Sau Khi Bé Cùng Ảnh Hậu Tham Gia Gameshow《Thực Tập Làm Ba Mẹ》
Chương 50: Niềm Vui Trong Sáng
Tố Thời
27/07/2023
Trái tim của Mạc Tuệ đã bị làm cho cảm động bởi những gì An An nói.
Cô mở vòi nước rửa sạch bọt trên tay, rồi ngồi xổm xuống nhìn bánh bao nhỏ.
Có nhiều điều cô rất muốn nói nhưng sợ khi nói ra lại trở thành những lời giải thích vô nghĩa.
“Hôm nay là ngày ghi hình thứ năm, tổ chương trình đã kéo dài thời gian phát sóng trực tiếp lên thành hai mươi ngày, như vậy vẫn còn có mười lăm ngày nữa.”
Dường như An An đã hiểu ra, dùng chất giọng trẻ con hỏi: “Mười lăm ngày là bao nhiêu lâu vậy ạ?”
“Một ngày có hai mươi bốn giờ, mười lăm ngày, thì có…” Cô lấy điện thoại di động từ trong túi ra, dùng máy tính tính toán và đưa một con số cụ thể, “Ba trăm sáu mươi giờ.”
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều lo lắng.
Đứa trẻ đáng thương như thế này, Mạc Tuệ vẫn không dỗ dành bé mà chỉ đưa ra những con số lạnh lùng để lấy lệ?
Trẻ con không biết ba trăm sáu mươi tiếng nghĩa là gì, căn bản là chả có tác dụng gì cả!
“Một giờ là bao nhiêu phút?” Có ai ngờ được là bánh bao nhỏ lại tiếp tục hỏi theo mạch suy nghĩ của Mạc Tuệ.Trái tim của Mạc Tuệ đã bị làm cho cảm động bởi những gì An An nói.
Cô mở vòi nước rửa sạch bọt trên tay, rồi ngồi xổm xuống nhìn bánh bao nhỏ.
Có nhiều điều cô rất muốn nói nhưng sợ khi nói ra lại trở thành những lời giải thích vô nghĩa.
“Hôm nay là ngày ghi hình thứ năm, tổ chương trình đã kéo dài thời gian phát sóng trực tiếp lên thành hai mươi ngày, như vậy vẫn còn có mười lăm ngày nữa.”
Dường như An An đã hiểu ra, dùng chất giọng trẻ con hỏi: “Mười lăm ngày là bao nhiêu lâu vậy ạ?”
“Một ngày có hai mươi bốn giờ, mười lăm ngày, thì có…” Cô lấy điện thoại di động từ trong túi ra, dùng máy tính tính toán và đưa một con số cụ thể, “Ba trăm sáu mươi giờ.”
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều lo lắng.
Đứa trẻ đáng thương như thế này, Mạc Tuệ vẫn không dỗ dành bé mà chỉ đưa ra những con số lạnh lùng để lấy lệ?
Trẻ con không biết ba trăm sáu mươi tiếng nghĩa là gì, căn bản là chả có tác dụng gì cả!
“Một giờ là bao nhiêu phút?” Có ai ngờ được là bánh bao nhỏ lại tiếp tục hỏi theo mạch suy nghĩ của Mạc Tuệ.
“Sáu mươi phút.”
Mạc Tuệ vừa dứt lời, sắc mặt của An An đã giãn ra thấy rõ.
Bé không có khái niệm về việc thời gian đang trôi đi, nhưng bé biết rằng thời gian để xem phim hoạt hình hai lần một tuần trong trại trẻ mồ côi là hai mươi phút.
“Phim hoạt hình “Heo Peppa” một tập có năm phút, một tập của “Paw Patrol” là hai mươi phút.” An An nghiêng đầu nói.
Trong 20 phút, bé có thể xem hết một tập phim hoạt hình, nhưng mà bây giờ bé có được tận 360 giờ!
“Còn có rất nhiều thời gian mà!” Khóe miệng của An An không tự giác mà nhếch lên, đôi mắt hạnh nhân cong lên vui sướng, biến thành hình trăng lưỡi liềm nhỏ.
[Thật đáng thương, đứa nhỏ đáng yêu như vậy, chỉ có mười mấy ngày ngắn ngủi, đối với bé mà nói, đây có lẽ đã là thứ đáng trân trọng nhất trong tuổi thơ của bé rồi.]
[Trẻ con lớn lên trong trại trẻ mồ côi mà, vì vậy nên chúng rất khao khát có một mái nhà.]
[Vì sao Mạc Tuệ lại trả lời bé lạnh tanh như vậy cơ chứ? Cô không thể ôm lấy An An hay sao? Đến cuối cùng vẫn là bé tự đi dỗ chính bản thân mình.]
[Như vậy mà còn tạnh lanh hay sao? Mạc Tuệ đã đủ dịu dàng rồi, tôi rất ít khi nghe được cô ấy nói nhiều như vậy, cho dù là phỏng vấn cũng đều là lời ít mà ý nhiều.]
[Từ chối áp đặt đạo đức, mặc kệ cho Mạc Tuệ có nói lời hay ý đẹp như thế nào, đến lúc đó An An vẫn sẽ bị đưa đi. Lúc đó chẳng phải càng tàn nhẫn với đứa nhỏ hơn sao?]
Cuộc thảo luận trong khu bình luận không hề dừng lại một giây nào.
Về phần Mạc Tuệ, cô ngồi xổm trước mặt bé, nhìn vào đôi mắt trong veo của bé.
Niềm vui của trẻ nhỏ thật sự rất trong sáng, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất vẫn dễ dàng mãn nguyện.
……
Mạc Tuệ sử dụng chức năng sấy khô trong máy giặt dành cho trẻ em, vì vậy đến buổi chiều là quần áo đã khô rồi.
An An thay váy xong thì đứng trước gương, ngoan ngoãn dùng lược nhỏ cẩn thận chải đầu.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp mỉm cười với khuôn mặt của một người mẹ.
[Thật ra tổ chương trình đã quá dễ dàng với Mạc Tuệ, mọi chuyện đều được làm theo ý muốn của cô, cô nói sẽ đến muộn một chút, nhưng mọi người chả có ai làm khó làm dễ gì. Đây là lợi thế của việc có địa vị cao trong giới giải trí, nếu là Nguyễn Tình Tình hoặc là Khương Lâm, họ có thể đã bị từ chối ngay khi mở miệng.]
“Sáu mươi phút.”
Mạc Tuệ vừa dứt lời, sắc mặt của An An đã giãn ra thấy rõ.
Bé không có khái niệm về việc thời gian đang trôi đi, nhưng bé biết rằng thời gian để xem phim hoạt hình hai lần một tuần trong trại trẻ mồ côi là hai mươi phút.
“Phim hoạt hình “Heo Peppa” một tập có năm phút, một tập của “Paw Patrol” là hai mươi phút.” An An nghiêng đầu nói.
Trong 20 phút, bé có thể xem hết một tập phim hoạt hình, nhưng mà bây giờ bé có được tận 360 giờ!
“Còn có rất nhiều thời gian mà!” Khóe miệng của An An không tự giác mà nhếch lên, đôi mắt hạnh nhân cong lên vui sướng, biến thành hình trăng lưỡi liềm nhỏ.
[Thật đáng thương, đứa nhỏ đáng yêu như vậy, chỉ có mười mấy ngày ngắn ngủi, đối với bé mà nói, đây có lẽ đã là thứ đáng trân trọng nhất trong tuổi thơ của bé rồi.]
[Trẻ con lớn lên trong trại trẻ mồ côi mà, vì vậy nên chúng rất khao khát có một mái nhà.]
[Vì sao Mạc Tuệ lại trả lời bé lạnh tanh như vậy cơ chứ? Cô không thể ôm lấy An An hay sao? Đến cuối cùng vẫn là bé tự đi dỗ chính bản thân mình.]
[Như vậy mà còn tạnh lanh hay sao? Mạc Tuệ đã đủ dịu dàng rồi, tôi rất ít khi nghe được cô ấy nói nhiều như vậy, cho dù là phỏng vấn cũng đều là lời ít mà ý nhiều.]
[Từ chối áp đặt đạo đức, mặc kệ cho Mạc Tuệ có nói lời hay ý đẹp như thế nào, đến lúc đó An An vẫn sẽ bị đưa đi. Lúc đó chẳng phải càng tàn nhẫn với đứa nhỏ hơn sao?]
Cuộc thảo luận trong khu bình luận không hề dừng lại một giây nào.
Về phần Mạc Tuệ, cô ngồi xổm trước mặt bé, nhìn vào đôi mắt trong veo của bé.
Niềm vui của trẻ nhỏ thật sự rất trong sáng, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất vẫn dễ dàng mãn nguyện.
……
Mạc Tuệ sử dụng chức năng sấy khô trong máy giặt dành cho trẻ em, vì vậy đến buổi chiều là quần áo đã khô rồi.
An An thay váy xong thì đứng trước gương, ngoan ngoãn dùng lược nhỏ cẩn thận chải đầu.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp mỉm cười với khuôn mặt của một người mẹ.
[Thật ra tổ chương trình đã quá dễ dàng với Mạc Tuệ, mọi chuyện đều được làm theo ý muốn của cô, cô nói sẽ đến muộn một chút, nhưng mọi người chả có ai làm khó làm dễ gì. Đây là lợi thế của việc có địa vị cao trong giới giải trí, nếu là Nguyễn Tình Tình hoặc là Khương Lâm, họ có thể đã bị từ chối ngay khi mở miệng.]
Cô mở vòi nước rửa sạch bọt trên tay, rồi ngồi xổm xuống nhìn bánh bao nhỏ.
Có nhiều điều cô rất muốn nói nhưng sợ khi nói ra lại trở thành những lời giải thích vô nghĩa.
“Hôm nay là ngày ghi hình thứ năm, tổ chương trình đã kéo dài thời gian phát sóng trực tiếp lên thành hai mươi ngày, như vậy vẫn còn có mười lăm ngày nữa.”
Dường như An An đã hiểu ra, dùng chất giọng trẻ con hỏi: “Mười lăm ngày là bao nhiêu lâu vậy ạ?”
“Một ngày có hai mươi bốn giờ, mười lăm ngày, thì có…” Cô lấy điện thoại di động từ trong túi ra, dùng máy tính tính toán và đưa một con số cụ thể, “Ba trăm sáu mươi giờ.”
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều lo lắng.
Đứa trẻ đáng thương như thế này, Mạc Tuệ vẫn không dỗ dành bé mà chỉ đưa ra những con số lạnh lùng để lấy lệ?
Trẻ con không biết ba trăm sáu mươi tiếng nghĩa là gì, căn bản là chả có tác dụng gì cả!
“Một giờ là bao nhiêu phút?” Có ai ngờ được là bánh bao nhỏ lại tiếp tục hỏi theo mạch suy nghĩ của Mạc Tuệ.Trái tim của Mạc Tuệ đã bị làm cho cảm động bởi những gì An An nói.
Cô mở vòi nước rửa sạch bọt trên tay, rồi ngồi xổm xuống nhìn bánh bao nhỏ.
Có nhiều điều cô rất muốn nói nhưng sợ khi nói ra lại trở thành những lời giải thích vô nghĩa.
“Hôm nay là ngày ghi hình thứ năm, tổ chương trình đã kéo dài thời gian phát sóng trực tiếp lên thành hai mươi ngày, như vậy vẫn còn có mười lăm ngày nữa.”
Dường như An An đã hiểu ra, dùng chất giọng trẻ con hỏi: “Mười lăm ngày là bao nhiêu lâu vậy ạ?”
“Một ngày có hai mươi bốn giờ, mười lăm ngày, thì có…” Cô lấy điện thoại di động từ trong túi ra, dùng máy tính tính toán và đưa một con số cụ thể, “Ba trăm sáu mươi giờ.”
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều lo lắng.
Đứa trẻ đáng thương như thế này, Mạc Tuệ vẫn không dỗ dành bé mà chỉ đưa ra những con số lạnh lùng để lấy lệ?
Trẻ con không biết ba trăm sáu mươi tiếng nghĩa là gì, căn bản là chả có tác dụng gì cả!
“Một giờ là bao nhiêu phút?” Có ai ngờ được là bánh bao nhỏ lại tiếp tục hỏi theo mạch suy nghĩ của Mạc Tuệ.
“Sáu mươi phút.”
Mạc Tuệ vừa dứt lời, sắc mặt của An An đã giãn ra thấy rõ.
Bé không có khái niệm về việc thời gian đang trôi đi, nhưng bé biết rằng thời gian để xem phim hoạt hình hai lần một tuần trong trại trẻ mồ côi là hai mươi phút.
“Phim hoạt hình “Heo Peppa” một tập có năm phút, một tập của “Paw Patrol” là hai mươi phút.” An An nghiêng đầu nói.
Trong 20 phút, bé có thể xem hết một tập phim hoạt hình, nhưng mà bây giờ bé có được tận 360 giờ!
“Còn có rất nhiều thời gian mà!” Khóe miệng của An An không tự giác mà nhếch lên, đôi mắt hạnh nhân cong lên vui sướng, biến thành hình trăng lưỡi liềm nhỏ.
[Thật đáng thương, đứa nhỏ đáng yêu như vậy, chỉ có mười mấy ngày ngắn ngủi, đối với bé mà nói, đây có lẽ đã là thứ đáng trân trọng nhất trong tuổi thơ của bé rồi.]
[Trẻ con lớn lên trong trại trẻ mồ côi mà, vì vậy nên chúng rất khao khát có một mái nhà.]
[Vì sao Mạc Tuệ lại trả lời bé lạnh tanh như vậy cơ chứ? Cô không thể ôm lấy An An hay sao? Đến cuối cùng vẫn là bé tự đi dỗ chính bản thân mình.]
[Như vậy mà còn tạnh lanh hay sao? Mạc Tuệ đã đủ dịu dàng rồi, tôi rất ít khi nghe được cô ấy nói nhiều như vậy, cho dù là phỏng vấn cũng đều là lời ít mà ý nhiều.]
[Từ chối áp đặt đạo đức, mặc kệ cho Mạc Tuệ có nói lời hay ý đẹp như thế nào, đến lúc đó An An vẫn sẽ bị đưa đi. Lúc đó chẳng phải càng tàn nhẫn với đứa nhỏ hơn sao?]
Cuộc thảo luận trong khu bình luận không hề dừng lại một giây nào.
Về phần Mạc Tuệ, cô ngồi xổm trước mặt bé, nhìn vào đôi mắt trong veo của bé.
Niềm vui của trẻ nhỏ thật sự rất trong sáng, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất vẫn dễ dàng mãn nguyện.
……
Mạc Tuệ sử dụng chức năng sấy khô trong máy giặt dành cho trẻ em, vì vậy đến buổi chiều là quần áo đã khô rồi.
An An thay váy xong thì đứng trước gương, ngoan ngoãn dùng lược nhỏ cẩn thận chải đầu.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp mỉm cười với khuôn mặt của một người mẹ.
[Thật ra tổ chương trình đã quá dễ dàng với Mạc Tuệ, mọi chuyện đều được làm theo ý muốn của cô, cô nói sẽ đến muộn một chút, nhưng mọi người chả có ai làm khó làm dễ gì. Đây là lợi thế của việc có địa vị cao trong giới giải trí, nếu là Nguyễn Tình Tình hoặc là Khương Lâm, họ có thể đã bị từ chối ngay khi mở miệng.]
“Sáu mươi phút.”
Mạc Tuệ vừa dứt lời, sắc mặt của An An đã giãn ra thấy rõ.
Bé không có khái niệm về việc thời gian đang trôi đi, nhưng bé biết rằng thời gian để xem phim hoạt hình hai lần một tuần trong trại trẻ mồ côi là hai mươi phút.
“Phim hoạt hình “Heo Peppa” một tập có năm phút, một tập của “Paw Patrol” là hai mươi phút.” An An nghiêng đầu nói.
Trong 20 phút, bé có thể xem hết một tập phim hoạt hình, nhưng mà bây giờ bé có được tận 360 giờ!
“Còn có rất nhiều thời gian mà!” Khóe miệng của An An không tự giác mà nhếch lên, đôi mắt hạnh nhân cong lên vui sướng, biến thành hình trăng lưỡi liềm nhỏ.
[Thật đáng thương, đứa nhỏ đáng yêu như vậy, chỉ có mười mấy ngày ngắn ngủi, đối với bé mà nói, đây có lẽ đã là thứ đáng trân trọng nhất trong tuổi thơ của bé rồi.]
[Trẻ con lớn lên trong trại trẻ mồ côi mà, vì vậy nên chúng rất khao khát có một mái nhà.]
[Vì sao Mạc Tuệ lại trả lời bé lạnh tanh như vậy cơ chứ? Cô không thể ôm lấy An An hay sao? Đến cuối cùng vẫn là bé tự đi dỗ chính bản thân mình.]
[Như vậy mà còn tạnh lanh hay sao? Mạc Tuệ đã đủ dịu dàng rồi, tôi rất ít khi nghe được cô ấy nói nhiều như vậy, cho dù là phỏng vấn cũng đều là lời ít mà ý nhiều.]
[Từ chối áp đặt đạo đức, mặc kệ cho Mạc Tuệ có nói lời hay ý đẹp như thế nào, đến lúc đó An An vẫn sẽ bị đưa đi. Lúc đó chẳng phải càng tàn nhẫn với đứa nhỏ hơn sao?]
Cuộc thảo luận trong khu bình luận không hề dừng lại một giây nào.
Về phần Mạc Tuệ, cô ngồi xổm trước mặt bé, nhìn vào đôi mắt trong veo của bé.
Niềm vui của trẻ nhỏ thật sự rất trong sáng, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất vẫn dễ dàng mãn nguyện.
……
Mạc Tuệ sử dụng chức năng sấy khô trong máy giặt dành cho trẻ em, vì vậy đến buổi chiều là quần áo đã khô rồi.
An An thay váy xong thì đứng trước gương, ngoan ngoãn dùng lược nhỏ cẩn thận chải đầu.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp mỉm cười với khuôn mặt của một người mẹ.
[Thật ra tổ chương trình đã quá dễ dàng với Mạc Tuệ, mọi chuyện đều được làm theo ý muốn của cô, cô nói sẽ đến muộn một chút, nhưng mọi người chả có ai làm khó làm dễ gì. Đây là lợi thế của việc có địa vị cao trong giới giải trí, nếu là Nguyễn Tình Tình hoặc là Khương Lâm, họ có thể đã bị từ chối ngay khi mở miệng.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.