, thư kí Trần đóng cửa phòng bệnh lại.

Anh ta không muốn lại nghe thấy mấy lời không nên nghe.

Sở Tiêu Hành dựa vào trên giường, đang nhắm mắt nghỉ ngơi.

Quý Thanh Đường đi đến mép giường, không biết anh đang hôn mê hay là tỉnh, cúi người xuống nhìn anh, nhẹ nhàng gọi một tiếng, “Sở Tiêu Hành?”

Anh mở mắt ra, bàn tay phủ lên tay đang chống ở mép giường của cô,khi cô đang định rút ra thì lại bị anh gắt gao nắm lấy.

Cặp mắt đào hoa của người đàn ông hiện rõ tơ máu, gắt gao nhìn cô. Đôi mắt phiếm hồng, gương mặt tái nhợt, lộ ra vài phần tiều tụy.

Quý Thanh Đường nhẹ giọng hỏi: “Anh có khỏe không?”

Sở Tiêu Hành: “Không khoẻ.”

Quý Thanh Đường bị anh làm nghẹn lời, nói: “Tỉnh lại là tốt rồi……Anh ở bệnh viện dưỡng thương cho tốt.”

“Em có thể chăm sóc anh không?”Anh nhìn cô hỏi.

“Tôi không rảnh, thư kí Trần sẽ sắp xếp hộ lý và đầu bếp tốt nhất cho anh.”

“Trước đây khi anh không khoẻ em có trốn học cũng phải tới chăm sóc anh.” Sở Tiêu Hành siết chặt tay cô, giọng nói khàn khàn trầm thấp. Lúc trước anh chỉ bị viêm dạ dày nhẹ cô vẫn nhất quyết canh giữ ở bên cạnh anh, chăm sóc anh từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.

Quý Thanh Đường nhàn nhạt nói: “Bởi vì

thời gian của sinh viên không đáng giá tiền a.”

Sở Tiêu Hành: “…………”

Sở Tiêu Hành biến sắc, bỗng nhiên nghẹn giọng mở miệng, “Đường Đường, thực xin lỗi.”

Quý Thanh Đường cười khểnh, “Sở tổng nói đùa, anh không có gì phải xin lỗi tôi.”

“Mấy lời anh nói tối đấy là nhất thời xúc động……” Ánh mắt Sở Tiêu Hành nóng rực, mang theo sự hối hận nói, “Anh thật sự không nghĩ như vậy,anh chỉ là bị chọc tức nên nói không lựa lời.”

“Nga, được,tôi đã biết rồi.” Quý Thanh Đường nhàn nhạt lên tiếng.

Sở Tiêu Hành: “…………”

“Sở tổng,anh còn có chuyện gì không? Không còn chuyện gì thì tôi liền đi trước.”

“Đường Đường……” Sở Tiêu Hành gắt gao nhìn cô, ánh mắt lạnh nhạt của cô tựa như lưỡi dao nhỏ sắc bén cứa vào lòng anh,anh chịu đựng cảm giác đau đớn này, khàn khàn lên tiếng, “Em còn muốn giận anh tới khi nào?”

“Tôi không có giận anh.” Quý Thanh Đường nói, “Sở tổng,tôi thực xin lỗi chuyện anh xảy ra t·ai n·ạn. Nhưng tôi và anh đã chia tay.”

“Không phải giận dỗi thì là cái gì?” Máu nóng của Sở Tiêu Hành nảy lên, nắm chặt tay cô nói, “Em đã nói em thích anh vô số lần! Hiện tại sao có thể nói không thích là không thích?”

Quý Thanh Đường cảm thấy Sở Tiêu Hành đã không còn gì nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là xác thật có suy yếu,cần điều dưỡng.Cô rút tay ra, nói: “Sở tổng, thích không có nghĩa là sẽ thích cả đời. Hy vọng anh hiểu rõ.”

Sở Tiêu Hành thấy lòng nặng trĩu, tựa như rơi xuống tận đáy vực sâu, loại cảm giác này làm anh sợ hãi rồi lại không biết phải làm sao.

“Anh nghỉ ngơi cho khoẻ. Tôi đi trước.” Quý Thanh Đường nhàn nhạt nói.

Sở Tiêu Hành muốn bắt lấy tay cô nhưng cô lại đã xoay người rời đi.Anh nhìn theo bóng lưng cô, mang theo một tia lên án, lại mang theo vạn phần ủy khuất, nói: “Anh bị tai nạn, em không hề quan tâm mà cứ thế đi sao?”

Quý Thanh Đường mới vừa mở cửa ra, bước chân khựng lại.

“Quý Thanh Đường, em thật không có lương tâm.” Yết hầu người đàn ông tắc nghẹn.

Quý Thanh Đường bỗng dưng nắm chặt tay nắm cửa, xoay người, nhìn anh, hỏi: “Chúng ta đã không còn quan hệ gì,tôi còn phải đến hầu hạ anh sao?”

Không đợi anh nói chuyện, cô lại nói: “Lúc tôi còn ở bên anh,anh đã từng chăm sóc tôi sao?Lúc tôi không khỏe thì anh ở đâu? Lúc tôi nằm viện thì anh đang nơi nào?”

“……” Sở Tiêu Hành bị cô nói làm cho ngây người, ở trong ấn tượng của anh cô chưa từng không khoẻ.

Quý Thanh Đường không cần phải nhiều lời nữa, xoay người bước nhanh rời đi.

Bí thư Trần đứng ở cửa ngây ra như phỗng.

Sao anh ta lần nào cũng nghe thấy hai người cãi nhau thế……

Khi ánh mắt sắc bén của Sở Tiêu Hành bắn tới, thư kí Trần chợt thấy rùng mình.

Anh ta căng da đầu đi vào trong phòng bệnh.

Sở tổng, là do ngài nói! Liên quan gì đến tôi!

Sau khi Sở Tiêu Hành trầm mặc một lúc lâu, nói: “Trước đây tôi không tốt với cô ấy sao?”

“Dù sao ngài cũng rất bận, không có nhiều thời gian và tâm từ quan tâm đến phụ nữ như những người đàn ông khác……” Thư kí Trần thấp giọng nói, “Lúc trước ngài vừa lòng với Đường cũng là vì cô ấy xinh đẹp lại nghe lời, không gây chuyện cho ngài.”

Ngài lên án Tiểu Đường, tôi nghe không nổi nữa,phải nhắc nhở ngài một chút để ngài nhận ra bản chất tra nam của mình.

Sở Tiêu Hành thật lâu sau không nói gì,cặp mắt đào hoa đã mất đi thần thái ngày xưa,dần trở nên ảm đạm.

…………

Buổi sáng thứ bẩy.Trời đổ mưa phùn tầm tã.

Rất đông người vây quanh chung cư ở công viên Nam Hồ.

Chung cư đã mở bán được một ngày,người mua không hài lòng với kết quả, một đám người tổ chức biểu tình.

Quý Thanh Đường đang mở họp ở công ty, ở trong group chat công ty nhìn thấy có người gửi ảnh chụp lên.

Quý Thanh Đường: “Sao lại thế này?”

“Chỉ là làm loạn, không cần phải để ý đến bọn họ.”

“Đã báo công an xử lý.”

“Rất có thể là phòng chức nghiệp cầm đầu, kích động người mua.”

Quý Thanh Đường nhìn kỹ bức ảnh kia, cảm thấy những người đó thật là người mua.

Sau khi kết thúc hội nghị, cô lập tức đi đến công trình.

Trên đường, Quý Thanh Đường nhận được điện thoại của Cố Diệc Hoằng.

Thanh âm của nam nhân nhẹ nhàng vang lên, “Đường Đường,anh đến thành phố B, ở ngay gần công trình của bọn em,buổi trưa cùng nhau ăn một bữa cơm nhé?”

Quý Thanh Đường sửng sốt, “Anh đến thành phố B á?Đi cùng anh em sao?”

“Anh đi có một mình thì làm sao bây giờ? Có phải muốn dẹp đường hồi phủ hay không?”Anh ta cười cười, dùng ngữ khí đùa cợt nói, “Anh em cũng không phải là người anh muốn dẫn theo là có thể mang được a.”

Quý Thanh Đường bị chọc cười, nói: “Hiện tại em có chút việc gấp phải xử lý, liên lạc với anh sau được không?”

“Được.Anh chờ em.”

Sau khi Quý Thanh Đường trở lại hạng mục, trực tiếp đến chung cư.

Cái hạng mục này trước sau có mấy kỳ, chu kì khai phá sẽ liên tục mấy năm, Quý Thanh Đường không muốn bởi vì chuyện này mà dừng việc khai phá.Sẽ gây ảnh hưởng đến danh tiếng Húc Vũ ở thành phố B. Hơn nữa người mua liên tục làm loạn sẽ gây bất lợi cho những công trình sắp rao bán.

Khi Quý Thanh Đường đi vào, những người mua kia cho rằng cô cũng là người mua, thoạt nhìn có vẻ là sinh viên, lại xinh đẹp cực kỳ.Người cầm đầu chủ động phát cho cô một cái áo thun, chỉ đạo cô: “Em gái vừa tới qua toilet bên kia thay quần áo. Ra đây ký tên, viết số phòng mua.”



Quý Thanh Đường nhận lấy áo thun, nhìn đến sau lưng ấn hai hàng chữ to: Húc Vũ lòng dạ hiểm ác, ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu. Tuyên truyền giả dối, lừa gạt người mua.

Quý Thanh Đường dở khóc dở cười, nhẹ nhàng nói với người kia: “Tôi là nhân viên của Húc Vũ.Mọi người có ý kiến gì và góp ý gì chúng ta có thể mở tọa đàm,từ từ thương lượng. Tụ tập ở đây không giải quyết được vấn đề.”

Quý Thanh Đường mới vừa dứt lời, một vài người đã nhìn qua cô.

Trong đó một người hô lên: “Gọi ông chủ của cô tới đây, chúng tôi không nói chuyện cùng với người môi giới!”

Lại có người nói: “Miệng của người môi giới đều là gạt người!”

Còn có người nói: “Tiểu cô nương, tuổi em còn trẻ lại xinh đẹp như vậy, làm gì không làm, tới đây bán căn hộ cho chủ đầu tư lòng dạ hiểm ác.”

“Lúc trước bên môi giới thổi phồng, ba hoa chích choè với tôi, bây giờ nhìn thấy thì trợn tròn mắt!”

Trong toà chung cư tụ tập đến hàng trăm người mua nhà, mọi người bắc loa làm loạn đã được mấy tiếng mà không có ai phản ứng, bây giờ rốt cuộc có đại diện chủ đầu tư ra mặt, càng ngày càng nhiều người vây quanh Quý Thanh Đường, có người nhịn không được mà chửi bới.

Quý Thanh Đường trước sau vẫn mỉm cười, cho dù bị quần chúng kích động vây quanh vẫn trấn định lại bình tĩnh.

Người cầm đầu lúc này đứng ở bên cạnh Quý Thanh Đường hô: “Cô ấy chỉ là một cố vấn,mọi người nói với cô ấy thì có ích lợi gì. Tốt xấu gì cô ấy cũng có can đảm đứng ở chỗ này. Đừng làm khó dễ tiểu cô nương người ta. Người chúng ta cần tới nói chuyện là người phụ trách hạng mục này.”

Quý Thanh Đường nói: “Là tôi.”

Người nọ có chút không phản ứng kịp, “…… Là cái gì?”

“Tôi chính là người phụ trách.” Cô đáp, thanh âm không lớn, lại dứt khoát lưu loát, lại có sức ảnh hưởng.

“…………” Những người đó đem cô nhìn từ đầu đến chân lại từ chân nhìn đến đầu.

Nhìn thế nào cũng giống một tiểu cô nương vừa mới tốt nghiệp đại học đi? Húc Vũ phái người tới chơi bọn họ sao?

Đúng lúc này, giám đốc phụ trách hạng mục cùng phó tổng công ty cũng đi đến, còn dẫn theo một đội bảo an, phá vỡ dòng người, đi vào phía sau Quý Thanh Đường, thấp giọng nói: “Quý tổng,cô không cần đợi ở chỗ này. Những việc này giao cho chúng tôi tới làm là được rồi.”

Lúc đi trên đường,bọn họ là kêu khổ không ngừng, sao lại có một tiểu công chúa tích cực như bậy, làm gì có hạng mục nhà ai mà không bị làm loạn,xử lí một chút là xong.Người mua làm loạn là chuyện nhỏ, vạn nhất tiểu công chúa ngoài ý muốn b·ị th·ương, bọn họ thật không biết ăn nói thế nào.

Quý Thanh Đường nói: “Không sao cả, bọn họ muốn nói chuyện với tôi, tôi liền nghe. Húc Vũ chúng ta vẫn luôn tôn trọng khách hàng.”

Nhóm người mua lại lần nữa nhìn về phía Quý Thanh Đường, ánh mắt thay đổi, trong mắt tất cả đều viết ‘ĐM đây thật sự là người phụ trách? Người phụ trách trẻ tuổi xinh đẹp như vậy?

Sau khi xác nhận thân phận Quý Thanh Đường, quần chúng bắt đầu sôi trào.

Nhóm ngươi mua mỗi người tố một câu, còn có tung hô khẩu hiệu.

Quý Thanh Đường trước sau vẫn duy trì thái độ ôn hòa, cũng phân phó phó tổng bên cạnh cho người đưa nước cho nhóm người, chuẩn bị trái cây điểm tâm.

Rất nhanh hiện trường đã có người phát nước khoáng cho từng người, lại có mấy người đẩy trái cây điểm tâm xuyên qua đám người. Trong khu vực bỗng hài hoà hẳn lên.

Tỉnh tỉnh, chúng ta không phải tới đây để mở party!

Chờ đến khi nhóm người mồm năm miệng mười phát tiết một hồi xong, Quý Thanh Đường mỉm cười nói với người đang cầm loa: “Cho tôi mượn loa một láy được không?”

Ông ta bị nụ cười kia làm cho đầu óc có chút mơ hồ, đưa loa cho Quý Thanh Đường.

Quý Thanh Đường đứng ở một cái bậc thang, cầm loa, nói: “Thực xin lỗi, để mọi người vào cuối tuần, vốn dĩ nên dành thời gian nghỉ ngơi mà phải tụ ở chỗ này.Tôi biết mọi người cũng không muốn như vậy,chỉ là căn hộ là tài sản cả đời, thậm chí có thể là tiền mồ hôi nước mắt của mầy thế hệ đổi lấy, mọi người bảo vệ quyền lợi của mình không phải sai, là bất đắc dĩ.”

Thanh âm Quý Thanh Đường ôn hòa, mang theo áy này, lại mang theo sự đồng cảm như bản thân mình cũng bị chịu thiệt.

Mọi người đều an tĩnh lại, có người thậm chí ủy khuất đến hốc mắt cũng ướt.

Cố Diệc Hoằng đứng dựa ở cửa sổ, nhìn tiểu cô nương trong đám người, bỗng nhiên cười cười.

Khi anh đi qua đây, phát hiện mọi người đứng chen chúc lử đây, qua đây nhìn xem tình hình, không nghĩ tới nhìn thấy cô.

Vốn dĩ anh ta còn lo lắng thay cô, một mình đối mặt với nhiều gia chủ kích động như vậy, khi anh ta đang định đi đến chỗ cô thì người công ty cô tới.

Không nghĩ tới cô vẫn không chịu đi, hơn nữa gặp biến mà không run sợ, bình tĩnh, cả người mang theo một cỗ ôn nhu lại kiên định.

“Tôi đã sắp xếp rồi, lập tức sẽ có kỹ sư đến nói chuyện với mọi người, thu thập ý kiến, làm chỉnh đốn và cải cách tương ứng. Mặt khác, chúng ta sẽ mở một buổi toạ đàm, mọi người chọn ra một người đại diện, hai bên ngồi xuống từ từ nói. Còn có một tháng nữa, mong mọi người yên tâm, chỗ cần chỉnh sửa và cải cách đều sẽ chỉnh sửa và cải cách.Tôi bảo đảm với mọi người, Húc Vũ tuyệt đối sẽ không giao căn hộ không đạt chuẩn cho mọi người.”

“Cô dựa vào cái gì bảo đảm?”

“Không phải nói cho có lệ chứ……”

“Cô là ai a?”

Quý Thanh Đường nói: “Tự giới thiệu một chút, tôi là Quý Thanh Đường,tôi là người phụ trách toàn bộ hạng mục công viên Nam Hồ. Nếu tôi cũng không thể bảo đảm, vậy mọi người…… Chỉ có thể nhận mệnh.” Nói rồi, cô cười cười, “Chỉ đùa một chút. Húc Vũ phải giữ danh tiếng với thị trường, tuyệt không phải làm ẩu ứng phó cho có lệ. Chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm với mỗi một vị khách hàng.”

“Quý Thanh Đường…… Hình như là công chúa Húc Vũ?”

“Là cô ấy, cô ấy còn là bạn gái Chu Tử Mộc……”

Có mấy người trẻ tuổi nghe thấy tên này lập tức nhắc đến mấy chuyện bát quái gần đây.

“Oa, ngoài đời đẹp thật a!Còn xinh hơn trong ảnh!”

“Trong bất hạnh vạn hạnh cư nhiên gặp được công chúa Quý gia tới hạng mục này……”

“Tôi sẽ trở thành fan Quý tổng, cô ấy với Chu Tử Mộc xứng đôi thật a!”

Cố Diệc Hoằng ở một bên nghe thấy mấy người này liên tục nhắc tới Chu Tử Mộc, không vui nhíu nhíu mày.

Anh ta đã hỏi qua Quý Thanh Dương, biết đây chỉ là rumour, không phải sự thật.

Dưới sự bảo đảm của Quý Thanh Đường, hiện trường dần bình tĩnh lại.

Nhóm công nhân của Húc Vũ đi vào toà chung cư, nghiêm túc bàn luận chi tiết những vấn đề cùng nhóm người mua nhà. Nhóm cố vấn tiêu thụ không ngừng phân phát đồ uống và điểm tâm cho nhóm người mua.

Bầu không khí tốt đẹp này làm dịu cảm xúc của nhóm người lại, rốt cuộc mục đích của họ cũng chỉ là để giải quyết vấn đề.

Quý Thanh Đường rời đi cuối cùng, chờ đến khi cô đi ra khỏi toà chung cư, bả vai bị người khác vỗ nhẹ từ phía sau.

Cô hoảng sợ, xoay người, nhìn về phía Cố Diệc Hoằng đột nhiên xuất hiện.

Cố Diệc Hoằng thấy cô trợn tròn hai mắt, cảm thấy đáng yêu cực kỳ, cười nói: “Vừa rồi lớn mật như vậy,soa bây giờ lá gan đã thu nhỏ lại rồi?”

Quý Thanh Đường ngạc nhiên nhìn anh ta, ngay sau đó cười cười, “Vừa rồi anh cũng ở đây sao?”

“Đúng vậy, vì hẹn em ăn cơm, trực tiếp qua đây chờ.”

“Ngại quá, chờ lâu rồi đi?”

“Không lâu.” Cố Diệc Hoằng giơ tay nhìn nhìn đồng hồ, “Thời gian cũng không sai biệt lắm, chúng ta đi ăn cơm trước đi?”

“Được a.”

Hai người vừa đi vừa nói, Cố Diệc Hoằng nói: “Làm công việc này rất vất vả đi, mỗi ngày đều có áp lực đến từ bốn phương tám hướng.”

“Còn đỡ.” Quý Thanh Đường cười cười, “So sánh với rất nhiều người mà nói,em tính ra còn may mắn chán, vừa tốt nghiệp đã trở thành lãnh đạo của một hạng mục lớn, cái này mà gọi là vất vả gì, chỉ có thể nói là rèn luyện.”

Cố Diệc Hoằng nhìn về phía gương mặt không tí phấn nào của cô, giống như một ánh mặt trời sau cơn mưa xuân, trong vắt lại loá mắt, còn tràn đầy sức sống.

Anh ta cười rộ lên,anh ta quen không ít mỹ nữ, cũng biết không ít thiên kim hào môn, nhưng cô là người đặc biệt nhất. Có lẽ là trải qua nguyên nhân xuất thân, tạo thành cô không giống người thường. Trên người cô không có chút dáng vẻ ngạo mạn nào của giới thượng lưu, trái lại, tràn ngập tình yêu và sự đồng cảm với thế giới này.

Cố Diệc Hoằng nói: “Anh đột nhiên nghĩ tới lần đầu tiên gặp em……”



“Làm sao vậy?” Quý Thanh Đường tò mò nhìn anh ta.

“Lúc ấy giống như một món đồ dễ vỡ, khi đó anh cho rằng em là một cô gái đa sầu đa cảm mỹ lệ lại yếu ớt.”

“Nga, bây giờ thì sao?”

Cố Diệc Hoằng ngẩng đầu, nhẹ nhàng xoa mái tóc cô, cười nói: “Hiện tại cảm thấy em giống như một con chim phượng hoàng, tươi đẹp sáng ngời, giương cánh bay cao.”

Anh ta thật cao hứng nhìn thấy cô sau khi dứt khỏi một mối tình sai lầm, không chỉ không có sa sút mà còn sống và làm việc nghiêm túc hơn.

Quý Thanh Đường mỉm cười, “Cái này…… Còn chưa bắt đầu phi chứ đừng nói tới bay cao.”

Cô chớp mắt cười với anh, “Nhưng mà em thích cách anh khen người khác như vậy.”

“……” Cố Diệc Hoằng bị cái chớp mắt này của cô hấp dẫn, trái tim đập thình thịch thình thịch một hồi lâu.

Khi hai người ăn cơm, Cố Diệc Hoằng đề nghị: “Hôm trước anh mới có lập một cái hành trình, Đi thân hoa Lư Sơn gần thành phố B, thế nào?”

Quý Thanh Đường hỏi: “Anh có thời gian?”

“Có a, chúng ta buổi chiều xuất phát, đêm nay đến dưới chân núi, sáng mai bắt đầu leo núi, sau khi tới đỉnh núi, đi dạo ngắm cảnh một vòng, còn có thể suy xét đến việc ở trên núi một đêm, ngày kia xuống núi.”

Quý Thanh Đường nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Được a.”

Sau khi cô tới thành phố B còn chưa đến những nơi lân cận.Lần trước đi du lịch nước ngoài có Cố Diệc Hoằng đồng hành, cảm giác cũng không tệ lắm.

Cố Diệc Hoằng không nghĩ tới có thể hẹn cô đi du lịch hai người thuận lợi như thế, kiềm chế nội tâm kích động, mở bản đồ trên di động ra, giảng lộ trình cho Quý Thanh Đường.

Ăn cơm xong, Quý Thanh Đường trở về chuẩn bị quần áo, sau khi chuẩn bị hết đồ đạc, cùng Cố Diệc Hoằng xuất phát.

…………

Bệnh viện.

Trên đường cây râm mát, Sở Tiêu Hành ngồi trên xe lăn, dựa theo yêu cầu của bác sĩ đi ra ngoài hít thở không khí.

Thư kí Trần cùng đi ở một bên, báo cáo tình hình công tác.

Sở Tiêu Hành nghe được một nửa, di động vang lên.

Anh sắp xếp người chú ý đến nhất cử nhất động của Quý Thanh Đường, lúc này có thông tin mới.

Anh phất phất tay,ngắt lời thư kí Trần nói, click mở video đối phương gửi tới.

Trong Video, Quý Thanh Đường đứng ở giữa một đám người, bị vây xung quanh.

Sở Tiêu Hành nhăn mày lại, tiếp tục xem mới biết là chuyện gì xảy ra.

Thư kí Trần đứng ở một bên, cũng nhịn không được xem video.

Chờ đến khi đã phát hết video, thư kí Trần tán thưởng: “Tiểu Đường thật không sai.Lúc cô ấy nhận hạng mục này, những toà này đã bán xong rồi, từ tuyên truyền đến tiêu thụ cũng không liên quan đến cô ấy. Nhưng cô ấy vẫn chủ động đứng ra giải quyết chuyện này.”

Sở Tiêu Hành lại lần nữa click mở video, nhìn cô gái trong video, chậm rãi nói: “Trước kia còn không có phát hiện cô ấy làm việc rất có quyết đoán.”

Anh đột nhiên cảm thấy cô gái ở bên cạnh anh kia đã trưởng thành.

Thư kí Trần nói: “Dù sao cô ấy vẫn luôn ở bên cạnh ngài, cái này gọi là gần đèn thì sáng, mưa dầm thấm đất……”

Sở Tiêu Hành cong khoé môi, không nói chuyện.

Nhưng thư kí Trần nhìn sắc mặt của anh liền biết anh ta đang vỗ mông ngựa đúng chỗ! Sắp được thăng chức tăng lương rồi!

Tâm tình đang vui của Sở Tiêu Hành không duy trì được vài phút thì anh lại nhìn thấy một tin nhắn mới, sắc mặt hoàn toàn trầm xuống.

Thư kí Trần liếc mắt một cái, không dám nói tiếp nữa.

“Còn có rất nhiều lốp xe dự phòng,lúc thì là Chu Tử Mộc,lúc lại là Cố Diệc Hoằng……”

Thư kí Trần: “…………”

Dù sao hai người đã chia tay,đấy là tự do của người ta.

Nhưng anh ta nghe thấy ông chủ gần như nghiến răng nghiến lợi nói, không dám mở miệng.

Nói chuyện chính là đánh vào họng súng.

Sở Tiêu Hành nói: “Không phải cậu từng có mấy người bạn gái sao?Cậu nói xem,cậu với bọn họ giờ là quan hệ gì?Cô ấy nghĩ như thế nào?”

Thực bất hạnh, họng súng vẫn là nhắm ng·ay vào anh ta.Thư kí Trần nhẹ giọng nói, nói: “Nhiều nhất cũng xem như là quan hệ bạn bè mà thôi. Chu Tử Mộc lại càng không cần phải nói, chỉ là lăng xê.Còn Tiểu Đường nghĩ như thế nào,tôi cảm thấy cô ấy chỉ là muốn mở rộng vòng bạn bè, không có ý gì khác.”

“Cố Diệc Hoằng có ý với cô ấy.” Sở Tiêu Hành lạnh lùng mở miệng.

Tối hôm ấy,anh xem rành mạch,ánh mắt Cố Diệc Hoằng nhìn cô không giống bình thường.

Thư kí Trần cười gượng một tiếng, “Rốt cuộc thì Tiểu Đường cũng xinh đẹp như vậy.”

Về sau người có ý với cô ấy sẽ càng ngày càng nhiều, Sở tổng, ngài phải làm quen đi.

Sở Tiêu Hành siết chặt di động, sắc mặt không thể nhìn ra, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Thư kí Trần đứng ở một bên không dám mở mồm nói chuyện.

Trong lúc đang yên tĩnh truyền đến một tiếng chào thanh thúy, “Anh.”

Sở Mạt đã đi tới, bên cạnh cô còn có Hứa Tri Li.

Sở Mạt kéo cánh tay Hứa Tri Li, đi đến trước mặt Sở Tiêu Hành, nói: “Chị Tri Li nghe nói anh bị t·ai n·ạn, đặc biệt lo lắng cho anh, cơm nước cũng không thiết, một hai phải bảo em dẫn đến thăm anh.”

Hứa Tri Li ngồi xổm xuống trước xe lăn của Sở Tiêu Hành, trong mắt chứa đựng sự quan tâm: “A Hành,anh không sao chứ?”

Sở Tiêu Hành cũng không thèm nhìn Hứa Tri Li, ánh mắt dừng ở trên người Sở Mạt, không mang theo cảm xúc nói: “Cô ấy bảo em dẫn đi là em liền dẫn đến?”

Sở Mạt ngập ngừng nói: “Chị ấy thật sự lo lắng cho anh, muốn đến chăm anh……”

“Nga,em suy nghĩ cho cô ấy như vậy” Sở Tiêu Hành khẽ cười một tiếng, “Không bằng đến Hứa gia, về sau cũng đừng gọi anh là anh.”

“Không phải,anh…… Em không phải……” Sở Tiêu Hành càng cười như vậy, Sở Mạt càng hoảng, trực giác cô cho thấy tâm tình của anh đang không tốt. Vốn dĩ cô cho rằng, thừa dịp anh đang b·ị th·ương, Hứa Tri Li đến chăm sóc anh sẽ có cơ hội tốt.

“Về sau đừng có mang mấy thứ linh tinh đến trước mặt anh.” Sở Tiêu Hành ném xuống một câu, lười nói thêm mấy câu vô nghĩa, thao tác chuyển hướng bánh xe lăn, rời đi. Thư kí Trần lập tức đuổi theo anh.

Hứa Tri Li vẫn duy trì tư thế ngồi xổm trên mặt đất, nhưng cho dù cô hèn mọn như vậy,anh từ đầu tới cuối cũng không thèm liếc nhìn cô một cái. Hứa Tri Li đột nhiên đứng lên, đi theo sau Sở Tiêu Hành nói: “A Hành, Quý Thanh Đường không phải loại người tốt đẹp gì, bốn năm trước, chính là cô ấy xúi giục em rời khỏi anh.Sau khi em rời đi, cô ấy thấy thế liền tới la liếm anh. Mà hiện tại,anh nhìn cô ấy đấy,ai cũng biết chuyện yêu đương của cô ấy với Chu Tử Mộc……Cô ấy cùng lắm chỉ xem anh là ván cầu, sau khi anh mất đi giá trị lợi dụng, cô ấy liền tìm người mới.”

Thư kí Trần quay đầu nhìn Hứa Tri Li, mang theo ý khuyên bảo.

Hứa cô nương,cô chơi lớn thật a, cẩn thận không gánh được hậu quả.

Ông chủ hiện tại muốn chết muốn sống vì Tiểu Đường, cô cư nhiên còn tới đây nói bậy về cô ấy? Cô cũng không biết lượng sức mình quá đi?

Sở Tiêu Hành không để ý tới cô ta, xe lăn tiếp tục đi về phía trước, Hứa Tri Li đi theo anh, vẫn còn tiếp tục nói: “Từ đầu tới cuối chỉ có em thật lòng với anh, mấy năm xuất ngoại vẫn luôn nhớ đến…… Cho dù bây giờ anh đối xử với em như vậy,em cũng có thể hiểu cho anh bao dung anh……Chỉ là anh không thể vẫn không hay biết gì, vẫn luôn trách oan em,người đứng sau những chuyện này là Quý Thanh Đường……”

Sở Tiêu Hành dừng bánh xe lăn lại, xoay người nhìn cô ta, nở một nụ cười lạnh, mặt mũi càng thêm lạnh thấu xương, hỏi: “Cô nói xem cô ấy gài bẫy cô như thế nào?”

“Cô ấy nói cô ấy đã ngủ cùng anh, còn nói sẽ nguyện ý ở bên cạnh anh mãi mãi,kể cả vô danh vô phận, làm tiểu tam,cô ấy cũng nguyện ý.”

“Phải không?” Sở Tiêu Hành từ từ hỏi lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Trở Về

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook