Sau Khi Bị Cắm Sừng, Tôi Tìm Một Bá Tổng

Chương 27:

Khải Phu Vi An

11/06/2023

Mị sắc rất coi trọng buổi diễn ở ma đô lần này. Không chỉ có quảng cáo tuyên truyền, sớm mở cửa bán vé. Chu lão sư còn lợi dụng thân phận cùng gia thế, cố ý mời các nhân vật nổi tiếng trên thương trường ở ma đô tới cổ vũ.

Rạp hát vào ngày diễn đầu chật ních, vũ đoàn mời đoàn đội camera chuyên môn, quay lại toàn bộ các buổi biểu diễn.

Ngày diễn đầu tiên, Cố Sanh may mắn phát huy vượt xa người thường.

Bản thân cô là vũ công giỏi ứng biến, mỗi lần diễn đều hoàn mỹ hơn lúc diễn tập. Cố Sanh phút chốc thành danh, trong một đêm ở ma đô nổi tiếng. Sau này, mị sắc không đủ vé để bán, từng buổi chật ních.

Nhóm lãnh đạo mị sắc tươi cười, doanh thu thu vào gấp bội.

Ba vị lão sư vô cùng vui vẻ. Các lão sư cao hứng trực tiếp biểu hiện ra mặt, đãi ngộ sinh hoạt cho toàn thể các cô gái được đề cao. Cố Sanh không có cảm giác gì quá lớn, trừ bỏ lúc thêm tiền lương thì bên ngoài có chút vui, thời gian còn lại liền chuyên tâm vào vũ đạo.

Cô cũng không quảng cáo rùm beng bản thân tài giỏi, nhưng chỉ cần đề cập đến khiêu vũ, vẫn sẽ dốc hết sức lực.

Vũ đoàn bận, nhóm bác sĩ ở mười viện gần đây cũng rất bận. Ở đối diện nhưng rất ít gặp nhau. Trừ bỏ ngẫu nhiên đêm khuya lúc nghỉ ngơi thì Tạ Tư Vũ gọi điện thoại, nghe cô ấy nhục mạ tổ chức, hoặc là nhục mạ đồng nghiệp ngốc, thời gian trôi qua thật sự nhanh.

Rất mau, buổi diễn của mị sắc ở ma đô đã kết thúc.

Người phụ trách vũ đoàn đã có hai vị bay đến nơi tiếp theo. An bài mọi thứ cho thật tốt. Cuối cùng vào ngày 5 tháng 9. Trận biểu diễn kết thúc, trong khi một tháng ở ma đô kết thúc.

Cố Sanh mỗi ngày đều được tặng hoa tươi và quà cáp chất đầy trong phòng hóa trang. Các lời mời ăn tối ùn ùn kéo đến.

Cô không có cảm giác gì, nên đồng ý thì đồng ý, nên cự tuyệt thì cự tuyệt. Đã sớm trải qua, cô đối với những việc này rất lãnh đạm. Bất quá các cô gái khác trong vũ đoàn không giống vậy, tạo thành sự đối lập mãnh liệt, các cô trong lòng hụt hẫng. Đặc biệt các cô gái trong tổ A. Một tháng trước mọi người đều có cơ hội như nhau, đoạn của chủ vũ thì mọi người đều nhảy, kết quả vinh quang chỉ thuộc về vài người như vậy.

Đây cũng được xem là đãi ngộ khác biệt do Tần lão sư thiên vị tạo thành, càng làm cho mọi người khó chịu.

“Vãn Phong, cô không cảm thấy không cam lòng sao?” Trương Thư Nguyệt trong tổ B, phụ trách nhảy đoạn ngắn dài ba phút.

Lần này tổng cộng năm người nhảy phụ cho chủ vũ, trừ Cố Sanh ra, còn bốn người. Trương Thư Nguyệt không là nhảy phụ, nhưng ba phút solo lần này cũng được xem là nhiều. Cô ta đá giày cao gót, lười nhác dựa vào cửa phòng tắm, “Tôi cảm thấy Cố Sanh nhảy không tốt hơn cô bao nhiêu, mỗi ngày đều được đồn thổi. Tôi cảm thấy nếu là cô, chưa chắc là không đạt tới hiệu quả như hiện tại.”

Hạ Vãn Phong không tiếp lời. Quay đầu liếc cô ta một cái, vắt khô khăn lông: “Tối hôm qua lại không trở về?”

36 cô gái chia ra ở mười tám phòng, hai người một phòng.

“…… Cùng bạn bè tụ họp.”

Trình độ vũ đạo của cô ta chỉ có thể ở tổ B, lớn lên lại rất không tồi. Có chút thanh thuần giáo hoa.

Trương Thư Nguyệt gần đây rất thân thiết với phú nhị đại mở chuỗi siêu thị ở ma đô. Thường xuyên đi xuyên đêm. Một tháng ngắn ngủi, di động, trang sức, quần áo, thay đổi liên tục, dùng ngón chân nghĩ cũng biết quan hệ của cô ta với người bạn đó.

“Đừng nói chuyện của tôi nữa, cô nghĩ sao?” Trương Thư Nguyệt trở về giường, ngồi xuống đổi giày, “Thật sự cam tâm để Cố Sanh nhảy ở 35 trạm kế tiếp? Cô ta có Tần lão sư hộ giá hộ tống, nhưng không phải cô cũng thân thiết với Chu lão sư sao? Mà nói thật, ở mị sắc, ai có tiếng nói hơn còn chưa biết. Chu lão sư vô thanh vô tức, không phải bà ấy mới là BOSS phía sau màn sao?”

Người trong vũ đoàn đều biết Chu lão sư có bối cảnh không đơn giản. Danh đạo ở quốc tế tới, thấy bà ấy còn phải khách khí. Mị sắc có thể yên ổn ở đế đô như vậy cũng nhờ Chu lão sư chống đỡ.

Lông mi của Hạ Vãn Phong khẽ run lên, rũ xuống, chặn ánh mắt: “Chủ vũ đã sớm định rồi.”

“Định rồi thì thế nào?” Trương Thư Nguyệt không cho là đúng, “Lúc trước còn định Lý Oánh Oánh mà! Hiện tại không phải là Cố Sanh chỉ thay thế thôi sao?”

Hạ Vãn Phong không nói chuyện.

“Ma đô trạm cô ta nhảy, dư hàng trạm cô nhảy. Không xung đột.” Trương Thư Nguyệt nằm trên giường, che không được dấu hôn trên cổ, “Ai nói cô là cô ta không giả vờ? Nhiều soái ca phú hào cho cô ta mặt mũi cô ta cũng không biết nhặt, giả vờ băng thanh ngọc khiết nhân phẩm cao thượng. Mọi người ai cũng như ai, ai không biết cô ta có đức hạnh gì? Làm tiểu tam còn không biết xấu hổ!”

“Làm tiểu tam?” Hạ Vãn Phong vào mị sắc sau, rất nhiều chuyện không biết, “Khi nào, ai vậy?”

“Bạn của tôi!” Trương Thư Nguyệt ngăn trở cổ, thêm mắm thêm muối nói, “Cô ta với bạn trai của bạn tôi ở chung một tiểu khu. Là bạn từ nhỏ, quan hệ cũng không tệ lắm. Sau đó từ nhỏ thích bạn trai của bạn tôi. Kết quả thành tích không tốt, thi không đậu B đại, bạn của tôi với bạn trai của cô ấy yêu đương! Cố Sanh khôi hài muốn chết, cô ta điên lên, mắng bạn của tôi. Cứ vậy, bạn trai của bạn tôi phải dỗ cả bạn gái và cô ta hơn một năm thì chuyện này mới yên ổn. Sau bạn của tôi đi du học, cô ta nhân cơ hội chạy về nước, ve vãn bạn trai của bạn tôi……”

Hạ Vãn Phong “À” một tiếng, có chút khiếp sợ: “Chưa từng nghe nói Cố Sanh có bạn trai.”

Trương Thư Nguyệt nghe thấy lời này liền cười, cười đến đặc biệt vui sướng: “Đó là bởi vì bạn của tôi về nước đó! Người ta mới là chính thất, chính thất đã trở lại, cô ta không thể không chạy sao?”



Trương Thư Nguyệt nói Hạ Vãn Phong không dám tin hoàn toàn, người ta nói lời nói đều sẽ mang cảm xúc riêng tư. Nhưng chỉ cần có 50% thật……

Tuần diễn của mị sắc ở 36 thành thị, chú trọng không gian sân khấu để người xem đắm chìm, cho nên nội dung vũ đạo tuyệt đối không cho phép tiết lộ ra ngoài. Tần lão sư tuy mời người quay chụp chuyên nghiệp, nhưng nội dung quay chụp chủ yếu là ở hậu kỳ, hoặc sau khi tuần diễn kết thúc thì gửi đến tài khoản chính chủ của mị sắc để lưu lại rồi mới đăng lên mạng, thu hút chú ý.

Một đoạn độc vũ của Cố Sanh bị lưu truyền trên các nền tảng mạng xã hội, trong một đêm đã bạo, trực tiếp lên hotsearch, lãnh đạo vũ đoàn không thể hiểu được. Bởi vì trước khi khán giả vào, nhân viên công tác đều nhấn mạnh rằng không được phép dùng camera, không cho phép quay chụp.

Chuyện này Cố Sanh lúc đầu cũng không biết, vẫn là Xảo Xảo sáng tinh mơ nhắn vào nhóm, gửi voicechat nói cho Cố Sanh biết.

Xảo Xảo hưng phấn vô cùng, luôn gửi meme gương mặt Thẩm đằng thét chói tai.jpg.

Một giờ ngắn ngủi, cô ấy cũng đã giúp Cố Sanh lên kế hoạch tiến quân vào giới giải trí: “Bảo bối, chị muốn người đại diện kiểu nào? Chị xem em có ổn không? Tuy em không chuyên nghiệp cũng không có kinh nghiệm, nhưng em có tiền nha! Muốn xây hình tượng theo kiểu gì, thuê thuỷ quân, em đều có thể làm cho chị hết!”

Cố Sanh ngủ mơ màng, căn bản nghe không hiểu: “Hả? Xây hình tượng? Thuê thuỷ quân?”

“Nhưng không sao!” Xảo Xảo hưng phấn như ngỗng kêu, mặc sức tưởng tượng tương lai: “Gia Minh lão nói em chỉ cần chi tiền, hắn sẽ nâng đỡ cho chị. Cười chết, đã thế kỷ 21, này mẹ nó cái gì mà chim hoàng yến cần heo nam lên tiếng! Chị của em cũng có tâm sự nghiệp tốt mà!”

“Chị của em tự mình mở phòng làm việc, tự mình là nghệ sĩ!”

Hơn nửa ngày, Cố Sanh mới hiểu từ đầu đến cuối Tạ Tư Vũ đang nói gì.

Đêm qua, màn biểu diễn cuối cùng của mị sắc. Cố Sanh mặc váy đỏ nhảy đoạn cao trào solo thứ hai bị quay video lại. Không chỉ có chụp, còn bị tuyên truyền trên mạng. Mọi người cũng đồng thời đăng lại, một đêm đăng lại mấy ngàn vạn người xem. Sáng hôm nay video đã lên hotsearch. Trên mạng đều đang tìm cô, thét chói tai phải tìm cho ra thông tin của Cố Sanh.

Tạ Tư Vũ ý thức được vấn đề nghiêm trọng: “A Sanh, video truyền đi có ảnh hưởng đến tuần diễn lần này hay không?”

“Ảnh hưởng tuần diễn?” Xảo Xảo không còn hưng phấn nữa.

Đây là vấn đề đơn giản, không hiểu cũng thật khờ. Cô ấy nhớ tới mị sắc là do mẹ của cô ấy cùng mấy người bạn tốt liên thủ mở ra. Loại tuần diễn này kỳ thật là hình thức buôn bán, video lộ ra ngoài sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến cảm giác thưởng thức của người xem ở rạp.

“A……” Xảo Xảo hạ giọng, đáp, “Bất quá chuyện này cũng không ảnh hưởng gì phải không?”

Tuy không tham dự vào việc kinh doanh của vũ đoàn, nhưng Xảo Xảo cũng là từng học một chút thương nghiệp: “Chỉ là một đoạn vũ đạo năm phút. Trừ bỏ có thể cho mọi người thấy kỹ năng nhảy cao siêu của Sanh Sanh, cũng không tiết lộ quá nhiều……”

“Chỉ hy vọng như thế.” Tạ Tư Vũ không rành thương nghiệp, chỉ là lo lắng một chút, “Sợ nếu xảy ra chuyện, có người sẽ chuyện bé xé ra to.”

Cố Sanh xem video, vô tình xem ngay đoạn Cố Sanh nhảy những đoạn solo hay nhất. Hiện tại là tuần diễn thứ nhất, sau còn có 35 thành thị.

“Tớ tìm vài vị lão sư bàn bạc.” Nói một tiếng với Tạ Tư Vũ và Xảo Xảo, Cố Sanh tắt video.

Mặt khác lão sư phỏng chừng còn đang ngủ, Chu lão sư nhận điện thoại trước. Nghe Cố Sanh nói, bà lập tức tìm video để xem.

Đại khái một giờ sau, Cố Sanh bị Chu lão sư gọi điện thoại kêu đến tầng cao nhất. Diêm lão sư cùng Tần lão sư đi Dư Hàng, Chu lão sư chờ bên này kết thúc mới cùng các lão sư khác đi qua đó. Khi Cố Sanh đến, Chu lão sư còn mặc áo ngủ nhung tơ, còn chưa trang điểm.

“Đã liên hệ người xóa video.” Chu lão sư vừa thấy cô liền nói, “Nhưng lần này lượng người xem quá lớn, phỏng chừng xóa không sạch sẽ.”

Cố Sanh đương nhiên biết, Xảo Xảo vừa rồi còn cho cô xem lượng xem đã hơn trăm triệu.

Không hề nghi ngờ, Cố Sanh bạo.

Hiện tại đã có không ít công ty quản lý hỏi thăm Cố Sanh, muốn bắt lấy người mới này.

Chuẩn bị xong, Chu lão sư cho bọn họ vào. Vừa ngưỡng mặt cho nhân viên trang điểm vừa nói: “Không phải chuyện xấu, trò không cần quá lo lắng.”

“Tuy rằng cho quay video sẽ ảnh hưởng đến lượng khán giả, nhưng nhìn một góc độ khác, cũng là một lần tuyên truyền miễn phí.” Chu lão sư nói chuyện vẫn thong thả ung dung, thái độ rất ôn hòa, “Lần này trò tuyên truyền miễn phí cho Mị Sắc, là chuyện tốt. Tần lão sư và Diêm lão sư đều lạc quan, nghe nói bởi vì độ hot của video, hai người ở bên kia công tác càng thuận lợi.”

Phút cuối cùng, Chu lão sư còn nói đùa.

Cố Sanh nghe nói sẽ không ảnh hưởng vũ đoàn, tâm cũng thả lỏng: “Lão sư, video này không phải em gọi người quay.”



“Ừm. Ta biết.” Chu lão sư cười tủm tỉm, “Trở về ngủ tiếp một lát đi.”

Nháy mắt, mười viện ở ma đô giao lưu cũng sắp kết thúc.

Vốn tưởng rằng là đi ăn uống học hỏi nhẹ nhàng, kết quả lần này không như tưởng tượng. Tổ chức muốn thử thách, cư nhiên đem chuyện ma đô mười năm tới gặp chứng bệnh khó nhất làm đề tài giao lưu, làm các tinh anh trong giới từ các thành phố lớn tới tham dự hội nghị phải tiếp thu ý kiến quần chúng.

Chu Lê An là đại diện một thế hệ, đứng mũi chịu sào.

Anh dựa vào sô pha, một bàn tay nhéo mũi, nhắm mắt lại nhận điện thoại. Người bên kia hiển nhiên cảm xúc rất kích động, tuy rằng di động có tính năng dễ nghe. Nhưng xem vẻ mặt của anh cũng có thể đoán ra, người nọ ồn ào làm anh đau đầu.

“Thật không có thời gian.”

“Tặng hoa cũng không có thời gian sao! Em không tin!”

Xảo Xảo tức chết rồi, cô đã hứa với Cố Sanh bảo đảm sẽ khiến biểu ca tặng hoa cổ vũ, “Em nghe chị Vãn Phong nói qua, các anh ở khách sạn đối diện với khách sạn của vũ đoàn! Cách một con đường 30 mét, anh đi được chứ sao không được! Anh đây là cố ý làm em thất hứa!”

Chu Lê An đối với người ngoài lãnh đạm, đối với người nhà vẫn rất ôn nhu: “Vậy làm sao bây giờ? Anh hiện tại sao đi tặng hoa cho cô ấy?”

“Hiện tại làm sao tặng? Hiện tại là 11 giờ tối!” Xảo Xảo vô cùng bất mãn thái độ của anh, “Giờ này anh chạy qua cửa khách sạn, anh tặng hoa sao? Anh đây là mơ ước người ta, anh hạ tiện!”

Cô kêu quá lớn, bị sặc nước miếng. Trong điện thoại còn có thể nghe được người bên cạnh đưa nước cho cô.

Lông mi dày run run, Chu Lê An không tiếng động mà nhếch khóe miệng: “Ừm.”

“Ừm? Anh ừm cái gì ừm?!” Xảo Xảo tâm vừa động, uống mấy ngụm nước, không còn cà lăm nên nói rõ ràng không ít. Dừng một chút, cô che microphone, thật cẩn thận hỏi một câu: “Ai, anh, anh sẽ không cảm thấy hứng thú với đại mỹ nữ chứ?”

Chu Lê An không nói chuyện, đôi mắt chậm rãi mở: “Sao? Anh không xứng sao?”

“Cũng, cũng không phải là không xứng……”

Xảo Xảo tuy ngày thường đối với Chu Lê An hô to gọi nhỏ, nhưng đối với vị Thái Tử của Chu gia này, khi nói chuyện vẫn nên chú ý thái độ, “Chính là người ta rất đơn giản, anh đó, anh thì thành thạo trưởng thành, không phải, anh, em là nói anh luôn nghĩ người khác ngu ngốc, sẽ thích loại nữ hài này sao?”

Chu Lê An rất rộng lượng không so đo cô hàm ý mắng anh là đồ chó, cười: “Nếu xem ai cũng ngu ngốc, anh vì cái gì không thể nhìn trúng một người xinh đẹp ngu ngốc?”

Xảo Xảo không nói.

Xảo Xảo trầm mặc ba giây đồng hồ, tự giác gác máy.

Chu Lê An ném điện thoại lên bàn, làm liên tục hơn hai mươi giờ, thần tiên còn không chịu nỗi. Giơ tay nhìn đồng hồ, thời gian vừa qua 12 giờ. Anh đứng dậy thay quần áo, sau đó lấy chìa khóa cùng di động ra cửa.

Giờ này, đối với ma đô mà nói không tính là trễ. Phố buôn bán bên này còn rất nhiều người trẻ tuổi chơi.

Chu Lê An xuống lầu rất tự nhiên mà vượt qua đường cái, đi đến khách sạn đối diện, nhìn đến cô gái nhỏ ở ven đường bán hoa. Ngẫm lại, mua một bó. Anh tới dưới lầu, vào khách sạn mới nhớ tới không biết số phòng. Đang chuẩn bị gọi video cho Cố Sanh, một cuộc gọi khẩn cấp hiện lên.

Nhìn cái tên trên điện thoại, Chu Lê An nhận.

“Lê An ca, anh hiện tại còn ở ma đô sao?” Là Hạ Vãn Phong, cả buổi tối, giọng của cô ta nghe ong ong thì thầm.

Chu Lê An cúi đầu nhìn bó hoa, vừa rồi không chú ý, cư nhiên lấy một bó hoa hồng đỏ.

Anh lại lãnh đạm như cũ: “Chuyện gì?”

“Em ở quán bar bên đông dương tây lộ, anh có thể tới đón em không?” Tiếng nhạc thật sự rất lớn, nghe động tĩnh cũng có thể đoán được là chuyện gì. Hạ Vãn Phong có chút không đúng lắm, giống như thần trí không rõ.

Chu Lê An nhăn mày lại, “Cô uống rượu?”

“Ừm. Uống rượu.” Hạ Vãn Phong khóc, “Uống rất nhiều, bọn họ bức ta uống. Không uống không cho đi.”

Chu Lê An nhìn bó hoa, trong điện thoại Hạ Vãn Phong còn đang khóc. Bên cạnh mơ hồ nghe được tiếng vui cười của nam nhân, còn có lời nói khó nghe. Anh đem bó hoa đưa cho người của khách sạn, xoay người đi ra cửa lớn của khách sạn: “Địa chỉ chỗ nào, định vị phát qua đây.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Bị Cắm Sừng, Tôi Tìm Một Bá Tổng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook